Cách đây vài tháng, tôi cũng đã trong tâm trạng băn khoăn như thế: Ở hay về? Sau hai năm sống và học tập ở Đức, tôi thật sự yêu đất nước và con người nơi đây. Môi trường sạch sẽ, không khí trong lành, thực phẩm an toàn, vệ sinh, giao thông đi lại vô cùng thuận tiện và hiện đại, chất lượng cuộc sống cao… Và còn rất nhiều thứ khác mà tôi biết là về VN tôi sẽ khó có được.
Ba mẹ tôi cũng ủng hộ tôi ở lại Đức sau khi tốt nghiệp thạc sĩ. Rất nhiều người bạn cũng khuyên tôi nên ở lại để có một cuộc sống tốt hơn và có điều kiện giúp đỡ gia đình nhiều hơn. Tôi biết họ đúng. Tôi cũng nộp đơn gia hạn giấy phép cư trú và được phép ở lại Đức làm việc sau khi tốt nghiệp. Một tháng sau khi nhận giấy phép cư trú mới, tôi… trở về VN.
Cá nhân tôi, tôi không quan niệm về mới là yêu nước, ở lại nước ngoài thì không. Nếu ở đâu mà bạn có thể phát triển bản thân thì bạn có vô số cách để cống hiến cho đất nước chứ không nhất thiết phải quay về. Vậy tại sao tôi lại quyết định trở về VN?
Những ngày băn khoăn với câu hỏi ở hay về, tôi cứ tự hỏi một câu: “Nếu bỏ qua tất cả những lời khuyên, góp ý của gia đình, bạn bè, điều tôi thật sự muốn là gì?”.
Tôi học ngành quản lý phát triển, chuyên sâu vào quản lý các dự án phát triển cộng đồng, công tác xã hội. Tôi thích được trực tiếp làm việc với người dân nghèo lam lũ, những đứa trẻ thất học, những nạn nhân chất độc da cam, những cộng đồng dễ bị tổn thương ở VN.
Và tôi nhận ra một điều dù tôi cũng rất yêu nước Đức, nhưng giấc mơ thật sự của tôi là ở VN. Thêm nữa, về VN tôi sẽ có điều kiện gần gia đình hơn. Bà nội tôi năm nay 100 tuổi. Bố mẹ tôi cũng đã lớn tuổi. Được sống gần những người thân yêu nhất của mình, với tôi, là một niềm hạnh phúc vô giá.
Nói thật là lúc về rồi, nhiều khi tôi thấy nhớ nước Đức, nhớ những ngày tháng rong chơi ở châu Âu lắm. Giấy phép cư trú ở Đức vẫn còn hạn… nhưng tôi biết nơi tôi thật sự thuộc về vẫn chỉ là VN mà thôi…
ThS BÙI THỊ MINH CHÂU
(đại diện Hội Chữ thập đỏ Đức tại tỉnh Bình Định)
Hi Minh Châu
Chúc mừng Minh Châu đã lắng nghe và thực hiện được tiếng nói của trái tim mình. Đây là điều không phải dễ nghe được cũng như dễ làm.
Chắc anh Hai rất vui vì có những học trò đã thực hành được những bài học đai đen của anh Hai.
Cảm ơn và chúc Minh Châu luôn an lành.
Matta Xuân Lành
ThíchThích
Thật là một thông tin tốt lành, mỗi người có lựa chọn cho mình.
Tôi thích sự lựa chọn của bạn Minh Châu.
Chúc bạn hạnh phúc trong sự lựa chọn. 🙂
ThíchThích
Cảm ơn dòng chia sẻ của chị. Nó là động lực để e có quyết định cho riêng mình. Chào mừng chị trở về. Chúc chị khỏe và an vui.
ThíchThích
Em cảm ơn chị Xuân Lành. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Mỗi người đều có một sự lựa chọn riêng, không có cái nào là đúng cái nào là sai. Miễn là mình “bước đi theo đúng lòng mình” thì ở đâu mình cũng thấy hạnh phúc, phải không ạ? 🙂
ThíchThích
Hi Minh Châu,
Anh rất vui khi em đã đi theo tiếng lòng mình và càng vui hơn bây giờ biết em là đồng hương với anh (Anh cũng sinh ra và lớn lên ở Qui Nhơn, nhưng bây giờ Anh làm việc ở Cố Đô).
Dù xa quê hương nhưng mình không bao giờ quên nguồn cội, nước Đức theo anh biết rất văn minh, hiện đại và người dân họ luôn tự hào họ là người Đức, em có cơ hội được hoc và trải nghiệm cuộc sống ở đó thật may mắn. Nhưng ở quê hương mình còn đầy rẫy những trẻ em nghèo, thiếu hoc phải đi bụi đời…
Anh tin với hiểu biết của em sẽ giúp ích cho quê hương QN mình Châu nhé. Hy vọng anh em mình có cơ hội gặp nhau.
Anh Tâm
ThíchThích
Nghe theo trái tim của mình thì không bao giờ sai. Trái tim của mình luôn đưa mình đến những vùng kì diệu. Cám on minh châu đã chia sẻ.
ThíchThích
Chúc mừng chị, chị không chỉ lắng nghe tiếng nói của con tim đâu, mà nó còn là sự hiện thực hóa của một Ý CHÍ kiên cường và son sắt!
ThíchThích
Cảm ơn Minh Châu đã chia sẻ một cách sống đẹp bằng bài viết rất hay 🙂
ThíchThích