-Đẹp chưa?
-Đẹp quá ba ơi!
Vừa rẽ xe vào đầu đường Đồng Khởi, gốc ngã ba với Nguyễn Du trước Nhà Thờ Đức Bà, nhiều du khách đã phải thốt lên như thế. Cô nàng Sài gòn của tôi đẹp thật với chiếc áo Tết này. Cám ơn bàn tay tài hoa của những nghệ nhân đã dâng bao tâm huyết cho cô nàng Sài gòn hôm nay.
Đẹp lắm đường hoa Nguyễn Huệ. Người Sài gòn không quen với các từ to lớn như “lộng lẫy, “rạng ngời”, “hoành tráng”, “rực rỡ”… Thấy đẹp và sướng sướng với cái đẹp, họ chỉ cần reo lên: “đẹp quá” trong niềm phấn khích, hân hoan ngập tràng tâm hồn.
Đi từ Đồng khởi vào khu đường Hoa Nguyễn Huệ để đếm thử xem, bạn đã bao lần reo lên từ “đẹp”. Bạn cũng nên đếm xem bạn nghe được bao nhiêu lần ai đó thốt ra từ này.
Đẹp trong những tiếng xuýt xoa, tiếng cười trong trẻo của các em bé khi đứng chụp hình cùng gia đình bên các hoa cảnh. Đẹp như khuôn mặt hạnh phúc của những cặp trai thanh, gái lịch đến từ mọi miền, mọi lục địa.
“Đẹp quá chừng luôn” Chị bán rau ở gốc chợ hối vợ tôi phải cố gắng đến tham quan đường hoa. Đẹp thật khi thành phố duy trì được một truyền thống tao nhã chào đón Xuân về. Những lo toan, vất vả cả năm được gác lại. Cư dân thành phố bất kể sang hèn, giàu nghèo tự chọn cho mình bộ áo tươi nhất rồi thanh thản dạo cảnh ngắm hoa. Hiếm có công trình hạnh phúc nào lại chan hòa cho mọi tầng lớp cư dân và du khách như thế.
Đẹp đến nỗi nhiều cư dân Sài gòn, sống cả đời ở đây, nhưng bước vào khu vực đường hoa cứ ngỡ mình lạc vào một thiên đàng xa lạ nào đấy…
Cám ơn các nghệ nhân, cám ơn chính quyền thành phố và đặc biệt xin cám ơn ý thức bảo vệ thắng cảnh của người dân.
Trong niềm hân hoan đón xuân về, bác xe ôm gần nhà đã kể với tôi rằng. Vợ chồng bác cũng có đến đường hoa ngắm Xuân. Đông người tham quan nhưng đường hoa vẫn tươm tất sạch sẽ. Số lượng thùng rác được bố trí khá dầy để du khách không phải cầm rác trên tay quá lâu. Thật tuyệt vời khi thấy các cháu bé buông tay cha mẹ chạy đến bỏ mảnh giấy gói kem vào thùng. Thương hơn nữa là hình ảnh các chị công nhân vệ sinh vẫn không ngừng tay chổi giữ cho đường hoa sạch đẹp. Bác xe ôm của tôi đã rút một bao lì xì và xin phép được gởi chị công nhân vệ sinh chúc lộc Tết. Thế nhưng chị cương quyết từ chối. Lời giải thích của chị thật cảm động…
-Dọn dẹp là bổn phận tụi tui. Nhận quà của du khách e rằng tạo ra lề thói xấu. Thương chúng tôi thì mong du khách chung tay giữ gìn vệ sinh…..
Sao lại có thể có câu chuyện như cổ tích thế này? Đường hoa đã đẹp về hình thức còn đẹp cả trong tâm hồn của mọi người, thậm chí đó là những bác xe ôm và những chị công nhân vệ sinh… Những con người thầm lặng, vô danh, khiêm tốn Để lại cho tôi một bài học sống động và tươi đẹp như Xuân.
Trần Bá Thiện
13-Feb-10 06:46 PM