Bốn mùa như mây
Những dòng sông nối đôi tay
liền với biển khơi
Đêm chờ ánh sáng
Mưa đòi cơn nắng
Mặt trời lấp lánh trên cao
Vừa xa vừa gần
Con sông là thuyền
Mây xa là buồm
Từng giọt sương thu hết mênh mông
Những giọt mưa
Những nụ hoa
Hẹn hò gặp nhau trước sân nhà
Không hẹn mà đến
Không chờ mà đi
Bốn mùa thay lá
Thay hoa thay mãi đời ta
Bên trời xanh mãi
Những nụ mầm mới
Để lại trong cõi thiên thu
Hình dáng nụ cười
Mùa Xuân rồi cũng qua, những ngày vui vẻ thảnh thơi rồi cũng khép lại. Đất trời luân chuyển, ngày nối tiếp ngày, mùa nối tiếp mùa.
Một năm bốn mùa theo nhau nhanh như gió thoảng, xuân đến rồi xuân lạiđi, tiếc rằng đời người chẳng thể…tái hồi như xuân 😀
Bài hát “Bốn mùa thay lá” của Trịnh Công Sơn là một ca khúc hay, đôi khi nó khiến lòng ta chùng lại. Cõi người hữu hạn, trời đất vô thường.
Những nụ mầm mới vẫn sẽ mãi xanh để thay cho những chiếc lá vàng tàn úa.
Câu kết của bài hát:”Để lại trong cõi thiên thu hình dáng nụ cười” như một lời nhắc nhở của người nhạc sĩ gởi lại chúng ta, dù một ngày bóng hình chúng ta không còn nhưng nụ cười, tình yêu với con người và trần gian vẫn sẽ là mãi mãi…
Các bạn nghe Tuấn Ngọc hát :
http://www.youtube.com/watch?v=rxxhihaK5So
và Piano (Dat Cao):

Các bạn Vườn Chuối ở Hà Nội mến.
Mình sẽ bay Hà Nội sáng thứ tư (08-02) và sẽ …đi lòng vòng vài tỉnh phía Bắc.
Thứ sáu sẽ quay lại Hà Nội và chủ nhật về lại Bmt.
Bạn nào rảnh rỗi, uống cà phê với mình nhé.
xin liên hệ theo số phone:
Trần Can
0905.377.981
LikeLike
”Không hẹn mà đến
Không chờ mà đi”
Nhạc Trịnh lúc nào cũng vậy,luôn nhắc ta nhớ đến ta.
LikeLike
Bốn mùa thay lá: Bốn mùa như gió, bốn mùa như mây…
“Thiên nhiên không hề nói, bốn mùa cứ vần xoay, vạn vật luôn đổi mới, theo vòng quay đêm ngày.
Cảm ứng trước đạo Trời, sống trọn nghĩa làm người, đến chấp nhận thử thách, đi không chút bùi ngùi.
Của thế gian để lại, phủi nhẹ bàn tay không, hồn ung dung sảng khoái, vượt muôn trùng mênh mông…”
“Thanh thoát” – Quang Vũ (tức Lê Sáng, Chưởng Môn VoViNam)
LikeLike