Thứ năm, 25 tháng 3 năm 2010

Bài hôm nay

“Bố tôi là người hốt rác” – Lonnie Donegan, Nhạc Xanh, Video, Văn Hóa, song ngữ, anh Nguyễn Minh Hiển.

Phép vua thua lệ làng, Danh Ngôn, song ngữ, chị Nguyễn Thu Hiền.

Tình yêu, Danh Ngôn, song ngữ, chị Lê Dung.

Quê hương ơi xin ân xá hồn trần, Thơ, anh Bùi Minh Vũ.

Bạn – Người Ngư Phủ, Thiền thi Ikkyu, anh Trần Đình Hoành.

Dấu đá chưa mờ, Nước Việt Mến Yêu, Văn Hóa, anh Trần Huiền Ân.

Một bài luận về Cuộc Sống , Trà Đàm, song ngữ, chị Hoàng Khánh Hòa.

Trừ ma, Thiền, Văn Hóa, Trà Đàm, song ngữ, anh Trần Đình Hoành.
.

Scholarship, Grants & Jobs

UNESCO Fellowships


The fellowships offered under this scheme are of short term duration (6 months maximum) and are intended for specialized training at the postgraduate level. Priority targets are promising and qualified specialists who seek to undertake advanced research or to upgrade their skills and knowledge of state-of-the-art developments in their field of study or work.

Target candidates:

Graduate and Postgraduate candidates for study abroad wishing to:

* Pursue training;
* Undertake advanced research;
* Upgrade skills; or
* Attend specialized or refresher courses.

Readmore:
http://cambodiajobs.blogspot.com/2010/03/unesco-fellowships.html

Essence of Thang Long Cuisine (Tinh hoa ẩm thực Thăng Long Hà Nội)

IVCE is pleased to announce the seminar on “The Essence of Thang Long Hanoi Cuisine”

Thousands of traditional soul foods of Thang Long Hanoi have been well preserved in restaurants or street-food stands all over Vietnam, and some are introduced and promoted around the world, yet many have been forgotten. Beginning from the “Thuc vat Tat Khao” (Thực vật tất khảo tường ký lục “Records of the methodic steps in food recipes”), which was written in Nôm (the traditional Vietnamese language) in 1735 during the Le-Trinh dynasty, there were 189 exotic gourmet recipes… to the “Nu cong Thang Lam” (Nữ công thắng lãm “Winning Magnificient Recipes for the Work of Women) written by Medicine Grandmaster Hai Thuong Lan Ong… to those colorful dishes specially prepared for Tet (New Year) celebrations, wedding ceremonies, family dining, etc.

Time: 5-7pm. Friday March 26, 2010.
Happy hour, 5-6pm: food and drink
Place: Viet Cafe. 345 Greenwich Street, New York City. Tel: (212)431-8889.

More info: Please click here The Essence of Thang Long Hanoi Cuisine

Source: http://ivce.org/index.php
.

Tin quốc tế và quốc nội tại vn.news.Yahoo >>>
.

Tin học tập – việc làm

IIE Vietnam news

American Center Hanoi Event news

ICVE: Học bổng Hoa Kỳ 2010

Japan/World Bank Scholarship

Rotary World Peace Fellowships

Fellowship at UNFPA Special Youth Programme

PhD Scholarships at The IT University of Copenhagen

Thông Tin Kinh Tế

Chứng khoán

* VNINDEX

* HNX

Giá vàng VN

Giá vàng Mỹ

Tỷ giá ngoại tệ

Thống kê kinh tế

Thời tiết hôm nay
.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

:-) :-) :-) :-) :-) :-)

Đọt Chuối Non

“Bố tôi là người hốt rác” – Lonnie Donegan

Chào các bạn,

Những công việc như giám đốc, kỹ sư, giáo viên, bồi bàn tuy khác nhau về thu nhập và đặc điểm công việc, và trong một xã hội kỳ thị, là vị trí xã hội. Nhưng, bỏ qua mấy cái nhãn hiệu công việc đi, đằng sau đó là ai nhỉ?

Là những người lao động để trước nhất nuôi ấm bản thân và gia đình, sau đó là giúp ích cho cộng đồng.  Tất cả đều có những câu chuyện của mình. Người hàng xóm của bạn là ai? Là bác xe ôm nuôi cậu con đi học đại học hay cô gái uốn tóc kiếm tiền gửi cho gia đình ở quê?

Tất cả những con người ít thấy đó cần được biết đến nhiều hơn để hòa nhập chung với cộng đồng và nâng cao nhân phẩm xã hội. À, mình không bắt đầu nghiêm trọng đâu nhé. Tại sao ta không hát vui về họ nhỉ? Bác lái xe ôm ơi, bác thích công việc của mình thế nào? Nghề của bác có gì hay, có gì không hay? Thỉnh thoảng gặp lưu manh thì bác làm thế nào?

Tại sao không sáng tác các ca khúc về những con người trên đường phố ta thấy hàng ngày nhỉ?

Bài hát sau đây, “Bố của tôi là người hốt rác” hát về câu chuyện của người bố làm nghề hốt rác rất vui vẻ do anh Lonnie Donegan sáng tác. Lonnie Donegan được coi là vua của thể loại nhạc Skiffle và là nghệ sĩ người Anh thành công và có ảnh hưởng lớn nhất trước ban nhạc Beatles.

“My old man is a dustman” đứng vị trí số 1 của UK Singles Chart tháng 4 năm 1960 và đứng thứ 29 trong “Top 100 Hits of 1960” của 40 đài radio đứng đầu của Canada. Bài hát này cũng là nhạc chuông điện thoại phổ biến ngày hôm nay. 🙂

Sau đây chúng ta có ba video của bài hát. Hai video đầu mô tả cuộc sống của My old man do ca sĩ Lonnie Donegan hát. Video thứ ba do nhóm nhạc cây nhà lá vườn thể hiện 🙂 Sau đó là lời nhạc.

What does your old man do?

Chúc các bạn một ngày tuyệt vời,

Hiển
.

My old man’s a dustman
.

My old mans a dustman
.

My Old Man’s A Dustman
Bob Ritchie ( accordion ), Ian Ritchie ( eigenharp, vox ) and Holly Penfield ( piano, vox ) perform “My Old Man’s A Dustman” in Parbold, Lancashire. August 2009.
.

MY OLD MAN’S A DUSTMAN
(Buchanan / Donegan / Thorne)
Lonnie Donegan – 1960

Now here’s a little story
To tell it is a must
About an unsung hero
That moves away your dust.
Some people make a fortune,
Others earn a mint;
My old man don’t earn much:
In fact he’s flippin’ skint.
Oh, my old man’s a dustman,
He wears a dustman’s hat,
He wears cor-blimey trousers
And he lives in a council flat.
He looks a proper nana
In his great big hobnail boots,
He’s got such a job to pull them up
That he calls ’em daisy roots.
Some folks give tips at Christmas,
And some of them forget,
So when he picks their bins up
He spills some on the step.
Now one old man got nasty
And to the council wrote,
Next time my old man went round there
He punched him up the throat.
Oh my old man’s a dustman,
He wears a dustman’s hat,
He wears cor-blimey trousers
And he lives in a council flat.
Lonnie: I say, I say, Les.
Les: Yes?
Lonnie: I, er, I found a police dog in my dustbin.
Les: Well how do you do know he’s a police dog?
Lonnie: He had a policeman with him.
Though my old man’s a dustman,
He’s got an ‘eart of gold,
He got married recently
Though he’s eighty-six years old.
We said “‘Ere, hang on, Dad,
You’re getting past your prime”;
He said “Well, when you get to my age
It helps to pass the time.”
Oi! My old man’s a dustman,
He wears a dustman’s hat,
He wears cor-blimey trousers
And he lives in a council flat.
Lonnie: I say, I say, I say!
Les: Huh?
Lonnie: My dustbin’s full of lilies.
Les: Well throw ’em away then!
Lonnie: I can’t: Lily’s wearing them.
Now one day whilst in a hurry,
He missed a lady’s bin:
He hadn’t gone but a few yards
When she chased after him.
“What game do you think you’re playing?”
She cried right from the ‘eart,
“You’ve missed me, am I too late?”
“No, jump up on the cart!”
Oi! My old man’s a dustman,
He wears a dustman’s hat,
He wears cor-blimey trousers
And he lives in a council flat.
Lonnie: I say, I say, I say!
Les: Not you again!
Lonnie: My dustbin’s absolutely full with toadstools.
Les: How do you know it’s full?
Lonnie: ‘Cos there’s not mushroom inside.
He found a tiger’s head one day
Nailed to a piece of wood
The tiger looked like miserable,
But I suppose he should.
Just then from out a window
A voice began to wail,
It said “Oi! Where’s me tiger’s head?”
“Four foot from his tail.”
Oh my old man’s a dustman,
He wears a dustman’s hat,
He wears cor-blimey trousers
And he lives in a council flat.
Next time you see a dustman
Looking all pale and sad,
Don’t kick him in the dustbin:
It might be my old dad.

Quê hương ơi xin ân xá hồn trần

Tôi quỳ xuống quê hương mình

Để được ân xá ngày tôi đi chưa trở lại

Nơi tôi sinh ra con thuyền cha xa ngái

Mẹ ven bờ sóng đập nát bình minh

Tôi chưa bao giờ là người đãng trí

Để quên đi bàn chân bỏng cát rang

Quên cái nắng hôn chóp đầu trọc lóc

Con nục con cơm thơm nức cửa làng

Tôi quỳ xuống quê hương sóng cát

Mẹ cha ơi bà cháy nám bôm rơi

Tuổi thơ đứt cánh diều bay loạng choạng

Quê hương nghèo con đâu dám thảnh thơi

Trong năm tháng bây giờ và mai nữa

Tôi nguyện lòng nhìn xuống dưới bàn chân

Thấy bóng đời tôi không điểm tựa

Quê hương ơi xin ân xá hồn trần.

Bùi minh vũ. 1-2010

Bạn – Người Ngư Phủ

Chào các bạn,

Trước đây, trong bài Đường Thật chúng ta đã nói đến thi sĩ thiền sư Ikkyu, được xem như thiền sư có ảnh hường mạnh nhất trong văn hóa phổ thông của Nhật ngày nay, kể cả trong cách sách truyện bằng tranh cho trẻ em. Trong “Đường Thật” chúng ta đã nói đến bài Các Bộ Xương, một bài thơ lớn trong văn học thiền tông Nhật Bản.

Hôm nay hãy cùng đọc hai bài thơ nhỏ, nhưng rất ý nhị, của thi sĩ thiền số một này: Bạn, và Người Ngư Phủ.

Bạn

Chỉ một công án đáng giải
Bạn


You

Only one koan matters
You

Người ngư phủ

Học kinh và thiền cứng ngắc có thể làm bạn mất Chân Tâm.
Nhưng dòng nhạc đơn chiếc của người ngư phủ có thể là kho tàng vô giá.
Mưa chiều trên sông, trăng lấp ló giữa những làn mây;
Tuyệt vời không tả được, hằng đêm người ngư phủ hát.

A Fisherman

Studying texts and stiff meditation can make you lose your Original Mind.
A solitary tune by a fisherman, though, can be an invaluable treasure.
Dusk rain on the river, the moon peeking in and out of the clouds;
Elegant beyond words, he chants his songs night after night.

Zen Master Ikkyu
Translated by TĐH

Dấu đá chưa mờ

Hơn sáu mươi năm trước, Nguyễn văn Cổn có bài thơ Nước tôi, thể song thất lục bát, trừ hai khổ mở đầu và kết luận, còn lại mỗi khổ bốn câu nói về một nhân vật quan trọng trong lịch sử hay một di tích, thắng cảnh nổi tiếng đã đi vào văn học nghệ thuật nước nhà. Đoạn ca ngợi Đinh Tiên Hoàng và Lê Đại Hành như sau:

Ngọn cờ lau mở thời vương bá
Động Hoa Lư dấu đá chưa mờ
Nước non có tự bao giờ?
Đinh Tiên Hoàng dựng cõi bờ mấy phương?
Quân nhà Tống tìm đường chiếm cứ
Lê Đại Hành chống giữ giang sơn
Tranh phong những trận mê hồn
Quân thù khiếp sợ dám còn vãng lai…

Hôm ấy, chúng tôi từ Ngọc Lặc, Lam Kinh xuống Hoa Lư. May mắn là thời tiết đổi thay, trời mùa đông đang se lạnh bỗng nhiên ấm áp. Trong khi tâm trí tôi nhẩm lại mấy câu thơ trên thì mơ hồ văng vẳng như có tiếng ai hát:“Anh hùng xưa nhớ hồi là hồi niên thiếu. Dấy binh lấy lau làm cờ…”. Thế hệ chúng tôi là học trò và thế hệ học trò của chúng tôi bài hát này được phổ biến rộng rãi, thường là bài hát chính thức của các Liên đội mang tên Đinh Bộ Lĩnh, đứng nghiêm hát khi vừa vào lớp, sau đó là hiệu lịnh “Học sinh ngồi!”. Chúng-tôi-học-trò và học-trò-chúng-tôi thường thích thú khi đóng vai Đinh Bộ Lĩnh:

Khác thường từ thuở còn thơ.
Rủ đoàn mục thụ mở cờ bông lau

để rồi:

Hiệu xưng Vạn Thắng anh hùng ai qua.
Bốn phương thu lại một nhà.
Mười hai sứ tướng đều là quét thanh”

    (Đại Nam quốc sử diễn ca).

Cái đẹp của vị anh hùng niên thiếu này là cái đẹp đơn giản trong không gian hoành tráng và tinh thần tự tại, lồng lộng nắng gió…trên đồi rộng, dưới trời cao…dễ khiến lòng ta say sưa. Ai lúc tuổi thơ chưa có một lần say sưa cùng Đinh Bộ Lĩnh hãy thử xem lại: Có phải là thiếu sót không?

Trên đường rẽ vào đền hai vua Đinh – Lê bên trái là núi Yên Ngựa. Mộ vua Đinh trên đó. Chúng tôi rất tiếc là không trèo lên được, đành đứng ngước nhìn, cũng như lúc ở Thanh Hóa đứng bên quốc lộ nhìn mộ Bà Triệu tận lưng chừng ngọn núi cao. Khung cảnh Hoa Lư trông thật rực rỡ. Từ những ngọn cỏ dưới chân đến những tàn cây trên đỉnh đồi tròn đều cùng màu xanh và điểm thêm chút vàng để giống như màu lá mạ, chỗ này mạ non, chỗ kia mạ già. Hoa Lư có cái thế đắc địa xứng đáng với 42 năm là kinh đô nước Đại Cồ Việt trẻ trung, tiếp nối và xây dựng căn bản vững chắc cho thời đại tự chủ do Ngô Quyền mở đầu (chỉ có sáu năm, còn lại là cát cứ tao loạn). Hoa Lư xinh xinh như “mộng ban đầu”, như “tuổi đôi mươi”… để khi đất nước vào độ trưởng thành già dặn dưới thời vua Lý Thái Tổ có một Thăng Long ngàn năm văn vật.

Đền thờ vua Đinh ở làng Trường Yên Thượng.

Trường Yên đầu dựng đô thành.
Cải nguyên là hiệu Thái Bình từ đây

(Đại Nam quốc sử diễn ca).

Cổng ngoài (Ngọ môn quan) có ba gian lợp ngói, mặt trong cổng ghi bốn chữ “Tiền triều phụng khuyết”. Qua một sân ngắn vào đến cổng trong (Nghi môn) với bốn trụ biểu, hai trụ bên ngoài cao hơn hai trụ bên trong, hai bên là cây cao bóng mát, là hồ sen. Hết chính đạo đến sân rồng, giữa sân có một long sàng bằng đá xung quanh chạm nổi. Nhưng tôi thích nhất là hai con nghê bằng đá xanh nguyên khối, tác giả đã tạo cho nó bộ mặt rất vui, không trịnh trọng như rồng, không đài các như phụng, nó có vẻ thật hồn nhiên, thật dễ thương, như tuổi thơ của chúng ta, của mọi người – trong đó có cả Đinh Tiên Hoàng đế.

Bái đường năm gian, bàn giữa thờ vua Đinh. Một bên là tượng Đinh Liễn quay mặt về nam, một bên là Đinh Toàn và Hạng Lang quay mặt về bắc. Tượng đồng vua Đinh với chòm râu dài và thưa. Tôi mong tìm thấy ở một bên tường hay đâu đó…nếu có bức tranh hay cụm tượng cờ lau tập trận thì sẽ hay hơn biết bao!

Đền thờ vua Lê cách đây khoảng nửa cây số, thuộc làng Trường Yên Hạ, nhìn xuống sông Hoàng Long, có núi Đèn trước mặt, núi Đìa sau lưng. Kiến trúc cũng tương tự: gian nhà dài, trụ biểu, vườn hoa, cây cỏ, hai dãy nhà vọng, non bộ “Phượng ấp” và non bộ “Long mã”. Cổng vào đề chữ Trường Xuân linh tích. Ở sân rồng gần gian giữa của bái đường cũng có long sàng bằng đá. Tượng Thái hậu Dương Vân Nga bên trái tượng vua Lê, bên phải là tượng Lê Long Đĩnh. Đệ nhất công thần Phạm Cự Lượng thờ ở tòa Thiêu hương.

Nhớ lại lời các tác giả Đại Nam quốc sử diễn ca nói về vua Đinh:

Nội đình năm vị nữ quân.
Nặng tình kiêm ái quên phần di mưu

mới thấy rằng Dương Vân Nga thật có phúc. Bốn vị nữ quân kia tên tuổi, số phận thế nào…chắc không ai biết. Để qua một bên những lời xưa nay khen chê phần nhiều đánh giá Dương Thái hậu qua địa vị,  để qua một bên chuyện chính sự và chuyện miệng đời, cái hơn người của bà là đã yêu và được yêu bởi hai bậc anh hùng vĩ đại. Trong lịch sử nước ta bà là người duy nhất có hai đời chồng làm vua. Hai ông vua đều sáng danh. (Chuyện bà Ngọc Bình chỉ là chuyện kể, hơn nữa bà Ngọc Bình không thấy sử sách ghi “danh phận”).

Điều khác nhau giữa hai đền thờ là đền vua Đinh có tượng đôi rồng chầu trên nóc, đền vua Lê thì không. Người chủ trương việc này suy nghĩ thế nào mà cho xây dựng như vậy? Lê Đại Hành Hoàng đế cũng là một vị vua, tuy rằng nối nghiệp Đinh Tiên Hoàng đế nhưng vẫn có chiến tích lẫy lừng, công lao chống ngoại xâm phương Bắc và tạo dựng uy thế với lân quốc phương Nam, đâu kém công lao trừ nội loạn? Lời Phạm Ngự Lượng khi tôn phò (theo sử chép) thiết tưởng đã đánh giá đúng về con người Đại Hành.

Rời Hoa Lư, một lần nữa ngẩng trông núi Yên Ngựa, riêng tôi một lần nữa nhớ đến bài hát  Anh hùng xưa, thêm vào đó “Với tiếng gió Hoa Lư ơi, với tiếng gió Hoa Lư ơi…”. Quả thật trời Hoa Lư đang đầy ắp mênh mang nắng và gió…

Trần Huiền Ân

Một bài luận về Cuộc Sống

Cuộc sống thật tươi đẹp và tất nhiên cuộc sống không phải là chiếc giường trải đầy hoa hồng. Mặc dầu cuộc sống có đầy những lúc thăng trầm, nó vẫn có nhiều khía cạnh được ban phước và thành công.

Đối với một số người, cuộc sống là khó khăn, thô bạo và không có tha thứ. Những nhóm người này nhìn cuộc sống như là sự trừng phạt trong suốt cuộc đời họ. Vì thế họ để mặc mình cho số phận, tin rằng mọi thứ đã định xong. Với họ, chẳng có gì họ làm là có thể tốt cả. Họ thấy vui khi phạm tội ác và đâm chém người khác để trả thù cho số phận hẩm hiu của mình. Họ mất hết cảm giác về phương hướng và phần lớn thời gian, một số họ đi xa đến mức tự tử, chỉ để trốn thoát khỏi bất công mà cuộc đời đã gây ra cho họ.

Nhưng cũng có những người nhìn cuộc sống là một thử thách, một kênh khám phá và sáng tạo, một triển vọng thành công và một lối đi tới sự giàu có. Với họ cuộc sống thật ngọt ngào, đầy màu sắc, và tốt lành. Dù cho tình huống nào đi nữa những người này tìm thấy chính mình, họ luôn nỗ lực, tin vào một l‎ý tưởng, một lý tưởng để thành công và để lấy ra được những điều tốt đẹp nhất của cuộc đời. Chẳng ngạc nhiên gì khi người xưa đã nói, “Ở đâu có cuộc sống, ở đó có hi vọng”.

Ý chí để thành công hay thất bại nằm trong thẩm quyền của mỗi cá nhân. Bạn có thể sống một cuộc sống hết mức, với sự hài lòng và hoàn thiện nhất nếu bạn quyết tâm thành công, với tất cả trí óc, cơ thể và tâm hồn. Mặt khác, cuộc sống có thể là đau khổ với bạn nếu bạn lấy mọi thứ với hờ hững và chờ đợi số phận định đoạt cho bạn.

Đặt ra những mục tiêu và các kế hoạch chiến lược để cố gắng, dù cho điều gì bất lợi đến thế nào có thể xảy với bạn, là một trong những điều cơ bản nhất để có được những gì tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Những mục tiêu này, cần phải định hướng vào kết quả, cần phải liên tục được theo dõi thậm chí nếu như mọi thứ ban đầu có vẻ như hơi u ám hoặc thiếu hiệu quả.

Hơn nữa, tư duy là trung tâm của mọi thứ. Nó kiểm soát suy nghĩ và niềm tin của bạn. Một tâm trí có sự tập trung sẽ không bao giờ thất bại. Một tư duy tích cực giúp con người phát hiện ra những tài năng và tiềm năng của anh ta. Những người đàn ông và phụ nữ vĩ đại, cả những người còn sống lẫn người đã chết, đều có một tâm trí tập trung vào một điều gì đó và không có gì làm họ chệch ra khỏi việc thực hiện những giấc mơ của mình. Mỗi người trong số họ đều có một lòng tin, tôi có thể nói là niềm tin, mà họ bám vào, họ nuôi dưỡng lòng tin đó, chỉ để tâm đến nó và sống dựa vào nó. Và ngày nay, chúng ta được hưởng lợi bằng cách này hay cách khác từ những phát minh và tư tưởng vĩ đại của họ.

Cuộc sống là một thách thức. Và đối với bất kì ai, để thành công trong cuộc sống, anh ta phải sẵn sàng để trưng bày những gì đã tạo thành anh ta. Anh ta phải sẵn sàng hi sinh thời gian và xây dựng một khung tư duy hướng tới thành công. Những gì đang xảy ra trong môi trường sống của chúng ta không nên có ảnh hưởng hay tác động gì tới chúng ta trong sự theo đuổi thành công mỗi ngày. Thay vào đó, chúng ta cần quản lý những gì đang xảy ra xung quanh ta.

Cuộc sống thật dễ dàng, tuy nhiên nhiều người vội vã và quên mất họ muốn đạt được gì trong cuộc sống. Đừng sống vội vã. Hãy bước từng bước một. Mỗi bước cần phải được lên kế hoạch đúng mực trước khi được tiến hành. Đều đặn, cân bằng, nhắm và bắn. Và trước cả khi bạn nhận ra, bầu trời đã trở thành điểm bắt đầu cho thành công của bạn.

Tất cả những người vĩ đại ngày nay, đã nếm được mặt trái của cuộc đời cách này hay cách khác, nhưng họ không run sợ. thay vào đó, họ được đổi mới để xác định lại các mục tiêu của mình; họ cưỡi con sóng niềm tin, tin vào khả năng của họ, tập trung tâm trí vào một điều gì đó, hiểu rất rõ rằng trong mỗi đám mây đen luôn có một tia sáng.

Tôi sống đơn giản và bạn biết không? Cuộc đời là để được vui hưởng. Còn bạn thì sao?

Hoàng Khánh Hòa dịch

.

An Essay about Life

Life is beautiful and yet life is not a bed of roses. Though it is full of ups and downs it has many facets of blessings and successes.

To some people, life is hard, cruel and merciless. These set of people see life as punishment throughout their entire lives. They therefore resigned themselves to fate, believing all is finished. To them, nothing that they do can ever be good. They take delight in committing crimes and maiming others to avenge their ill-fortune. They lost every sense of direction and most times, some of them go as far as committing suicide, just to escape the injustice life has meted out to them.

But there are those who see life as a challenge, a channel of discovery and innovation, a prospect for success and a gateway to wealth. To them life is sweet, colourful and kind. No matter the situation these people find themselves, they keep pressing on, believing in a cause, a cause to succeed and get the most out of life. No wonder an adage says, “Where there is life, there is hope.”

The will to succeed or fail lies within an individual jurisdiction. You can live life to the fullest with utmost satisfaction and fulfillment if you determine with all your mind, body and soul to succeed. On the other hand, life can be miserable to you if you take everything for granted and wait on fate to play itself out.

Setting of goals and strategic plans that will strive no matter the odds which may move against you is one of the basic things needed to get the best out of life. These goals which must be result oriented, should be followed up consistently even if things seem blurred or unyielding at first.

Also, the mind is the centre of everything. It controls your thoughts and beliefs. A focused mind has never fail. A positive mind helps one to discover his talents and potentials. Great men and women, both living and dead, had their minds focused on something and nothing deterred them from achieving their dreams. Each of them had a belief, should I say faith, which they held onto, they nurture the belief, focused all their attention and live on it. And today, we have benefited in one way or the other from their inventions and great ideas.

Life is a challenge. And for anyone to succeed in life, he must be ready to show the stuff he is made of. He must be ready to sacrifice his time and build up his mind frame toward success. What is happening in our environment should not influence or affect us in our daily quest for success in life. Instead, we should control the happenings around us.

Life is so easy, yet many people rush and miss what they want to achieve in life. Don’t rush in life. Take one step at a time. Each step should be properly planned before being launched. Steady, balance, mark and shoot. And before you know it, the sky will become the beginning of your success.

All the great men of today, has one way or the other tasted the other side of life but they did not cower. Instead, they were renewed to redefine their goals; they ride on with faith, believing in their potentials, focusing their mind on something, knowing fully well that in every black cloud there is always a silver lining.

I take life to be very simple and do you know what? Life is to be enjoyed. What about you?

Unknown Author

Trừ ma

Một người vợ trẻ bị bệnh và gần chết. “Em yêu anh quá,” nàng nói với chồng, “Em không muốn rời anh. Đừng bỏ em mà theo một người đàn bà nào khác. Nếu anh theo người khác, em sẽ làm ma trở về và hành anh mãi.”

Sau đó không lâu người vợ qua đời. Anh chồng giữ lời ước cuối cùng của vợ được 3 tháng đầu, nhưng anh gặp một người phụ nữ khác và yêu cô. Họ đính hôn để chuẩn bị kết hôn.

Ngay sau khi đính hôn một con ma hiện ra hàng đêm với anh chồng, phàn nàn là anh không giữ lời hứa. Con ma này lại rất tinh khôn. Nàng ta biết nói cho anh chồng biết chuyện gì đã xảy ra giữa anh chồng và cô người yêu mới. Khi nào anh ta cho hôn thê một món quà, con ma cũng tả được từng chi tiết của món quà. Con ma còn lập lại các cuộc nói chuyện, và việc này làm anh chồng bức xúc đến nỗi không ngủ được. Có người khuyên anh kể sự việc cho một thiền sư ở gần làng. Cuối cùng, tuyệt vọng quá, anh chàng tội nghiệp này đành đến gặp thiền sư nhờ giúp đở.

“Bà vợ cũ của anh thành ma và biết mọi chuyện anh biết,” thiền sư bàn luận. “Bất cứ điều gì anh làm hay nói, bất cứ cái gì anh tặng người yêu, bà ấy biết. Bà ấy phải là một con ma rất khôn ngoan. Thật là anh nên cảm phục một con ma như vậy. Lần tới khi bà ấy hiện ra, anh điều đình với bà ấy. Nói với bà ấy rằng bà ấy biết quá nhiều và anh không thể dấu bà ấy điều gì, và nếu bà ấy có thể trả lời một câu hỏi của anh, anh hứa là sẽ hủy bỏ hôn ước và sống độc thân.”

“Tôi phải hỏi câu hỏi nào?” anh chồng thắc mắc.

Thiền sư trả lời: “Bốc một nắm đậu nành và hỏi bà ấy có bao nhiêu hạt đậu nành trong tay anh. Nếu bà ấy không trả lời được, thì bà ấy chỉ là một hình ảnh của óc tưởng tượng của anh và anh sẽ không còn rắc rối nữa.”

Ngày hôm sau, khi con ma hiện ra, anh chồng nịnh và nói bà biết hết mọi sự.

“Đúng vậy,” con ma nói, “và tôi biết anh đến gặp thiền sư hôm nay.”

“Và vì bà biết quá nhiều,” anh chồng yêu cầu, “nói cho tôi biết tôi đang nắm bao nhiêu hạt đậu nành trong bàn tay này!”

Chẳng còn con ma nào nữa để trả lời.
.

Bình:

• Thần thánh ma quỷ là do tâm ta phóng ra chứ chẳng phải ở ngoài tới. Chú ý câu đầu tiên thiền sư nói: “Bà vợ cũ của anh thành ma và biết mọi chuyện anh biết”. Tức là, chuyện gì mà anh không biết có thể là bà ta không biết.

• Xin đọc Bắt ông Phật đá Trong bàn tay định mệnh.

• Thế thì, thần thánh ma quỷ là một hiện tượng tâm lý hay một hiện tượng tâm linh?

Khi hỏi câu này có nghĩa là ta đã ngầm nói rằng tâm lý và tâm linh là hai việc khác nhau. Nhưng, nếu bạn cầu nguyện cùng Phật Bà Quan Âm để được lành bệnh, và bạn được lành bệnh thì đó là tâm lý hay tâm linh?

Nếu bạn là người được chữa lành đó, có lẽ là bạn sẽ nói: “Tôi không cần biết đó là tâm lý hay tâm linh hay abcxzy. Tôi chỉ biết là tôi đã cầu nguyện và tôi đã được lành.”

Cho nên rất nhiều khi không cần thiết phải tách rời tâm lý và tâm linh. Người ta có thể nói: “Đó chỉ là tâm lý của riêng anh”. Và có thể nghe câu trả lời: “Có thể vậy, nhưng chính Phật Bà Quan Âm giúp tôi có được tâm l‎ý đó.”

Đây là cốt tủy của tôn giáo và tâm linh cả nghìn năm nay, và có lẽ là cả nghìn năm nữa.

Vì vậy, chúng ta nên theo giải pháp thực tế thì hơn: “Khi ma quỷ hành ta thì ta phải trừ ma, như trong truyện này. Khi thần thánh có thể giúp người như trong “Bắt ông Phật đá” hay “Trong bàn tay định mệnh” thì ta nên qu‎ý trọng thần thánh thì hơn.” Và giải pháp này có thể hiểu là giải pháp tâm lý, hay giải pháp tâm linh, đều đúng.

(Trần Đình Hoành dịch và bình)

.

The Subjugation of a Ghost

A young wife fell sick and was about to die. “I love you so much,” she told her husband, “I do not want to leave you. Do not go from me to any other woman. If you do, I will return as a ghost and cause you endless trouble.”

Soon the wife passed away. The husband respected her last wish for the first three months, but then he met another woman and fell in love with her. They became engaged to be married.

Immediately after the engagement a ghost appeared every night to the man, blaming him for not keeping his promise. The ghost was clever too. She told him exactly what has transpired between himself and his new sweetheart. Whenever he gave his fiancee a present, the ghost would describe it in detail. She would even repeat conversations, and it so annoyed the man that he could not sleep. Someone advised him to take his problem to a Zen master who lived close to the village. At length, in despair, the poor man went to him for help.

“Your former wife became a ghost and knows everything you do,” commented the master. “Whatever you do or say, whatever you give you beloved, she knows. She must be a very wise ghost. Really you should admire such a ghost. The next time she appears, bargain with her. Tell her that she knows so much you can hide nothing from her, and that if she will answer you one question, you promise to break your engagement and remain single.”

“What is the question I must ask her?” inquired the man.

The master replied: “Take a large handful of soy beans and ask her exactly how many beans you hold in your hand. If she cannot tell you, you will know she is only a figment of your imagination and will trouble you no longer.”

The next night, when the ghost appeared the man flattered her and told her that she knew everything.

“Indeed,” replied the ghost, “and I know you went to see that Zen master today.”

“And since you know so much,” demanded the man, “tell me how many beans I hold in this hand!”

There was no longer any ghost to answer the question.

# 65