Làm việc với đúng người

Chào các bạn,

Mình luôn khuyên các bạn, nếu phải chọn một nghề, một việc nào, thì hãy chọn loại việc mình thích nhất. Follow your heart. Lý do rất dễ hiểu, bạn yêu việc gì (như là điêu khắc, hội họa, luật…) thì bạn sẽ luôn làm một cách rất vui vẻ và không hề biết mệt. Nó là môn giải trí của bạn hơn là công việc, vì làm mà vui và không mệt thì đó là giải trí. Cho nên bạn càng làm nhiều thì càng vui và càng thấy khỏe. Làm việc như thế thì không thành công sao được?

Tuy nhiên có một cách khác để làm việc mà mình thấy còn quan trọng hơn là làm công việc mình thích. Đó là “làm việc với người mình thích”. Những người Việt làm kinh doanh gia đình ở Mỹ – vợ chồng con cái xúm vô làm, luôn thành công lớn, vì mọi người yêu nhau. Bạn bè hai ba người cực thân làm chung gì đó, cũng thường thành công lớn.

Tại sao?

Tại vì khi một nhóm người rất thân thiết nhau làm việc chung thì đó là một super-team, không cãi nhau, luôn nâng đỡ nhau, luôn hỗ trợ nhau, luôn hiểu ý nhau, là luôn nhắm vào làm công ty lớn mạnh chứ không ai vì quyền lợi riêng mình.

Cách làm việc này dễ khởi đầu hơn, vì ít bị nhức đầu để suy nghĩ mình thích gì nhất. Để cho anh Hai nhức đầu suy nghĩ làm gì, rồi khi anh hô “Làm việc này!” thì cả đám nhóc nhào vô làm với anh Hai mà chẳng tốn công suy nghĩ gì cả.

Nhưng chân lý của vấn đề là ở chỗ này: “Cái quyết định thành bại phần lớn là bầu không khí hạnh phúc mà mọi người tạo ra.” Một nhóm thân thiết nhau thì tự nhiên tạo nên bầu không khí hạnh phúc cho nhau, điều đó làm cho mọi người hạnh phúc, và công việc kinh doanh trở thành công việc tạo hạnh phúc.

Cho nên các bạn, có lẽ các bạn nên quan tâm ít hơn vào bạn thực sự thích gì, mà nên quan tâm hàng đầu là bạn muốn ai làm chung với bạn. Trước hết là nhóm nồng cốt – cả một nhóm anh chị em, hai ba người bạn hùn vốn làm chung… Sau đó là nhân viên tuyển vô – tìm nhân viên tích cực có thể tạo bầu không khí hạnh phúc cho mọi người.

Rất nhiều người kinh doanh bị đổ vỡ là vì có sai partner. Hai người bạn hùn vốn làm ăn, chỉ một lúc sau là cãi nhau về vấn đề tiền bạc, về cung cách quản lý, về quyền lực… Tìm partner để kinh doanh chung còn khó hơn tìm vợ chồng, vì có lẽ bạn sẽ phải sống chung với partner một ngày mười mấy tiếng đồng hồ ở công ty, ít hơn là ngủ ở nhà. Cho nên hãy cẩn thận khi mời partner tham dự, và cần cẩn thận nhường nhịn nhau thường xuyên để tình thân càng ngày càng mạnh. Rất nhiều người bạn có thể thân nhau khi không làm gì, nhưng khi đụng tới tiền bạc hay quyền lực thì lại giành nhau. Cho nên hãy hiểu nhau rất rõ trước khi làm chung.

Làm việc với đúng người là yếu tố quan trọng số một. Bạn có thể làm việc bạn không mê, nhưng chỉ cần partner của bạn mê việc đó, và bạn mê làm việc với partner là đủ. Nếu bạn tìm ra được loại việc bạn thích nhất, nhưng rủ wrong partner làm việc chung, thì kinh doanh đó cũng sẽ đổ vỡ mà thôi.

Vấn đề cũng tương tự khi bạn một mình làm chủ và tuyển nhân sự. Những nhân sự nồng cốt của bạn (thường là ba bốn người đầu tiên khi công ty mới được sinh ra), bạn cần tuyển rất kỹ. Tốt hơn hết là tuyển người trong gia đinh, thân thuộc, hay bạn thân, vì mình biết người đó cả chục năm trước rồi. Những người đầu tiên làm việc với bạn sẽ là thành viên của nhóm lãnh đạo công ty của bạn sau này. Họ cùng với bạn là những người đặt nền móng cho công ty.

Chúc các bạn luôn biết tìm partner.

Mến,

Hoành

© copyright 2019
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

16 thoughts on “Làm việc với đúng người”

  1. Cảm ơn anh Hoành về bài viết.

    Em và mẹ em đã tình cờ khời nghiệp như thế, đúng là người nhà làm thì không câu nệ thời gian, không màng tới chia lợi nhuận, đôi khi có tranh luận nhưng để sản phẩm ngày càng hoàn thiện hơn chứ không vì mâu thuẩn.

    Em cũng không ngờ mình đi đã hơn 3 năm, dù doanh thu và lợi nhuận còn rất khiêm tốn (nói ra mọi người sẽ cười chết vì như hạt cát so với người khác). Được 1 cái là mỗi năm doanh thu và lợi nhuận đều tăng. Em nhớ anh có nói trong bài viết nào đó là ai làm gì mà trụ được hơn 2 năm thì khả năng cao là trụ được, em hy vọng thế.

    Trong bài này anh có viết “Những người Việt làm kinh doanh gia đình ở Mỹ – vợ chồng con cái xúm vô làm, luôn thành công lớn” nhưng thú thật em không biết làm thế nào để phát triển nhanh hơn, chắc do em chưa từng học quản trị kinh doanh hay phát triển doanh nghiệp,… nên mới vậy.

    Em cũng chưa từng tốn tiền quảng cáo sản phẩm, hoàn toàn do giới thiệu lẫn nhau mà khách hàng tăng dần.

    Lúc đầu em chỉ đăng lên trang facebook cá nhận và zalo, sau đó có lập fanpage nhưng khách cũng chưa nhiều. Các anh chị em có kinh nghiệm góp ý thêm dùm em có nên quảng cáo trên facebook hay cách nào đó không, em cảm ơn các anh chị em ạ.

    Facebook của em là Lam Nguyễn Thị ạ.

    Liked by 1 person

  2. Hi Lam,

    Anh có cảm tưởng em đang làm đúng mọi điều. Chỉ cần thêm điều này để đẩy nhanh.

    Đằng nào thì khi em có sản phẩm tốt, các khách hàng tự động giới thiệu sản phẩm của em đến bạn bè, thân nhân họ… Moi người trên thế giới đều làm như vậy.

    Vậy thì em giúp họ quan tâm đến giới thiệu sản phẩm cho người thân của họ thêm một chút: Bằng cách nói với khách hàng của em là nếu họ giới thiệu đến em một khách hàng mới, em sẽ TẠ ƠN họ bằng 1 triệu đồng sản phẩm (hay bao nhiêu đó tùy em). “1 triệu đồng sản phẩm” tức là sản phẩm của em trị giá 1 triệu đồng, tức là họ sẽ được mua tới 1 triệu đồng sản phẩm của em và trả zero đồng. Nếu họ mua chỉ 500 ngàn đồng lần này, thì em còn nợ họ 500 ngàn đồng cho những lần sau.

    Nhơ là dùng từ TẠ ƠN hay CẢM ƠN, không dùng từ discount hay hạ giá hay trả công… Người ta giới thiệu người mới cho em vì người ta thích sản phẩm của em, không vì người ta tham 1 triệu đồng của em. (Kính trọng khách hàng của em).

    Và phải là khách hàng trực tiếp của em mới được giới thiệu người vào, người lạ không giới thiệu được, đề phòng người ta lạm dụng.

    Nếu em làm đúng, rất có thể công ty em sẽ lớn gấp đôi trong 1 năm.

    Em nên quảng cáo nơi nào mà em không trả tiền quảng cáo, như là trang Facebook của chính em. Đừng tốn tiền quảng cáo, đó là một chi phí stupid.

    A. Hoành

    Liked by 4 people

  3. Hi Lam,

    Anh có cảm tưởng anh vừa thấy một điểm yếu lớn của em.

    Em đã khởi nghiệp 3 năm (và lúc em mới khởi nghiệp anh cũng biết). Nhưng em chỉ có 2, 3 câu hỏi cho anh từ đó đến nay. Trừ khi em đã biết rất nhiều, thì hai ba câu hỏi là quá ít.

    Anh thử thách em có 100 câu hỏi cho anh. Đó là nhẹ, nếu là học trò ruột của anh khởi nghiệp, anh sẽ thử thách học trò hỏi anh 500 câu hỏi, vì phát triển một công ty có cả hàng nghìn câu hỏi cho người chịu khó suy nghĩ. (Nhưng những câu hỏi này đến từ từ theo thời gian, không thể đến ngay một ngày, vì chẳng ai có thể suy nghĩ kinh khủng vậy).

    Nếu em có 100 câu hỏi cho anh, anh sẽ có 100 câu trả lời cho em. Nhưng quan trọng không phải là các câu trả lời của anh, mà là các câu hỏi của em – thấy câu hỏi đã là 90% của câu trả lời.

    Em không cần có 100 câu hỏi cùng một lúc, có lai rai trong 2, 3 năm cũng được. Nhưng nếu em có 100 câu hỏi cho anh tức thì, anh bảo đảm công ty em sẽ lớn tối thiểu là gấp 3 lần mỗi năm, trong 3 năm đầu.

    Ví dụ các câu hỏi về Business cards:

    Tại sao cần business card?
    Business Card có những mục đích gì?
    Tại sao có dùng những màu sắc này trên business cars?
    Tại sao có những kiểu chữ này trên business card?
    Tại sao dùng loại giấy này cho business card?
    Tại sao có logo này trên business card?
    Logo này biểu thị cái gì?
    Những thông tin gì cần trên business card?
    Tại sao không có tên ai trên business card?
    Tại sao có tên ai trên business cards?
    Tại sao có tên chức vị trên business card?
    Tại sao không có tên chức vị trên business card?
    Tại sao có địa chỉ trên business card?
    Tại sao không có địa chỉ trên business card?
    Làm sao để design một business card diễn tả đúng sản phẩm và thị trường mình nhắm vào?
    Làm sao để tạo một business card có một không hai?
    Business card có nên có gì ở mặt sau không? Tại sao?
    Những cách dùng business card hữu hiệu?
    Làm thế nào đế biến business card thành phương tiện quảng cáo mạnh hơn bất kì điều gì khác?
    v.v… và v.v…

    Anh có đay 19 câu hỏi về business cards, nếu em có thể tăng lên thành 30, hay 40 câu hỏi về business card thì em là chiến lược gia hàng đầu.

    Nếu business cards có 40 câu hỏi, và một công ty có ít nhất là 50 chuyện đến 100 chuyện phải lo, thì số câu hỏi là từ 2000 đến 4000 câu. Và đây là những con số chính xác vì anh đã tạo vài là một công ty và tổ chức vô địch, và các công ty đối thủ không thể cạnh tranh vì họ chẳng hiểu rằng một công ty có thể có chừng ấy câu hỏi. (Trung bình thiên hạ có từ 50 đến 100 câu hỏi. You see the difference?)

    A. Hoành

    Liked by 5 people

  4. Cảm ơn anh Hoành và Thu Hương nhiều lắm.
    Em không ngờ là anh tận tâm trả lời câu hỏi của em đến như vậy. Lúc đầu em định hỏi anh nhưng không hỏi vì em nghĩ là anh rất bận, không thể nào mình hỏi linh tinh hoài được.

    Hiện mẹ em may tại nhà (trong hẻm), dạo gần đây có 1-2 chị hàng xóm phụ may khi hàng gấp, em chưa có cửa hàng nữa vì sợ thuê mặt bằng tốn chi phí nhiều và phải thuê người đứng bán, em chỉ bán online trên facebook và zalo, em mới lập fanpage nhưng không biết làm sao để có người follow fanpage của mình. Lúc đầu chỉ có người thân, bạn bè và đồng nghiệp ủng hộ, sau đó có thêm khách là bạn bè của người thân và bạn bè, họ hàng đồng nghiệp, rồi tiếp tục bạn bè họ hàng đồng nghiệp của những người kia, riết em cũng không lùng nổi người ta sao biết em.

    Em chưa có business card nữa ạ, em cũng không nghĩ tới là cái business card nó là phương tiện quảng cáo mạnh như vậy. Em chưa đăng ký kinh doanh luôn vì không rành kê khai thuế rồi lại thuê người tốn kém nữa. Cái tính của mẹ em và em là sợ rủi ro.

    Em không biết có nên đi học 1 lớp về bán hàng online để người ta chỉ em về cách viết nội dung quảng cáo, khung giờ đăng bài hay tư động hóa câu trả lời, rồi có nên trả tiền quảng cáo cho facebook để có thêm người tiếp cận bài viết không? hay quảng cáo trên trang khác?

    Nhiều lúc em nghĩ em may mắn hết sức khi biết được anh em trong vườn chuối ạ. Chúc cả nhà luôn mạnh khỏe.
    Lam

    Liked by 1 person

  5. Hi Lam,

    Đừng lo anh bận. Nếu anh chỉ em điều gì trên này là anh chỉ cho cả nghìn người đọc anh.

    Về mọi chi phí, chưa đến lúc phải trả thì chưa nên trả. Lúc nào là lúc nên trả chi phí, để đó rồi anh nói chuyện sau, khi anh đã hiểu business của em nhiều hơn.

    Mẹ em may là may gì? May áo quần trang phục theo kích cỡ đo của mỗi người, như một tiệm may truyền thống phải không? Khách hàng đến nhà để được đo, rồi sẽ may sau, phải không?

    Em cho anh địa chỉ trang facebook nơi em quảng cáo để anh xem biết thêm về business của em. Mỗi business có một cách phát triển khác nhau.

    A. Hoành

    Liked by 5 people

  6. Hi anh Hoành,

    Đúng quá ạ. Em thường xuyên theo dõi các comment phản hồi của anh.
    Các bạn nhiều khi hỏi rất hay mà bình thường a Hoành chưa nói đến trong bài.

    Liked by 2 people

  7. Dạ cảm ơn anh nhiều ạ.
    Đại chỉ facebook của em đây https://www.facebook.com/lam.nguyenthi.54

    Mẹ em may chăn drap gối theo kích cỡ và số lượng yêu cầu của khách (đặt hàng trên zalo facebook rồi mới may ạ, may xong em gửi bưu điện hay các trang giao hàng giao đến cho khách). Thường mẹ em chỉ may cho khách lẻ cho nhu cầu dùng gia đình chứ chưa may cho khách sỉ, vì chào giá cho khách sỉ giá của em cạnh tranh không lại các mối sỉ khác.

    Em trữ vải ít, chỉ trữ mấy mẫu em cho là đẹp, thường khách đặt xong em mới lấy vải, làm cái này chi phí và vốn ít, dòng tiền xoay vòng cao, rủi ro ít, nhưng lợi nhuận cũng ít, chỉ đủ cho phần mẹ em, nếu chia cho em nữa bà sẽ không còn gì, hihi.

    Em làm gần 4 năm, chưa lấy tiền công, nhưng qua đó em học hỏi được nhiều thứ mà nếu đi làm công trong văn phòng em sẽ không học được. Đúng như anh nói, khởi nghiệp dù thành công hay thất bại sẽ cho mình những kinh nghiệm vô giá, dù em chỉ làm rất nhỏ.

    Lam

    Liked by 2 people

  8. Hi Lam,

    THông tin của em làm anh phải xoay suy nghĩ của anh 180 độ, vì anh luôn có cảm tưởng business của em làm theo kiểu truyền thống, không lệ thuộc nặng vào new technology như là Internet (vì em còn hỏi có nên quảng cáo trên Facebook hay gì gì không). Vậy em nhớ, khi em hỏi tư vấn thì phải cho người tư vấn của em rất nhiều chi tiết của business của em, để dễ hiểu nhau).

    Nói chung là làm việc qua Internet có nghĩa là hâu như không tiếp xúc cá nhân trực tiếp. Có nghĩa là sản phẩm thường ít có tính cách cá nhân trong đó (không như trang phục may cho mỗi người, nhiếp ảnh gia, luật sư, bác sĩ…). Nó gần với bán hàng online hơn. CÓ nghĩa là phải lấy hàng hóa và giá cả làm chinh, vì yếu tố dịch vụ cá nhân quá ít trong sản phẩm.

    Nếu phải cạnh tranh giá cả cho sản phẩm của mình, thì giá phải thấp, và giá thấp nhất phải là giá sỉ bán cho người tiêu thụ. Đúng là khó khăn lớn em đang vấp phải chính là điều này. Anh có cảm tưởng chuyện này mà không giải quyết được, thì em cứ phải ở mãi trong tình trạng hiện nay. Anh chỉ biết có một cách bán hàng cho người tiêu thụ của em với giá sỉ là em phải mua một lần rất nhiều vải, và như vậy có nghĩa là em phải có một lượng khách hàng tối thiểu nào đó để em có thể mua với giá dealer và có thể bán hàng cho khách hàng lẻ của em với giá sỉ. Đây là điều mọi đại công ty đang làm.

    Anh chỉ nghĩ ra được có một cách là em vào gặp người bán hàng của công ty sản xuất vải hỏi họ và điều đình với họ cách mua với giá dealer để em có thể bán lại cho người tiêu thụ với giá sỉ. Thường thì số lượng một công ty bán cho dealer phải là rất lớn. Nhưng nếu em có thể thuyết phục họ là (1) em biết em có tiềm năng phát triển lượng khách hàng rất nhanh nếu em có thể có giá thấp cho khách hàng, (2) trong vòng 1 đến 2 năm em sẽ có lượng khách hàng và sản phẩm tiêu thụ ít nhất là ngang hàng với một dealer thường trực, và (3) sau đó công ty em sẽ tiêu thụ tăng ít nhất là ngân hàng những công ty tầm cở.

    Đây là thuộc vào tài ăn nói của em. (Anh biết là anh làm được). Cách em nói phải rõ ràng, mạnh mẽ, và chắc chắn… để thuyết phục họ tin vào tiềm năng của công ty em. Em cũng cần nói nhiều về em (tức nói về CV của mình) như đi tìm việc, vì con người mình chính là điều thuyết phục người khác.

    Thường thì công ty nào cũng muốn bán hàng, nếu họ dễ cho em một chút, châm chế cho em một chút, họ cũng chẳng mất mát gì. Nếu em thuyết phục được họ, họ sẽ sợ bị mất một dealer lớn của tương lai chỉ một, hai năm nữa. Thà là dễ cho em một chút bây giờ thì lợi hơn, thay vì để hãng khác đầu tư thời gian vào em.

    Em phải nói kiểu này: Em đang khởi nghiệp, em bỏ mọi việc để khởi ngiệp, và em chắc chắn là em sẽ thành lớn. Em chỉ cần chị giúp em một chút, chị giúp em cách nào mà công ty chị có thể hỗ trợ em một chút lúc này để em có thể mua hàng với giá dealer (hay giá gì đó mà em có thể bán lại cho khác mua drap gối của em với giá vải sỉ).

    Nếu em vào gặp công ty vải đang đư thừa vải vì không đủ người tiêu thụ, thì có lẽ họ sẽ giúp em hết sức để em mua.

    Mua được với giá thấp rồi, em cần tức thì bành trước business vào thị trường của các hotel, khách sạn, nhà nghỉ… (bên cạnh khách hàng cá nhân) thì mới tăng tiêu thụ lớn được.

    Nếu em mua vải được với giá dealer, thì giải quyết được 90% vấn đề của em. Mọi điều khác đểu dễ tính. Anh có một lô ideas, nhưng những ideas đó không thể giúp được nhiều nếu không giải quyết vấn đề tổn phí hàng hóa này.

    Vậy em hãy dồn 200% năng lực của em vào việc nghiên cứu cách thuyết phục một nhà sản xuất vải giúp bán hàng cho em với giá dealer. Nhớ điểm này: Người bán luôn cần người mua, và em là người mua. Em chỉ cần thuyết phục họ em có thể là nguồn mua lớn thường trực trong tương lai gần. Họ chẳng mất gì để mà đầu tư một chút thời gian cho em.

    Không giải quyết được vấn đề này thi không nên nói các chuyện khác.

    Nhưng em cũng nên có một website (hay trang Facebook) professional một chút. Em nên học một lớp design cho Facebook. Và có lẽ em nên thuê một người design trang Facebook của business của em (không phải trang cá nhân) cùng em để em học thêm nghềệ thuật design. Em không đủ sức làm một trang web professional lúc này (Anh đã xem trang Facebook của em). Cần một trang very good looking thì mới bắt đầu đi ăn nói được. (Nếu tổn phsi không cao lắm, thì nên có một người lo Facebooj ho em, để lúc nào cần sửa đổi chút đỉnh, em chỉ cần gọi họ. Đỡ cho em phải loay hoay với một chuyện.

    Và good business card. Good slogan. Good logo.

    Em có thể thảo luận chi tiết những điều này với anh ở đây (để các bạn cùng học) bất kì lúc nào em ready để thảo luận.

    A. Hoành

    Liked by 4 people

  9. Cảm ơn anh.
    Em bán hàng này là bán online từ ngày đầu, nhưng em chỉ đăng trang cá nhân, không tốn phí, lúc em hỏi anh là ý em có nên tốn tiền quảng cáo cho facebook để có thể thêm nhiều người tiếp cận hơn không ạ.
    Đây là trang fanpage của em
    https://www.facebook.com/Ch%C4%83n-Drap-G%E1%BB%91i-N%E1%BB%87m-Hai-G%C6%B0%C6%A1ng-387354018280484/?eid=ARD2pVuImZY-VM7wc0rf2bDtb5rRzphUtnV4kddpZMsu0ipTuiDhguhIVnPl6pUR5hUrClvhfBB0HDa6

    Em cũng chưa biết cách tạo fanpage cho thu hút và làm sao để tăng người tiếp cận ạ.

    Về phần thuyết phục nhà cung cấp bán vải giá sỉ em có nghĩ tới, mình mua nhiều thì chắc chắn người ta tính giá rẻ hơn. Nhưng khó cái là nếu như vậy mình mua có 1 mẫu vải thôi, khách hàng sẽ không có nhiều chọn lựa, trong khi vải thì rất nhiều chất liệu (từ bình dân đến cao cấp), mà mỗi chất liệu có tới vài trăm mẫu nên nếu tập trung vào 1 mẫu thì giá sẽ cạnh tranh hơn nhưng cái này chỉ có thể chào cho khách sạn, nhà nghỉ, … và may đại trà chữ không may kỹ được, mà hàng của em được lòng khách cái chỗ may kỹ, giá vừa phải và may theo yêu cầu chứ không phải 1 bộ sẵn có trên thị trường (có khách cần thêm 1-2 cái gối cho giống bộ mà mua siêu thị hay cửa hàng thì khó có được).

    Em đã từng nghĩ đến chuyện giảm giá cho khách mua chung mẫu (khi 2 người trở lên đặt chung 1 mẫu vải em sẽ giàm mỗi người 20-30 ngàn/ bộ). Và em có nghĩ tới sẽ có quà cảm ơn cho khách giới thiệu như anh nói hôm trước ạ. Anh nghĩ cách này có được không?.

    Em cũng mong các anh chị em gợi ý giúp em cái good slogan. good logo và sau đó là good business card ạ.

    Cảm ơn các anh chị em đã đọc comments của em.
    Lam

    Liked by 1 person

  10. Hi Lam,

    Đương nhiên may kỹ là một yếu tố về chất lượng. Nhưng bán hàng online thì giá rẻ là 90% của chiến lược. Người mua hàng online chỉ cần giá rẻ, vì giá hơi cao một chút thì người ta phải sở được sản phẩm bằng tay và thấy bằng mắt trước khi mua. Quy luật online là rất rẻ, so với các cửa hàng trên phố.

    Em nói mua giá sỉ. Anh dùng từ giá dealer – dealer là đại gia bán sỉ, mưa với giá mua dealer. Rồi dealer bán sỉ lại cho các nhà bán sỉ nhỏ hơn với giá bán sỉ. Rồi nhà mua sỉ bán lẻ lại cho người tiêu thự với giá bán lẻ. Em cần chiến đấu để mua giá mua của dealer (Anh chẳng biết ở VN dùng từ gì).

    Em nói là mua với giá sỉ/giá mua của dealer tức là em đã có giải pháp cho vấn đề rồi. Em chỉ cần mua một loại vải (cho cách khách sạn và nhà nghỉ với lượng dealer. Hỏi thăm xem loại vải nào là thông dụng nhất cho các khách hàng này từ cấp trung bình trở xuống. Kỹ nghệ khách sạn cạnh tranh kinh khủng, nên mọi khách sạn đều cần đồ rẻ (ngoại trừ một vài khách sạn loại 5 sao). Hơn nữa đồ khách sạn phải giặt mỗi ngày (vì quy luật y tế đòi vậy) cho nên rat mau hư, mua đồ đắt tiền rất phí.

    Nhưng nhớ là bán hàng cho các công ty khác là bán lượng lớn, chỉ cần bán một lần đầu là coi như bán hoài vĩnh viễn. Cho nên không bán online được. Phải bán tận mặt, website là phụ. Em phải gõ cửa từng khách sạn, gặp người mua của khách sạn, mang theo mẫu mã và giới thiệu hàng cho người đó. Nếu người ta trả giá, với giá em có thể thấy được, thi cứ ừ. Đừng quá ky kèo. Và học đã là khách hàng thì phải gọi họ thường xuyên để hỏi họ có cần gì không (và quan trọng nhất là đê giữ tình thân. Đó là personal service từ em, không thể lệ thuôc vào website impersonal.

    * Và em có thể tạo nhiều sản phẩm khác nhau cho một “dòng” sản phẩm. Ví dụ: sản phẩm cho khách sạn, có thư drap plain, tức là trắng trơn; loại có in trên đó: loại có thêu trên đó (thêu máy, đừng thêu tay nặng tiền). Tùy theo thêu gì thì giá khác nhau. Nhưng thông thường nhất nên thêu vào một góc áo gối:

    Good night! (hay “Chúc quý khách ngủ ngon” hay “Good night, good dream!”)
    Khách sạn Hiên Nga (hay chỉ “Thiên Nga”)

    Làm ở góc áo gối thì lâu hư hơn. Những dòng chữ này giúp khách sạn có cách communicate personally đến khách hàng của họ (cho nên họ sẽ thích nếu em đề nghị). Giúp cho khách hàng của em làm business tốt hơn là cách tốt nhất để em phát triển business của em.

    Em cần nhiều dòng sản phẩm khác nhau và mỗi dòng có vào vài sản phẩm khác nhau trong đó (như là nhà hàng có nhiều dòng thực đơn).

    Và không chỉ là drap gối, Em có thể làm mọi thứ drap giường và áo choàng tắm cho khách sạn.

    * Và em có thể mua nhiều loại vải khác với số lương rất nhỏ để phục vụ các khách hàng cá nhân.

    Tạm ngưng.

    Hoành

    Liked by 4 people

  11. Cảm ơn anh nhiều.

    Vì may kỹ và dùng phụ liệu tốt (dây thun may drap bọc giường, dây kéo cho áo gối, dây viền, vải viền…) trả tiền công may cho thợ phụ cũng cao hơn so với người khác thuê may đại trà và còn cạnh tranh giá nên em lời ít.
    Nhưng em bị kẹt vào cái thế là nếu may đại trà thì sợ không giữ được khách, còn may kỹ như vầy thì không tìm được khách lớn. Khi bắt đầu bán hàng, em nhắm phân khúc khách hàng trung bình tới khá cao cấp chứ không nhắm vào khách hàng chuộng giá rẻ nên giờ lại khó.

    Còn nhiều thứ em cần học thêm từ các anh chị em nữa ạ.
    Lam

    Like

  12. Em không có nhiều choice. Bán online thì phải bán đại trà giá rẻ. Bán cao giá thường phải là khách hàng tiếp xúc trực tiếp, sờ mó sản phẩm. Em làm khác đi thì cũng có thể sống được, nhưng không thể phát triển hơn. Đã 3 năm mà em vẫn chưa trả lương cho em được, thì đó là bằng chứng công thức hiện tại không work well.

    Em cần restructure business của em, theo một hướng nào đó cũng được, nhưng mỗi hướng có một phương thức kiếm tiền, và một thị trường riêng.

    A. Hoành

    Liked by 4 people

  13. Hi Lam,

    Anh tình cờ nghe được hôm nay là Amazon.com , công ty bán hàng online lớn nhất thế giới, bắt đầu có một loạt cửa hàng (xây bằng xi măng và gạch, không phải online) bán lẻ ở nhiều thành phố Mỹ.

    Xem: https://www.amazon.com/find-your-store/b/?node=17608448011

    Có vẻ như các của hàng “Amazon 4-star” (hàng cao giá) là điểm nhọn chủ lực cho loạt cửa tiêm retail này.

    “Amazon books” cũng interesting. Có vẻ như người ta muốn cầm cuốn sách và đọc qua trước khi mua, như thói quen của người đọc sách xưa nay.

    “Amazon go” thì người ta có thể mua hàng trong tiệm mà không phải đứng xếp hàng trả tiền. Có lẽ đây là dùng app trên iphone của khách hàng scan các món mua, và mọi thủ tục trả tiền sẽ tự động làm bởi Amazon trên hệ thống computer và Internet.

    Có lẽ Amazon đã khám phá ra sự thật là người tiêu thụ có nhu cầu (1) thấy và sờ hay đọc sản phẩm trước khi mua, hoặc (2) cần sản phẩm ngay tức thì, không đợi hàng gửi qua hệ thống bưu điện được.

    A. Hoành

    Liked by 3 people

  14. Hôm nay mới đọc bài của Anh Hoành.Em hơi “Thấm” .Thôi xúi nữa nói sau.Tình cờ xem được trao đổi của Anh Hoành và Chị Lam.Em có một số ý kiến nhỏ mong được Anh Hoành,Chị Lam và ACE trong vườn chuối bổ xung thêm.
    1.Chị tập chung vào phân khúc thị trường mục tiêu là trung bình và cao cấp.Theo Em thì Chị lên tập chung một phân khúc và phụ vụ tốt nhất đã.Làm 2 thị trường một lúc sẽ không thể,trừ khi Chị phục vụ tốt 1 thị trường và chiếm thị phần lớn,sau đó chuyển đánh thêm thị trường khác nhưng vẫn là phụ.Như cocacola bán tốt thức uống có ga và thống lĩnh thị trường,sau đó bán thêm 7 Up,nước khoáng DASANI……nhưng doanh thu từ thức uống có ga vẫn là chính.Và hầu hết khách hàng chỉ nhớ tới cocacola là thức uống có ga.Bắt cá 2 tay thì tiêu.
    – Trung bình ở đây Chị nói là gì /.có bao nhiêu ngách trong đó
    – Cao cấp ở đây là gì !VÍ DỤ:
    + các cặp vợ chồng mới cưới độ tuổi từ 25-35.Thích phong cách cổ điển,hiện đại,vui nhộn…….
    + Các cặp vợ chồng chung niên từ 40 tuổi trở lên yêu thích phong cách giản dị nhưng sang trọng,hay phong các màu mè hoa lá như người Bắc….
    +Cô cậu richkid thích sống cá tính,phá cách…..
    + Khách Tây.Ở Việt Nam nhiều Tây lắm
    2.Quan trọng nhất vẫn là sản phẩm của Chị có điểm gì nổi bật trên thị trường mà đối thủ không có.Chỉ cần nhìn vào là biết ngay không thể lẫn vào đâu được.Khi nhắc tới Chị là khách hàng biết ngay hàng của Chị mâu mã đẹp,mềm,độ thấm hút tốt,giặt ủi dễ,vải tốt,đường chỉ khâu kĩ( cái này chỉ khách hàng tinh tế lắm mới nhận ra)….
    3.Thị trường Chị tham gia có mấy đối thủ! Họ đang làm tốt ở khâu nào/
    Nếu Chị tham gia thì sẽ nổi bật hơn đối thủ ở mặt nào!( Em thấy nếu chỉ dựa vào giá rẻ thì mọi người cùng nhau phá giá,rồi cùng chết)
    4.Chiến lược Chị tham gia thị trường là gi! Mở nối riêng cho Mình hay cũng bán hàng như bao người
    5.Mức giá mà Phân Khúc Khách Hàng sẵn Lòng chi ra là bao nhiêu!
    6.Thái độ phục vụ của Chị.Chị xem Khách Hàng là người thân phụ vụ họ bằng cả trái tim đem lại giá trị cho Họ hay chỉ chăm chăm vào túi tiền của Họ và làm mọi cách bán được hàng rồi thôi.Kinh nghiệm của Em thì phân khúc cao không thiếu tiền cái Họ cần là tấm lòng của Mình và giá trị Mình mang lại cho Họ.Khi Họ thích thì tiền không quan trọng.Đó là lý do Em bán giá cao hơn đối thủ nhưng lúc nào cũng đông khách.
    7.Thị trường Chị tham gia có bão hòa chưa.Hay còn nhiều chỗ trống cần được phụ vụ.( giờ này mà mở của hàng bán điện thoại chắc khó có ai qua được THẾ GIỚI DI ĐỘNG)….
    8.Cách phân phối hàng qua kênh nào….
    Em định nói nữa mà thôi dài quá.Mệt quá. Chúc Chị luôn sáng xuất

    Like

Leave a comment