Chào các bạn,
Tết thì tháng giêng là tháng ăn chơi. Sao lại ăn chơi cả tháng đã đời vậy? Vì ngày xưa không có khái niệm một tuần 7 ngày, làm 5 ngày nghỉ 2 ngày. Ngày xưa làm việc mỗi ngày, quanh năm suốt tháng, đến tháng giêng ăn tết một tháng, 30 ngày. So với ngày nay, nghỉ mỗi tuần 2 ngày, tức là 104 ngày cho 52 tuần của năm, cộng với các ngày lễ khác như Tết dương lịch, Quốc khánh, Giổ tổ Hùng Vương… chừng 15 ngày nữa, thế là cả năm nghỉ chính thức 119 ngày. Chưa nói đến các ngày lễ tôn giáo cho các tín đồ tôn giáo. It nhất là một năm ta nghỉ khoảng 1/3 năm (365/3 = 121 ngày). Nghĩa là ngày nay số ngày nghỉ của chúng ta trong một năm bằng 4 lần số ngày nghỉ của ông bà (30×4=120).
Chưa nói đến thế giới đang từ từ chuyển sang làm việc 4 ngày một tuần, sẽ thêm 52 ngày nghỉ nữa cho một năm, tổng cộng sẽ là 120+52= 172 ngày nghỉ.
Nhưng các bạn đừng hí hửng là sẽ thêm rảnh rỗi. Con người càng ngày càng bận rộn và tất bật, các tiến bộ kỹ thuật và thêm ngày nghỉ không giúp con người rảnh rỗi thêm chút nào. Chúng luôn làm con người bận rộn tất bật thêm. Loài người ngu ngốc luôn tìm cách làm mình bận thêm.
Hồi trước khi personal computer và điện thoại di động mới ra đời – khởi đầu cho cuộc cách mạng điện tử đưa tới Internet – lúc đó mình đang làm luật sư cho MCI, công ty viễn thông thứ hai của nước Mỹ nhưng vận hành thuộc hàng nhanh nhất thế giới, mọi người trong MCI biết rất sớm là chúng ta đều bận rộn một ngày 24 tiếng chứ không còn bận chỉ 8 tiếng mỗi ngày như trước kia, vì mọi người có thể gọi mình bất kì lúc nào, kể cả nửa đêm khi có chuyện khẩn cấp. Cho nên rất sớm mọi chuyên gia có quy luật là đi nghỉ hè thì tắt điện thoại di động – làm ơn cho tui enjoy nghỉ hè. Có emergency thì đã có người khác lo.
Rồi từ từ nhiều người bắt đầu tắt điện thoại di dộng ngoài giờ làm việc; nhưng cách này gặp nhiều chống đối vì công việc không thể dừng hết sau khi bước ra khỏi văn phòng. Các dàn máy viễn thông và điện tử phải chạy liên tục 24 giờ một ngày, cho nên những vấn đề viễn thông và điện tử thường đòi hỏi phải được xử lý tức thì.
Nói chung là từ đó đến nay mình chỉ thấy con người bận rộn và tất bật và bị tràn ngập thêm với thông tin và công việc. Chẳng thảnh thơi như người thời 1980’s, lúc bắt đầu cách mạng thông tin, hí hửng mong đợi.
Cho nên, được nghỉ thêm một ngày trong tuần, mình tin rằng các bạn sẽ bận rộn thêm. Không có chuyện rảnh thêm.
Nhà mình hồi xưa có một tủ lạnh nhỏ, rất chật. Nâng cấp thêm thành tủ lạnh lớn, được chỉ một lúc là lại bị chật cứng. Tăng thêm từ từ thành hai tủ lạnh lớn, rồi đổi thành 3 tủ lạnh kếch xù, một lúc vẫn bị hết chỗ.
Chẳng phải là mình ăn uống thêm nhiều, nhưng mình chẳng có kỷ luật, cứ mua thêm nhiều đồ dự trữ, chỉ vì thấy rẻ chẳng hạn. Và đồ ăn thừa chất đống trong tủ lạnh. Thiếu kỷ luật để giữ mọi thứ có trật tự ổn định tại đúng một mức nào đó. Bây giờ mình quyết định chỉ có một tủ lạnh nhỏ xíu, trời sập cũng không nâng cấp, và vẫn đủ chỗ cho mọi thứ cần dùng.
Cho nên mình rất chắc chắn rằng kỹ thuật mới và thêm giờ nghỉ sẽ không giúp thế giới thoải mái hơn chút nào, mà sẽ làm thế giới bận rộn, tất bật và căng hơn. Con người có thiên tài làm cho đời mình khó khăn hơn, tất bật hơn, và căng hơn trong mọi điều kiện tốt nhất của khoa học.
Cho nên, các bạn, đời sống là thái độ sống của chúng ta. Đời sống không có quy luật sống. Quy luật sống là quy luật riêng của mỗi người chúng ta – đời sống của ta ra sao là do chúng ta sống như thế nào, và chẳng do điều gì khác.
Nói chung là bạn sẽ thoải mái hơn nếu bạn chỉ có điều gì thật cần thiết, điều gì không cần thì đừng có. Cái gì bạn có cũng làm bạn tốn thêm thời giờ với nó. Nếu bạn chỉ có một laptop bạn sẽ rảnh rỗi hơn người có 2 laptops, 2 cell phones, 3 TV treo tường, 2 máy chơi game, 2 bàn bi da, hồ bơi, chiếc xe auto con, chiếc van 7 chỗ ngồi… Nếu bạn có bao nhiêu đó, nội lo sử dụng và bảo trì chúng đủ để làm đời bạn thành rối rắm.
Tri túc tiện túc, đãi túc hà thời túc?
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn hà thời nhàn?
(Biết đủ là đủ, đợi đủ thì bao giờ đủ?
Biết nhàn là nhàn, đợi nhàn thì bao giờ nhàn?)
Chữ Nhàn
Nguyễn Công Trứ
Các bạn, đừng ngớ ngẩn đến mức cứ tự làm cho mình tất bật và căng, rồi gặp ai cũng than thở bận quá, căng quá. Nhiều người tưởng rằng cứ than bận rộn và căng là dấu hiệu mình là đại gia. Có thể là như vậy. Nhưng nếu bạn có thể chết 20 hay 30 năm sớm hơn – chết thời tuổi 50 – thay vì sống đến 70, 80 hay ngay cả 90 tuổi như những người thong dong và khỏe mạnh, thì có lẽ vài thập niên sống thêm đó có ích cho bạn và cho đời hơn là danh xưng đại gia chỉ một lúc của bạn.
Chẳng phải chúng ta tham sống lâu, nhưng thực sự là nếu chúng ta muốn có ích cho đời và cho người, chúng ta muốn sống rất khỏe mạnh để có thể giúp đời và giúp người lâu lâu và nhiều nhiều một chút, thay vì sống mà không quan tâm đến sức khỏe của mình.
Giống như bố mẹ cần khỏe mạnh để nuôi các con bé, nếu chúng ta muốn giúp đỡ cuộc đời và con người nhiều tham sân si dại khờ, thì chúng ta cần thoát ra khỏi tham sân si dại khờ, và sống cách tốt nhất cho thể xác và tâm hồn mình. Để phục vụ thế giới.
Cách yêu người tốt nhất là sống lâu để yêu người.
Và Trời Đất Chúa Phật đương nhiên cũng muốn bạn sống lâu và khỏe mạnh để giúp cuộc đời và con người nhiều khốn khó.
Chúc các bạn luôn biết sống khỏe mạnh.
Mến,
Hoành
© copyright 2023
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com
Anh nói rất phải ạ.
Con người thời nay có cuộc sống khó khăn hơn, tất bật hơn và căng hơn, phần lớn là vì tự họ làm cho đời họ mệt mỏi. Cầu nguyện với Chúa Phật để xin Chúa Phật giúp cho bình an hơn, hoặc để phó thác mọi chuyện cho Chúa Phật…, có lẽ cũng chẳng có nghĩa lý gì khi chính mình tự làm khổ mình.
Chúa Phật để con người sống tự do như ý con người muốn. Con người không phải là con rối của Chúa Phật. Thế nên, dù Chúa Phật muốn giúp con người bình an nhưng nếu con người cứ tự làm cho mình khổ, thì thật khó cho Chúa Phật. Thế nên, khi tự mình làm khổ mình thì Chúa Phật có lẽ cũng bó tay.
Cám ơn anh chia sẻ. Em sẽ nâng cao đời sống của mình hơn nữa.
Chúc anh luôn khỏe.
Em Hương
ThíchĐã thích bởi 1 người
Dear Anh Hoành,
Em cảm ơn anh rất nhiều vì đã luôn nỗ lực viết bài không ngừng nghỉ. Em rất thích đọc bài của anh viết, và ghi chép lại trong các cuốn sổ tay. Tuần vừa rồi không thấy anh đăng bài mới, em tự thấy lo lo, tự hỏi không biết anh có bị ốm không. Chợt nhận ra dù chưa có duyên gặp nhau nhưng từ lâu anh như một người bạn lớn tâm giao của em, người thầy, giúp em biết cách sống tích cực.
Năm mới mến chúc anh nhiều sức khỏe và mãi nhiệt huyết truyền lửa sống tích cực và lòng yêu đời yêu người đến với mọi người, nhất là giới trẻ. Em thấy thời đại càng phát triển, con người lại càng dễ bị stress; trầm cảm; mong manh dễ vỡ và gặp nhiều bệnh tinh thần.
Những bài viết của anh là điểm tựa cho em khi yếu lòng, như kim chỉ nam, ngọn hải đăng soi sáng trời bão tố. Cảm ơn anh rất nhiều ạ.
ThíchThích
Hi Lily,
Tuần vừa rồi Đọt Chuối Non nghỉ Tết, không có bài mới.
Các thông báo nghỉ lễ của ĐCN sẽ có chữ màu đỏ, được đăng ở dòng đầu tiên của cột bên trái trang chủ ĐCN, nghĩa là trên dòng chữ “Con rất bình an hôm nay. Cảm ơn Trời/Phật/ Chúa/ Allah >>”.
Have a nice day, Lily.
C.Hương
ThíchThích
Cảm ơn Lily chia sẻ. Anh rất vui đã có thể giúp em một chút ánh sáng trong những ngày mù sương.
Cảm ơn TH đã trả lời giúp anh.
Chúc hai cô luôn vui khỏe đẹp.
A. Hành
ThíchĐã thích bởi 1 người