Hôm nay, lễ tết Đoan Ngọ (mùng 5 tháng 5 âm lịch), hay còn gọi tết Đoan Dương , tết Ngũ nguyệt …mặc dù tên gọi khác nhau nhưng tập tục trong ngày này của các vùng lại đều giống nhau. Đọc tiếp Chào mừng Tết Đoan Ngọ
Các bài đăng bởi qiaosuyuan
Lễ Vu Lan tại Trung Quốc
“Lễ Vu Lan” quen gọi là “Lễ ma quỷ”, vào 15/7 âm lịch, tương truyền là ngày quỷ môn quan mở cửa, nếu theo đạo giáo là ngày “中元节” tức “Lễ Trung Nguyên”, là ngày địa quan xá tội, và trong Phật giáo gọi là ngày “Lễ Vu Lan”, trong truyền thuyết thì lễ này được tính bắt đầu từ 1/7 âm lịch trở đi, trong những ngày này các du hồn, dã quỷ bắt đầu được phóng thích ra ngoài, họ có thể rời khỏi âm phủ để trở về trần gian một khoảng thời gian, để tiếp nhận những vật phẩm của người trần gian, đến 30/7 âm lịch thì quỷ môn quan lại bị đóng cửa và kì hạn của lễ ma quỷ cũng kết thúc tại đây. Thường người dân Trung Quốc không thích làm những việc trọng đại vào tháng này, đặc biệt là viêc cưới xin. Đọc tiếp Lễ Vu Lan tại Trung Quốc
Chào mừng Tết Đoan Ngọ
Chào các bạn,
Hôm nay, thứ hai, ngày 2.6.2014 là ngày mồng 5 tháng 5 âm lịch, tức là Tết Đoan Ngọ. ĐCN đăng lại bài về Tết Đoan Ngọ của chị Kiều Tố Uyên viết năm 2009 lúc đang học y khoa ở Hồ Nam.
Chúc các bạn ăn Tết vui vẻ. 🙂
Thu Hương,
Hôm nay, lễ tết Đoan Ngọ (mùng 5 tháng 5 âm lịch), hay còn gọi tết Đoan Dương , tết Ngũ nguyệt …mặc dù tên gọi khác nhau nhưng tập tục trong ngày này của các vùng lại đều giống nhau.
Tết Đoan Ngọ đã có lịch sử hơn 2000 năm, là lễ tết truyền thống dân gian lớn nhất vào mùa hè của người dân Trung Quốc. Trong ngày này mọi gia đình thường treo bức họa Chung Quỳ , treo lá Ngải Cứu, lá hoa Iris, treo gói Bội Hương, treo túi dệt ngũ sắc trong nhà, gói bánh trưng, uống rượu Hùng Hoàng, tổ chức đua thuyền rồng … Đọc tiếp Chào mừng Tết Đoan Ngọ
Tết Đoan Ngọ
-
TDH: Hôm qua, thứ tư, 12.6.2013 là ngày mồng 5 tháng 5 âm lịch, tức là Tết Đoan Ngọ. ĐCN đăng lại bài về Tết Đoan Ngọ của chị Kiều Tố Uyên viết năm 2009 lúc đang học y khoa ở Hồ Nam. Chị Uyên giờ đang ở Hà Nội.
Hôm nay, lễ tết Đoan Ngọ (mùng 5 tháng 5 âm lịch), hay còn gọi tết Đoan Dương , tết Ngũ nguyệt …mặc dù tên gọi khác nhau nhưng tập tục trong ngày này của các vùng lại đều giống nhau.
Tết Đoan Ngọ đã có lịch sử hơn 2000 năm, là lễ tết truyền thống dân gian lớn nhất vào mùa hè của người dân Trung Quốc. Trong ngày này mọi gia đình thường treo bức họa Chung Quỳ , treo lá Ngải Cứu, lá hoa Iris, treo gói Bội Hương, treo túi dệt ngũ sắc trong nhà, gói bánh trưng, uống rượu Hùng Hoàng, tổ chức đua thuyền rồng …
Tám điều cấm kỵ trong ngày tết cổ truyền của người dân Trung Quốc
Người dânTrung Quốc không chỉ tự hào về lịch sử văn hóa lâu đời mấy nghìn năm của nước nhà mà họ còn tự hào về cách nói chuyện luôn chứa đựng những ngụ ý sâu sắc của mình .Thời xưa con người đã rất coi trọng “敬天,敬地“ tức “Kính Thiên ,Kính Địa ” do đó trong dân gian đã lưu truyền không ít những điều kiêng kỵ, đặc biệt trong những ngày lễ tết không ít người trong chúng ta đã từng được nghe ông bà, cha mẹ nhắc nhở phải kiêng cái này kiêng cái kia để năm mới sẽ gặp nhiều vận may.
Người Trung Quốc đón năm mới theo lịch âm từ ngày mùng 1 đến ngày mùng 5 âm lịch ,nhưng thông thường không khí tết chỉ lắng xuống sau ngày 15 âm lịch (tức tết Nguyên Tiêu).
Sau đây là 8 điều cấm kỵ trong ngày tết cổ truyền của người dân Trung Quốc :
1) Không được quát mắng trẻ con: Vì người xưa cho rằng trẻ con nếu bị mắng trong ngày mùng 1 tết thì cả năm đó đứa trẻ sẽ luôn phải chịu nghe người khác chê trách, chửi mắng. Do đó người lớn không nên nói thô tục, nặng lời với trẻ nhỏ trong những ngày này. Ở một vài vùng khi trẻ con nhỡ mồm văng tục thì người lớn phải lập tức nói 孩童之言,百无禁忌 (lời nói con nít, bỏ qua đi), hoặc khi không cẩn thận làm vỡ đồ trong ngày mùng 1 tết thì phải lập tức nói 打发打发 (nghĩa đen là: xua đi xua đi ),vì 打发 trong tiếng trung được phát âm là ” da fa ” khi đọc ngược lại hai từ này sẽ thành “fa da” mà “发达“ (tức phát đạt) trong tiếng trung cũng có cách phát âm là “fa da “, do đó nói “打发打发” nhằm ngụ ý cầu cho năm mới sẽ phát tài phát lộc.
2) Cấm quét nhà, cấm đổ rác trong mấy ngày lễ tết: Trước năm mới người dân thường làm một mâm cơm để cúng “灶王爷” tức “Ông Táo Quân”. Sau khi đã tiễn Ông Táo về chầu trời thì người phụ nữ trong gia đình phải quyet dọn bàn thờ, thay chân hương, hóa vàng, quét dọn nhà cửa …gọi là ” 扫扬尖“ tức loại bỏ cái cũ đón cái mới. Sau đó từ sáng mùng 1 đến mùng 5 tết thì kiêng quét nhà, hốt rác và đặc biệt cấm đổ rác ra khỏi cửa, nhằm ngụ ý giữ tài lộc lại trong nhà.
3) Ngày mùng 1, 2 tết cấm giặt quần áo: Vì ngày sinh của thần Thủy là ngày 1,2 tết do đó lên tránh giặt quần áo trong hai ngày này.
4) Ngày mùng 1 tết kiêng đánh thức người khác thức dậy: Vì người xưa cho rằng nếu ai đó bị giục thức dậy vào sáng mùng 1 tết thì cả năm đó luôn phải chịu sự thúc giục của người khác trong công việc.
5) Phụ nữ đã có chồng kiêng về nhà ngoại vào ngày mùng 1, 4, 5 tết: Trong những ngày lễ tết con gái và con rể chỉ nên về nhà ngoại vào mùng 2,3 tết vì như vậy mới tránh cho nhà ngoại thoát khỏi cảnh đói nghèo.
6) Tránh chúc tết với người đang ngủ: Ngày mùng 1 tết nên tránh chúc tết với người đang ngủ,phải đợi đến khi đối phương ngủ dậy mới được chúc, không sẽ trù ếm đối phương cả năm phải nằm trên giường bệnh.
7) Cấm ăn đầu cá, đuôi cá: Trong mấy ngày tết cá là thức ăn bắt buộc phải có ,vì trong tiếng Hán “cá” đọc là “yu”, mà “余”(tức:Dư, chỉ sự dư thừa) cũng có cách phát âm la “yu”. Khi ăn cá, tránh ăn đuôi cá, ngụ ý năm mới không chỉ đủ ăn đủ mặc mà còn có của cải dư thừa.
8 ) Tránh đòi nợ: Người xưa cho rằng, trong những ngày đầu năm mới không chỉ người bị đòi nợ mà ngay cả người đòi nợ sẽ đều gặp đen đủi vào năm tới, do đó thường kiêng kỵ đòi nợ trong những ngày này.
Các vùng khác nhau thường mang những tập tục và những điều kiêng kỵ khác nhau, đây là một trong những sự khác biệt rất ý nghĩa và cũng là một trong những nét đẹp riêng của nền văn hóa lâu đời Trung Quốc, đáng được lưu truyền .
Kiều Tố Uyên
Tự tin – Yêu quý bản thân
Nếu giá trị của bản thân phải phụ thuộc vào người khác để khẳng định, thì đó không phải là giá trị của chính mình nữa mà đó là giá trị của người khác. Hiện nay trong xã hội luôn nhấn mạnh vấn đề, phải biết: “Yêu bạn bè, Yêu tập thể, Yêu thầy cô, Yêu bố mẹ….” nhưng ít khi nói đến chuyện phải biết yêu bản thân, và cũng có rất nhiều người không dám thể hiện điều đó ra bên ngoài , vì sợ “tự yêu quý mình” sẽ dễ bị hiểu nhầm thành tự tư tự lợi….
Yêu, là nhu cầu mà ai cũng cần có, vậy tại sao không dám yêu bản thân mình nhiều một chút? và tại sao trước mặt người khác lại phải coi nhẹ bản thân ?…
Yêu quý bản thân mình, có nghĩa là dựa vào những ý nguyện của bản thân để biến mình trở thành người có giá trị và luôn được người khác tiếp nhận. “Khả năng yêu bản thân mình” chính là một cái gương giúp cho bạn có thể nhận xét, đánh giá chính mình một cách toàn diện nhất. Hãy thử nghĩ mà xem: Nếu lúc nào bạn cũng chỉ thấy mình thua kém hơn người khác, và cho rằng mình không có giá trị gì cả…Ngay cả bản thân mình cũng thấy mình kém cỏi và đáng ghét, vậy thì làm sao bạn có thể khiến người khác yêu quý và đón nhận mình một cách vui vẻ được.
Yêu quý bản thân, cũng đồng nghĩa với việc bạn phải biết làm cho hình tượng của mình trở lên tích cực hơn. Giả dụ, khi đứng trước gương, bạn phải khẳng định thân hình của mình, mặc dù trên người bạn có một vài khuyết điểm mà bạn không thích, nếu có thể thay đổi được hãy cố gắng tìm cách để thay đổi nó. Nếu không thể thay đổi được, thì hãy coi những điểm đó là điều hiển nhiên, và rất bình thường…chứ đừng vì nó mà trách móc bản thân. Vì oán trách bản thân là một hành động không có lợi, điều đó chỉ làm cản trở cuộc sống sinh hoạt của chính bạn, làm bạn bị tổn thương và cuối cùng sẽ làm bạn đánh mất sự tự tin của mình.
Hãy nghĩ rằng mình cũng thuộc túyp người thông minh, vì trên thế gian này không phải ai sinh ra cũng có thể là thiên tài ngay được. Mặc dù thành tích học tập của bạn kém hơn so với người khác, nhưng điều đó không có nghĩa bạn là người không thông minh, mà chỉ do ở lĩnh vực học tập bạn phải dành nhiều thời gian hơn người khác, và ở một lĩnh vực nào đó bạn lại mất ít thời gian hơn người khác đấy .
Cố gắng thể hiện năng lực của mình trong xã hội, nếu ở một vài phương diện nào đó bạn vẫn kém hơn người khác, thì đó không phải là do bản thân bạn có vấn đề, mà vấn đề là ở chỗ cách bạn lựa chọn vấn đề chưa thật sự tốt mà thôi.
Vậy yêu bản thân bằng cách nào?
Bằng cách làm cho mình tự tin hơn, mạnh mẽ hơn, thành công hơn…phải không các bạn? Sau đây mình sẽ giới thiệu với các bạn một vài mẹo nhỏ để chúng ta học cách yêu bản thân mình sao cho hiệu quả nhé:
1. Ghi chép lại những việc đã từng làm cho bạn bị quẫn bách, lo lắng, sợ sệt vào một cuốn sổ. Tìm ra cách để khắc phục những nhược điểm đó, và rèn luyện bằng cách đứng trước gương hàng ngày để khích lệ bản thân.
2. Đặt ra cho mình một mục tiêu nhất định, rồi vạch ra phương pháp để đạt mục tiêu đó…đừng sợ, hãy làm từng bước từng bước một.
3. Hãy tìm ra cho mình một hình tượng lý tưởng để học tập, và bắt trước các hành động của họ một cách thích hợp.
4. Rèn luyện cách làm cho mình trở lên mạnh mẽ, tự tin trước những người mà mình đã từng rất sợ hay rất sùng bái, chẳng hạn như nhìn thằng vào mắt người đó trong khi nói chuyện, hay đi lại một cách nhẹ nhàng thoải mái trước mặt họ, đừng khúm lúm hay co rò chạy thật nhanh mỗi khi thấy họ.
……..
Nào, hãy giúp tôi bổ sung thêm và cùng tôi học cách yêu bản thân mình sao cho hiệu quả các bạn nhé.
Chúc các bạn một ngày tự tin, một ngày mạnh mẽ và một ngày thành công.
Kiều Tố Uyên
(dịch từ trung văn)
Con yêu, hãy nắm lấy bàn tay của mẹ
Chào các bạn,
“Con yêu, hãy nắm lấy bàn tay của mẹ”. Đây là một trong những bài hát rất nổi tiếng được viết dành tặng cho những em bé của trường tiểu học Xinjiang tại Tứ Xuyên trong vụ động đất 12-5-2008, với con số người thiệt mạng lên trên 70 ngàn và 18 ngàn người mất tích.
Uyên đã dịch bài này sang tiếng Việt.
Hai links video sau đây, một link là lời thơ nguyên thuỷ, một link bài nhạc.
1. http://v.youku.com/v_show/id_XNTE1NjIzNDA=.html
2. http://v.youku.com/v_show/id_XMzA4NDk5OTY=.html
Con yêu, hãy nắm lấy bàn tay của mẹ
Con gái bé bỏng
Con hãy nắm lấy bàn tay của mẹ
Đường lên thiên đường tối lắm phải không con.
Mẹ sợ con của mẹ bị vấp
Hãy nhanh nắm lấy tay mẹ
Hãy để mẹ được đi cùng với con.
Mẹ ơi,
Đường lên thiên đường sao tối vậy mẹ.
Con không thể nào nhìn thấy tay của mẹ.
Từ khi bức tường đó đổ xuống.
Ánh sáng đã không còn ở nơi đây.
Và con không thể nào nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của mẹ.
Ôi, con yêu bé bỏng của mẹ.
Mẹ mong con được yên lòng.
Mong cho đoạn đường trước mặt con sẽ không còn ưu sầu.
Xin con hãy ngoắc tay cùng bố mẹ.
Hãy nhớ đến hình dáng của bố mẹ.
Để kiếp sau ba chúng ta được đoàn tụ bên nhau.
Mẹ ơi,
Con xin mẹ đừng quá đau lòng.
Đường lên thiên đường tuy tối.
Nhưng có rất nhiều bạn học cùng đi với con.
Chúng con đã dặn nhau là không được khóc.
Mẹ của một người cũng là mẹ của tất cả chúng con.
Và Mẹ ơi, mối chúng con cũng đều là con của các mẹ.
Những ngày không có chúng con bên cạnh.
Mẹ hãy giành tình thương yêu đó tặng lại cho các bạn còn được sống.
Mẹ ơi,
Con xin mẹ đừng khóc.
Vì nước mắt không làm sáng con đường chúng con đang đi.
Mẹ hãy để cho con được từ từ bước đi.
Mẹ ơi,
Con sẽ mãi ghi nhớ hình ảnh của gia đình mình.
Sẽ ghi nhớ đến lời hẹn của chúng ta,
Kiếp sau nguyện được tụ họp bên nhau.
(Kiều Tố Uyên dịch từ Trung văn)
Youtube cũng có các video về bài thơ/hát này. Sau đây là 3 videos trên youtube. Video đầu tiên là bài hát và video thứ hai là bài thơ “Con yêu, hãy nắm lấy bàn tay của mẹ.” Video thứ ba là bài You Raise Me Up, tưởng niệm trận động đất.
.
Con yêu, hãy nắm lấy bàn tay của mẹ – Nhạc
.
Con yêu, hãy nắm lấy bàn tay của mẹ – Thơ
.
“You Raise Me Up” Tribute to China Quake Victims
Kiên cường
Tôi dang rộng đôi cánh,
Vì tôi muốn mình biết bay.
Nhưng tôi đã thất bại, và bị ngã rất đau xuống đất.
Toàn thân tôi là những vết thương.
Các vì sao nói tôi cần phải học cách kiên cường,
Thành công đang chờ tôi ở phía trước…
.
Tôi học được cách kiên cường,
Tiếp tục dang rộng đôi cánh,
Nhưng tôi vẫn thất bại.
Toàn thân tôi lại trầy xước, và trong lòng tôi tràn đầy sự thất vọng.
Các linh hồn cất tiếng hát nhẹ nhàng bên tai tôi,
Họ muốn tôi học cách kiên cường.
Và họ nói ánh sáng sẽ xua đi bóng tối.
.
Tôi lại đứng dậy một lần nữa, dù trên mình tôi là những vết thương rất đau,
Tôi dang rộng đôi cánh,
Dồn hết sức vào nó và bay lên không trung.
Tôi nhắm mắt lại và nghe thấy tiếng hát của đàn chim,
Và tôi biết mình đã thành công.
Tôi mơ màng và quên đi những vết thương,
Mỉm cười vì sung sướng.
.
Nắng chiếu lên thân tôi,
Làm tim tôi được sưởi ấm.
Ánh trăng rọi vào thân tôi
Chữa lành mọi vết thương cho tôi
Các vì sao vẫy tay chào tôi
Và tôi nhìn thấy ánh hào quang hi vọng.
-
Kiều Tố Uyên
Dịch từ Trung văn.
Nói chuyện với Thượng đế
Trong mơ tôi thấy mình được gặp Thượng Đế.
Thượng Đế hỏi tôi: “Nhà ngươi có điều gì muốn hỏi ta chăng?”
Tôi đáp:”Con rất muốn được hỏi chuyện ngài, nhưng con không biết ngài có thời gian không ạ”
Thượng Đế cười và nói: “Thời gian của ta là vĩnh hằng, ngươi muốn hỏi điều gì thì cứ hỏi đi”
“Ngài thấy điều kì quặc nhất của loài người là gì?”
Thượng Đế trả lời:
“Họ chán ngán với cuộc sống của một đứa con nít, chỉ muốn nhanh chóng được làm người lớn, nhưng khi già rồi lại hi vọng được trở lại tuổi thơ ấu.”
“Họ hy sinh sức khỏe của bản thân để đổi lấy tiền bạc, sau đó lại hy sinh tiền bạc để hồi phục sức khỏe.”
“Họ luôn lo lắng cho tương lai, mà quên mất hiện tại; điều đó có nghĩa, họ không sống với thực tại và cũng không sống với tương lai.”
“Khi sống họ sống giống như họ sẽ không bao giờ chết, nhưng khi sắp chết họ lại giống như mình chưa bao giờ được sống …”
Thượng Đế nắm lấy tay tôi rồi dừng lại trong giây lát.
Tôi lại hỏi: “Là Thượng Đế, ngài có kinh nghiệm gì truyền đạt cho chúng con không?”
Thượng Đế cười và nói:
“Họ nên biết rằng sống trên đời không thể lấy lòng hết tất cả mọi người, điều mà họ có thể làm và nên làm là sống sao cho mọi người yêu quý lấy mình.”
“Họ nên biết rằng, cái quý giá nhất của cuộc đời không phải là họ có những của cải gì mà là bên cạnh họ sẽ là những ai.”
“Họ nên biết rằng, so bì với người khác là điều không tốt.”
“Họ nên biết rằng, người giàu không có nghĩa sẽ phải có thật nhiều yêu cầu mà họ nên yêu cầu ít đi một chút.”
“Họ nên biết rằng, để tạo ra một vết thương lòng lên người mình yêu thương sẽ chỉ cần có vài giây, nhưng để làm lành vết thương đó họ phải cần đến vài năm thậm chí dài hơn thế nữa.”
“Họ nên học cách làm thế nào để có thể khoan dung, độ lượng với người khác.”
“Họ nên biết rằng, có vài người yêu họ rất nhiều, nhưng không biết cách làm thế nào để diễn đạt tình cảm của mình.”
“Họ nên biết rằng, tiền có thể mua được rất nhiều thứ, nhưng tiền không thể mua được hạnh phúc.”
“Họ nên biết rằng, khi hai người cùng nhìn chung một sự vật, những điều mà họ nhìn ra được không hề giống nhau”
“Họ nên nhớ rằng, nhận được sự khoan dung của người khác thôi là không đủ, họ cũng cần phải biết khoan dung với bản thân”
“Họ nên biết rằng, ta luôn luôn tồn tại.”
Kiều tố Uyên dịch từ Trung văn
Lãng Quên
Một buổi tối trong lần đến thăm người bạn vừa bị gặp nạn của mình, trong bữa ăn cơm, bạn tôi có nhận được một cú điện thoại, tôi nghe loáng thoáng giọng người đàn ông bên kia đầu dây nói cho bạn tôi biết người hại anh ấy là ai. Nhưng lúc đó bạn tôi lại nói rằng anh ấy không muốn biết và yêu cầu người đàn ông kia đừng nói với anh ấy về sự việc này nữa. Thấy vậy tôi hết sức kinh ngạc, bạn tôi liền giải thích: “biết rồi thì sẽ làm thế nào đây? Có một vài việc không cần phải biết, có một vài việc cần phải học cách lãng quên.”
Tôi rất thán phục tính độ lượng của anh bạn mình. Vì trong cuộc sống gặp phải những chuyện không vừa ý là chuyện cơm bữa, ta cần phải biết cách làm vui cho bản thân, cần phải biết cách tự mình làm giảm các áp lực xung quanh.
Vậy làm giảm áp lực đó bằng cách nào đây?
Tôi nghĩ rằng anh bạn của tôi đã dạy cho tôi một phương pháp rất tốt đó là học cách “lãng quên”, con người ngoài việc học cách nắm bắt, sở hữu tất cả mọi việc ra, đôi lúc cũng cần phải biết bỏ bớt một vài điều gì đó.
Trong kinh phật cũng có một câu chuyện nhỏ như sau: Trong lần cùng Lão Hòa Thượng đi xin bố thí của người dân dưới núi, Tiểu Hòa Thượng tỏ ra rất ngưỡng mộ và kính trọng người thầy của mình, việc gì cũng nhìn sư phụ làm rồi bắt trước theo. Khi đến ven sông, hai thầy trò gặp một người con gái đang tìm cách qua sông, thấy vậy Lão Hòa Thượng liền cõng cô gái đó lội qua bờ bên kia, sau khi được Lão Hòa Thượng đặt xuống đất cô gái liền cảm tạ rồi đi theo một hướng khác.
Thấy vậy Tiểu Hòa Thượng thắc mắc mãi, sao sư phụ lại có thể cõng người con gái đó qua sông cơ chứ? Nhưng lại không dám hỏi. Mãi cho đến khi hai thầy trò về gần đến chùa, vì tò mò và không thể kìm chế được nên Tiểu Hòa Thượng đã hỏi sư phụ của mình: “Thưa sư phụ, chúng ta là những người đã xuất gia, sao sư phụ lại có thể cõng một người con gái qua sông như vậy được?”. Lão Hòa Thượng bình thản trả lời:”Ta chỉ cõng người con gái đó qua sông rồi đặt xuống ngay, còn con lại cõng người ta về đến tận chùa mà vẫn chưa chịu buông đấy thôi.”
Câu nói của Lão Hòa Thượng chứa đầy thiện ý, ngẫm nghĩ kĩ một chút thì thấy đó cũng là một trong những đạo lý làm người. Cuộc đời của con người giống như một lộ trình vừa dài vừa vất vả, nó yêu cầu người đi trên đường phải không ngừng tiến lên phía trước, phải trải nghiệm qua rất nhiều những mấp mô, gập ghềnh… nhưng men theo lộ trình đó con người có thể nhìn ngắm rất nhiều những cảnh đẹp khác nhau, khám phá ra những điều kì diệu của cuộc sống… Và bạn hãy thử nghĩ mà xem, nếu như chúng ta đều ghi khắc những điều nhìn được, nghe được vào đầu thì chúng ta sẽ mệt đến đâu, sao phải tự tạo cho bản thân những áp lưc không cần thiết ấy để làm gì? Sao không học cách vừa tiến về phía trước vừa loại bỏ bớt những điều không cần thiết ra khỏi đầu, và luôn giữ cho mình ở trạng thái nhẹ nhàng trước khi ra trận cơ chứ?
Những chuyện đã qua hãy để cho nó qua, thời gian không thể nào đảo ngược được, ngoài việc ghi nhớ những kinh nghiệm đã rèn luyện được ra, không cần thiết phải hoài niệm quá nhiều đâu bạn ạ. Vì vậy, cân bằng tâm lý bằng cách quên đi những khó khăn, đau buồn… trong quá khứ; hay thản nhiên, vui vẻ đối mặt với những khó khăn trong hiện tại cũng là một nghệ thuật sống rất quan trọng.
Nhưng tôi cũng cần phải nhấn mạnh thêm một điều, đó là bạn phải biết cách lựa chọn lãng quên điều gì, bởi trong cuộc đời của bạn có thể sẽ có một vài việc, một vài người không thể nào quên được. Nhà văn nổi tiếng Ali của Arabic trong một lần đi du lịch cùng hai người bạn của mình là Gibb và Martha đã kể lại rằng: Khi ba người cùng leo lên được một khe núi, Martha không để ý lên đã bị trượt chân rớt xuống, may mà Gibb đã liều mạng giữ chặt và kéo Martha lên nên Martha mới được cứu sống. Martha sau khi đã hoàn hồn liền chạy đến tảng đá gần đó và khắc lên dòng chữ: “Ngày… tháng… năm…, Gibb đã cứu mạng Martha”.
Sau đó ba người lại tiếp tục cuộc hành trình của mình, đi được vài ngày họ gặp một dòng sông, vì một vài chuyện nhỏ mà Gibb và Martha đã xảy ra cãi lộn, Gibb trong lúc tức giận đã tát Martha một cái rất mạnh. Martha liền chạy ra bãi cát gần đó và viết lên vài chữ: “Ngày… tháng… năm…, Gibb đã tát Martha một cái”. Sau khi cuộc hành trình đã kết thúc, Ali vì tò mò nên đã hỏi Martha vì sao lại khắc việc Gibb cứu mạng lên trên đá và ghi việc Gibb tát lên trên cát? Martha liền trả lời: “Khắc lên đá việc Gibb cứu mạng là để nhắc nhở bản thân ơn cứu mạng của anh ấy, và cũng là thể hiện sự cảm tạ của bản thân tôi. Còn viết lên trên cát việc anh ấy tát tôi một cái là để nhờ sự biến mất của những dòng chữ trên cát sẽ giúp tôi quên vĩnh viễn chuyện này”.
Câu chuyện này cho chúng ta một bài học, cần phải biết ghi nhớ những điều mà người khác đã từng giúp đỡ mình, và quên đi những điều mà họ đối xử chưa đúng hoặc chưa tốt với mình, đây cũng là bổn phận làm người mà chúng ta cần ghi nhớ phải không?
Chúc các bạn luôn nhẹ nhàng và thoải mái trong cuộc sống
Kiều Tố Uyên
(dịch từ trung văn)
Đóa Hồng Của Cô
“Cô ơi,
Cô đã dùng tim mình để thắp sáng trái tim em,
dùng tình yêu để dạy em biết cách yêu thương,
có cô em cảm thấy thế giới này thật ấm áp….”
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin gửi đến tất cả các thầy các cô, đặc biệt là chị Huệ, anh Ái, mama của em, và mama của Khánh Hòa nữa nhỉ, lời chúc tốt đẹp nhất. Kính chúc thầy cô cùng gia đình sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt trong lĩnh vực giảng dạy nghiên cứu.
Trong ngày đặc biệt này em xin phép cả nhà cho em được thử sức mình trong lĩnh vực thơ văn , em nghĩ là nó không được hay và đúng luật nhưng chủ yếu là để mọi người cùng vui thôi ạ. Bài thơ có tựa đề “Đóa hồng của cô”, sau đây em xin được mời cả nhà cùng thưởng thức:
.
Đóa hồng của cô
Bạn dâng lên một đóa hoa,
Tôi dâng lên một đóa hoa,
Chúng ta cùng tết thành một bó hoa lớn,
Để dâng tặng người cô thân yêu.
Cô là người gieo hạt giống,
Mồ hôi của cô là nguồn nước cho những mầm non.
Mắt của cô sáng như những vì sao
Giọng hát của cô như dòng suối nhỏ,
Đem lại niềm vui cho tất cả mọi người.
Dù cho chúng ta có đi xa đến đâu
Sẽ mãi ghi nhớ tình thương của cô,
Dù cho chúng ta có đi xa đến đâu
Vẫn mãi ghi nhớ lời dạy của cô.
Dù cho chúng ta có đi xa đến đâu,
Vẫn mãi ghi nhớ mình là một đóa hồng của cô.
…..
Trong ngày đặc biệt này em mong được nhìn thấy nụ cười của mẹ, chị Huệ, anh Ái rất nhiều.
Kiều Tố Uyên
Không nên đòi hỏi quá nhiều về tình yêu
Khi mới bắt đầu yêu cảm giác ban đầu của bạn là gì? có phải, đó là một chút ngại ngùng pha lẫn sự hấp dẫn lẫn tò mò, một chút nhớ, một chút mong, một chút hạnh phúc .. vì cuối cùng bạn đã không còn cô đơn, lẻ loi nữa. Bạn cảm thấy ấm lòng vì bạn biết luôn có người nghĩ và nhớ về bạn…
Nhưng sau khi đã có thời gian để tìm hiểu nhau rồi thì mọi việc sẽ thay đổi thế nào đây?…. bạn bắt đầu phát hiện ra những khuyết điểm của người đó… rồi một loạt những vấn đề rắc rối nối đuôi nhau xảy ra…bạn cảm thấy buồn phiền, thấy mệt mỏi, cuối cùng là gì …có thể bạn sẽ muốn chạy trốn khỏi những lời thề thốt của mình, muốn nói rằng chúng ta hãy chia tay nhau đi…
Có người nói “yêu” giống như việc bạn nhặt môt viên đá vậy, ai cũng muốn nhặt được viên đá phù hợp với bản thân mình, nhưng biết đến bao giờ mới nhặt được viên đá mà bạn thấy hợp đây? liệu đó đã thật sự là viên đá mà bạn luôn mơ tưởng chưa?…Và cứ cho là bạn đã tìm được người phù hợp với mình, nhưng liệu bạn có phù hợp với người đó không? …
Thật ra, theo tôi nghĩ tình yêu nên ví với việc khi bạn mài một viên đá thì đúng hơn, có thể khi mới nhặt được viên đá đó bạn cảm thấy không được vừa ý cho lắm, nhưng bản tính của con người là luôn có sự co giãn, rất nhiều việc là có thể thay đổi được. Chỉ cần bạn có tấm lòng, có dũng khí, thì việc giữ gìn và mài dũa viên đá của riêng mình sao cho vừa sáng, vừa nhẵn nhụi lại là việc thiết thực hơn nhiều so với việc lúc nào cúng phải đi khắp các nơi để tìm cho mình một viên đá phù hợp phải không?
Bạn đã bao giờ quyết tâm mài viên đá của riêng mình chưa? Bạn có muốn thử những điều tôi vừa nói không?
Tôi còn nhớ có người nói với tôi rằng: Khi uống rượu, say khoảng 6 phần là lúc con người cảm thấy thoải mái nhất. Hoặc khi ăn cơm, bạn no khoảng 7 phần cũng là lúc bạn sẽ cảm thấy dễ chịu nhất. Nếu bạn tiếp tục ăn nữa, rất có thể bạn sẽ cảm thấy bị đầy bụng, và tất nhiên bạn sẽ mất đi cái cảm giác thú vị của bữa ăn. Cũng giống như việc khi bạn yêu một ai đó, bạn chỉ nên yêu người đó khoảng tám phần là vừa đủ, còn lại hai phần nên dùng để yêu bản thân mình. Nếu như ban yêu người đó quá nhiều, rất có thể bạn sẽ tạo cho người đó một áp lực rất lớn, và tự tạo cho bản thân mình những đau khổ, sự dằn vặt không cần thiết, thậm chí điều đó còn làm mất đi mùi vị tình yêu của chính hai người.
Vậy thì phải yêu thế nào mới là đúng đây?
Thực ra mỗi người đều có một cách nhìn nhận về tình yêu riêng, nhưng tôi nghĩ rằng khi yêu một người nào đó bạn cần:
Cần phải biết người đó thường làm những gì, suy nghĩ điều gì, thích cái gì, ghét cái gì…có nghĩa là biết cách quan tâm đúng mức, đôi lúc chính bạn cần phải nới lỏng, và tạo cho người đó có được khoảng không riêng của chính mình.
Khi làm việc gì đó sai bạn cần phải biết nói lời xin lỗi, đồng thời phải biết tỏ lòng cảm ơn với người đó.
Cần phải biết nhận lỗi và cũng cần phải biết sửa chữa lỗi lầm của mình.
Cần phải gần gũi, quan tâm chăm sóc người đó, đồng thời cũng cần phải biết lượng thứ với lỗi lầm của người đó.
Và bạn hãy nên nhớ rằng, tình yêu…
Là biết chấp nhận, nhưng không có nghĩa là chịu đựng.
Là khoan dung, nhưng không có nghĩa là dung túng.
Là giúp đỡ ủng hộ, nhưng không có nghĩa là chi phối.
Là sự an ủi, chứ không phải sự chấp vấn.
Là sự thổ lộ, chứ không phải là sự lên án.
Là khó có thể quên được, chứ không phải là sự lãng quên.
Là sự hòa nhập giữa hai con người, chứ không phải là khai báo bắt buộc.
Là biết hài lòng với những gì người đó đem lại cho bạn, chứ không phải là yêu cầu bao nhiêu thì đủ.
Có thể là lãng mạn, nhưng không nên lãng phí.
Có thể cầm tay người ấy bất cứ lúc nào, nhưng đừng nên tự tiện rời bỏ người đó.
Và…. là gì nữa đây các bạn? Hãy giúp mình suy nghĩ để tình yêu của chúng ta được hoàn thiện hơn nhé.
Kiều Tố Uyên
Chỉ Là Một Chút
Một chút, không nhiều, chỉ là một chút ?
Hôm nay mình có đọc được một bài tản văn có tựa đề “Một chút”, thoạt đầu mình cứ nghĩ rằng đó là một câu chuyện tình nên kích vào để dịch cho chuyên mục teen talk, đọc rồi mới biết mình đã lầm. Nhưng ngẫm nghĩ lại thì thấy đây cũng là một bài viết rất hợp cho chuyên mục “Tư duy tích cực” của vườn chuối, nên mình đã quyết định dịch ra để các bạn cùng thưởng thức.
Giờ thì hãy cùng mình tìm hiểu xem “một chút” bao gồm những gì nhé:
Học cách làm người:
Nên nghĩ nhiều hơn một chút, làm nhiều hơn một chút, chuẩn bị nhiều hơn một chút, nhỏ mồ hôi nhiều hơn một chút, nếm sự cô đơn nhiều hơn một chút, kiên quyết hơn một chút… Khi bạn bỏ công sức nhiều hơn một chút, bạn sẽ tích lũy được nhiều kinh nghiệm hơn; sẽ cho người khác thấy được những mặt mạnh của bạn; Làm nổi bật những đức tính tốt của mình nhiều hơn một chút, con đường dẫn đến thành công của bạn sẽ gần hơn một chút.
Mẹo thành công:
Lí do ít đi một chút, độ lượng nhiều hơn một chút, nói năng khéo léo hơn một chút, cáu kỉnh ít đi một chút, hiệu quả công việc cao hơn một chút, năng động hơn một chút, làm nhiều hơn một chút.
Con đường sự nghiệp:
Đặt ra yêu cầu với bản thân đơn giản một chút, thì tâm linh sẽ nhẹ nhàng hơn một chút;
Làm cho ngoại hình đơn giản một chút, sẽ tao sự tiếp cận với những người xung quanh dễ hơn một chút;
Nói năng đơn giản và nội hàm phong phú một chút, cuộc nói chuyện sẽ dễ hòa hợp và quá trình tiếp xúc sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
Nâng cao hiệu suất công việc lên một chút, khả năng thành công sẽ cao hơn một chút.
Về cuộc sống:
Yêu nhiều một chút, hận ít một chút.
Cười nhiều một chút, ưu sầu ít một chút.
Vận động nhiều một chút, điệu đà ít đi một chút.
Tĩnh lặng một chút, dửng dưng một chút, chín chắn một chút, thoải mái một chút, nhưng không có nghĩa là bất lực và không có cách nào.
Một chút thì thường không khó thực hiện phải không các bạn. Và bây giờ chúng ta hãy cùng nhau thực hiện đi nào….mỗi ngày tập thay đổi bản thân một chút nhé .
Một chút, không nhiều, chỉ là một chút
Kiều Tố Uyên
Bạn Có Thể Thay Đổi Được Gì?
Bạn không thay đổi được môi trường, nhưng bạn có thể thay đổi được bản thân.
Bạn còn trẻ, do đó sẽ trải nghiệm qua rất nhiều sự việc, ví dụ như tình yêu, tình bạn hữu.
Không ai có thể sống vui vẻ, hạnh phúc vĩnh viễn mỗi ngày.
Cũng không ai có thể thản nhiên đối mặt với những mặt mạnh, mặt yếu của chính bản thân.
Có thể làm cho chúng ta trưởng thành được, là kinh nghiệm và sự cọ sát.
Có thể làm cho chúng ta hạnh phúc được, là khoan dung và tình yêu.
Có thể làm cho chúng ta an tâm được, là sự thông cảm và sự tin tưởng.
Bạn không thay đổi được sự thật, nhưng bạn có thể thay đổi được thái độ của bản thân.
Không biết vì lý do gì, mà có những thứ rất khó có thể thay đổi.
Có thể, vì bạn vẫn chưa tìm ra được ước mơ thật sự của bản thân.
Có thể, vì bạn vẫn đang theo đuổi những điều tốt đẹp mà nó vĩnh viễn không bao giờ có.
Một lúc nào đó, bạn đã từng hư vinh, đã từng ảo tưởng, hay vì một mục tiêu nào đó mà phấn đấu một cách hẹp hòi.
Nhưng đợi đến khi mọi việc đã qua và khi ngoảnh lại nhìn, bạn sẽ thấy tất cả mọi việc chỉ còn là một kí ức.
Bạn không thay đổi được quá khứ, nhưng bạn có thể thay đổi được hiện tại.
Những gì đã qua xin bạn đừng tiếc, và mong bạn hãy bước những bước dài trên đoạn đường tiếp theo.
Vì một khi đã vứt bỏ rồi thì không nên coi đó là gánh nặng trong lòng nữa, có vậy cuộc sống của bạn mới tốt đẹp hơn.
Cuộc đời mỗi con người thật ra rất ngắn, vậy thì bạn có lý do gì mà không sống cho tốt.
Có rất nhiều việc đang cần bạn làm, có rất nhiều người quan trọng đang cần sự quan tâm giúp đỡ của bạn.
Không nên để những điều đã qua ảnh hưởng đến bạn, có vậy thế giới trước mắt bạn mới là một thế giới đa màu sắc.
Không đoán trước được ngày mai, nhưng bạn có thể nắm chắc hôm nay.
“Nếu trong rừng có một lối rẽ, tôi tình nguyện chọn con đường có dấu chân người ít để đi, có vậy cuộc sống của tôi mới có điểm khác với moi người”
Con đường nào mà có nhiều người đi, thường sẽ là một con đường lầy lội và có nhiều bụi bặm.
Vậy thì tại sao bạn lại không thử chọn một con đường khác để đi, có thể con đường mới sẽ là một con đường hoàn toàn khác.
Khi bạn nắm chắc ngày hôm nay của bạn, vậy thì ngày mai sẽ là một ngày mới tươi đẹp hơn.
Khi bạn mỉm cười với cuộc sống, bạn sẽ nhận thấy cuộc sống cũng mỉm cười với bạn.
Đừng làm cho bản thân phải tiếp tục chiu áp lực, hãy tự giải thoát nó.
Hãy để cho tâm hồn của bạn được tự do bay lượn và tiếp nhận những ánh nắng ấm áp!
Hãy để nó được xòe cánh bay lượn giữa trời xanh và những đám mây trắng….
Kiều Tố Uyên
(dịch từ Trung Văn)
Vứt bỏ là cách lựa chọn tốt cho tình yêu
Có một ngày, chuột nói với mèo: “Mình yêu bạn”. Mèo nói: “Hãy tránh xa tôi ra!”. Chuột khóc và lặng lẽ quay đi. Nhưng không một ai phát hiện ra trong lúc Chuột quay đi, Mèo cũng rớt nước mắt…Thật ra, có một loại yêu, gọi là vứt bỏ!
Vứt bỏ cái đáng vứt bỏ là không thể làm khác được, vứt bỏ cái không nên vứt bỏ là vô lực, không vứt bỏ cái đáng vứt bỏ là vô thức, không vứt bỏ cái không đáng vứt bỏ là cố chấp. Tình yêu cũng cần tâm bình khí hòa. Mặc dù kinh nghiệm mà con người trải qua là không giống nhau, nhưng chỉ có sự khoan dung và hòa thuận với tình yêu mới có thể duy trì và bảo vệ sự hoàn thiện của tình yêu. Không nên vì một người trong quá khứ mà ảnh hưởng đến tình cảm hiện tại của nhau.
Nếu bạn đã từng thật sự yêu người đó, thì bạn sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên.
Nhưng, dù thế nào đi nữa…
Đối với những việc đã qua, hãy để nó qua đi! Hiện tại bạn là người đi đường, nhìn ngắm những phong cảnh khác nhau, nghĩ về nhiều người khác nhau! Người, phải tự mình học cách trưởng thành! Bạn, bây giờ, phải vì bản thân mà sống mạnh mẽ hơn, phải tạo cho cuộc sống của mình muôn màu muôn vẻ hơn…
Sau khi chia tay, cái mà bạn mất chỉ là người yêu, chứ không phải là tình yêu.
Có một số người, không đáng để bạn phải chờ đợi! Có một số người, không đáng để bạn yêu. Đó là những người không biết quý trọng bạn, không có đủ dũng khí để đối mặt với những mê hoặc của xã hội…
Yêu, thực ra lại là một loại kinh nghiệm. Kinh nghiệm càng nhiều, bạn lại càng hiểu phải yêu thế nào cho đúng.
Sau khi chia tay, vì người đó mà bạn khóc, vì người đó mà bạn đau lòng, đau đến mức mất ngủ….Bạn cho rằng đó là tình yêu, nhưng thực ra những điều đó chỉ xuất phát từ bản năng của con người: không đạt được, bạn thấy buồn và đau khổ. Nhưng đó lại là tốt nhất vì những gì dễ đạt được thường làm cho bạn không biết trân trọng.
Thực ra, trên thế giới này không có người đàn ông nào đáng để bạn phải khóc, vì người đàn ông đáng để bạn phải khóc sẽ không bao giờ làm cho bạn khóc…
Yêu, có lẽ là một việc bách chuyển thiên hồi, rồi có ngày bạn sẽ tỉnh ngộ và bạn sẽ phát hiện: hóa ra mình cũng đang đứng ở đây…Đây gọi là duyên phận, một loại cảm giác rất tuyệt vời.
Con người phải học cách trưởng thành. Có trải nghiệm qua chia tay, bạn mới có thể nhanh chóng và ngày càng trưởng thành hơn. Có thể ngày mai bạn sẽ vui hơn và sẽ tìm thấy được người yêu bạn hơn! Hãy mạnh mẽ lên nhé!
Chúc các bạn một ngày nắng hồng.
Kiều Tố Uyên
(dịch từ Trung Văn)