Chào các bạn,
La Quán Trung đương thời chắc là người hiền triết và văn chương kiệt xuất, nên đã để lại bộ Tam Quốc Chí cho đến nay thiên hạ vẫn còn gối đầu giường. Tác giả sau khi hoàn thành Tam Quốc Chí lại (khóa trái) bằng bài thơ Xích Bích Vịnh.
Có lẽ ông muốn để thông điệp cho người đời sau hãy chiêm nghiệm sự thị phi, được mất của cuộc đời.
Ở Việt Nam ta cụ Nguyễn cũng vậy, sau khi hoàn thành truyện Kiều, cụ đã (khóa trái) bằng mấy câu thơ:
Thiện căn ở tại lòng ta,
Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.
Lời quê chép nhặt dông dài
Mua vui cũng được một vài trống canh.
Xích Bích Vịnh, mình đọc thấy hay, thích nên dịch để tỏ lòng cảm kích đối với người xưa.

Vịnh Xích Bích
Sông Trường cuồn cuộn về đông
Sóng vùi gió cuốn anh hùng tiêu tan!
Được thua rồi cũng phai tàn
Núi xanh năm tháng chiều vàng còn đây.
Ngư, Tiều đầu bạc sông này
Quen chơi trăng gió đêm ngày xuân thu.
Gặp nhau mừng rượu một bầu
Chuyện đời nhiều, ít cũng âu trận cười.
Đinh Đức Dược dịch
Nguyên văn:
Xích Bích Vịnh
Cổn cổn Trường Giang đông thệ thủy
Lãng ba đào tận anh hùng
Thị phi thành bại chuyển đầu không.
Thanh sơn y cựu tại
Kỹ độ tịch chiếu hồng.
Bạch phát Ngư, Tiều giang chữ thượng
Quán khan thu nguyệt, xuân phong
Nhứt hồ trược tửu hỉ tương phùng
Thế gian đa thiểu sự
Đô phó tiếu đàm phong.
Dịch nghĩa:
Sông Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Sóng dập, gió vùi chôn hết anh hùng
Chuyện phải quấy, được thua cuối cùng chỉ là con số không
Chỉ núi xanh vẫn y cũ
Năm tháng ánh trời chiều chiếu đỏ.
Hai mái đầu bạc Tiều phu và Ngư phủ tren bến sông
Đã quen với trăng mùa thu, gió mùa xuân
Một bầu rượu đục mừng nhau mỗi khi gặp
Ít nhiều chuyện thế gian
Đều dồn cho một trận cười.