Thứ tư, 14 tháng 4 năm 2010

Bài hôm nay

Kumbaya – Come by my God, Nhạc Xanh, Video, Văn Hóa, anh Nguyễn Minh Hiển.

Học dũng cảm và kiên nhẫn , Danh Ngôn, song ngữ, chị Lê Phan Hiên Vi.

Luôn đặt câu hỏi , Danh Ngôn, song ngữ, chị Lâm Thanh Thanh .

Logic và trí tưởng tượng, Danh Ngôn, song ngữ, chị Nguyễn Thu Hiền.

Nguyện Cầu Ân Phúc Cho Em , Thơ, song ngữ, Nhạc Xanh, Video, chị Huỳnh Huệ.

Impression – Cảm Nhận, Thơ, song ngữ, chị Vivian Hoàng Nhất Phương.

Một rổ nước , Trà Đàm, song ngữ, Phạm Hoàng Hiệp.

Chẳng có gì hiện hữu, Thiền, Văn Hóa, Trà Đàm, song ngữ, anh Trần Đình Hoành.

Ba điều căn bản cho ta và đất nước, Trà Đàm, anh Trần Đình Hoành.
.

Scholarship, Grants & Jobs

Endeavour Awards for Research, Postgraduate study or research, Vocational education and training, Professional Development and Student Exchanges

Open on 5 April 2010 and will close on 31 July 2010

The Endeavour Awards is an internationally competitive, merit-based program providing opportunities for citizens of the Asia-Pacific region to undertake study, research and professional development in Australia. Awards are also available for Australians to do the same abroad.

The aims of the Endeavour Awards are to:

Deepen Australia’s global engagement in education and research;

Reinforce Australia’s reputation as a high quality education provider and leader in research, innovation and knowledge management;

Enhance language skills and cultural understanding of Australia; and

Provide opportunities for Australian professionals to enhance their skills and knowledge.

As part of Australian Scholarships, the Endeavour Awards promote excellence in education. Australian Scholarships brings together under one umbrella, scholarships administered by the Australian Government Department of Education, Employment and Workplace Relations and AusAID, the Australian Agency for International Development. Australian Scholarships aims to build mutual understanding between Australia and its Asia-Pacific neighbours.

Endeavour Awards for international applicants
Through the Endeavour Awards, the Australian Government provides opportunities for high achieving international students, researchers and professionals to undertake short or long term study, research and professional development in Australia in a broad range of disciplines.

Readmore: http://cambodiajobs.blogspot.com/2008/04/endeavour-awards-for-research.html
.

Tin quốc tế và quốc nội tại vn.news.Yahoo >>>
.

Tin học tập – việc làm

IIE Vietnam news

American Center Hanoi Event news

ICVE: Học bổng Hoa Kỳ 2010

Japan/World Bank Scholarship

Rotary World Peace Fellowships

Fellowship at UNFPA Special Youth Programme

PhD Scholarships at The IT University of Copenhagen

Thông Tin Kinh Tế

Chứng khoán

* VNINDEX

* HNX

Giá vàng VN

Giá vàng Mỹ

Tỷ giá ngoại tệ

Thống kê kinh tế

Thời tiết hôm nay
.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

:-) :-) :-) :-) :-) :-)

Đọt Chuối Non

Kumbaya – Come by my God

Chào các bạn,

Vào những đêm mưa gió lạnh giá trong rừng, đoàn người tụ họp bên bếp lửa và họ hát “Kumbaya” hãy đến đây Chúa ơi. Lời hát làm ấm con tim của mọi người, đem đến sức mạnh tinh thần to lớn.

Vào những phong trào đấu tranh giành nhân quyền người Mỹ da đen da trắng những năm 1960s, ca sĩ Joan Baez cũng hát Kumbayah, hãy đến đây Chúa ơi, chúng con đang hát, chúng con đang cầu nguyện, hãy đến đây Chúa ơi.

Bài hát Kumbaya là một bài hát tâm linh Hebrew của người Mỹ châu Phi được sáng tác vào những năm 1930, khởi đầu với tên gọi “Come By Yah”. Yah trong tiếng Hebrew có nghĩa là My God, do đó “Come By Yah” có thể hiểu nghĩa là “Come by My God”, “Come by My God”. Tới năm 1946, mục sư Marvin V. Frey đổi tên bài hát thành “Kumbaya” và bài hát vào những năm 1960 đã trở nên phổ biến với sự sống lại của nhạc folk và là bài hát lửa trại trong đội Scouting và những tổ chức làm việc cho thiên nhiên.

Sau đây mời các bạn nghe ba video của bài hát này. Video đầu do ca sĩ Joan Baez hát vào những năm 1960s. Video thứ 2 là Kumbaya được hát bên lửa trại và video thứ 3 theo hoạt cảnh kinh thánh. Sau đó là lời nhạc.

Chúc các bạn một ngày tinh thần đoàn kết,

Hiển.


Joan Baez – Kumbaya (1980)


“Kum Ba Ya/Take My Hand, Precious Lord”By Lynda Randle (’08)


Kumbaya my Lord
.
Kum Ba Ya

Words: African-American spiritual.
Music: African melody (MIDI, score).
Kum ba yah means “Come by here.”

Kum ba yah, my Lord, kum ba yah!
Kum ba yah, my Lord, kum ba yah!
Kum ba yah, my Lord, kum ba yah!
O Lord, kum ba yah!

Someone’s laughing, Lord, kum ba yah!
Someone’s laughing, Lord, kum ba yah!
Someone’s laughing, Lord, kum ba yah!
O Lord, kum ba yah!

Someone’s crying, Lord, kum ba yah!
Someone’s crying, Lord, kum ba yah!
Someone’s crying, Lord, kum ba yah!
O Lord, kum ba yah!

Someone’s praying, Lord, kum ba yah!
Someone’s praying, Lord, kum ba yah!
Someone’s praying, Lord, kum ba yah!
O Lord, kum ba yah!

Someone’s singing, Lord, kum ba yah!
Someone’s singing, Lord, kum ba yah!
Someone’s singing, Lord, kum ba yah!
O Lord, kum ba yah!

Kum ba yah, my Lord, kum ba yah!
Kum ba yah, my Lord, kum ba yah!
Kum ba yah, my Lord, kum ba yah!
O Lord, kum ba yah!

Nguyện Cầu Ân Phúc Cho Em

Tặng các em Leo và Tortoise

… Kate Nowak đã nói như thế này trong quyển sách May You Be Blessed của bà:

“Trong tâm trí tôi, tôi thấy một ngọn nến đang được một người khác thắp sáng và rồi đến lượt, nó lại thắp sáng cho một ngọn nến khác. Cho đến khi ánh sáng của một triệu ngọn nến soi sáng thế gian. Một triêu người cảm thấy tốt đẹp hơn về bản thân. Cả triệu người được chúc phúc. Đó là một hình ảnh tuyệt vời và là hình ảnh thường có trong tâm trí tôi. Với sự giúp đỡ của những người khác, có lẽ nó sẽ sớm trở thành hiện thực.”

Và bà đã trích câu danh ngôn sau của Albert Schweitzer. Câu này đã được post trong bài Hãy Cho

Đôi khi ánh sáng của chúng ta lụi đi, nhưng lại được thổi bùng lên bởi một cuộc gặp gỡ với một người nào khác. Mỗi chúng ta biết ơn sâu sắc những ai đã nhen nhóm ngọn lửa nội tâm này.

Mời các bạn đọc bài thơ May You be Blessed dựa theo tác phẩm cùng tên của Kate Nowak
.

NGUYỆN CẦU ÂN PHÚC CHO EM
.

Nguyện cầu ân phúc cho em
Cầu cho niềm vui của em như sao trời không đếm được
Cầu cho thắng lợi của em nhiều hơn cát biển trên tất cả đại dương
Chỉ có thiếu thốn và đấu tranh làm em thêm mạnh mẽ

Và cầu cho cái đẹp, trật tự và sung túc luôn ở bên em
Cầu cho mọi con đường em chọn dẫn đến nơi trong sạch, tốt lành, và đẹp đẽ
Cầu cho mọi nghi ngờ, sợ hãi được thay thế bằng một niềm tin sâu xa, mãi mãi,
khi em thấy được bằng chứng về một SỨC MẠNH LỚN HƠN quanh em.
Và khi chỉ có bóng tối và giông bão cuộc đời bủa vây,
cầu cho trái tim em soi sáng thế gian.

Cầu cho em biết rằng mình luôn được nhiều yêu thương
Cầu cho em sẵn sàng đáp lại tình yêu vô điều kiện
Cầu cho em luôn thấy được che chở và ôm ấp trong tay Chúa như con trẻ dấu yêu
Và khi em muốn phê phán, cầu cho em nhớ rằng chúng ta ĐỀU LÀ MỘT.

Cầu cho mọi ý nghĩ của em vang vọng khắp vũ trụ làm xúc động mọi sinh linh
Và khi em muốn ngăn giữ tình yêu, cầu cho em nhớ rằng
tình yêu đẹp nhất là khi tuôn chảy tự nhiên
Và chính khi cho đi ta nhận được tặng vật lớn nhất của đời

Cầu cho em luôn có được âm nhạc và tiếng cười
Và cầu cho cầu vồng tiếp sau bão tố
Cầu cho niềm tự hào rửa trôi mọi chán nản
Cầu cho niềm vui hoà tan mọi nỗi buồn và tình yêu làm dịu mọi nỗi đau

Cầu cho mỗi vết thương mang lại hiểu biết và cầu cho mọi nỗ lực mang thắng lợi
và từng ngày mới em sống giàu có hơn hôm qua
Cầu cho em được ân phúc và cầu cho những người khác được chúc phúc từ em
Lời cầu chúc chân thành của các anh chị là đây:
Nguyện cầu ân phúc cho em
.

Huỳnh Huệ dịch
.
.

.

MAY YOU BE BLESSED

May you be blessed
with all things good.
May your joys, like the stars at night,
be too numerous to count.
May your victories be more abundant
than all the grains of sand
on all the beaches
on all the oceans
in all the world.
May lack and struggle be always
absent from your life
and may beauty order and abundance
be your constant companions.
May every pathway you choose
lead to that which is pure and good and lovely.
May every doubt and fear
be replaced by a deep abiding trust
as you behold evidence of a Higher Power
all around you.
And when there is only darkness
and the storms of life are closing in
May the light at the core of your being
illuminate the world.
May you always be aware you are loved beyond measure
and may you be willing to love unconditionally in return.
May you always feel protected and cradled
in the arms of God,
like the cherished child you are.
And when you are tempted to judge
may you be reminded that we are all ONE
and that every thought you think
reverberates across the universe,
touching everyone and everything.
And when you are tempted to hold back,
may you remember that love flows best when
it flows freely
and it is in giving that we receive
the greatest gift.
May you always have music and laughter
and may a rainbow follow every storm
May gladness wash away every disappointment
may joy dissolve every sorrow
and my love ease every pain.
May every wound bring wisdom
and every trial bring triumph
and with each passing day
may you live more abundantly than the day before.
May you be blessed
And may others be blessed by you.
This is my heartfelt wish for you.
May you be blessed.
.

May You Be Blessed by Kate Nowak

Impression

Waking up at dawn, knocking light on the sky, listening to every sound, what can I hear, what can you hear, what can the human beings hear? Nothing or many things echo vasty in the infinitive library of the universe. It depends on our minds. The more our wisdom eyes open the more we get. The wisdom eye can see all things as unreal. With the wisdom-eye, even though we are not Bodhisattva, or Zen practitioner, people can take in at a glance all the wonders and inconceivabilities of the spiritual realm to its deepest abyss.

The more with wordiness and intellection, the further astray people go away. Dropping off wordiness and intellection, there is no place where we can not pass freely. And we can understand the others, nevertheless their characters are very opposite with our egos.

As long as you seek for something, you will get the shadow of reality and not reality itself. Because there are still mystic things to hide in the reality. This thoughts exist in my mind, when I think of the friendly and warmly members of our quiet forum. They used to join the ebullient forum, where have many things and persons for arguing or chatting. But as they leave their old forum, and choose the small and quiet one for living, that means they have “their own reasons.

It does not matter who really are they, I myself really respect them. Because I know they write, express their own experiences about the life, the love, and human beings very specially.

By the way, they have their “own trademarks”.

You would like to know who are they, don’t you? Let yourself read all topics in this peaceful forum. You will “see” them.

Vivian

Cảm nhận

Thức giấc khi trời vừa sáng, gõ nhẹ lên khung trời, lắng nghe từng âm thanh, tôi nhận biết điều gì, bạn nhận biết điều gì, cõi người ta nhận biết điều gì? Không có gì, hay có nhiều điều hiển lộng trong tàng kinh các vô thủy vô chung của vũ trụ? Điều này tùy thuộc vào tâm ý của chúng ta. Trí huệ rộng mở nhiều bao nhiêu, chúng ta nhận biết nhiều bấy nhiêu. Con mắt trí huệ thấy vạn vật đều là không ( = vạn hữu giai không). Bằng con mắt trí huệ, cho dẫu không phải là Bồ Tát, không phải là hành giả, người ta vẫn có thể phóng tầm mắt nhìn vào tất cả những điều kỳ diệu, bất khả tư nghi của cảnh giới tâm linh, nhìn thấu tận hố thẳm sâu xa nhất của những điều này.

Càng nói càng tỏ ra khôn ngoan bao nhiêu, người ta càng loay hoay, quẩn quanh lo lắng bấy nhiêu. Buông bỏ ý niệm và tri thức, chúng ta thanh thản, tự do suy nghĩ. Chúng ta có thể thấu hiểu người khác, cho dẫu cá tính của họ rất đối lập với cái tôi của chúng ta.

Khi bạn tìm kiếm một điều gì, bạn sẽ chỉ nhìn thấy cái bóng của thực tại, chứ không phải bạn nhìn thấy chính thực tại. Bởi vì vẫn có điều kín nhiệm, ẩn giấu trong chính thực tại đó. Cảm nhận này phát sinh trong lòng tôi, khi tôi nghĩ đến những thành viên nồng nàn thân ái, trong diễn đàn thầm lặng của chúng tôi. Họ từng tham gia một diễn đàn sôi nổi, nơi có nhiều người, có nhiều vấn đề để tranh luận, hay để trò chuyện.

Nhưng khi họ từ bỏ sân chơi cũ, chọn một nơi thầm lặng để sinh hoạt, có nghĩa là họ có “lý do riêng”.

Không cần biết họ thực sự là ai, bản thân tôi thật rất tôn trọng họ. Bởi vì tôi biết họ viết, truyền đạt những kinh nghiệm của họ về cuộc đời, về tình yêu, về nhân loại vô cùng đặc biệt. Nói cách khác, họ có “thương hiệu riêng”.

Phải chăng bạn muốn biết họ là ai? Hãy đọc tất cả những chủ đề trong diễn đàn thanh an này. Bạn sẽ “thấy” họ.

Vivian

Một Rổ Nước

Có 1 ông già sống ở 1 trang trại trên núi ở phía đông bang Kentucky với đứa cháu trai nhỏ của ông. Mỗi sáng, ông ta dậy sớm ngồi trong bếp và đọc kinh Koran.

Cháu trai của ông ấy muốn được như ông và cố gắng bắt chước ông ta mọi cách mà cậu có thể. Một ngày nọ, cậu hỏi “Ông ơi, cháu đã cố gắng đọc kinh Koran như ông nhưng cháu không hiểu nó, và những thứ cháu hiểu thì cháu lại quên ngay khi gấp sách lại. Đọc kinh Koran sẽ có ích gì ạ ?”

Ông ta lặng lẽ lấy than bỏ vào lò và quay lại đáp: “Hãy mang cái rổ than nay xuống dưới sông và mang lại cho ta một rổ nước” Cậu bé làm theo những gì ông nói nhưng nước chảy hết ra ngoài trước khi chú bé về đến nhà. Ông ta cười và nói: “Lần tới, cháu phải chạy nhanh hơn 1 chút” và ông sai cậu ra sông để thử lại với cái rổ .

Lần này, cậu bé chạy nhanh hơn, nhưng lại 1 lần nữa, rổ lại rỗng trước khi cậu chạy về nhà. Thở đứt hơi, cậu nói với ông rằng việc lấy nước bằng 1 cái rổ là không thể và cậu đi lấy 1 cái xô để thay thế.
Ông nói: “Ta không muốn 1 xô nước, ta muốn 1 rổ nước cơ. Cháu chỉ không đủ cố gắng thôi”. Và ông ấy đi ra cửa xem cậu ta thử lại.
Tới lúc này, cậu bé biết rằng đây là 1 việc bất khả thi nhưng cậu ấy muốn cho ông ấy thấy rằng dù mình chạy nhanh hết sức nhưng
nước sẽ chảy hết trước khi cậu về tới nhà.


.

Một lần nữa, cậu nhúng rổ xuống sông và chạy thật nhanh nhưng khi cậu tới được chỗ ông thì cái giỏ lai trống không
Hổn hển thở, cậu nói: “ông thấy không,thật vô dụng thôi!”
“Thế cháu nghĩ nó vô dụng sao?” Ông ta nói “nhìn cái giỏ kìa”
Cậu bé nhìn cái giỏ và nhận ra nó khác hẳn. Cái giỏ than đã chuyển từ cũ, dơ bẩn và bây giờ thì nó sạch từ trong tới ngoài

“Cháu à, đó là những gì xảy ra khi con đọc kinh Koran. Con có thể không hiểu hoặc nhớ tất cả mọi thứ, nhưng khi con đọc nó, con sẽ được thay đổi, bên trong lẫn bên ngoài.. Đó là việc của Chúa trong cuộc sống của chúng ta.”

Phạm Hoàng Hiệp dịch
Lớp 6 THCS Tân Lợi

.

A BASKET OF WATER

An old man lived on a farm in the mountains of eastern Kentucky with his young grandson. Each morning Grandpa was up early sitting at the kitchen table reading his Quran.

His grandson wanted to be just like him and tried to imitate him in every way he could. One day the grandson asked, “Baba, I try to read the Quran just like you but I don’t understand it, and what I do understand I forget as soon as I close the book. What good does reading the Quran do?”


The Grandfather quietly turned from putting coal in the stove and replied, “Take this coal basket down to the river and bring me back a basket of water.” The boy did as he was told, but all the water leaked out before he got back to the house. The grandfather laughed and said, “You’ll have to move a little faster next time,” and sent him back to the river with the basket to try again.

This time the boy ran faster, but again the basket was empty before he returned home. Out of breath, he told his grandfather that it was impossible to carry water in a basket, and he went to get a bucket instead.

The old man said, “I don’t want a bucket of water; I want a basket of water. You’re just not trying hard enough,” and he went out of the door to watch the boy try again.

At this point, the boy knew it was impossible, but he wanted to show his grandfather that even if he ran as fast as he could, the water would leak out before he got back to the house.

The boy again dipped the basket into river and ran hard, but when he reached his grandfather the basket was again empty.

Out of breath, he said, “See Baba, it’s useless!”

“So you think it is useless?” The old man said, “Look at the basket.”

The boy looked at the basket and for the first time realized that the basket was different. It had been transformed from a dirty old coal basket and was now clean, inside and out.

“Son, that’s what happens when you read the Quran. You might not understand or remember everything, but when you read it, you will be changed, inside and out. That is the work of God in our lives.”
.

Unknown Author

Chẳng có gì hiện hữu

Yamaoka Tesshu, lúc còn là một thiền sinh trẻ, thăm hết thiền sư này đến thiền sư nọ. Chàng đến thăm Dokuon ở chùa Shokoku.

Muốn chứng tỏ là mình đã ngộ, Yamaoka nói: “Tâm, Phật, và mọi sinh linh, rốt cuộc, đều không hiện hữu. Bản chất thật của mọi hiện tượng là không. Không có đạt đạo, không có ảo ảnh, không có thánh nhân, không có phàm phu. Không có bố thí, không có nhận bố thí.”

Dokuon, đang hồi hút thuốc yên lặng, chẳng nói gì. Đột nhiên Dokuon lấy ống píp tre đánh Yamaoka. Chàng thiền sinh tức giận.

“Nếu không có gì hiện hữu,” Dokuon thắc mắc, “vậy thì cơn giận này đến từ đâu?”
.

Bình:

• Chàng thiền sinh trẻ Yamaoka này về sau thành thầy của Thiên hoàng.

• Nói rằng mọi sự “có” tức là “chấp có”, nói rằng mọi sự “không có” là “chấp không”. Cả hai chấp đều là chấp.

Con đường Phật pháp là “trung đạo” (đường giữa)—có mà là không, không mà là có (sắc bất dị không, không bắc dị sắc—sắc chẳng khác không, không chẳng khác sắc).

Có đó mà mất đó. Đóa hoa hôm nay thấy đây, ngày mai có thể héo tàn rủ chết.

Con người của ta hôm qua đã chết rồi, và hôm nay đã là một người mới. Sinh tử sinh tử nối tiếp từng sát-na ngắn ngủi trong dòng sống. Trong bài Tái sinh trong nguồn sáng, chúng ta có nói: “Mỗi giây đồng hồ, từ 200 ngàn đến 3 triệu tế bào trong cơ thể chúng ta chết đi và được thay thế bằng tế bào mới. Sau một giây đồng hồ, ta đã là con người mới với ngần ấy tế bào mới. Đời ta là một chuỗi của vô lượng cuộc tái sinh như thế, cũng như một đường kẻ thẳng chỉ là một chuỗi các điểm chấm nằm sát nhau.”

Đó là chuyển dịch liên tục, thay đổi liên tục. Đó là “vô thường” (không cố định, không thường hằng).

• Cô Bình hôm qua rất là sừng sộ, dữ dằn. Nhưng có thể cô Bình đó đã chết rồi và cô Bình hôm nay là một cô Bình mới có thể đầy yêu thương và nhân ái. Cho nên đừng lấy hình ảnh cô Bình hôm qua để đối xử với cô Bình hôm nay.

Thái độ rộng mở như vậy gọi là “vô chấp”.

Vì thế gian “vô thường”, nên ta cần “vô chấp.”

• (Đối với mọi người phần bên trên là đủ, phần này chỉ thêm cho người rất vững về lý luận. Người chưa thật vững về lý luận thì không nên đọc, hoặc nếu đọc vì tò mò thì sau khi đọc xong hãy quên ngay đi).

Khi chúng ta nói “mọi sự đều là Không” (tạm thời dùng chữ “Không” viết hoa), thì Không đây không có nghĩ là không có, mà là bản tính thật của mọi sự, với cái tên là Không.

Thí dụ dễ hiểu nhất là nước và sóng. Đứng nhìn biển ta thấy sóng—sóng là hiện tượng vô thường, biến hiện từng giây đồng hồ, sóng sinh ra rồi sóng tan, để con sóng mới đến… Sóng thì phù du vô thường, nhưng nước thì luôn luôn ở đó. Sóng là “hiện tượng” vô thường (non-permanent phenomenon), nước là “bản tính” thường hằng (permanent essence).

Thí dụ cao hơn: Hãy tưởng tượng vũ trụ là một khoảng Không vĩ đại. Từ khoảng Không đó mọi thứ sinh ra – cây cỏ, trái đất, tinh tú, tôi, bạn…–và khi sự gì chết đi thì lại trở về với khoảng Không đó. Mọi sự có sống có chết là hiện tượng vô thường (non-permanent phenomenon). Khoảng Không chẳng bao giờ thay đổi đó là bản tính thường hằng (permanent essence).

Suy tưởng mức cao hơn: Tất cả mọi thứ trong vũ trụ mà ta có thể tưởng tượng được đều là phù du vô thường (non-permanent phenomenon) hay “tương đối” (relative), và đều được sinh ra từ một cái nền vĩ đại thường hằng (permanent essence) hay “tuyệt đối” (absolute)–cái thường hằng vĩ đại này là Không, là Thượng Đế, là Allah, là Tuyệt Đối.

Đó là liên hệ giữa tương đối (relative) và tuyệt đối (absolute) mà mọi triết thuyết đông tây đều cố gắng khai triển.

Mọi tương đối đều từ Tuyệt Đối mà ra và luôn luôn nằm trong Tuyệt Đối.

Nhà Phật nói rằng mọi sự là Không, từ Không mà đến, và lại trở về Không là như thế. Đây là chữ Không của Bát Nhã Tâm Kinh.

(Đổi chữ Không thành chữ Chúa hay Allah, thì thành câu nói Thiên chúa giáo hay Hồi giáo: Mọi sự từ Chúa/Allah mà đến, và lại trở về Chúa/Allah).

(Trần Đình Hoành dịch và bình)
.

Nothing Exists

Yamaoka Tesshu, as a young student of Zen, visited one master after another. He called upon Dokuon of Shokoku.

Desiring to show his attainment, he said: “The mind, Buddha, and sentient beings, after all, do not exist. The true nature of phenomena is emptiness. There is no realization, no delusion, no sage, no mediocrity. There is no giving and nothing to be received.”

Dokuon, who was smoking quietly, said nothing. Suddenly he whacked Yamaoka with his bamboo pipe. This made the youth quite angry.

“If nothing exists,” inquired Dokuon, “where did this anger come from?”

# 82

Ba điều căn bản cho ta và cho đất nước

Chào các bạn,

Đề tài này là ba điều căn bản cho chính bản thân mỗi người chúng ta, và cũng cho đất nước của ta—cho ta và cho đất nước ta cùng một lúc. Sở dĩ thế vì thường là điều gì tốt cho ta thì cũng tốt cho đất nước–đất nước chỉ là các cá nhân chúng ta tụ lại mà thành.

Nhưng tại sao chúng ta muốn nói đến “ta” và “đất nước” như cặp bài trùng? Thưa, vì đó là một điều tương đối hiển nhiên nhất để sống với cái “ta” không vị kỷ. Ta mà chỉ là “tôi” thì rất vị kỷ. Ta cho “cô hàng xóm” bên cạnh, cũng rất vị kỷ. Ta cho “gia đình” của ta, thì ít vị kỷ một tí hơn “tôi”, nhưng vẫn còn rất vị kỷ.

Ra khỏi gia đình mới bắt đầu hết vị kỷ–làng xóm, thành phố, đất nước. Cho các tập thể ngoài gia đình, “dân tộc” hay “đất nước” thường được sử dụng nhiều nhất để nói đến cái tâm phục vụ, cái tâm vị tha của con người. Nếu ta nói “nhân loại” thì càng tốt hơn cả “đất nước.” Nhưng “nhân loại” thường quá rộng và quá trửu tượng cho những người trung bình để họ có thể nắm được ‎ý tưởng, trong khi “đất nước” thì rất rõ ràng cho đa số người trên thế giới, nên ở đây ta dùng “đất nước.”

Cho cả ta và đất nước, có ba điều cản bản mỗi chúng ta cần thành thục:

1. Tính sáng tạo: Nếu không sáng tạo thì năm nay đang ngủ trong hốc đá như người ở động đá (caveman), một ngàn năm nữa con cháu vẫn ngủ trong hốc đá.

Tính sáng tạo đòi hỏi ta đặt câu hỏi thường xuyên: Tại sao không ngủ ngoài trời? Tại sao không làm cách nào để ngủ gần bờ biển thay vì trên núi? Tại sao ta không ngủ bất cứ nơi nào ta đang đứng ban đêm? Làm sao để thực hiện được các ‎ ý định đó? Tại sao cha ông ta làm điều này? Tại sao ta nên làm theo? Tại sao ta nên làm khác đi?…

Phân tích (hỏi) và phê phán là điều kiện tiên quyết để sáng tạo. Không hỏi và phê phán—chỉ biết gọi dạ bảo vâng ăn ngủ–thì không thể có sáng tạo.

2. Tính hành động: Hỏi 100 năm cũng chẳng được gì nếu ta không hành động. Hành động là… hành động. Nếu khu xóm ta nhiều rác quá, ngưng xả rác và bắt đầu nhặt rác, ít nhất là quãng ngay trước nhà mình.

Việc này không cần suy tính, chiến lược chiến thuật, vận động tuyên truyền. Cứ làm đi, ngay lúc này, làm được việc gì có thể làm lúc này. Hành động làm cho thế giới thay đổi. Hành động là sáng tạo ra điều mới, là biến tư tưởng sáng tạo thành hiện thực sáng tạo.

3. Kỹ năng làm việc nhóm (teamwork)

Đây là kỹ năng yếu nhất của người Việt. Nếu bỏ tất cả mọi sự và kể đến chỉ một điểm yếu của người Việt mà ta cho là đầu mối của tất cả mọi nghèo đói của dân ta, thì ta có thể nói đến “teamwork.”

Và vấn đề teamwork chúng ta đã có cơ hội nghiên cứu nó 35 năm liền trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài. Đây là một môi trường lý tưởng để nghiên cứu vấn đề rất rộng lớn này. Ở trong nước thì xưa nay vẫn không được tự do ăn nói và tổ chức như ở nước ngoài, cho nên nghiên cứu về teamwork không được tốt.

Ở nước ngoài, người Việt chúng ta có tự do muốn nói gì thì nói, muốn viết gì thì viết, muốn thành lập hội hè bè nhóm gì đó thì tha hồ. Và hậu quả 35 năm liền cho thấy, chúng ta chưởi bới nhau, đì nhau, hạch sách nhau, sát phạt nhau… thường xuyên, hàng ngày, đủ mọi cách… dù cho mọi người than phiền chán nản, dù cho mọi cố gắng để “đoàn kết”, dù cho người “trí thức” hay “chân tu” nhúng tay vào … dù cho… dù cho… Nếu tụ 10 người Việt ngồi lại làm việc, rất có khả năng lớn là trong một thời gian rất ngắn, 10 người này sẽ chia thành ba nhóm thanh toán nhau… tìm cách đì nhau… Dù cho ai có giải thích khuyên lơn thế nào cũng vô ích. Câu chuyện “teamwork” của người Việt ngày nay vẫn còn nóng hổi với các spam mail mà các bạn nhận hàng ngày, và nếu các bạn đã từng bỏ vài giây liếc qua các spam mail là thấy ngay các đấu đá. Chẳng có gi đáng ngạc nhiên.

Điều quan trọng là, mọi người trong cuộc đều có l‎ý đo để tin rằng họ hành động kiểu trẻ con và bệnh hoạn như vậy là đúng—vì hắn gian đối, vì hắn tự kiêu, vì hắn không biết teamwork, vì hắn quá cực đoan, vì hắn quá bảo thủ, vì hắn chẳng hiểu gì, vì hắn… vì hắn…

Các “vì hắn…” này luôn luôn đúng, thế mới chết. Ít nhất là đúng với người nói ra từ “vì hắn.” Và nếu bạn nghĩ là người đó nói sai, thì bạn chẳng hiểu gì hết. Không thể giả thiết là mọi người nói sai hết như vậy.

Thông thường là, người nói “vì hắn…” có một vài căn bản nào đó trên thực tế để quyết đoán điều “vì hắn…” này. Và chính vì vậy mà người nói “vì hắn” thường nói đúng một phần nào đó, dù chưa chắc đúng 100%; ít ra là thế trong đầu họ. Và vì vậy, người đó thực sự có vấn đề “với hắn” và “với cả team.”

Và chính vì “vì hắn” thường có căn bản chủ quan “đúng” như thế, cho nên người Việt chúng ta có vấn đề teamwork rất lớn, không thể giải quyết được.

Nếu so sánh tác phong teamwork của người Việt và người Mỹ (là nhóm dân mình có kinh nghiệm quan sát rất kỹ), thì người Mỹ cũng có hàng triệu cái “vì hắn…” chẳng khác ta một tí nào. Điểm khác biệt duy nhất là ta dùng “vì hắn” để đập vỡ team, thì người Mỹ tự động gạt tất cả các “vì hắn…” ra khỏi đầu khi ngồi vào team.

Khi ngồi vào team người Mỹ có một thái độ duy nhất: Cả team phải làm việc với nhau thế nào để làm lủng lưới địch thủ. Tất cả mọi tư tưởng khác về đồng đội sẽ tự động bị gạt ra ngoài suy tưởng—tên này hay tranh công, tên này hay giữ bóng trong chân hắn, tên này hay ba hoa, tên này hay kiêu căng… Tất cả các định giá này vẫn có đó, nhưng không ai nghĩ đến nó khi làm việc cho team. Nếu cần thì nhắc một câu “Cậu đừng giữ bóng trong chân lâu quá” hay “cậu đừng ham tranh công nhiều thế, có hại”—nhưng dù là gì, thì tất cả đều không ảnh hưởng đến mục tiêu duy nhất trong các nhóm viên là “làm việc chung để thắng.”

Trong một nhóm chỉ có một tư tưởng là đúng: “Làm việc chung để thắng.” Tất cả các chuyện khác–vì hắn… vì mày… vì anh…–không bao giờ được cho phép ảnh hưởng gì cả trong một team Mỹ. Một người có thể mắng người kia việc gì đó—stupid, tham lam, v.v…–và những lời mắng như vậy, đù đúng hay sai, thường bị gạt ra ngoài đầu ngay lập tức. (Nếu ấm ức, thì thắng xong có thể ra ngoài uống cà phê hỏi lại cho rõ. Nhưng khi đang làm việc team thì chẳng ai thắc mắc. Nếu có người thắc mắc, họ sẽ nhận được những cái nhìn ngạc nhiên tròn xoe. “Sao lại nói chuyện đó lúc này?”).

Đây là văn hóa sống, văn hóa team, ta không thể nói “Tại sao họ không giải quyết xong các ‘vì hắn’ trước khi ngồi vào team?” Câu trả lời là “không thể”, vì ta luôn luôn có hàng chục “vì hắn” cho mỗi người—và “không cần”, vì ta đã gạt bỏ hết mọi “vì hắn” như là không quan trọng khi ta làm việc nhóm. Hắn có kiêu căng hay lười biếng hay thích tranh công cũng chẳng ai quan tâm, miễn hắn chuyền bóng tốt cho anh em là được.

Chúng ta đã may mắn có 35 năm kinh nghiệm và quan sát để biết được vấn đề teamwork của chúng ta nằm ở đâu, mạnh đến thế nào, và thế nào để giải quyết. Và chúng ta phải giải quyết nó, nếu ta muốn đất nước ta ra khỏi cái nghèo hèn truyền kiếp.

Và cách giải quyết rất giản dị: “Khi ngồi vào team chỉ có một qui luật là đúng: Làm việc chung để thắng.” Tất cả mọi “tại vì… vì hắn… vì anh…” đều phải đặt bên ngoài đầu, và đều phải xem là sai khi nó chúng còn ở trong đầu.

Qui luật giản dị. Nhưng việc quan sát teamwork của chúng ta trong 35 năm qua cho biết đây là vấn đề khó khăn hàng đầu cho người Việt, không gì khó hơn. Chỉ vì ta… không làm thế được.

Nhưng dù được hay không thì vấn đề vẫn rất giản dị: Tương lai của mỗi người chúng ta và của đất nước nằm trong tay teamwork này.

Chúc các bạn một ngày vui.

Mến,

Hoành

Bài liên hệ: Làm việc nhóm: Bách chiến bách thắng, Teamwork: thăm lại.

© copyright 2010
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com