Thứ hai, 4 tháng 1 năm 2010

Bài hôm nay

La Bamba, Văn Hóa, Nhạc Xanh, Video, anh Trần Đình Hoành.

Viễn ảnh kinh tế VN 2010, Nghiên Cứu Xã Hội, anh Trần Đình Hoành.

Khác biệt văn hóa , Danh Ngôn, song ngữ, anh Phan Thế Danh .

Chiến thắng, Danh Ngôn, song ngữ, anh Nguyễn Văn Du.

Không thể đợi thành công , Danh Ngôn, song ngữ, chị Đông Vy.

Lời khấn nguyện, Thơ, chị Đàm Lan.

Nói với mình, Thơ, chị Hoàng Thiên Nga.

Khoảnh khắc , Chuyện Phố, Văn, chị Phan Bích Thiện.

Vui hay lo ? – Một dụ ngôn, Văn Hóa, Trà Đàm, Thiền, song ngữ, anh Trần Đình Hoành.
.

Tin sáng quốc tế, anh Nguyễn Minh Hiển tóm tắt và nối links.

Chùm tin vắn qua ảnh – (Dân trí) – Afghanistan lại có bước thụt lùi chính trị; Mỹ đóng cửa sứ quán ở Yemen, tuyên bố cùng Anh hợp tác chống khủng bố ở Yemen và Somalia; Trung Quốc nhận chức Chủ tịch luân phiên Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc; Mỹ- Đức bác bỏ “tối hậu thư” của Iran…

Nhìn lại năm của những nỗ lực ngoại giao 2009 – (Dân trí) – Nếu gọi năm 2008 là “năm của các cuộc khủng hoảng” – về an ninh, kinh tế, lương thực, môi trường…, thì năm 2009 có thể được gọi là “năm của những nỗ lực ngoại giao” – những nỗ lực để giải quyết các cuộc khủng hoảng này.

Thái Lan: Áo đỏ chuẩn bị chiến dịch lớn lật đổ chính phủ – (Dân trí) – Các thủ lĩnh phe Áo đỏ, nhóm chống chính phủ Thái Lan, sẽ tụ tập vào ngày 15/1 này để thảo luận “các chiến lược cho chiến dịch lật đổ” chính phủ do đảng Dân chủ lãnh đạo – hãng Xinhua dẫn lời một thủ lĩnh Áo đỏ là Natthawut Saikua hôm qua nói.

Iran cảnh báo sẽ tự sản xuất nhiên liệu hạt nhân – (Dân trí) – Iran tuyên bố rằng các nước Tây phương có một tháng để chấp nhận các điều kiện của Tehran về một thỏa hiệp liên quan tới vấn đề nhiên liệu hạt nhân, nếu không Iran sẽ bắt đầu tự sản xuất nhiên liệu.

Tổng thống Mỹ: Al Qaeda đứng sau âm mưu đánh bom Detroit – (Dân trí) – Tổng thống Mỹ Barack Obama đã lần đầu tiên công khai khẳng định một nhóm có liên hệ với mạng lưới khủng bố al-Qaeda đã đứng sau âm mưu bất thành cho nổ một chuyến máy bay đến Mỹ hôm Giáng sinh.

Campuchia: Bùng phát ổ dịch cúm gia cầm gần biên giới Việt Nam – (Dân trí) – Campuchia vừa thông báo phát hiện một ổ dịch cúm gia cầm mới tại ngôi làng ở tỉnh Kampong Cham, thuộc đông nam nước này, gần biên giới với Việt Nam.

Hải tặc cướp tàu Indonesia ngay trong ngày đầu năm mới – (Dân trí) – Hải tặc Somalia hôm qua đã cướp một tàu chở hoá chất của Indonesia với 24 thuỷ thủ tại vịnh Aden. Đây là con tàu đầu tiên bị cướp trong năm 2010 và tàu thứ 3 bị tấn công trong vùng biển xung quanh Somalia tuần này.
.

Tin sáng quốc nội , anh Nguyễn Minh Hiển tóm tắt và nối links.

“Chôn chân” ở cửa ngõ Thủ đô – (Dân trí) – Hàng ngàn người đổ lên Hà Nội sau kỳ nghỉ Tết dương lịch khiến các cửa ngõ dẫn vào nội thành cuối giờ chiều 3/1 luôn trong tình trạng kẹt cứng các phương tiện.

Cụ Rùa hồ Gươm nổi lần thứ 2 trong năm mới 2010 – (Dân trí) – Sáng nay, 3/1/2010, một lần nữa cụ Rùa hồ Gươm lại nổi lên, thu hút sự chú ý của hàng trăm người đang đi chơi phố hoa.

Lâm tặc lại chém đứt lìa ngón tay bảo vệ rừng – (Dân trí) – Anh Trần Quý Lai – bảo vệ rừng Lâm trường Khe Giữa (Quảng Bình) vừa bị lâm tặc chém đứt lìa ngón tay khi phát hiện vụ vận chuyển gỗ lậu.

30 năm hầu tòa cùng người câm điếc – Phiên xử nào cô cũng thấy day dứt vì đáng ra người câm điếc phải được giáo dục tốt hơn, được xã hội nhìn bằng con mắt khác hơn…

TPHCM: Vỡ đê, làng mai “liêu xiêu” vì triều cường – (Dân trí) – Ngày 2/1, đê bao Cống Tư Đúng ngang qua rạch Đồng Lầy (phường Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức) bất ngờ bị vỡ một đoạn dài hơn 6m, nước ồ ạt tràn vào khiến các chủ vườn mai hoang mang khi Tết Nguyên đán 2010 đang cận kề.

4 kỷ lục Việt Nam mới xác lập tại Festival hoa Đà Lạt – (Dân trí) – Trong ngày đầu khai mạc Festival hoa Đà Lạt đã có 4 kỷ lục Việt Nam được xác lập: Tượng Phật hoa Quán Thế Âm lớn nhất Việt Nam, người Việt đầu tiên làm ra hoa tươi ướp, bức tranh hoa tươi ướp lớn nhất Việt Nam và Tháp Rùa hoa lớn nhất Việt Nam.

Quảng Nam: Cứu sống bệnh nhân bị bắn thủng đầu – (Dân trí) – Khoảng 9 giờ ngày 2/1, khoa cấp cứu Bệnh viện Đa khoa Quảng Nam tiếp nhận một bệnh nhân, mà theo người nhà cho biết là bị bắn một viên đạn vào đầu.

.

Lịch sự kiện văn hóa

Screening of Short films – 02 Jan – Screening by TPD —– 02/01 – TPD công chiếu một số phim ngắn

Lively – 05 Jan – Solo exhibition by painter Mai Huy Dung —– 05/01 – Triển lãm cá nhân của Họa sĩ Mai Huy Dũng

New selection from TribalCollection – 02 & 03 Jan – More treasures from the TribalCollection —– 02 & 03/01 – Bộ sưu tập Dân tộc – KV Đông Nam Á trưng bày và bán sản phẩm

Saying Goodbye to 2009 – 31 Dec – Join Tadioto to celebrate New Year —– 31/12 – Cùng Tadioto chào đón năm mới

.

Tin học tập – việc làm

IIE Vietnam news

American Center Hanoi Event news

Scholarships for Study of the United States Insttutes (SUSI) Programs
2010 SUSI for Scholars and Secondary School Educators (PDF-82KB)
2010 SUSI for Student Leaders on Global Environment Issues (PDF-76KB)

.

Chứng khoán

* VNINDEX

* HNX

Giá vàng VN

Giá vàng Mỹ

Tỷ giá ngoại tệ

Thống kê kinh tế

Thời tiết hôm nay

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

:-) :-) :-) :-) :-) :-)

Đọt Chuối Non

La Bamba

500 Greatest Songs of All Times

Chào các bạn,

Có lẽ đa số chúng ta quen thuộc với bản hát tươi vui La Bamba của Ritchie Valens. Ritchie phổ biến bản này năm 1958 và biến nó thành một bản nhạc nổi tiếng quốc tế. Nhưng là Bamba là dân nhạc và dân vũ truyền thống của tiểu bang Veracruz, Mexico.

Ritchie Valens là một nhạc sĩ Mỹ gốc Mexico. Sinh ngày 3 tháng 5 năm 1941 tại Los Angeles, với tên thật là Richard Steven Valenzuela. Ngày 2 tháng 3 năm 1959, Ritchie Valens tử nạn máy bay cùng hai nhạc sĩ nhạc rock Mỹ là Buddy Holly và The Big Bopper, thọ 18 tuổi. Ngày này được xem là Ngày Âm Nhạc Chết (The day the music died) trong văn hóa âm nhạc Mỹ.

Năm 1987, đạo diễn Luis Valdez làm phim La Bamba, do Lou Diamond Phillips đóng vai Ritchie Valens, nhưng với giọng ca thật của Ritchie.

Báo nhạc Rolling Stone xếp La Bamba hạng 354 trong 500 Bài hát hay nhất mọi thời đại.

Sau đây mời các bạn xem

1. Video clip của phim La Bamba.

2. Video dân vũ La Bamba của tiểu bang Veracruz, Mexico, trong đó cô dâu và chú rể là người vũ chính, dùng chân thắt nút nơ, tượng trưng cho nghĩa vợ chồng, cùng với sự phụ họa của các phù dâu phù rể.

3. Video La Bamba do Los Lobos trình diễn.

Chúc các bạn một ngày Bamba!!

Video clip, phim La Bamba, tài tử Lou Diamond Phillips, giọng ca Ritchie Valens

Dân vũ La Bamba của Veracruz, Mexico

La Bamba — Los Lobos

Khác biệt văn hóa

Cuộc sống dạy cho bạn hiểu hơn về cuộc đời.   Tôi mong các cá tính của tôi đã trở thành sâu sắc hơn và đầy đặn hơn.   Chu du khắp nơi cho tôi tầm nhìn tốt hơn về hiện tượng rằng sự khác biệt về văn hóa không chỉ ảnh hưởng đến con người, mà cả đến chính sách và nghệ thuật.

Phan Thế Danh dịch

.

Living gives you a better understanding of life. I would hope that my characters have become deeper and more rounded personalities. Wider travels have given me considerably greater insight into how cultural differences affect not only people, but politics and art.

Alan Dean Foster

Lời khấn nguyện

Hỡi vị thần Mặt trời
hãy ban cho tôi
luồng ánh sáng chói ngời từ tâm thức
Hãy thắp cho tôi ngọn lửa
Từ trái tim u tối, cuồng mê
Cho tôi đủ sức xua tan
Những đố kỵ, tị hiềm
Những nhỏ nhen, toan tính
Những lạnh lẽo, thâm trầm
Để trái tim tôi thoát khỏi ngục tù
Bừng nở những tế bào cảm xúc

Hỡi vị thần Gió
Đã từng chu du suốt khắp toàn cầu
Xin hãy mang đến cho tôi
Những hương hoa thơm ngát của núi rừng
Những âm vang từ lớp lớp sóng ngoan cường giữa dòng biển cả
Cho buồng phổi tôi mạch sống căng tràn

Hỡi vị thần Mặt trăng
Hãy rót cho tôi những tia sáng dịu dàng, huyền nhiệm
Hãy kể cho tôi nghe
Những câu chuyện thần tiên của các vì tinh tú
Cho tôi thanh thản trải tấm lòng mình
Giữa lòng trời rộng mở
Không chút hồ nghi
Không chút ngại ngần

Hỡi những cơn mưa đầy khát vọng
Xin hãy tưới mát tôi
Cho mầm xanh trỗi dậy
Trên nước mắt – nụ cười

Hỡi những Đấng quyền linh tối thượng
Hãy cứu giúp tôi
Mở toang trái tim
Bật khóa tâm hồn
Giữa tình người rất thật

Đàm Lan

Nói với mình

Này quả gấc chín đỏ
Thắm tươi viên mãn không trung
Vô tình thế
Lá xanh một thuở
đã
vì ngươi
tàn úa
rưng rưng

Này đóa hồng tung cánh
Khéo bày kiêu hãnh sắc hương
Vô tình thế
thân gai đỏng đảnh
đền đáp chi
Rướm máu kẻ chăm vườn

Và Em
Tóc dài da trắng
Mắt đêm uẩn ức xa xôi
Vô tình thế
có nghe
thời gian điểm
từng
phút giây
lên
nhàu nát
đời
tôi

Hoàng Thiên Nga

Khoảnh Khắc

Đêm mất ngủ. Cô không nghĩ mình lại có được điều xa xỉ ấy ở tuổi ngoài ba mươi. Cái tuổi “đã toan về già”. Vẫn trằn trọc. Thương con tim nhỏ bé lại loạn nhịp mất thăng bằng.
Cứ ngỡ rằng tim đã chai sạn giữa thành phố ầm ầm tiếng xe máy và tiếng người này. Cứ ngỡ rằng chuyện mất thăng bằng chỉ là ảo tưởng khi suốt ngày chỉ nghe chuyện giá đất lên, chuyện kiếm kiểu gì và ở đâu được bao nhiêu vé. Cứ ngỡ rằng chẳng còn chỗ cho những phút bay bổng đắm chìm trong suy tư với tiếng nhạc ở thời đại mà điện thoại di động réo liên hồi, làm quen hay hẹn hò chỉ bằng chat trên mạng.

Vậy mà tối nay…

Cuộc hội ngộ sau mười năm của đám bạn hồi sinh viên không thể kết thúc trong phạm vi một nhà hàng. Cả lũ kéo nhau đi nghe nhạc. Cô đã từ chối được cảm nhận sự hiện đại của cuộc sống đêm ở thành phố tại quán với cái tên rất thơ mộng “Cà phê Xanh” khi vừa bước chân vào. Lại ồn ã, lại nhịp điệu quay vòng chóng mặt để vẫn cảm thấy thiếu cái điều chỉ còn ở tên của quán. Cô là người ở xa về nên lũ bạn chiều cô. “Chọn quán nào nhẹ nhàng hơn đi!”- Cô đề nghị nhưng hoàn toàn không hy vọng sẽ đạt được cái cô tìm kiếm. Thành phố cô yêu, thành phố thơ mộng trong tâm tưởng của cô đã khoác lên mình một bộ cánh thời trang nhất để nó chẳng thua kém gì các thành phố khác nhưng cũng na ná như tất cả. Những nơi không ồn ào, ầm ỹ thì cũng được hiện đại hoá sự “êm dịu” khiến cô không dám bước vào sau vài bài học kinh nghiệm. Thôi phó mặc cho lũ bạn.

Cái tên “Cây cọ” không nói gì nhiều đối với cô về nơi cậu bạn chọn. Khi ngồi xuống cạnh bàn ở góc cô bỗng thấy ngát lên mùi hương quen thuộc. Mùi hương đã đượm trong cô lâu, lâu lắm rồi- một nhành ngọc lan trong chiếc lọ nhỏ trên bàn. Cô chợt hiểu điều cô cảm thấy thiếu mỗi đêm trong những ngày qua. Nơi cây ngọc lan ở vườn nhà hàng xóm bây giờ đã là ngôi nhà ba tầng chót vót. Cô nhớ thời cô học thi ở phổ thông. Để “thay đổi không khí” buổi tối cô hay mang bài lên sân thượng là mái bằng của bếp. Lúc đã chán xoay vần với tam giác hay ngũ giác cô với tay tắt chiếc đèn tù mù, nằm xuống nền xi măng mát lạnh ngửa mắt nhìn bầu trời chi chít những vì sao. Bao bọc lấy cô là mùi hương nhè nhẹ, ngan ngát toả ra từ cây ngọc lan nhà hàng xóm. Cô hít sâu vào như muốn hương thơm ấy thấm vào từng tế bào của cơ thể mình…

    “Chiều dần buông mầu tím
    Vẳng bên sông lời hát êm đềm
    Hoà với tiếng tầu đêm
    Chập chờn trôi về xa phía chân trời…”


Tiếng hát trầm ấm vang lên bên chiếc đàn dương cầm đưa mùi ngọc lan của cô đến với cánh rừng bạch dương nước Nga. Những thân cây trắng đuổi bắt với những tia nắng chiều nhiều khi làm cô bối rối, đâu là thân cây, đâu là tia nắng. Cả lũ bạn cũng im lặng. Tiếng cậu bạn khe khẽ: “Như là dành riêng cho hội bọn mình ấy nhỉ!“. Phải rồi, cái hội sinh viên bao lần thi nhau chạy trên đồng cỏ xanh rờn xuống tận bờ sông. Rồi cùng nhau đi hái hoa đồng nội để tết thành vòng hoa đội đầu. Rồi giấu để bọn bạn không biết khi đếm những cánh hoa cúc “yêu, không yêu“. Rồi lâng lâng nuối tiếc theo tiếng gió khua lá vàng xào xạc dưới chân trong rừng phong mỗi mùa thu đến.

Cô khẽ nhấp cốc cà phê. Đăng đắng, ngòn ngọt toả nơi đầu môi.

    “Em vẫn từng đợi anh
    Trên những chặng đường quen
    Tiếng hát ai xao động
    Thoáng mùi hương êm đềm…“

Mọi lời nói đều trở thành thừa thãi. Mắt cậu bạn xa xăm. Một nét cười chạy qua trên môi đứa khác. Mùi hoa sữa dưới ngọn đèn đường le lói tràn về trong khoảnh khắc.

Khoảnh khắc ấy làm đêm nay cô mất ngủ. Khoảnh khắc với hoa ngọc lan của tuổi thơ, đồng cỏ xanh tuổi sinh viên, hương hoa sữa và những lời hẹn hò. Khoảnh khắc ấy cô tìm lại được thành phố của mình. Khoảnh khắc làm cô yêu hơn thành phố của mình, cho dù nó khoác bộ cánh mới. Phải chăng cuộc đời cũng từ những khoảnh khắc, tình yêu cũng là những khoảnh khắc.

Phan Bích Thiện

Vui hay lo? – Một dụ ngôn

Phật nói một dụ ngôn trong kinh:

Một người đàn ông đi ngang cánh đồng và gặp con cọp. Anh ta chạy, cọp đuổi theo. Chạy đến một vực sâu, anh nắm rễ của một dây leo và nhảy xuống vực. Con cọp đứng trên vực đợi anh. Run rẩy, anh ta nhìn xuống đáy vực, một con cọp khác đang đợi dưới đáy để ăn anh. Chỉ có sợi dây leo đang giữ anh lại.

Hai con chuột, một trắng một đen, đang gặm sợi dây leo. Anh thấy một quả dâu chín mọng gần anh. Một tay nắm sợi dây leo, tay kia anh hái trái dâu. Ngọt ơi là ngọt!

Bình:

• Truyện này có nhiều phiên bản hơi khác nhau chút đỉnh, và nhiều người có những cách giải thích khác nhau. Chúng ta sẽ giải thích chuyện này theo tinh thần Thiền tông.

• Cọp trên vực và cọp ở dưới vực, tượng trưng cho điều không tránh được—đó là sự chết. Và cũng tượng trưng cho hai giới hạn của đời người: Cọp sau lưng (trên vực) là quá khứ, cọp trước mặt (dưới vực) là tương lai.

Đời người nằm giữa quá khứ và tương lai. Sơi dây leo tượng trưng cho đời người.

Chuột trắng chuột đen là biểu tượng của ngày và đêm, đưa con người dần đến sự chết.

Cuộc sống chỉ tạm thời, và ta nhất định sẽ có ngày chết.

• Thế trái dâu là tượng trưng cho điều gì?

Khoái lạc tạm thời làm cho ta si mê mà quên mất cái nguy đang gặp (như một số người giải thích)?

Nhưng nếu không ăn dâu cho thỏa thích, thì làm gì bây giờ?

• Tâm thiền là tâm rỗng lặng, không lo lắng về sự chết, không gánh nặng quá khứ và không lo sợ cho tương lai.

Sống thật là sống “ở đây lúc này.” Đừng lo chuyện không lo được. Trước cọp sau cọp, nếu đến lúc phải chết là ta sẽ phải chết, không cưỡng được, không thể chọn lựa được.

Nhưng trái dâu trước mặt, ta có cơ hội chọn lựa. Một là hưởng mật ngọt của nó, hai là để sợ hãi làm ta không thấy được trái dâu, không hưởng được nó.

Thiền là không lo sợ. An lạc vui sướng với “lúc này ở đây”.

(Trần Đình Hoành dịch và bình)

.

A Parable

Buddha told a parable in a sutra:

A man traveling across a field encountered a tiger. He fled, the tiger after him. Coming to a precipice, he caught hold of the root of a wild vine and swung himself down over the edge. The tiger sniffed at him from above. Trembling, the man looked down to where, far below, another tiger was waiting to eat him. Only the vine sustained him.

Two mice, one white and one black, little by little started to gnaw away the vine. The man saw a luscious strawberry near him. Grasping the vine with one hand, he plucked the strawberry with the other. How sweet it tasted!

#18