Chào các bạn,
Nếu các bạn nhạy cảm về người khác, các bạn sẽ nhận ra người ấy có thành thật gì trong lời nói của họ không.
Đôi khi là gian dối, nhưng thường thì chẳng gian dối, chỉ là thiếu thành thật. Như là “Hôm nay chị đẹp quá” nhưng trong lòng thì không nghĩ vậy, hay “Anh này là người cực kỳ quan trọng đấy”, nhưng kỳ thực chỉ là nịnh bợ, hay “lãnh đạo thành phố này giỏi lắm đấy”, nhưng thật sự là chỉ nói theo người mới nói trước đó nhưng trong lòng thì không nghĩ vậy.
Thành thật là một đức tính, nói ra đúng với ý nghĩ của mình.
Bạn không cần phải nói gì, khi nói thành thật thì sẽ xúc phạm người khác. Vậy thì nín thinh. Hay nói đến điều khác tích cực hơn. Ví dụ: Bạn mình đang ca tụng một ca sĩ bạn về giọng hát: “Em mê giọng ca của anh chết được”, nhưng mình thì rất ghét giọng ca thuốc phiện còn ngái ngủ ấy, vậy thì mình đừng nói đến giọng ca và hãy nói đến điều mình thích nếu có: “Em rất thích mốt mặc trang phục trình diễn của anh.”
Không tiện nói thì đừng nói. Đã nói thì hãy có “âm thành thật” trong giọng nói của mình.
Các bạn đọc lại truyện Thiền dưới đây về Thiền sư Bankei:
-
Giọng nói của hạnh phúc
Sau khi thiền sư Bankei qua đời, một người mù sống gần chùa của thiền sư nói với một người bạn: “Bởi vì tôi mù, tôi không thể quan sát sắc mặt người ta, nên tôi phải xét tư cách của họ qua giọng nói. Thường thì khi tôi nghe một người chúc mừng người khác về chuyện vui hay thành công nào đó, tôi cũng nghe một âm bí mật của ganh tị. Khi chia buồn với người khác về mất mát của họ, tôi cũng nghe thích thú và thỏa mãn, cứ như là người chia buồn thật sự vui vì có cái gì đó để lại cho họ hưởng trong thế giới riêng của họ.
“Tuy nhiên, theo kinh nghiệm của tôi thì giọng nói của Bankei luôn luôn thành thật. Khi thiền sư bày tỏ hạnh phúc, tôi chẳng nghe gì khác ngoài hạnh phúc, và khi thiền sư bày tỏ buồn rầu, tôi chẳng nghe gì khác ngoài buồn rầu.”
Chúc các bạn luôn có giọng nói thành thật.
Mến,
Hoành
© copyright 2014
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com
Dear Anh Hai
Anh Hai chia sẻ: “Thành thật là một đức tính, nói ra đúng với ý nghĩ của mình.” Cho em cảm nhận người thành thật bao giờ cũng tạo được một sức hấp dẫn với người khác, bởi bản chất con người là luôn hướng về sự thật, về chân lý.
Và người thành thật luôn tạo ra sự tin cậy và là chỗ dựa tinh thần ấm áp của bạn bè, người thân. Sống bên người thành thật cho em cảm thấy yên ổn, thanh thản vì không phải dò xét, dè dặt, hoài nghi, sợ bị trở mặt…Để được như vậy em cần phải biết học cách lắng nghe.
Em nghĩ chỉ khi đã biết lắng nghe em mới có thể thực hiện điều anh Hai chỉ dạy: “Không tiện nói thì đừng nói. Đã nói thì hãy có “âm thành thật” trong giọng nói của mình.”
Em chúc anh Hai luôn khỏe và an lành.
Em M Lành
LikeLike
Hi anh ngày mới! Em cũng lại rất thích quan điểm trong bài này của anh, “giọng nói thành thật”. Ở trên đây hay đâu đó thỉnh thoảng cũng có “giọng viết” không thành thật nữa anh ạ. Em hơi cảm thấy vậy…. nếu có sai thì mong mọi người bỏ qua.
Kính chúc anh chị một ngày mới vui ve, hạnh phúc.
LikeLike