Chào anh chị em,
Luật hôn nhân và gia đình VN có vấn đề lớn, nên được chỉnh sửa để bảo vệ các bà vợ và gia đình của họ. Vấn đề rất dễ hiểu, mình chẳng hiểu sao các quý vị làm luật không chỉnh sửa rõ ràng.
Nguyên tắc chung là mọi lợi tức và tài sản mà người vợ hay người chồng làm ra trong thời gian hôn thú (tức là sau khi lấy nhau và trước khi ly dị) là tài sản chung của cả hai vợ chồng, dù ai đứng tên tài sản đó, và ai là người làm ra tài sản đó, và ai ở nhà nuôi con. Điều này thì hoàn toàn hợp lý và hợp đạo đức.
Tài sản của một người có trước hôn thú – như là một công ty – vẫn là tài sản RIÊNG của người đó trong thời gian hôn thú, nhưng lợi tức từ tài sản riêng đó được đẻ ra trong thời gian hôn thú là tài sản CHUNG cho cả hai vợ chồng.
Những quy luật chung này hầu như có tính cách hoàn vũ và được đại đa số các quốc gia trên thế giới, kể cả Việt Nam, công nhận.
Nhưng Việt Nam có một ngoai lệ về địa ốc – quyền sử dụng đất đai (thời trước đây, gọi là quyền sở hữu đất đai) thì thường có một hiện tượng xảy ra là nhà chồng (chồng, bố mẹ chồng, anh em chồng, cô dì chú bác chồng, ông bà chồng) có thể cho chồng một miếng đất, nhưng yêu cầu người vợ ký tên vào một tờ giấy khước từ mọi quyền lợi gì liên quan đến miếng đất đó, và đó là công nhận rằng miếng đất đó là đất riêng của người chồng.
Miếng đất như thế chính là tài sản/lợi tức người chồng làm ra được TRONG thời gian hôn thú, và do đó là tài sản CHUNG của hai vợ chồng.
Một miếng đất như thế thường là tài sản lớn duy nhất của một cặp vợ chồng trẻ. Nếu sau này ly dị mà người vợ chẳng có phần nào trong miếng đất đó, có nghĩa là ly dị và ra đi với hai bàn tay trắng, cầu bơ cầu bất. Đó là vô nhân đạo.
Một hiện tượng thường trực kỳ thị phụ nữ như vậy mà pháp luật cứ để yên vậy thì rõ ràng là chính luật pháp tạo ra và gìn giữ một hệ thống vĩ đại kì thị phụ nữ.
Và hơn nữa, luật pháp như thế chống gia đình: Khi chồng và cả nhà chồng áp bức người vợ, ứng xử với người vợ như người lạ ngoài đường như thế, thì lòng tin và liên hệ gia đình sứt mẻ nặng nề – mọi người xem người vợ như người ngoài, và người vợ cảm thấy mình bị mọi người trong gia đình, kể cả chồng mình, ứng xử với mình như người xa lạ. Thế thì đương nhiên là mọi liên hệ tinh thần và tình cảm trong gia đình và gia tộc sẽ héo mòn và chết. Hậu quả cuối cùng: Ly dị và gia đình sụp đổ – gia đình nhỏ lẫn gia tộc lớn.
Các quý vị lãnh đạo dường như chẳng nhớ rằng gia đình là nền tảng của xã hội. Gia đình mà yếu đuối, sụp đổ, thì nền tảng của xã hội trở thành cát lún, chẳng có gì đứng trên nó được, tạo ra nhiều tác hại dữ dội đến phát triển đất nước.
Và các ông chồng, nếu các bạn chạy theo bố mẹ và dòng tộc của mình để chấp nhận những phi lý như thế, thì các bạn rất stupid, chẳng biết rằng các bạn đang xúc phạm vợ của các bạn ở mức độ nền tảng và nặng nề nhất. Các bạn chẳng có thể là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất được. Có lẽ nên gọi các bạn là sứa biển ngu, vừa ngu vừa không có xương sống.
Các bà vợ cũng nên biết quyền lợi của mình để bảo vệ, không cần phải tự ái vặt. “Tôi có những quyền lợi ngang hàng chồng tôi, và tôi xứng đáng được hưởng những quyền lợi đó. Chồng tôi hoặc ai đó ứng xử khác đi là quá khinh thường tôi, tôi phải bảo vệ nhân phẩm tôi, cũng như nhân phẩm của mọi phụ nữ Việt khác, thông qua việc bảo vệ quyền lợi tôi.”
Việt Nam xưa nay trọng nam khinh nữ. Năm 2025, mọi gia đình vẫn muốn có con trai hơn con gái, và trong nước, số nam vẫn nhiều hơn số nữ, tạo ra bất quân bình lớn về giới tính. (Xem thêm ở đây).
Năm 2025 mà vẫn lối sống chống phụ nữ và chống gia đình như thế, thì bình đẳng nam nữ vẫn còn là một rất mơ rất xa vời, bảo vệ nữ quyền vẫn còn chỉ là đầu môi chót lưỡi, và phát triển đất nước vẫn là kiểu con trâu kéo cày của thế kỷ 17.
Please, mọi người, wake up.
Với yêu thương,
Hoành
Luật phải bảo vệ người vợ và gia đình – The law must protect the wife and the family
Dear Brothers and Sisters,
The Vietnamese Law on Marriage and Family has a big problem, and should be amended to protect the wives and their families. The problem is very easy to understand, I don’t understand why lawmakers don’t fix it yet.
The general principle is that all income and assets that the wife or the husband makes during the marriage (ie, after getting married and before divorce) are the common property of both husband and wife, regardless of whose name is on the property, who made the property, and who stays home to raise the children. This is completely reasonable and ethical.
A person’s property before marriage – such as a company – is still that person’s SEPARATE property during the marriage, but the income from that separate property generated during the marriage is the COMMON property of both husband and wife.
These general rules are universal and are recognized by the majority of countries in the world, including Vietnam.
But Vietnam has an exception regarding real estate – the land use right (previously called land ownership right). This is an often occurring phenomenon: The husband’s family (husband, parents-in-law, brothers-in-law, aunts-in-law, grandparents-in-law …) gives the husband a piece of land (ie, the land-use right on a piece of land), but requires the wife to sign a paper to waive all her rights related to that piece of land, and that is to acknowledge that the piece of land is the husband’s private land.
Such a piece of land is the property/income that the husband earned DURING the marriage, and therefore is the COMMON property of the couple.
Such a piece of land is often the only major asset of a young couple. In our oft-occuring scenario here, if later on, the couple divorce, the wife will have no part of that piece of land, and she will be left with nothing. Completely out in the cold. That is inhumane.
Such a misogynistic event, but the law leaves it alone. Clearly the law itself creates and maintains a great system of discrimination against women.
Moreover, such a system of law is anti-family: When the husband and his entire clan oppress the wife, treating her like a stranger from the street, then the famiy trust and ties are severely damaged – everyone sees the wife as an outsider, and the wife feels that everyone in the big family (ie, her husband and his clan) treats her like a stranger. Then, of course, all spiritual and emotional ties in the family will wither and die. Final effect: Divorce and the collapse of both the small family and the large family.
Our leaders seem to forget that the family is the foundation of society. If families are weak and collapse, the foundation of society becomes quicksand, nothing can stand on it, creating many gravely harmful effects on the country’s development.
And husbands, if you follow your parents and your clan to accept such absurdities, you are very stupid, not knowing that you are insulting your wife at the most fundamental and grave level. You cannot be men who can stand straight upon the earth and under the heaven. Perhaps you should be called “stupid jellyfish” – both stupid and spineless.
Wives, you should also know your rights to protect your rights. Don’t be too proud not to tackle the issue. “I have the same rights as my husband, and I deserve to enjoy those rights. My husband or someone else who behaves differently is disrespectful to me. I have to protect my dignity, as well as the dignity of all other Vietnamese women, through protecting my rights.”
Vietnam has always favored men over women. In 2025, every family still wants to have sons more than daughters, and in the country, we have more men than women, creating a great gender imbalance. (Read more here).
In 2025, if the anti-women and anti-family lifestyle is still existing, then gender equality is still a very distant dream, protection of women’s rights still is lip service, and the national development is still like the 17th-century buffalo plowing.
Please, everyone, wake up.
With compassion,
Hoành
© Copyright 2025
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com
Cảm ơn chú rất nhiều! I have learned a lot regarding one of the loopholes in Vietnamese Law on Marriage and Family and some English terms from your post.
LikeLike
anh ơi, như vậy nên nhiều ng lo sợ và họ đã tìm mọi cách mua tài sản, sang tên tài sản cho con trước khi kết hôn ạ
và trường hợp cha mẹ cho con cái tài sản, nhưng có lúc cha mẹ ốm đau và cần bán tài sản đó, thì ng con đẻ đồng ý, nhưng dâu, rể ko đồng ý thì sao
không phải tự dưng mà pháp luật VN cho phép dâu, rể có thể khước từ tài sản thừa kế ạ
LikeLike
Em cám ơn anh Hoành đã tập trung vào một vấn đề gai góc ở VN xưa nay.
Anh giải thích rất rõ ràng và giản dị nên em đã hiểu vấn đề hơn. Việc người chồng được gia tộc nhà chồng cho miếng đất, cũng giống như việc người chồng được trúng số độc đắc. Khi chồng trúng số trong thời gian hôn thú, thì tiền trúng số đó là của cả vợ và chồng. Chồng không thể nói rằng, đó là vé số tui mua nên tiền trúng số đó là của tui, Trời Đất thương tui nên cho tui trúng số và chỉ cho riêng mình tui thôi, vợ tui không có phần, và phải ký giấy khước từ sở hữu số tiền trúng số đó.
Wow, vấn đề thật rõ ràng và giản dị.
Con dâu VN mấy ngàn năm qua thật tội nghiệp.
Nhưng Trời Đất thật có mắt.
Em Hương
LikeLiked by 1 person
Hi Cless,
Đương nhiên là luật thì áp dụng cho cả nam và nữ đồng đều. Bài này của anh chỉ tập trung nhiều vào phụ nữ, vì vấn đề thường xảy ra cho phụ nữ như ta hay đọc thấy trên báo chí. Nhưng nó có thể xảy ra cho người nam.
Mẹ anh là phụ nữ, cho nên anh hiểu phụ nữ VN.
Nhiều nước có ly dị cao hơn VN, thường là vì nước họ phát triển hơn và người phụ nữ có sức mạnh tự lập hơn, cho nên có vấn đề gì bực mình thì mọi người ly dị nhanh hơn. Không cắn răng chịu đựng như phụ nữ VN truyền thống. Hòa bình chưa chắc là tốt khi người bị trị phải sống hòa bình với kẻ cai trị. Vần đề là tương kính và yêu thương nhau – chẳng có yêu thương gì, khi phải ký giấy khước từ quyền của mình. Anh tưởng tượng thời Pháp thuộc, VN đã phải ký giấy nhượng cả nước VN cho Pháp. I am not happy.
Trả lời câu hỏi của em: Vợ chồng có thể lập pre-nuptial agreement (thỏa thuận tiền hôn thú), ấn định tài sản con cái kiểu nào trong đó cũng được. Thường là tòa án tôn trọng các “hợp đồng” của mọi người.
Thường là hai người (hôn thê và hôn phu) ký một prenuptial agreement trước mặt hai nhân chứng và chưởng khế (public notary) là được. Ở VN có nhiều văn phòng chưởng khế. Ở Mỹ, các cô làm trong ngân hàng, 10 cô thì có 5 cô là chưởng khế; hay các văn phòng luật sư, nhiều luật sư và và các trợ lý hay thư ký của luật sư là chưởng khế. Nên rất tiện để gặp chưởng khế, dù các chưởng khế chẳng có vp riêng. Rất tiện cho người dân. Và các chương khế thường chẳng tính tiền.
Trở lại pre-nuptial agreement thường được tòa án tôn trọng. Nhưng cũng như mọi loại hợp đồng khác, tòa án đôi khi không chấp nhận một vài điều khoản của một hợp đồng vì chúng có tính cách quá bất công, hoặc vi pham đạo đức, hoặc trực tiếp ảnh hưởng đến an ninh công cộng…
Ví dụ: pre-nuptial agreement nói rằng nếu ly dị thì con cái sẽ ở với ông chồng. Điều khoản này thường được tòa phe lờ, vì chuyện con cái là để tốt cho con cái, không phải để bố mẹ tự chia như tài sản. Nếu đến lúc ly dị mà ông chồng say xỉn cả ngày, đánh con đánh vợ thường xuyên, và có 15 nhân tình dọc theo nước VN, thì có lẽ tòa sẽ không cho ông ấy giữ con như trong pre-nuptial agreement đã định, mà sẽ đưa con cho vợ nuôi và bắt ông ây phải cấp dưỡng cho cả mẹ và các con (mẹ có quyền ở nhà để nuôi các con).
Hoặc nếu ông ấy là đại gia địa ốc với hằng trăm cao ốc khắp nơi, như theo prenuptial agreement thì khi ly dị cô vợ có trong túi chỉ 500.001 đồng, thì tòa sẽ tìm cách cho cô ấy chừng 500 triệu USD chẳng hạn – hoặc là hủy bỏ nhiều điều khoản quá bất công trong pre-nuptial agreement, hoặc là chẳng đụng đến pre-nuptial agreement, nhưng phán quyết: “Theo luật thì ông có trách nhiệm này, trách nhiệm này với bà xã, mà prenuptial agreement của ông không nhắc tới.” Luật có đủ khí cụ để các thẩm phán có thể tạo công bình phần nào cho mọi người.
Đại khái là thế.
A. Hoành
LikeLiked by 2 people
Dear anh Hoàng,
Bài này có vẻ ưu ái cho phái nữ.
Nếu là bình đẳng giới thì chúng ta cũng có thể đưa ra ví dụ tương tự khi người chồng là bên yếu thế. Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh.
Hoặc cũng thể coi luật việt nam hiện tại lại là một cách bảo vệ bên yếu hơn, như ở bài viết dưới đây:
“Tôi được bố mẹ cho một căn nhà. Ông bà lo lắng, sau này tôi lấy chồng nếu không hạnh phúc, khi ly hôn sợ sẽ bị chia đôi căn nhà. Vì thế họ không sang tên cho tôi.
Vậy trước khi kết hôn, tôi và chồng sắp cưới có thể làm thỏa thuận tài sản nào là chung, riêng được không? Việc tự lập văn bản và cả hai cùng ký tên thì có giá trị pháp lý không? Nếu không, thì cần phải làm những thủ tục như thế nào và làm ở đâu?”
(https://thanhnien.vn/cach-phan-biet-tai-san-rieng-va-chung-trong-thoi-ky-hon-nhan-18523060120210904.htm)
Hơn nữa bất động sản là tài sản có giá trị lớn, thường có được sau cả đời làm việc, tích cóp, không dễ dàng gì, đó là công sức riêng của bên cho. Nên việc chủ tài sản chọn cho riêng ai là hợp lý, không đơn giản để đưa ra làm của Chung. Còn sau đó người được nhận vẫn có lựa chọn đưa ra làm của Chung nếu họ muốn.
Em tìm hiểu trên Internet thấy Việt Nam thuộc các nước có tỷ lệ ly dị thấp. Trong khi các nước Âu Mỹ thì tỷ lệ khá cao? Vậy anh có nghĩ các nước đó nên nhìn nhận lại phần này trong luật của họ?
Trân trọng,
LikeLiked by 1 person
Hi Dư,
Có một trường hợp xảy ra thường xuyên ở mọi nơi trên thế giới, khác với ví dụ chuyển nhượng tài sản cho con (trai) trong thời gian hôn thú.
Đó là: Bố mẹ nói với con trai (hay cả hai vợ chồng son AB): “Bố mẹ có căn nhà, cho hai con ở.” Nhưng bố mẹ KHÔNG chuyển nhượng tài sản, và vẫn đứng tên là chủ nhà.
Khi hai con đã có tiền mua nhà riêng, thì mua nhà riêng và dọn ra.
Trường hợp đó chẳng có liên hệ gì đến “chuyển nhượng” tài sản. Bài viết này chỉ nói đến việc “chuyển nhượng tài sản cho con (trai) trong thời gian hôn thú.”
A. Hoành
LikeLiked by 1 person
Cảm ơn Dư đã hỏi.
Cụm từ “trong thời gian hôn thú” là trong thời gian hôn thú của hai vợ chồng . Không phải trong thời gian hôn thú của người khác.
Bố mẹ có thể có miếng đất đó trước khi hai con lấy nhau, nhưng con trai được “chuyển nhượng” tài sản đó “trong thời gian hôn thú của con trai.”
Thời gian hôn thú của bố mẹ hay của ông chủ đất nào đó chẳng ăn nhập gì đến đến thời gian hôn thú của hai vợ chồng son AB này.
Ví dụ khác. Một người bạn có một công ty đã lâu đời (lâu trước khi hai với chồng son AB này lập hôn thú), nói với bạn A: “Tớ mệt rồi tớ muốn cho bạn công ty này.” Bạn A đồng ý nhận, thì bạn A đã được công ty đó “trong thời gian hôn thú” và đó nên là tài sản chung của hai vợ chồng AB. Chẳng liên quan gì đến hôn thú của ông chủ cũ của công ty.
Nếu ông chồng A lại còn yêu cầu vợ ký tên khước từ sở hữu công ty được tặng đó, thì đó là bắng chứng ông chồng A nghĩ rằng vợ mình có phần sở hữu trong công ty được tặng đó, nên phải yêu cầu vợ ký tên khước từ cho chắc ăn. Và đó là áp bức, và đổ vỡ gia đình.
Đã đòi hỏi người ta khước từ quyền sở hữu, thì có nghĩa là người ta đã có quyền sở hữu nên mới bắt người ta khước từ. (Người ta không có quyền gì, thì chẳng có gì để phải bắt người ta khước từ).
Luật cần giải quyết những bất công và biến cố gia đình như thế, để gia đình và xã hội có thể cùng lớn mạnh.
A. Hoành
LikeLiked by 1 person
Kính gửi anh Hai,
Anh vui lòng giải thích chỗ này cho em hiểu: “Miếng đất như thế chính là tài sản/lợi tức người chồng (hoặc vợ) làm ra được TRONG thời gian hôn thú, và do đó là tài sản CHUNG của hai vợ chồng.”
Theo em hiểu, trường hợp này: rõ ràng là miếng đất được gia tộc bên chồng (hoặc bên vợ) cho riêng người chồng (hoặc người vợ) đó. Vậy, tại sao có thể được coi là “làm ra được TRONG thời gian hôn thú”.
Cảm ơn Anh đã chia sẻ bài Trà Đàm này. Em rất mong nhận được sự giải thích của Anh.
Trận trọng,
L.D
LikeLike