Chào các bạn,

Một trong những lầm lỗi chúng ta thường gặp nhất trong tư duy tích cực là xác định “danh tánh” của tư duy tích cực bằng hành động bên ngoài—người tư duy tích cực thì phải luôn cười nói, luôn dịu dàng với mọi người. Hay tư duy tích cực là phải luôn nhường nhịn… Đúng là chúng ta nói đến những hành động như thế–mỉm cười, dịu dàng, nhường nhịn–thường xuyên trong tư duy tích cực, nhưng tư duy không phải là hành động, và tư duy không thể được định nghĩa bằng một hành động nào bên ngoài.
Tư duy tích cực là tĩnh lặng đặt nền tảng trên khiêm tốn, thành thật và nhân ái. Đó là một trang thái tâm lý hơn là một hành động. Nhưng phần nhiều học trò, và vài vị thầy không nắm vững vấn đề, có thể đặt trọng tâm vào hành động—phải là hành động thế này, thế này mới là tư duy tích cực.
Bố mẹ thương con là một trạng thái tâm lý cần có. Nhưng hành động thế nào với trạng thái tâm lý đó thì vô cùng, không thể nói được, tùy theo từng người bố, từng người con, và từng trường hợp cụ thể mà người bố biết là nên làm gì—dịu dàng, hay cứng rắn, cười hay mắng, khen thưởng hay trừng phạt. Con người có nhiều cách hoàn toàn khác nhau để biểu lộ tình yêu của mình. Không ai có thể nói phải làm như thế này mới là yêu.
Cho nên các bạn, chúng ta không thể học tư duy tích cực bằng lệ thuộc vào công thức của hành động, mà là bằng cảm xúc và kỹ luật của trái tim. Ta luyện tâm ta để khiêm tốn, thành thật và nhân ái, và mọi hoạt động của ta sẽ được chi phối bởi ba điều đó, tùy theo từng trường hợp.
Thực ra, hành động là con đẻ tự nhiên của trái tim. Khi ta tích cực về một điều về ai đó, tự nhiên trái tim ta sẽ bảo ta làm gì đó cho người đó—chào hỏi, thăm viếng, gửi một email hỏi thăm, khen một câu. Rất khó để nói là ta yêu ai đó, tích cực về ai đó, mà cả đời chẳng chào họ một câu, chẳng nghĩ gì về họ một giây đồng hồ.
Tích cực về cuộc đời cũng thế. Nếu ta tích cực về cuộc đời quanh ta, đương nhiên là ta sẽ muốn làm gì đó cho cuộc đời, dù đó chỉ là nhặt một mảnh rác, viết một bài báo, hay âm thầm đọc một câu cầu nguyện. Làm gì thì có lẽ là chỉ mình bạn biết, nhưng nếu bạn không hề làm gì bao giờ cho cuộc đời, thì hãy hỏi lại bạn có tư duy tich cực chút nào trong lòng không.
Tóm lại, tư duy tích cực là một trạng thái tâm lý của tâm, không phải là hành động đặc biệt nào. Nhưng tư duy tích cực luôn luôn sinh ra hành động tích cực nào đó. Không có một hành động nào cả thì rất khó để nói là ta có sự hiện diện của tư duy tích cực. Thế cũng như, có con thì mới được gọi là mẹ, nhưng con không nhất thiết phải là da trắng, da đen hay da màu thì mẹ mới là mẹ.
Tư duy tích cực là mẹ và hành động tích cực là những đứa con.
Chúc các bạn một ngày vui.
Mến,
Hoành
© copyright 2011
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com
“Một trong những lầm lỗi chúng ta thường gặp nhất trong tư duy tích cực là xác định “danh tánh” của tư duy tích cực bằng hành động bên ngoài—người tư duy tích cực thì phải luôn cười nói, luôn dịu dàng với mọi người. Hay tư duy tích cực là phải luôn nhường nhịn… Đúng là chúng ta nói đến những hành động như thế–mỉm cười, dịu dàng, nhường nhịn–thường xuyên trong tư duy tích cực, nhưng tư duy không phải là hành động, và tư duy không thể được định nghĩa bằng một hành động nào bên ngoài.
Tư duy tích cực là tĩnh lặng đặt nền tảng trên khiêm tốn, thành thật và nhân ái. Đó là một trang thái tâm lý hơn là một hành động. Nhưng phần nhiều học trò, và vài vị thầy không nắm vững vấn đề, có thể đặt trọng tâm vào hành động—phải là hành động thế này, thế này mới là tư duy tích cực…”
Em cám ơn anh chia sẻ.
LikeLike
Lâu lắm rồi mới thấy Minh ghé vào. Có thể là hơi khó tin với em, nhưng sự thật là thỉnh thoảng anh hay thắc mắc Minh đâu rồi sao chẳng thấy đâu cả. Em khỏe nhé.
A. Hoành
LikeLike
Chào Anh Hoành,
Thật vui khi nhận được trả lời thật nhanh của anh,
Tâm đã gởi bài theo địa chỉ anh cho, cũng là mạo muội thôi, vì không biết bài có đạt yêu cầu về chất lượng và tiêu chí của vườn chuối hay không ?
Anh Hoành quen nhiều các sếp lớn nhỉ, Tâm chỉ viết bài hoặc trả lời phỏng vấn theo đặt hàng của BBT thôi, mặc dù Tâm cũng có quen biết với chị Kim Hạnh chút chút. Chúc anh cuối tuần nhiều an lạc ! Tâm
LikeLike
Anh Hòanh viết hay quá, em rất thích tất cả các bài viết của anh. Chúc anh một ngày mới thật vui 🙂 (Minh)
LikeLike
Cảm ơn anh Tâm. Anh có thể gởi bài cho mình đến tdhoanh@gmail.com.
(Sài Gòn Tiếp Thị có duyên rất sâu với mình. Ngay từ lúc SGTT mới ra đời, do chị Vũ Kim Hạnh lãnh đạo thực tế, nhưng anh Nguyễn Văn Giàu giám đốc Trung Tâm Phát Triển Ngoại Thương và Đầu Tư đứng tên editor in chief (vì lúc đó chị Kim Hạnh đang bị đì), mình đã viết bài và đốc thúc anh em viết bài cho báo để đẩy nó).
LikeLike
Tích cực về cuộc đời cũng thế. Nếu ta tích cực về cuộc đời quanh ta, đương nhiên là ta sẽ muốn làm gì đó cho cuộc đời, dù đó chỉ là nhặt một mảnh rác, viết một bài báo, hay âm thầm đọc một câu cầu nguyện. Làm gì thì có lẽ là chỉ mình bạn biết, nhưng nếu bạn không hề làm gì bao giờ cho cuộc đời, thì hãy hỏi lại bạn có tư duy tich cực chút nào trong lòng không.
Tôi rất tâm đắc ý này của anh Hoành, vì cũng vừa viết được một bài báo đã đăng trên Sài gòn tiếp thị nguyệt san, không biết có thể đóng góp chút gì cho vườn chuối được không anh Hoành ơi ?
Nếu muốn hành động tích cực, bằng cách gởi bài viết của mình cho ĐCN thì gởi như thế nào hả anh?
Mong tin anh ! Tâm
LikeLike
Chào Huy! Tôi cũng chỉ là người mới biết ĐCN và hay vào ĐCN để học tập rèn luyện tư duy tích cực. Tôi không nhớ là anh Hoành đã phân đai như thế nào, có phải đai trắng là thấp nhất và đai đen là cao nhất như các môn võ quốc tế Karaté, Aikido…? Nếu vậy, tôi cũng chỉ là đai trắng hoặc hơn đai trắng một chút, chứ chưa phải là đai đen. Nhưng tôi thích chia sẻ, phản hồi trên ĐCN vì tôi nghĩ làm như vậy sẽ có lợi cho mình, và trong chừng mực nào đó cũng có thể có lợi cho người khác. Bản thân tôi đã học được nhiều điều hay từ các bạn ở phần phản hồi. Đây là kinh nghiệm của tôi hồi còn đi học: học sinh nào tham gia phát biểu nhiều, sẽ dễ tiến bộ hơn, vì nếu nói sai sẽ được người khác chỉ cho. Hơn nữa mình cứ nói mãi về điều tốt, mặc dù chưa làm được, thì nó cũng dần dần thấm vào mình. Như lời của đức Đạt Lai Lạt Ma 14: “Hãy cẩn thận với suy nghĩ, vì suy nghĩ có thể biến thành lời nói. Hãy cẩn thận với lời nói, vì lời nói có thể biến thành hành động…” Huống hồ ở đây mình nói mà chưa làm được thì cũng không sợ ai cười, vì có ai biết mình là ai đâu? Lại không tốn giấy, tốn thời gian của ai…
Xin lỗi, tôi đã đi lạc một chút. Trả lời cho câu hỏi của Huy về sách hay tài liệu “nghệ thuật thay đổi suy nghĩ theo chương trình tư duy tích cực” thì tôi không có. Nhưng dù chưa có thời gian đi thăm hết vườn chuối để đọc hết các bài của ĐCN – tôi chỉ đọc kịp các bài đang phát hành – tôi nghĩ ĐCN là địa chỉ tốt nhất cho Huy nếu Huy muốn học hỏi và rèn luyện tư duy tích cực.
Điều quan trọng là rèn luyện thực hành. Có người chỉ học vài thế võ nhưng chăm chỉ rèn luyện thực hành thì vẫn có bản lĩnh chiến đấu hơn là người học nhiều nhưng không kiên trì rèn luyện.
Tư duy tích cực còn khó hơn các việc khác nhiều vì đây là việc quản lý TÂM, kiểm soát TÂM. Mà cái gì không hình không tướng thì càng khó quản lý, khó kiểm soát.
Hãy kiên trì HỌC – HỎI – HIỂU – HÀNH thì sẽ tiến bộ. Hôm nay tôi chỉ có thể chia sẻ với Huy chừng ấy. Chắc chắn là anh Hoành sẽ giúp Huy và tôi – nhiều hơn và dài lâu – trong việc học tập tư duy tích cực. Thân mến!
LikeLike
Cháu thấy giống như là chú Hoành đang nói về “Thân -Khẩu- Ý” vậy. Trong đó thì “Ý” đóng vai trò quan trọng nhất cho nên chúng ta phải tập trung vào “Ý” đầu tiên.
Còn “Thân” và “Khẩu” là những kênh để biểu hiện “Ý” ra ngoài.
Hành động tích cực là hành động xuất phát với trái tim tĩnh lặng, mặc dù nhìn bên ngoài thì hành động ấy đôi khi biểu hiện dưới dạng không tích cực.
Chúc mọi người trong vườn chuối một ngày tốt lành.
LikeLike
Bạn Huy có thể download ebook Tư Duy Tích Cực về xem hoặc chờ mua quyển sách sắp ra mắt của anh Hoành nữa đó.
LikeLike
anh Hoành và anh Ngô Xuân Thảo có thể cho em và bạn đọc ĐCN biết về “nghệ thuật thay đổi suy nghĩ theo chương trình tư duy tích cực” được không ạ, hay hai anh có sách đọc và hướng dẫn có thể cho em xin tài liệu được không a.? Cám ơn hai anh nhiều. Huy
LikeLike
Tôi xin bổ sung một chút về “ý tốt hiền” và “ý chẳng hiền”.
Theo “Nghệ thuật thay đổi suy nghĩ theo chương trình tư duy tích cực” (tôi không nhớ mình đã đọc ở đâu và đã có ở ĐCN chưa?).
1) Quan sát suy nghĩ của bạn.
2) Nhận định xem suy nghĩ ấy có ích cho bạn và cho người khác không?
3) Nếu có thì mới nói và làm.
4) Nếu không thì thay thế bằng một suy nghĩ khác.
Xem ra cũng nhiều bước nhiêu khê!
LikeLike
Có đọc chút chút kinh Phật, tôi nghĩ tư duy tích cực là “ý thanh tịnh”, và tư duy tiêu cực là “ý ô nhiễm”. Nếu không phải “chính là vậy” thì cũng “giống như vậy” hoặc “gần giống vậy”…
Theo kinh Pháp Cú:
“Nếu với ý ô nhiễm,
Nói lên hay hành động,
Khổ não bước theo sau,
Như xe, chân vật kéo”.
“Nếu với ý thanh tịnh,
Nói lên hay hành động,
An lạc bước theo sau,
Như bóng, không rời hình”.
Tư duy tích cực là “ý tốt hiền”, tư duy tiêu cực là “ý chẳng hiền”.
“Nói, làm với ý chẳng hiền
Bánh xe, bò kéo
khổ liền theo sau!”
“Nói, làm với ý tốt hiền
Như hình dọi bóng
vui liền theo sau!”
LikeLike