Ngỡ gặp lại mình ngày xinh xắn hai mươi
Khi em mặc áo xanh anh chọn
Chỉ với gương mà em bẽn lẽn
Như đang soi ấm áp mắt anh.
Qua lâu lắm rồi
Thuở nao nức giảng đường
Chiều tan trường ngóng em góc phố
Người đẹp người xinh
Người quen người lạ
Anh dõi tìm áo xanh dáng nhỏ tóc dài
Qua lâu lắm rồi
Thuở hồi hộp hẹn hò
Chuyện bâng quơ mà vui như hội
Vòng xe chậm
Tưởng không thể nào chậm hơn được nữa
Vẫn thấy đường về ngắn quá dưới hoàng hôn
Qua lâu lắm rồi…
Màu tóc đã phai
Ngọt đắng vị đời
Bao lần nếm trải
Con chúng mình tuổi nhiều hơn em, anh ngày ấy
Hẳn sẽ cười trêu áo mẹ thiên thanh
Nhưng lẽ nào có thể trách anh
Nỡ hờn anh chọn nhầm tuổi áo
Khi khúc khích sắc xanh mách nhỏ
Trong lòng anh
Em mãi thuở hai mươi.
Tôn Nữ Ngọc Hoa


Ui chu choa… mình cũng đồng ý là bài thơ quá dể thương đã làm cho mình tưởng nhớ đến thời son trẻ :-). Cám ơn Ngọc Hoa nhiều.
Chúc cả nhà luôn có tình yêu thương tồn tại mãi với thời gian :-).
LikeLike
Wow.. pky, Dala. Huỳnh Huệ ơi.Ai cũng hay quá trời. Ngọc Hoa rất vui. Chúc những kỷ niệm thuở thanh xuân cứ ngọt ngào mãi trong lòng các bạn. À quên … trong lòng chúng ta. Cuối tuần vui nhé.
LikeLike
Mình thích nhất câu cuối của khổ thơ này bạn ạ:
Thuở hồi hộp hẹn hò
Chuyện bâng quơ mà vui như hội
Vòng xe chậm
Tưởng không thể nào chậm hơn được nữa
Vẫn thấy đường về ngắn quá dưới hoàng hôn
Thế nên :
Đi bên nhau ta chẳng nói chi nhiều
Anh chỉ ước vòng xe ơi chậm lại
Để con đường dài ra mãi mãi
Cho anh nhìn hoài màu áo anh yêu
Từ có em sáng sáng chiều chiều
Anh thấy cả đất trời rũ nhau mở hội
Ngày và đêm nhịp đời lên rất vội
Tình màu hồng như nét son môi
Tà áo xanh xanh biếc khung trời
Em yêu ạ, cám ơn đời vui biết mấy.
Thơ vui và tình 55 hay 60 vẫn đẹp, lãng mạn như hồi 20 tuổi bạn nhỉ?
😀 😛
LikeLike
Hi Ngọc Hoa,
Mình cũng đồng ý với Yến là bài thơ dễ thương thật. Đọc nhớ lại thời đi học quá. Cảm ơn N.H nhé.
Chúc một ngày vui
LikeLike
Bài thơ dễ thương quá, Ngọc Hoa ơi!
Cám ơn Hoa đã mang đến cho mình cảm giác trẻ trung, tươi tắn, cảm giác “em mãi thuở hai mươi’“ giống như Hoa, hay “em mãi là hai mươi tuổi” như lời bài hát của cố nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu. Bắt đầu ngày mới bằng cảm giác này thật thích! Mình đang tràn đầy sinh lực cho một ngày mới năng động và hạnh phúc nè, Hoa ơi!
Cho phép mình thay lời người ấy nhé (dù dĩ nhiên người ấy sẽ thầm thì ngọt ngào hơn như vầy nhiều) 🙂
Tình yêu đã bao giờ có tuổi?
Nên em mãi là cô bé của lòng anh.
Dù mái tóc ngày nào giờ chẳng vẹn màu xanh
Em mãi trẻ, như tình anh mãi trẻ…
Nice day, Ngọc Hoa nha 🙂
LikeLike