Trải nghiệm về tình bạn của tôi

Mấy hôm nay tôi ốm, nên không lên ĐCN chia sẻ kinh nghiệm với anh chị em được. Tôi thường thích viết về chủ đề tình yêu, tình bạn, thất bại và thành công; hay sự  nghiệp và hạnh phúc, vv. Nhưng có lẽ, tình bạn, là thứ tình cảm mà con người cảm nhận được nhiều nhất.

Nhớ câu hát:

“Lovers comes, lovers go”.

Khi bạn tôi chia tay bạn trai, tôi có gửi câu này, nhưng thêm vào một ý  nữa : “friends remain”.

Vì yêu thì có  lẽ chỉ yêu 1 người tại một thời điểm (hầu hết là thế), nên có mấy ai có nhiều nhân tình trong cuộc đời. Nếu có thì cũng không thể bằng số lượng bạn bè được.

Thế nên, tôi muốn chia sẻ với các bạn những suy nghĩ của tôi về  tình bạn.

Trước hết, tôi sẽ  viết về tiêu chí chọn bạn của tôi. Ông bà  thường nói “chọn bạn mà chơi”, “nhìn bạn biết mình”, nên việc này rất mất công sức và thời gian lẫn tiền bạc. Sau đó, tôi sẽ đề cập đến các vấn đề khác.

Chọn bạn… khó  nhỉ? Bạn thì nhiều, chọn ai chơi cùng bây giờ? Với lại, mình chọn họ, biết họ có chọn mình làm bạn không?

Nên, khi tôi chọn ai đó làm bạn, tiêu chí đầu tiên là:

– Người đó đối xử tốt với mình

Cái này hơi phức tạp  đây… Vì nhiều lúc, bạn ấy chưa quen mình, nên sao mà đối xử tốt với mình được? Tôi ngày xưa, hồi đi học cũng quen nhiều đại ca. Bề ngoài họ rất dễ sợ, nhưng thực ra khi là bạn bè, thì lại quý trọng mình và không ngại giúp đỡ, rất vô tư. Thế nên, cảm xúc đầu tiên cũng quan trọng. Thấy họ thân thiện là được 30% rồi.

– Có suy nghĩ gần giống mình

Vì tôi thích “tôn trọng sự khác biệt” và “học từ những điều mình chưa biết” nên, chọn bạn, tôi hay chọn người có tài ở lãnh vực khác với bản thân. Tuy vậy, bạn mình cũng nên suy nghĩ giống mình chút. Có nghĩa là mình có 10 ý tưởng, bạn ấy ủng hộ 3 là ổn rồi. Phần này quyết đinh 20% thành công của tình bạn.

– Sẵn sàng chia sẻ

Không mấy người sãn sàng chia sẻ tiền bạc, của cải, thời gian với bạn đâu. Chỉ có bạn thân mới làm vậy. Tuy nhiên, chia sẻ kiến thức, sách vở thì là điều tối thiểu mà tôi yêu cầu ở bạn tôi, vì mấy cái đó chia ra mà không mất phải không các bạn?

“Share to be shared” ~ Unknown.

Tôi có một câu chuyện thế này. Hồi tôi học cấp 3, quen hai người bạn. Hai bạn này thường đi cùng tôi đến lớp, vì  bọn tôi ở cách trường 15 km. Mỗi này đi 2 lần, có lúc 4 lần.

Hai bạn này thì  tốt bụng lắm, nhưng với yêu cầu tối thiểu của  tôi, thì chưa đạt được.

Lần 1: Tôi gọi một người là A, người bạn kia là B. A và B ở  gần nhà nhau, là bạn với nhau từ nhỏ. Bố  mẹ A và B đều là giáo viên, nên biết nhau.

Lần ấy, tôi thích tập guitar lắm. Tôi bỏ ra 250k (tiền học bổng hàng tháng ở ĐH Vinh) để mua 1 cái.

Tôi mua về, không có  ai bày cho. Khi ấy, A và B cũng có đàn, tập lâu rồi, nên đánh khá hay (chủ yếu là tỉa  đàn – chứ chưa đánh điệu được). Tôi mới cầm đàn xuống nhờ hai bạn chỉ  cho. Thật bất ngờ, hai người ấy không muốn bày cho tôi (không tỏ ra – nhưng tôi hiểu). Thế là tôi không học được đàn, giờ trình độ vẫn trung bình yếu.

Lần 2: Bạn B rất giỏi về Visual Basic – một ngôn ngữ lập trình. Tôi thì là người học lập trình giỏi nhất lớp chuyên tin ĐH G khóa Y. Nhưng tôi không biết gì về lập trình API, hay Visual languages. Nên tôi muốn làm mấy chương trình nghe nhạc chẳng hạn, không biết làm.

Tôi cầm sách đến nhờ B, bảo B dạy cho tôi cách lập trình chương trình nghe nhạc. Nếu mà có GOOGLE hay internet như bây giờ, chắc tôi chẳng phải làm vậy.

Khi đến nhà B, B mỉm cười. Hắn bảo đó là bí quyết của hắn. Thế là, đến giờ, tôi cũng không biết Visual Basic, chỉ biết C, C#, hay Matlab.

– Sẵn sàng giúp đỡ lúc khó khăn

Cái này thì rất quan trọng, nhưng tôi liệt vào cuối, vì thực ra, cái này tốn thời gian và công sức của bạn bè, mà tôi thì thích sống độc lập, chỉ nhờ cậy lúc cần thiết.

Bản thân tôi thì  có nhiều chuyện buồn, nên việc khó khăn là  rất hay xẩy ra. Nếu không có bạn tốt, có lẽ  tôi không có ngày hôm nay.

Chuyện 1: Tôi có một bạn học BKHN tên là T – là bạn thân cấp 3 của tôi. Một bạn khác tên K, bạn thân đại học. Trong lúc ôn thi học bổng X 200x, tôi ở nhà trọ (cùng với nhà chủ). Luật lệ ở đó là: Không vào, không ra sau 10 giờ tối. Nhưng vì tôi không có bạn gái, nên việc đó là bình thường. Một hôm, bà chủ lên bảo, nhà sắp xây, nên tôi phải chuyển đi. Tôi cũng hơi bực mình với gia chủ, vì ba lần 7 lượt tăng giá nhà theo xăng. Xăng tăng 500 VND thì bà chủ tăng 100k – 200k VND.

Tôi không biết đi  đâu, mà lại đang lúc ôn thi GRE/TOEFL/X?

Tôi gọi cho bạn tôi, sau kỳ nghỉ Tết. Bạn T bảo nhà trọ bạn ấy còn chỗ, cho tôi đến ở nhờ. Tôi chuyển đồ đi vào trước Tết, còn các đồ khác thì còn gửi lại. Mạng Internet thì tôi cũng chưa cắt.

Đến ra Tết, khi tôi và T thuê xe đến chở đồ đi, con bác chủ nhà chặn lại. Lý do: Tôi chưa thanh lý hợp đồng Internet với FPT. Thực ra thì do những người dùng chung đường truyền không đóng tiền phí, nên tôi chưa thanh toán cho họ. Việc thanh lý thì đơn giản. Thứ hai, con bác chủ nhà muốn làm hàng Nét (họ có nhưng cách xa nhà), để bắt tất cả các phòng dùng dịch vụ của họ để kiếm tiền, nên mới gây sự cho tôi đi.

Tôi bảo, thế thì  để tôi đi thanh toán tiền với FPT. Hắn không cho, cầm kéo nhảy vào đâm tôi. Bạn tôi giúp tôi tránh nhát kéo, và bảo vệ tôi. Vì vậy, hắn không làm càn. (Thực ra anh ấy bị nghiện, nhưng sau đó 1 ngày, lại goi điện xin lỗi tôi).  Mấy lần tôi cho anh ấy tiền mua thuốc.

Lần đó, bạn tôi  đã giúp tôi rất nhiều.

Chuyện 2: Ở với T được vài tháng, đang cơm lành canh ngọt, thì chiến sự xẩy ra. Tôi và T bất đồng ý kiến về cái gì đó trên báo (chuyện học TOEFL). Thế là tôi dùng bad-word. T thì ghét bad words. Hắn chưa bao giờ chửi thề 1 câu từ lúc sinh ra. Vậy là T bỏ đi. Tôi cũng tức tối, gọi cho K. K thì có phòng, nhưng chật lắm. K cho tôi ở nhờ để rảnh đầu óc còn ôn thi, ở với T hơi stress.

K cho tôi ở 1 tháng.

Sau đó, em gái K ra HN học nên tôi phải chuyển đi. Tôi nhớ đến Q, bạn  đồng hương thời đại học, có lần xin số. Tôi gọi cho Q, Q bảo có thể đến ở nhờ  được. Lúc đó tôi cũng thi xong VEF rồi, nên đến cho Q để chuẩn bị hồ sơ. Q vui tính, lại tốt, nên tôi ở rất vui vẻ.

Tôi ở với Q đến ngày sang Mỹ. Và Q, theo như quan điểm của tôi, là mẫu bạn tốt của tôi. Tuy nhiên, K và  T đều là bạn tốt cho đến tận hôm nay. A và B dù tôi có ăn cơm ở nhà họ cho mòn bát đĩa, nhưng dĩ nhiên, là không phải nằm cùng danh sách với Q, K, T.

Hết kỳ 1, hẹn các bạn ở kỳ 2.

Thân mến,

Nguyễn Văn Dzu

3 thoughts on “Trải nghiệm về tình bạn của tôi”

  1. Đọc xong chia sẻ này của Dzu không biết nói sao hì hì vì nói thật là lâu rồi mình không judge tình bạn theo như các tiêu chí Dzu nói nữa….(bữa nay chuyển ngôi Dzu nhá hii)

    Trong các mối quan hệ xã hội mình có nguyên tắc là cứ nice với mọi người trước đã, trong số những người mà mình chơi thì có người họ không tốt với mình thì mình biết, lần sau tránh đi thôi. Thậm chí có người tính rất xấu và chơi xấu mình mà sau vài lần mới tránh được :(, kể ra thì tin người quá cũng không tốt hì hì

    Khi giúp nhiều người thì mình tin là lúc gặp khó khăn mình cũng sẽ được ai đó giúp, mà người đó không hẳn là người bạn thân của mình. Bạn thân thì thường là qua thời gian năm tháng tình bạn hình thành nên thôi, cũng như câu chuyện của Dzu là lúc khó khăn mới biết ai tốt mà tiếp tục là bạn bè….

    Mấy đứa bạn thân của mình có khi nói chuyện với chúng nó còn ít hơn với nhiều người khác, có nhiều cái quan điểm sống cũng thay đổi rồi, nhưng vẫn mãi là bạn thân của mình vì chơi với nhau từ bé hoặc từ hồi đại học hii 🙂

    Tóm lại là chả có tiêu chí gì về friendship cả :D, mỗi người đều có những cái hay riêng, với mình thì cứ chia sẻ được với nhau thì là bạn bè rồi, kể cả trước kia họ đã từng không tốt nhưng nếu sau này họ thay đổi thì vẫn có thể là bạn mình 🙂

    Chia sẻ với Dzu vài dòng thế hì hì

    Dzu viết rất dễ thương, làm mình nhớ thời đi học cấp 3 lắm 🙂 🙂 🙂

    Dzu khỏe nhé 🙂

    Khánh Hòa

    Like

  2. Chào anh Dzu, chị Hòa.
    Theo quan điểm của em, khi đã là bạn bè thì phải tôn trọng sở thích của nhau. Một người bạn tốt luôn bên ta khi ta gặp khó khăn. Muốn thành công, ta phải tự hỏi xem ai sẽ cùng ta đương đầu với những khó khăn đó. Khi đó mối quan hệ bạn bè trong Xã Hội rất quan trọng. Thêm bạn thêm vui, nhưng cũng nên xếp bạn bè ở các mức độ khác nhau. Như anh Dzu có chia sẻ, A & B mình biết họ như vậy thì nên xem như bạn bình thường thôi, không phải bạn thân. Như chia sẻ của chị Hòa, em cùng đồng quan điểm với chị. Trước hết mình cứ tốt với mọi người, kể cả những đứa chuyên chơi xấu mình. Biết đâu họ sẽ “cảm” ra chăng?
    Thật sự, em lúc trước bạn bè cực kì ít vì tính cách của mình nó là như vậy. Nhưng một thời gian, trải lòng với bạn bè, cộng với tham gia các mảng Xã hội ảo nên bạn bè thật và ảo cũng khá nhiều. Lớp Đại học em đang theo học đây, chia ra nhiều nhóm nên mất đoàn kết. Tuy nhiên nhóm nào em cũng hòa đồng (mặc dù tính cách của mình nhiều khi không có hợp cho lắm). Tuy nhiên, vẫn giữ nguyên quan điểm “thêm bạn bớt thù”. Vẫn đang gắn kết mọi người lại thành khối thống nhất. Mến chào!

    HKH

    Like

  3. Ai đó đã nói rằng”ình bạn là một sự dầu tư không ngoan”
    Còn mình thì nghĩ rằng :một người bạn đó là một chiếc bóng của mình.
    Không phải ngậu nhiên mình nói thế,bỏi vì bạn thân là người luôn bên cạnh nâng đỡ ta những lúc ta vui hay ta buồn.
    Bạn thân là người khiến ta cảm thấy an toàn nhất khi ta ở bên người bạn.
    Bạn thân cũng là người khiến ta bực bội nhất,khiến ta nhiều phen chao đảo nhất
    Vì bạn thân luôn chân thành góp ý cho ta………..
    Tình bạn thì cũng thieng liêng như tình yêu vậy.
    Đây là ý kiến của mình mong các bạn góp ý cho.
    Đinh Anh Lục Dzu(lần đầu thấy co người cùng tên Dzu như mình)

    Like

Leave a comment