Chào các bạn,
Nhà thờ Tế Hanh đã qua đời. Một thiên tài thi ca đã ra đi.
Trong kho tàng thi ca Việt Nam, bài thơ mình thích nhất là Bão của Tế Hanh. Mình đã dịch bài này ra tiếng Anh và đã đăng trên tạp chí thơ đại học Illumination vài năm về trước. Lúc đó mình có gửi tập thơ về Hội Nghệ Sĩ Việt Nam ở Hà Nội nhờ chuyển đến Tế Hanh, nhưng có lẽ không đến. Hai năm trước đây mình có gửi bài dịch về cho chị Phương, con gái Tế Hanh.
Ngoài bài thơ Bão, Tế Hanh còn để lại cho mình một dấu ấn khác. Năm 1989, lúc đó mình làm việc với một số bạn ở Washington thành lập US-Vietnam Trade Council, và Council bảo trợ anh Nguyễn Ngọc Trường của Bộ Ngoại Giao, tổng biên tập tạp chí Quan Hệ Quốc Tế, qua Mỹ ba tháng tìm hiểu hệ thống Mỹ. Council sắp một cuộc gặp mặt riêng giữa mình và anh Trường. Hai người gặp nhau ăn trưa trong một quán ăn gần Quốc Hội. Đó là người Cộng Sản đầu tiên mình gặp. Nói với nhau đủ thứ chuyện. Dĩ nhiên là mình nói nhiều về nhu cầu đổi mới kinh tế chính trị Việt Nam. Một lúc sau nói đến điều gì đó mà anh Trường đọc “Bài thơ tình ở Hàng Châu” của Tế Hanh:
Anh xa nước nên yêu thêm nước
Anh xa em càng nhớ thêm em
Hai câu đầu này đúng tâm sự mình quá, mình nhờ anh Trường chép lại cả bài. Và mình nghĩ, Hóa ra người Cộng Sản cũng đầy thi ca mộng mơ như mình chứ đâu chỉ biết đánh nhau như mình tưởng.
Bài thơ này, chị Kiều Tố Uyên vừa đăng gần đây trong bài Hàng Châu và bài thơ tình của Tế Hanh.
Dưới đây là bài báo trên VnExpress nói về cuộc đời Tế Hanh. Và bài thơ Bão mà mình đã dịch ra Anh ngữ, gọi là một chút để cùng tưởng niệm một vì sao rơi.
-
Bão
Cơn bão nghiêng đêm
Cây gãy cành bay lá
Ta nắm tay em
Cùng qua đường cho khỏi ngã
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi
.
-
Tế Hanh (1957)
Tình Bạn Tình Yêu Thơ
(Nhà Xuất Bản Giáo Dục, VN 1987)
.
Storm
The storm tilted the night
Branches broke, leaves flew
I clutched at your hand
Crossing the street together so we wouldn’t fall
The storm has left long ago
The trees have turned green again
But you’re now away
And the storm in my heart will always stay
.
-
Translated by TDH
April 5, 1998 (March 9, 2000)
12h ngày 16/7, nhà thơ Tế Hanh trút hơi thở cuối cùng để về với “sông nước của quê hương”, sau hơn 10 năm nằm liệt giường vì căn bệnh xuất huyết não. Ông hưởng thọ 89 tuổi.
![]() |
Nhà thơ Tế Hanh. Ảnh tư liệu. |
Tế Hanh tên thật là Trần Tế Hanh, sinh ngày 20/6/1921 trong một gia đình nhà Nho nghèo ở thôn Đông Yên, xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Ông học ở trường làng, trường huyện. Đến tuổi 15, nhà thơ tương lai ra Huế học trung học. Chính nơi đây, ông bắt đầu gặp gỡ, giao lưu với các tác giả của phong trào Thơ Mới và dần dà trở thành một trong những cây bút từng làm nên một thời đại hoàng kim cho thi ca Việt Nam.
Được biết đến với bài thơ đầu tiên Những ngày nghỉ học từ năm 17 tuổi (1938), Tế Hanh ghi dấu ấn trên thi đàn bằng những cảm xúc trong sáng, vẩn vơ, buồn buồn của tuổi học trò. Những sáng tác đầu tay của ông sau đó được tập hợp trong tập Hoa niên – tập thơ được Tự lực văn đoàn khen tặng (dưới tên Nghẹn ngào).
Thời kỳ Cách mạng tháng Tám, Tế Hanh tham gia cách mạng ở Huế. Hòa bình lập lại, ông tập kết ra Bắc, làm việc ở Hội Văn nghệ, sau đó là Hội Nhà văn Việt Nam.
![]() |
Những năm cuối đời, nhà thơ ốm nặng. Ảnh: ANTG. |
Sau 1954, vượt qua những thành công đầu tiên của mình, Tế Hanh khẳng định sức bền của ngòi bút qua một loạt tập thơ như Lòng miền Nam (1956), Gửi miền Bắc (1958), Tiếng sóng (1960), Hai nửa yêu thương (1963), Con đường và dòng sông (1980), Em chờ anh (1994)… Chủ đề quen thuộc thời kỳ này của ông là tình cảm với miền Nam quê hương, ý chí đấu tranh, khát vọng thống nhất Tổ quốc. Tác giả có những vần thơ thiết tha về quê hương đã đi vào lòng người với những sáng tác tiêu biểu như Quê hương, Nhớ con sông quê hương, Mặt quê hương... Với những đóng góp nổi bật đó, ông được nhận Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt I năm 1996.
Vào những năm 80, Tế Hanh bị đau mắt, rồi ông mù dần. Hơn 10 năm trước, nhà thơ ngã bệnh nặng và nằm liệt giường, lúc mê lúc tỉnh. Những lúc tỉnh táo, ông vẫn nghe thơ, đón bạn bè đến thăm. Nhưng mấy năm gần đây, nhà thơ gần như sống thực vật.
Nhà văn Đào Thắng, chánh văn phòng Hội Nhà văn cho biết, hiện tại, Hội Nhà văn đang bàn bạc với gia đình nhà thơ để tổ chức chu đáo cho ông về nơi yên nghỉ cuối cùng.
Hà Linh
Một số bài thơ tiêu biểu của Tế Hanh:
Quê hương Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ Dân chài lưới lần da ngăm rám nắng Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ Mặt quê hương Mặt em như tấm gương Kìa đôi mắt, đôi mắt Kìa vừng trán thanh thanh Miệng em cười tươi thắm Hơi thở em chan hòa Hôm qua ai thù giặc Hôm nay ai xót thương Ôi miền Nam yêu dấu Ôi tháng năm nhớ thương |
Chia buồn với gia đình nhà thơ và chia sẻ cảm xúc về những vần thơ của Tế Hanh.
Hi, anh Hoành
Cảm ơn anh đã viết bài để tưởng nhớ đến nhà thơ Tế Hanh, em vừa đọc lại “Bài Thơ Tình từ Hàng Châu” và bài “Quê Hương” của ông mà thấy cảm xúc lạ quá, em còn nhớ hồi học phổ thông có lần đề thi cuối kì của bọn em là phân tích bài thơ Quê Hương của Tế Hanh, đứa nào cũng sợ và phải cố về học thuộc lòng bài thơ để còn thi, còn khi viết bài về Hàng Châu được anh Hoành tặng cho bài “Bài Thơ Tình từ Hàng Châu” , em đã thấy Hàng Châu trong bài viết của mình đẹp lên rất nhiều, và hôm nay khi đọc lại “Quê Hương” thi thấy nuối tiếc và buồn về cái chết của ông, buồn vì thấy những năm cuối đời của ông phải sống trong bệnh tật như vậy.
ThíchThích
Thương vô cùng nhà thơ của “nhớ con sông quê hương”!
ThíchThích
Chào anh Hoành.
Cảm ơn anh đã viết cho mọi người biết rõ hơn về nhà thơ Tế Hanh ,Một nhà thơ mà thời thơ ấu em rất yêu với bài thơ “Nhớ con sông quê” đã đi vào lòng người ,ai ai cũng nhớ .Giờ đây khi vĩnh biệt nhà thơ ai ai cũng thương tiếc một tài năng của quê hương đất Quãng..Em cung có mấy vần thơ xin chia sẽ cùng anh và các bạn yêu thơ Tế Hanh .
TRỞ VỀ VỚI CỘI NGUỒN
Anh đã trở về với cội nguồn
Quê hương yêu dấu với dòng sông .
Một thời thơ ấu gội mưa nắng
Dòng nước yêu thương mãi ấm nồng.
Người đã đi rồi sông biết không..?
Chiều nghiêng bóng đỗ tím hoàng hôn
Bạn bè thân hữu ngày xưa ấy
Hội ngộ bên anh một chữ đồng.
Lệ ứa tuôn trào đưa tiễn anh
Về lòng đất mẹ nghĩ yên lành
Chúc anh siêu thoát trời Tây Trúc
Gửi lại cuộc đời con sóng xanh.
Vĩnh biệt anh rồi ..Anh hởi anh !
Tình thơ dào dạt rất chân thành
“Sông quê” Đầm ấm tình nhân thế
Nhớ mãi anh hoài..Anh Tế Hanh.
HP (viết thương tiếc nhà thơ Tế Hanh )
Đôi dòng xin chia sẽ cùng Anh Hoành và Thân hữu trong ĐỌT CHUỐI NON.. Hồng phúc .
ThíchThích