Thứ sáu, ngày 5 tháng 2 năm 2010

Bài hôm nay

The green leaves of summer – Lá xanh mùa hạ, Văn Hóa, Nhạc Xanh, Video, anh Trần Đình Hoành.

Tự bảo vệ, Danh Ngôn, song ngữ, anh Nguyễn Hoàng Long.

Có mà không, Danh Ngôn, song ngữ, chị Nguyễn Thu Hiền.

Giá trị công việc, Danh Ngôn, song ngữ, chị Bằng Lăng Tím.

Tình bạn, Danh Ngôn, song ngữ, chị Lâm Thanh Thanh.

Một người bạn của con, song ngữ, Teen talk, chị Hoàng Khánh Hòa.

Em viết tiếp cuộc đời anh, Thơ, anh Bùi Minh Vũ.

Văn Nhạn – Vi Ứng Vật, Thơ, anh Nguyễn Hữu Vinh.

Câu chuyện cuối năm – bảo tồn và phát huy thủ công nghiệp, Văn hóa, chị Linh Nga Niê Kdăm.

Một nụ cười trong cả một đời, Trà Đàm, anh Trần Đình Hoành.
.

Tin sáng quốc tế, anh Nguyễn Minh Hiển tóm tắt và nối link

Trung Quốc phản đối Mỹ gây áp lực thương mạiTrung Quốc đã “phản pháo” lại Mỹ một ngày sau khi Tổng thống Barack Obama cam kết đặt “áp lực thường xuyên” đối với Trung Quốc và các nước khác để buộc họ mở cửa thị trường hơn nữa khi giao thương với Mỹ.

Chinh phục Mặt Trăng – cuộc đua của châu ÁMỹ lâu nay vẫn vô dịch thế giới trong cuộc chạy đua lên Mặt Trăng. Nhưng việc ngày 1/2 cường quốc này chính thức tuyên bố bỏ cuộc vì thiếu tiền chi cho chương trình không gian của cơ quan NASA, đường đua giờ đây “rộng mở” cho Ấn Độ và Trung Quốc.

Bức tượng đồng gây chấn động thế giớiBức tượng đồng mô phỏng một người đàn ông đang bước đi của nhà điêu khắc Thuỵ Sĩ Alberto Giacometti vừa được bán với giá cao kỷ lục – 104 triệu USD, tại cuộc đấu giá của Sotheby’s ở London.

Máy bay quân sự Mỹ rơi ở Đức, 3 người thiệt mạng Một chiếc máy bay quân sự Black Hawk của Mỹ hôm qua bị rơi ở Đức, làm 3 thành viên phi hành đoàn thiệt mạng.

Chống hối lộ bằng tiền mệnh giá 0 rupee- Một tổ chức phi chính phủ Ấn Độ đã phát hành một loại tiền có giá trị 0 rupee như một cách để giúp ngăn chặn hối lộ, một căn bệnh trầm kha ở nước này.

Tổng thống Obama vẫn gặp Đạt Lai Lạt Ma Ngày 3-2, Trung Quốc đã lên tiếng cảnh báo Mỹ rằng cuộc gặp giữa Tổng thống Barack Obama với Đạt Lai Lạt Ma sẽ làm quan hệ giữa hai nước thêm căng thẳng, sau hợp đồng bán vũ khí gây tranh cãi của Washington cho Đài Loan. Trước đó một ngày, Nhà Trắng tái khẳng định ông Obama sẽ gặp Đạt Lai Lạt Ma, nhà lãnh đạo Phật giáo của Tây Tạng hiện đang lưu vong ở nước ngoài.

Lửa thiêu rụi nhà hàng Việt ở Mỹ-Lửa bùng lên tại một nhà hàng Việt Nam ở bang Wisconsin, Mỹ, sáng qua và gần như thiêu rụi cơ sở này.

Ngoại trưởng Mỹ có thể thăm Việt Nam năm nayNhiều khả năng Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton sẽ thăm Việt Nam vào mùa hè năm nay, đại sứ Mỹ ở Việt Nam Michael Michalak cho biết.

Số phận bí hiểm của thiếu nữ Việt mất tích ở ĐứcTrong tấm hình đăng tìm người được dán ở những chợ châu Á của Berlin, Phượng là một cô gái có nụ cười với đôi mắt quả hạnh và khuôn mặt trẻ thơ.

Tin sáng quốc nội , anh Nguyễn Minh Hiển tóm tắt và nối links.

Rộn ràng không khí tết ở làng hoa Sa ĐécTết Nguyên đán Canh Dần 2010, nông dân trồng hoa ở Sa Đéc tung ra thị trường nhiều giống hoa mới, được thương lái đặt hàng từ cuối tháng 10 như: anh thảo, dạ yến thảo, thu hải đường, quỳnh hoa đăng, cát tường, hướng dương hình tháp…

Bắt được cá mập hơn 1 tấn trên biển Phú Yên Một con cá mập dài 5 mét, chu vi vòng bụng rộng 3,5 mét, nặng ước chừng hơn một tấn vừa được ngư dân huyện Sông Cầu đánh bắt được. Nhiều người nhận định, con cá này là thủ phạm của những vụ cắn người tại vùng biển Qui Nhơn, Bình Định.

700 kiều bào họp mặt mừng xuân Canh Dần– Hơn 700 kiều bào từ hơn 21 nước, vùng lãnh thổ hiện đang sinh sống, làm việc tại TP.HCM hoặc về thăm quê hương dịp Tết đã họp mặt mừng xuân Canh Dần ấm cúng tối 4-2 tại khách sạn Rex (Q.1, TP.HCM).

“Màu áo xanh” hối hả tô điểm cho thành phố– Phố phường những ngày này tấp nập ngược xuôi, ít ai để ý đến những người công nhân áo xanh đẫm mồ hôi, cần mẫn trồng hoa bên đường…

Buôn Ma Thuột chỉnh trang đô thị đón tết– Ông Hoàng Văn Mầm, trưởng Phòng quản lý đô thị TP Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk, cho biết để chuẩn bị cho Tết Canh Dần, UBND tỉnh đã chi hàng tỉ đồng cho công tác dọn dẹp và chỉnh trang đô thị thành phố đã bắt đầu được triển khai.

Bình ổn giá, dự trữ thực phẩm trong dịp TếtĐể ổn định giá cả trong dịp Tết, UBND thành phố Đà Nẵng đã lên danh mục 19 mặt hàng thiết yếu cần bình ổn giá.

Tết: miền Bắc lạnh, miền Nam oi bức – Thạc sĩ Lê Thị Xuân Lan – phó phòng dự báo Đài Khí tượng thủy văn khu vực Nam bộ – nhận định thời tiết trong những ngày giáp tết khá oi bức, nền nhiệt chung từ nay đến 9-2 sẽ ở mức cao hơn so với trung bình nhiều năm cùng thời kỳ.

Khai hội Báo Xuân Canh Dần 2010 Sáng 4/2, hội Báo Xuân toàn quốc Canh Dần 2010 đã khai mạc, thu hút hàng trăm khách tham quan. Ông Nguyễn Phú Trọng, Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch quốc hội khẳng định chưa bao giờ lực lượng báo chí phát triển mạnh mẽ và hùng hậu như hiện nay.

Đón xuân trên sóng– Đồng hành với những người lính đảo đón mùa xuân ở huyện đảo Trường Sa (Khánh Hòa) là những người lính hải quân trên những con tàu trực.

Chủ tịch nước gửi thư khen mẹ nuôi bé Thiện NhânNgày 4/2 Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã gửi thư khen chị Trần Mai Anh, người đã nhận nuôi và chăm sóc bé Thiện Nhân – khi chào đời đã bị thú rừng ăn mất một chân và bộ phận sinh dục.

.

Lịch sự kiện văn hóa

KVT – Briefly Abstracted – KVT on Le Anh Quan’s abstract solo show —– KVT bình luận về triển lãm cá nhân của Lê Anh Quân

Vu Ngoc Linh – Piano Recital – 06 Feb – Hanoian musical talent at the Opera House —–

.

Tin học tập – việc làm

IIE Vietnam news American Center Hanoi Event news

ICVE: Học bổng Hoa Kỳ 2010

Fellowship at UNFPA Special Youth Programme Ph.D Scholarships at Aarhus University

Master in Public Administration Scholarship [Singapore]

Master in Public Policy Scholarship

Chứng khoán

* VNINDEX

* HNX

Giá vàng VN

Giá vàng Mỹ

Tỷ giá ngoại tệ

Thống kê kinh tế

Thời tiết hôm nay .

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

:-) :-) :-) :-) :-) :-)

Đọt Chuối Non

The Green Leaves of Summer – Lá Xanh Mùa Hạ

Chào các bạn,

Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã nghe qua bản The Green Leaves of Summer – Những chiếc lá xanh của mùa hạ — dù là ta có thể không biết tên bản nhạc. Đây là một trong những bản nhạc nền của phim The Alamo, do John Wayne đóng vai chính, năm 1960.

The Alamo
, tên cũ là Nhà Dòng Thánh An-tôn của Valero, là một nhà dòng công giáo, do Tây Ban Nha dựng nên hồi thế kỷ 18 để giáo dục người da đỏ mới theo đạo, nằm trong vùng ngày nay là thành phố San Antonia, tiểu bang Texas.

Vào thời cuộc chiến Cách Mạng Texas ở thê kỷ 19, người Âu Châu và người Mê-hi-cô sống trong vùng Texas của tiểu bang Coahuila y Tejas của Mê-hi-cô, chống lại chính quyền trung ương, vì chính quyền muốn bãi bỏ hệ thống liên bang và sát nhật quyền hành vào trung ương, the Alamo không còn là một tu viện mà trở thành một pháo đài và trận địa.

Texas sau đó trở thành nước Cộng Hòa Texas, the Republic of Texas. Cuối cùng gia nhập vào Liên bang Hợp Chủng Quốc.

Ngày nay The Alamo là một bảo tàng viện, và là nơi có nhiều du khách nhất của tiểu bang Texas.

Năm 1960, phim The Alamo nói về trận đánh 13 ngày ở The Alamo, từ 23 tháng 2 đến 6 tháng 3, 1836. Đa số nhạc nền trong phim do Dimtri Tiomkin viết. Bản The Green Leaves of Summer là nhạc của Dimtri Tiomkin, nhưng lời do Paul Francis Webster viết.

Tại giải thưởng Oscar 1961, ban The Brother Fours hát bản the Green Leaves of Summer, biến bản nhạc thành nhạc phổ thông quốc tế kể từ đó.

(Đến năm 2004, có phim The Alamo mới, do Dennis Quaid đóng vai chính).

A time to be reapin’,
a time to be sowin’.
The green leaves of summer
are callin’ me home.
‘Twas so good to be young then,
in a season of plenty,
When the catfish were jumpin’
as high as the sky.

Một thời để gặt
Một thời để gieo
Lá xanh mùa hạ
Gọi tôi về nhà
Thuở trẻ thật đẹp
Vào thời sung túc
Khi cá basa
Nhảy cao tận trời

A time to be laughin’
a time to be livin’
A time to be courtin’
a girl of your own.
‘Twas so good to be young then,
to be close to the earth,
And to stand by your wife
at the moment of birth.

Một thời để cười
Một thời để sống
Một thời theo đuổi
Cô gái của mình
Thuở trẻ thật đẹp
Thật gần mặt đất
Và đứng gần vợ
Vào lúc sinh con

A time to be reapin’,
a time to be sowin’.
The green leaves of summer
are callin’ me home.
‘Twas so good to be young then,
with the sweet smell of apples,
And the owl in the pine tree
a -winkin’ his eye.

Một thời để gặt
Một thời để gieo
Lá xanh mùa hạ
Gọi tôi về nhà
Thuở trẻ thật đẹp
Mùi táo ngọt ngào
Chim cú cành thông
Mắt tròn lấp lánh

A time just for plantin’,
a time just for ploughin’.
A time just for livin’,
a place for to die.
‘Twas so good to be young then,
to be close to the earth,
Now the green leaves of summer
are callin’ me home.

Một thời để trồng
Một thời để cày
Một thời chỉ sống
Một nơi để chết
Thuở trẻ thật đẹp
Thật gần mặt đất
Giờ đây lá xanh mùa hạ
Gọi tôi về nhà

(TĐH dịch)

Sau đây mời các bạn xem hai video clips của phim The Alamo. Video đầu với soundtrack nguyên thủy trong phim, video thứ hai với giọng hát của the Brothers Four.
.

The Alamo – The Green Leaves of Summer – Original Soundtrack by Dimtri Tiomkin


.

The Alamo – The Green Leaves of Summer – The Brohters Four

Có mà không

Có mắt nhưng không thấy vẻ đẹp, có tai nhưng không nghe được âm nhạc, có óc nhưng không nhận ra chân lý, có trái tim nhưng không bao giờ rung động và do đó không bao giờ rực cháy, đó quả là điều đáng sợ.

Nguyễn Thu Hiền dịch

.

Having eyes, but not seeing beauty; having ears but not hearing music; having minds but not preceiving truth; having hearts that are never moved and therefore never set on fire. There are the things to fear…

Tot-to-chan, the little girl at the window

Một người bạn của con

Câu chuyện này kể về một người lính trở về nhà sau khi tham gia chiến tranh tại Việt Nam. Anh gọi bố mẹ mình từ San Francisco.

– Bố mẹ ơi, con đang trên đường về nhà, nhưng con có điều này muốn nhờ bố mẹ. Con có một người bạn và con muốn đưa người bạn đó về cùng với con.

– Ồ chắc chắn rồi, họ trả lời, bố mẹ rất muốn gặp cậu ấy.

– Nhưng có điều này bố mẹ phải biết, người con tiếp tục, cậu ấy bị thương khá nặng trong trận đánh. Cậu dẫm vào mìn và bị mất một tay và một chân. Cậu ấy chẳng còn chỗ nào để về, và con muốn cậu ấy về sống cùng chúng ta.

– Ồ mẹ rất tiếc con ơi. Chúng ta có thể tìm cho cậu ấy một nơi nào đó để sống.

– Không, bố mẹ ơi, con muốn cậu ấy sống cùng chúng ta cơ.

– Con trai, người bố trả lời, con không hiểu con đang đòi hỏi gì à. Một người tàn phế như vậy sẽ là một gánh nặng lớn đối với gia đình ta. Chúng ta có cuộc sống riêng, và chung ta không thể để cái gì đó làm ảnh hưởng tới cuộc sống của chúng ta được. Bố nghĩ là con nên về nhà và quên cái anh chàng kia đi. Tự cậu ta sẽ biết thu xếp lấy cuộc sống của mình.

Đến đó, người con trai gác điện thoại. Người bố và người mẹ không còn nghe thấy tin tức gì về anh nữa. Tuy vậy, vài ngày sau, họ nhận được một cú điện thoại từ cảnh sát ở San Francisco. Họ được báo là con trai họ đã chết vì rơi từ một tòa nhà. Và cảnh sát cho rằng đó là một vụ tự tử.

Đôi vợ chồng đau khổ bay tới San Francisco và được đưa đến nhà xác của thành phố để nhận thi thể con trai họ. Họ nhận ra anh, nhưng điều khủng khiếp là họ cũng nhận ra một điều mà họ đã không hề biết, con trai họ đã mất một cánh tay và một chân.

Hoàng Khánh Hòa dịch
.

A story is told about a soldier who was finally coming home after having fought in Vietnam. He called his parents from San Francisco.

“Mom and Dad, I’m coming home, but I’ve a favor to ask. I have a friend I’d like to bring home with me.
“Sure,” they replied, “we’d love to meet him.”

“There’s something you should know,” the son continued, “he was hurt pretty badly in the fighting. He stepped on a land mind and lost an arm and a leg. He has nowhere else to go, and I want him to come live with us.”
“I’m sorry to hear that, son. Maybe we can help him find somewhere to live.”

“No, Mom and Dad, I want him to live with us.”

“Son,” said the father, “you don’t know what you’re asking. Someone with such a handicap would be a terrible burden on us. We have our own lives to live, and we can’t let something like this interfere with our lives. I think you should just come home and forget about this guy. He’ll find a way to live on his own.”

At that point, the son hung up the phone. The parents heard nothing more from him. A few days later, however, they received a call from the San Francisco police. Their son had died after falling from a building, they were told. The police believed it was suicide.

The grief-stricken parents flew to San Francisco and were taken to the city morgue to identify the body of their son. They recognized him, but to their horror they also discovered something they didn’t know, their son had only one arm and one leg.

Unknown Author

Em viết tiếp cuộc đời anh

Bầu trời sau mưa
Bình minh sau đêm dài
Ôi mùa đông đâu còn nữa
Anh gối đầu lên cây lá sum suê
Nghe phím đàn nhún nhảy trên môi em
Khi mù sương tan dần sau đôi mắt im lặng
Lắng nghe cuộc đời tràn ngập những âm vọng mới
Em chậm giấc
Đợi bước lười của gã ngủ mơ trên cát
Trời chiều úp xuống một chiếc bát
Nhốt hình anh
Em dắt chiếc bóng lang thang
Qua cầu Ea Tam
Ôm nỗi nhớ trong lồng ngực ốm
Gánh nỗi buồn trên vai gầy
Niềm vui em cài tóc
Thơ là tài sản hào hoa
Con Mít nguẩy đuôi
Cười ha ha nguôi quên phía vực mùa đông
Khi anh chẳng thấy mặt trời
Em vén chiếc màn màu sắc
Nhổ vài sợi bạc
Khuấy ly chanh dây
Khi mảnh trăng sáng bồng bềnh Srêpok
Chúng mình chẳng ngủ
No nê ly nước mía muộn màng
Em định sinh ra một thằng kháu khỉnh
Mang dép lên giường
Khóc đòi cha thương
Ôi một cành hồng
Em dìu anh như xiếc
Lạc núi trùng trùng
Dòng mùa xuân lềnh bềnh hoa mắc cỡ
Có em từ đó
Hơi thở dài hơn một đêm
Nhú nụ mầm trên môi hoang mạc
Đìu hiu bỏ trốn dưới làn sóng của ánh mắt
Nỗi buồn run rẩy nằm bẹp dưới bàn chân
Sự nghèo khổ vụt bay như mũi tên xa vắng
Giả tạo đánh bài ngửa
Anh mở mắt vũ trụ
Đầy một nụ xanh
Ngả đầu lên ngực
Mùa xuân.

Bùiminhvũ 10-2009

Văn nhạn – Vi Ứng Vật

聞雁

韋應物

故園眇何處
歸思方悠哉
淮南秋雨夜
高齋聞雁來

Văn nhạn

Cố viên miễu hà xứ
Quy tứ phương du tai
Hoài Nam thu dạ vũ
Cao trai văn nhạn lai

Vi Ứng Vật

Dịch nghĩa

Nghe tiếng nhạn kêu

Quê nhà xa hun hút ở phương trời nào
Nhớ nhà lòng dằng dặc buồn
Trời thu đêm mưa ở đất Hoài Nam
Ngồi trong nhà nghe tiếng nhạn ăn sương

Dịch thơ

Nghe nhạn kêu

Cố hương xa hun hút
Dằng dặc nỗi lòng quê
Đêm thu mưa đất khách
Ngồi nghe nhạn gọi bầy

Chú Thích

Miễu: Xa, nhỏ,
Hoài Nam: Tên đất
Trai: Phòng, hiên, chái nhà.

Ý: Quê nhà xa tít nghìn trùng, ngồi nghe mưa thu buồn nhỏ giọt, một vài tiếng nhạn ăn đêm lẻ loi vọng lại…để rồi tai vẫn nghe mưa, nhưng lòng vẫn mãi hoài thương nhớ về quê xa!

Nguyễn Hữu Vinh dịch và bình

Câu chuyện cuối năm: Bảo tồn và phát huy thủ công nghiệp

Câu chuyện cuối năm

Cuối năm, tất bật với việc chuẩn bị cho hai đêm khai mạc & bế mạc Tuần văn hóa du lịch Đak Lăk và nghiệm thu các đề tài nghiên cứu, đến nỗi không còn thời gian kể với bạn bè những chuyện buồn vui hàng ngày. Hôm nay mới tạm gọi là ôn ổn công việc.

Sáng đi chợ sớm, gặp một chị cầm rao bán mỗi một chiếc sảo tre, bảo “ Từ sáng đến giờ chưa ai hỏi mua”. Lại chạnh nhớ tới điều các nghệ nhân đan mây tre người Mnông, Châu Mạ, Êđê ở Đăk Glong & Krông Nô ( Đăk Nông ) tâm sự khi chúng tôi đi thực hiện khảo sát , lẫn hội thảo về nghề truyền thống,rằng “ làm cho đỡ nhớ nghề thôi, chứ bán có được đâu”. Quả có thế, làm sao những rổ rá bằng tre, dẫu tay nghề có cao đến đâu, cũng mất vài ngày mới đan xong một chiếc, có thể cạnh tranh nổi với rổ rá bằng nhựa sản xuất công nghiệp hàng trăm chiếc một lúc, giá rẻ rề chứ? Bà con đều nhất trí rằng nên chuyển sang làm hàng mây tre mỹ nghệ là điều phù hợp nhất, nhưng muốn có người hướng dẫn , sao cho có những mẫu mã đẹp hơn, phù hợp với một địa phương giàu tiềm năng du lịch như Đăk Nông, rồi có nơi giúp thu mua…Đơn giản vậy mà e không dễ, vì những người có trách nhiệm ở địa phương thì lại trả lời rằng “ chúng tôi sẵn sàng hỗ trợ vốn, nếu có người của bà con đứng ra làm việc này”.

Thật … “tội nghiệp” cho tư duy của nền sản xuất tự cung tự cấp, chuyển đổi không kịp theo đời sống kinh tế thị trường. Cần lắm một biện pháp hỗ trợ nào đó để bà con có thể có thêm thu nhập từ những nghề phụ vốn có truyền thống từ ngàn xưa…Lại chạnh nhớ nữa, năm ngoái khi thực hiện đề tài “ Nghề thủ công truyền thống Tây Nguyên” của Hội văn nghệ dân gian Việt Nam, tôi đến nhà nghệ nhân Mlốp, người dân tộc Bâhnar ở thị trấn Đăk Đoa ( tỉnh Gia Lai), ngoài trang phục truyền thống, chị chỉ làm thêm những chiếc túi thổ cẩm có dệt hình cây thánh giá, bán rất chạy cho bà con dùng đựng Kinh Thánh đi lễ nhà thờ ngày chúa nhật.Vậy mà năm nay, gian hàng của chị tại Hội chợ làng nghề thủ công truyền thống tại thành phố Plei Ku, trong những ngày Liên hoan văn hóa cồng chiêng quốc tế, tôi thấy có thêm nhiều loại sản phẩm, không kém gì của người Chăm, thậm chí có cả những bộ váy đầm, xường sám…đi kèm túi thổ cẩm đồng màu rất đẹp và thời trang. Chị khoe, “ Dệt 1000 chiếc túi thổ cẩm cho Ban tổ chức festival làm quà tặng khách. Còn những mẫu sản phẩm này là do các xơ ở nhà thờ bày cho làm. Thanh niên người dân tộc rất thích mua” …

Tôi cũng đã tận mắt thấy những nghệ nhân người Bâhnar ở xã Ia Pin huyện Cư Prông tỉnh Gia Lai, đang miệt mài biến những tấm bẹ chuối thành salon, bình, giỏ xách…một cách rất điêu luyện tại cơ sở mây tre đan Thảo Nguyên. Những nữ nghệ nhân K’Ho cần cù bên khung dệt, để chị Nguyễn Thị Vân làm nên những bức tranh thêu, tranh sơn mài trên nền thổ cẩm, bán cả ngàn đola, tại cơ sở Vân Nguyễn ở Đạ Đơnh, huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng…

Thế đấy, sự tác động của yếu tố tri thức bên ngoài quan trọng biết mấy .Vấn đề là ai thật sự quan tâm và ai là người đứng ra thúc đẩy một cách cụ thể việc này ở những địa bfn khác trên Tây Nguyên ? Có tiền đó, nhưng có dễ làm đâu…

Sản phẩm từ thổ cẩm Chăm hiện nay bày bán tràn lan trên khắp mọi địa chỉ du lịch trong cả nước.Ít người biết rằng hàng chục năm trước, người Chăm ở miền Trung đã biết xử dụng hoa văn Tây Nguyên, dệt nên những tấm vải, bán ngược lên cho người dân Tây Nguyên. Hình ảnh những người phụ nữ Chăm đầu đội bao vải, len lỏi khắp các buôn làng, từ lâu đã trở nên quen thuộc. Đến nỗi bây giờ có người lầm tưởng đó là hoa văn Chăm và cho rằng phong phú hơn hoa văn Tây Nguyên (?)

Khắp Tây Nguyên đều có những nghệ nhân tài hoa trong việc đan lát mây tre. Hoa văn thổ cẩm mỗi tộc người một khác biệt, nhưng đều tinh vi và độc đáo. Chỉ có điều thiếu những đầu tàu là người tại chỗ với một “ cái tâm” thật sự, đứng ra tổ chức lại việc chế tác mẫu mã sản phẩm, thay đổi nguyên vật liệu cho mềm mại hơn những sản phẩm dệt bằng len hay chỉ rẻ tiền…

Lâu nay đã có nhiều đơn vị, nhiều tổ chức,cá nhân cấp tiền cho việc khôi phục và bảo tồn nghề truyền thống, nhưng chỉ đến đó là hết. Còn việc phát huy và mang lại nguồn thu nhập thật sự từ nghề phụ lúc nông nhàn cho bà con thì “ không phải chức năng”. Thậm chí đã nhiều lần thử thuyết phục những người có quyền và có tiền đó, nhưng đều thất bại…Đã có lần tôi đành khuyên một nghệ nhân Êđê, cho con gái đi học nghề may, để giúp mẹ may những sản phẩm dệt một cách “ có nghề” hơn.

Thêm một ví dụ nhé : từ khi chia tách tỉnh, có bao nhiêu thác đẹp vốn đã là những địa chỉ du lịch quen thuộc,nay đều thuộc về tỉnh Đăk Nông hết, như Drei Sáp, Gia Long, Dray H’Linh, Dray Nu, Trinh nữ……Chưa kể còn nhiều những ngọn thác đẹp khác đã và đang được tỉnh đưa vào khai thác. Báo cáo của ngành du lịch Đăk Nông năm 2008 cho biết : “ Năm 2007, có 130.000 lượt khách, trong đó có 10.000 lượt khách quốc tế đến Đăk Nông. Doanh thu vượt 126% kế hoạch. Dự kiến đến năm 2020, Đăk Nông sẽ đón 58.000 lượt khách nội địa và 40.000 lượt khách quốc tế. Cũng vào thời điểm đó, sẽ có 10.460 lao động có việc làm …”…

Một vị quan chức ở tỉnh đã kể tôi nghe “ lần Tổng bí thư Nông Đức Mạnh tới thăm Đăk Nông, tỉnh muốn có một sản phẩm địa phương để làm quà tặng, nhưng tìm khắp nơi không có, phải cho người sang Buôn Ma Thuột và về thành phố Hồ Chí Minh kiếm”. Quả thực, bạn có đốt đuốc lên tìm đỏ mắt ở thị xã Gia Nghĩa, lẫn các khu du lịch cũng chẳng có một sản phẩm gì của văn hóa dân tộc bản địa mà làm quà tặng, chứ chưa nói gì đến việc bán lưu niệm cho du khách. Con số khách mà ngành du lịch Đăk Nông nêu trên, không biết đã được liệt vào hàng “ tiềm năng” cho ngành nghề thủ công mỹ nghệ truyền thống bản địa chưa nhỉ?

Bạn có thể trách “ sao không phải là tôi?”. Nhưng lực bất tòng tâm, tôi đâu có thể một lúc làm nhiều việc như thế được? Hơn nữa, cần có thêm những người thật sự hiểu và tâm huyết với việc này.

Nhưng nói vậy đó, biết đâu có lẽ cũng đến lúc phải bằng cách nào đó “ sáp vô” làm cho bà con mình thôi. Bạn nghĩ sao?

Linh Nga Niê Kdăm

Một nụ cười trong cả một đời

Mokugen được xem là không bao giờ cười, cho đến ngày cuối cùng trước khi chết. Khi giờ chết đã gần kề, thiền sư nói với các đệ tử: “Các con đã học với thầy hơn 10 năm. Hãy cho thầy thấy cách các con biểu hiện Thiền. Ai trình bày được điều đó rõ ràng nhất sẽ là người kế vị thầy và nhận y bát của thầy.”

Mọi người nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của Mokugen, nhưng không ai trả lời.

Encho, một đệ tử đã theo thầy nhiều năm, bước đến bên giường. Encho đẩy chén thuốc đến trước vài phân. Đây là câu trả lời của Encho cho câu hỏi của thầy.

Khuôn mặt của thầy càng thêm nghiêm trọng. “Con chỉ hiểu vậy thôi sao?” thầy hỏi.

Encho với tay và đẩy chén thuốc ngược lại chỗ cũ.

Một nụ cười đẹp nở trên mặt Mokugen. “Thằng nhóc này,” thầy nói với Encho. “Con ở với thầy mười năm và vẫn chưa thấy cả người của thầy. Lấy y bát của thầy đi. Nó là của con.”

Bình:

• Truyền y bát là truyền áo và bát (khất thực) lại cho người thừa kế.

• Chỉ một cử chỉ đẩy chén thuốc giản dị. Rất khó cho người ngoài cuộc biết được ‎ý của hai người. Ta chỉ có thể đoán mà không thể chắc.

Đẩy chén thuốc đến trước, có thể có hai ý nghĩa hơi khác nhau:

1. “Đây là câu trả lời của con. Thầy uống thuốc đi.”

2. Nhưng có thể là Encho chẳng trả lời gì cả, chẳng hề quan tâm đến câu hỏi của thầy, mà chỉ đẩy thuốc cho thầy vì thầy đang bệnh: “Thầy uống thuốc đi.”

Số (1) có nghĩa là: “Câu trả lời của con là ‘sống ở đây, lúc này.’ Thầy đang bịnh thì uống thuốc.”

Số (2) có nghĩa là Encho không trả lời gì cả, không hề quan tâm đến câu hỏi một tí nào. Encho thực sự đang sống ở đây lúc này, và đang thực sự bảo thầy uống thuốc đi.

• Và thầy hỏi: “Con chỉ hiểu vậy thôi sao?”

Nếu Encho đã có ý trình bày “cái hiểu” trong trả lời Số (1), thì có lẽ là Encho đã gật đầu: “Dạ đúng rồi thầy.”

Nhưng Encho đã chẳng trả lời gì cả, đã chẳng có “ý hiểu” gì trong đầu cả. Encho chỉ đẩy thuốc cho thầy uống, và thầy không uống, cho nên Encho chỉ mang chén thuốc để lại chỗ cũ.

Tức là:

1. Encho có một tâm hoàn toàn rỗng lặng, không hề bận tâm đến chuyện đạt Thiền, hay chuyện thừa kế.

2. Encho chỉ sống “Ở đây, lúc này.” Thầy đang bệnh thì đưa thuốc cho thầy uống. Thầy không uống thì lấy lại. Vậy thôi.

Và đó là Thiền.

(Trần Đình Hoành dịch và bình)

.

A Smile in His Lifetime

Mokugen was never known to smile until his last day on earth. When his time came to pass away he said to his faithful ones: “You have studied under me for more than ten years. Show me your real interpretation of Zen. Whoever expresses this most clearly shall by my successor and receive my robe and bowl.”

Everyone watched Mokugen’s severe face, but no one answered.

Encho, a disciple who had been with his teacher for a long time, moved near the bedside. He pushed forward the medicine cup a few inches. This was his answer to the command.

The teacher’s face became even more severe. “Is that all you understand?” he asked.

Encho reached out and moved the cup back again.

A beautiful smile broke over the features of Mokugen. “You rascal,” he told Encho. “You worked with me ten years and have not yet seen my whole body. Take the robe and bowl. They belong to you.”

# 34