Phát hiện lớn nhất thế hệ

thinkwin

Phát hiện lớn nhất của thế hệ chúng ta là người ta có thể thay đổi cuộc đời mình bằng cách thay đổi tư duy. Bạn suy nghĩ như thế nào, bạn sẽ là người như thế ấy.

Phạm Kiêm Yến dịch

.

The greatest discovery of our generation is that human beings can alter their lives by altering their attitudes of mind. As you think, so shall you be.

William James

Một ứng xử nhân hậu

mecon
Hình như cha ông ta rất đa tình, đa tình đến độ biết làm thơ trước khi biết chữ (thì chính những người bình dân họ đã chẳng làm ca dao từ thuở chưa đọc được chữ viết đó sao?).

Và có lẽ cái đa tình đã thêm cho họ cái công lực để sống cho nhân hậu.

Một câu chuyện oái ăm và cảm động từ xưa để lại;

    Mình nói với ta mình hãy còn son
    Ta đi ngang ngõ thấy con mình bò.
    Con mình những trấu cùng tro
    Ta đi xách nước rửa cho con mình!

Một bài ca mà hai câu chuyện:
Một lời đùa vô tâm! Một vỡ lở bẽ bàng!

Lời đùa của ai đó để cho ai lần dò tìm đến và cái hạnh phúc lấm lem của ai đã đặt dấu chấm cho một câu chuyện.

Chuyện gì sẽ tiếp theo cái nghịch cảnh oái ăm kia?
Buồn giận, cãi lẫy, bất bình, kêu rêu, mắng nhiếc, chì chiết, xấu hổ, đố kị, ghen tuông?
Vâng, đó là lẽ thường tình.

Song cái thường tình đã không xảy ra.
Và câu chuyện kết thúc thật cảm động:

    Ta đi xách nước rửa cho con mình!

GIẾNG LANG

Nước giếng làng ngày xưa trong lắm, là chắt lọc của rừng, của suối, của gốc đa đầu làng, của vầng trăng trên cao… và chắt lọc của cả văn hóa làng xã nữa.

Có lẽ chính cái chắt lọc tinh tuyền kia đã thanh lọc để cái chuyện đùa không nên có kia hóa thân thành một chuyện tình cảm động.

Một ứng xử ở tầm văn hóa cao.

Chính cái chổ mà lẽ thường sẽ đặt dấu chấm hết sẽ là chỗ để tình yêu thương lên tiếng, để lòng nhân hậu thăng hoa.

Và cây hoa mọc trên ghềnh đá của thử thách kia hẳn sẽ không chịu héo úa theo mưa nắng thất thường.
floweronthecliff
Con người ngày hôm nay nghẹt thở bởi sênh phách, xe máy, xe hơi, và cao ốc chọc trời.
Ngày giờ của thờì hiện đại được đo bằng phút giây.
Có khi nào tấm lòng được đo bằng so đo hơn thiệt?

Mong sao cuộc sống đắp đổi mà không đánh đổi để mỗi chúng ta còn kịp mỗi chiều mỗi tối với tay sờ lại đời mình, lọc lại hồn mình mà rủ sạch bụi bặm ích kỉ.

Mà còn giữ, còn tặng cho nhau những gì nhân hậu nhất!

Quế Sơn đầu hạ
NGUYỄN TẤN ÁI

Khát vọng

Desiderata
Hãy bình thản bước đi
giữa những tiếng huyên náo và nhịp đời hối hả
Hãy nhớ rằng sự bình an chỉ có được trong thinh lặng

Không khoan nhượng và trên cuộc hành trình dài
Luôn khiêm ái với tha nhân
Biết lắng nghe ngay cả gã khờ và người dốt.
Vì họ đều có câu chuyện của đời mình

Nói lên chân lý của bạn nhẹ nhàng rõ ràng
Hãy tránh xa những kẻ ồn ào và gây hấn
Ấy là những kẻ đem khổ đau cho tâm hồn

Chớ so sánh mình với kẻ khác
Bạn có thể thành tự phụ hay chua chát
Vì luôn có những người phi thường và những kẻ tầm thường hơn bạn

Hãy tận hưởng niềm vui thành tựu và lên kế hoạch cho cuộc đời mình
Hãy yêu lấy công việc và sự nghiệp của mình

Tiếp tục quan tâm đến sự nghiệp
Dù sự nghiệp khiêm cung-
Ấy là tài sản thực sự giữa dâu bể cuộc đời – thăng trầm số phận

Thận trọng trong kinh doanh giao dịch
Bởi lẽ đời lắm dối gian lừa lọc
Nhưng đừng để sự nghi ngờ che đức hạnh hoá vô minh
Bao nhiêu con người đã phấn đấu quên mình cho lý tưởng ngày mai
Thế cuộc nhiễu nhương nhưng anh hùng đâu thiếu
Hãy là chính mình với nguyên vẹn yêu thương

Chớ nghi ngờ khinh mạn tình yêu
Vì yêu thương là suối nguồn vĩnh cửu
Tưới mát cỏ xanh trên hoang mạc khô cằn

Biết lắng nghe ý kiến của những bậc cao minh từng trải
Biết khoan dung nhượng bộ sức trẻ
Nuôi dưỡng sức mạnh tâm hồn để bảo vệ mình trước phong ba

Nhưng chớ đầu độc mình bằng những huyễn hoặc tối tăm
Bởi sợ hãi sinh ra trong mệt nhoài và cô độc
Trên cả cái trật tự kỷ cương vững mạnh
Chớ quên nhẹ nhàng khoan thứ với chính ta

Bạn và tôi cùng một kiếp sinh linh
Như cây mọc kia và những vì sao
Có quyền hiện hữu
Dẫu có rõ ràng hay chăng với bạn
Vũ trụ kia cứ thế bày ra
Hãy bình an cùng Thượng Đế
Dẫu bạn nhận thức Người là chi

Dẫu lao động vất vả với khát vọng
trong ồn ả cuộc đời
Dẫu cho những giấc mơ tan nát, nhọc nhằn và giả dối

Xin giữ lấy bình an trong hồn ta bạn nhé!
Thế gian này còn đẹp lắm

Hãy vui lên phấn đấu vì hạnh phúc bạn ơi

Huỳnh Huệ dịch

Innerpeace

DESIDERATA

Go placidly amid the noise and the haste,
and remember what peace there may be in silence.
As far as possible, without surrender,
be on good terms with all persons.
Speak your truth quietly and clearly;
and listen to others,
even to the dull and the ignorant;
they too have their story.
Avoid loud and aggressive persons;
they are vexatious to the spirit.
If you compare yourself with others,
you may become vain or bitter,
for always there will be greater and lesser persons than yourself.
Enjoy your achievements as well as your plans.
Keep interested in your own career, however humble;
it is a real possession in the changing fortunes of time.
Exercise caution in your business affairs,
for the world is full of trickery.
But let this not blind you to what virtue there is;
many persons strive for high ideals,
and everywhere life is full of heroism.
Be yourself. Especially do not feign affection.
Neither be cynical about love,
for in the face of all aridity and disenchantment,
it is as perennial as the grass.
Take kindly the counsel of the years,
gracefully surrendering the things of youth.
Nurture strength of spirit to shield you in sudden misfortune.
But do not distress yourself with dark imaginings.
Many fears are born of fatigue and loneliness.
Beyond a wholesome discipline,
be gentle with yourself.
You are a child of the universe
no less than the trees and the stars;
you have a right to be here.
And whether or not it is clear to you,
no doubt the universe is unfolding as it should.
Therefore be at peace with God,
whatever you conceive Him to be.
And whatever your labors and aspirations,
in the noisy confusion of life,
keep peace in your soul.
With all its sham, drudgery, and broken dreams,
it is still a beautiful world.

Be cheerful. Strive to be happy.

Max Ehrmann

Cuộc sống và những va đập

whitepebble
Có một lần, lâu lắm rồi, tôi đọc được một câu chuyện đơn giản mà giàu triết lý sống, đó là câu chuyện về hòn sỏi. Tôi xin kể lại đây lời tự thuật của hòn sỏi với các chi tiết tôi còn nhớ được. Hòn sỏi kể về chuyến đi đầy cam go của mình như sau:

“Tôi vốn xuất thân từ một tảng đá khổng lồ trên núi cao. Tôi nằm đó, trải qua sương gió, nắng mưa trong bao năm tháng dài đăng đẳng. Sau một thời gian, nắng, nóng, mưa và lạnh làm cho người tôi đầy vết nứt. Tôi vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, góc cạnh lởm chởm và lăn xuống núi, mưa bão và nước lũ cuốn tôi qua các dòng sông suối rồi xuôi về biển. Do liên tục bị va đập, lăn lộn trên đường ra biển, tôi bị thương tích đầy mình. Mỗi lần bị va đập, những góc cạnh của tôi đau đớn vô cùng nhưng rồi chúng cũng bớt xù xì lởm chởm mà tròn dần trên chặng đường tôi đi. Và chính những dòng nước cuốn tôi đã xoa dịu và làm lành những vết thương của tôi. Cùng với đớn đau, tôi học được nhiều bài học quý báu và cuối cùng, tôi trở thành một hòn sỏi láng mịn như bây giờ.”

Lời trần thuật của người nào đó gán cho hòn sỏi làm tôi liên tưởng đến quá trình hình thành ngọc trai tự nhiên. Thành phần ngọc trai tự nhiên chủ yếu là xà cừ. Người ta cho rằng ngọc trai được tạo ra khi có một vật lạ nhỏ hoặc hạt cát chui vào bên trong con trai biển và nằm luôn trong đó. Bị kích thích bởi vật lạ này, con trai tiết ra một chất dịch bao bọc dị vật. Đây là cách phản ứng để tự chữa lành các vết thương của loài nhuyễn thể này. Quá trình này lặp đi lặp lại nhiều năm và chất tiết ra đó tạo nên một lớp xà cừ bao bọc lấy hạt cát hay dị vật xâm nhập mà tạo thành viên ngọc đẹp, quý và có giá trị.

Bạn nghĩ gì về những chi tiết trong câu chuyện hòn sỏi và ngọc trai? Trong cuộc sống, chúng ta không thể tránh khỏi những những va đập đầy biến động. Liệu chúng ta có sẵn lòng ôm ấp những đớn đau và học cách vươn lên trên nỗi đau, để rồi một ngày nào đó chúng ta cũng có thể tạo ra những “hòn sỏi mịn màng hay “viên ngọc trai lấp lánh”? Là con người, không ai được ban tặng một cuộc đời như ý với mọi thứ đều hoàn hảo. Cuộc sống là một quá trình tự mình làm nên với nhiều thử thách cam go. Chúng ta có đủ can đảm để trải qua cuộc hành trình gian khó như hòn sỏi đã trải qua? Liệu chúng ta có đủ bản lĩnh như con trai biển, trong dòng lệ đớn đau với dị vật xâm nhập, tạo nên được những viên ngọc trai lung linh màu sắc?

pearlsinoyster

Đau đấy các bạn ạ, nhưng đủ sức chịu đựng và biết cách chuyển hóa nỗi khổ niềm đau là một nghệ thuật. Nếu như tảng đá vỡ không kiên trì chịu đựng đau thương để lăn tròn góc cạnh, sẽ không có những hòn sỏi tròn láng. Nếu những con trai không chịu đựng nổi sự đớn đau của hạt cát hay dị vật nào đó chui vào bên trong vỏ của mình và có cách phản ứng tự vệ, loài nhuyễn thể có tên gọi là ‘trai’ ấy sẽ không tạo được những viên ngọc lung linh sắc màu. Đã bao giờ bạn thấy được rằng chính những chông gai mới mang lại những bài học quý và để lại những ấn tượng đẹp, dù rằng trong quá trình này, cần nhiều nỗ lực để ôm ấp và chuyển hóa? Đã bao giờ bạn sử dụng chất liệu đau thương để tạo cho mình những hạt ngọc trai kỳ diệu chưa?

Cuộc sống vốn có chu kỳ vận hành riêng mà chúng ta quen ví như là quy luật hình ‘sin’, hết thăng đến trầm, hết trầm lại thăng như sóng biển nhấp nhô. Ta không thể nào thay đổi cuộc sống; việc chúng ta có thể và nên làm là thay đổi thái độ về cuộc sống. Có thể là bạn, có thể là tôi, cuộc sống chẳng bao giờ chỉ mang đến toàn là hạnh phúc. Cuộc sống cũng không bất công đến nỗi chỉ đem đến cho ai toàn niềm đau. Đừng bao giờ nghĩ rằng con đường ta đi chỉ có cỏ gai rác rưởi hay đầy hoa thơm trái ngọt. Nhìn bầu trời, bạn sẽ thấy, trời lúc nào cũng có mây. Áng mây bay qua, cứ để nó bay qua, trời xanh vẫn cứ trong sáng đó thôi. Cuộc đời không quá giản đơn là một mặt phẳng hoặc trắng hoặc đen. Điều quan trọng là biết cách phát huy nội lực mình có được để tự nâng mình vượt lên những nỗi đau, những va đập của cuộc sống để tự hoàn thiện bản thân. Đây là một kỹ năng sống. Trong mọi hoàn cảnh, sống hết mình trong hiện tại với niềm tin trọn vẹn vào chính bản thân mình, hướng về tương lai, tin vào ngày mai tươi đẹp, chúng ta sẽ có một cuộc sống ý nghĩa.

Cuộc sống là tập hợp của vô vàn những điều biến động. Vì vậy, trong mọi cảnh ngộ, chúng ta cần nhớ cuộc hành trình của hòn sỏi và sự hình thành hạt ngọc trai để sống tự tin hơn, để học cách xoa dịu và làm lành những vết thương, thăng hoa trong cuộc sống. Sự va đập của cuộc sống chẳng có gì đáng sợ đâu bạn ạ. Đừng bao giờ nghĩ mình quỵ ngã. Dù có lúc tưởng chừng mất tất cả, ta vẫn còn có niềm tin, nghị lực và cả bài học quý giá từ cái ‘mất tất cả’ đó mà. Nếu biết cách, chính những lúc chưa thành công hay thiếu may mắn ấy là những ‘thành phần’ của liều thuốc chủng ngừa cho cuộc sống mỗi người. Sự trải nghiệm bản thân là bài học sinh động nhất. Một khi chúng ta học được cách chấp nhận đớn đau trong quá trình chuyển hóa những góc cạnh xù xì, chúng ta sẽ trở thành những hòn sỏi láng mịn. Khi nào chúng ta có đủ sức ôm ấp và chuyển hóa những đau thương trong nước mắt, chúng ta có thể tạo nên những hạt ngọc trai quý giá cho đời.

Hằng Như

Đại đoàn kết dân tộc – cội nguồn sức mạnh của chúng ta

Thứ Tư, 31/08/2005, 09:12 (GMT+7)

Đại đoàn kết dân tộc – cội nguồn sức mạnh của chúng ta

TT – Mấy hôm nay, thủ đô Hà Nội đang chuẩn bị lễ kỷ niệm 60 năm Quốc khánh. Đi qua quảng trường Ba Đình lịch sử, tôi thấy anh em đang dựng một khẩu hiệu rất lớn: “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công”.Với hơn 60 năm tham gia chiến đấu và xây dựng, tôi không nhìn khẩu hiệu đó như một vật trang trí bằng gỗ, bằng giấy, bằng vải… Tôi bồi hồi xúc động với nhận thức rằng nó là một tư tưởng lớn của Bác, một đạo lý lớn của dân tộc. Từ 60 năm trước nó đã thể hiện ở chính nơi đây, nó vẫn thấm trong tim của Người đã yên nghỉ trong lăng kia.

Nhân những ngày này, ngẫm lại, tôi càng thấy thấm thía tư tưởng lớn đó của Bác: đoàn kết là bản năng của nhiều loài sinh vật (đàn chim, bầy kiến, bầy ong…). Ở loài người, bản năng đó đã phát triển thành một nhu cầu có ý thức. Tùy nơi, tùy lúc, ý thức đó có thể đậm hay nhạt. Mà nghiệm trong lịch sử VN và lịch sử các dân tộc trên thế giới, thấy sự đậm nhạt này có quan hệ mật thiết với sức mạnh của quốc gia, với sự hưng thịnh của các nền văn minh.

Trong tác phẩm Nên học sử ta, viết vào đầu năm 1942, Bác đã viết: “Sử ta dạy cho ta bài học này: lúc nào nhân dân ta đoàn kết muôn người như một thì đất nước ta độc lập tự do. Trái lại, lúc nào nhân dân ta không đoàn kết thì bị nước ngoài xâm lấn. Vậy nay ta phải biết đoàn kết, đoàn kết mau, đoàn kết chắc chắn thêm lên mãi…”.

“Từ khi làm nhiệm vụ quản lý ở địa phương cũng như ở tầm quốc gia, tôi đã có dịp tìm hiểu nhiều nước và tiếp xúc với nhiều chính khách lớn trên thế giới. Qua đó, tôi kiểm nghiệm lại nhiều điều và rút ra một bài học – thời bình cũng không khác trong thời chiến – về một chân lý muôn thuở: Quốc gia nào khắc phục được những mâu thuẫn nội tại để cùng tìm thấy niềm tự hào chung, lợi ích chung thì có thể tạo ra sức mạnh nội lực và do đó càng có uy tín quốc tế. Ngược lại, nơi nào mà dân tộc chia rẽ, đối địch với nhau , thì dù có tài nguyên quốc gia phong phú, có dân số đông đúc, vẫn không tạo ra sức mạnh, vị thế quốc tế do đó cũng không thể vững vàng”

Ngay từ năm 1941, trong bài “Kính cáo đồng bào”, Bác viết: “Hiện thời muốn đánh Pháp, Nhật, ta chỉ cần một điều: toàn dân đoàn kết. Trong lúc này quyền lợi dân tộc giải phóng cao hơn hết thảy. Chúng ta phải đoàn kết lại. Cứu quốc là việc chung. Ai là người VN đều phải kề vai gánh vác một phần trách nhiệm…”.Cách mạng Tháng Tám là một kết quả rực rỡ của tư tưởng đó.

Không chỉ có sĩ, nông, công, thương, binh, mà cả vua quan triều Nguyễn cũng ngả theo cách mạng. Nhờ đó kẻ xâm lược mất đi chỗ dựa ban đầu. Kẻ thù trong nước bị tê liệt. Còn những người có tâm huyết với nước với dân thì được thu phục và tận tụy đến cùng với cách mạng và kháng chiến.

Đoàn kết đồng thời có nghĩa là phải khoan dung

Đoàn kết đồng thời có nghĩa là phải khoan dung. Chính phủ Hồ Chí Minh chủ trương xóa bỏ mọi hận thù và chia rẽ do chế độ cũ để lại, sẵn sàng thu dụng những người có tài, có năng lực, có tâm huyết, mà không kể đến quá khứ. Bác đã tuyên bố: “Chính phủ không để tâm moi ra những tội cũ để đem ra làm án mới làm gì”.

Ở Bác, đại đoàn kết không chỉ đóng khung trong phạm vi quốc gia, mà được thể hiện cả trên phạm vi quốc tế. Ngay từ trước cách mạng, Bác đã ra sức tìm kiếm những quan hệ với bất cứ nước nào có thể đóng góp cho sự nghiệp giải phóng dân tộc. Trong hoàn cảnh lịch sử lúc đó, tư tưởng này không phải lúc nào cũng đem lại kết quả như ý, nhưng ít nhất thì tấm lòng chân thành của Bác cũng đã có sức mạnh kiềm chế kẻ thù, giảm thiểu được khả năng đối đầu, trì hoãn những xung đột bất lợi, bảo vệ những thành quả đầu tiên của cách mạng…

Đến Đại hội Đảng lần thứ II đầu năm 1951, vấn đề đại đoàn kết được đặt ra và nhìn nhận trong những hoàn cảnh khác. Đã có không ít ý kiến xung quanh vấn đề này. Bác kết luận: “Chính vì Đảng Lao động VN là Đảng của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, cho nên nó phải là Đảng của dân tộc VN”. Lời giải thích đó của Bác đã có sức thuyết phục mạnh mẽ trong đại hội Đảng.

Về phần mình, trải qua bao năm tháng suốt từ trước Cách mạng Tháng Tám đến ngày nay, từ những phút gian nguy giữa sống và chết, đến những ngày chia ngọt sẻ bùi từng thắng lợi, tôi đã bao lần được đồng bào che chở cưu mang, đã chứng kiến bao tấm gương hi sinh của những người thuộc mọi tầng lớp và lứa tuổi… Tôi càng thấm thía những bài học lớn đó của Hồ Chí Minh.

Tiếc rằng một số năm sau đó, tư tưởng đại đoàn kết đã bị coi nhẹ, quan điểm giai cấp đã được vận dụng một cách máy móc, một chiều.

Trong các chiến dịch cải cách ruộng đất và cải tạo công thương nghiệp, nhiều nhân sĩ yêu nước, nhiều nhà kinh doanh có công với cách mạng đã không được coi như bạn nữa, gây những tổn thất lớn về chính trị và kinh tế.

Tư tưởng thành phần chủ nghĩa đã dẫn tới hai kết quả: làm mất đi nhiều tài năng của một bộ phận đáng kể trong dân tộc, đồng thời đưa một cách gượng ép những nhân tố tuy rất cơ bản về chính trị nhưng lại không đủ chất lượng trong quản lý và xây dựng.

Bước vào sự nghiệp kháng chiến chống Mỹ cứu nước, tư tưởng đại đoàn kết của Bác lại một lần nữa bừng lên như một sức mạnh vĩ đại của cả dân tộc. Nhiều thành phần khác nhau trong xã hội miền Nam, kể cả các nhân sĩ, các nhà tư sản, thậm chí cả những sĩ quan cao cấp trong quân đội chính quyền Sài Gòn, cũng đã hình thành nhiều tổ chức, nhiều khuynh hướng khác nhau chống lại chế độ độc tài tay sai của Mỹ (Ngô Đình Diệm, Nguyễn Văn Thiệu). Có một số là thành viên bí mật của Mặt trận Dân tộc giải phóng miền Nam VN và mặt trận Sài Gòn – Gia định. Do đó, chính quyền tay sai đã bị cô lập càng bị cô lập hơn, đã suy yếu càng suy yếu hơn. Lực lượng cách mạng đã lớn mạnh càng lớn mạnh hơn.

Ngày nay, nước ta không còn những kẻ xâm lược. Nhưng kẻ thù vẫn còn. Một trong những kẻ thù đó là sự nghèo nàn, lạc hậu. Lạc hậu thì sẽ tụt hậu. Tụt hậu thì khó thoát khỏi vòng lệ thuộc. Tất cả những ai có thể góp một phần vào việc chống kẻ thù đó đều nên và có thể có mặt trong hàng ngũ của chúng ta.

Muốn thế, cần ngồi lại với nhau. Bằng thiện chí, bằng tấm lòng chân thật, hãy cùng nhau xem lại một cách sòng phẳng những chỗ hay, chỗ dở, chỗ nào đã khắc phục được rồi, chỗ nào còn phải hoàn thiện tiếp…

Đến nay, 30 năm rồi, những điểm có thể gặp nhau là rất cơ bản, đó là đất nước VN, là dân tộc VN, là phát triển, là phồn vinh, là độc lập, tự do, hạnh phúc.

Những điểm gặp thì đã có. Nhưng người đến gặp thì chúng ta vẫn mong muốn đông hơn nữa, nhiều hơn nữa.

Trong thời gian này tôi có may mắn được sống và chiến đấu cùng đồng bào các giới trong lòng Sài Gòn – Gia Định, sau đó hơn 15 năm tiếp theo tại miền Tây Nam bộ. Sài Gòn là thành phố lớn, có đủ mọi tầng lớp dân cư đô thị khác nhau. Còn Tây Nam bộ suốt kháng chiến chống Pháp và nhiều năm kháng chiến chống Mỹ là một vùng có những nhà địa chủ giàu có nhất nước ta, những nhà trí thức từng du học ở Pháp, những quan chức cao cấp của chính quyền đương thời, những nhà tu hành và tín đồ của nhiều tôn giáo, những người thuộc những dân tộc khác nhau, như Khơme, Chăm, Hoa… Nhưng ở cả hai địa bàn ấy, chúng tôi vẫn tồn tại và hoạt động được là nhờ được sống giữa lòng dân, thuộc đủ các tầng lớp xã hội. Bài học về sức mạnh dân tộc càng thấm sâu trong máu thịt tôi.Trên lĩnh vực quốc tế, tinh thần đoàn kết cũng đã đạt được nhiều kết quả thật ngoạn mục. Phong trào phản chiến ở Mỹ, ở Pháp và phong trào phản đối chiến tranh xâm lược VN ở nhiều nước trên thế giới, đã làm cho kẻ thù xâm lược VN càng ngày càng bị cô lập. Trong các nước xã hội chủ nghĩa, tư tưởng đoàn kết quốc tế của Bác Hồ đã làm cho những người bạn lớn của chúng ta dù còn mếch lòng với nhau nhưng vẫn luôn luôn nhất trí ủng hộ sự nghiệp kháng chiến của chúng ta.

Sau khi miền Nam được hoàn toàn giải phóng, rất nhiều vận hội đã mở ra cho cả nước:

– Đất nước đã được hòa bình, thống nhất. Giang sơn đã trở về một mối. Lòng người cũng qui về một mối.

– Toàn dân vui mừng được yên ổn làm ăn, kiến tạo lại đất nước, góp phần vào sự nghiệp xây dựng và phát triển chung của cả dân tộc.

– Một đội ngũ đông đảo công thương gia và trí thức miền Nam, có những khả năng và kinh nghiệm trên nhiều lĩnh vực khác nhau, là một vốn quí, có thể đóng góp vào việc xây dựng một nước VN hòa bình, giàu mạnh.

– Hầu hết quân đội, sĩ quan và những viên chức trong chính quyền cũ cũng đều mong mỏi được sống trong hòa bình, hòa hợp, có cơ hội làm lại một cuộc sống yên ổn.

– Trên bình diện quốc tế, cả những nước đã từng đem quân tham gia vào cuộc chiến ở VN cũng thấy cần xóa đi những ám ảnh của quá khứ và bày tỏ thiện chí với VN. Kể cả trong chính quyền Mỹ cũng thấy có những dấu hiệu muốn sớm đi tới bình thường hóa quan hệ với VN, như một cách để làm dịu vết thương nhức nhối của cuộc chiến…

Rất tiếc là ý thức đoàn kết dân tộc lại một lần nữa bị phần nào xao nhãng bởi bệnh chủ quan và say sưa vì chiến thắng, bởi những cách nhìn hẹp hòi, biệt phái, bởi chuyện phân biệt thắng – thua, bởi những kỳ thị ta – ngụy…

Tiếp đó, cuộc cải tạo công thương nghiệp tư nhân ở miền Nam và việc hợp tác hóa nông nghiệp một cách rập khuôn, mà sau này Đại hội Đảng lần thứ VI đã rút kinh nghiệm, là vừa đụng chạm tới cả những người đã từng có công đóng góp cho cách mạng, vừa triệt tiêu đi một nguồn lực kinh tế rất quan trọng.

Kinh tế khó khăn, đời sống bế tắc, cộng với những phương thức quản lý xã hội quá cứng nhắc và tình trạng kỳ thị thành phần… đã làm cho cả một số người yêu nước, muốn đóng góp cho đất nước cũng đành dứt áo ra đi.

Những tổn thất kể trên ít nhiều đã trực tiếp liên quan đến nhiệm vụ của tôi, một người lãnh đạo thành phố mang tên Bác. Tôi đã chứng kiến nhiều nhà trí thức, nhà công thương trước khi rời quê hương vẫn trăn trở cân nhắc, rồi cũng phải “liều mình nhắm mắt đưa chân”. Mặc dầu trong phạm vi khả năng và quyền hạn của mình, Thành ủy chúng tôi cũng đã chân tình giúp đỡ và động viên nhiều anh chị em, nhưng tôi vẫn thấy lúc bấy giờ Thành ủy vẫn có nhiều bất lực và có phần trách nhiệm về tình hình đó.

Trên bình diện quốc tế, một số chủ trương cứng rắn quá mức cần thiết đã làm cho VN lâm vào tình cảnh thêm thù bớt bạn mà thật ra không phải là hoàn toàn không tránh được.

Kết quả là VN bỏ lỡ rất nhiều vận hội. Tiếp đó là những năm tháng đầy khó khăn, với những khủng hoảng kéo dài. Đó chính là một bài học lớn của lịch sử.

Để ngọn lửa yêu nước và đại đoàn kết dân tộc sáng mãi

Từ ngày Đảng ta có chủ trương đổi mới, tư tưởng hòa hợp dân tộc lại được phục hưng và ứng nghiệm với nhiều kết quả khả quan. Quan điểm kinh tế nhiều thành phần, quan điểm kinh tế mở, tư tưởng VN làm bạn với tất cả các nước trên thế giới, khép lại quá khứ, hướng về tương lai… đã giúp cho nước ta khai thác được cả nội lực và ngoại lực để vượt khỏi khủng hoảng, liên tiếp thu được những thành quả về mọi mặt.

Ngày nay chúng ta đã có một nước VN độc lập, thống nhất và đang trên đường tiến tới thực hiện lý tưởng dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh. Chúng ta đã từng bước nâng cao uy tín quốc tế. Do đó, chúng ta càng có sức cảm hóa nhiều hơn. Những kinh nghiệm quốc tế vừa qua càng chỉ rõ thêm rằng nếu chỉ dùng đối đầu và bạo lực để giải quyết những thù hận thì chỉ đẻ ra thù hận. Nếu dùng cách cảm hóa để giải quyết thù hận thì có thể triệt tiêu được thù hận và tạo ra sức mạnh càng ngày càng dồi dào hơn.

Nếu cứ còn chia rẽ do hận vì bại, kiêu vì thắng, thì có ích gì cho bản thân, cho đất nước, cho hình ảnh VN trên trường quốc tế?

Nhìn ra thế giới, càng nghiệm thấy rằng tài nguyên lớn nhất cho mọi quốc gia chính là tài nguyên con người. Nếu qui tụ được sức người, thì nhiều nguồn lực khác cũng có thể được qui tụ. Con người mà không qui tụ thì mọi nguồn lực khác cũng rơi rụng.

Trong thế giới ngày nay, nguồn lực hàng đầu là trí thức. Nói như thế không có nghĩa là đề cao những con người trí thức cụ thể, mà nói đến một điều kiện không thể thiếu cho sự phát triển: Trong cuộc đua tranh để phát triển, không thể chỉ dựa vào nhiệt tình và ý chí, mà phải dựa vào kiến thức, học vấn, sự nhận thức các qui luật của thiên nhiên và của xã hội. Theo kinh nghiệm lịch sử của thế giới và bản thân nước ta, nhất là qua những kinh nghiệm của Bác Hồ, thấy rằng trí thức tận tụy hay không là tùy thuộc vào chúng ta có tin dùng trí thức hay không, có giao cho họ đảm nhiệm những trọng trách mà họ xứng đáng được đảm nhiệm hay không. Điều đó không tùy thuộc vào bản thân trí thức, mà vào lãnh đạo: có đủ khả năng thu phục nhân tâm và nhân tài hay không. Thu hút được nhân tài cũng là một tài năng

Nhân kỷ niệm 60 năm Cách mạng Tháng Tám, chúng ta hãy cùng nhau nhớ lại không khí hào hùng và sôi nổi của những ngày tháng đó. Ngọn lửa tạo nên không khí đó chính là tinh thần yêu nước và đại đoàn kết dân tộc, mà người thắp nên ngọn lửa đó chính là Bác Hồ. Khi đó, tất cả mọi người VN đều như một. Khi đó, yêu nước là cách tốt nhất để yêu mình.

Để ngọn lửa đó còn sáng mãi, chúng ta hãy cùng ôn lại mấy bài học lớn của Bác:

– Đất nước VN, giang sơn VN cùng mọi thành quả của nền văn hóa VN không phải là của riêng ai, của một giai cấp hay đảng phái nào, mà là tài sản chung của mọi người VN, của cả dân tộc VN.

– Đã thế thì mọi người VN đều có trách nhiệm và có quyền được đóng góp vào việc tô điểm cho giang sơn đó, làm giàu thêm và đẹp thêm cho nền văn hóa đó.

– Lại vì thế nên phải làm sao để cho mọi người VN đều được sống với giang sơn gấm vóc này, được hưởng mọi giá trị vật chất và tinh thần của nền văn hóa này.

Nếu thực hiện tốt những tư tưởng đó, với kỷ niệm 60 năm quốc khánh, tôi hoàn toàn tin tưởng rằng dòng chữ “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết, Thành công, thành công, đại thành công” trên quảng trường Ba Đình sẽ không chỉ là một khẩu hiệu bằng sắt, bằng gỗ, bằng vải màu…, mà sẽ là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua bao thách thức trước mắt. Từ tinh thần của Ba Đình ngày ấy, nó sẽ trở lại với dân tộc, nó sẽ đem lại cả sức sống, niềm tin, niềm vui, nghĩa tình và hạnh phúc cho hàng triệu và hàng triệu người VN chúng ta.

VÕ VĂN KIỆT

Để thật sự đại đoàn kết dân tộc

Người ta thường nói đến đại đoàn kết khi chiến đấu chống xâm lược, khi gặp những khó khăn chống chọi với kẻ thù, ít nói đến đại đoàn kết dân tộc khi hòa bình. Chúng ta hình như chỉ chú trọng đến lịch sử đấu tranh, những vinh quang, anh hùng của chiến đấu chống xâm lược mà ít quan tâm đến lịch sử xây dựng, vinh danh những vĩ nhân xây dựng đất nước.

Nếu chúng ta đã từng coi mất nước là mối nhục, đã đại đoàn kết dân tộc để giành được độc lập cho đất nước thì ngày nay cũng phải làm sao cho mọi người dân ý thức được rằng nghèo nàn, lạc hậu là mối nhục không thể chấp nhận được. Từ đó, chúng ta đại đoàn kết dân tộc để xây dựng đất nước giàu đẹp, văn minh không thua kém các nước trong khu vực cũng như các nước trên thế giới!

Sau 30 năm sống và làm việc kể từ ngày đất nước thống nhất, tôi vô cùng thấm thía khi nghe nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt nói trong bài báo trên rằng đoàn kết có nghĩa là phải khoan dung.

Đọc bài viết của nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt, tôi mong ước con cháu của những người cộng sản cũng như những người đã từng chống cộng sản mãi mãi không còn coi nhau là kẻ thù nữa, mọi người VN chỉ có kẻ thù chung là sự nghèo nàn, lạc hậu của đất nước.

HÃN NGUYÊN NGUYỄN NHà(tiến sĩ sử học)

Bài học luôn mới

Đoàn kết là bài học luôn mới trong mọi thời, là kim chỉ nam để hành động và thành công. Trong xu thế mới hiện nay chúng ta mở cửa thu hút đầu tư nước ngoài, đồng thời cũng mở cửa để thu hút chất xám VN ở khắp nơi trên thế giới. Những người trẻ chúng tôi mong muốn Chính phủ tạo ra môi trường thuận lợi với những qui định cụ thể trong việc sử dụng nguồn lực con người. Hiện nay ở nhiều nơi, nhiều cơ quan vẫn còn tình trạng sử dụng lao động “con ông cháu cha”, quen biết.

Vì thế đã bỏ qua rất nhiều người có tâm huyết, có khả năng làm tốt công việc hơn những người quen biết. Những người trẻ sinh sau chiến tranh, tôi nghĩ họ không thể vì chiến tranh, vì những sai lầm của ông, của bố họ trước đây mà bị đẩy ra khỏi “cuộc chạy” đưa đất nước tiến lên. Bài học đoàn kết trong thời đại ngày nay, theo tôi, là bài học không phân biệt đối xử, không kỳ thị, moi móc quá khứ, bài học của lòng bao dung. Có như thế nguồn lực con người trong cuộc chiến chống nghèo nàn, lạc hậu của đất nước mới dồi dào.

MẠNH KHÔI (ĐH KHXH&NV TP.HCM)

Phải biến khẩu hiệu thành hành động!

Nghe nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt nói ông không nhìn khẩu hiệu “Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết. Thành công, thành công, đại thành công” như một vật trang trí bằng gỗ, bằng giấy, bằng vải, tôi thấy giật mình!

Lâu nay chúng ta quen sống với khẩu hiệu, phong trào… nên những vấn đề có tính tư tưởng, tính sống còn ngày càng trở nên quen thuộc và đôi khi chúng ta bước qua nó với một cái nhìn… vô cảm. Cuộc sống cứ cuốn chúng ta trôi theo nhịp điệu “cơm áo gạo tiền” hằng ngày, đã làm chúng ta trở nên bàng quan với thực tế, quay lưng với lịch sử!

Những sự kiện được báo chí khơi gợi như những cuốn nhật ký của anh Thạc, chị Trâm… đã đốt cháy lên ngọn lửa khát vọng của tuổi trẻ. Vậy tinh thần đoàn kết dân tộc, qua bài viết của nguyên Thủ tướng, có được khơi dậy? Ông Võ Văn Kiệt bảo đó là cội nguồn của sức mạnh, nhưng với chúng ta đó còn là động lực, là niềm tin, là khát vọng!

Muốn ngọn lửa yêu nước, tinh thần đoàn kết dân tộc rực sáng trong vận hội mới, chúng ta phải hành động bằng những việc làm cụ thể của mỗi cá nhân, của chính sách nhà nước và chiến lược của cả dân tộc!

NGỌC LỮ (P. Cát Lái, Q.2, TP.HCM)

Nguồn: Tuổi Trẻ

Thứ sáu, 29 tháng 5 năm 2009

Bài hôm nay:

USA for Africa và We Are The World , Văn hóa , Video, song ngữ, chị Huỳnh Huệ.

Daily English challenge, anh Trần Đình Hoành.

Tổ tiên tôi đâu ?, Danh Ngôn, song ngữ, chị Đặng Nguyễn Đông Vy dịch.

Sự nghiệp lớn, Danh Ngôn, song ngữ, chị Phạm Kiêm Yến dịch.

Lập kế hoạch cho cuộc đời, Trà Đàm, cố Thạc sĩ Nguyễn Thị Oanh.

Ronald Reagan: Lòng tin vào mỗi cá nhân, Trà Đàm, anh Nguyễn Minh Hiển.
.

Tin sáng quốc tế, anh Trần Đình Hoành tóm tắt và nối links.

Phụ nữ tóc vàng cứu nguy kinh tế – 500 phụ nhữ tóc vàng ở thủ đô Riga, Latvia, sẽ tổ chức buổi liên hoan, gồm khiêu vũ và show thởi trang, cuối tuần này để chống ấn tượng là kinh tế Latvia đang suy sụp.

Chính phủ Úc xác nhận đã gửi ngân phiếu “kích cầu” đến hàng ngàn ngựời đã chết (Hmm… Âm phủ cũng đang bị suy thoái kinh tế ? )

Cụ bà góa để 400 nghìn bảng Anh cho mọi nguời trong làng — 30 năm trước Magaret và Harry Allan đến làng Solva ở Pembrokeshire, Anh, sau khi Harry nghỉ hưu từ Bộ Ngọai Giao. Năm 1990, Harry mất và dân làng đã cùng giúp bà sống qua chuỗi ngày khó khăn. Để cảm ơn, Margaret, 90 tuổi, làm di chúc để lại 400 nghìn bảng cho dân làng chia nhau.

Cashier tặng cướp 40 USD để mua thuốc insulin trị tiểu đường – Một chàng cướp vào tiêm EZ-Mart ở Forth Smith, tiểu bang Arkansas, kéo lên cho người cashier thấy khẩu súng bên hông và nói: “Tôi không muốn làm chuyện này, nhưng tôi cần 40 đô.” Người cashier trả lời, “Tiền trong hộc không phải là tiền của tôi, tôi không cho anh được.” Anh chàng cướp nói: “Tôi cần 40 đô để mua insulin.” Chàng cashier móc túi lấy tiền của mình tặng anh cướp 40 đô. Anh cướp nhận tiền, cám ơn, và đi ra.
.

Tin sáng quốc nội, chị Thùy Dương tóm tắt và nối links.

Diều khổng lồ bay trên sông Hồng – Liên hoan diều sáo đồng bằng Bắc Bộ với chủ đề “Những cánh bay Thăng Long” diễn ra vào lúc 9h ngày 28/5/2009, đúng thời điểm 500 ngày trước đại lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội.

Chân quê tò he Xuân La – Bên lề hội thảo Thực trạng và giải pháp phát huy giá trị nghề sản xuất đồ chơi truyền thống của Hà Nội hướng tới 1.000 năm Thăng Long, làng Xuân La vui như mở hội. Ngày mùa được gác lại, các nghệ nhân thi nhau trình diễn nghệ thuật nặn tò he để giới thiệu với du khách.

Viết cuộc đời bằng đôi chân – Vừa cất tiếng khóc chào đời, số phận đã không cho Nguyệt có được đôi tay như bao người khác. Nhưng cô gái Mê Linh (Hà Nội) ấy đã làm nên điều kỳ diệu: cô đã viết nên cuộc đời mình bằng đôi chân với một nghị lực phi thường.

Cậu học trò “siêu hạng” của xứ dừa – Ngoài việc đạt danh hiệu học sinh giỏi từ lớp 1 đến lớp 12, Lê Phúc Lữ (lớp 12 Toán trường THPT Chuyên Bến Tre) còn “rinh” về rất nhiều giải thưởng cá nhân môn Toán và mới đây là một trong 10 gương mặt toàn quốc nhận giải thưởng Lý Tự Trọng.

“Thượng đế nhí” được săn đón hết cỡ – Chỉ còn vài ngày nữa là đến tết thiếu nhi 1/6, các cửa hàng, cơ sở giải trí, nhà sách tại TPHCM đã tung ra hàng loạt hoạt động vui chơi, khuyến mãi để thu hút và phục vụ một cách tốt nhất các “thượng đế nhí”.

“Kỹ sư” … thác lác – Dẫu chưa học hết cấp 3, nhưng ông Diệp Văn Út, 61 tuổi, ngụ tại ấp Hòa Phú, xã Hòa Hưng, huyện Giồng Riềng, tỉnh Kiên Giang, được bà con trong vùng gọi là “kỹ sư thác lác”, hoặc “Út thác lác” vì ông có tài nuôi cá thác lác rất độc đáo. Thậm chí, nhiều sinh viên khoa nuôi trồng thủy sản trước khi làm luận án tốt nghiệp cũng phải đến học tập kinh nghiệm thực tế của ông. (Anh Phạm Đức toàn gửi link).

Tỷ phú… rác – Đầu thập niên 80, người ta thấy ở vùng Việt Yên – Bắc Giang có một chàng trai đen nhẻm, dáng người thấp, suốt ngày lang thang đi nhặt rác bán để kiếm tiền nuôi mẹ già, vợ và con thơ. Và bây giờ, chàng trai ấy là ông chủ HTX VSMT Đồng Lợi, nắm trong tay số vốn hàng chục tỷ đồng. (Anh Phạm Đức Toàn gửi link).

Thạch “khùng” và ước nguyện lạ đời! – Vào một ngày đầu tháng 3-2009, chúng tôi liên tục nhận được mail của một người… xa lạ với mong muốn được chia sẻ và tham vấn về ý tưởng đi xuyên Việt gây quỹ sách cho các dòng họ. (Anh Phạm Đức Toàn gửi link).

Chùm ảnh mùa lúa chín ở huyện Mỹ Đức, Hà Nội (Anh Phạm Đức Toàn gửi link).
.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

🙂 🙂 🙂 🙂 🙂

Đọt Chuối Non

USA for Africa và We Are The World

Nhạc Xanh tiếp tục mời các bạn thưởng thức một bản nhạc thuộc dòng nhạc pop rock lừng danh thế giới, còn được mệnh danh là quốc tế ca thời hiện đại, hay bản thánh ca của thế kỷ 20: “We Are The World” (Chúng ta là thế giới), một ca khúc giàu tính nhân văn và đại đồng.
We-are-the-World.1

We Are The World cùng với Heal The World, và Earth Song là 3 ca khúc hay nhất về thế giới, hòa bình và nhân đạo.

Sự thực là đã hơn 24 năm qua từ ngày ca khúc ra đời, bài hát này vẫn còn nguyên giá trị cao đẹp vì ý nghĩa và mục đích ra đời của nó, tiếp tục vượt thời gian và không gian, đi vào trái tim của những người nhân ái, yêu hoà bình, chứ không chỉ là người yêu nhạc.

Mọi sự khởi đầu từ tháng 11 năm 1984, ca sĩ rock Bob Geldof, người Ireland, đáp lại một bản tin về trẻ em châu Phi bị chết đói, đã sang Ethiopia theo sự ủy nhiệm của Ủy Hội vì châu Phi (Commission for Africa). Bất ngờ và xúc động trước sự nghèo khó cùng cực và cuộc chiến sắc tộc đẫm máu ở xứ sở này, khi trở về, Geldof đã viết bài hát “ Do They Know It’s Christmas?” và vận động các ngôi sao nhạc Rock khác ghi âm và phát hành đĩa đơn này với số tiền cuối cùng thu được là hơn 8 triệu đô la để cứu trợ cho nạn nhân của nạn đói ở châu Phi và Ethiopia.

Sau đó ngày 13/7/ 1985 Geldof khởi xướng và tổ chức đồng thời 2 chương trình âm nhạc qui mô lớn có tên Live Aid ở sân vận động Wembley tại London và sân vận động John F. Kennedy ở Philadelphia, với sự tham gia của các ca sĩ lừng danh như Sting, Elton John, Eric Clapton, Bob Dylan, Madonna, Paul McCartney, Phil Collins, Tina Turner, Sade, Neil Young, Paul Young, Bryan Adams, v.v, và các ban nhạc tiếng tăm như U2, Who, Queen, Dire Straits, Heartbreakers, The Pretenders, … Chương trình từ thiện này được truyền trực tiếp qua truyền thanh và truyền hình với 9 vệ tinh nhân tạo cho khoảng hơn 1 tỉ khán giả hơn 100 nước. Tổng số tiền thu được để cứu trợ nạn đói là hơn 150 triệu đô la.

Tại chương trình này, ngoài bài hát nói trên của Bob Geldof, We Are the World là một sự kiện lớn gây chấn động cả thế giới vì sự truyền cảm và tác động sâu sắc của ca khúc.
Được sáng tác bởi Michael Jackson và Lionel Richie, 2 ca sĩ-nhạc sĩ đỉnh cao âm nhạc, ca khúc này do Quincy Jones chỉ đạo và sản xuất; sau đó nó được thu âm vào ngày 28-1-1985 bởi một nhóm các ngôi sao nhạc pop nổi danh thời bấy giờ, được mệnh danh là USA for Africa ( United Support of Artists for Africa) – nhóm những Nghệ Sĩ Ủng Hộ Châu Phi.
SP_USA_for_Africa_Front
Harold Belafonte ( sinh năm 1927), một ca sĩ Mỹ da đen, đã khởi xướng ý tưởng cho bài hát này, lấy cảm hứng từ ý tưởng của sự kiện âm nhạc từ thiện ở Châu Âu của Bob Geldof. Xuất thân nghèo khó, Belafonte hăng say tham gia hoạt động xã hội và từ thiện với UNICEF, và thành lập “USA for Africa”. Hơn 40 nghệ sĩ kiệt xuất của nhiều thế hệ ca sĩ Mỹ như Bruce Springsteen, Michael Jackson, Ray Charles, Stevie Wonder, Bob Dylan, Diana Ross, Tina Turner, Billy Joel… đã hợp lực thu thanh bài hát vĩ đại này đúng vào đêm trao Giải thưởng Âm nhạc Nước Mỹ (American Music Awards), 28-1-1985.
We are the world 4doc

Đĩa đơn có bài hát We Are The World lập tức nhảy lên vị trí 1 trong 4 tuần từ 17/ 4/ 1985 trên Billboard 100 ở Mỹ và cũng đứng đầu bảng xếp hạng ở Vương quốc Anh và ở vị trí đỉnh cao ở hấu hết các nước trên thế giới. Đĩa này sau đó bán được hơn 7 triệu bản, đoạt 4 giải Grammy năm 1986: “Ca Khúc của Năm”, “Bản Thu Âm của Năm”, “Trình Diễn Pop Xuất Sắc Nhất dành cho Tốp ca”, và giải thưởng “Video Âm Nhạc Hay Nhất, Thể Loại Clip Ngắn”. Số tiền thu được từ CD We Are The World, 63 triệu đô la Mỹ đã sung vào quỹ từ thiện cứu trợ đói nghèo ở châu Phi.

We Are the World đã được các ca sĩ và ban nhạc khác trình bày lại nhiều lần, với sự chỉnh sửa về lời và tên gọi để phục vụ cho nhiều mục đích khác nhau. Năm 1986, ca sĩ Nina Hagen đã hát lại một bản duy nhất bằng tiếng Đức – Wir sind die Welt – trong chương trình truyền hình Đức kỉ niệm 40 năm ngày thành lập Quỹ nhi đồng Liên hiệp quốc UNICEF. Cũng có một số người chỉ trích USA for Africa là nhằm vào mục đích quảng bá hình ảnh hơn là mục đích từ thiện, nhưng ngoài số tiền hơn 60 triệu đô la vì nạn đói châu Phi, bài hát này đến tận thế kỷ 21 vẫn còn giá trị biểu cảm và thẩm mỹ âm nhạc lớn, và tiếp tục làm lay động xúc cảm cao đẹp và khát vọng hòa bình của con người bất kể chủng tôc, màu da và tôn giáo. Khi nào trên thế giới này, những hiểm họa như nạn đói, bệnh tật, thiên tai, nghèo đói và chiến tranh vẫn là những mối đe dọa đến sự bình yên và hạnh phúc của con người thì những bài hát như We Are The World vẫn còn sức sống mãnh liệt.
weworld

Ngoài ra có thể nói thành công của bài hát đỉnh cao này còn bởi giai điệu tuyệt vời và ca từ sáng đẹp như :
There comes a time when we heed a certain call
When the world must come together as one
There are people dying
Oh, and it”s time to lend a hand to life
The greatest gift of all
Đã đến lúc chúng ta để ý đến một lời kêu gọi
Khi cả thế giới cần phải sát cánh bên nhau như một
Ngoài kia, những người đang chết dần mòn
Đã đến lúc chìa bàn tay giúp đỡ
Đó là một món quà tuyệt vời hơn tất cả

We can’t go on pretending day by day
That someone, somehow will soon make a change
We’ re all a part of God’s great big family
And the truth
You know love is all we need

Chúng ta không thể tiếp tuc giả vờ ngày lại ngày
Rằng một ai đó bằng cách nào đó sẽ thay đổi
Chúng ta đều là thành viên trong đại gia đình của Chúa / Thượng đế
Và sự thực là
Bạn cũng biết tình yêu là tất cả những gì chúng ta cần.

Ca khúc này với phần trình bày solo bởi giọng ca của các nghệ sĩ tài danh hàng đầu, dù hát đơn hay hát đôi trong một hai phút, chất giọng độc đáo của họ làm xúc động lòng người, chẳng hạn Lionel Richie, Stevie Wonder, Paul Simon, Kenny Rogers, Tina Turner, Billy Joel,Michael Jackson, Diana Ross, Willie Nelson , Al Jurreau và Dionne Warwick mà các bạn đã nghe qua Dionne Warwick & Friends và That’s What Friends Are For trong chuyên mục Nhạc Xanh (26/5/2009) . Sau đó họ hòa chung giọng hát với cả nhóm cùng hát đoạn điệp khúc 3 lần.

Links :
1. We Are The World- USA for Africa ( + with lyrics)

2. We Are The World – Live From Pavarotti & Friends

3. We Are The World – Michael Jackson

Sau đây là ca từ của bài hát kèm tên của ca sĩ trình bày theo bản 1985 ( USA for Africa)

There comes a time when we heed a certain call (Lionel Richie)
When the world must come together as one (Lionel Richie & Stevie Wonder)
There are people dying (Stevie Wonder)
Oh, and it’s time to lend a hand to life (Paul Simon)
The greatest gift of all (Paul Simon/Kenny Rogers)
We can’t go on pretending day by day (Kenny Rogers)
That someone, somehow will soon make a change (James Ingram)
We’ re all a part of God’s great big family (Tina Turner)
And the truth (Billy Joel)
You know love is all we need (Tina Turner/Billy Joel)
( CHORUS )
We are the world, we are the children
We are the ones who make a brighter day so let’s start giving (Michael Jackson)
There’s a choice we’re making we’re saving our own lives (Diana Ross)
It’s true we’ll make a better day just you and me (Michael Jackson/Diana Ross)
Well, send’em you your heart so they know that someone cares (Dionne Warwick)
And their lives will be stronger and free (Dionne Warwick/Willie Nelson)
As God has shown us by turning stone to bread (Willie Nelson)
And so we all must lend a helping hand (Al Jurreau)
( REPEAT CHORUS )
We are the world, we are the children (Bruce Springsteen)
We are the ones who make a brighter day so let’s start giving (Kenny Logins)
There’s a choice we’re making we’re saving our own lives (Steve Perry)
It’s true we’ll make a better day just you and me (Daryl Hall)
When you’re down and out there seems no hope at all (Michael Jackson)
But if you just believe there’s no way we can fall (Huey Lewis)
Well, well, well, let’s realize that a change can only come (Cyndi Lauper)
When we (Kim Carnes)
stand together as one (Kim Carnes/Cyndi Lauper/Huey Lewis)
(REPEAT CHORUS AND FADE )
(giọng phụ họa ứng khẩu : Bob Dylan, Ray Charles, Stevie Wonder, Bruce Springsteen, James Ingram)

Phần điệp khúc xin dành cho các bạn tự dịch.
Thân ái chúc các bạn một ngày vui và hạnh phúc cuối tuần.

Daily English Challenge–Friday, May 29, 2009

englishchallenge
Hi everyone,

Thank you, jEa and chị Kiêm Yến, for being my heroines.

I have below the edited version of jEa’s translation of Solomon’s Song of Songs and the edited version of chị Yến’s translation. In the editing work, I have done two thíngs: correcting few mistakes and, the main thing, refining the writing to make it sound smoother and more natural.

jEa, you are very creative with language. You have the potential to become a good novelist, if you keep working at it. I am sure that many people have said you write very well.

Just please remember that, when doing translation, we cannot be too creative. We need to stay faithful to “the author’s expression” as much as we can. We should be as creative as possible, within the limit of “the author’s expression.”

Here is jEa’s edited version

(Nam)

Em đã đánh cắp trái tim anh, hỡi cô em, cô dâu của anh;
Em đã đánh cắp trái tim anh
Chỉ với ánh mắt liếc,
Chỉ với viên ngọc trên chuỗi hạt .

Tình yêu của em dễ chịu làm sao, hỡi cô em, cô dâu của anh!
Tình yêu của em dễ chịu hơn cả rượu vang,
Và mùi nước hoa của em dễ chịu hơn bất kì gia vị nào!

Hỡi cô dâu của anh, môi em nhỏ giọt ngọt ngào như tổ ong nhỏ mật,
sữa và mật ong dưới lưỡi của em.
Mùi hương quần áo em như mùi hương của Li-băng

Em là khu vườn đóng kín, hỡi cô em, cô dâu của anh;
Em là giòng suối khép kín, là ngọn núi chưa mở.
Em là suối phun nước giữa vườn,
Suối nguồn nước chảy
Chảy xuống từ Li-băng.

(Nữ)

Gió bắc, hãy thức dậy,
Và gió nam, hãy đến đây!
Thổi qua vườn của em,
Để mùi hương của mảnh vườn lan toả
Hãy để người tình của em vào vườn của chàng
Và thưởng thức những trái cây ngon nhất .

(Nam)

Anh đã bước vào vườn của anh, hỡi cô em, cô dâu của anh;
Anh đã lấy nhựa trầm hương với gia vị của anh.
Anh đã ăn tổ ong và mật ong ;
Anh đã uống rượu và sữa.

(Nữ)

Em ngủ nhưng trái tim vẫn thức
Nghe kìa! Người tình của em đang gõ cửa:

“Hãy mở cửa cho anh, hỡi cô em, người yêu dấu,
Chim bồ câu của anh, người hoàn mĩ của anh.
Đầu anh ướt đẫm sương,
Tóc anh ướt đẫm sương khuya.”

Em đã cởi áo choàng-
Có nên mặc lại không ?
Em đã rửa chân
Có nên làm dơ chân lần nữa ?

Người tình của em đưa tay qua ô then cửa;
Tim em bắt đầu đập mạnh.

Em đứng dậy mở cửa cho người tình,
và đôi tay em nhỏ giọt trầm hương,
ngón tay em đầy nhựa đang chảy,
dính đầy trên nắm cửa.

.

• Read these two clauses again. “Blow on my garden, that its fragrance may spread abroad.” There is a word omitted—“so”. Blow on my garden, so that its fragrance may spread. The word “so” is often omitted in poetry.

• When the author writes “You are a garden”, don’t add “như là” in the translation to weaken the sentence. Simply translate: “Em là mảnh vườn”, not “em như là mảnh vườn.”

* Choice fruit = trái cây ngon nhất, choice meat = thịt ngon nhất.

• The present-day war-torn country of Lebanon, in the Biblical time, was a great country of giant cedar trees, spices, and beautiful clothing.

.

Now, chi Kiêm Yến’s writing.

All natural phenomena don’t have their own meanings. Our thoughts impose meanings on them. The rain is only the rain. If we feel it’s sad, it’s sad; if we feel it’s glad, it’s glad. Sunshine is only sunshine; if we suppose it’s brilliant, it’s brilliant; if we suppose it’s dazzling, it’s dazzling.

All the feelings- happiness, sadness, angrer, hate, love, fondness- are our responses to the outside. If your husband comes home late, it’s right if you complain. It’s also right if you’re glad, as he has overcome the traffic jam to come home. Late is late! This is neither a happy thing nor a sad thing, neither good nor bad. Gladness or sadness is our reactions to the event “coming home late”.

A half glass–it’s correct if we say it is half full; it’s also correct if we say it is half empty. It’s right either way. All things depend on our choice. Do we choose positive thinking, being strong and life loving? Or do we choose to be a complainer, or a loser?

.

• Generally, we say: the rain, the heat, the coldness, the coolness, the snow, the sun, the moon, the earth, the sky, the leaves, the trees, etc. (with “the”).

But we say: Life, death, sunshine, sickness, God… (without “the”)

Why? Well, I can explain it, but it may create more confusion. Won’t help. Just read and write often, until these things soak in naturally.

• “All feelings—happiness, sadness…” We should use a noun, not an adjective, to explain a noun. Use “happiness” (not, “happy”) to explain “feeling”.

If you use adjectives to explain a noun, is it wrong? Well, probably, we can say it is OK. Just not superb writing. It depends on what level of writing we are talking about.
.

TODAY’S CHALLENGE.

Who is the boss in your home? Chồng chúa vợ tôi. “Man is king, woman is servant”. This is probably the biggest lie in the Vietnamese culture. I have never seen a Vietnamese family in which the woman does not run everything and everyone, including the “king.” (And I am not telling you who runs who in my family).

So, what do you think about this? Who is the boss in your family? Why is that?

OK, guys, have fun. And have a great day!

Hoanh

Tổ tiên tôi đâu ?

palm
Nếu bạn nhìn thật sâu vào lòng bàn tay mình, bạn sẽ nhìn thấy cha mẹ và tất cả những thế hệ tổ tiên của bạn. Tất cả họ vẫn đang sống trong khoảnh khắc này. Mỗi một người đều hiện diện trong cơ thể bạn. Bạn là sự tiếp nối của mỗi người trong số đó.

Đặng Nguyễn Đông Vy dịch

.

If you look deeply into the palm of your hand, you will see your parents and all generations of your ancestors. All of them are alive in this moment. Each is present in your body. You are the continuation of each of these people.

Thích Nhất Hạnh

Lập kế hoạch cho cuộc đời

planning

Thật đáng mừng khi một sáng chủ nhật thay vì vui chơi giải trí, trên 30 bạn trẻ từ sinh viên tới công nhân viên chức làm tại các công ty trong và ngoài nước ngồi lại với nhau để chia sẻ kinh nghiệm làm kế hoạch cho cuộc đời mình tại CLB Lý luận trẻ (Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM).

Nhiều bạn lần đầu tiên tới sinh hoạt do tính hấp dẫn của đề tài và ước mong của họ là làm sao làm chủ được cuộc đời mình.

“Kế hoạch cuộc đời”. Nói nghe thật to lớn nhưng thật ra ai cũng có ước mơ cho tương lai hay một mục đích để vươn tới. Kế hoạch chính là công cụ để đạt tới ước mơ đó. Thường người ta bắt đầu ước mơ từ lúc nào? Ngay từ nhỏ ta ước mơ theo đuổi một công việc nào đó như muốn trở thành bác sĩ, kỹ sư, và ngày nay ta còn muốn trở thành nhà khoa học hay nhà phi hành vũ trụ… Có người muốn trở thành một chính trị gia, một nhà hoạt động xã hội phục vụ người nghèo… Người ta nghĩ đến những nghề nghiệp cụ thể hay có những ước mơ bay bổng. Dù còn “mơ mơ màng màng”, ước mơ là sức hút làm cho cá nhân vươn tới, là lực đẩy để ta tiến xa.

Không ít bạn trẻ có những ước mơ cao đẹp như cải tạo xã hội, phục vụ nhân loại, sống lý tưởng… Ước mơ hay lý tưởng ấy nếu được gia đình và xã hội góp phần hun đúc sẽ như chiếc la bàn để định hướng cá nhân trong cơn sóng gió của cuộc đời. Chiếc thuyền có thể trôi giạt trên sóng biển nhưng chiếc la bàn sẽ luôn giúp ta hướng về lý tưởng ban đầu. Để hướng tới ước mơ, cá nhân phải định cho mình một mục đích cụ thể. Ví dụ: muốn giúp người, ta phải trở thành một bác sĩ, một nhà tham vấn tâm lý, một chính trị gia…

Nhưng mục đích này phải được chia ra thành những mục tiêu nhỏ hơn nữa và được thực hiện theo từng giai đoạn trong thời gian. Kế hoạch chính là tấm bản đồ vẽ ra những đoạn đường đi cụ thể để đạt tới đích. Có người đi tới đích bằng xa lộ thẳng tắp. Ví dụ như được cha mẹ có đủ điều kiện cho ta ăn học đến nơi đến chốn. Nhưng đa số chúng ta phải chọn những con đường ngoằn ngoèo, ví dụ như phải vừa học vừa làm, phải nghỉ vài năm giữa hai thời kỳ học để tích lũy tiền đóng học phí. Những đoạn đường nhỏ này cũng phải được vẽ trên bản đồ để ta có thể dự trù, tính toán hầu không bị động trong kế hoạch. Và các nhà khoa học nói có kế hoạch là đã đi được 2/3 đoạn đường. Nếu không có sẵn bản đồ ta sẽ mất nhiều công sức và thời gian để mò mẫm.

Nhưng không có cuộc đời nào mà không gặp những khúc quanh bất ngờ. Có bạn trong cuộc họp hỏi có chăng một số phận cho mỗi người và khó mà làm theo kế hoạch đề ra. Sau nhiều tranh cãi, các bạn cho rằng gì thì gì chính yếu tố chủ quan là quyết định. Những con người gặp trên đường đời, những biến cố bất ngờ xảy ra là những cơ hội dù xấu hay tốt. Chính ta biến đổi nó thành một cơ hội, một vận may mới.

Trên đường đi tới, ta có thể gặp cơ hội tốt như xin được một học bổng du học, gặp những người thầy giỏi giúp chúng ta tiến bộ. Nhưng ta cũng không tránh được các biến cố rủi ro. Như anh Trần Bá Thiện trở nên mù lòa do một tai nạn đã trở thành “hiệp sĩ tin học” vì đã khắc phục trở ngại tưởng như không thắng nổi để học vi tính rồi tìm cách làm các phần mềm đặc biệt cho người mù. Các biến cố trong cuộc đời có thể làm cho ta đi theo một khúc quanh, thay đổi đoạn đường, nhưng nếu xuất phát từ ước mơ, ta sẽ về tới đích.
planning1
Làm kế hoạch cụ thể như thế nào? Trước tiên là chia con đường tới đích thành những giai đoạn ngắn khả thi. Ví dụ tôi muốn trở thành một nhà ngoại giao để giúp bạn bè năm châu hiểu về đất nước và con người VN. Ít lắm tôi phải có thạc sĩ trong một ngành bang giao quốc tế, biết tối thiểu hai ngoại ngữ, có kiến thức về các nước trên thế giới và giỏi giao tiếp. Nhưng tôi mới học lớp 11. Giai đoạn ngắn trước mắt là tôi phải tốt nghiệp lớp 12. Giai đoạn kế tiếp là đậu vào đại học và bốn năm học cử nhân. Rồi hai năm thạc sĩ. Và chưa chắc gì mọi sự sẽ diễn ra suôn sẻ. Gia đình tôi chỉ trung bình về kinh tế, tôi sẽ đi làm việc vào các kỳ hè để lo một phần chi phí. Tôi sẽ cố gắng tìm những công việc tạo cho tôi điều kiện thực hành tiếng Anh, giao tiếp với người nước ngoài… Tôi phải dự trù hai khả năng, một là đậu vào một ngành bang giao quốc tế, hai là rớt. Nếu rớt tôi sẽ đi làm và tập trung học ngoại ngữ hay học một ngành khác, và tại sao? Ở từng giai đoạn tôi sẽ phải điều chỉnh kế hoạch cho phù hợp với điều kiện và khả năng thực tế.

Kế hoạch của tôi phải khả thi. Tôi sẽ không với quá cao để rồi nếu không đạt được sẽ thất vọng và chán nản bỏ cuộc. Tôi phải tự biết mình, năng khiếu và mặt mạnh mặt yếu của mình. Tôi nên bàn bạc với cha mẹ, thầy cô, bạn bè. Như trong các lĩnh vực hoạt động khác tôi phải trả lời cho mình các câu hỏi (4 W và l H) sau đây:

WHAT: Cái gì? Tôi định làm gì, trở thành ai, theo đuổi mục đích nào?

WHY: Vì sao? Vì sao tôi theo đuổi ngành này? Vì cha mẹ thúc ép, vì bạn bè rủ rê? Vì nó đang là thời thượng? Hay vì tôi yêu thích, vì nó thật sự có ý nghĩa cho cuộc đời tôi?

WHO: Ai? Ai có liên quan? Trước tiên là tôi? Liệu tôi có đủ năng lực và kiên nhẫn để đeo đuổi mục đích cho đến cùng? Tôi có dễ chán nản và hay bỏ cuộc không? Sức khỏe của tôi có tốt đủ để theo đuổi ngành học không?…

Những người có liên quan nghĩ sao? Ai là người hỗ trợ đắc lực trong những người thân (cha mẹ, thầy cô, bạn bè…)?

Đâu là trở lực? Nếu bố không đồng ý, làm sao thuyết phục? Nhờ mẹ hay anh chị lớn, hoặc cô chú nói giúp?

WHEN: Lúc nào? Vào thời điểm nào tôi sẽ khởi đầu và kết thúc giai đoạn nào của kế hoạch?

HOW: Bằng cách nào? Tôi sẽ cố gắng tích lũy học phí như thế nào? Tìm học bổng ra sao? Chọn trường nào để học ngoại ngữ tốt nhất? Trình bày ước muốn của mình với cha mẹ ra sao để thành công?

Tôi không chỉ làm một kế hoạch lớn, tổng quát mà chia nó ra thành nhiều kế hoạch nhỏ theo từng năm, từng sáu tháng, từng tháng và thậm chí từng tuần với công việc và giờ giấc cụ thể.

Muốn thực hiện tốt kế hoạch lớn phải hoàn thành kế hoạch nhỏ. Muốn làm chủ cuộc đời mình (như các bạn nói) phải làm chủ bản thân trong việc nhỏ. Sống kỷ luật, làm ra làm, chơi ra chơi, giải phóng chúng ta. Chúng ta không bị stress, bị lương tâm cắn rứt vì đã phí phạm thời gian…

Người viết rất biết ơn giai đoạn học và thực tập ở nước ngoài vì đã học được những thói quen tốt và khám phá rằng người ta dạy trẻ xác lập mục đích cuộc đời, tập làm chủ bản thân từ lúc còn nhỏ, không chờ tới tuổi sinh viên. Thiết nghĩ trẻ em VN cũng cần học điều này trong phần giáo dục về kỹ năng sống mới theo kịp giới trẻ ở các nước khác.

NGUYỄN THỊ OANH

Nguồn: Tuổi Trẻ

Ronald Reagan: Lòng tin vào mỗi cá nhân

ronald_reagan
Thỉnh thoảng, chúng ta cứ bị cám dỗ để tin rằng xã hội đã trở nên quá phức tạp để có thể tự quản lý, và chính phủ trong tay một nhóm ưu tú thì tốt hơn chính phủ vì dân, bởi dân, và của dân. Nhưng nếu chẳng ai trong chúng ta có thể tự cai trị mình, thì ai là người trong chúng ta có năng lực để cai trị một ai khác? Tất cả chúng ta hợp lại, trong và ngoài chính phủ, phải gánh vác trách nhiệm. Giải pháp chúng ta tìm kiếm phải công bình, không một nhóm rnào phải trả giá cao hơn.

Nếu chúng ta nhìn vào câu trả lời rằng tại sao, suốt nhiều năm, chúng ta đã gặt hái thật nhiều, thịnh vượng hơn bất kỳ dân tộc nào trên Trái Đất, câu trả lời là vì tại đây, trên mảnh đất này, chúng ta giải phóng năng lượng và tinh hoa cá nhân của con người, tới mức chưa từng có trước đây. Tự do và nhân phẩm của cá nhân đã có và được bảo đảm ở đây hơn bất kỳ nơi nào trên Trái Đất. Cái giá của tự do này đôi khi rất đắt, nhưng chúng ta đã chưa bao giờ ngại trả giá.

Chúng ta có mọi đặc quyền để mơ giấc mơ của những anh hùng. Những kẻ nói chúng ta đang ở trong một thời đại không có anh hùng, đơn giản là không biết nhìn nơi nào. Các bạn có thể thấy những anh hùng vào và ra cổng nhà máy mỗi ngày. Những anh hùng khác, số lượng chỉ đầy lòng bàn tay, tạo ra lương thực đủ để nuôi sống tất cả chúng ta và cả thể giới bên ngoài kia. Các bạn có thể thấy anh hùng tại quầy thanh toán—và họ ở cả hai bên trong ngoài của quầy. Họ là những người kinh doanh bứt phá với niềm tin ở chính họ và niềm tin vào một ý tưởng, tạo ra công ăn việc làm, tài sản mới, và cơ hội mới. Họ là những cá nhân và gia đình đóng thuế để tài trợ cho chính phủ, và quyên góp ủng hộ nhà thờ, hoạt động từ thiện, văn hóa, nghệ thuật, và giáo dục. Tinh thần yêu nước của họ yên lặng nhưng sâu thẳm. Những giá trị luân l‎y’ của họ duy trì đời sống quốc gia của chúng ta.

Chúng ta sẽ phản ánh tình tương thân tương ái này, một đặc tính căn bản của chúng ta. Làm sao chúng ta có thể yêu đất nước nếu ta không yêu những anh chị em đồng bào, và yêu thương họ mà không đưa một cánh tay ra đở khi họ ngã, chữa cho họ khi họ ốm, và cung cấp cơ hội để họ có thể tự sống đầy đủ, để họ được bình đẳng trong thực tế chứ không chỉ trong lý thuyết?

Trích bài diễn văn nhậm chức của tổng thống Ronald Reagan, 20 tháng 1 năm 1981

.

ronaldreagan
From time to time, we have been tempted to believe that society has become too complex to be managed by self-rule, that government by an elite group is superior to government for, by, and of the people. But if no one among us is capable of governing himself, then who among us has the capacity to govern someone else? All of us together, in and out of government, must bear the burden. The solutions we seek must be equitable, with no one group singled out to pay a higher price.

If we look to the answer as to why, for so many years, we achieved so much, prospered as no other people on Earth, it was because here, in this land, we unleashed the energy and individual genius of man to a greater extent than has ever been done before. Freedom and the dignity of the individual have been more available and assured here than in any other place on Earth. The price for this freedom at times has been high, but we have never been unwilling to pay that price.

We have every right to dream heroic dreams. Those who say that we are in a time when there are no heroes just don’t know where to look. You can see heroes every day going in and out of factory gates. Others, a handful in number, produce enough food to feed all of us and then the world beyond. You meet heroes across a counter–and they are on both sides of that counter. There are entrepreneurs with faith in themselves and faith in an idea who create new jobs, new wealth and opportunity. They are individuals and families whose taxes support the government and whose voluntary gifts support church, charity, culture, art, and education. Their patriotism is quiet but deep. Their values sustain our national life.

We shall reflect the compassion that is so much a part of your makeup. How can we love our country and not love our countrymen, and loving them, reach out a hand when they fall, heal them when they are sick, and provide opportunities to make them self-sufficient so they will be equal in fact and not just in theory?

Excerpts from Ronald Reagan’s inaugural address 1/20/1981
.

Thứ năm, 28 tháng 5 năm 2009

Bài hôm nay:

Chào mừng Tết Đoan Ngọ, Văn hóa , chị Kiều Tố Uyên.

Chuyện mẹ tôi , Trà Đàm, anh Nguyễn Tấn Ái.

Daily English challenge, anh Trần Đình Hoành.

Mái ấm gia đình, Danh Ngôn, song ngữ, chị Đặng Nguyễn Đông Vy dịch.

Lối mòn hy vọng , Danh Ngôn, song ngữ, chị Phạm Kiêm Yến dịch.

Đừng để họ “sống cô đơn giữa đám đông”, Trà Đàm, cố Thạc sĩ Nguyễn Thị Oanh.

Lời dạy của Gandhi về hạnh phúc, Trà Đàm, chị Huỳnh Huệ .
.

Tin sáng quốc tế, anh Trần Đình Hoành tóm tắt và nối links.

Ủy Ban Nhân Quyền Liên Hợp Quốc ủng hộ viện trợ nhân đạo cho Sri Lanka

Demi Moore và chồng, Astion Kutcher, sẽ bay sanh Anh để ủng hộ tinh thần Susan Boyle trong vòng chung kết Britain’s Got Talent.”
.

Tin sáng quốc nội, chị Thùy Dương tóm tắt và nối links.

Trò chuyện nghệ thuật-MẶT NẠ TUỒNG – Thời gian: 18h thứ 7, ngày 30/5/2009, Địa điểm: Rạp Hồng Hà – 51 Đường Thành, Hà Nội, Khung chương trình: – Chia sẻ với NSƯT Khắc Duyên, Trải nghiệm vẽ mặt nạ Tuồng. Đăng kí tham gia:greenzoom@greenzoom .org, Liên hệ: Nguyễn Thu Thủy – 097.987.2105

Dạy nghề miễn phí cho thanh niên nghèo – Được sự hỗ trợ của tổ chức Plan tại Việt Nam, năm 2009, trung tâm REACH mở 2 khoá đào tạo miễn phí cho thanh niên có hoàn cảnh khó khăn học các lớp Tin học (đồ hoạ vi tính và thiết kế Website), lớp Khách sạn (nghiệp vụ bàn, bar), lớp Bán hàng Marketing.

Cù lao Chàm, mũi Cà Mau: khu dự trữ sinh quyển thế giới – Ngày 26-5, Ủy ban điều phối quốc tế chương trình con người và sinh quyển thế giới (MAB – trực thuộc UNESCO) đã chính tức đưa Cù lao Chàm (Hội An, Quảng Nam) và mũi Cà Mau (Cà Mau) vào danh sách khu dự trữ sinh quyển thế giới.

“Dấu chân từ thiện” của Hoa hậu thế giới – Chiều 26/5, Hoa hậu thế giới người Nga Ksenia Sukhinova đến sân bay Nội Bài, Hà Nội, bắt đầu hành trình “Dấu chân từ thiện 2009” tại Việt Nam.

Cô học trò mang vinh danh về cho trường – Hồ Nguyễn Hà My (18 tuổi, học sinh lớp 12 C4 Trường chuyên Phan Bội Châu, TPVinh, Nghệ An) đoạt giải nhất cuộc thi học sinh giỏi quốc gia 2008 – 2009 môn tiếng Pháp.

Ra mắt sách “Nhận dạng nhanh một số loài động vật hoang dã” – nhằm hỗ trợ giải quyết những khó khăn trong thực thi pháp luật về bảo vệ các loài hoang dã – nhận dạng nhanh các loài hoang dã đang bị buôn bán khi cán bộ thực thi pháp luật bắt gặp tại hiện trường.

Cây rau ngon nhất VN! – Các nhà khoa học thuộc Chi nhánh phía Nam của Trung tâm nhiệt đới Việt – Nga đã giành giải nhất cuộc thi sáng tạo khoa học kỹ thuật TP.HCM về đề tài “Xây dựng mô hình và kỹ thuật trồng rau năng suất cao cho quần đảo Trường Sa”.

Trao quà nhân ái cho 6 anh em mồ côi – Vừa là cha, là mẹ, là người anh cả trong gia đình, Sửu phải làm việc quần quật suốt cả ngày mong có tiền cho các em có đủ cái ăn, cái mặc.
.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

🙂 🙂 🙂 🙂 🙂

Đọt Chuối Non

Chào mừng Tết Đoan Ngọ

Doanngoduathuyen
Hôm nay, lễ tết Đoan Ngọ (mùng 5 tháng 5 âm lịch), hay còn gọi tết Đoan Dương , tết Ngũ nguyệt …mặc dù tên gọi khác nhau nhưng tập tục trong ngày này của các vùng lại đều giống nhau.

Tết Đoan Ngọ đã có lịch sử hơn 2000 năm, là lễ tết truyền thống dân gian lớn nhất vào mùa hè của người dân Trung Quốc. Trong ngày này mọi gia đình thường treo bức họa Chung Quỳ , treo lá Ngải Cứu, lá hoa Iris, treo gói Bội Hương, treo túi dệt ngũ sắc trong nhà, gói bánh trưng, uống rượu Hùng Hoàng, tổ chức đua thuyền rồng …

Khuất Nguyên
Khuất Nguyên

Tại sao tết Đoan Ngọ lại gọi là “Đoan Ngọ”? Thì ra “Đoan” có nghĩa “Mồng”. “Mồng 5” tức là “Đoan Ngọ”. Theo lịch TQ, tháng 5 là tháng “Ngọ”, vì vậy, mồng 5 tháng 5 tức là “Đoan Ngọ”.

Ở Việt Nam ta còn gọi tết Đoan Ngọ là tết Trừ sâu bọ, có lẽ vì tháng năm vừa nóng vừa đầu mùa mưa cho nên muỗi mòng phát triển mạnh, cộng với trời mưa, thường làm người ta hay bị bệnh.

Ý nghĩa của ngày tết Đoan Ngọ:

Tưởng nhớ đến Khuất Nguyên, thi nhân của Trung quốc. Nhà thơ khuất Nguyên sinh sống ở nước Sở trong thế kỷ 3, trước công nguyên, sau khi đất nước ông bị giặc xâm chiếm, ông hết sức căm phẫn nhẩy xuống sông tự vẫn, hôm đó đúng vào ngày mồng 5 tháng 5. Về sau, cứ đến ngày mồng 5 tháng 5, để kỷ niệm phẩm chất cao cả của nhà thơ Khuất Nguyên, ai nấy đều lấy bỏ gạo vào ống tre rồi thả xuống sông để tế ông. Về sau, ống tre đựng gạo lại được đổi thành bánh trưng.

Ngũ Tử Tư
Ngũ Tử Tư

Tưởng nhớ đến ngày giỗ của Ngũ Tử Tư. Vì báo thù cho Bố và anh trai (đều bị Sở Vương giết chết ) Ngũ Tử Tư đã chạy sang nước Ngô cùng cấu kết với Ngô Vương ( Hạp Lô ) lật đổ Sở Quốc. ,Sau khi chiếm được Sở Vương Thành và giết chết Sở Bình Dương trả thù cho Bố và anh trai mình, Ngũ Tử Tư đã trở thành đại thần được Ngô Vương Hạp Lô rất trọng vọng. Ngô Vương Hạp Lô chết, con trai (Phu Sai Hứa) lên kế vị. Lúc đó sĩ khí quân Ngô đang vang dậy khắp nơi, ở thế bách chiến bách thắng.

Việt Quốc sau khi gây chiến với nhà Ngô đã đại bại, Việt Vương liền lập mưu giảng hòa với Phu Sai Hứa, Ngũ Tử Tư khuyên Phu Sai Hứa nên diệt tận gốc Việt Quốc nhưng ông không nghe thậm chí còn trúng kế của Việt Vương nhận hối lộ và hãm hại Ngũ Tử Tư. Sau khi nhận bảo kiếm của Phu Sai Hứa ban cho để tự xử Ngũ Tử Tư vì quá uất ức nên trước khi chết đã nói rằng : “Sau khi ta chết, hãy moi mắt ta ra và treo ở Đông Môn của Ngô Thành, để ta có thể tận mắt nhìn thấy cảnh quân Việt tiến quân tiêu diệt Ngô Quốc”. Tin được lan truyền khắp nơi và đến tai Phu Sai Hứa, Phu Sai Hứa đã rất phẫn nộ, liền cho quân nhét xác của Ngũ Tử Tư vào trong bọc da và vứt xuống sông vào ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch.

Tào Nga
Đền thờ Tào Nga

Tưởng nhớ đến lòng hiếu thuận của người con gái Tào Nga. Tào Nga là người Đông Hán, sinh ra trong một gia đình nghèo khổ. Bố của Tào Nga vì kiếm sống nuôi gia đình nên trong một lần mò cua bắt ốc đã bị chết chìm mấy ngày không thấy xác. Lúc đó Tào Nga mới có 14 tuổi, vì thương cha nên ngày đêm than khóc tìm cha ven sông. 17 ngày trôi qua kể từ khi cha của Tào Nga chết, vào mùng 5 tháng 5 âm lịch Tào Nga cũng nhảy sông tự vẫn. Sau 5 ngày thì người dân thấy xác của Tào Nga đang ôm chặt xác cha mình trong vòng tay nổi lên trên mặt sông.

Chuyện được lan truyền khắp nơi. Để tưởng nhớ đến tấm lòng hiếu thuận của Tào Nga người dân đã lập miếu thờ Tào Nga ven sông Triết Giang, và làng mà Tào Nga sinh ra lớn lên được đổi thành Làng Tào Nga, đoạn sông mà người dân phát hiện xác hai cha con được định danh là Đoạn sông Tào Nga.
doanngoduathuyenrong

Các phong tục tập quán Trung Quốc trong ngày tết Đoan Ngọ :

Đua thuyền rồng. Là tập tục chủ yếu trong ngày tết Đoan Ngọ. Tập tục này có nguồn gốc từ thời Sở Quốc. Do người dân không đành lòng trước cái chết của hiền thần Khuất Nguyên (và cũng là một thi nhân vĩ đại thời Sở Quốc), nên đã dùng thuyền bè để tìm kiếm xác ông trên Hồ Động Đình (vào ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch), dùng cán thuyền khuấy động dòng nước để cá không rỉa xác ông nhưng vẫn không tìm thấy. Từ đó cứ vào ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch hàng năm người dân lại tổ chức lễ hội đua thuyền rồng để tưởng nhớ đến Khuất Nguyên.

Bánh trưng (TQ)
Bánh trưng (TQ)

Gói bánh trưng và uống rượu Hùng Hoàng. Trong những ngày này người dân Trung Quốc thường tấp nập chuẩn bị ngâm gạo nếp, rửa lá rong để gói bánh trưng. Bánh trưng mỗi vùng lại có nguyên liệu và mùi vị khác nhau. Ví dụ người phía Nam thường chuẩn bị đỗ xanh, gạo nếp, thịt lợn, lạp xưởng, lòng trứng gà … còn người phía Bắc lại gói bánh nhân táo tàu và các nguyên liệu thuốc Bắc … Uống rượu Hùng Hoàng, tập tục này rất thịnh hành tại khu vực ven sông Trường Giang (Dương Tử).
doanngoboctheu

Treo gói Bội Hương trong nhà (Có tác dụng tránh tà đuổi ma ). Trong gói có Chu Sa , Hùng Hoàng, Hương Dược… thường đựng trong các túi nhỏ được thêu dệt cẩn thận và dùng chỉ ngũ sắc cột lại thành nhiểu hình thù khác nhau .
doanngoLaIrisVaNgaicuu

Treo lá Ngải Cứu và lá hoa Iris. Lá hoa Iris tượng trưng cho thanh kiếm, được người dân treo trước cửa nhà hoặc đầu giường cùng lá Ngải Cứu nhằm xua đuổi ma quỷ . Dùng lá Ngải Cứu để trừ tà, đuổi chướng khí. Một số nơi dùng lá Iris, lá Ngải Cứu, hoa lựu, củ tỏi, hoa Ĩxora kết thành vòng hoa, hình người, hình con hổ …

doanngochungquy

doanngovonghoa

Bánh ú tro
Bánh ú tro
Cơm rượu
Cơm rượu

Treo bức họa Chung Quỳ. Chung Quỳ là một nho sĩ đời Đường, nhưng vì dung mạo quá xấu nên bị nhà vua gạch tên.vvBất bình với lệnh của Vua Chung Quỳ đã nhảy lầu tự tử. Sau khi chết ông được giữ chức Quỷ Vương chuyên môn cai quản ma quỷ dưới âm phủ. Vì tháng 5 là khoảng thời gian thường hay xuất hiện dịch bệnh và nhiều người dân chết không rõ lí do nên từ đó cứ đến mùng 5 tháng 5 âm lịch nhà nhà lại treo bức họa Chung Quỳ, một phần vì tưởng nhớ đến ông, một phần vì ngụ ý tránh tà đuổi ma.

Dùng chỉ ngũ sắc cột vào cổ tay, cổ chân trẻ em. Trong lúc buộc phải dặn trẻ em không được hỏi han hay nói một câu gì, không được tự ý làm đứt chỉ hoặc tự tháo bỏ chỉ ra khỏi tay chân, chỉ đến tối khi đi tắm mới được phép tháo sợi chỉ đó ra và đem vứt xuống sông. Vì người xưa cho rằng trẻ em đeo sợi chỉ ngũ sắc trong ngày tết Đoan Ngọ sẽ tránh được nọc độc của rắn rết, vứt chỉ ngũ sắc xuống lòng sông nhằm ngụ ý nhờ dòng nước cuốn trôi đi hết dịch bệnh.

Việt Nam với bánh ú tro và cơm rượu. Hai món này không thể thiếu trong ngày Tết Đoan Ngọ.

Bánh ú tro. Theo truyền thuyết, đây cũng là tập tục từ Trung Quốc mang sang, để cúng Khuất Nguyên. Bánh ú có 4 cạnh nên khi thả xuống sông để cúng, cá không ăn được. Bánh ú tro đã trở thành tập tục khá quen thuộc ở miền nam, và rất mạnh ở Hội An. Muốn ngon phải gói bằng lá kè tại vùng núi ở tận xứ Huế. Nếp phải lựa kỹ không cho lộn gạo tẻ, đãi sạch ngâm với nước tro mè (cây mè đốt lấy tro, hoà với nước, lọc qua hồ cát) để qua đêm. Nước tro pha một ít phèn sa để bánh không bị bở. Nhờ nước tro mè mà hạt nếp nhuyễn thành bột. Để bánh không bị sống còn có một kinh nghiệm là khi bỏ bánh vào nồi chờ nước sôi thì thắp một nén nhang, đến khi hương vừa tàn thì cũng là bánh vừa chín tới.

Cơm rượu. Ăn cơm rượu sáng Đoan Ngọ để diệt trừ “sâu bọ” trong cơ thể có thể làm chúng ta bị bệnh. Đây cũng là một hình thức gần như uống rượu Hùng Hoàng. Các chất rượu làm nóng người, máu huyết lưu thông mạnh hơn, làm con người khỏe hơn. Có lẽ đây là lý do chính tại sao tết Đoan Ngọ lại gọi là tết Trừ sâu bọ ở nước ta.

Kiều Tố Uyên.
DHS, Hồ Nam, Trung Quốc

Chuyện Mẹ Tôi

lang que viet 1nam

Ngồi buồn đốt một đống rơm
Khói lên nghi ngút chẳng thơm chút nào
Khói lên đến tận Thiên trào
Ngọc Hoàng phán hỏi: “Thằng nào đốt rơm?”

Ngày xưa mẹ thường đọc bài ca dao ấy, giọng móm mém, rồi nụ cười cũng móm mém như tuổi già mẹ ấy.

Bài ca vui mà mẹ cười buồn lạ.

Tôi ngây thơ hỏi mẹ:

– Ngọc Hoàng sao láo xược thế, sao lại xưng hô thằng con mà chẳng chút lễ nghi?

Mẹ cười xoa đầu tôi, mà câu trả lời như chẳng chịu trả lời cho con trẻ:

– Mũ cao áo dài nhọc lắm, thằng con bỗ bã thế mà vui.

Bài ca như đùa mà nỗi buồn thật động địa kinh thiên.

Tôi sau này lớn lên, đã thấu được nỗi niềm trong nụ cười của mẹ.

Mẹ đã hỏa thiêu những nỗi buồn, những tục làng lệ xã, những phiền muộn đời thường thành nhẹ tênh như làn khói mỏng, thành mất dấu trần gian.

Đức Chúa Trời của Áp Ra Ham (Abraham) đã hỏa thiêu Sô Đôm (Sodome) và Gô Mô Rơ (Gomorrhe), lửa đã hỏa thiêu tội lỗi, ứng xử của Đấng Thánh.

Hạng vương đã hỏa thiêu cung A Phòng, lửa đã xóa đi những trụy lạc, ứng xử của bậc quân vương.

Người ta khó có thể trở thành thánh nhân.

Và trong trăm triệu người cũng chỉ cho phép có một quân vương.

Tôi đành học theo những người nông dân cách hỏa thiêu những nỗi buồn.

Lac quan và tích cực không có nghĩa là không có những nỗi buồn, mà là biết chấp nhận và tiêu hóa những phiền muộn.

Lạc quan và tích cực là biết sống và sắp xếp cuộc sống một cách có trật tự… Và biết mỉm cười.

Tôi nghĩ còn là trang bị cho tâm hồn mình những yêu thương, nhu mì, nhịn nhục, hiền lành, trung tín, mềm mại và tiết độ.

Và mỗi ngày tự chọn cho mình một niềm vui.

Tôi thích một câu ngạn ngữ phương Tây: Hãy mỉm cười, mọi người sẽ mỉm cười với bạn, còn nếu than khóc, bạn sẽ phải than khóc một mình.

Lại một ý tưởng khác: Hãy hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ bị bỏ lại phía sau.

mehien2Tôi trở về với mẹ tôi ngày xưa.

Ngày ấy, đời sống như một công trường còn nhiều dở dang lệch vẹo.

Mà gia tài của mẹ có gì: Bờ tre thì gai, đường quê thì vắng, chiều quê thì buồn.

Và trong dằng dặc nỗi niềm ấy, mẹ đã biết mỉm cười, dù nụ cười hãy còn móm mém.

Tôi hi vọng những người con của mẹ sẽ biết lọc trong gia tài mẹ để lại ấy một tinh thần lạc quan.

Và sắp xếp cuộc sống mình, để nụ cười của mình trọn vẹn hơn.

Và nụ cười của mọi người cũng trọn vẹn hơn.

Quế Sơn đầu hạ.
Nguyễn Tấn Ái