Nghiêng tai lắng tiếng trầm kha của ngày cổ tích
chợt thi thoảng hiện ra em cô Tấm thảo hiền
chợt mọt gỗ khung cửi thề những lời cót két
linh hồn buồn như tượng đá trăm năm
Nghiêng tai lắng tiếng mùa đông của ngày rét buốt
chợt thánh thót thinh không bạch hạc bay về
chợt ngơ ngẩn lối mùa xa hút
nhà ai cúc váng, vàng dáng một người đi
Một người như Kiều gánh cả tình yêu đi tìm dâu bể
đánh đổi mười lăm xuân lấy một trăng rằm
một mãi mê nổi chìm hoạn lộ
cười khan gã Kim Trọng khật khù treo ấn từ quan
Một khát giọt sương trườn lên đỉnh núi
Cô đơn hoài phương trời
lắng tai nghe tim hát lời sông suối
ngàn sau sao có nhau
Thôi thì trở về vuốt mặt tình nhân
xây giữa nội ngàn nấm mồ cỏ biếc
lắng dáng Thu Bồn ngàn năm li biệt
nào ai tắm hai lần trên một dòng sông
Lắng tiếng người chừ như lắng một mùa đông !
Nguyễn Tấn Ái
Ừ thôi em về
Chút tình tự khúc
Anh cất làm tin
Ngày đó chúng mình
Còn trong ký ức
Ai tắm hai lần
dòng sông tuôn chảy!
Riêng anh vẫn hát
Khúc tình ca em
Tấn Ái ơi,
Chị chắc em luôn tắm mãi dòng sông ngày ấy.
Phúc cho chúng ta trong ký ức ngọt ngào
Phải không Ái?
ThíchThích
Chị ơi, chị đừng cười ÁI nhé, ấy là quyền thật thà của thơ mà!
ThíchThích
Em chuc mung anh Ai nhan phan hoi cua Co Hue hay nhu vay. Chac anh vui nhieu! Co oi em chuc Co suc khoe!
ThíchThích
Cảm ơn, cảm ơn cô Huệ!
Người học trò kí danh của cô đã đọc thấu ý niệm của cô.
Dưới trướng tướng giỏi không có quân nhỏ.
Cảm ơn người, dù một lời thôi!
ThíchThích
Cám ơn Tấn Ái và Thùy Trâm. Mình đang đi xa với bạn hữu và học trò, ít có thể vào Internet. Hẹn gặp sau. 😀
ThíchThích