Chào các bạn,
Buổi trưa trong giờ cơm ở nhà Lưu trú, em Mai Linh đang ôn thi tốt nghiệp THPT cho mình biết em Phương học sinh lớp Mười một đi làm ở Tp. HCM đã về. Mình ngạc nhiên nhìn một lượt các em trong bàn cơm và các em hiểu mình muốn hỏi lại, em Mỹ Linh và em Muôi cùng gật đầu, sau đó em Muôi nói:
– “Em Phương đã đi làm về, sáng Chúa nhật đi lễ mình có thấy em Phương.”
– “Em Phương nói sẽ đi làm hai tháng đến hôm nay mới được ba tuần sao đã về? Em Mai Linh có hỏi em Phương tại sao đi làm về sớm không?”
– “Mình cũng chỉ thấy em Phương về chứ chưa hỏi chuyện.”
Mình hỏi chung trong bàn cơm: Em Phương đi làm không đủ tháng không biết người ta có trả lương không, hay lại giống một số em trong Buôn Làng đi làm ở các công ty không đủ một năm theo hợp đồng, bỏ về không được công ty thanh toán tiền lương. Các em nhìn mình lắc đầu không biết.
Mình định cuối tuần về Buôn Làng gặp sẽ hỏi em Phương về công việc, cũng như tiền lương của em Phương trong ba tuần em Phương đi làm, đồng thời hỏi thăm em Phương về bốn em trong nhà Lưu trú cùng đi làm một lần với em Phương ở lại chưa về. Thì chiều hôm đó em Phương cùng với em Giếc ra nhà Lưu trú, qua hỏi chuyện mình được biết em Phương và bốn em kia làm trong xưởng gỗ, công việc của các em là lắp ráp xếp gỗ thành những bộ đồ chơi để công ty bán ra cho các nhà trẻ các trường Mẫu giáo, mình hỏi công việc có mệt lắm không và em Phương trả lời:
– “Được làm trong nhà không bị nắng nên không mệt.”
– “Em Phương chỉ làm ba tuần có được trả lương không?”
– “Có, chủ trả cho mình hai triệu đồng, nếu mình làm một tháng sẽ được trả hai triệu năm trăm ngàn đồng. Mình ăn ở tại chỗ làm, đây là xưởng gỗ tư nhân có bảy người làm, nhà Lưu trú mình năm người còn hai người ngoài.”
– “Nghỉ hè đến nửa tháng Tám sao em Phương về sớm vậy?”
– “Mình về để thi lại môn Toán, những năm trước cuối tháng Bảy mới thi lại nhưng năm nay ngày mồng bốn tháng Bảy thi lại môn Toán lớp Mười một nên mình về trước, bạn Razy giữa tháng Bảy sẽ về còn các bạn kia làm hết tháng Bảy mới về.”
– “Làm được hai triệu đồng em Phương về cho bố mẹ Viên được bao nhiêu?”
– “Ở nhà mình nói với bố mẹ Viên mình đi làm có tiền để dành, trong năm học lớp Mười hai mình đóng tiền học thêm bốn môn học ở ngoài để thi tốt nghiệp THPT cho tốt, còn trong năm học lớp Mười hai mình đươc học thêm miễn phí ở trường do nhà mình có sổ hộ nghèo. Nhưng về mình đã cho hết mẹ Viên lo cho em Thiệu, em trai kế mình bị mổ ruột thừa hai ngày ở bệnh viện huyện Krông Păk.
– “Đưa hết tiền cho mẹ Viên em Phương tiếc không?”
– “Nhờ đưa hết tiền cho mẹ Viên mình hiểu ra: Mọi việc lớn nhỏ của mỗi người đều do Chúa tính mẹ Viên mới không đi vay tiền lo cho em Thiệu. Tốt nhất mình làm theo cách xếp của Chúa là không có gì để lo để tiếc.”
Matta Xuân Lành
Niềm tin chân thành và giản dị- rất phục ạ.
LikeLike