Trái ổi

 

Chào các bạn,
16t8
Mỗi lần từ trong Buôn Làng ra Tp. Buôn Ma Thuột hoặc từ Tp. Buôn Ma Thuột trở về Buôn Làng, mình rất thích đi trên con đường Nguyễn Tất Thành, vì đó là con đường đẹp của Tp. Buôn Ma Thuột. Thời gian sau này, trên đường Nguyễn Tất Thành gần các điểm dừng đèn xanh đèn đỏ, xuất hiện rất nhiều những người bán hàng rong. Họ bán đủ các loại từ đồ chơi trẻ em cho đến trái cây, thậm chí cả thú rừng… Có hôm mình thấy họ bán cả bao chuột đồng và rắn, cũng như những loại thú lạ mình không biết tên.

Trong những thứ người ta ngồi bán có một thứ hấp dẫn mình nhất, làm mình thường xuyên dán mắt vào đó là: Những rổ ổi. Nhìn những rổ ổi rất mê, rất hấp dẫn, da nó xanh mịn như tơ, mình thắc mắc không biết là loại ổi gì và hỏi người bán hàng, họ cho biết đó là ổi táo, trái của nó lớn gần bằng trái táo Mỹ. Có điều kỳ lạ: Mỗi lần nhìn những trái ổi ngon hấp dẫn đó, mình thèm ăn nó thì ít, nhưng nhớ về một kỷ niệm thì nhiều!

Mình nhớ những năm còn đi làm ở phòng Nội nặng, Bệnh Viện Đa khoa tỉnh Đăklăk, lúc đó có em H’Mét người sắc tộc Êđê mười sáu tuổi bị suy tim độ bốn. Trong thời gian em H’Mét nằm điều trị gần ba tháng tại phòng Nội nặng, mình chỉ thấy có một người chị gái của em H’Mét chăm sóc. Có lần mình hỏi thăm sao không thấy ai lên thay cho em? Em cho biết gia đình em ở rất xa, hoàn cảnh kinh tế gia đình em rất khó khăn, bố mẹ em phải đi làm thuê để nuôi các em ở nhà nên không thể lên thay cho em về được.

Một buổi chiều em H’Mét trở bệnh nặng, khó thở, tím tái toàn thân! Sau mười phút cho thở oxy và xử lý thuốc, em H’Mét đã qua khỏi cơn nguy kịch nhưng vẫn tiếp tục thở oxy và theo dõi liên tục.

Đến mười sáu giờ ba mươi, bác sĩ trực đến. Sau khi bàn giao đầy đủ những bệnh nhân cần theo dõi, mình vào phòng thay áo để ra về. Lúc đi đến cuối hành lang Khoa Nội chuẩn bị bước ra sân, mình giật mình khi thấy chị của em H’Mét từ sau bức tường của phòng cuối dãy Khoa Nội bước ra chặn lại, và em xòe một bàn tay ra trước mặt mình cùng với câu nói nhỏ: Cho cô!

Mình nhìn vào giữa lòng bàn tay của em thấy hai trái nhỏ xíu màu xanh, nó chỉ nhỏ bằng trái chanh non. Mình nhìn nhưng không nhận ra trái gì nên hỏi em trái gì vậy? Em nói: Trái ổi! Cho cô đó! Và em nói tiếp: Cách đây hai buổi chiều, em đã gởi em H’Mét cho người nuôi bệnh bên cạnh, để em về Buôn Làng xin tiền lên mua thức ăn, nhưng bố mẹ của em ở nhà chưa mượn được tiền! Nói em lên với em H’Mét trước, chiều mai khi mượn được tiền bố mẹ cho người mang đến cho em.

Chưa có tiền nên trước khi đi, em chạy ra cây ổi sau vườn hái một ít mang lên để ăn thay cơm. Hai bữa nay còn ít tiền nên em chỉ mua cháo cho em H’Mét, còn em ăn ổi và ăn phần cháo của em H’Mét còn dư lại!

Chiều nay cô cũng mệt với em H’Mét! Nói xong, em mở bàn tay mình ra, bỏ vào đó hai trái ổi nhỏ xíu và lặp lại câu: Cho cô!

Mình đứng trân ra nhìn em… Và rồi hai trái ổi nhỏ xíu đó đã đi vào lòng mình cho đến tận hôm nay!

Matta Xuân Lành
 

7 thoughts on “Trái ổi”

  1. Soeur Lành có biệt tài làm “rung rinh” tận tim gan người khác bằng những câu chuyện thật giản dị, thật đơn sơ… như 2 trái ổi mà em H’Mét cho soeur vậy! 🙂

    Like

  2. Dear Anh Hai

    Chính vì sự chia sẻ đó mà hai trái ổi nhỏ xíu! Nghĩa là không còn có thể nhỏ hơn được nữa đã theo em chừng ấy năm tháng đường đời của em!

    Em thấy sao giống hai đồng tiền kẽm của người đàn bà góa bỏ vào thùng tiền thời Chúa Giêsu quá! Quả đúng đó là cả một gia tài của họ!

    Em cảm ơn Anh Hai đã khích lệ em 😛

    Em M Lành

    Like

  3. Hi Điệp

    Cảm ơn Điệp đã chia sẻ, mình không quên được vì thật tình mình chưa bao giờ thấy trái ổi nhỏ đến như vậy Điệp à!

    Em nắm gọn trong lòng bàn tay hai trái ổi thấy thương thật

    Và có lẽ em cũng đã đứng đợi mình khá lâu…

    Nhớ lại vẫn thấy thương những người quá nghèo!

    Matta Xuân Lành

    Like

  4. Những hồi ức đẹp ,những kỉ niệm đẹp luôn đọng quanh chị .Đó cũng là niềm tin và động lực tiếp sức cho chị trên con đường cao đẹp mà chị đã chọn.Cám ơn chị mỗi ngày một câu chuyện rất đời thường nhưng chứa đựng những thâm tình rất đáng quí.( Hình như sức lan tỏa của chị rất mạnh những kỉ niệm đẹp của chị qua những câu chuyện nhỏ luôn đọng lại trong em từ trái chuối chiên ,từ trái ổi ,con gà,mượn sách,tự may đồ …) rất dễ thương rất ấm áp chân thật và gần gũi.

    Like

Leave a comment