All posts by heomay

Cố Gắng Để Chờ Đợi

Bình tĩnh chờ đợi.
Thế là xong quá trình lấy mẫu xét nghiệm, giờ thì nằm dài ở đây mà chờ đợi. Còn chờ đợi cái gì thì Nó cũng chẳng rõ nữa. Thiên đường hay địa ngục vậy nhỉ? Thôi kệ, là cái gì cũng được, Nó đang tập làm quen dần với tất cả những gì không chờ mà tới, cho dù có trớ trêu, bạc bẽo đến đâu đi nữa. Dù đã qua mấy lần xét nghiệm và đã có sự chuẩn bị tinh thần cả buổi sáng nhưng khi thấy chị y tá cầm cái xiranh để lấy máu Nó hoảng quá, mắt nhắm tịt chẳng dám nhìn. Cuối cùng thì việc đó cũng xong mà không có bất trắc gì xảy ra. Chị y tá nói Nó có thể thở được rồi Nó mới dám thở. Đáng sợ thật đó. Lần này chắc cũng làm xét nghiệm giống mấy lần trước. Người không hiểu chuyện nhìn vào tưởng chừng rất đơn giản, nghĩ rằng chỉ cần rút ra một tí ti máu rồi mang tới phòng xét nghiệm là OK. Nếu mà đơn giản vậy đã chẳng có gì đáng để bàn. Điều đáng nói là những dòng chữ mà vị bác sĩ đáng kính ghi vào những tờ giấy đề là “ Kết quả xét nghiệm” kìa. Quãng thời gian nằm chờ cái tờ giấy đó tới tay cũng đáng sợ và có thể gây shock vì những gì ghi trong đó.Thời gian như trêu ngươi con người, cái đồng hồ treo trên tường cứ bình tĩnh quay theo đúng quy luật,cứ chậm rãi nhả ra những âm thanh tích tắc, tích tắc, gây khó chịu, mà không thể chạy nhanh hơn chút nào được nữa.

Trong khu điều trị đặc biệt này, bệnh nhân ở đủ mọi lứa tuổi, nhưng chiếm đa số là người trẻ như Nó. Tất cả dường như đã nắm chắc trong tay chiếc vé tốc hành sang bên kia thế giới. Rõ ràng là như vậy rồi mà vẫn phải nằm đây chờ đợi, chờ đợi thần chết đi chu du thiên hạ xong quay lại đón mình đi cùng. Cái khổ là không biết khi nào ông ta tới nên ngày qua ngày cứ phải sống trong một tâm trạng thấp thỏm, lo lắng, rồi có khi không chết vì bệnh tật thực sự mà lại chết vì sự chờ đợi tuyệt vọng ấy. Nó ghét chờ đợi, nhưng vẫn phải chấp nhận nó là một phần tất yếu, không thể thiếu và tách rời khỏi công cuộc tồn tại trên cõi đời này. Bắt đầu là sự chờ đợi được sinh ra, kết thúc là sự chờ đợi được chết đi. Hay thật! Và trong quá trình đi từ cái bắt đầu tới cái kết thúc đó, ta đã phải ngồi chờ như thể này bao nhiêu lần nhỉ? Nhiều lắm, không thể đếm được, chỉ biết rằng dù là còn sống dù chỉ 1 giây thì vẫn phải chờ đợi. Mà không, có khi chết rồi con người ta vẫn cứ phải chờ đợi. Chờ đợi người ra thăm mộ phần, chờ đợi người lên chùa thắp cho nén hương, chờ đợi đủ ba năm để được thay cái áo quan mới… Lắm chuyện quá, “ngỏm củ tỏi” rồi thì còn biết gì nữa mà chờ với đợi chứ!

Khổ sở chờ đợi là thế nhưng kết quả nhận được đôi khi lại dở khóc dở cười và thường thì nó không diễn ra theo đúng ý mình. Những người bệnh như Nó chờ đợi được thần may mắn ghé qua, chạm nhẹ vào mũi một cái thôi. Vậy mà có mấy ai đủ kiên nhẫn ngồi chờ đâu, thường thì họ ra đi trước khi ông thần đó tới. Họ nghĩ rằng ông ấy không tới với họ thì họ đi tìm ông ấy vậy. Liệu họ có tìm thấy không? Hình như là có, vì họ đã may mắn hơn những người vẫn đang ngày đêm ngồi đây chờ đợi ông thần hạ cánh xuống đôi vai mình. Ngồi đó mà chờ ư? Vô ích thôi! Ông thần may mắn có quá nhiều việc nên chẳng thể nào nhớ nổi những con bệnh đang ngắc ngoải chờ đợi ông trong khu điều trị đặc biệt này cả.

Nó đã có bao nhiêu ngày tháng sống trong sự chờ đợi rồi. Mới đầu Nó ghét lắm nhưng biết làm thế nào bây giờ, khi chờ đợi đã như là hơi thở. Nó hít vào – chờ đợi và thở ra – đợi chờ. Không hít thở làm sao duy trì sự sống? Thế là nó bình tĩnh duy trì sự sống bằng cách hít thở và đợi chờ. Trong khi bình tĩnh hít thở và đợi chờ, nó đã chứng kiến nhiều câu chuyện đau lòng: nhiều người bệnh nặng rồi ra đi, nhiều người khác gặp tai nạn cũng đột ngột ra đi. Nó hiểu ra là có những sự thật dù kinh hoàng đến cỡ nào, dù đau lòng đến cỡ nào cũng có thể xảy ra. Nó hiểu ra là thần may mắn đang hiện hữu trong mỗi con người, mỗi hoàn cảnh, mỗi thời khắc. Nó dễ dàng đặt câu với từ “may mà”. May mà gặp cô y tá giỏi, may mà mình đã được bác sĩ định đúng bệnh, may mà mình không quá nghèo để không có tiền chữa bệnh, may mà bên cạnh xa gần vẫn còn có mhững người yêu thương đang dõi theo mình. May mà mình vẫn còn hít thở để viết, may mà vẫn có người chờ đợi đọc những gì mình viết được ra. May mà nó đã kịp đứng dậy. May mà nó biết cách suy nghĩ khác với những người bệnh kia, không cam chịu, không chấp nhận, biết cố gắng, và biết bình tĩnh đợi chờ. Chờ đợi xem thử thách kỳ này sẽ khó khăn đến mức nào và xem thử có lúc nào không đặt được câu với từ “may mà” không.

Nó đã nhận đủ kiểu quà tặng của cuộc sống. Nó hơn nhiều người cái cảm nhận đau khổ, đắng cay, chiến thắng và tự hào. Suy nghĩ tích cực lên một chút, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn. Hành động tích cực lên một chút, sẽ thay đổi được số phận của mình và của người khác. Nó nghĩ vậy và trong cái đầu thông minh của Nó đang dần hình thành những ý tưởng thay đổi định mệnh thật táo bạo. Trước tiên là phải làm gì để thay đổi suy nghĩ cực đoan của những người đang cùng điều trị với Nó. Khó khăn đấy, nhưng chắc chắn Nó sẽ làm được. Không làm được nhiều thì một phần thôi cũng được, không ảnh hưởng nhiều người thì một thôi cũng tốt. Nó hy vọng lần này thần may mắn sẽ mỉm cười với nó và mọi người.

Đành cố gắng để chờ đợi vậy. Nhưng dù khoảng thời gian chờ đợi này có là bao lâu, trong đôi mắt nó đã thấy hạt hi vọng đang nảy mầm và màu xanh của cây lá ngoài kia qua khung cửa sổ.
.

Thanh Mai ( Leo)

Bí Quyết Để Thăng Tiến

Bạn là một nhân viên có năng lực, cần cù, quyết đoán nhưng sau nhiều năm cống hiến sức lực và trí tuệ cho công ty, bạn vẫn chỉ là một nhân viên quèn. Phòng bạn vừa có người được thăng chức, anh ta không có khả năng làm việc được như bạn, cũng không cần cù chăm chỉ như bạn?

Nói chung là nếu xét theo góc độ khách quan thì bạn sẽ là người được thăng chức trước.
Vậy nên trong đầu bạn luôn thường trực câu hỏi “ Tại sao lại như thế?”

Đã bao giờ bạn bỏ công sức tìm hiểu và đã bao giờ bạn để ý đến cách cư xử của bạn, đến những hành động, thái độ của bạn trong suốt quá trình bạn làm việc, hợp tác cùng với cấp trên và những đồng sự trong phòng?

Hay bạn chỉ nghĩ đơn giản là nếu mình cố gắng, mình chịu khó, mình giỏi giang thì khả năng thăng tiến của mình là dễ dàng?

Mọi việc không hề đơn giản như bạn nghĩ bởi sự cần cù , năng lực của bạn không nhất thiết có quan hệ với nhau.

Trên thực tế, quan hệ giao tiếp và việc được thăng chức không thể tách rời.

Một quan điểm cố hữu của cấp trên là thường bênh vực, ưu đãi những người cấp dưới có thái độ tín phục mình. Dường như đối với những người có địa vị cao thì càng dễ mắc phải điều trên. Bởi không ai muốn đề bạt, cất nhắc một người cấp dưới không hòa hợp với mình làm trợ thủ cho mình. Tuy nhiên, đôi khi việc làm vừa lòng và có quan hệ tốt với cấp trên thường được cho là một dạng nịnh hót, vì thế sẽ kéo theo mối quan hệ không tốt với đồng nghiệp. Ngoài năng lực của mình nếu bạn có thể dung hòa tốt hai mối quan hệ đó, sự nghiệp của bạn sẽ thuận lợi hơn. Vậy mối quan hệ với cấp trên và đồng nghiệp như thế nào đây?

*Mối quan hệ với cấp trên:

Quan hệ tốt với cấp trên, cho dù là việc công hay việc tư thì đều rất có lợi. Về việc công, do trong quan hệ chủ và khách giữa hai bên nên có và thể hiện tình hữu nghị ở một mức độ nhất định, sự hợp tác có sự ăn ý tương đối, sẽ làm giảm rất nhiều những hiểu lầm không đáng có, tăng hiệu quả công việc. Về việc riêng, cấp trên càng hiểu cấp dưới thì càng có cảm giác an toàn, giống như tất cả đều nằm trong sự quản lý của cấp trên, do đó họ có thể tự do điều động. Cấp dưới khi có việc riêng phải xin phép, cấp trên cũng thông cảm và dễ dàng đồng ý. Có được điều này là do cấp dưới hiểu rõ cấp trên và luôn làm cho cấp trên tin tưởng.

Có nên tranh giành hơn thua với cấp trên không? Theo thiển ý của mình là điều cấm kỵ, nếu mình khăng khăng phản đối ngay. Những va chạm do tính cách hơn là lợi ích chung của tập thể thì cấp dười nên nhẫn nhịn với tinh thần dĩ hoà vi quý. Cho dù người cấp dưới có đúng 100% thì cấp trên vẫn có những lý lẽ riêng của mình.

Thường thì quyền lực như một con dao hai lưỡi. Người biết sử dụng , tức một sếp giỏi, có kỹ năng giao tế và dùng người giỏi sẽ không để xảy ra những va chạm lớn về tính cách. Họ biết cách nói sao để thuyết phục nhân viên. Nếu tranh luận một cách nghiêm túc thì phần thắng mà cấp dưới giành được là 10%, trừ khi có những sự sắp xếp lâu dài và hợp tác với các đồng sự khác để làm rõ sự bất tài, hay sai trái của cấp trên. Bằng không nếu đối đầu trực tiếp thì người chịu thiệt thòi đa phần là cấp dưới. Là một người cấp dưới, hành động và lời nói của chúng ta rõ ràng phải cân nhắc. Nhưng có những trường hợp sai sót của cấp trên dẫn đến thiệt hại đáng kể lợi ích của công ty, của tập thể, ta cần dũng cảm để nói ra, để tìm cơ hội phân tích và giúp cấp trên nhận ra vấn đề

Tính thiên vị của con người có từ khi sinh ra, phần lớn mọi người đều để mặc nó tồn tại và phát triển trong tâm thức của mình. Trong mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới, những người có quan hệ tốt với cấp trên, hay còn được gọi là những người tâm phúc, thường dễ dàng được cấp trên đánh giá, nhìn nhận một cách khá thiên vị so với những người cấp dưới khác. Những người cấp dưới dù có tài giỏi đến đâu đi chăng nữa, nếu thiếu đi sự quan tâm cá nhận tới người khác, thì vô tình đã mang lại một mối quan hệ xây dựng chỉ mang tính chất vì lợi ích bản thân. Ngược lại, nếu có thể tạo dựng tình hữu nghị tốt đẹp với cấp trên và trở thành người trợ thủ đắc lực, cộng sự tín nhiệm thì khi đó việc hợp tác tất nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều và những lợi ích mà mình đạt được cũng hết sức đáng kể. Bởi đơn giản, cấp trên cũng là con người, cũng thích nhận được sự quan tâm của cấp dưới không đơn thuần là ở việc chung. Cảm giác khi ở nhà được người thân quan tâm, ở công ty được sự yêu mến của nhân viên hay sếp làm cho tâm lý của cả hai bên có cảm giác an toàn nhất định. Và khi có cơ hội đề bạt, đương nhiên cấp trên sẽ chọn người cấp dưới tâm đầu ý hợp với mình trước khi tính đến khả năng thăng cấp cho người làm việc không hợp ý mình.

*Quan hệ với đồng nghiệp.

Trong công việc, bạn đôi khi không thể tránh được sự cạnh tranh, xích mích với đồng nghiệp. Nếu gặp phải những đồng nghiệp có thái độ không tốt, luôn ganh tỵ, ghen ghét bạn, trong lòng bạn cũng vì đó mà sinh ra cảm giác chán ghét thì bạn và đồng sự không bao giờ có được tình hữu nghị. Để hóa giải được tình huống này, bạn phải hết sức khéo léo và có một thái độ chân thành, tích cực. Không bao giờ có tư tưởng mình có khả năng, tài giỏi hơn người, coi đồng nghiệp là những người kém cỏi dù bạn có giỏi đến mấy. Nếu bạn muốn mọi việc được tiến hành thuận lợi, bạn nhất thiết phải học cách tôn trọng người khác như thế nào, phải loại bỏ những tư tưởng hẹp hòi, tạo dựng tình hữu nghị ngay cả với những người mà mình không hợp tính cách.

Bạn nên tự hỏi mình nguyên nhân mà bạn không thể hợp tác cùng đồng nghiệp ? Vấn đề do bản thân bạn chưa nỗ lực trong khi tao không khí vui vẻ hòa hợp hay là do phía người ta không chịu hợp tác cùng bạn? Bạn không thể xem nhẹ kỹ xảo sống hòa bình cùng người khác bởi nó chính là mấu chốt cho sự thành công trong sự nghiệp của bạn và an hoà ở môi trường làm việc.

Chân thành và mở lòng ra, ban sẽ được đồng nghiệp chấp nhận

Sự chân thành quyết định rất nhiều trong nỗ lực tạo dựng mối quan hệ với đồng nghiệp. Giúp đỡ họ khi họ gặp khó khăn trong công việc với một thái độ chân thành, thành tâm tha thứ cho họ khi họ làm điều gì có lỗi với bạn, quan tâm đến họ cả việc công và việc riêng. Mỗi ngày bạn có 1/3 thời gian ở bên họ. Bạn có thể có được niềm vui hay sự thỏa mãn trong công việc hay không, có yêu nghề và vui vẻ với nghề hay không thì bạn đồng nghiệp đóng vai trò hết sức quan trọng. Bạn không thể tập trung làm việc được khi tới văn phòng, đồng nghiệp không để ý tới bạn, họ không chủ động nói chuyện với bạn, không tâm sự chia sẻ với bạn về công việc.

Bạn nên gạt bỏ khỏi mình sự đố kỵ, thói ganh đua không tích cực, hòa đồng thân thiện với tất cả đồng nghiệp trong công ty, không nên nói xấu đồng nghiệp trước mặt cấp trên, không nên có thái độ phân biệt, kỳ thị với những người kém hơn mình…Lấy thành ý của bạn để thực hiện tất cả những điều đó, bạn sẽ dễ dàng thành công trong việc tạo dựng mối quan hệ đối với đồng nghiệp.

Quan hệ tốt với đồng nghiệp, bạn đã có 50% sự thành công.
Cấp trên thăng chức cho cấp dưới, ngoài việc xem xét năng lực làm việc và tính hợp tác của bản thân anh ta, còn phải xem xét quan hệ của anh ta với đồng nghiệp như thế nào. Nếu bạn có năng lực, sự cần cù, lòng đam mê công việc, mối quan hệ với cấp trên và đồng nghiệp đều tốt đẹp thì thành công của bạn là cái mà bạn đã nắm chắc trong tay.

Chúc bạn thành công trong việc thiết lập và phát triển các mối quan hệ ở nơi làm việc.


Nguyễn Thanh Mai

Leo_pretty

Hi Vọng

Bóng tối bủa vây khắp căn phòng kín mít, không có lấy một khe hở nào để ánh sáng dù nhỏ nhoi có thể len vào. Bóng tối đen đặc cứ đập vào mắt gây nhức nhối. Có cảm giác như bị mù.

Nó ngồi đó, bó gối nhìn vào màn đêm u tối, im lặng nghe trái tim Nó đập từng nhịp, từng nhịp. Nó liên tưởng tới một lúc nào đó, trái tim của Nó mệt mỏi, nằm im và không muốn đập những nhịp đập đều đặn đó nữa. Tuyệt vọng, chán chường.

Nó không biết bao nhiêu đêm rồi mình thức trắng. Không phải Nó không muốn ngủ nhưng giấc ngủ đến với Nó cứ chập chờn, đáng sợ. Mới vừa nhắm mắt, Nó đã mơ thấy ác mộng, những cơn ác mộng kinh hoàng mà tỉnh dậy Nó không thể lý giải được tại sao. Nó cũng không biết mình đã ngồi như thế trong bao lâu. Mọi thứ đối với Nó dường như đã ngừng lại. Trong Nó không còn chút ý niệm nào về không gian, thời gian kể từ buổi sáng hôm đó.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, nhanh đến nỗi làm cho Nó không kịp cảm nhận được chuyện gì đang diễn ra. Từ hôm đó đến giờ, trong đầu Nó lúc nào cũng văng vẳng một câu hỏi ” tại sao?”. Nó đi tìm mọi lý do nhưng cũng không thể trả lời cho câu hỏi của mình. Nó ép bản thân tin rằng đấy chỉ là một sự nhầm lần, rằng chuyện đó là của người có cái tên giống Nó. Nó tự huyễn hoặc mình rằng không bao giờ chuyện đó có thể xảy ra với Nó… Còn nhiều, rất nhiều lý do Nó tự bào chữa cho mình.

Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Dù cho Nó có cố tình không chấp nhận, thì cái sự thật hiển nhiên đó vẫn đang đeo bám Nó ngày qua ngày. Nó bàng hoàng, đau đớn và xót xa cho cái số phận của mình. Bởi Nó sinh ra trên đời này đã là một sai lầm, tồn tại đến giờ phút này lại càng sai lầm hơn nữa. Cái suy nghĩ ước gì mình chưa từng được sinh ra lại quay về trong tâm trí của Nó. Nó mất phương hướng. Nó cứ quay cuồng mãi với sự đắn đo, chấp nhận hay từ bỏ. Nếu chấp nhận, Nó sẽ phải rất dũng cảm, phải có đủ bản lĩnh để đối mặt với nỗi đau về thể xác và tâm hồn. Còn nếu từ bỏ, mọi chuyện hết sức đơn giản, nhẹ nhàng nhưng Nó sẽ bị mang tiếng là kẻ hèn nhát, Nó sẽ làm cho trái tim của những người yêu thương Nó đau đớn. Nó sẽ làm cho Chị, người mà Nó kính trọng và yêu quý thất vọng. Đó là điều Nó không hề muốn. Gọi điện cho Chị, Nó khóc. Nó là đứa rất bản lĩnh, dù gặp phải chuyện gì cũng chưa bao giờ để lộ cảm xúc ra ngoài. Nhưng với chị dường như Nó không che dấu gì cả. Nó khóc như một đứa trẻ. Khóc với nỗi ấm ức đè chặt trong lòng. Chỉ có Chị mới có thể hiểu được tâm trạng của Nó mà chính bản thân Nó cũng chẳng hiểu nổi. Chỉ có Chị mới có thể kéo Nó lên khỏi bờ vực mà Nó đang tìm cách lao xuống.

Hai tuần điều trị thử nghiệm, Nó tưởng đâu mình đã chết. Những cơn đau về thể xác hành hạ Nó. Nó gắng chịu đau, cố quên đi cái cảm giác nhức nhối xâm chiếm Nó từng giờ từng phút. Bác sĩ hỏi Nó có đau lắm không, Nó chỉ cười nhăn nhó. Tác dụng phụ của thuốc còn khiến Nó mơ màng như bị mộng du, nằm trong bệnh viện mà Nó cứ ngỡ mình đang ở tận đâu đâu. Nó cố ngủ. Trong giấc ngủ vội vã, Nó thấy đôi chân mình chênh vênh , đứng ở một nơi thật tối, thật đáng sợ. Có hàng ngàn khuôn mặt gớm giếc, kỳ lạ đang nhìn Nó, cái nhìn như muốn hỏi Nó là ai, tới đây làm gì. Tỉnh dậy rồi mà Nó còn cảm thấy những khuôn mặt đó đang hiện hữu quanh đây, nhìn xoáy vào ruột gan Nó.

Nằm trong viện, nó chứng kiến nhiều mảnh đời còn bất hạnh hơn mình. Chứng kiến lằn ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết. Bên khu B, cái Nga vừa mới qua đời. Hồi sáng Nó còn mang sang tặng cái Nga một con gấu bông, vậy mà chiều nay, chị y tá mang con gấu về trả lại cho Nó. Nó bàng hoàng và tự giận mình đã không kịp nói lời tạm biệt với người bạn đặc biệt đó.

Cảm xúc lẫn lộn, Nó bỗng chốc thấy sợ, sợ màn đêm, sợ cái chết sẽ ập xuống đầu Nó bất kỳ lúc nào. Sợ những bóng ma vây quanh Nó khi đêm xuống, sợ sự cô đơn đang xâm chiếm trái tim bé nhỏ. Trong đời Nó, Nó chưa từng trải qua cảm giác như thế này bao giờ. Cảm giác như bị bỏ rơi, bị bỏ lại chốn này một mình. Tủi thân, Nó muốn khóc nhưng không thể khóc, nước mắt cứ nghẹn lại trong cổ họng. Nó sợ lắm. Nỗi sợ hãi đó như một động lực mãnh liệt, đẩy Nó ra khỏi bóng tối u uất, xua tan những ý nghĩ vẩn vơ trong tâm trí Nó. Nó bước ra ánh sáng, ngẳng mặt nhìn cuộc đời và môi nở nụ cười ngạo nghễ.

Vậy là giờ Nó đã biết mình phải làm gì. Nó sẽ chấp nhận sự thật. Nó sẽ đối diện với chính bản thân mình. Nó sẽ tìm cách để có thể thoát ra khỏi cái định mệnh của mình. Nó sẽ đương đầu với những gì đang chuẩn bị xảy đến. Bởi Nó cũng đã nhận thấy mình không hề đơn độc. Bên cạnh Nó còn có Chị, có tình yêu thương của Chị dành cho, có sự quan tâm của nhiều người bạn mới. Sự quan tâm chân thành mà Nó chưa bao giờ được nhận trong đời mình. Niềm hy vọng dù nhỏ nhoi đang len lỏi vào suy nghĩ của Nó. Không phải định mệnh tạo ra Nó, mà chính Nó sẽ tạo ra định mệnh cho mình. Thay đổi tư duy tích cực hơn, Nó sẽ làm được điều đó.

Nó chợt nhớ những ý tưởng về tư duy tích cực trên trang web quen thuộc đã trở thành món ăn tinh thần hàng ngày đã dần giúp nó thay đổi tư duy từ tiêu cực bi quan đã theo hướng tích cực và lạc quan hơn. Cái giây phút tình cờ khi nó gõ vào phần tìm kiếm của google: Hạnh Phúc là gì? Những ai có thể hưởng được đặc ân ấy? Thế rồi tiêu đề bài viết: ” Để hạnh phúc: buông xả và tha thứ “ hiện ra giữa bao nhiêu tiêu đề khác. Định mệnh dun dủi cho nó click vào cái link ấy để rồi nó đến với ngôi nhà của yêu thương của hi vọng như những mầm xanh. Và những thay đổi đã xảy ra từ trong sâu thẳm tâm hồn nó.

Nếu không có sự thay đổi kì diệu ấy, nó đã chọn cách giải quyết cuộc đời, chấm dứt nỗi đau, vĩnh biệt bóng ma của quá khứ và nỗi sợ hãi theo cách ấy: dại dột và hèn nhát.

Đâu đó trong đầu nó vọng lên một câu nói về đau khổ đọc được khiến nó suy nghĩ :

Đau khổ là một phần của đời sống…..
Rõ ràng là chúng ta không thể tránh đau khổ hơn là tránh ăn uống ngủ nghỉ. Chúng ta chỉ có thể học cách xử lý với đau khổ thế nào khi chúng đến mà thôi. Càng trải nghiệm đau khổ, chúng ta càng trưởng thành ra, càng già dặn ra, càng khôn ngoan ra.
” ( Trần Đình Hoành)

Và nó đã bắt đầu nhận rõ hình bóng mình trong một bài viết khác, Những Ngọn Nến Cho Đời:

Tuy nhiên khi chúng ta đã trưởng thành, dù chỉ mới vài bước trong tư duy tích cực, chúng ta bắt đầu cảm nhận được rất rõ ràng quyền lực của tư duy tích cực trong việc chuyển hóa đời mình. Và đời của những người khác.” (Trần Đình Hoành)

Ánh mặt trời đang lấp ló những tia nắng rực rỡ đầu tiên, báo hiệu một ngày ấm áp sau những đêm lạnh giá. Đâu đó ngoài kia có tiếng chim hót líu lo đón chào ngày mới.


Nguyễn Thanh Mai

Leo_pretty

Hà Nội Phố, Hà Nội Mùa Đông!

Chút gió heo may về mang theo hơi hướng của một mùa đông Hà Nội sắp bắt đầu. Thu còn chần chừ, vấn vương chia tay trong hương cốm man mát, hương hoa sữa nồng nàn, ngây ngất phố, trong màu nắng vàng tươi như mật ong. Đông ngập ngừng với những cơn gió mùa đông bắc đầu tiên, lẫn vào từng cơn mưa, mưa lá bay đầy trời, kéo theo cái lạnh của khoảnh khắc giao mùa, vừa đủ cho những đôi tình nhân tìm hơi ấm tay trong tay bên nhau.
hanoi1

Lập Đông, Hà Nội có gam màu và hương vị say đắm là lạ. Màu vàng, đỏ của nắng, của lá cây, hương phố tỏa ra từ những hàng quà mùa Đông dọc vỉa hè…Tất cả những điều thi vị đó mang cho những người con xa Hà Nội một nỗi nhớ khó tả. Không ồn ào náo nhiệt như mùa Hè, không nồng nàn say đắm như mùa Thu, không tươi trẻ đầy sức sống như mùa Xuân, Đông Hà Nội mang chút lạnh lùng nghiêm nghị nhưng cũng không kém phần đáng yêu và duyên dáng giống như những nàng thiếu nữ Hà Nội vậy.

Hồ Gươm ngày Đông, mặt nước phẳng lặng, soi bóng Tháp Rùa cổ kính và những cành cây khẳng khiu, trụi lá. Lá đã theo gió đi cùng mùa Thu, dành lại cành trơ khấc cho mùa Đông.
hanoi2
Nắng không đủ rực rỡ, chỉ vừa đủ để làm hồng đôi má của ai đó. Những con đường với những rặng cây đang thay sắc lá. Thỉnh thoảng vài chiếc lá còn sót, rơi xuống trông giống như một vạt nắng vàng lấp lửng giữa khoảng không. Những chùm quả bàng chín vàng ửng, treo lủng lẳng trên cành, những bông hoa điệp còn vương lại, những cành cây cơm nguội rung rinh trong gió có vẻ như không muốn rời đi theo mùa, làm cho cái màu xám đặc trưng của mùa Đông được giảm bớt. Nhờ đó ta vẫn thấy ấm áp trong cái lạnh của gió, của không khí khi bắt gặp Đông trên phố.


“…Hà Nội mùa này chiều không buông nắng

Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô

Quán cóc liêu xiêu một câu thơ

Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ…”

hanoi3

Hồ Tây sương phủ mờ, con đường Cổ Ngư hôm nay dường như cũng có chút khác lạ. Rộng hơn, lạnh hơn, không còn những đôi tình nhân sóng sánh bên nhau dạo bước dưới nắng chiều. “…Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về…” .

Hà Nội Đông về còn quyến rũ lòng người bởi những món ăn rất riêng. Đó là ngô nướng, ốc luộc và quẩy nóng chiên giòn.

Những bắp ngô nếp còn non, vừa mới được trẩy về từ bãi giữa cầu Long Biên, ven sông Hồng. Bóc lớp áo lá xanh mướt bên ngoài, ta bắt gặp những hạt ngô trắng ngần, bóng mịn, còn căng sữa. Đem quạt nướng trên than hồng chừng mươi phút sẽ cho chúng ta những bắp ngô nướng ngọt dẻo thơm bùi, ngon phải biết…Ngô nướng quyến rũ thực khách bằng hương thơm riêng biệt, mùi thơm của hương đồng gió bãi, của phù sa hào phóng. hanoi4-ngôNgô nướng chỉ sinh ra vào đúng mùa này, đúng khoảng khắc này khi cái se se lạnh của heo may bủa vây quanh ta, khi màn đêm biến chậu than hồng trở nên lung linh huyền ảo. Ai cũng muốn ngồi gần chậu than hơn chút nữa, những đôi má ửng đỏ, những cặp mắt long lanh xúm quanh người quạt ngô, những câu chuyện không đầu không cuối, những tiếng xuýt xoa trong tà áo mỏng, âm thanh lép bép của lò than…tạo nên một không gian ấm cúng kỳ lạ, hòa quyện vào không khí chờ đợi thơm mùi ngô nếp. Cầm bắp ngô nướng chín nóng hôi hổi trên tay, ta có cảm giác hơi ấm lan truyền từ tay vào từng đường gân thớ thịt. Cẩn thận tách từng hạt, từng hạt, nhẹ nhàng bỏ vào miệng, nhẹ nhàng nhâm nhi như sợ cái vị ngon ngọt ấy tan nhanh đi mất.

Sẽ là thiếu sót nếu ta bỏ qua món quẩy nóng.
Mặc dù chỉ mới qua mấy trận gió mùa mà đâu đó bên những vỉa hè, cổng trường đã xuất hiện hàng quẩy nóng với mấy cái ghế, cái bàn con sơ sài cùng chảo mỡ to đùng. Đây là món ăn dân dã và rất rẻ. Ta có thể bắt gặp trên phố rất nhiều hàng quẩy nóng nhưng nổi tiếng nhất vẫn là quẩy ở các phố như Cửa Nam, Phan Bội Châu, Quán Thánh, Thụy Khuê. hanoi5-quay
Quẩy ở phố nào cũng giống nhau, nhưng điều để thu hút thực khách và làm cho món quẩy của quán mình trở nên nổi tiếng thì bắt buộc người chủ phải có nước chấm ngon. Chua ngọt của dấm đường, se cay đầu lưỡi của ớt tươi, mặn dịu của nước mắm và không thể thiếu những lát đu đủ hay cà rốt thái mỏng. Một đĩa quẩy nóng, chấm với nước chấm chua ngọt, thêm chút tương ớt… Chao ơi mới hấp dẫn làm sao.

Có ngô nếp nướng, quẩy nóng giòn, sao ta có thể quên ốc luộc được chứ! Những con ốc béo ngậy được làm sạch sẽ, luộc với lá chanh, sả và một chút gia vị ta có được món ốc ngon tuyệt. Cũng giống như ăn quẩy, ốc ngon một phần nhờ nước chấm, mỗi quán có một cách pha nước chấm riêng, khiến người ăn không thể nhầm lẫn. Nhẹ nhàng xoắn ruột ốc ra khỏi vỏ, rồi nhẹ nhàng nhấn chìm vào nước chấm, mùi vị chúng hòa quyện vào nhau, ngọt ngào biết mấy. Đêm mùa Đông, ngồi xì xụp húp bát nước ốc, uống rượu trong hơi men, xích lại gần nhau nói đủ thứ chuyện, những con ốc như kéo gần khoảng cách mỗi người.hanoi6-oc

Cứ vẩn vơ, mơ màng với cây, với lá, với quà phố Hà Nội trong cái lạnh ngọt ngào còn vương chút thu, dạo bước qua những con đường lá rụng ngập đầy lối đi, dễ khiến hồn ta bay bổng theo từng cơn gió. Đông ơi, chào mi nhé. Mi về đây để ta có thể diện những chiếc khăn len ấm áp, để ta có thể thưởng thức một tách cafe nóng trong quán quen, để ta có thể hít hà cái lạnh giá của sương sớm…

Thi thoảng ta tự tạo cho mình cảm giác nhớ, để lại được mơ màng trong những dư âm cùng giá rét, nơi biến ta thành kẻ mộng mị sống cùng kí ức với niềm dấu yêu dành cho Hà Nội. Hà Nội mùa Đông với mái ngói rêu phong, với cây bàng trụi lá thân sẫm trong sương mờ. Hà Nội mùa Đông với thấp thoáng phố xá ánh đèn, quán cóc vỉa hè, tiếng rao vẳng phố khuya…để lại từng nỗi niềm yêu thương mong nhớ hoài cảm.
hanoi7

Và ta thấy lòng chùng xuống như khi nghe một giai điệu quen thuộc và vọng trong ta một khúc ca Hà Nội phố:

“Em ơi Hà Nội phố

Ta còn em mùi Hoàng Lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ

Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm

Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông

Ta còn em góc phố mồ côi mùa đông…”

Nguyễn Thanh Mai
Leo_pretty

Chợ Phiên Cán Cấu

Những ai đã từng có cơ hội đặt chân lên mảnh đất Lào Cai, đã từng có cơ hội được tham dự những phiên chợ vùng cao, đều đọng lại trong tâm trí những kỷ niệm không thể quên về những phiên chợ họp trên núi.
cancau1
Chợ Cán Cấu là một trong những phiên chợ như thế, mới nghe cái tên thôi cũng đã hứa hẹn cho chúng ta nhiều điều thú vị. Cái tên thật lạ. Hỏi vì sao lại có tên gọi là Cán Cấu thì có người giải thích rằng : “Cán Cấu có nghĩa là vừa cắn vừa cấu”

Chợ phiên Cán Cấu thuộc địa phận xã Cán Cấu, huyện Si Ma Cai, tỉnh Lào Cai. Cách thành phố Lào Cai gần 100km, cách thị trấn Bắc Hà, huyện Bắc Hà gần 30km. Từ thành phố Lào Cai, xuôi theo quốc lộ 4D, du khách sẽ đến xã Phong Niên, huyện Bảo Thắng.Tiếp tục xuôi theo tỉnh lộ 153, qua trị trấn Bắc Hà, du khách sẽ đến được với phiên chợ đặc biệt, phiên chợ Cán Cấu.

Khi những làn sương đêm vẫn còn đọng lại trên sườn núi, khi nhưng tia nắng đầu tiên vừa le lói, thì người dân tộc từ các buôn làng đã rủ nhau cùng tới chợ.
cancau2
Con đường lên núi thơ mộng trong vạt nắng vàng rực rỡ, ẩn hiện trong màn mây trắng, hôm nay dường như lại càng đẹp hơn, rộn rã hơn bởi sắc mầu của muôn vàn chiếc váy xòe hoa dập dìu.

Bạn có thể đi bộ, leo núi như những người dân bản xứ để lên chợ, hoặc đôi chân bạn chưa đủ dẻo dai để vượt dốc, thì lúc này xe ôm là phương tiện hữu hiệu nhất. Với tốc độ như bay, chỉ trong vòng 20 phút, bạn sẽ được các “xế ôm” đưa tới chợ Cán Cấu. Chợ họp vào mỗi thứ bảy hàng tuần. Chợ họp trên ngọn đồi thoai thoải cạnh đường xe. Lán trại sơ sài mang tính hoang dã của núi rừng.

Một phiên chợ hoàn toàn của người dân tộc, mang nhiều nét văn hóa của các dân tộc Mông Đen, Mông Đỏ, Mông Hoa, Giao, Tày…Người bản xứ thường đi bộ hoặc thồ hàng bằng ngựa. Họ mang tới chợ những đặc sản của dân tộc mình, hàng dệt thổ cẩm, nông sản, gia súc…Chợ phiên là nơi mọi người có thể mua và bán đủ các thứ mà không cần phải xếp loại hay theo khuôn mẫu nào. cac cau 3Bạn sẽ dễ dàng tìm được những món quà lưu niệm nhỏ xinh bằng chất liệu thổ cẩm được làm thủ công. Nếu bạn thích, bạn có thể sắm sanh cho mình một vài chiếc váy rực rỡ sắc màu, mang về xuôi làm điệu cùng bạn bè, rất độc đáo.

Chợ không chỉ là nơi bày bán hàng hóa, đó còn là nơi hẹn hò của các đôi nam thanh nữ tú. Là nơi những cô thiếu nữ dân tộc xinh xắn tìm cho mình người thương. Những cô gái miền sơn cước mang một nép đẹp rất riêng, rất lạ. Nắng hanh hanh làm ửng hồng đôi mà càng tăng thêm phần duyên dáng của họ.
cancau4
Mỗi cô đều mang một vẻ đặc trưng của dân tộc mình, tạo nên những sắc màu của phiên chợ vùng cao.

Bạn có biết đây là gì không? Đó là xôi tím, món ăn đặc sản của chợ phiên Cán Cấu. Xôi được nấu từ một loại gạo đặc biệt của người dân tộc nên có màu tím. Ăn rất ngon và thơm. Nếu đã đi chợ Cán Cấu mà không ăn xôi tím thì bạn mới chỉ được thưởng thức một nửa hương vị Cán Cấu mà thôi.
xoitim

Đến với chợ phiên Cán Cấu, ngoài việc mua bán, trao đổi hàng hóa, người Mông nơi đây và du khách phương xa còn có mục đích giao lưu văn hóa, gặp gỡ, tâm tình. Những chàng trai cô gái gương mặt hồ hởi, tạo nên không khí vưi tươi như ngày hội. Phiên chợ kết thúc, mọi người cùng ra về trong sự tiếc nuối, sự ước mong cho thời gian qua mau để lại được gặp nhau ở phiên chợ lần sau.

Đứng dưới chân núi và phóng tầm nhìn lên cao, chợ Cán Cấu giống như những bậc thang rực rỡ bởi váy áo và hàng hóa của bà con dân tộc. Nhìn từ trên cao xuống, lại thấy chợ như những bông hoa ngũ sắc, nằm lọt giữa những ngọn núi hùng vĩ của xứ Si Ma Cai. Khung cảnh ở Cán Cấu từ bao năm nay vẫn giữ nguyên được dáng vẻ hoang sơ trong trẻo vốn có. Nét hoang sơ đó cũng chính là sức hấp dẫn khó cưỡng đối với ai yêu thích vẻ đẹp thiên nhiên của núi rừng Tây Bắc Việt Nam.

Nguyễn Thanh Mai ( Leo_pretty)
11 -2009

Đố Kị – Tránh Né hay Hóa Giải

Kẻ đố kỵ nghĩ rằng nếu người hàng xóm của anh ta bị gãy chân, anh ta sẽ có thể đi bộ giỏi hơn.
Helmut Schoeck

Một trái tim an hòa là sự sống của xác thịt nhưng đố kị là sự mục ruỗng của xương
(Thánh kinh)

envyTrong bối cảnh cơ chế thị trường, chuẩn bị cho hội nhập với kinh tế thế giới, và thương mại quốc tế, hơn bao giờ cuộc sống và môi trường làm việc của chúng ta đang dần mang tính cạnh tranh rất cao. Cạnh tranh diễn ra từng ngày, từng giờ dưới nhiều hình thức nhất là ở các đô thị lớn và các môi trường làm việc nhiều áp lực, được trả lương tương đối khá, hay trong công sở…

Có cạnh tranh thì sẽ có đố kỵ. Cho dù bạn có muốn hay không muốn thì nó vẫn tồn tại trong công việc và trong cuộc sống thường ngày của bạn. Và cho dù bạn có là ai, thì bạn cũng giống tôi, cũng đã từng đố kỵ với một ai đó, cũng đã từng bị ai đó đố kỵ lại.

Bạn giỏi giang, có đố kỵ, bạn thành đạt, có đố kỵ, bạn giầu có và xinh đẹp, cũng có đố kỵ.

Bạn không có được một trong những điều đó, sẽ có sự đố kỵ trong suy nghĩ của bạn. Nó tồn tại song hành cùng mọi hoạt động của bạn. Nó gây cho bạn sự khó chịu, tức tối, nó có thể điều khiển suy nghĩ của bạn, điều khiển hành vi của bạn, dẫn tới những hành động ngớ ngẩn của bạn.

Có loại đố kỵ chỉ ở bên trên tiềm thức của bạn, loại này không mấy nguy hiểm.

Có loại nguy hiểm hơn, đó là loại đã ăn sâu vào tâm trí bạn, nhìn ai cũng thấy đố kỵ với họ, loại này sẽ làm cho trái tim bạn luôn có một màu đen che phủ, suốt ngày bạn phải lo tìm cách đối phó, tìm cách hạ bệ người mà bạn đố kỵ, điều đó sẽ khiến cho tâm hồn của bạn không có được sự bình an và bạn cũng sẽ chẳng có nổi lấy một phút thảnh thơi không mưu tính, bạn sẽ chẳng có được sự vui vẻ, niềm hạnh phúc trong cuộc sống.

Còn trong trường hợp bạn bị đố kỵ? Bạn sẽ làm gì? Chấp nhận nó hay tìm cách để đố kỵ lại? Liệu chúng ta có thể sống chung và điều khiển nó được không? Bản thân tôi có thể là một ví dụ như là minh chứng cho điều này. Và qua những trải nghiệm xương máu đó, tôi rút ra được khá nhiều điều thú vị.

Chúng ta có thể điều khiển được sự đố kỵ theo mấy cách thức sau:

1.Hãy nhận sự đố kỵ của người khác là vinh hạnh của mình.
doki2
Chúng ta không chỉ phải nhẫn nại và kiềm chế lòng đố kỵ mà còn phải chịu đựng sự đố kỵ của người khác đối với mình. Khi người khác đố kỵ với những thành tích nhất định mà mình đạt được, bạn không nên vì thế mà thay đổi cuộc sống và hành vi bình thường, tự nhiên của mình, bạn nên nhận thức nó như một phần tất yếu của cuộc sống, có như thế mới có thể chịu đựng được sự đố kỵ. Nhưng việc phải chịu đựng và sống chung với sự đố kỵ là một điều hết sức khó chịu, sẽ gây ra cho người bị đố kỵ sự tủi thân và nỗi bất bình rất lớn. Đặc biệt là những hành động hạ thấp và chụp mũ có lúc khiến bạn không thể chịu đựng nổi.

Dưới tác động của sự đố kỵ, hoặc bạn sẽ vứt bỏ những hoài bão ấp ủ của mình khiến mình trở nên tầm thường, thậm chí lạc hậu, bạn sẽ co rúm mình lại vì khiếp sợ khiến cho bạn chẳng còn là chính bạn nữa. Hoặc bạn vinh hạnh và kiêu ngạo trước sự đố kỵ của người khác với mình. Nếu bạn ghi nhớ điều này và nhìn nhận sự đố kỵ chính là thể hiện sự bất lực, sự yếu kém và là một cách thức cực đoan mà người đố kỵ thực hiện để che giấu đi những khuyết điểm hạn chế của mình, bạn sẽ thấy được đó là sự khẳng định những thành tích của bạn theo hình thức phản diện, nó hoàn toàn không phải là sự đánh giá đúng đắn và khách quan. Nên bạn cũng không cần thiết phải để ý và canh cánh bên lòng về những điều đố kỵ này, hãy chung sống thản nhiên và tự hào với chúng. Bởi đơn giản, chúng không thể chứng minh bạn không có năng lực, trái lại chúng còn làm nổi bật những thành tích của bạn. Vì thế hãy lấy làm vinh hạnh và tự hào khi có người đố kỵ với bạn.

2. Xem đố kỵ của người khác là động lực của mình.
Envy3

Trong sự đố kỵ của người khác đối với mình còn có sự soi mói và bới lông tìm vết cay nghiệt. Bởi có một số người mượn cách soi mói để hạ thấp những thành tích và giá trị mà mình có được, nhằm đi đến phủ định kết quả của những việc bạn làm được. Bạn hãy lấy điều đó làm động lực và áp lực của mình, làm bậc thang để tiến cao thêm. Tư tưởng này là cách thức đúng đắn, tích cực để lý giải sự soi mói giả dối tiêu cực của người khác. Dụng ý của đối phương là đố kỵ, phủ định, công kích, còn thái độ của mình là tiếp thu, học tập và chuyển hóa thành động lực. Do vậy, bạn nên cảm ơn sự soi mói của người khác vì chính những sự soi mói đó có thể khiến bạn không bị lú lẫn đầu óc bởi niềm vui thành công, không đắm chìm trong sự kiêu hãnh nhất thời, giúp bạn giữ được đầu óc minh mẫn, sáng suốt để nhìn thấy được những khuyết điểm của mình, nhận rõ được phương hướng và mục tiêu phía trước.

3. Không nên kích động lòng đố kỵ của người khác.
envy2
Người bị đố kỵ sẽ cần thận đề phòng và rất dễ khoác cho mình vẻ ngoài cao ngạo tự kiêu. Điều đó cũng là một phản ứng không tốt vì có thể gây ra ngộ nhận ở những người khác không đố kị với bạn. Tính cách thực sự của bạn khả ái hơn nhiều nào phải bạn ngã mạn bất cần như thế.

Lòng đố kỵ chỉ có thể tránh né chứ không nên kích động. Nó giống như một tổ ong, bạn nên tránh xa chứ đừng chọc vào, nó sẽ đốt bạn. Đố kỵ là thứ tình cảm ở tầng thấp, không thể lý giải và khó chuyển đổi. Vậy nên , bạn không cần phải so bì làm chi, cũng không nên đối đầu với những người đố kỵ với mình. Bạn cũng không nên chọn thái độ cao ngạo và xa lánh mọi người vì nhìn quanh lúc nào cũng tưởng mọi người đang nghĩ không đúng và nghĩ xấu về bạn hay tìm cách “ phá” bạn. Bạn chỉ tiếp tục bước đi con đường bạn phải đi và nếu có thể tránh xa những người ghen ghét bạn.

Một giáo chủ tôn giáo đã dạy : “Nên giữ mình tránh xa đố kỵ, nó sẽ ăn tươi, nuốt sống, xóa sạch mọi hành vi tốt hệt như lửa thiêu đốt gỗ và hủy hoại tất cả” (Muhammad)

4. Không nên bẻ cong nhuệ khí của mình.

Sự đố kỵ giống như một con ruồi bay qua những bộ phận lành mạnh và bâu lại trên những chỗ đau.”(Arthur Chapman)
do  kí
Người đố kỵ là người tự nhận thấy mình có những khiếm khuyết về năng lực hoặc tự cảm thấy thiếu khả năng trước mặt đối thủ và so sánh với những người có năng lực về sự nghiệp và thành tựu. Cho nên về bản chất hành vi đố kỵ là hành vi che giấu sự yếu kém, thiếu năng lực, là sự phản ánh những yếu kém và ích kỷ bên trong. Nói khác đi đây là một trong những hạt giống xấu, tiêu cực, có thể làm cho bản thân người đố kị mất đi sự an bình và luôn suy tính cách hạ bệ người khác. Suy cho cùng họ thật bất hạnh! Chính vì thế chúng ta hà tất phải vất bỏ những mục tiêu, mong muốn của bản thân để thích ứng với những phản ứng tiêu cực, nhất thời này. Hãy để mọi người nói, đó là việc của họ, chúng ta vẫn cứ đi theo con đường riêng của mình.

5. Nên tìm cách làm giảm sự đố kỵ

Cần có tâm buông xả, là chớ nên chấp.

Đố kỵ là một loại tâm lý không lành mạnh. Đố kỵ và ảnh hưởng tiêu cực của nó không thể tiêu diệt một cách triệt để nhưng có thể làm yếu đi. Sự cố gắng của mọi người có thể làm cho nó suy yếu để nó không cản trở sự thành công trong sự nghiệp. Nếu bạn gắng hòa hợp và có lòng cảm thông với người đố kỵ, không thù hận thì bạn sẽ làm được điều đó.

Nếu như bạn và tôi, chúng ta cùng sáng suốt nhận thức được điều này có thể chúng ta sẽ tìm ra được con đường đúng đắn để bỏ sự đố kỵ trong cuộc sống, trong giao tiếp, trong công việc. Tìm điểm chung, bỏ điểm khác biệt, lấy điểm tương đồng hóa giải điều bất đồng. Nên xem đương sự có hành vì đố kỵ là đối tượng giao tiếp bình thường, tạo cho họ chút lòng tin nơi mình, tạo cho họ có được sự độ lượng từ sự độ lượng của mình, thành tâm giúp đỡ họ…sẽ khiến họ tự nhận ra yếu điểm của mình, nhận ra những sai trái của mình, từ đó sẽ hạn chế được sự đố kỵ. Điều quan trọng là bạn phải có lòng độ lượng, và không vì cái ngã mạn của mình.
generosity
Tại sao thế?

Vì nếu bạn không có tấm lòng độ lượng cũng đồng nghĩa với việc đang tồn tại trong bạn trạng thái tâm lý sợ người khác vượt qua mình, sẽ dẫn tới hành vì đố kỵ của bạn với những người khác.

Các bạn và tôi, chúng mình cùng tránh đi đố kị, nhưng nếu không còn cách nào, chúng ta sẽ đối mặt với thói tật này và hóa giải nó với tâm buông xả, theo cách độ lượng nhất của mình nhé.

Nguyễn Thanh Mai
Leo_pretty

Cốm Xanh Mùa Thu

Thu Hà Nội giờ đã rất rõ rệt.

Không còn là những hình dung như khi vừa mới chớm. Gió hanh hanh, nắng vàng rượi. Hẳn trong số chúng ta, những người con Hà Nội, đang tự nhắc mình một nỗi nhớ thầm, bây giờ là mùa cốm-mùa cốm làng Vòng. Không biết tự bao giờ cốm làng Vòng đã hoà quyện với sắc Thu Hà Nội, để trở thành nỗi nhớ của người đi xa.

comthu

Làng Vòng thuộc địa phận quận Cầu Giấy. Người làng Vòng luôn tự hào về đặc sản của làng mình. Cốm Vòng xanh mịn, mảnh và hạt cốm còn lấm tấm chất cám. Thơm hương thơm của lúa nếp còn ngậm sữa. Những hạt cốm thơm dẻo khi thưởng thức cùng với những quả hồng đỏ mọng hay chuối tiêu trứng cuốc mới tuyệt vời làm sao, mới làm tâm hồn ta say đắm làm sao. Một thứ ngọt thanh, một thứ ngọt sắc, hai vị ngọt hoà quyện, như nâng đỡ nhau cho cuộc nhân duyên thêm phần ý nhị. Từ những hạt cốm mỏng manh, người nghệ nhân còn làm nên thứ bánh cốm lừng danh đất Hà Thành. Thứ bánh đặc trưng của mùa cưới hỏi, thứ bánh được gửi thay cho những cánh thiệp hồng báo hỷ. Mình bánh làm từ cốm Vòng xào với đường và mỡ, thêm nhân đậu xanh giã nhuyễn trộn với đường và một ít sợi dừa trắng, gói hình vuông, bọc lá chuối xanh, buộc dây lạt đỏ thắm. Màu lạt như những sợi tơ hồng vấn vít xe duyên.

Không biết đích xác nghề làm cốm làng Vòng có từ bao giờ, chỉ nghe các cụ truyền lại rằng:

Vào một mùa Thu cách đây hàng ngàn năm, khi lúa mới bắt đầu uốn câu thì bỗng trời đổ mưa to, gió lớn. Đê vỡ nước ngập vào đồng ruộng, nhấn chìm những ruộng lúa đang thì. Người làng Vòng đành mò mẫm cắt những bông lúa còn non ấy đem về rang khô, ăn chống đói. Không ngờ cái sản phẩm chống đói ấy lại có hương vị rất riêng, rất hấp dẫn, khiến người làng Vòng thường làm ăn chơi mỗi khi Thu về. Càng làm hạt cốm càng đạt đến sự hoàn hảo. Hạt cốm ngày càng xanh, càng mỏng, càng dẻo càng thơm…

Và ngày nay, cốm làng Vòng đã vượt khỏi luỹ tre làng, trở thành món ăn tao nhã nổi tiếng của người Tràng An.
com

Cốm là một thứ quà đặc biệt nhất trong mọi thứ quà Hà Nội. Nhiều người thích ăn cốm nhưng có mấy ai biết để làm ra được những hạt cốm thơm ngon, phải trải qua cả một quá trình với những công đoạn công phu, tỉ mỉ và với những quy tắc không thể nào nhiêu khê hơn thế. Đầu tiên, phải định được ngày cắt lúa để sao cho thu hoạch được thứ lúa nếp vẫn còn non, còn ngậm sữa. Rồi tiếp đến là công đoạn làm sạch lúa. Công phu và quan trọng nhất là quá trình rang cốm. Không có một công thức chung nào cho việc đó, vì mỗi gia đình ở làng Vòng đều có một bí quyết làm cốm riêng. Người làm cốm phải dựa vào kinh nghiệm và sự nhạy cảm của mình để biết thế nào là rang cốm vừa tầm. Rang non thì cốm bị nát, già cốm sẽ không dẻo và có khi bị vỡ vì khô. Đó quả là cả một nghệ thuật. Khi thành sản phẩm, cốm được gói bằng lá sen cũng xanh mướt như màu cốm, chỉ buộc bằng vài sợi rơm tươi rồi rong ruổi khắp phố phường Hà Nội. Rất giản dị, nhưng không kém phần duyên dáng.

Mùa Thu, hồng thì đỏ hây hây đôi má, chuối tiêu đã ngọt hơn so với tiết Hè. Lá sen xanh, hồng đỏ như má ai, chuối tiêu lấm tấm vàng trứng cuốc.. Thật đẹp, thật hài hoà, thật ngon mắt. Còn đây nữa, những hạt cốm mỏng manh, xinh xắn cứ ánh lên một màu xanh ngọc mịn màng, cứ thoang thoảng hương thơm vị sữa của lúa non khiến chẳng mấy ai trong chúng ta cưỡng lại được sự mời gọi rất đỗi dịu dàng ấy. Mùa Thu càng làm cho những người con Hà Nội ở phương xa nhớ về Hà Nội nhiều hơn. Trào dâng tình yêu Hà Nội khi vô tình nghe một bài hát, vô tình bắt gặp hương hoa sữa thoảng bay trong gió. Còn những người đang sống trên mảnh đất mình yêu thương thì lòng thấy tự hào và tự nhủ phải yêu Hà Nội nhiều hơn nữa.

NGUYỄN THANH MAI
leo_pretty

Hà Nội Mùa Thu
Nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
Biểu diễn: Khánh Ly -Hồng Nhung

Hà Nội Mùa Thu

Ca sĩ: Hồng Nhung


Hà Nội Mùa Thu

Nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
Biểu diễn guitar: Võ Tá Hân

Trung Thu Và Tôi

Thùng thình thùng thình trống rộn ràng ngoài đình
Có con sư tử nó múa quanh vòng quanh
Trung thu liên hoan trăng sáng ngập đường làng
Dưới ánh trăng vàng đàn em cất tiếng hát vang…

trung thu hanoi

Một mùa Trung thu nữa lại về. Tôi sinh ra vào lúc thu vừa chớm trên những tán lá bàng cổ thụ. Sinh nhật vào mùa thu, cái mùa đẹp nhất trong năm, thi vị nhất trong năm. Cái mùa có một ngày trăng thật đẹp, trăng tròn vành vạnh, sáng lung linh trên đầu. Ngày rực rỡ những sắc màu của đèn lồng. Đó là Tết Trung thu.

Chiều nay ngồi trong quán nước gần cổng trường, chợt nghe đâu đó vẳng đến một bài hát về Trung thu, lòng tôi nôn nao quá đổi. Tuổi thơ của tôi trôi qua với những mơ ước về một chiếc đèn ông sao thật đẹp vào mỗi dịp Trung thu. Lớn dần lên, ước mơ đó vẫn cháy bỏng trong tim. Dù bây giờ tôi đã có đủ điều kiện để sắm cho mình bất kỳ món đồ chơi đắt tiền nào, nhưng hình ảnh về chiếc đèn ông sao mộc mạc, giản dị vẫn in đậm trong tâm trí. Cuộc sống ngày càng hiện đại, những món đồ chơi cho con trẻ cũng ngày càng hiện đại để phù hợp với sở thích của chúng. Nhưng không phải vì thế mà nét đẹp của đồ chơi truyền thống bị phai nhạt. Vẫn còn đó những chùm đèn lồng giấy, còn đó những chiếc mặt nạ được làm bằng tay mang đậm hồn dân tộc.
to he
Vẫn còn đó những con Tò he được làm từ bột gạo với đủ sắc màu của các cụ già. Bột được làm từ gạo nếp và gạo tẻ nghiền nhỏ rồi trộn lẫn với nhau. Nhào bột với nước cho đến khi bột nhuyễn, quyện dính vào nhau, sau đó vê thành cục. Cho cục bột vào nồi nước đang sôi, để khoảng một giờ, đến khi bột nổi, chìm rồi lại nổi thì vớt ra, để nguội. Cuối cùng là nhuộm màu cho bột. Màu sắc để nhuộm bột cũng được lấy từ cây nhà là vườn. Qua bàn tay tài ba của người nghệ nhân, hình thành nên những con vật ngỗ nghĩnh thân thuộc với nhà nông tới những nhân vật trong chuyện cổ tích từ cục bột màu đó.

Dạo một lượt qua phố Hàng Mã, Lương Văn Can, Chả Cá, chợ Đồng Xuân những ngày này, bạn dễ bị cái không khí náo nhiệt và đầy màu sắc níu giữ bước chân. Bạn cũng sẽ thấy mình như trẻ lại, như quay về ký ức tuổi thơ khi bắt gặp những nụ cười hồn nhiên, trong sáng của con trẻ. Phố Hàng Mã như được nhuộm đỏ bởi sắc đỏ của đèn lồng. Vui tươi hơn với những chiếc mặt nạ mang đủ hình dáng. Đêm về, con phố mang một vẻ lung linh huyền ảo, vẻ huyền ảo làm phiêu diêu lòng người. Lương Văn Can, Chả Cá, Đồng Xuân…cũng rực rỡ và náo nhiệt không kém. Vào dịp này, muốn dạo chơi qua những con phố đó, bạn phải gửi xe, rồi đi bộ qua Hàng Ngang, Hàng Đào, Cầu Gỗ…mới vào được, mới có thể rảnh rang mà nhìn ngắm, mà chọn cho mình, cho người thân món quà ý nghĩa.
Mọi năm vào những ngày này, tôi cùng bọn trẻ của mình háo hức chuẩn bị mâm cỗ để tối hôm rằm đón chị Hằng xuống chơi. Năm ngoái tôi còn dắt bọn trẻ lên phố để chúng lựa chọn cho mình món đồ chơi ưa thích.
trung thu 2

Trung thu năm nay có quá nhiều việc xảy ra nên tôi gần như quên mất là bọn trẻ đang chờ đợi. Chặp tối nay, tôi cũng chỉ kịp ghé qua, vội vã trao cho chúng những món quà. Mà năm nay, tôi cũng không được đón Trung thu ở Hà Nội cùng với bọn trẻ nữa. Sáng mai tôi sẽ đi công tác tới miền Trung mưa bão. Ở đó chắc cũng sẽ có những đứa trẻ đang ngóng chờ quà Trung thu trong làn nước mênh mông. Ở đó sẽ có những đôi mắt trong veo nhìn tôi. Ở đó sẽ có những nụ cười thiên thần dành cho tôi. Ở đó tôi sẽ nhận được nhiều tình cảm mến yêu của đồng bào miền Trung ruột thịt. Bấy nhiêu thôi cũng đủ để tôi tạm xa một mùa Trung thu Hà Nội rực rỡ sắc màu, tạm xa những đôi bàn tay nhỏ xinh, tạm xa những tiếng cười khúc khích, đi theo hướng trái tim gọi, đóng góp chút sức lực nhỏ bé, cùng mọi người mang Trung thu tới vùng lũ.

Tôi sẽ đón một đêm rằm vô cùng ý nghĩa.

Tạm biệt Hà Nội.

Nguyễn Thanh Mai

Thu Đến Muộn

THU HÀ NỘI

Cứ tưởng Hà Nội năm nay sẽ không có mùa Thu, nhưng tối qua nghe trong gió có mùi hương hoa Sữa mới biết rằng Thu đã về. Sáng nay dậy sớm, phóng xe lên chợ hoa. Lâu lắm rồi mới có lại cái cảm giác này. Hà Nội trong tôi luôn gắn liền với những phiên chợ hoa buổi sáng sớm và mùa Thu nhuộm nắng những con đường. Không biết có phải vì sinh vào mùa Thu không mà cứ mỗi độ Thu về trong tôi luôn có cảm giác nôn nao, hồi hộp như mong chờ một người bạn thân thiết đi xa lâu ngày quay trở lại. Những con phố, những góc đường ngập tràn lá vàng và hương hoa.

Ngày Thu lao xao nắng, đêm Thu lao xao gió, Hà Nội Thu lao xao trái tim của ai đó.

Thu Hà Nội đẹp mê hồn, làm say lòng bất kỳ ai đã có một lần được tận hưởng. Ai lang thang qua những con phố mùa Thu, dù không phải là thi nhân cũng ngâm nga một câu hát về mùa Thu, cũng sẽ thấy vấn vương, thấy nhớ thương một nỗi niềm mà lòng mình không thể nào gọi tên. “Hà Nội mùa Thu, mùa Thu Hà Nội, nhớ đến một người để nhớ mọi người”…

Đường phố đêm mùa Thu ngập tràn hương hoa sữa. Hoa sữa nồng nàn níu giữ bước chân người qua đây. Cảm giác nồng nàn đó sẽ gây khó chịu cho người lần đầu tiên chạm phải, nhưng sẽ vấn vương mãi trong từng cơn gió, về theo bước chân đôi tình nhân qua từng góc phố nhỏ. Nếu không có hương hoa sữa, mùa Thu Hà Nội sẽ rất nhạt. Chẳng có nơi đâu hoa sữa mùa Thu thơm như ở Hà Nội. Hoa sữa có ở khắp nơi nhưng nhiều nhất là ở đường Nguyễn Du, Hoàng Diệu, Trần Phú,…nhiều nhiều lắm.

Hồ tây thu

Ngày Thu, những cơn gió mang cái se lạnh ngọt ngào. Nắng hanh hanh trên ngọn cây bàng lá nhuộm đỏ. Dường như ai cũng đi chậm lại để tận hưởng cảm giác mát mẻ, lành lạnh đầu buổi sớm. Về qua Hồ Tây, thấy con đường Thanh Niên hôm nay sao lạ quá, mặt hồ nước cũng xanh trong hơn, ngẩn ngơ mãi mới nhớ ra đã từ lâu rồi mình không đi qua đây vào lúc sớm thế này. Còn đường tình yêu hôm nay ngập tràn nắng, gió và hương Ngọc Lan. Cứ tưởng mình đã hiểu hết về mùa Thu Hà Nội, nhưng hôm nay thấy “bạn” như mang một diện mạo mới đấy Thu ạ. Dừng xe lại thôi, không thể bỏ qua giây phút này được, nhưng tiếc hùi hụi vì không mang theo máy ảnh. Chán vậy đó, tâm trí dạo này hay bị xao lãng đâu đâu.

A, hình như có người bán cốm rồi thì phải!!! Đúng rồi, cốm xanh mướt, gói trong lá sen cũng xanh mướt. Hương thơm êm dịu, mộc mạc của những hạt cốm li ti đủ sức mê hoặc lòng người. “Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ, cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân ai”, chẳng phải cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết như thế sao?

cốm

Thôi lan man quá rồi, hãy dừng lại để tận hưởng mùa Thu bạn nhé.

“Hà Nội mùa thu, đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai,
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội trả lời cho tôi,
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ trả lời cho tôi.”

Nguyễn Thanh Mai ( Leo_pretty)