Tình em

Hôm nay mình rủ bạn nghe lại, nhìn lại tình yêu của người Việt mình trong chiến tranh vệ quốc để nghĩ về bản chất của tình yêu qua giọng hát quý phái và hào hoa, ấm áp và mạnh mẽ của một cây cổ thụ của thanh nhạc Việt Nam – NSND Quý Dương.

Tình em

Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi?

Có gì đâu em ơi
Tình yêu là sự sống
Nên nắng hực trong lòng
Mạch đời căng máu nóng.

Anh, anh đi xa bao núi
Tình em như khe suối
Lưu luyến và nhớ thương
Chảy theo anh khắp rừng.

Anh, anh đi xa thật xa
Tình em như cỏ hoa
Âu yếm và thiết tha
Theo anh dài nương rẫy.

Anh, anh đi xa bao núi
Tình em như khe suối
Anh đi biệt tháng ngày
Tình em như sông dài.

{lặp lại}

Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi?

Có gì đâu em ơi
Tình yêu là sự sống
Nên nắng hực trong lòng
Mạch đời căng máu nóng.

Mời các bạn click vào đây để nghe

Tình yêu, một cách tự nhiên, đó là cảm xúc mãnh liệt muốn ở bên nhau, như lá và cành. Một quan hệ gắn bó thiết sinh, không phải chỉ là những cảm xúc, niềm vui trang hoàng bên ngoài. Thế nhưng cũng không chỉ như lá và cành:

Khi lá lìa cành, lá không còn xanh, còn khi em xa anh, đời –em và anh – vẫn xanh rời rợi.

Lá và cành chỉ có thể bên nhau hay rời nhau một cách đơn giản. Nhưng em và anh, bất chấp mọi khoảng cách địa lý để bên nhau. Tình em luôn bên anh, bất kể anh ở đâu. Càng xa nhau càng mãnh liệt.

Anh đi qua bao núi, tình em như khe suối. Anh đi biệt tháng ngày, tình em như sông dài.

Tình yêu không cứ phải là bên nhau về địa lý. “Tình yêu là sự sống” – tình yêu làm nên sự sống hay sự sống làm nên tình yêu, hay chăng, nơi đâu có sự sống, nơi đó có tình yêu, khi nào còn sự sống, khi đó còn tình yêu? Có lẽ hiểu theo khía cạnh nào cũng đều đúng.

Thế nên dù em có xa anh thì tình yêu vẫn hực trong lòng và đời vẫn căng nhựa sống.

Có khiên cưỡng không để nói về “tình yêu vô điều kiện” trong bài hát này? Dù không “thoát tục” đến thế thì tình yêu ấy đã tồn tại và lớn mạnh mà không cần điều kiện thiết sinh của nó: ở bên cạnh nhau. Em và anh đã chẳng thật sự nhận được gì từ nhau cả, một sự xa cách hầu như không có sự kết nối vật chất – thư từ, điện thoại, email, chat – cũng chẳng có giới hạn về thời gian – bao giờ cho hết chiến tranh, bao giờ cho đến hòa bình, liệu cả hai có còn sống sót đến ngày đó. Tất cả những gì có thể chỉ là nghĩ về nhau và mỗi người tự nuôi dưỡng vun vén tình yêu trong chính lòng mình mà thôi.

Vậy …

Ngày nay ta thấy rằng tình yêu khiến ta muốn trao cho nhau nhiều thứ và rồi cảm tưởng là cần nhận từ người kia điều gì đó như điều kiện để yêu. Nhưng thực tế, có lẽ không ít người trong chúng ta đã có kinh nghiệm rằng nhiều khi xa nhau hay khi chẳng thể nhận được gì từ người kia, lại cảm thấy rõ tình yêu của mình đối với người kia hơn là khi ở cạnh nhau và được cho rất nhiều mà luôn thấy không đủ để yêu trọn vẹn. Đó là thiếu thốn nên khát vọng? Hay bản chất của tình yêu là vô điều kiện? Có lẽ lý giải theo cách nào cũng đúng, tùy theo bạn nhìn ở góc độ nào, ở lứa tuổi nào mà thôi.

Quỳnh Linh

3 thoughts on “Tình em”

  1. Cám ơn anh Hoành và Khánh Hòa đã đồng cảm và chia sẻ. 🙂

    Mình thích những bản tình ca cách mạng vì tình yêu trong các bài này không gây cho mình cảm giác ủy mị, cá nhân mà có một sức mạnh vượt qua mọi khó khăn để yêu và sống một cách mạnh mẽ và sáng sủa.

    Like

  2. Anh cũng rất thích bài hát này. Lời đầy yêu ái và ánh sáng. Giai điệu cổ điển. Giọng hát ấm áp thành thật. Cám ơn QL.

    Like

  3. Bài hát này hay quá, mình nghe đi nghe lại mấy lần liền đó Quỳnh Linh 🙂

    Tình yêu trong bài hát vừa nhẹ nhàng, tha thiết lại nồng cháy biết bao…

    Like

Leave a comment