Mai An Nguyễn Anh Tuấn
Đêm Noel Hà Nội, bỗng nhớ tới người bạn thân làm nghề viết đang sống ở Canada, và thốt nhiên nhớ lại một bài thơ nghẹn nước mắt của nhà thơ Hoàng Hưng đã nói hộ tâm trạng của bao nhà văn lưu vong đang mong chờ bàn tay hòa hợp thực sự ở trong nước… Tôi không dám bình thơ của thầy Hoàng Hưng, chỉ xin được chép lại để tặng bạn tôi.
AMERICA
III – Gửi Nguyễn Đỗ
“Ta là ai trên xứ sở này?
Vì sao ta tới đây? Ta tìm gì? Ta muốn gì?”
Hương nếp mới nghẹn ngào người xa xứ
Trưa Cali thơ Nguyễn Trãi lặng người
“Đất hứa” phục những đòn bầm tím
Chết không xong thì phải sống thôi
Những câu thơ
Một mình đọc một mình tan nát
Nhưng bốn quả cam Vinh thoát hải quan về nằm lay lắt xó buồng
Tự lúc nào anh đã quen vị cam Mỹ không hạt
Như anh phải làm quen giọng Mỹ
Tập phân biệt âm “of” với âm “off”
“Để dịch thơ Việt ra tiếng Mỹ”
Hình dung ngày trở lại
Vênh mặt với làng thơ ao tù
Nhưng trước khi ngày ấy tới
Thì anh sẽ quên và sẽ quen
Rồi anh sẽ tập làm thơ tiếng Mỹ
Để thêm một mối hận không được thừa nhận
Rồi con anh sẽ làm thơ tiếng Mỹ
Thành nhà thơ Mỹ gốc Việt
Còn anh một lần nữa dở hơi
Ngay trong nhà của mình
Thế đấy Đỗ ơi
Chạy đâu cho thoát
(Hành trình, NXB Hội Nhà văn, 2005)