
Trong tim ấp ủ ngàn yêu dấu
Thơ thoảng hương trầm kính dâng ba!
Ba ơi!
Thấm thoát 30 năm hơn
Áo mồ côi khoác tưa sờn xót xa
30 năm qua…
Con khóc
Lệ bao nhiêu giọt ức hờn
Thời gian chẳng xóa bi thương in hằn
Từ ba vĩnh biệt cõi trần
Miền tâm tư vỡ nấc âm nghẹn ngào
30 năm trôi…
Lẳng lặng
Dõi mắt theo con mỗi bước thầm
Hẳn ba thấu hiểu nỗi gian truân
Âu yếm nhìn con từ di ảnh
Tình thiêng phụ tử ắt hoài vương
30 năm dài…
Cách trở
Dẫu âm-dương biền biệt đôi nơi
Hình bóng,lời khuyên…con ghi đời
Kỷ niệm về ba là không khí
Để con hít thở sống kiếp người
30 năm rồi…
Chưa nguôi
Sầu thơ lặng lẽ trầm ru
Tháng tư ngậm đắng âm u cực hình
Ngữ thi: tình khúc, câu kinh
Ngùi ngùi dâng kính vong linh cha hiền
Ba ơi!
Thơ trắng nhẹ tênh hương khói tỏa
Mà tri ân gửi nặng vô chừng
Dấu yêu nhiều sao vần chẳng nối hết
Tha thiết lời vẻn vẹn bấy nhiêu thôi!
giotsuongtim,9.March.010
TĐH chi chú: Khi mình hỏi thăm gia thế tiểu muội GTS, nói về bố mẹ, tiểu muội kể về chuyện bố bị mất trong trại cải tạo sau 1975 và gời mình hai bài thơ, để mình đọc riêng thôi. Nhưng mình cảm xúc, và nghĩ là những chuyện có liên hệ đến một quãng lịch sử của dân tộc cũng nên thỉnh thoảng được nhắc đến, như là ta học sử. không phải là để dính cứng vào dĩ vãng nhưng là để ôn cố tri tân, và để xả bỏ. Những con ma của tâm thức, ta chỉ có thể xả bỏ nếu ta mang chúng ra ánh sáng.
Mình xin phép GST sẽ post khi có dịp. Tiểu muội đồng ý. Hai hôm trước tiểu muội lại gởi thêm một bài về ba (tức là bài Nén Hương Lòng Cho Ba bên trên).
Tình cờ hôm nay có loạt bài Kỷ Niệm Chiến Thắng BMT, mình nghĩ đây là dịp để post bài thơ của GST, vì mọi sự có liên hệ nhau. Trong vinh quang chiến thắng nào cũng có ít nhiều nước mắt. Hãy cười vui với vận hội mới, nhưng cũng hãy tưởng niệm đến những mất mát đã qua, để nhìn lịch sử của mình với con mắt thân thiện và trung thực với chính mình. Tất cả những gì ta có hôm nay đều là do nhân đã trồng trong quá khứ.