.Tin sáng quốc tế, chị Kiêm Yến tóm tắt và nối links.
Nước Mỹ được ngưỡng mộ nhất thế giới. Nước Mỹ trở thành quốc gia được ngưỡng mộ nhất trên toàn cầu phần lớn nhờ vào năng lực của Tổng thống Obama và chính quyền mới của ông.
Giải Nobel Vật lý đã có chủ. (TNO) Ngày 6.10, theo website của Hội đồng Nobel là www.nobelprize.org, giải Nobel Vật lý năm nay đã thuộc về 3 nhà khoa học là Charles Kao, Willard Boyle và George Smith.
Những phụ nữ đoạt giải Nobel. (TNO) Đến hẹn lại lên, mùa giải Nobel năm 2009 đã mở màn vào ngày 5.10 với sự kiện 3 nhà khoa học Mỹ, trong đó có hai nhà khoa học nữ, đã nhận giải thưởng về y học với công trình khám phá mới về cơ chế bảo vệ của nhiễm sắc thể.
5.000 người Indonesia chết vì động đất. Lực lượng cứu hộ ngừng tìm kiếm người sống sót tại khu vực động đất ở thành phố Padan trên đảo Sumatra, trong khi số người chết có thể lên đến 5.000.
Kêu cứu dưới lòng đất sau 6 ngày bị vùi. Các nhân viên cứu hộ ở Indonesia hôm nay nghe thấy tiếng khóc của một phụ nữ vọng lên từ dưới đống đổ nát của một khách sạn. Họ lập tức ngừng việc thu dọn và mang máy dò âm thanh tới hiện trường.
“Triều Tiên đang phục hồi lại các cơ sở hạt nhân”.(Dân trí) – Hãng tin Yonhap hôm nay tiết lộ Triều Tiên đang ở trong giai đoạn cuối phục hồi các cơ sở hạt nhân. Thông tin được đưa ra trong bối cảnh nhà lãnh đạo Kim Jong-il bày tỏ thiện chí quay trở lại bàn đàm phán 6 bên.
Cơ quan tình báo MI5 – 100 năm nhìn lại.(Dân trí) – Nhân kỷ niệm tròn 100 năm thành lập, cơ quan tình báo Anh, thường được gọi là MI5, lần đầu tiên công bố tài liệu chính thức về mình. Đây thực chất là cơ quan chống tình báo, gián điệp và đảm bảo an ninh của Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland.
Cậu bé 14 tuổi nhảy hip hop “cực siêu”.(Dân trí) – Chỉ tập hip hop chưa đầy hai năm, Levon De Silva, 14 tuổi, ở Oxford (Anh) đã “rinh” huy chương vàng giải Vô địch Hip hop Thế giới diễn ra tại Ba Lan. Vượt qua 24 đối thủ, Levon chiến thắng tại hạng mục vũ điệu Electric Boogie dành cho các nghệ sĩ nhỏ tuổi.
Diễu hành xe phân khối lớn ở Mỹ. Hàng nghìn chiếc xe phân khối lớn với đủ màu sắc kiểu dáng tham dự bữa tiệc dành cho những tay mê tốc độ tại thành phố Fayetteville, bang Arkansas, Mỹ.
Những phát minh “tức cười” nhất trong năm.(Dân trí) – Giải thưởng Ig Nobel, giải thưởng dành cho những phát minh kỳ quặc khiến mọi người “cười vỡ bụng”, đã được công bố ngay trước khi giải Nobel chính thức mở màn.
Chùm ảnh: 20 quốc gia tuyệt vời nhất thế giới.(Dân trí) – Na Uy đứng đầu bảng xếp hạng Chỉ số phát triển con người của LHQ trong năm 2009, nhưng đất nước nhỏ bé Liechtenstein mới là nước có GDP/đầu người cao nhất thế giới, $85.383, trong khi Trung Quốc là nước đạt nhiều tiến bộ nhất, dù không ở top 20.
Tin sáng quốc nội, chị Kiêm Yến tóm tắt và nối links.
‘Truy cứu đúng sai không còn cần thiết’. Người chết cũng đã chết, nhà sập cũng đã sập. Việc truy cứu ai đúng, ai sai không còn cần thiết bằng khắc phục thiệt hại và ổn định cuộc sống”, Trưởng ban phòng chống lụt bão tỉnh Quảng Ngãi Trương Ngọc Nhi bày tỏ.
Kêu gọi quốc tế hỗ trợ dân vùng bão gần 5 triệu USD. Hội chữ thập đỏ Việt Nam vừa kêu gọi cộng đồng quốc tế hỗ trợ khẩn cấp 4,75 triệu USD bằng tiền mặt, hàng hóa nhằm cứu trợ 50.000 hộ gia đình bị thiệt hại nặng nề trong bão Ketsana (bão số 9).
Sẽ phạt người Hà Nội thiếu “văn minh – thanh lịch”? Đề nghị này được đưa ra sáng nay (6/10) tại buổi họp bàn về xây dựng người Hà Nội văn minh – thanh lịch do Mặt trận Tổ quốc và Sở Văn hóa – Thể Thao & Du lịch Thành phố Hà Nội tổ chức.
Hà Nội: Đền bù… 50.000đ một mét vuông đất.(Dân trí) – Đất ở thủ đô Hà Nội thuộc loại đắt nhất thế giới, có nơi giá đất đến cả trăm triệu đồng/1m2. Nhưng nghịch lý lại xảy ra ở quận Long Biên, giá đất mà UBND quận áp giá “hỗ trợ” cho người dân chỉ 50 nghìn đồng/1m2.
Gom xương động vật từ bãi rác về chế biến.(Dân trí) – Ngày 5/10, Phòng Cảnh sát môi trường – Công an thành phố Đà Nẵng phối hợp với Phòng Thanh tra Chi Cục Thú y Đà Nẵng đã tiến hành kiểm tra và đình chỉ cơ sở chế biến xương của bà Nguyễn Thị Ngãi (tổ 2 Khánh Sơn, phường Hoà Khánh Nam, quận Liên Chiểu).
Công ty chiếu sáng chối trách nhiệm vụ điện giật chết học sinh.Chiều 5/10, Công ty chiếu sáng công cộng TP HCM đến nhà em Cồ Quốc Duy, học sinh lớp 8 bị điện giật chết, để xin lỗi gia đình nhưng từ chối nhận trách nhiệm với lý do: “Chờ kết quả điều tra”.
‘Thu phí với xe máy là không công bằng’. “Phương án thu phí ôtô hằng năm và xe máy đăng ký mới là không công bằng vì xe đi nhiều hay ít đều đóng như nhau”, ông Nguyễn Mạnh Hùng, Chủ tịch Hiệp hội Vận tải VN bày tỏ quan điểm.
“Cậu ấm” của Westlife thích đùa.(Dân trí) – Xuất hiện tại buổi ra mắt báo chí Hà Nội ngày 5/10, Brian Mc Fadden khiến khán phòng rộn tiếng cười với những câu nói rất hóm và nụ cười duyên dáng.
Sáng tác đầu tay của Phạm Duy được cấp phép. “Cô hái mơ”, bài hát phổ thơ Nguyễn Bính của người nhạc sĩ tài hoa vừa được Cục Nghệ thuật biểu diễn, Bộ Văn hóa Thể thao Du lịch cấp phép phổ biến tại Việt Nam. Đây là sáng tác đầu tay của Phạm Duy, ra đời năm 1942.
Kỹ sư nông dân trong phòng lạnh. Ở Trung tâm Nghiên cứu phát triển nông nghiệp công nghệ cao (ấp 1, xã Phạm Văn Cội, Củ Chi, TP.HCM) có hơn 40 kỹ sư nông nghiệp trẻ. Họ đã ngày đêm lặng lẽ “bơm nhựa sống” vào cành lan, con cá, quả dưa…
Nữ giám đốc nặng…14kg.“Giàu đâu phải là có cái túi tiền to mà là cái đầu biết làm ra tiền”. Đó là khẳng định của một vị giám đốc nặng chưa đầy 14kg của tổ hợp may Vầng Trăng Khuyết tại thôn Vãng Sơn, xã Tân Sơn, huyện Kim Bảng, Hà Nam.
Hôm nay Nhạc Xanh trở lại với một ban nhạc pop huyền thoại không phải của Anh hay Mỹ, nhưng những bài hát của họ ngót nửa thế kỷ qua đã và vẫn tiếp tục làm say mê hàng chục triệu người yêu nhạc pop trên khắp thế giới. Ban nhạc huyền thoại ABBA chắc chắn là ban nhạc ưa thích nhất của nhiều bạn yêu nhạc của Đọt Chuối Non cũng như của mình.
Sự thực là nhiều bài hát của ABBA trở thành pop đến nỗi được nhiều người mệnh danh là pop kinh điển và được hát đi hát lại mà người nghe vẫn không chán, trong đó có những bài như Happy New Year được hát mừng năm mới, I Have A Dream, Dancing Queen, Take a Chance on Me, The Winner Takes It All, Fernando….
ABBA là một trong những ban nhạc thành công nhất trong lịch sử âm nhạc. Tính đến nay, ABBA đã tiêu thụ được gần 370 triệu đĩa, và mỗi năm họ tiêu thụ được từ 2 đến 4 triệu đĩa. Tên của ban nhạc do tập hợp các chữ đầu tên của bốn thành viên tạo thành: Anni-Frid Lyngstad, Björn Ulvaeus, Benny Andersson và Agnetha Fältskog.
Ban nhạc này đã dành được rất nhiều vinh quang và được tặng nhiều giải thưởng cao quí như giải thưởng âm nhạc của Hà Lan Edison ( như giải Grammy), Georgie Award từ American Guild of Variety Artist, giải thưởng Grammis của Thụy Điển, giải thưởng Golden Gramophone của công ty thu âm Deutsche Grammophon của Đức : ” Công nhận sự đóng góp xuất sắc được của ABBA đối với thế giới âm nhạc”.
Năm 2008, bộ phim “Mamma Mia!” trong đó được công chiếu ,và đạt giải thưởng cao ở nhiều nước. Album nhạc phim “Mamma Mia!”, bộ phim ca nhạc rất ăn khách với những ca khúc nổi tiếng của ban nhạc huyền thoại ABBA giành vị trí số 1 trong bảng xếp hạng album bán chạy nhất Bắc Mỹ, Billboard 200
Năm 2008, album “ABBA Gold: Greatest Hits” trở thành album đứng đầu bản xếp hạng nhiều lần nhất ở Anh, xếp vị trí thứ ba trong số các album bán chạy nhất ở Anh.
ABBA đã được đề cử vào Vocal Group Hall of Fame ( Đại Sảnh Danh Vọng) và trong năm 2009 này được đề cử lưu danh vào Bảo tàng Rock and Roll Hall of Fame tại Mỹ.
Các thành viên trong ban nhạc gồm :
+ Benny Andersson (1946) là cựu thành viên của ban nhạc rất nổi tiêng ở Thụy Điển The Hep Stars.Ban nhạc được coi như là The Swedish Beatles. Ông lập gia đình với Anni-Frid Lyngstad vào năm 1979. Ông là người sáng tác các bài hát cho ban nhạc.
+ Björn Ulvaeus (1945) là cựu thành viên của ban nhạc The Hootenanny Singers khá nổi tiếng ở Thụy Điển. Ông lập gia đình với Agnetha vào năm 1970. Ông là người sáng tác chính của ban nhạc.
+Anni-Frid Lyngstad (1945) (tên gọi thân mật là Frida), bà bắt đầu sự nghiệp vào năm 13 tuổi, đã từng đoạt giải trong cuộc thi Eurovision ở Thụy điển.Bà sở hữu chất giọng trầm và truyền cảm. Bà là một trong hai ca sĩ chính trong ban nhạc.
+ Agnetha Fältskog (1950) bà bắt đầu sự nghiệp ca hát năm 17 tuổi, đặc biệt nổi tiếng với 2 đĩa Jag Var Sa Kar và Utan Dej (bán chạy hơn các đĩa của Beatles tại Thụy Điển). Khác với Frida, bà sỡ hữu chất giọng cao, trong. Bà là một trong hai ca sĩ chính, là linh hồn của ban nhạc.
Ban nhạc pop Thụy Điển ABBA thực hiện các hoạt động biểu diễn chính thức từ 1972 đến 1983, nhưng chúng ta có thể nói rằng ABBA sẽ còn tồn tại mãi với kho tàng âm nhạc của nhân loại trong lòng người mến mộ nhiều thế hệ.
Thân ái chúc các bạn một ngày tươi hồng, say đắm với âm nhạc.
🙂 😀 😛 🙂 😀 😛
1. Thank You for The Music
I’m nothing special, in fact I’m a bit of a bore
If I tell a joke, you’ve probably heard it before
But I have a talent a wonderful thing
‘Cause everyone listens when I start to sing
I’m so grateful and proud
All I want is to sing it out loud
So I say
Thank you for the music, the songs I’m singing
Thanks for all the joy they’re bringing
Who can live without it, I ask in all honesty?
What would life be?
Without a song or a dance what are we?
So I say thank you for the music
For giving it to me
Mother says I was a dancer before I could walk
She says I began to sing long before I could talk
And I’ve often wondered, how did it all start?
Who found out that nothing can capture a heart
Like a melody can?
Well, whoever it was, I’m a fan
So I say
Thank you for the music, the songs I’m singing
Thanks for all the joy they’re bringing
Who can live without it, I ask in all honesty?
What would life be?
Without a song or a dance what are we?
So I say thank you for the music
For giving it to me
I’ve been so lucky, I am the girl with golden hair
I wanna sing it out to everybody
What a joy, what a life, what a chance
Thank you for the music, the songs I’m singing
Thanks for all the joy they’re bringing
Who can live without it, I ask in all honesty?
What would life be?
Without a song or a dance what are we?
So I say thank you for the music
For giving it to me
So I say thank you for the music
For giving it to me
2. I Have a Dream
I have a dream, a song to sing, to help me cope with anything
If you see the wonder of the fairy tale
You can take the future even if you fail
I believe in angels, something good in everything I see
I believe in angels, when I know the time is right for me
I’ll cross the stream, I have a dream
I have a dream, a fantasy, to help me through reality
And my destination makes it worth the while
Pushing through the darkness still another mile
I believe in angels, something good in everything I see
I believe in angels, when I know the time is right for me
I’ll cross the stream, I have a dream
I’ll cross the stream, I have a dream
I have a dream, a song to sing, to help me cope with anything
If you see the wonder of a fairy tale
You can take the future even if you fail
I believe in angels, something good in everything I see
I believe in angels, when I know the time is right for me
I’ll cross the stream, I have a dream
I’ll cross the stream, I have a dream
3. Fernando
Can you hear the drums Fernando?
I remember long ago another starry night like this
In the firelight Fernando
You were humming to yourself and softly strumming your guitar
I could hear the distant drums
And sounds of bugle calls were coming from afar
They were closer now Fernando
Every hour every minute seemed to last eternally
I was so afraid Fernando
We were young and full of life and none of us prepared to die
And I’m not ashamed to say
The roar of guns and cannons almost made me cry
There was something in the air that night
The stars were bright, Fernando
They were shining there for you and me
For liberty, Fernando
Though I never thought that we could lose
There’s no regret
If I had to do the same again
I would, my friend, Fernando
Now we’re old and grey Fernando
And since many years I haven’t seen a rifle in your hand
Can you hear the drums Fernando?
Do you still recall the frightful night we crossed the Rio Grande?
I can see it in your eyes
How proud you were to fight for freedom in this land
There was something in the air that night
The stars were bright, Fernando
They were shining there for you and me
For liberty, Fernando
Though I never thought that we could lose
There's no regret
If I had to do the same again
I would, my friend, Fernando
There was something in the air that night
The stars were bright, Fernando
They were shining there for you and me
For liberty, Fernando
Though I never thought that we could lose
There's no regret
If I had to do the same again
I would, my friend, Fernando
Yes, if I had to do the same again
I would, my friend, Fernando…
4. Chiquitita
Chiquitita, tell me what's wrong
You're enchained by your own sorrow
In your eyes there is no hope for tomorrow
How I hate to see you like this
There is no way you can deny it
I can see that you're oh so sad, so quiet
Chiquitita, tell me the truth
I'm a shoulder you can cry on
Your best friend, I'm the one you must rely on
You were always sure of yourself
Now I see you've broken a feather
I hope we can patch it up together
Chiquitita, you and I know
How the heartaches come and they go and the scars they're leaving
You'll be dancing once again and the pain will end
You will have no time for grieving
Chiquitita, you and I cry
But the sun is still in the sky and shining above you
Let me hear you sing once more like you did before
Sing a new song, Chiquitita
Try once more like you did before
Sing a new song, Chiquitita
So the walls came tumbling down
And your love’s a blown out candle
All is gone and it seems too hard to handle
Chiquitita, tell me the truth
There is no way you can deny it
I see that you’re oh so sad, so quiet
Chiquitita, you and I know
How the heartaches come and they go and the scars they’re leaving
You’ll be dancing once again and the pain will end
You will have no time for grieving
Chiquitita, you and I cry
But the sun is still in the sky and shining above you
Let me hear you sing once more like you did before
Sing a new song, Chiquitita
Try once more like you did before
Sing a new song, Chiquitita
Try once more like you did before
Sing a new song, Chiquitita
5. Honey
Honey honey, how you thrill me, ah-hah, honey honey
Honey honey, nearly kill me, ah-hah, honey honey
I’d heard about you before
I wanted to know some more
And now I know what they mean, you’re a love machine
Oh, you make me dizzy
Honey honey, let me feel it, ah-hah, honey honey
Honey honey, don’t conceal it, ah-hah, honey honey
The way that you kiss goodnight
(The way that you kiss me goodnight)
The way that you hold me tight
(The way that you’re holding me tight)
I feel like I wanna sing when you do your thing
I don’t wanna hurt you, baby, I don’t wanna see you cry
So stay on the ground, girl, you better not get too high
But I’m gonna stick to you, boy, you’ll never get rid of me
There’s no other place in this world where I rather would be
Honey honey, touch me, baby, ah-hah, honey honey
Honey honey, hold me, baby, ah-hah, honey honey
You look like a movie star
(You look like a movie star)
But I know just who you are
(I know just who you are)
And, honey, to say the least, you’re a dog-gone beast
So stay on the ground, girl, you better not get too high
There’s no other place in this world where I rather would be
Honey honey, how you thrill me, ah-hah, honey honey
Honey honey, nearly kill me, ah-hah, honey honey
I heard about you before
I wanted to know some more
And now I know what they mean, you’re a love machine
6. Lay All Your Love On Me
I wasn’t jealous before we met
Now every woman I see is a potential threat
And I’m possessive, it isn’t nice
You’ve heard me saying that smoking was my only vice
But now it isn’t true, now everything is new
And all I’ve learned has overturned, I beg of you
Don’t go wasting your emotion
Lay all your love on me
It was like shooting a sitting duck
A little small talk, a smile and baby I was stuck
I still don’t know what you’ve done with me
A grown-up woman should never fall so easily
I feel a kind of fear when I don’t have you near
Unsatisfied, I skip my pride, I beg you dear
Don’t go wasting your emotion
Lay all your love on me
Don’t go sharing your devotion
Lay all your love on me
I’ve had a few little love affairs
They didn’t last very long and they’ve been pretty scarce
I used to think that was sensible
It makes the truth even more incomprehensible
‘Cause everything is new, yeah and everything is you
And all I’ve learned has overturned, what can I do?
Don’t go wasting your emotion
Lay all your love on me
Don’t go sharing your devotion
Lay all your love on me
Don’t go wasting your emotion
Lay all your love on me
Don’t go sharing your devotion
Lay all your love on me
Don’t go wasting your emotion
Lay all your love on me
7. SOS
Where are those happy days, they seem so hard to find
I tried to reach for you, but you have closed your mind
Whatever happened to our love?
I wish I understood
It used to be so nice, it used to be so good
So when you’re near me, darling can’t you hear me
S. O. S.
The love you gave me, nothing else can save me
S. O. S.
When you’re gone
How can I even try to go on?
When you’re gone
Though I try how can I carry on?
You seem so far away though you are standing near
You made me feel alive, but something died I fear
I really tried to make it out
I wish I understood
What happened to our love, it used to be so good
So when you’re near me, darling can’t you hear me
S. O. S.
The love you gave me, nothing else can save me
S. O. S.
When you’re gone
How can I even try to go on?
When you’re gone
Though I try how can I carry on?
So when you’re near me, darling can’t you hear me
S. O. S.
And the love you gave me, nothing else can save me
S. O. S.
When you’re gone
How can I even try to go on?
When you’re gone
Though I try how can I carry on?
When you’re gone
How can I even try to go on?
When you’re gone
Though I try how can I carry on?
8. Mamma Mia (The Movie )
I’ve been cheated by you since I don’t know when
So I made up my mind, it must come to an end
Look at me now, will I ever learn
I don’t know how, but I suddenly lose control
There’s a fire within my soul
Just one look and I can hear a bell ring
One more look and I forget everything
Mamma mia, here I go again
My my, how can I resist you
Mamma mia, does it show again
My my, just how much I’ve missed you
Yes, I’ve been brokenhearted
Blue since the day we parted
Why, why did I ever let you go
Mamma mia, now I really know
My my, I could never let you go
I’ve been angry and sad about things that you do
I can’t count all the times that I’ve told you, we’re through
And when you go, when you slam the door
I think you know that you won’t be away too long
You know that I’m not that strong
Just one look and I can hear a bell ring
One more look and I forget everything
Mamma mia, here I go again
My my, how can I resist you
Mamma mia, does it show again
My my, just how much I’ve missed you
Yes, I’ve been brokenhearted
Blue since the day we parted
Why, why did I ever let you go
Mamma mia, even if I say
Bye bye, leave me now or never
Mamma mia, it’s a game we play
Bye bye, doesn’t mean forever
Mamma mia, here I go again
My my, how can I resist you
Mamma mia, does it show again
My my, just how much I’ve missed you
Yes, I’ve been brokenhearted
Blue since the day we parted
Why, why did I ever let you go
Mamma mia, now I really know
My my, I could never let you go
9. Money Money Money
I work all night, I work all day, to pay the bills I have to pay
Ain’t it sad
And still there never seems to be a single penny left for me
That’s too bad
In my dreams I have a plan
If I got me a wealthy man
I wouldn’t have to work at all, I’d fool around and have a ball…
Money, money, money
Must be funny
In the rich man’s world
Money, money, money
Always sunny
In the rich man’s world
Aha-ahaaa
All the things I could do
If I had a little money
It’s a rich man’s world
A man like that is hard to find but I can’t get him off my mind
Ain’t it sad
And if he happens to be free I bet he wouldn’t fancy me
That’s too bad
So I must leave, I’ll have to go
To Las Vegas or Monaco
And win a fortune in a game, my life will never be the same…
Money, money, money
Must be funny
In the rich man’s world
Money, money, money
Always sunny
In the rich man’s world
Aha-ahaaa
All the things I could do
If I had a little money
It’s a rich man’s world
Money, money, money
Must be funny
In the rich man’s world
Money, money, money
Always sunny
In the rich man’s world
Aha-ahaaa
All the things I could do
If I had a little money
It’s a rich man’s world
It’s a rich man’s world
10. Our Last Summer
The summer air was soft and warm
The feeling right, the Paris night
Did it’s best to please us
And strolling down the Elysee
We had a drink in each cafe
And you
You talked of politics, philosophy and I
Smiled like Mona Lisa
We had our chance
It was a fine and true romance
I can still recall our last summer
I still see it all
Walks along the Seine, laughing in the rain
Our last summer
Memories that remain
We made our way along the river
And we sat down in the grass
By the Eiffel tower
I was so happy we had met
It was the age of no regret
Oh yes
Those crazy years, that was the time
Of the flower-power
But underneath we had a fear of flying
Of getting old, a fear of slowly dying
We took the chance
Like we were dancing our last dance
I can still recall our last summer
I still see it all
In the tourist jam, round the Notre Dame
Our last summer
Walking hand in hand
Paris restaurants
Our last summer
Morning croissants
Living for the day, worries far away
Our last summer
We could laugh and play
And now you're working in a bank
The family man, the football fan
And your name is Harry
How dull it seems
Yet you're the hero of my dreams
I can still recall our last summer
I still see it all
Walks along the Seine, laughing in the rain
Our last summer
Memories that remain
I can still recall our last summer
I still see it all
In the tourist jam, round the Notre Dame
Our last summer
Walking hand in hand
Paris restaurants
Our last summer
Morning croissants
We were living for the day, worries far away…
11. Knowing Me Knowing You
No more carefree laughter
Silence ever after
Walking through an empty house, tears in my eyes
Here is where the story ends, this is goodbye
Knowing me, knowing you (ah-haa)
There is nothing we can do
Knowing me, knowing you (ah-haa)
We just have to face it, this time we're through
(This time we're through, this time we're through
This time we're through, we're really through)
Breaking up is never easy, I know but I have to go
(I have to go this time
I have to go, this time I know)
Knowing me, knowing you
It's the best I can do
Mem’ries (mem’ries), good days (good days), bad days (bad days)
They’ll be (they’ll be), with me (with me) always (always)
In these old familiar rooms children would play
Now there’s only emptiness, nothing to say
Knowing me, knowing you (ah-haa)
There is nothing we can do
Knowing me, knowing you (ah-haa)
We just have to face it, this time we’re through
(This time we’re through, this time we’re through
This time we’re through, we’re really through)
Breaking up is never easy, I know but I have to go
(I have to go this time
I have to go, this time I know)
Knowing me, knowing you
It’s the best I can do
[repeat]
12. Does Your Mother Know
You’re so hot, teasin’ me
So you’re blue but I can’t take a chance on a chick like you
It’s something I couldn’t do
There’s that look in your eyes
I can read in your face that your feelings are driving you wild
Ah, but girl you’re only a child
Well I can dance with you honey
If you think it’s funny
Does your mother know that you’re out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you’re out?
Take it easy
(Take it easy)
Better slow down girl
That’s no way to go
Does your mother know?
Take it easy
(Take it easy)
Try to cool it girl
Take it nice and slow
Does your mother know
I can see what you want
But you seem pretty young to be searchin’ for that kind of fun
So maybe I’m not the one
Now you’re so cute, I like your style
And I know what you mean when you give me a flash of that smile
But girl you’re only a child
Well I can dance with you honey
If you think it’s funny
Does your mother know that you’re out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you’re out?
Take it easy
(Take it easy)
Better slow down girl
That’s no way to go
Does your mother know?
Take it easy
(Take it easy)
Try to cool it girl
Take it nice and slow
Does your mother know?
Alright
Well I can dance with you honey
If you think it’s funny
Does your mother know that you’re out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you’re out?
Well I can dance with you honey
If you think it’s funny
Does your mother know that you’re out?
And I can chat with you baby
Flirt a little maybe
Does your mother know that you’re out?
Bonuses
13. Waterloo ( in Star Parade tại Đức, 1974 )
My my, at Waterloo Napoleon did surrender
Oh yeah, and I have met my destiny in quite a similar way
The history book on the shelf
Is always repeating itself
Waterloo
I was defeated, you won the war
Waterloo
Promise to love you forever more
Waterloo
Couldn’t escape if I wanted to
Waterloo
Knowing my fate is to be with you
Waterloo
Finally facing my Waterloo
My my, I tried to hold you back but you were stronger
Oh yeah, and now it seems my only chance is giving up the fight
And how could I ever refuse?
I feel like I win when I lose
Waterloo
I was defeated, you won the war
Waterloo
Promise you’ll love me forever more
Waterloo
Couldn’t escape if I wanted to
Waterloo
Knowing my fate is to be with you
Waterloo
Finally facing my Waterloo
So how could I ever refuse?
I feel like I win when I lose
Waterloo
Couldn’t escape if I wanted to
Waterloo
Knowing my fate is to be with you
Waterloo
Finally facing my Waterloo
Waterloo
Knowing my fate is to be with you
Waterloo
Finally facing my Waterloo
Sai lầm lớn nhất trong tình yêu là khi ta cố gắng chiếm hữu nó.
Nó sẽ tuột ra khỏi tầm tay cũng giống như nước vậy .
Tình yêu sẽ mất đi nếu bạn đòi hỏi, nếu bạn yêu sách .
Tình yêu có nghĩa là được tự do, bạn không thể nào thay đổi được bản chất của nó.
Nếu bạn yêu một ai đó hãy để họ tự do .
Cho đi chứ không nên đòi hỏi. Khuyên nhủ chứ không được ra lệnh
Đề nghị chứ đừng bao giờ yêu cầu.
Zen dịch
Possessing Love
The greatest mistake in Love is trying to possess it.
It will spill out of hand just like water.
Love will retrieve from you if you demand, if you expect.
Love is meant to be free; you cannot change its nature.
If there are people you love, allow them to be free beings.
Give, but don’t expect. Advise, but don’t order.
Ask, but never demand
Là phái nữ
Tôi mong mình luôn trẻ
Luôn đẹp xinh duyên dáng yêu đời
Vốn rất quí – nụ cười hoa nở
Tôi mơ sao đừng tắt trên môi
Xanh xanh sáng ánh mắt nhìn
Mãi mãi
Thấy hồng trong đen
Giữa bóng tối tia ngời
Là ao ước ngày ngày tôi lặp lại
Trước bao nhiêu buồn vui
Hờn với ghen thường tình
Tôi chỉ muốn
Như ớt cay thêm chút nồng nàn
Làm sao luôn dịu dàng độ lượng
Dù gian nan cay cực ưu phiền
Hơn hết thảy mọi khát khao mong mỏi
Tôi khẩn cầu đừng biết tị hiềm
Sẽ úa nhàu như hoa ngày hạn
Khi tâm hồn thiếu vắng thánh tiên
Vẻ đẹp làn da đôi môi mái tóc
Đâu bền lâu với sóng thời gian
Hẳn bạn gái cũng tin như vậy
Giữ nét trẻ xinh
Chỉ có
Yêu
Tin
Ta em từ thắm cau trầu
Hai lăm năm với “ ruột bầu râu tôm”
Đông mưa đến lúc hạ nồm
Suối hòa sông chảy dưới vòm trời cao.
Xa cùng ru giấc chiêm bao
Đắng cay san sẻ, ngọt ngào có nhau
Từ ta hạ thủy con tàu
Trái tim son chữa bạc màu thời gian
Hai tay tạc một đá vàng
Ánh chiều nhạt sắc phai nhan ta- mình.
Duyên thiên gắn kết nhựa tình
Quả yêu mọng ngọt dưới cành diêu bông.
LỐI VỀ
Hứng trăng vàng trẩy chén trần
Gửi ngàn phương gió ngâm vần tâm thi
Về trời một nẻo nôn chi
Gã già thư thái- vừa đi vừa thiền.
Bộ đầm con đang mặc không mới, đó là của chị con mẹ còn giữ lại. Nhưng con là một hình hài mới tinh khôi. Con là Hồng Ân ơn trên ban cho gia đình mình.
Không ngờ đến lần sinh nở thứ ba mẹ mới cảm nhận hết những ca từ của Ngọc Lễ – Phương Thảo: “Đêm nay mẹ sinh con ra đời. Đêm bình yên, đêm an lành. Hôm nay mẹ hôn con lần đầu … Con ơi con quá mong manh.”
Nhìn đôi mắt con, bàn tay con, đôi chân của con …, mẹ ngập tràn trong tình yêu cuộc sống. Sống là để nâng niu, gìn giữ những gì mình có được.
Con may mắn sinh ra được đầy đủ, lành lặn và khỏe mạnh. Mẹ biết có một gia đình cũng có 5 người, nhưng bé gái út không may bị bại não. Thằng anh “hơi sợ” em và không mấy tự hào về đứa em đáng thương của mình. Người mẹ ấy đã dạy các con của mình rằng 5 người trong nhà như năm ngón tay trên một bàn tay. Bàn tay thì có ngón dài ngón ngắn. Em bé nhỏ bị bệnh, thiệt thòi cũng như ngón út trên bàn tay. “Các con muốn bàn tay đủ 5 ngón hay chỉ còn 4 ngón?”. Người mẹ ấy đã dạy các con biết yêu thương và trân trọng tất cả những gì mình đang có, mặc dù cái mình đang có không phải là hoàn hảo.
Sáng nay, sau khi được mẹ giúp vệ sinh, mặc quần áo, mang giày và thưởng cho cái trứng cút để chuẩn bị đến trường mẫu giáo, con gái út 3 tuổi của tôi nhìn mẹ nói: “Mẹ ơi, có phải còn nhiều bạn không có ba mẹ, không có quần áo mặc, không có trứng cút ăn phải không mẹ?” Tôi lặng đi nhìn con. Bé tự nói những điều tôi thường hay nói. Chính bé đã hiểu được bé sung sướng và may mắn hơn người vì được yêu thương, vì được chăm sóc. Bé ơi, cả mẹ và con hãy nâng niu, gìn giữ những gì mình đang có nhé. Tôi quỳ xuống ôm con và hôn thật lâu, thật sâu vào cái má lúm đồng tiền của nó.
Mỗi người chúng ta ai mà không có những điều đáng nâng niu nhất: tình yêu, kỷ vật, ngôi nhà, khu vườn, khóm hoa, chậu kiểng … Hãy chia sẻ những điều đó để thấy rằng sống là để gìn giữ, nâng niu những gì mình có được.
Ngày xưa có ba cái cây cùng sống trên một ngọn đồi trong khu rừng nọ.
Chúng đã cùng nhau nói về hy vọng và ước mơ của mình.
Cái cây thứ nhất nói rằng “ Tôi hy vọng một ngày nào đó,tôi sẽ trở thành một cái rương để châu báu.Tôi có thể chứa đầy vàng bạc và các loại đá quý.Tôi được trang trí bằng những mẫu khắc sặc sỡ và mọi người sẽ nhìn thấy được vẻ đẹp từ tôi”.
Cây thứ hai tiếp lời “ Tôi muốn vào một ngày không xa tôi sẽ trở thành một con tàu đồ sộ.Tôi sẽ chở đức vua và hoàng hậu vượt trùng dương,đến khắp mọi nơi trên thế giới.Mọi người sẽ luôn cảm thấy an toàn vì vỏ tàu của tôi rất chắc”.
Cuối cùng cây thứ ba lên tiếng “Tôi muốn mình sẽ trở thành cái cây cao nhất, thẳng nhất trong khu rừng này.Người ta sẽ nhìn thấy tôi trên đỉnh đồi,nhìn những cành vươn cao rồi nghĩ tới thiên đường,Thượng đế và tôi sẽ gần Ngài biết bao.Tôi sẽ trở thành cái cây vĩ đại nhất,mọi người sẽ luôn nhớ đến tôi.”
Sau vài năm cầu nguyện đó, điều ước của ba cái cây trở thành hiện thực. Một nhóm tiều phu tình cờ bắt gặp những cái cây này. Một trong số họ đến cái cây thứ nhất và nói “Cái cây này thật chắc chắn, tôi nghĩ là nên bán nó cho một thợ mộc.”, rồi ông ta đốn luôn cái cây. Cái cây rất hạnh phúc vì nó biết rằng người thợ mộc sẽ biến nó trở thành một rương đựng châu báu.
Trước cái cây thứ hai, một tiều phu nói “Cái cây này trông cũng chắc chắn.Tôi nghĩ rằng tôi nên bán nó cho một xưởng đóng tàu”. Cái cây vui sướng vì nó biết rằng nó đang trên đường trở thành một con tàu đồ sộ.
Khi những người tiều phu đến chỗ cái cây thứ ba, cái cây đã rất sợ hãi bởi nó biết rằng nếu họ cưa nó đi thì giấc mơ của mình sẽ không trở thành sự thật. Một người tiều phu nói :” Tôi không cần thứ gì đặc biệt từ cái cây của mình nên tôi sẽ chọn cái cây này” và thế là ông đốn nó đi.
Khi cái cây thứ nhất được đưa đến chỗ người thợ mộc, nó được làm thành máng ăn cho động vật. Nó được đặt trong một cái kho thóc và đựng đầy rơm. Đây không phải là tất cả những gì nó đã cầu xin.
Cái cây thứ hai bị chặt đi và làm thành một chiếc thuyền đánh cá nhỏ. Ước mơ được làm một chiếc tàu vĩ đại và chở các vị vua đã kết thúc. Cái cây thứ ba thì được xẻ thành từng khối lớn và nằm yên trong bóng tối. Nhiều năm trôi qua, và những cái cây đã quên đi mất giấc mơ của mình.
Vào một ngày nọ, có một người đàn ông và một người phụ nữ đến cái kho thóc đó. Cô ấy sinh một đứa bé và họ đặt đứa bé vào đống rơm trong cái máng làm từ cái cây thứ nhất. Người đàn ông ước sao mình có thể làm một cái nôi cho đứa bé, nhưng cái máng đã được dùng vào việc đó. Cái cây có thể cảm nhận được tầm quan trọng của sự việc này và cũng biết rằng nó đang mang kho báu qúy giá nhất từ xưa tới giờ.
Năm tháng qua đi, một nhóm người ngồi vào chiếc thuyền đánh cá làm từ chiếc cây thứ hai kia. Một người trong số họ đã rất mệt mỏi và đã ngủ gật. Trong khi họ đang bơi thuyền trên dòng nước, một cơn bão lớn xuất hiện và cái cây đã nghĩ rằng nó không đủ chắc chắn để giữ cho những người kia được an toàn. Cả đám người đánh thức người đang ngủ, người này đứng dậy và nói “ Bình An” và thế là cơn bão ngừng hẳn. Vào lúc đó, cái cây biết rằng nó đã chở được Vị Vua của mọi vị vua.
Cuối cùng, ai đó đến và lấy cái cây thứ ba. Nó được chở qua những con đường trong khi mọi người chế giễu người mang nó. Đến khi họ dừng lại, người đàn ông bị đóng lên cây và bị treo trên không, để chết ở trên đỉnh đồi. Đến ngày Chủ nhật, cái cây nhận ra rằng nó đã thật là mạnh mẽ khi đứng ở đỉnh đồi và đang rất gần Chúa, bởi vì Chúa Jesus đã bị đóng đinh ở ngọn đồi đó.
Bài học từ câu chuyện này là: Khi mọi việc không theo ý muốn của bạn, hãy luôn hiểu rằng, Thượng đế đã có kế hoạch riêng cho bạn. Nếu bạn đặt niềm tin vào Người, và sống thật tốt, Người sẽ trao cho bạn những món quà tuyệt vời. Mỗi cái cây đã có điều có điều chúng mong muốn, chỉ là không phải theo cách chúng đã tưởng tượng. Chúng ta không phải lúc nào cũng biết những kế hoạch Thượng đế dành cho chúng ta như thế nào. Chúng ta chỉ biết rằng cho dù cách làm của Ngài khác với chúng ta, nhưng chúng lại luôn là cách tốt nhất.
Phương Thảo Vy dịch
THE THREE TREES
by: Unknown Author
Once there were three trees on a hill in the woods. They were discussing their hopes and dreams when the first tree said, “Someday I hope to be a treasure chest. I could be filled with gold, silver and precious gems. I could be decorated with intricate carving and everyone would see the beauty.”
Then the second tree said, “Someday I will be a mighty ship. I will take kings and queens across the waters and sail to the corners of the world. Everyone will feel safe in me because of the strength of my hull.”
Finally the third tree said, “I want to grow to be the tallest and straightest tree in the forest. People will see me on top of the hill and look up to my branches, and think of the heavens and God and how close to them I am reaching. I will be the greatest tree of all time and people will always remember me.”
After a few years of praying that their dreams would come true, a group of woodsmen came upon the trees. When one came to the first tree he said, “This looks like a strong tree, I think I should be able to sell the wood to a carpenter” … and he began cutting it down. The tree was happy, because he knew that the carpenter would make him into a treasure chest.
At the second tree a woodsman said, “This looks like a strong tree, I should be able to sell it to the shipyard.” The second tree was happy because he knew he was on his way to becoming a mighty ship.
When the woodsmen came upon the third tree, the tree was frightened because he knew that if they cut him down his dreams would not come true. One of the woodsmen said, “I don’t need anything special from my tree so I’ll take this one”, and he cut it down.
When the first tree arrived at the carpenters, he was made into a feed box for animals. He was then placed in a barn and filled with hay. This was not at all what he had prayed for. The second tree was cut and made into a small fishing boat. His dreams of being a mighty ship and carrying kings had come to an end. The third tree was cut into large pieces and left alone in the dark. The years went by, and the trees forgot about their dreams.
Then one day, a man and woman came to the barn. She gave birth and they placed the baby in the hay in the feed box that was made from the first tree. The man wished that he could have made a crib for the baby, but this manger would have to do. The tree could feel the importance of this event and knew that it had held the greatest treasure of all time. Years later, a group of men got in the fishing boat made from the second tree. One of them was tired and went to sleep. While they were out on the water, a great storm arose and the tree didn’t think it was strong enough to keep the men safe. The men woke the sleeping man, and he stood and said “Peace” and the storm stopped. At this time, the tree knew that it had carried the King of Kings in its boat.
Finally, someone came and got the third tree. It was carried through the streets as the people mocked the man who was carrying it. When they came to a stop, the man was nailed to the tree and raised in the air to die at the top of a hill. When Sunday came, the tree came to realize that it was strong enough to stand at the top of the hill and be as close to God as was possible, because Jesus had been crucified on it.
The moral of this story is that when things don’t seem to be going your way, always know that God has a plan for you. If you place your trust in Him,and live in the best way, He will give you great gifts. Each of the trees got what they wanted, just not in the way they had imagined. We don’t always know what God’s plans are for us. We just know that His ways are not our ways, but His ways are always best.
Có một ngày, chuột nói với mèo: “Mình yêu bạn”. Mèo nói: “Hãy tránh xa tôi ra!”. Chuột khóc và lặng lẽ quay đi. Nhưng không một ai phát hiện ra trong lúc Chuột quay đi, Mèo cũng rớt nước mắt…Thật ra, có một loại yêu, gọi là vứt bỏ!
Vứt bỏ cái đáng vứt bỏ là không thể làm khác được, vứt bỏ cái không nên vứt bỏ là vô lực, không vứt bỏ cái đáng vứt bỏ là vô thức, không vứt bỏ cái không đáng vứt bỏ là cố chấp. Tình yêu cũng cần tâm bình khí hòa. Mặc dù kinh nghiệm mà con người trải qua là không giống nhau, nhưng chỉ có sự khoan dung và hòa thuận với tình yêu mới có thể duy trì và bảo vệ sự hoàn thiện của tình yêu. Không nên vì một người trong quá khứ mà ảnh hưởng đến tình cảm hiện tại của nhau.
Nếu bạn đã từng thật sự yêu người đó, thì bạn sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên.
Nhưng, dù thế nào đi nữa…
Đối với những việc đã qua, hãy để nó qua đi! Hiện tại bạn là người đi đường, nhìn ngắm những phong cảnh khác nhau, nghĩ về nhiều người khác nhau! Người, phải tự mình học cách trưởng thành! Bạn, bây giờ, phải vì bản thân mà sống mạnh mẽ hơn, phải tạo cho cuộc sống của mình muôn màu muôn vẻ hơn…
Sau khi chia tay, cái mà bạn mất chỉ là người yêu, chứ không phải là tình yêu.
Có một số người, không đáng để bạn phải chờ đợi! Có một số người, không đáng để bạn yêu. Đó là những người không biết quý trọng bạn, không có đủ dũng khí để đối mặt với những mê hoặc của xã hội…
Yêu, thực ra lại là một loại kinh nghiệm. Kinh nghiệm càng nhiều, bạn lại càng hiểu phải yêu thế nào cho đúng.
Sau khi chia tay, vì người đó mà bạn khóc, vì người đó mà bạn đau lòng, đau đến mức mất ngủ….Bạn cho rằng đó là tình yêu, nhưng thực ra những điều đó chỉ xuất phát từ bản năng của con người: không đạt được, bạn thấy buồn và đau khổ. Nhưng đó lại là tốt nhất vì những gì dễ đạt được thường làm cho bạn không biết trân trọng.
Thực ra, trên thế giới này không có người đàn ông nào đáng để bạn phải khóc, vì người đàn ông đáng để bạn phải khóc sẽ không bao giờ làm cho bạn khóc…
Yêu, có lẽ là một việc bách chuyển thiên hồi, rồi có ngày bạn sẽ tỉnh ngộ và bạn sẽ phát hiện: hóa ra mình cũng đang đứng ở đây…Đây gọi là duyên phận, một loại cảm giác rất tuyệt vời.
Con người phải học cách trưởng thành. Có trải nghiệm qua chia tay, bạn mới có thể nhanh chóng và ngày càng trưởng thành hơn. Có thể ngày mai bạn sẽ vui hơn và sẽ tìm thấy được người yêu bạn hơn! Hãy mạnh mẽ lên nhé!
Mình mới về đến nhà hôm qua (thứ hai, 5 tháng 10, 2009). Đúng một tuần ở Hà Nội. Rất mệt vì jetlag, thời giờ đảo ngược, nóng, và làm việc mỗi ngày.
Đây là lần đầu tiên mình tham dự một đại hội của Mặt Trận Tổ Quốc nên mọi sự đều mới đối với mình, nhưng có lẽ đa số các bạn đã thấy trong TV vài lần rồi, cho nên chắc cũng chẳng lạ lùng gì. Phần lớn là nghi lễ, và các bài diễn văn cũng có tính cách nghi lễ, không sâu vào nội dung, ngoại trừ một vài bài như bài nói chuyện của phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng, giáo sư Phan Đình Diệu, và giáo sư Tương Lai.
Nghi lễ thì rất hay với các màn chiêng trống và múa rồng đầy tính dân tộc. Theo mình cảm nhận thì các nghi lễ có tính cách nghiêm trang nhưng gần gũi và không có tính cách quan liêu. (Tuy nhiên không biết các bạn xem TV thì có cùng cảm nhận không).
Mình tham dự Đại Hộị như là một hành vi tỏ tình anh em, cho nên không có gì đáng nói về việc mình tham dự.
Sau một tuần ở Hà Nội, mình có vài nhận xét sau, xin chia sẻ với các bạn.
1. Trừ lần đầu 1992 khi Việt Nam vẫn chưa thay đổi rất nhanh, từ 1993 đến 2006, lần nào về đến Việt Nam mình cũng cảm thấy sức sống mãnh liệt của mọi người như là điện chạy trên không trung, dày đặc đến nỗi như mình có thể với tay lên và sờ vào các dòng điện đó. Lần này về, mình không cảm thấy sức sống dữ dội đó. Hình như nguời ta có vẻ đằm hơn và chậm hơn trong nét mặt, ít lăng xăng trên đường, ít cười hơn, ít quanh cảnh xây dựng hơn… Nói chung là hình như có rất nhiều thay đổi li ti trong mọi người và trên đường phố, làm cho quanh cảnh không còn sức sống mãnh liệt mà mình cảm được trong những lần về trước đây. Mình nghĩ có thể đó là hậu quả của suy thoái kinh tế năm qua.
2. Trong nhà thì đẹp ngoài ngõ thì bẩn. Nhà nào vào cũng thấy đẹp đẻ mỹ thuật. Nhưng bước ra đến cổng, thì ngoài đường thường là đủ thứ rác rến bất trật tự. Đường xá quá nhiều bụi, và mưa một tí là nhiều nơi rất lầy lội. Rõ ràng là ý thức cộng đồng của chúng ta còn kém, quản lý và vệ sinh công còn rất kém. Mình nghĩ là có lẽ chính phủ phải quan tâm đến lãnh vực này, nhất là vấn đề xả rác và đổ rác bừa bãi, nếu không thì thành phố không đẹp được, và đời sống cũng xuống cấp.
3. Dân chẳng có vẻ gì là quan tâm đến nhà nước cả. Cũng như các câu trả lời về Nghiên Cứu Xã Hội trên Đọt Chuối Non cho thấy, phần đông chúng ta không biết tên đại biểu quốc hội của mình, hay tên của ba bộ trưởng lớn (ngoại giao, quốc phòng và giáo dục) của mình, đa số dân chúng rất thờ ơ với nhà nước và các hoạt động của nhà nước. Tại các công sở ở Hà Nội và trên đường phố có rất nhiều bảng hiệu đỏ rực về Đại Hội 7 của Mặt Trận Tổ Quốc. Tuy nhiên, TẤT CẢ mọi người mình gặp, từ các anh taxi đến các chị tiếp viên trong các nhà hàng, khi họ hỏi, “Anh ra đây công tác à?” (họ tưởng mình ở Sài Gòn ra), và mình trả lời “Tôi về đây dự Đại Hội 7 Mặt Trận Tổ Quốc”, thì mình luôn luôn được trả lời bằng một khuôn mặt không biểu lộ một nét gì cả–khuôn mặt say nothing—và im lặng. Chẳng một ai có phản ứng khác đi, như là, “Vậy à!” hay “Ờ, có bận không anh?” hay “Đại Hội có gì trong ấy?” Ngay cả một cái gật đầu cũng không. Chỉ là im lặng và một khuôn mặt “chẳng nói gì.” Cứ như là cuộc đối thoại đã chẳng bao giờ xảy ra, mình đã chẳng nói gì và họ đã chẳng nghe gì. Fascinating!
Nhà nước có một gánh nặng rất lớn để làm cho nhân dân quan tâm và chia sẻ các hoạt động của nhà nước. Dân mà thờ ơ đến thế thì rất khó để thành công trong các chính sách.
4. Trong Đại Hội và trên báo chí có nói đến vai trò của phản biện như là một khí cụ để xây dựng chính sách. Nhưng mọi người đểu loay hoay không chắc thế nào là phản biện xây dựng, thế nào là phản biện phá hoại, và phải quản lý phản biện thế nào. Cho nên đây là một vấn đề có ảnh hưởng lớn đến mức đóng góp của toàn dân vào việc quản lý quốc gia.
Mình có cảm tưởng mọi người, kể cả nhà nước, vẫn loay hoay trong việc quản lý thông tin trong kỹ nguyên thông tin này, và vẫn thường nghĩ đến cách hạn chế thông tin “xấu”, hơn là khuyến khích thông tin “tốt” đi ra để thông tin tốt thắng thông tin xấu trong dòng thông tin toàn cầu.
Đó là vài điểm chính mà mình nhận xét trong 7 ngày tại Hà Nội. Chia sẻ với các bạn. Dĩ nhiên là dù vấn đề gì chúng ta có, lớn hay nhỏ, cá nhân hay xã hội, nguồn gốc của giải pháp vẫn luôn luôn là tư duy tích cực.
Tản Mạn về Trái Tim, Trà Đàm, Chuyện Uyên Ương, song ngữ, chị Huỳnh thị Huệ.
.
Tin sáng quốc tế, chị Kiêm Yến tóm tắt và nối links.
Na Uy là nơi đáng sống nhất thế giới. Na Uy vẫn duy trì vị trí số 1 là nơi đáng để sống nhất thế giới, trong khi quốc gia châu Phi Niger đứng cuối bảng do chiến tranh và HIV/AIDS. Việt Nam đứng thứ 116.
Lịch sử Nobel và những bất ngờ.(Dân trí) – Ai là người được giải lớn tuổi nhất, ai là người trẻ nhất? Đến nay, bao nhiêu phụ nữ đã giành giải Nobel? Có bao nhiêu “cặp” vợ-chồng, mẹ-con hay cha-con cùng được trao giải này. Hãy cùng khám phá câu trả lời dưới đây.
3 người Mỹ chia nhau giải Nobel Y học 2009.(Dân trí) – Giải Nobel trong lĩnh vực y học đã xác định được chủ nhân – 3 nhà khoa học mang quốc tịch Mỹ là Elizabeth Blackburn, Carol Greider và Jack Szostak.
Michael Bloomberg chi gần 65 triệu USD vận động tái tranh cử.(Dân trí) – Thị tưởng thành phố New York Michael Bloomberg – người có tên trong danh sách Top 10 tỷ phú giàu nhất nước Mỹ – đã bỏ 64,8 triệu USD tiền túi cho chiến dịch vận động tranh cử nhiệm kỳ 3.
Hình ảnh kinh hoàng về động đất Indonesia. Đất lở tạo thành miệng vực sâu hoắm. Mặt đường nứt toác. Dưới đây là những bức ảnh về sức tàn phá của động đất tại Indonesia.
Israel theo đuổi kế hoạch tấn công Iran. Trong khi các cường quốc thế giới đang tiến hành đàm phán với Iran thì Israel vẫn chuẩn bị phương án tấn công quân sự vào các cơ sở hạt nhân của nước này.
Tham mưu trưởng Đan Mạch từ chức vì một cuốn sách.Tham mưu trưởng quân đội Đan Mạch, Đô đốc Tim Sloth Joergensen, tuyên bố từ chức sau khi một sĩ quan dưới quyền dịch và đưa lên mạng một cuốn sách bị cho là tiết lộ bí mật quân sự.
5 tuổi đoạt đai đen Karate.(Dân trí) – Cô bé 5 tuổi Varsha Vinod, từ Allappuzha, Ấn Độ đã trở thành nữ võ sĩ nhỏ tuổi nhất thế giới đạt đai đen môn Karate.
Những cô gái “con nhà nòi” giỏi giang ở Trung Quốc.(Dân trí) – Tài hoa, cá tính mạnh, và nhất quyết không ỷ thế gia đình – những cô gái thế hệ 8X, con cháu các chính trị gia nổi tiếng hàng đầu Trung Quốc đang tự khẳng định bản thân bằng chính tài năng của họ.
“Triều Tiên có 100 cơ sở liên quan đến hạt nhân”.(Dân trí) – Hàn Quốc đã xác định được khoảng 100 địa điểm ở Triều Tiên có liên quan đến chương trình hạt nhân của nước này và Hàn Quốc có khả năng sẽ tấn công những địa điểm này nếu cần thiết – Bộ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc Kim Tae-young hôm nay tuyên bố.
Nhảy dù đội hình toàn nữ đông nhất. TT – 181 phụ nữ nhảy dù đến từ 31 nước đã lập kỷ lục mới “nhảy dù đội hình toàn nữ đông nhất”, giúp gây quỹ hơn 900.000 đôla để chống bệnh ung thư vú.
Tin sáng quốc nội, chị Kiêm Yến tóm tắt và nối links.
Bão Parma diễn biến phức tạp. “Khả năng xấu nhất là bão đi vào quần đảo Hoàng Sa, nơi có nhiều tàu thuyền đánh cá. Khả năng thứ hai là bão đi về phía nam, men theo phía tây đảo Luzon, Philippines”, ông Lê Thanh Hải, Phó giám đốc Trung tâm dự báo Khí tượng thủy văn trung ương cho biết, sáng nay.
Chỉ số HDI của VN xếp thứ 116/182 nước. TTO – Sáng 5-10, Liên hiệp quốc (LHQ) đã công bố đồng loạt trên toàn cầu báo cáo Phát triển con người 2009 với số liệu lấy từ năm 2007. Theo đó, về chỉ số phát triển con người (HDI), Việt Nam xếp thứ 116/182 nước.
Sau bão lũ, dân đi tìm… nền nhà.(Dân trí) – Đứng giữa khoảng trống mênh mông, “bằng phẳng” một cách ngổn ngang sau bão lũ, hàng trăm người dân không còn biết nhà mình từng ở đâu.
Học sinh vùng rốn lũ bộn bề nỗi lo. (TNO) Đến sáng nay 5.10, học sinh huyện Bình Sơn – vùng rốn lũ của tỉnh Quảng Ngãi đến trường với bộn bề nỗi lo. Nhiều trường học bị bão làm tốc mái, ngập sâu trong nước nên hầu hết trang thiết bị dạy học bị hư hỏng hoàn toàn…
Triều cường kết hợp lũ tấn công miền Nam. Từ 5 đến 8/10, đỉnh triều 1,44 m sẽ tấn công Sài Gòn, nhiều tuyến đường có thể bị ngập nặng. Triều cường kết hợp lũ thượng nguồn khiến nước các sông miền Nam dâng cao.
TPHCM và Cần Thơ chìm trong nước lớn.(Dân trí) – Triều cường lớn gây ngập nặng tại nhiều điểm ở TPHCM trong 3 ngày qua. Còn tại Cần Thơ, cơn mưa xối xả kéo dài hơn 2 tiếng đồng hồ vào chiều nay cộng với triều cường khiến hầu hết các con đường ngập sâu từ 0,5-1m.
Di dời hơn 400 hộ dân ra khỏi vùng nứt núi nguy hiểm.(Dân trí) – Đến 19h đêm qua (4/10), trên 100 cán bộ, chiến sĩ của Quân Đoàn 3 cùng lực lượng cứu hộ Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Kon Tum đã tiếp cận và di dời khẩn cấp hơn 400 hộ dân ra khỏi vùng có nguy cơ sạt lở, bị núi đè, đến nơi an toàn.
Lập 32 đoàn kiểm tra an toàn hệ thống lưới điện TP HCM. Một tháng, hai học sinh chết vì điện giật cộng với tình hình hệ thống lưới điện chằng chịt mất an toàn trên khắp các tuyến đưởng buộc Công ty Điện lực TP HCM phải thành lập các đoàn kiểm tra toàn hệ thống.
Hà Nội xây 18 cầu vượt cho người đi bộ. Từ 10/10, Hà Nội sẽ đầu tư 350 tỷ đồng xây dựng 18 cầu vượt dành cho người đi bộ tại những tuyến đường có lưu lượng xe lớn như Giảng Võ, Nguyễn Chí Thanh, Thái Hà, Nguyễn Trãi…
Sơn nữ nhặt rác. TT – Gần đây, người dân Đà Lạt và du khách thấy bên hồ Xuân Hương một hình ảnh khác lạ: những cô sơn nữ trong trang phục thổ cẩm, chiếc gùi trên vai cặm cụi nhặt những mảnh rác nhỏ bỏ vào thùng (ảnh).
Hạnh phúc của Cây là có thể ôm trọn Lá vào trong lòng mình,
Hạnh phúc của Lá là có thể tô điểm cho vẻ đẹp của Cây.
Mà Lá thì sẽ có một ngày nào đó phải lìa cành,
Những chiếc lá mùa thu trải đầy mặt đất,
Lấp kín sự tang thương của mặt đất.
Cây không níu giữ được Lá,
Không nói được lời nào,
Chỉ biết lặng lẽ buông Lá.
Nỗi đau của Lá,
Cây không nhìn thấy.
Nỗi buồn của Cây,
Lá không cảm nhận được.
Lá lìa Cây, Lá sẽ không còn hạnh phúc,
Cây rời Lá, Cây chẳng còn vẻ đẹp của mình.
Thời gian luôn dịch chuyển,
Mọi thứ đều thay đổi theo vòng xoắn của nó.
Rồi Cây sẽ có những chiếc Lá mới,
Sẽ không còn nhớ về sự tồn tại của những chiếc lá trước đây.
Lá theo gió cũng bay đến một nơi thật xa,
Sẽ không còn trở về bên Cây.
Kết cục của tình yêu có lẽ cũng như vậy,
Mặc dù đã từng yêu rất sâu đậm,
Nhưng khi một trong hai người không còn nhớ nhung gì về nhau nữa,
Hay khi người mình yêu không còn bên cạnh,
Thì cuối cùng cũng giống như Cây và Lá
Đau thương chỉ là một chút,
Đau đến mức không còn cảm giác thì sẽ có lúc không còn đau được nữa.
Phần 2:
Vào một đêm mùa thu
Lá nói với Cây
Mình phải đi đây
Im lặng…
Một lúc sau, Cây nói
Mình sẽ mãi nhớ về bạn
Gió đêm thổi đến
Cuốn Lá đi theo
Nhưng không cuốn nổi những nỗi niềm của Lá
Những chiếc lá khi rơi thường quên đi quá khứ
Theo gió bay đến thiên đường
Nhưng có những chiếc lá vẫn ngày đêm nhớ đến Cây
Không chịu quên đi
Do đó Lá không đến được thiên đường
Lại trở về bên cạnh Cây
Lá cảm thấy thật hạnh phúc
Lá hỏi Cây
Bạn có còn nhớ mình không
Cây giả bộ không nhớ
Trái tim Lá thấy nhói đau
Lại là một đêm mùa thu
Lá nói với Cây
Hình như đã đến lúc mình phải đi rồi
Lại là sự im lặng…
Rất lâu, Cây mới nói: tôi sẽ không ngăn cản bạn
Nghe Cây nói, trong tích tắc
Lá đã khóc
Gió đêm làm cây rung nhẹ
Cuốn theo lá
Cây không nhìn thấy Lá đã khóc
Đây là lần đầu tiên Lá vì Cây mà khóc
Và cũng là lần cuối cùng
Theo gió Lá bay về thiên đường chọn lựa sự lãng quên
Không còn nhớ Cây là ai
Vì Lá hiểu rằng
Đối với Cây
Lá chỉ là một chiếc lá rất bình thường
Giờ Lá chỉ biết
Bản thân
Là một chiếc lá rơi rụng trong thiên đường
Nhưng
Cuối cùng ai là người sai
Là Cây sai
Sai ở chỗ không nên dễ dàng quên đi mọi thứ như vậy
Hay là Lá đã sai
Sai ở chỗ không nên quyến luyến đến vậy
Sự đau thương của tình yêu
Thường những người đang yêu không để tâm
Yêu càng sâu đậm
Đau càng rõ rệt
Lựa chọn lãng quên
Là cách gửi gắm duy nhất
Sẽ không còn nhớ nhung
Và sẽ không còn đau khổ.
Điều tôi muốn nói với các bạn rằng: Còn có một tình yêu được gọi là vứt bỏ!
Chiều tối, anh lái xe về nhà trên đường quê 2 làn xe chạy. Việc làm, trong thị trấn nhỏ giữa miền Tây này, chậm như chiếc Potiac cũ mèm. Nhưng, chưa bao giờ anh thôi tìm kiếm.
Bị thất nghiệp từ khi nhà máy Levis đóng cửa, cùng với mùa lạnh đến, đói rét đang ùa vào nhà anh.
Đường vắng vẻ. Không mấy người qua lại trừ vài người có lý do đang phải đi. Bạn bè anh hầu như đã rời đi. Họ đều có gia đình để chăm lo và ước mơ để theo đuổi.
Nhưng anh ở lại. Dẫu sao cha mẹ anh đều chôn cất ở đây. Anh sinh ra ở đây và hiểu rõ vùng quê này.
Dù đèn pha bị hư không thấy đường, khi cần anh vẫn có thể đi trên con đường này và chỉ ra cái gì ở mỗi bên.
Trời bắt đầu tối dần và tuyết rơi nhẹ. Tốt hơn anh nên đi nhanh hơn
Bạn biết đấy, anh suýt không thấy một bà lão bên lề đường. Nhưng ngay trong ánh sáng mờ mờ, anh nhận ra bà đang cần giúp đỡ. Anh dừng lại trước chiếc Mercedes và bước ra.
Chiếc Pontiac vẫn rền rĩ khi anh tiến gần bà.
Nụ cười của anh không làm bà bớt sợ. Đã một giờ đồng hồ hoặc hơn không ai dừng lại giúp đỡ.
Liệu anh có làm hại bà? Anh trông không lương thiện, nghèo và đói. Anh có thể nhận ra bà đang sợ run, trong giá rét. Anh biết cảm giác đó. Cái run rẫy của nỗi sợ hãi.
Anh nhẹ nhàng: “Cháu ở đây để giúp bà. Sao bà không đợi trong xe cho ấm. Thế này nhé, tên cháu là Joe”
Bánh xe chỉ bị xì, nhưng thế đã quá tệ cho một cụ già. Khi Joe bò dưới gầm tìm chỗ để kê cái kích, anh bị trầy vài chỗ. Cuối cùng Joe thay xong lốp xe. Nhưng anh lấm lem và tay bị trầy xước.
Khi đang vặn khoá cái bù loong, người đàn bà xoay kính xe xuống, nói chuyện. Bà kể mình đến từ St. Louis và đi ngang qua đây.
Lời cảm ơn dường như không đủ cho sự giúp đỡ của anh. Joe đóng cốp xe, mỉm cười.
Bà hỏi phải trả anh bao nhiêu. Bao nhiêu cũng được. Bà đã tưởng tượng hết thảy những điều tồi tệ xảy ra nếu anh không dừng lại. Joe nghĩ về tiền, anh không cần nó. Chỉ là giúp đỡ một người lúc khó khăn và Chúa biết rất nhiều người đã giúp anh. Cả cuộc đời anh đã sống theo cách này, không bao giờ anh nghĩ sẽ làm khác. Anh nói với bà nếu muốn trả công, lần sau khi thấy người cần giúp đỡ, hãy giúp họ, và anh nói thêm “…hãy nghĩ đến tôi”
Anh đợi đến khi bà khởi động xe và đi khuất. Đó là một ngày lạnh và buồn, nhưng anh cảm thấy dễ chịu khi hướng về nhà, hòa vào màn đêm.
Đi được vài dặm, bà lão thấy một quán ăn nhỏ. Bà bước vào kiếm gì đó ăn nhanh xua đi cái lạnh trước đó, rồi tiếp tục đoạn đường cuối về nhà.
Nhà hàng trông tồi tàn. Bên ngoài là hai bình gas cũ. Toàn bộ cảnh tượng thật xa lạ với bà. Cái máy tính tiền ngỡ như chiếc điện thoại của một
nam diễn viên thất nghiệp, chẳng mấy khi reo.
Cô hầu bàn đến cùng cái khăn sạch để bà lau tóc ướt. Cô có một nụ cười dịu ngọt, suốt ngày trên môi cô. Bà nhận ra cô có thai gần tám tháng,
nhưng không hề để cái đau nhức mệt mỏi thay đổi thái độ của mình. Bà băn khoăn làm sao người nhỏ bé như vậy lại có thể thật tốt với người lạ. Bất chợt, bà nhớ đến Joe.
Sau khi ăn xong, và cô hầu bàn đi lấy tiền thối lại tờ một trăm đô la, người đàn bà bước vội ra khỏi cửa chính. Bà đã đi khi cô quay lại. Cô gái đang tự hỏi bà đã đi đâu, chợt thấy mấy chữ được viết trên một chiếc khăn ăn.
Cô gái đã khóc khi đọc những gì người đàn bà viết: “Cô không nợ tôi điều gì cả, là tôi nợ cô. Nếu thực sự muốn trả lại cho tôi thì đây là việc cô cần làm. Đừng để chuỗi tình yêu kết thúc với mình.”
Dù còn nhiều bàn phải lau, đổ đầy các tô đường và phục vụ nhiều người, nhưng cô đã gác lại.
Đêm hôm đó, khi từ nơi làm việc về nhà, lên giường, cô nghĩ về số tiền và những gì bà viết. Làm sao bà ấy biết cô và chồng cần tiền?
Sẽ là khó khăn khi đứa bé chào đời vào tháng sau. Cô biết chồng mình lo lắng như thế nào và khi anh nằm ngủ bên cạnh, cô hôn anh nhẹ nhàng, thì thầm, chậm rãi: “Mọi việc sẽ ổn thôi, em yêu anh Joe.”
Nhị Uyên và Lan Hương dịch
CHAIN OF LOVE
He was driving home one evening, on a two-lane country road. Work, in this small mid-western community, was almost as slow as his beat-up Pontiac. But he never quit looking. Ever since the Levis factory closed, he’d been unemployed, and with winter raging on, the chill had finally hit home.
It was a lonely road. Not very many people had a reason to be on it, unless they were leaving. Most of his friends had already left. They had families to feed and dreams to fulfill. But he stayed on. After all, this was where he buried his mother and father. He was born here and knew the country.
He could go down this road blind, and tell you what was on either side, and with his headlights not working, that came in handy. It was starting to get dark and light snow flurries were coming down. He’d better get a move on.
You know, he almost didn’t see the old lady, stranded on the side of the road. But even in the dim light of day, he could see she needed help. So he pulled up in front of her Mercedes and got out. His Pontiac was still sputtering when he approached her.
Even with the smile on his face, she was worried. No one had stopped to help for the last hour or so. Was he going to hurt her? He didn’t look safe, he looked poor and hungry. He could see that she was frightened, standing out there in the cold. He knew how she felt. It was that chill that only fear can put in you. He said, “I’m here to help you m’am. Why don’t you wait in the car where it’s warm. By the way, my name is Joe.”
Well, all she had was a flat tire, but for an old lady, that was bad enough Joe crawled under the car looking for a place to put the jack, skinning his knuckles a time or two. Soon he was able to change the tire. But he had to get dirty and his hands hurt. As he was tightening up the lug nuts, she rolled down her window and began to talk to him. She told him that she was from St. Louis and was only just passing through. She couldn’t thank him enough for coming to her aid. Joe just smiled as he closed her trunk.
She asked him how much she owed him. Any amount would have been alright with her. She had already imagined all the awful things that could have happened had he not stopped. Joe never thought twice about the money. This was not a job to him. This was helping someone in need, and God knows there were plenty who had given him a hand in the past. He had lived his whole life that way, and it never occurred to him to act any other way. He told her that if she really wanted to pay him back, the next time she saw someone who needed help, she could give that person the assistance that they needed, and Joe added “…and think of me”.
He waited until she started her car and drove off. It had been a cold and depressing day, but he felt good as he headed for home, disappearing into the twilight. A few miles down the road the lady saw a small cafe. She went in to grab a bite to eat, and take the chill off before she made the last leg of her trip home. It was a dingy looking restaurant. Outside were two old gas pumps. The whole scene was unfamiliar to her. The cash register was like the telephone of an out of work actor, it didn’t ring much.
Her waitress came over and brought a clean towel to wipe her wet hair. She had a sweet smile, one that even being on her feet for the whole day couldn’t erase. The lady noticed that the waitress was nearly eight months pregnant, but she never let the strain and aches change her attitude. The old lady wondered how someone who had so little could be so giving to a stranger. Then she remembered Joe.
After the lady finished her meal, and the waitress went to get her change from a hundred dollar bill, the lady slipped right out the door. She was gone by the time the waitress came back. She wondered where the lady could be, then she noticed something written on a napkin. There were tears in her eyes, when she read what the lady wrote. It said, “You don’t owe me a thing, I’ve been there too. Someone once helped me out, the way I’m helping you. If you really want to pay me back, here’s what you do. Don’t let the chain of love end with you.”
Well, there were tables to clear, sugar bowls to fill, and people to serve, but the waitress made it through another day. That night when she got home from work and climbed into bed, she was thinking about the money and what the lady had written. How could she have known
how much she and her husband needed it? With the baby due next month, it was going to be hard. She knew how worried her husband was, and as he lay sleeping next to her, she gave him a soft kiss and whispered soft and low,
“Everything’s gonna be alright, I love you Joe.”