Thứ bảy, 21 tháng 3 năm 2009

Bài hôm nay:

Yes We Can – Video nhạc Obama, anh Trần Đình Hoành nối link.

Ôi bãi bờ tìm kiếm suốt đời ta…, Văn Hóa, song ngữ, thơ Bùi Minh Quốc, anh Trần Đình Hoành dịch.

Người quét đường, Danh Ngôn, song ngữ, anh Nguyễn Minh Hiển dịch.

Trái tim làm gì ? Danh ngôn, song ngữ, chị Loan Subaru dịch.

Yêu cụ thể, yêu trừu tượng, Trà Đàm, anh Trần Đình Hoành.
.

Tin Sáng, chị Thùy Dương tóm tắt và nối links.

“Tin vào sức mạnh của tuổi trẻ,” Quỹ văn hóa Phan Châu Trinh.

Ông già Bỉ hát nhạc trẻ em tại Hà Nội, Nhà Hát Lớn (20/3) và Học viện Âm nhạc Quốc gia (21/3).

Tháng ba và cuộc đồng hành da cam, bạn bè quốc tế về thăm Mỹ Lai và các nạn nhân da cam.

Đưa thanh niên tình nguyện về 61 huyện nghèo, 600 đội thanh niên tình nguyện về nông thôn giúp phát triển nông thôn.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ !!

🙂 🙂 🙂 🙂

Đọt Chuối Non

Ôi Bãi Bờ Tìm Kiếm Suốt Đời Ta…

vung-tau1

Ôi Bãi Bờ Tìm Kiếm Suốt Đời Ta…

Những tưởng mình có thể nghỉ ngơi
Với biển xanh kia nắng gió tuyệt vời
Tôi lại sống những đêm hè trăn trở
Sóng nói gì trước cửa Vũng Tàu ơi ?

Bạn tôi chết dưới chân cầu Cỏ May
Mũi Vu Hồi phía đông năm ấy
Phút khốc liệt cuối cùng
Khuôn ngực anh bất thần bật dậy
Cụm hỏa lực cuối cùng
Tắt hẳn
Chúng tôi ào lên ngày đại thắng

Bây giờ những chiếc xe qua, rồi những chiếc xe qua
Mùa hè bình yên đưa người đi nghỉ mát
Trong số họ có bao nhiêu người biết được
Máu đã đổ làm sao trước nhịp cầu này
Cây cầu tầm thường vài phút bánh xe quay

Bạn tôi chết khi còn rất trẻ
Tuổi cô gái kia thôi, đang ùa chạy nô cười
Mắt mở nhìn như uống cả xa khơi
Giang tay choàng lấy biển

Và thân thể ngời ngời trong sóng quyện
Bạn tôi ơi, nếu còn sống, chắc chắn là anh phải đến tận đây
Để xoài mình trên cát
Cho sóng mơn làn da nghe rì rầm biển hát
Thấy cuộc đời yên ả biết bao nhiêu

Có thể là anh sẽ gặp và yêu
Chính cô gái kia đang tung mình giỡn sóng
Cô ấy cũng yêu anh—Ôi vầng mặt trời bé bỏng
Cứ thế bồng bềnh mọc lặn giữa đời anh

Nhưng anh chẳng đến được đây, chẳng bao giờ đến được
Tuổi hai mươi anh nằm lại đó rồi
Ngực đẩm máu dầm trong bùn nước
Nghe thân cầu rung động tiếng xe lăn

Anh cứ nằm lặng lẽ chẳng băn khoăn
Bao người vụt đi qua
Có ai nhớ tới mình hay chẳng nhớ
Cái đó đâu quan trọng chi mà
Anh chỉ biết gửi hồn mình theo họ
Một bãi bờ khao khát suốt đường xa
Ôi bãi bờ tìm kiếm suốt đời ta
Nơi biểu hiện những gì ta hằng nấu nung trong lửa
Người thực sự làm người, người thực sự thương nhau
Mắt gặp mắt trong ngần, lòng với lòng rộng mở
Mỗi ban mai lại như thuở yêu đầu

Bùi Minh Quốc, 1984
Tình Bạn Tình Yêu Thơ, tr. 283
Nhà XBGD, Hà Nội, 1987

.

vungtau_bridge
O The Shore We’ve Looked for All Our Life

I thought I could rest
With the blue ocean, the sunlight, the magnificent wind
But I’ve lived through the summer nights tossing and turning
O Vung Tau, what say the waves at the ocean’s door?

My friend died under Co-May Bridge
At Cape Vu-Hoi that winter
The last intense minute
Your chest sprang up suddenly
The last firing spot
Died out
We stormed forth to victory

Now cars pass, then cars pass
Peaceful summer brings vacationers
How many know
How blood has flowed before this bridge
The ordinary bridge, a few minutes of wheel rolling

My friend died young
At the age of that running laughing girl
Eyes open drinking up high seas
Arms stretched wide holding the large ocean

And the body glittering in the rolling waves
O my friend, if still alive, you surely would have come here
To sprawl on the sand
Letting the waves caress the skin, listening to the sea’s murmuring
Feeling how peaceful life is

Perhaps you would meet and love
That wave-playing girl
And she would love you—O the small sun
Just like that, would always bob up and down in the midst of your life

But you can’t come, you can never come
At twenty you have stayed there
Bloody chest soaked in the watery mud
Hearing the bridge’s tremors under the rolling wheels

You lie there quietly, wondering not
Among the many who scurry by
Who remember you, who do not
That is unimportant
You know how to send them your soul
The shore we’ve thirsted for during that long long way
O the shore we’ve looked for all our life
Where exists what we’ve forged in fire–
Man as true man, man who truly loves
Eyes meeting pure eyes, hearts wide-open hearts
Each morning feeling like falling again in love

Translated by Trần Đình Hoành

Stumble It!

© Copyright 2009, TDH
Licensed for non-commercial use

Người quét đường

quet-rac

Nếu một người được gọi là người quét đường, anh ta quét đường dù là Michelangelo vẽ tranh, Beethoven soạn nhạc, hay Shakespeare làm thơ. Anh ta nên quét đường thật giỏi, đến nỗi mọi người từ thiên đường lẫn trái đất đều dừng lại để nói: “Ở đây có anh quét đường thật tuyệt, anh đã sống và làm việc thật tài.”

Nguyễn Minh Hiển dịch

.

If a man is called a streetsweeper, he should sweep streets even as Michelangelo painted, or Beethoven composed music, or Shakespeare wrote poetry. He should sweep streets so well that all the hosts of heaven and Earth will pause to say, Here lived a great streetsweeper who did his job well.

Martin Luther King, Jr.

Yêu cụ thể , yêu trừu tượng

truu_tuong

Chào các bạn,

Trong thời đại chúng ta, ta thấy tận mắt bao cuộc chiến, giết hằng triệu con người, nhân danh chủ nghĩa này, chủ nghĩa nọ, đạo này, đạo nọ, thần này chúa nọ, lý tưởng này, con đường nọ. Những người đứng trong các cuộc chiến đó rất hăng say và nồng nhiệt chém giết. Nếu bạn nói bất kỳ câu nào để khuyên họ ngừng tay, có thể là bạn sẽ bị mắng nhiếc, bỏ tù, hay xử tử tức thì. Tuy nhiên, nếu đứng ngoài cuộc, mọi người chúng ta đều phải lắc đầu, “Sao những người này có thể điên rồ đến mức đó nhỉ?”

Đây không phải là triết lý cùn hay nhà văn giàu tưởng tượng. Đây là sự thực đã xảy ra mấy mươi năm nay trên khắp trái đất, kể cả ngay trên quê hương chúng ta. Và ngày nay vẫn đang xảy ra với đủ các cuộc thánh chiến, cách mạnh, đấu tranh, từ Afganistan đến Lebanon, đến Sudan, đến Sri Lanka …

Trong tất cả các cuộc chiến, mỗi bên lâm chiến luôn luôn có một lý tưởng cao cả nào đó: Chúa, Allah, người nghèo, quê hương, công bằng, bác ái, tự do, dân chủ, hạnh phúc, độc lập… Tất cả những gì cao đẹp nhất trên đời đều được mang ra trương thành các khẩu hiệu to lớn, với đủ bảng xanh đỏ chạy trên khắp các nóc phố, loa phóng thanh khắp ngang cùng ngỏ hẽm, toàn hệ thống radio, TV, báo chí và Internet rầm rộ của các phe nắm quyền hành. Những hệ thống tuyên truyền vĩ đại như vậy, nhồi vào mắt vào tai vào tim vào óc mỗi người mỗi giây mỗi phút trong ngày, những điều đẹp đẽ cao thượng nhất, chỉ để phục vụ những chém giết dã man nhất.

tranh-truu-tuong
Đó không phải là một cái gì rất bệnh hoạn trong tâm thức con người hay sao?

Nhưng mà điều gì đã làm cho chúng ta trở thành u tối đến mức đó?

Nhà Phật gọi đó là vô minh, không có ánh sáng. Điều đặc biệt của vô minh là nó như bệnh điên. Người điên không biết được là mình điên, bởi vì nếu biết được mình điên tức là mình đang còn tĩnh. Người vô minh cũng thế, không biết được là mình vô minh, vì nếu biết được mình vô minh thì đã không là vô minh.

Nhưng, lập lại lần nữa, điều gì đã làm cho con người trở thành vô minh đến mức đó? Có rất nhiều lý do riêng cho mỗi trường hợp, mỗi cá nhân, mỗi đoàn quân, mỗi quốc gia. Tuy nhiên, dù là lý do nào khởi đầu, kết quả kế tiếp vẫn là một cho tất cả mọi trường hợp: Người ta vô minh vì người ta say mê cái trừu tượng, mà không thấy được những con người cụ thể đứng trước mặt. Người ta “yêu” đồng bào, nhưng không thấy được người nông dân run rẩy đang quì trước họng súng xin tha mạng. Người ta “yêu” tổ quốc, nhưng không thấy được cây cầu mình đang xây sẽ xụp vì xi măng bị mình ăn xén. Người ta “yêu” gia đình nhưng không thấy mình cứ say sưa và bạt tai vợ thường xuyên. Người ta “yêu” người nghèo, nhưng không thấy mình chắt bóp từng xu với người ăn người làm.

Những cái trừu tượng—tổ quốc, đồng bào, công bình, bác ái, tự do, dân chủ, Chúa, Phật, Thượng đế, Allah–chỉ là những danh từ trừu tượng. Không có vị nào tên là Tổ quốc cho bạn một bạt tai nếu bạn nói tôi ghét tổ quốc. Không có vị nào tên là Đồng bào cho bạn cái đá nếu bạn tham nhũng bạc tỉ. Không có vị nào tên Công bình cho bạn vài quả đấm nếu bạn cưỡng bách người nghèo ra khỏi mảnh đất của họ để bạn có bạc tỉ bỏ túi. Chúa, Phật, Allah,Thượng đế, nếu có mặt, thì “chúng mày làm chúng mày chịu, nhân quả trả vay.”

nguoi-ngheo

Cho nên, những cái trừu tượng rất dễ bị nhân danh, bị lạm dụng. Hơn thế nữa, những cái trừu tượng còn có khả năng tiêu thụ ta hoàn toàn, xâm nhập vào toàn diện tri thức và đời sống của ta như là “quỉ ám”, và làm ta thành tuyệt đối mù lòa. Nếu ta khởi sự lạm dụng tên “phát triển xã hội” chẳng hạn, để kiếm tiền bỏ túi hay để bóc lột người cô thế, thì chỉ sau một thời gian ngắn, cái “phát triển xã hội” đó bắt đầu rỉa rói ăn sâu vào não bộ của ta và làm cho ta tin rằng ta thực sự phục vụ một vị thần tên “Phát triển xã hội” và, vì vị thần này, ta sẵn sàng sát phạt thẳng tay những ai ta nghĩ là không phục vụ vị thần linh của ta, trong khi tư tưởng của vị thần linh đó chẳng gì khác hơn là tư tưởng của cái tôi mù lòa của ta.

Đây không phải là lý thuyết mà là sự kiện lịch sử của bao nhiêu cuộc chiến thảm khốc mà chính chúng ta chứng kiến trong thế kỷ 20, và hiện tại hằng ngày. Và bạn đừng vội đổ lỗi cho một vài người như Hitler, Stalin, Polpot, bin Laden… Mỗi ung nhọt của cơ thể đã có mầm độc từ trong máu, thấm sâu trong mỗi tế bào.

Mỗi chúng ta cần dành vài phút để xét lại chính mình—chúng ta nói gì về tình yêu đồng bào, tình yêu tổ quốc, yêu thương người nghèo, bảo vệ công lý, v.v…? Và chúng ta đã và đang làm gì để thể hiện tình yêu đó? Và cách thể hiện tình yêu của ta nằm trong hành động mà người ngoài nhận ra ngay là tình yêu không? Như là vuốt ve, an ủi, chăm sóc, thương mến, cho tặng… hay là nằm trong dạng hằn học, chưởi bới, đánh đập, mạ lị, kiêu căng? Xong rồi bạn tự cho điểm bạn. Lòng bạn chỉ có bạn và thượng đế của bạn biết. Không ai có quyền phê phán.

Nhưng làm thế nào để chúng ta tránh bị “quỉ ám” bởi những danh từ trừu tượng? Thưa, rất giản dị: Ta phải yêu những con người cụ thể, những cái gì cụ thể trước mắt ta. Khoan nói yêu gia đình, hãy dịu dàng chăm sóc vợ con đi. Khoan nói yêu đồng bào, hãy tử tế với người láng giềng đi. Khoan nói yêu người nghèo, mua vài tấm vé số giúp ông cụ mù bán vé số đi. Khoan nói yêu thành phố, ngưng xả rác đi. Khoan nói yêu môi trường xanh, ngưng ăn thịt thú rừng đi. Khoan nói yêu tổ quốc, đóng thuế đầy đủ đi. Khoan nói yêu tự do, để cho con cái thong thả đi. Khoan nói yêu dân chủ, để các học trò bàn luận thoải mái đi. Khoan nói yêu Chúa, thành tâm với bạn bè đi. Khoan nói yêu Phật, từ bi với người lầm lỗi đi.

nguoi_ngheo

Tất cả những gì trừu tượng đều có thể đạt được một cách xác thực, không dối trá, nếu ta không nghĩ đến trừu tượng mà chỉ đối xử đúng với những gì cụ thể. Cứ nhân ái với láng giềng, đương nhiên đó là yêu đồng bào. Giữ sạch sẽ đường phố, đó là yêu tổ quốc. Bố thí một đồng bạc, đó là yêu Chúa. Nhẫn nhục với người gây sự ngoài đường, đó là yêu Phật. Không ức hiếp người nghèo khổ, đó là con Thượng đế.

Mỗi chúng ta phải tự thành thật với chính mình,và phải bám chặt vào những gì cụ thể chung quanh ta để mà sống. Nếu nhìn vào lịch sử, và đọc báo hằng ngày, ta thấy mỗi người chúng ta đều có khả năng trở thành rất tăm tối—chỉ một tí quyền hành, môt tí tiền bạc, một tí địa vị, con người của ta có thể thở thành mù lòa rất dễ. Nhưng nếu ta đã có thói quen quan tâm đặc biệt đến những gì cụ thể trước mắt, thì rất khó cho chúng ta trở thành mù lòa, vì rất dễ để nhận ra hôm nay ta có ăn gian tiền của ai không, có bố thí cho ai không, có dịu ngọt lễ độ với người ăn mày nào không. “Cụ thể” không bao giờ nói dối.

Chúc các bạn một ngày vui.

Mến

Hoành

Stumble It!

© Copyright 2009, TDH
Licensed for non-commercial use

“Tin vào sức mạnh của tuổi trẻ”

qvnpct

Chỉ sau hơn một năm chính thức hoạt động, Quỹ văn hóa Phan Châu Trinh đã lần lượt trao ba giải thưởng uy tín: giải thưởng tinh hoa giáo dục quốc tế, giải thưởng Việt Nam học và giải thưởng nghiên cứu. Chương trình dịch thuật là một trong ba chương trình trọng tâm của quỹ. Bên cạnh đó, quỹ còn xây dựng “Tủ sách dẫn nhập” và “Tủ sách tri thức mới” với mục đích cập nhật kiến thức cho độc giả VN. Chương trình quan trọng thứ ba là “Học viện nhân dân”, đang được khởi động như một kiểu Đông Kinh nghĩa thục của thế kỷ 21. Với tôn chỉ “chấn hưng dân trí”, hoạt động của quỹ đang tạo nên những hiệu ứng tốt trong xây dựng nền tảng tri thức xã hội.

Xem tiếp tại đây

Ông già Bỉ hát nhạc trẻ em tại Hà Nội

gibus

Ca sĩ – nhạc sĩ chuyên hát cho trẻ em, Gibus, sẽ cất giọng với nhạc cụ Likembe và chiếc guitar, cùng những động tác mang tính giáo dục trẻ em vào lúc 19h30 tại Nhà hát Lớn, số 1 Tràng Tiền (20/3) và 14h00 tại Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam (21/3). Lời bài hát của ông đậm chất hài hước, giảm nỗi đau của con người và mang tính thời sự. Gibus mong muốn tạo mối liên hệ kết nghĩa giữa một trường học ở Việt Nam và Bỉ về âm nhạc.

Xem tiếp tại đây.

Đưa thanh niên tình nguyện về 61 huyện nghèo

thanh-nien-tinh-nguyen

Thời gian tới Đoàn sẽ đưa các đội hình TN tình nguyện về 61 huyện nghèo trên toàn quốc, thành lập 600 đội TN xung kích thường xuyên ứng trực và tham gia cứu hộ cứu nạn, phòng chống dịch bệnh, triển khai các hoạt động góp phần xây dựng và phát triển thế hệ TN nông thôn năng động, sáng tạo, có trí tuệ, sản xuất kinh doanh giỏi, trở thành lực lượng xung kích trong xây dựng nông thôn mới.

Xem tiếp tại đây.