Thứ tư, 5 tháng 8 năm 2009

Bài hôm nay:

Cảm động với “Father and Daughter” , Video, Văn Hóa, chị Loan Subaru giới thiệu và nối link.

Đường thi: Vô đề , của L‎ý Thượng Ẩn , Văn Hóa, Thơ, song ngữ Việt Hoa, chị Kiều Tố Uyên.

Daily English Discussion, 36 New Streets with capital names for Hanoi? anh Trần Đình Hoành.

Thói quen suy nghĩ , Danh ngôn, song ngữ, chị Đặng Nguyễn Đông Vy dịch.

Làm chủ đam mê , Danh Ngôn, song ngữ, chị Phạm Kiêm Yến dịch.

Cổng trời Si Ma Cai , Nước Việt Mến Yêu, song ngữ, anh Quân Jun dịch.

Thái độ nghiêm chỉnh, Trà Đàm, anh Nguyễn Minh Hiển dịch.

Làm thế nào để khiêm tốn , Trà Đàm, anh Trần Đình Hoành.
.

Tin sáng quốc tế, anh Trần Đình Hoành tóm tắt và nối links.

Cựu tổng thống Clinton thăm Bắc Triều Tiên – Chính thức, đây là thăm viếng cá nhân, để điều đình cho tự do của hai phóng viên của Mỹ, Laura Ling và Euna Lee, bị bắt hồi tháng 3 năm nay và bị xử 12 năm khổ sai về tội vào đất Triều Tiên với ý đồ xấu. Hai phóng viên này bị bắt trong khi quay phim về người tị nạn cho một đài truyền hình ở California. Dù đây là thăm viếng tư nhân, người ta tin rằng chính phủ Obama ủng hộ chuyến viếng thăm này, vì Hillary Clinton đang là ngoại trưởng. Người ta cũng tin rằng Bill Clinton sẽ nói chuyện về vấn đề nguyên tử với Bắc Triều Tiên.

Tin giờ chót cho biết Bắc Triều Tiên đã ân xá cho hai phóng viên Laura Ling và Euna Lee.

Ba người Mỹ bị bắt ở Iran – ở biên giới (Kurdish) Iraq và Iran. Thân nhân 3 người này ở Mỹ đã xác nhận họ là Shane Bauer, một phóng viên độc lập ở tiểu bang Minnesota, bạn gái của anh là Sarah Shourd, và Joshua Fattal ở tiển bang Pennsylvania, có bố là người Iraqi.

Lao động người Hoa đánh nhau với dân bản xứ ở Algeria – 10 lao động người Hoa (Trung Quốc) bị thương và 2 tiệm của người Hoa bị đập phá. Lao động Hoa thường được các hãng xây dựng của Algeria ưa chuộng vì họ giôi tay nghề hơn nhưng lại bằng lòng nhận lượng thấp hơn dân bản xứ.

Máy bay của Bangkok Airlines, chở 72 người, trượt khỏi phi đạo – làm phi công bị tử thương và 2 phi công phụ bị thương.

Cảnh sát Sudan đánh đuổi dân biểu tình chống phiên tòa “mặc quần” cùa nữ phóng viên Lubna Ahmed Hussein – Tòa án trước đây đã tuyên bố là chị Hussein có thể dùng quyền miễn nhiểm để khỏi ra tòa vì chị làm cho Liên Hợp Quốc. Nhưng chị muốn ra tòa để thay đổi luật pháp. Nếu thua kiện, chị có thể bị 40 roi, nhưng chị nói,”Roi không đau. Đánh roi là phỉ báng con người, phụ nữ và tôn giáo… Nếu tòa xử tôi bị đòn, tôi muốn bị đòn công khai.”

Sau tường trình của Human Rights Watch về vi phạm nhân quyền ở Ấn Độ, BBC làm phóng sự về việc cảnh sát giết người vô tội bừa bải ở Ấn Độ.

Trung Quốc truy tố 83 người về vụ bạo loạn ở Tân Cương

Taxi “Trả bằng bất cứ cái gì bạn muốn” (Pay what you want!) chưa bị ăn gian – từ lúc mở cửa hồi tháng sáu. Eric Hagen ở thành phố Essex, tiểu bang Vermont, mở “Đi taxi thời kinh tế khủng hoảng” và để tấm bảng “Pay what you want!” phía sau xe. Khách luôn luôn hỏi “Có thật không?” Anh nói, cho đến giờ này, anh chưa bị ai trả quá rẻ. Thường thì người ta trả tiền mặt, nhưng đã có một nhạc sĩ trả bằng CD, và có người trả bằng thẻ tín dụng đi chợ. Dù vậy, lái tãi không phải là nghề chính của Eric. Anh đang làm việc chính tại Hồng Thập Tự (Red Cross).
,

Tin sáng quốc nội, chị Thùy Dương tóm tắt và nối links.

Cùng trò chuyện với Nescafé – Chương trình được tổ chức từ 4.8 đến 8.9.2009, dành cho mọi công dân trong nước có độ tuổi từ 18 trở lên. Nội dung bài viết: Ý kiến dưới dạng bài viết (bằng tiếng Việt), khoảng 600 chữ, xung quanh chủ đề “Có cần vào đại học để thành công?”

Đoàn sinh viên đạp xe xuyên Việt đã đến đích cuối cùng – Sau hơn 1 tháng đạp xe trên đường, qua 29 tỉnh, thành trong cả nước, đoàn xe đạp Hành trình xuyên Việt với chủ đề năm 2009 “Khát vọng tuổi trẻ” đã về đến TP. Cần Thơ vào sáng ngày 2/8.

Những nhà sáng chế không bằng cấp: Máy gặt lúa hiệu Kim Chính – Cứ vào mỗi mùa gặt, trên khắp những cánh đồng ở Bình Định và một số tỉnh lân cận, máy gặt lúa hiệu Kim Chính xuất hiện khá nhiều. Ít người biết rằng, chiếc máy chinh phục được mọi địa hình, từ ruộng khô đến ruộng ngập sâu trong nước lại do một anh nông dân quanh năm “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” tự mày mò cải tiến.

Khởi động Sống với sách
Dự án giáo dục sachhay.com vừa tổ chức chương trình giao lưu Sách và gia đình- Đọc sách với gia đình văn nghệ sĩ tại Hội Nhà báo TPHCM. Tại buổi giao lưu, các nghệ sĩ đã cùng chia sẻ với độc giả những cuốn sách hay, tâm đắc; cùng tham gia luận bàn về thói quen đọc sách; làm thế nào để sách trở thành người đồng hành, người nuôi dưỡng tâm hồn và người kết nối trong mỗi gia đình và để xây dựng tủ sách gia đình. Chuỗi hoạt động chủ đề Sống với sách của sachhay.com sẽ diễn ra định kỳ 2 lần/tháng trong thời gian tới.

“Thủ phủ cà phê” là ý tưởng và táo bạo – Giáo sư Tom Canon đánh giá cao những triết lý nhân bản mang tính chiều sâu của Trung Nguyên về văn hóa cà phê, lấy sản phẩm văn hóa để đưa hình ảnh quốc gia ra thế giới.

Lên với Nậm Hăn – Lê Hữu Cường sinh năm 1980 tại Phúc Thọ, Hà Nội, tốt nghiệp Trung cấp Nông nghiệp, khoa Chăn nuôi thú y, năm 2004. Trong khi bạn bè tất bật kiếm việc làm ở thủ đô, Cường lại viết đơn tình nguyện về vùng sâu, vùng xa.

Đạo diễn Đào Bá Sơn làm phim Long thành cầm giả ca – Bộ phim kỷ niệm 1.000 năm Thăng Long nhưng không có hào khí ngút trời, chỉ có nỗi buồn của người nghệ sĩ về những vẻ đẹp kỳ lạ đã mất của một Thăng Long khác, rất khác.

Mộc bản triều Nguyễn là tư liệu di sản của UNESCO – Hồ sơ mộc bản triều Nguyễn gồm 34.555 tấm, là những ghi chép chính văn và chính sử cũng như các pho sách cổ, chủ yếu do Quốc sử quán triều Nguyễn biên soạn trong giai đoạn 1802-1945 đã được đưa vào danh mục di sản tư liệu thuộc chương trình Ký ức thế giới (Memory of the world) của UNESCO.
.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

🙂 🙂 🙂 🙂 🙂

Đọt Chuối Non

Cảm động với “Father and Daughter”

Father-DaughterChào các bạn,             

Hôm nay mình xin được giới thiệu với các bạn một bộ phim hoạt hình ngắn khá nổi tiếng và rất cảm động – “Father and Daughter”. Bộ phim này được thực hiện bởi đạo diễn nổi tiếng người Hà Lan – Michael Dudok De Wit – lần đầu tiên ra mắt và trình chiếu vào năm 2000. 

Phim “Father and Daughter” đề cập đến tình cảm gia đình, thứ tình cảm thiêng liêng mà con người tự nhiên sinh ra đã có. Người cha tạm biệt cô con gái thân yêu của mình để lên đường. Thời gian trôi đi…Ngày qua ngày, dù mưa dù nắng, cô con gái vẫn ra bờ sông ngóng cha với một niềm tin mãnh liệt rằng người cha thân yêu sẽ quay trở lại. Ngày chia tay cha, cô chỉ là một cô bé, rồi cô lớn dần lên, già đi nhưng vẫn không quên bến sông nơi tạm biệt người cha. Người cha thì vẫn chưa thấy về, nhưng niềm tin mãnh liệt của người con gái thì vẫn còn đó, và nó sẽ còn theo cô đến lúc cuối đời.

Father-Daughter1Bộ phim đã làm rung động biết bao trái tim và trở thành hiện tượng trong nền hoạt hình thế giới vào khoảng năm 2000 – 2001. Phim cũng nhận được rất nhiều giải thưởng như: Oscar 2001 dành cho phim hoạt hình ngắn hay nhất, giải thưởng Independent Film, Ottawa International Animation Festival – 2000, Grand Prize, Cinanima Animation Festival – 2000, Grand Prix Narrative Films, Holland Animation Film Festival – 2000; and Best International Animated Film, Clermont-Ferrand Short Film Festival – 2001.

Sau đây là video clip của bộ phim. Mời các bạn thưởng thức và chúc các bạn một ngày thật vui!

Loan Subaru

Đường thi: Vô Đề, của Lý Thượng Ẩn

landscape

Các bạn thân mến,

Trong một lần giúp anh Ái tìm tác giả của bài thơ “Vô Đề” mình đã vô tình đọc được bài thơ “Tương kiến thời nan biệt diệc nan” của Lý Thượng Ẩn, mặc dù bài thơ này không đúng với bài thơ mà anh Ái cần tìm nhưng mình vẫn check rất nhiều tài liệu về bài thơ, và hôm nay mình xin được phép gửi đến các bạn và các anh chị trong ĐCN phần dịch phân tích về bài thơ này nhé, chúc mọi người một ngày tươi sáng


chinesepainting-woman
Lý Thượng Ẩn là một nhà thơ vào thời cuối của nhà Đường, đương thời ông cùng Đỗ Mục ngang danh. Nhưng, nếu xét về mặt ảnh hưởng đến đời sau thì ông lại vượt trội hơn hẳn Đỗ Mục. Cống hiến lớn nhất của ông trong lịch sử thơ ca, là làm phong phú thêm nghệ thuật thơ trữ tình. Trong thơ của mình, ông thường dùng những từ ngữ thanh tao để cấu tạo nên hình tượng tốt đẹp, gửi gắm những tình cảm sâu đậm và những hàm ý ẩn giấu vào trong thơ, làm cho người đọc cảm nhận được những vẻ đẹp vừa uyển chuyển nhưng lại rất mông lung. Thất ngôn luật tuyệt được coi là loại tác phẩm thể hiện được phong cách đặc sắc này của ông, trong đó các tác phẩm thuộc thể loại “Vô Đề” (đa phần là thất ngôn cận thể) được coi là điển hình. Thể thơ này không phải nhất thời nhất địa mà đa phần viết về tình yêu, vì nội dung của bài hay vì một lý do nào đó không tiện nói ra hoặc khó khăn trong việc chọn chủ đề để đặt cho bài thơ nên tác giả thường gọi là “Vô Đề”. Sau đây mình sẽ giới thiệu với các bạn một tác phẩm”Vô Đề”-“Tương kiến thời nan biệt diệc nan” của Lý Thượng Ẩn nhé:

无题 Vô Đề Vô Đề -(Tương kiến thời nan biệt diệc nan)

相见时难别亦难, Tương kiến thời nan biệt diệc nan,
东风无力百花残。 Đông phong vô lực bách hoa tàn.
春蚕到死丝方尽, Xuân tám đáo tử ti phương tận,
蜡炬成灰泪始干。 Lạp cự thành khôi lệ thủy can.
晓镜但愁云鬓改, Hiểu kính đản sầu vân tấn cải,
夜吟应觉月光寒。 Dạ ngâm ứng giác nguyệt quang hàn.
蓬山此去无多路, Bồng sơn thử khứ vô đa lộ,
青鸟殷勤为探看。 Thanh điểu ân cần vi thám khán.

    (phiên âm-Kiều Tố Uyên)

missing
Khó gặp nhau mà cũng khó xa,
Gió xuân đành để rụng trăm hoa.
Con tằm đến thác tơ còn vướng,
Chiếc nến chưa tàn lệ vẫn sa.
Sáng ngắm gương buồn thay mái tuyết,
Đêm ngâm thơ thấy lạnh trăng ngà.
Bồng lai tới đó không xa mấy,
Cậy với chim xanh dọ lối mà.

    (dịch thơ-Khương Hữu Dụng và Tương Như)

Bài thơ này, thông qua lời nói của một người con gái để viết lên tâm trạng khi yêu. Trong đau thương, thống khổ nhưng vẫn luôn thể hiện được tình yêu nóng bỏng, khát vọng, kiên nhẫn… danh giới tình cảm sâu đậm dai dẳng, và rất phong phú.

Hai câu đầu, viết về mối tình trắc trở không có hạnh phúc và tâm trạng trữ tình của người con gái: vì gặp phải những trở ngại lớn, đôi tình nhân đã không còn cơ hội gặp được nhau, nỗi thống khổ vì xa cách làm cho người con gái này khó có thể chịu đựng được. Chữ “别” tức “biệt” trong câu đầu không phải chỉ lời nói chia tay trong hiện tại, mà chỉ sự xa cách trong quá khứ. Hai chữ “ 难”, chữ thứ nhất chỉ cơ hội gặp nhau khó, chữ thứ hai chỉ nỗi thống khổ khó có thể chịu đựng được. Các bậc tiền bối trong thơ đã từng viết “别日何易会日难” tức “Biệt nhật hà dị hội nhật nan” hay “别易会难得” tức “Biệt dị hội nan đắc”…đều nhấn mạnh sự khó khăn trong việc gặp lại, và nỗi khổ khi phải biệt ly.

Nhưng Lý Thượng Ẩn đã tiến xa hơn một bước trong việc bộc bạch: vì “tương kiến thời nan” cho nên “biệt diệc nan”- khó có thể cắt đứt, thống khổ khó có thể chịu đựng. Nhà thơ trong cùng một câu đã sử dụng hai lần từ “nan” tức”khó”, sự xuất hiện của chữ “nan” thứ hai vì trùng lập nên tạo cho người đọc có cảm giác đột ngột, nhưng thông qua đó lại có thể thấy được đây là sự biệt ly không có ngày gặp lại. Trạng thái đau khổ triền miên này người đọc không thể cảm nhân được trong câu “biệt dị hội nan đắc” nhưng trong “tương kiến thời nan biệt diệc nan” thì lại rất rõ.

morning

Cách dùng cảnh vật để phản ánh cảnh ngộ và tình cảm của con người dưới ngòi bút của Lý Thượng Ẩn là rất thường gặp, ta có thể cảm nhận được điều đó ngay trong bài thơ này trong việc phân tích câu thứ hai: Người con gái chữ tình này đã bị tổn thương đến mức vậy, lại đối mặt với cảnh vật vào cuối mùa xuân, tất nhiên càng làm người con gái này đau lòng và khó quên. Vào tiết cuối xuân, gió đông thổi lực không mạnh, trăm hoa tàn lụi, và hương sắc của mùa xuân cũng dần mất theo, sức người trước cảnh vật đó cũng không có cách nào cứu vãn được, lại thêm cảnh ngộ bất hạnh của bản thân và vết thương trong tâm linh, người con gái này cũng trôi theo mùa xuân và lụi tàn giống những bông hoa ngoài kia. Câu “Đông phong vô lực bách hoa tàn”, vừa miêu tả cảnh thiên nhiên, lại vừa phản ánh tâm trạng của người con gái trữ tình này, người vật giao nhau, tâm linh và tự nhiên đã kết hợp với nhau một cách tinh vi.

Bốn câu tiếp theo viết về tình cảm uẩn khúc một cách rõ nét hơn. Chữ “丝” tức “ti” trong câu “Xuân tám đáo tử ti phương tận” có cách đọc giống với chữ “思” tức “tư” nên chữ “ti” ở đây ngụ ý chỉ tương tư. Ý của toàn câu là chỉ sự tưởng nhớ của người con gái đến đối phương, giống như con tằm chỉ khi nào nhả hết tơ đến khi chết mới chịu dừng.

“Lạp cự thành khôi lệ thủy can” là một cách tự ví von bản thân, vì không được hội tụ nên đau khổ, nỗi đau này kéo dài mãi không kết thúc giống như nước mắt của cây nến chỉ đến khi nào nến cháy hết thành tro mới chịu thôi. Tưởng nhớ trong vô tận, mọi thứ trước mắt đều là vô vọng, do đó, người con gái này đã để cho nỗi đau của mình trôi theo dòng đời. Mặc dù biết là vô vọng nhưng người con gái này sống chết vẫn tưởng nhớ đến đối phương, và nguyện dành quãng đời còn lại của mình để yêu người đó.

Do đó trong hai câu này vừa thể hiện nỗi đau và bi thương trong thất vọng, lại vừa thể hiện tình yêu nóng bỏng và lòng kiên nhẫn theo đuổi đến cùng.Theo đuổi ở đây là vô vọng, nhưng trong vô vọng vẫn quyết tâm theo đuổi, do đó theo đuổi ở đây cũng đã được Lý Thượng Ẩn nhuộm màu bi quan. Những tình cảm này hình như tuần hoàn trong vô tận, khó có thể đoán nó sẽ dừng lại ở đâu. Nhà thơ chỉ thông qua hai hình ảnh để so sánh đã diễn tả được trạng thái tâm lý phức tạp của người con gái, qua đó có thể thấy khả năng liên tưởng của nhà thơ phong phú đến mức nào.
moon-chinese
Trong câu năm: “云鬓改” tức “vân tấn cải”, chỉ người con gái bị nỗi đau khổ giày vò nên đêm đến xoay ngang xoay dọc vẫn không ngủ được, đến mức tóc mái cũng rụng, dung mạo tiều tụy. “晓镜”tức “hiểu kính” chỉ sáng sớm dậy soi gương phát hiện tóc bị rụng nên sầu khổ, mà ở đây Lý Thợng Ẩn lại nhấn mạnh là “đản sầu”. Nếu chú ý các bạn sẽ phát hiện Lý Thượng Ẩn đã miêu tả một cách rất sinh động tâm trạng uẩn khúc của người con gái này. Bản thân vì đau khổ mà mất ngủ tiều tụy, sáng dậy vì phát hiện dung mạo tiều tụy mà đau khổ. Đau khổ trong đêm là vì tình yêu mà mình theo đuổi không thực hiện được, đến sáng hôm sau vì tiều tụy mà sầu, vì tình yêu mà hy vọng giữ được nét thanh xuân của mình. Nói tóm lại người con gái này vì tình yêu mà tiều tụy, vì đau khổ mà phiền muộn.

Đến câu thứ sáu “夜吟”tức “dạ ngâm”, người con gái từ bản thân mình đã tưởng tượng ra đối phương cũng đang đau khổ giống mình, đêm đến cũng mất ngủ và thường ngâm thơ để tưởng nhớ đến mình.  Ở đây nhà thơ đã mượn hình ảnh lạnh lẽo của ánh trăng để phản ánh tâm trạng cô đơn, lạnh giá của người con trai. Và từ “应” tức “ứng” trong câu này là một điều ước đoán, lường trước đã được Lý Thượng Ẩn khéo léo đưa vào trong câu thơ để qua đó giúp người đọc hiểu rằng những tâm tư của đối phương đều là do người con gái tưởng tượng ra mà thôi.

Nhưng tại sao nhà thơ lại có ngụ ý như vậy, chẳng phải vì muốn thông qua sự chủ động trong tưởng tượng của người con gái để nói lên người con gái này đã thấu hiểu được hết những suy nghĩ, tâm tư của đối phương đó sao. Càng tưởng tượng cụ thể, nỗi nhớ càng sâu sắc, càng làm cháy lên khát vọng hội ngộ.
blue bird after rain
Vì biết hội ngộ là vô vọng nên người con gái đành phải thông qua sứ giả để thay mình đến thăm đối phương và đây cũng là nội dung của hai câu kết cục . Trong thơ thời Đường thường dùng tiên lữ để ví von với người bạn tình, Thanh Điểu là một nàng tiên, Bồng Sơn là một núi tiên trong thần thoại truyền thuyết, cho nên Lý Thượng Ẩn đã dùng Bồng Sơn tượng trưng cho nơi ở của người con trai, và dùng Thanh Điểu làm sứ giả thay cho người con gái. Lý Thượng Ẩn thông qua việc gửi gắm hy vọng vào sứ giả làm kết cục, chứ không thay đổi cảnh ngộ đau khổ “tương kiến thời nan” của người con gái, và đó là hy vọng trong tuyệt vọng, con đường phía trước vẫn là xa tít mù tắp. Bài thơ đã kết thúc tại đây, nhưng nỗi đau khổ và sự quyết tâm đeo đuổi tình yêu của người con gái đó thì vẫn tiếp tục.

Bài viết này phần phiên âm do mình dịch, còn phần thơ do Khương Hữu Dụng và Tương Như dịch.

Cảm ơn anh Ái nhiều vì đã tìm giúp em  phần dịch thơ nhé.. À nếu các bạn có thể gửi lời dịch thơ thêm nữa cho bài thơ này thì rất hay.

Kiều Tố Uyên

Daily English Discussion–Aug. 5th, 09–36 New Streets for Hanoi ?

Hi everyone,
phocoHanoi
Probably you have heard about the proposal to have 36 New Streets for Hanoi, as the counterpart for 36 old streets of Hà Nội 36 Phố Phường.

The new proposal is to use the names of 36 capitals of the world to name 36 new streets of Hanoi, and to have reciprocals from those 36 capitals to put Chùa Một Cột in them.

How do you feel about this proposal?

Before answering, you may want to read other people’s opinions in these articles:

http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=167999&ChannelID=2

Have a great day!

Hoanh

Cổng Trời Si Ma Cai

Dân phiêu lưu miền núi thích ví Si Ma Cai, một huyện nằm ở phía bắc tỉnh miền núi Lào Cai, như một thiếu nữ e ấp với nét đẹp riêng nép mình trong dãy núi do vẻ đẹp của bản làng ít được biết này chính ở cái yên lặng và cuộc sống bình dị hàng ngày của những đồng bào dân tộc thiểu số.
sí 1

Si Ma Cai không có nhiều du khách ghé thăm như Bắc Hà hay Sa Pa, cũng là hai thị trấn nằm ở miền núi, bởi vì bản này nằm khuất xa phía cuối con đường gần biên giới Trung Quốc. Du khách lên trên đấy phải giữ chặt mũ và ghế khi ngồi trên ô tô hay xe máy do cung đường từ Bắc Hà lên dài gần 40 km hết sức quanh co và gập ghềnh.

Những năm gần đây, vẻ đẹp của Si Ma Cai đã được đánh thức và ngày càng thu hút nhiều khách du lịch bởi những bộ trang phục đầy màu sắc hoa văn của đồng bào dân tộc thiểu số người Mông và Dao Đỏ, bởi rừng cây xanh thẳm của núi đồi và bởi những câu truyện truyền thuyết.
Si2

Người dân bản địa giải thích rằng Si Ma Cai có nghĩa là Chợ Ngựa hay là nơi để buộc ngựa. Tuy nhiên, người Mông lại thích nói về Si Ma Cai như là nơi có những chú ngựa huyền thoại với tiếng vó vang vọng khắp núi rừng trong vùng.

Tất nhiên bây giờ chẳng còn những chú ngựa huyền thoại ở Si Ma Cai nữa, nhưng du khách vẫn có thể nghe thấy tiếng vó ngựa bước khoan thai, hòa cùng tiếng bước chân của người đồng bào trên chặng đường từ miền đồi núi về khu chợ trung tâm bản, đặc biệt là ngày Chủ nhật.

cho-phien-si-ma-cai-lao-cai

Si Ma Cai tĩnh lặng trở nên nhộn nhịp vào ngày Chủ nhật bởi vì người Mông, Dao và những đồng bào thiểu số từ những nơi khác đến tụ tập ở khu chợ phiên của người dân tộc. Ở đấy, họ bán và mua thịt, rau quả, quần áo và những nhu yếu phẩm khác cũng như kể nhau nghe những câu chuyện vui sau một tuần làm việc vất vả.

Chợ phiên Si Ma Cai vẫn còn giữ được nét riêng biệt của ngày trước bởi vì người dân bản địa bán những gì họ thu được từ núi rừng, và buôn bán chỉ là việc của người bản địa, chẳng có dân buôn mang hàng hóa từ Hà Nội hay nơi khác lên cả.

Vào thời gian này, người dân tộc đang gieo trồng vụ mùa chính trong năm.

SI MA CAI HEAVEN GATE

Mountain adventurers like to compare Si Ma Cai, a district in the northern mountainous province of Lao Cai, to a shy lass with discrete charms sleeping in the mountain as the beauty of the little-known village lies in the quiet and simple daily lives of different peoples.

Si Ma Cai is not as frequented as Bac Ha or Sa Pa, also located in the mountainous province, since it is nestled at the far end of a road near the border with China. Travelling there, visitors have to hold onto their hats and their seats either in a car or on a motorcycle for nearly 40 kilometres of bumpy, winding road from Bac Ha.

In recent years, the charms of Si Ma Cai have been awakened and have become attractive to travellers due to the flower-coloured clothes of the Mong and Red Dao ethnic peoples, by the greenery of mountains and hills, and by the legends.
The local people explain that Si Ma Cai means horse market or a place where horses are tied. However, Mong people like to talk about Si Ma Cai as a place for legendary horses whose steps resound on the hills and mountains of the region.
si.6
Of course, there are no legendary horses in Si Ma Cai now, but visitors can hear the steps of horses pleasantly mingling with the footsteps of ethnic peoples on a long trip from the hills and mountains to the village’s central market, particularly on Sundays.

The quiet Si Ma Cai bustles on Sundays as Mong, Dao and other ethnic peoples arrive from different directions for a hill-tribe market. There, they buy and sell meat, vegetables, fruit, clothes and other necessities of life as well as swap fun stories after a week of hard work.

The Si Ma Cai market remains distinct to its origins since the locals sell what they harvest from the forest and business is just a matter for locals, no traders bring items from Hanoi or elsewhere.
At this moment, ethnic people are planting the major crop of the year.

Quan Jun

Thái độ nghiêm chỉnh

insearchofGod

Theo đuổi nghiêm chỉnh sẽ đưa ta tới đích mặc dù ta không chắc chắn về đường đi, Ramakrishna Paramahamsa nói như vậy. Với ao ước được biết Thượng đế, cùng với sự tận tụy, lối đi rốt cuộc sẽ hé lộ dẫn tới Thánh linh.

Một người bắt đầu hành hương tới Puri để thờ thần Jaganatha yêu quý, mặc dù không chắc chắn về đường đi. Anh khởi đầu đi sai hướng. Tuy vậy, bằng những tìm kiếm nghiên chỉnh, anh vẫn đến được đích và sùng bái thần Jaganatha của anh.

Một thái độ nghiêm chỉnh, cùng với tận tụy, đưa người ta tới đích.

(Nguyễn Minh Hiển dịch)

.

An Earnest Attitude

Earnestness in pursuit leads one to the goal even if he is unsure of the path, says Ramakrishna Paramahamsa. With the desire to know God coupled by devotion, the path would reveal itself ultimately leading to the divine.

A man set out on a pilgrimage to Puri to worship his beloved Jaganatha despite being unsure of the way. He set out on the opposite direction. However by making earnest enquirers, he reached the destination and worshiped his Jaganatha.

An earnest attitude with devotion takes one to the goal.

Priya Devi R

Làm thế nào để khiêm tốn ?

Chào các bạn,

Hôm qua chúng ta nói về khiêm tốn như là mẹ của các kỹ năng sống khác. Hôm nay, chúng ta đến câu hỏi tiếp theo tự nhiên: Làm sao để chúng ta có được đức khiêm tốn?
humbleness2
Hỏi được câu này tức là chúng ta cũng thừa biết là không dễ dầu gì để khiêm tốn,vì hầu như toàn hệ thống giáo dục và văn hóa của thế giới chỉ nhắm đến làm phồng “cái tôi”—ca tụng người số một, ca tụng người nhiều tiền, ca tụng người có thế lực, ca tụng người thành công… Từ nhỏ đến lớn ta sống với đủ mọi giải thưởng—hoa hậu, học giỏi nhất, chạy nhanh nhất, xí nghiệp đầu tiên, người đầu tiên… Bố mẹ thầy cô, tất cả mọi người chung quanh, đều dạy ta từ tấm bé là phải cố để thành công, để chiến thắng, để “có danh gì với núi sông”, để trở thành ông này bà nọ… Chẳng ai, dạy là lớn lên hãy sống một cuộc đời không tên không tuổi, không ai biết mình là ai…

Thế thì khiêm tốn sao được?

Vì nhu cầu kinh tế xã hội thực tế, cũng như vì khuyến khích chúng ta phấn đấu chiến thắng hoàn cảnh khó khăn, chúng ta chỉ cho nhau tự tin, và hầu như trong tự tin có sẵn mầm tự cao đâu đó—tự tin và tự cao chỉ cách nhau một sợi chỉ, và tất cả chúng đều bước qua sợi chỉ đó. Cho nên, muốn khiêm tốn không phải là chuyện dễ. Nếu ta đủ can đảm để nói “Tôi khiêm tốn” thì trong câu nói đó đã có mùi không khiêm tốn rồi.

Sau đây chúng ta nghiên cứu một số phương thức quen thuộc dùng để tự huấn luyện tính khiêm tốn:

1. Những cái căn bản nhất ta có đều không do ta mà có. Nếu ta có được cái đầu thông minh, học đâu biết đó, tính đâu đúng đó, thì cái đầu đó không do ta mà có. Cũng không phải từ bố mẹ tạo ra, bởi vì bố mẹ chẳng có quyền năng gì vào việc đó cả. Ta có thể nói đó là may rủi, hay là trời cho, nhưng điều chắc chắn là ta chẳng có công cán gì trong việc có được cái đầu thông minh cả (dù là có một tí công trong việc mài dũa nó tốt hơn một tí). Vậy thì, hãy khiêm tốn cảm ơn ông trời hay cảm ơn “may rủi”, thay vì kiêu căng. Có được giọng ca tốt cũng thế, thân hình đẹp cũng thế… Vốn liếng trời cho, mình chẳng có công cán gì hết, thì đừng tự cao, mà hãy khiêm tốn cảm ơn.
humbleness3
2. Bất kỳ cái gì mình có, trong Sự Thật, chẳng quí hơn cái người khác có tí nào. Chẳng qua là vì hệ thống kinh tế (bất toàn) của con người bóp méo mà thôi. Giọng ca mang triệu đô la, chẳng có l‎y’ do gì mà qúy hơn khả năng còng lưng 10 tiếng một ngày trên cánh đồng, hay khả năng đánh một đôi giày bóng lưỡng trên hè phố. Chẳng qua là trong hệ thống kinh tế tiền nong của ta, mọi người thích mua CDs nhiều, cho nên ca sĩ giàu hơn thế thôi. Chẳng ly’ do gì mà người ca sĩ có thể xem mình cao hơn người nông dân hay em bé đánh giày (trừ khi người ca sĩ không biết suy nghĩ).

Hệ thống kinh tế chính trị xã hội bất tòan của con người bóp méo mọi giá trị trên đời. Ta đừng để các bóp méo đó lừa lọc mình. Những cái gì người khác đang có, trong Sự Thật, trước khi các giá trị bị xã hội bóp méo, có giá trị ngang hàng với những cái mình có.

3. Tất cả những gì mình có, có thể mất ngay trong một sớm một chiều. Nhà cháy một buổi, Thương mãi sụp rất nhanh trong một lúc khủng hoảng. Tình yêu thì khỏi nói, có thể bye-bye nhanh hơn hỏa tiễn. Cái đầu thông thái có thể mất đi trong một tích tắc đụng xe. Sức khỏe (là nền tảng của mọi sản nghiệp khác) có thể mất đi chỉ vì một cơn bệnh nan y. Cho nên, nói theo kiểu Mỹ là “Don’t be so hung up about them.” (Đừng treo dính cái đầu vào mọi thứ đó!).

4. Nhìn vào bức tranh tổng thể, mình chỉ là một dấu chấm tí ti. So với lịch sử hàng triệu triệu năm của con người thì cuộc đời 60 hay 100 năm của mình chỉ là 1 dấu chấm tí ti. So với lịch sử vô thủy vô chung của vũ trụ, thì cuộc đời mình chưa đến một dấu chấm tí tí.

So với 8 tỉ người của trái đất mình chỉ là một chấm. So với tòan thể loài người từ cổ chí kim, mình chưa là một chấm.

So với trái đất mình chỉ là một chấm. So với thái dương hệ, trái đất chỉ là một chấm. So với Ngân Hà, thái dương hệ chỉ là một chấm. Cho với “vũ trụ đã biết”, Ngân Hà chỉ là một chấm. So với “vũ trụ chưa biết” thì có lẽ “vũ trụ đã biết” chỉ là một chấm. Thế thì, “Don’t be so hung up about yourself.”

Chỉ cần một tí suy tư như thế cũng đủ để cho ta thấy ta chẳng có ly’ do gì mà kiêu căng và không khiêm tốn.
humbleness4
Nhưng dù là ta chẳng là cái gì cả như thế, ta cũng vẫn có ly’ do để tự tin và hạnh phúc vì:

• Nói theo Phật gia, thì ta với vũ trụ bao la vô tận vô thủy vô chung đó là một–không có ta thì không có vũ trụ đó. Cũng như, mỗi chúng ta ta chỉ là một con số nhỏ xíu trong “quốc dân” 80 triệu nguời của nước ta. Nhưng mỗi chúng ta vẫn rất có ‎ y’ nghĩa bởi vì nếu không có mỗi chúng ta thì không có quốc dân.

• Nói theo truyền thống Moses (Do thái giáo, Thiên chúa giáo, Hồi giáo) và các truyền thống tâm linh khác, thì con người được Thượng đế tạo nên, là con của thượng đế, cho nên dù là rất nhỏ bé, vẫn có một y’ nghĩa lớn trong toàn thể tạo vật.

Đây là những cái nhìn rất quân bình, một mặt cho chúng ta thấy cái nhỏ bé của mình, để mình có thể khiêm tốn, một mặt cho mình thấy vai trò tích cực của mình trong việc tạo dựng toàn thể và, do đó, trong việc tiếp tục làm cho toàn thể tốt đẹp hơn.

Dù sao đi nữa thì khiêm tốn là một kỹ năng đòi hỏi ta suy tư sâu sắc và, quan trọng nhất là, thực hành hàng ngày cho đến khi ta thuần thục, và sau đó tiếp tục như là một phần tự nhiên trong máu của mình. Tuy nhiên, “thực hành” ở đây phần lớn là “thực hành” ở trong tâm, trong cái nhìn của ta về người khác, vật khác. Thực hành trong tâm sẽ khiến ta thực hành ra ngoài đúng cách, tùy theo những điều kiện đặc biệt của mỗi sự việc bên ngoài.

Chúc các bạn một ngày vui.

Mến,

Hoành

© copyright TDH, 2009
www.dotchuoinnon.com
Permission for non-commercial use