Hãy nói rõ ràng

Chào các bạn,

Sau đây là một lời khuyên của anh John Walsh cho lớp tốt nghiệp năm 2000 của trường Wheaton College năm 2000. Anh John Walsh là một nhà lịch sử nghệ thuật.

Hãy rõ ràng!

ĐCN cũng đã đăng một lời khuyên của anh John cũng từ bài phát biểu này, Giành nhiều thời gian để lắng nghe.

Chúc các bạn một ngày rõ ràng,

Hiển

.
clarity

Hãy nói rõ ràng

Điều này là mạo hiểm. Nói rõ ràng điều bạn nghĩ là mạo hiểm bị sai rõ ràng. Nói mù mờ – vẽ điều kiện, phức tạp hóa, nhồi cho cố – thường là một động thái phòng thủ. Đấy là một chiến lược để lấy điểm một phần: bạn biết rằng bạn có thể sai, nhưng ít ra bạn đã khéo léo, đã hùng biện tốt… và có thể sai cũng không nhiều.

Tôi làm việc trong lĩnh vực lịch sử nghệ thuật, lĩnh vực thật giàu có về tĩnh từ, nghèo nàn về những lời khẳng định có thể chứng minh được, đúng ngành cho ai đó muốn dấu đi sự rõ ràng đằng sau ngôn ngữ màu mè tiêu khiển. Liều thuốc tốt nhất cho người viết lách tôi từng nghe là của nhà lịch sử nghệ thuật Howard Hibbard. Ông nói với đám sinh viên chúng tôi điều cần làm khi đã viết xong một câu: “Tìm từ bạn yêu thích nhất và xóa nó đi.” Hibbard muốn nói là thường thì chúng ta đặt từ ngữ ở đó không phải cho sự rõ ràng, mà cho sự phù phiếm.

Vì bây giờ tôi dành hầu hết thời gian làm quản lý, tính rõ ràng đã trở thành thiết yếu, và là bạn tốt nhất của tôi. Sự rõ ràng tiết kiệm thời gian của tôi và của những người khác. Về chuyện rủi ro do rõ ràng mà tôi vừa mới nói, chuyện đó hầu hết là tưởng tượng thôi; rốt cuộc, tôi vẫn còn có việc mà.

(Nguyễn Minh Hiển dịch)

.

Make yourself clear

This is risky. To say clearly what you think is to risk being more clearly wrong. To fudge what you think – to qualify it, complicate it, overload it – is usually a defensive move. It’s a strategy for getting partial credit: you figure you may be wrong but at least you’re clever, you’re eloquent… and maybe not that far wrong.

I work in a field – art history – that is rich in adjectives, poor in provable statements, just right for somebody who hides from clarity behind vivid, entertaining language. The best antidote I ever heard prescribed to writers came from the art historian Howard Hibbard, who told us students what to do when we’d written a sentence: “Take your favorite word and strike it out.” Hibbard meant that often we put the word there not for clarity but for vanity.

Now that I’ve been spending most of my time as a manager, by the way, clarity has become a necessity, and my best friend. It saves my time and other people’s. As to the risk of clarity I mentioned just now, that’s mostly imaginary; after all, I do still have my job.

John Walsh – Author and art historian
Wheaton College
Norton, MA
2000

Leave a comment