Chúc mừng năm mới các bạn!
Hôm nay mình xin chia sẻ bài viết của mình mới được đăng trên website tiếng Anh và tiếng Việt của Làng Mai.
Đây cũng là những chia sẻ mình dành cho Đọt Chuối Non và cho tất cả các bạn.
Mình muốn nói với các bạn rằng: Mình rất yêu các bạn. Đối với mình, Đọt Chuối Non cũng là một Làng Mai, là một Kingdom of God. Trong bài, mình chỉ cần thay từ Làng Mai thành Đọt Chuối Non, Thầy thành anh Hoành, thành các bạn, hay Bụt, Chúa hay thầy nào cũng được. Đều như nhau vậy.
Bài này mình đã viết tiếng Anh trước rồi dịch ra tiếng Việt. Ban biên tập làng mai có edit bản tiếng Việt một chút để phù hợp với website của Làng Mai. Ở dưới là bản nguyên gốc mà mình viết.
Chúc các bạn năm mới hạnh phúc!
Thu Hằng
—
It is real!
Dear friends,
Winter retreat 2013 for Christmas and New Year was my first time at Plum Village.
I am truly happy to tell you…
My dear friends, at Plum Village I saw you cried. I did also cry and cried a lot. I know that it is not the tears of sadness or suffering but the tears of happiness because we are together. We are listened, are shared, and we are truly there for each other.
I burst into tears when listening to sisters singing. I burst out crying when the first time listening live to the peaceful divine chanting of Namo Avalokiteshvara though I heard online many times before.
I cried for my country for having been through so many wars, fighting, killing, and the world now still keeps going into wild wars because of ignorance.
I cried because I had chance to see deeper my ignorance, my own suffering in order to overcome it. I felt the pain because I feel deeply the joy and the pain, the sorrow from you, friends around me without even saying a word.
I cried because I had chance to share with friends once I overcame a lot of my own tiny suffering, then I encounter another much bigger suffering. It is like the Buddhism saying – the ocean of suffering on environmental disaster, consumerism, hunger, poverty…I believe many friends share the same feeling with me.
For us, Vietnamese people, family, friends, our motherland are our solid root, without those we cannot be flourished. It is the rock foundation for our houses, without those we are “like a foolish man who built his house on the sand”. And those all foundation I have seen and experienced here in Plum Village.
John Lennon – by his song Imagine – had to dream, to image the whole world living life in peace. Trinh Cong Son (I sometimes myself call him John Lennon of Viet Nam) had to call on people Let’s love each other. But I found it here. I do not have to try my fancy imagination to picture that world. That world is real, here at Plum Village.
This world is not an Utopian land. Whatever we might call it the Kingdom of God, the Heaven on earth, one thing I know that it is real – the world that is built by you and me, with the foundation of brotherhood, sisterhood with love and compassion.
I am currently living outside Viet Nam, and at my place there is no any Buddhist Sangha to practice. But I have my online community to practice positive thinking with Vietnamese friends around the world following the values of being humble, honest and unconditional love.
In my community, I have learned that there will be a lot of things encountered in life that will be out of our hands but there is still always one thing we can do is to pray. It is not only being in Plum Village I realize this simple, but being and practicing with Plum Village community helps strengthen my belief and my practice. I believe you would feel the same way when you find yourself with your inner spiritual family.
Plum Village is where to deepen the teaching of positive thinking that I have practiced, to strengthen my belief that: my life, my country and the world indeed need a wholehearted heart with compassion not just a brain or a physical body. Our brains, our talent or whatever our physical body could be is given by a whole collective consciousness including all our ancestors and people and environment surrounding us. It can be truly helpful only if it thrives on unconditional love and compassion.
My dear friends, being a young person, I am truly happy seeing more and more of us, the young, coming to such place as Plum Village to be woken up, not to continue walking like a zombie.
Each and every one of you I have met (or will meet), or just exchanged a smile, you are truly beautiful. You are full of inner energy to manifest which will be able to help yourself; your community and your country, to transform the world become a much better place.
To my dear young Vietnamese friends, we all know that we have a holy beautiful country. Let’s together build the country by our youth with love and compassion to make the dream of Viet Nam come true as Thầy has never stopped not just dreaming but building up.
I know what is real that I am not alone at all, neither are you! I am not walking alone. I know you are walking with me. You are working with me for our common vision of a world living in truly peace and compassion.
Dear Thầy, dear sisters and brothers, I am deeply grateful for having seen your presence and having such a treasure you have given to me.
Dear friends, let’s walk together as if we were born again.
A lotus and smile for you.
—–
Điều có thật!
Các bạn thương mến,
Khóa tu mùa đông 2013 cho Giáng Sinh và Năm mới là lần đầu tiên mình được thực tập tại Làng Mai.
Mình hạnh phúc được chia sẻ với các bạn…
Các bạn thương mến, ở Làng Mai mình đã thấy bạn khóc. Mình cũng vậy, mình cũng đã khóc rất nhiều. Mình biết rằng đó không phải là những giọt nước mặt của niềm đau nỗi khổ mà đó là nước mắt của hạnh phúc bởi vì chúng ta ở bên nhau. Chúng ta được lắng nghe, được chia sẻ và thực sự có mặt cho nhau.
Mình đã bật khóc khi nghe các sư cô hát bài Sống vui. Mình bật khóc khi lần đầu tiên được nghe cả tăng đoàn hát Namo Avalokiteshvara, mặc dù đã nghe qua internet trước đó nhiều lần.
Mình đã khóc bởi đất nước của chúng ta đã trải qua quá nhiều đau khổ vì chiến tranh súng đạn mà giờ đây thế giới vẫn tiếp tục lao vào những cuộc chiến tranh hoang dại đó bởi vì sự mu muội.
Mình đã khóc bởi vì mình có cơ hội được nhận diện một cách sâu sắc hơn những niềm đau nỗi khổ của bản thân. Mình đã cảm thấy đau vì mình cảm nhận được sâu sắc niềm vui và nỗi khổ của bạn, những người bạn quanh mình.
Mình đã khóc vì mình có cơ hội được chia sẻ với các bạn rằng khi mình vượt qua được những nỗi niềm đau khổ cỏn con của mình thì mình gặp phải một niềm đau lớn hơn nhiều lần như trong Bụt đạo nói là bể khổ của thiên nhiên vạn vật, môi trường bị phá hoại, đói nghèo… Mình tin rằng có rất nhiều bạn chia sẻ và đồng cảm với mình.
Chúng ta, những người Việt Nam, gia đình, bạn bè, Tổ quốc đất mẹ chính là gốc rễ vững chắc mà nếu không có chúng ta không thể lớn khôn. Đó như là cái móng nhà vững chắc của chúng ta mà nếu không có chúng ta sẽ như “kẻ khờ dại xây nhà trên cát”. Tất cả những nền móng đó, mình đã thấy, trải nghiệm và cảm nhận ở đây, tại Làng Mai.
John Lennon của nước Anh, qua bài hát Imagine đã phải mơ, phải tưởng tượng ra một thế giới sống trong hòa bình. Trịnh Công Sơn (người mà thi thoảng mình có gọi là John Lennon của Việt Nam) đã phải kêu gọi mọi người sống yêu thương nhau. Nhưng mình biết là mình tìm thấy thế giới đó ở đây. Mình không phải sử dụng trí tưởng tượng siêu việt để vẽ ra bức tranh về một thế giới đó. Thế giới đó là sự thật, là có thật ở Làng Mai.
Thế giới đó không phải là một vùng đất không tưởng. Bất cứ cái tên gì ta có thể gọi đó là nước Chúa, là thiên đường trên trái đất. Một điều mình biết rằng đó là sự thật – một thế giới xây dựng bởi các bạn và mình, với nền móng là tình bằng hữu, yêu thương và từ ái.
Mình đang không sống ở Việt Nam và nơi mình ở không có chùa hay tăng thân nào thực tập. Nhưng mình có một cộng đồng online cùng thực tập Tư duy tích cực với các bạn người Việt ở khắp nơi trên thế giới với những giá trị của khiêm tốn – không tôi, thành thật, yêu người vô điều kiện.
Mình đã học được rằng sẽ có rất nhiều điều mình gặp phải trong cuộc sống mà nằm ngoài tầm tay của mình, nhưng sẽ luôn luôn có một điều mà mình sẽ làm được đó là cầu nguyện. Không chỉ khi đến Làng Mai mình mới nhận ra điều này nhưng được thực tập với cộng đồng tại Làng Mai đã trợ giúp và tiếp thêm sức mạnh cho niềm tin và thực tập của mình được vững chắc hơn. Và mình tin rằng các bạn cũng sẽ có cảm nhận như vậy khi bạn tìm thấy chính mình với gia đình tâm linh từ trong tâm bạn.
Làng Mai là nơi tiếp thêm niềm tin và sự vững chãi vào tư duy tích cực mà mình đang thực hành để thấy rằng: cuộc sống của mình, đất nước mình và thế giới thực sự cần một trái tim toàn tâm với nhân từ chứ không chỉ là một bộ não hay một cơ thể. Bộ não của mình, tài năng hay bất cứ điều gì mà cơ thể của mình có đều do tổ tiên và nhận thức của cả xã hội và môi trường xung quanh mang lại cho mình. Nó chỉ có thể thực sự được hữu dụng và phát triển dựa trên yêu người vô điều kiện và lòng từ bi.
Các bạn thương mến, là một người trẻ, mình thực sự hạnh phúc khi thấy ngày càng có nhiều bạn trẻ tới tu tập ở những nơi như Làng Mai để được thức tỉnh, để mà bước đi không như những bóng ma.
Tất cả các bạn, những người mình đã gặp hay sẽ gặp, hay chỉ trao đổi bằng nụ cười và ánh mắt, các bạn thực sự đều là những bông hoa rất đẹp. Các bạn tràn đầy năng lượng để giúp chính mình, giúp cho cộng đồng đất nước mình và chuyển hóa thế giới này trở thành một nơi tốt đẹp hơn.
Các bạn trẻ người Việt Nam thương mến. Chúng ta đều biết rằng chúng ta có một đất nước tuyệt đẹp và linh thiêng. Hãy cùng nhau xây dựng một đất nước bằng sức trẻ tình yêu và lòng nhân ái của chúng ta để biến giấc mơ Việt Nam trở thành hiện thực như là Thầy, người chưa bao giờ ngừng không chỉ mơ ước mà là xây dựng ước mơ đó thành sự thật.
Mình biết một sự thật là mình không cô đơn, và các bạn cũng vậy. Mình không đi một mình. Mình biết là các bạn đang đi cùng mình. Các bạn đang cùng bước đi với mình cho một tương lai về một thế giới sống trong hòa bình và nhân ái.
Thưa Thầy, thưa các sư cô sư thầy, con hạnh phúc và biết ơn vì được thấy sự có mặt của Thầy, của các sư cô, sư thầy và món quà vô giá mà con được trao tặng.
Các bạn thương mến, hãy cùng nhau bước đi như ta được tái sinh lần nữa.
Dành tặng các bạn một đài hoa sen và một nụ cười.
Đào Thu Hằng


Cảm ơn chị Hường, anh Tuấn và Hương đã chia sẻ :). Em rất hạnh phúc được chia sẻ với mọi người
LikeLike
Hằng viết rất hay và đầy tình cảm.
Cám ơn Hằng rất nhiều.
LikeLike
Bông hoa sen Hằng tặng rất thơm và đẹp. Cám ơn Hằng đã chia sẻ.
LikeLike
Cám ơn em vì một sự nhạy cảm sâu sắc và tình yêu trong sáng mãnh liệt của tuổi trẻ dành cho con người và cho cuộc sống. Trải nghiệm của em “Mình muốn nói với các bạn rằng: Mình rất yêu các bạn. Đối với mình, Đọt Chuối Non cũng là một Làng Mai, là một Kingdom of God.” cũng chính xác là điều chị cảm thấy.
Cảm ơn em đã luôn nhiệt thành bằng trái tim và năng lượng tràn đầy 🙂
Chị H
LikeLike