Cò trắng điểm sông trong
Núi xanh hoa rực hồng
Xuân này chừng cũng muộn
Quê cũ mỏi mòn trông !
Nguyễn Hữu Vinh dịch
絕句 (其二)
杜甫
江碧鳥逾白
山青花欲燃
今春看又過
何日是歸年
Tuyệt cú (kỳ nhị)
Giang bích điểu du bạch
Sơn thanh hoa dục nhiên
Kim xuân khan hựu quá
Hà nhật thị quy niên
Ðỗ Phủ
Dich nghĩa:
Bài tứ tuyệt (bài số 2)
Màu nước sông xanh biếc làm màu lông chim thêm trắng
Non xanh làm hoa càng đỏ rực
Rồi xem, chừng mùa xuân này cũng qua mau
Ngày nào mới về quê nhà được
Chú Thích
Nhiên: Chỉ hoa nở rực màu hồng
Ý
Non xanh nước biếc, chim trắng, hoa nở rực hồng điểm tô cho cảnh xuân thêm tươi đẹp. Nhưng lại cũng một mùa xuân nữa sắp tàn. Dù cảnh xuân có tươi đẹp bao nhiêu, nhưng trong cõi lòng vẫn băng lạnh vì không biết ngày nào mới có dịp trở về quê cũ, nơi ấy cũng có một mùa xuân tươi thắm như ở đây!
Người xưa làm thơ đắc đạo quá! Cảnh tình nén có mấy, câu mấy chữ, nhưng đọc rất gợi cảm đến nao lòng.
Vinh dịch rất tốt, mình thích câu: Xuân này chừng cũng muộn. Rất đắc từ (chừng)
Cho mình theo mấy câu (lục bát) với nhé.
Sông trong nhạn trắng lượn lờ,
Núi xanh hoa cũng diển phô sắc màu.
Xuân này ngoảnh đã qua mau
Cố hương biết đến ngày nao trở về?…!
Chào bạn
ThíchThích
Chào bạn Đức Dược
Thơ loại 5 chữ 4 câu của Đường thi thì…hết nói, vì nó cô đọng và thâm sâu!
Nhâm nhi từ từ, thì cái đẹp cái thâm của nó mà lộ ra.
Cám ơn bạn đã đồng điệu, thưởng thức ý thơ tuyệt vời trong bài này. Lục bát của bạn cũng làm nao lòng người đó.
ThíchThích