Đánh thức tôi
Dò đường tôi xuyên qua bóng đêm
Được dẫn bởi trái tim đang đập
Tôi không thể nói nơi hành trình kết thúc
Nhưng tôi biết nơi bắt đầu
Họ bảo tôi quá trẻ để hiểu
Họ nói tôi đang cuốn vào giấc mơ Đọc tiếp Đánh thức tôi – Wake me up
Đánh thức tôi
Dò đường tôi xuyên qua bóng đêm
Được dẫn bởi trái tim đang đập
Tôi không thể nói nơi hành trình kết thúc
Nhưng tôi biết nơi bắt đầu
Họ bảo tôi quá trẻ để hiểu
Họ nói tôi đang cuốn vào giấc mơ Đọc tiếp Đánh thức tôi – Wake me up
Chào các bạn,
Thời tính là timing. Tiếng Anh có câu: Timing is everything – Thời tính là tất cả. Có nghĩa là thời tính quyết định 100% thắng hay bại. Người Việt ta dùng chữ “Thời”. Đến thời là thành, hết thời là bại.
Khái niệm “chữ Thời” có thể hơi khác nhau tùy theo người. Có người thì Thời là hội đủ các yếu tố khoa học – thời tiết, địa hình, nhân sự (thiên thời, địa lợi, nhân hòa), tình trạng kinh tế chung, tình trạng chính trị chung v.v… Có người thì cho rằng Thời có nghĩa là đã hội đủ nhân duyên. Có người thì Thời có nghĩa đã đến lúc Chúa định. Đọc tiếp Thời tính
Chào các bạn,
Mình vào sóc Bù Tơm rãy đến thăm gia đình mẹ Chét, là một trong số những gia đình có hoàn cảnh khó khăn, mặc dầu gia đình mẹ Chét cũng có một mẫu điều nhưng hai năm nay, nhiều ngày trong năm mẹ Chét thường qua nhà những người hàng xóm để mượn hoặc xin gạo về nấu cơm ăn. Có những gia đình rất dễ thương, biết hoàn cảnh của gia đình mẹ Chét hiện tại nên khi các mẹ nấu cơm cho gia đình ăn đã nấu nhiều hơn, để nếu mẹ Chét qua sẽ có phần cơm cho mẹ Chét mang về nhà. Đọc tiếp Một ơn huệ bình an
Jesus,
Let’s do exercise.
No matter what happens, we still do exercise together.
Not because exercise is an important thing,
but because all things are the same.
All things I do for you and with you.
Love you, Jesus.
Amen.
PTH
Nguyễn Hương Giang
Có thế nói cũng chưa có gì bứt phá, nhưng trước tiên tôi phải nói “cảm ơn” một người.
Một người sếp, người anh, người thầy.
Có thể nói những ngày đầu bước chân vào Công ty gặp anh tôi đã phải nghĩ: “Người gì lạnh lùng đáng sợ”. Đọc tiếp Điều mà một năm qua tôi đã học được là gì ?
Tác Giả: Nguyễn Đạt
Ðặt chân tới Sài Gòn năm 1954 [vậy bài này viết khoảng 2004], lúc ấy tôi là đứa bé 9 tuổi, theo gia đình từ miền Bắc di cư vào miền Nam tự do. Ký ức của đứa bé 9 tuổi hẳn nhiên không thể ghi nhận được gì nhiều; nhưng đứa bé lớn lên và sinh sống tại Sài Gòn từ thuở ấy tới bây giờ, đã giúp tôi dễ dàng gợi dậy trong ký ức, ít nhất là những hình ảnh đậm nét của Sài Gòn, 50 năm về trước.
Ấn tượng về Sài Gòn trong tôi từ lúc ấy tới bây giờ cũng không phai nhạt bao nhiêu, dù đã hơn nửa thế kỷ trôi qua. Ấn tượng sâu đậm, bởi Sài Gòn những ngày tháng ấy quá mới lạ trong tâm trí tôi, đứa trẻ đã trải qua một đoạn đời ấu thơ tại Hà Nội.
Ðiều đầu tiên tôi nhận biết lúc ấy, tôi nói với cha tôi, là Sài Gòn có vẻ rất Tây so với Hà Nội. Cha tôi bảo, bởi vì một trăm năm Pháp thuộc, Sài Gòn và miền Nam là thuộc địa; trong khi Hà Nội của miền Bắc là bảo hộ. Đọc tiếp Sài Gòn của tôi, 50 năm trước
Tuoi Tre News– Updated : 02/26/2017 11:21 GMT + 7
Sidewalks along a major hospital in Ho Chi Minh City have been equipped with a complicated system of barricades, an effort originally meant to reclaim space from vendors for pedestrians but now turning out to create immense difficulty for the latter.
Promenades along the sections of Thuan Kieu and Nguyen Chi Thanh Streets that surround Cho Ray Hospital, considered the city’s best general infirmary located in District 5, have been fenced up to prevent sidewalk drivers and street vendors from encroaching on the spaces.
Japan Today – By My Pham Feb. 25, 2017 – 06:00AM JST
Vietnamese Nguyen Thi Xuan, 94, who married Japanese soldier Nguyen Van Duc during World War Two, poses with a portrait of him at her house in Hanoi, Vietnam. Reuters photo
HANOI — “This is my husband,” said 94-year-old Nguyen Thi Xuan, holding up a pillow wrapped in a Vietnamese flag, with a Japanese army shirt pushed inside. She sleeps with it every night.