Chào các bạn,
Rất tình cờ mình đang định viết bài này thì đọc được bài của anh Hoành viết Nổi giận vì bị hạ nhục.
Mình có chuyện trao đổi một vài ý tưởng về kinh doanh và nghiên cứu với boss lớn cũng là thầy của mình. Tức là boss của các thầy mình. Thường thì trong tổ chức lớn, boss lớn lúc nào cũng bận rộn. Và không phải lúc nào cũng có cơ hội gặp. Một năm mình mới gặp 1, 2 lần và thường chỉ rất nhanh giữa các buổi hội thảo.
Mình nói vài phút, ổng lướt qua tài liệu mình đưa và đặt cho mình một lô câu hỏi. Nói chung là kết luận là: “You have an idea but no one would buy it, you haven’t shown enough to get people interested in”.
Tóm lại là ông nói rằng idea này chưa đủ tốt. Mình phải chỉ ra nhiều điểm thuyết phục hơn.
Mình biết boss này, nhìn chung là nghiêm khắc – strict, lúc nào cũng thẳng thắn và thách thức sinh viên và người cùng làm như vậy. Ông thích sinh viên hỏi và tranh luận. Ít sinh viên hay nhân viên nào tranh luận được với ông, nếu chưa quen thì thấy hơi căng thẳng. Ông thường ít khen sinh viên hay nhân viên và người làm việc với ông thì đều rất tốt.
Mình cũng không lạ những kiểu góp ý như thế, thực tế chỉ để cải thiện ý tưởng tốt hơn mà thôi. Mình nghe thường nên thấy mình thấy cũng bình thường. Ai chưa quen thì thường 1 là sợ ông, 2 là có lẽ cảm thấy khó chịu.
Mình cũng băn khoăn và thấy là cần suy nghĩ thêm sau cuộc trao đổi.
Trước khi chạy đi họp chỗ khác ông nói nhanh: “Did you get my points, don’t take it offensive. I am not against your ideas”…
Mình chỉ nói nhanh: “Oh that’s totally fine for me, you’re right. I’ve got it.”Tức là chuyện đó rất bình thường, mình hiểu và ông góp ý rất đúng.
Trong lúc ăn tối, ông cầm ly rượu đến chỗ mình đang ngồi ăn và uống nói chuyện vui vẻ với mấy bạn khác và hỏi mình: “Did I kill your ideas totally today” – “Tôi đã làm chỉm nghỉm hoàn toàn ý tưởng của em chứ hả?”
Mình cười rất vui và nói lại: “Not at all, you failed, unfortunately, it’s not that easy to quit… You know, this is tough one,…”
Ý là mình nói vui với ổng là: “Rất không may là thầy đã thất bại trong việc đó rồi :D. Trường hợp này không dễ vậy đâu.”
Ổng nói lại: “Damn it, I failed!”
Mình cầm cốc rượu và nói: “Cheers, anyway.”
Ông cũng quay ra nói với các sinh viên ở xung quanh một cách thân mật: “Don’t take my words personally or offensive. I’ve been always like that. I just want to provoke you guys to be more innovative and work more efficient… I appreciate any of your feedback.”
Đại loại là ông muốn nói là: “Tôi vẫn thường thẳng thắn như vậy. Đừng coi đó là điều gì cá nhân hay xúc phạm. Tôi vẫn là như vậy đó. Tôi chỉ muốn kích thích các bạn sáng tạo hơn, làm việc hiệu quả hơn.”
Mình kể ví dụ này muốn nói là chúng ta cần hiểu và thực hành nhiều và thật tốt hơn điều này. Nhất là các bạn tự nhận thấy mình chưa quen hay còn nhiều tự ái vặt mà muốn phát triển bản thân và khá lên từng ngày, trong từng việc nhỏ.
1. Có người góp ý cho công việc gì mình làm là điều tốt để cải thiện. Don’t take it personal. Không có ai góp ý, phê bình cho việc mình làm mới là vấn đề vì không có người quan tâm. (Ghi nhớ là điều này khác với việc ai góp ý gì, nói gì cũng nghe, cũng chạy theo và làm lung lay toán loạn tâm trí.)
2. Khi được góp ý hơi nặng một chút, khó nghe, thậm chí bị kích động, hạ nhục thì tập tĩnh lặng trong mọi trường hợp. (Điều này khác với việc đi góp ý cho người khác mà dùng lời lẽ tiêu cực.)
3, Chưa quen được góp ý, bị nói thẳng thì tập cho da dày hơn một chút. Bỏ thói tự ái vặt vãnh. Đọc bài Thick-skinned.
4. Tập cho mình nhạy cảm hơn, có khiếu hài hước hơn một chút vì đôi khi những lời góp ý rất nhẹ nhàng có khi là câu nói hài hước mà chẳng cần phải nói nặng, lời lẽ đao to búa lớn nhưng thực sự là rất sâu sắc. Đọc Làm thế này để Nhạy cảm hơn.
Chúc chúng ta tĩnh lặng trong mọi việc.
Thu Hằng
Cám ơn Hằng đã chia sẻ một vấn đề mà hầu hết mọi người đều thường xuyên gặp phải.
Mình cũng mong mình được tĩnh lặng trong mọi trường hợp, đặc biệt là trường hợp được góp ý. 🙂
LikeLike