Thông điệp của Đức Đạt Lai Lạt Ma sau cuộc tấn công khủng bố nước Mỹ ngày 11 tháng 9 năm 2001 (Phần 2)

Hành động (tiếp theo)

Tất cả chúng ta đều mong muốn sống trong hòa bình, nhưng mọi người thường lúng túng về việc làm thế nào để được hoà bình.

Mahatma Gandhi chỉ ra rằng, vì bạo lực chắc chắn sẽ dẫn đến nhiều bạo lực hơn, nếu chúng ta quan tâm nghiêm túc đến hòa bình, chúng ta phải tìm cách đạt hòa bình thông qua phương pháp hòa bình và bất bạo động.

Chúng ta có thể bị cám dỗ mà sử dụng vũ lực bởi hành động này sẽ được xem như là một ứng xử kiên quyết , nhưng thực sự đây chỉ là cách cuối cùng. Vì một điều là, bạo lực thì không thể tiên đoán được. Ý định lúc đầu có thể là dùng vũ lực trong giới hạn, nhưng bạo lực tạo ra những hậu quả không thể biết trước được. Nói chung, bạo lực là phương pháp sai lầm trong kỷ nguyên hiện đại.

Mặt khác, nếu nhân loại càng sử dụng phương pháp nhìn xa trông rộng và toàn diện, thì khi đó tôi nghĩ, rất nhiều vấn đề chúng ta đang đối mặt có thể được giải quyết hoàn toàn nhanh chóng.

Chúng ta cần phải tiếp tục phát triển cái nhìn rộng lớn hơn, phải suy nghĩ dựa trên lý trí, và phải hành động để ngăn ngừa những tai họa trong tương lai theo con đường bất bạo động. Vấn đề này liên quan đến toàn bộ nhân loại, chẳng chỉ riêng cho một quốc gia.

Chúng ta nên nghiên cứu việc sử dụng bất bạo động như là một biện pháp dài hạn để kiểm soát khủng bố dưới mọi hình thức. Nhưng chúng ta cần có một chiến lược dài hạn có tính phối hợp cao, đã được suy nghĩ cẩn thận. Cách đúng đắn để giải quyết các khác biệt là thông qua đối thoại, thỏa hiệp và đàm phán, thông qua sự hiểu biết nhân bản và tính khiêm nhường.

Chúng ta cần hiểu rằng hòa bình thật sự sẽ đến thông qua sự hiểu biết, tôn trọng và tin tưởng lẫn nhau. Như tôi đã nói, vấn đề con người cần được giải quyết theo cách nhân đạo mà bất bạo động là cách tiếp cận nhân đạo.

Trong bối cảnh này, trừng phạt toàn bộ một quốc gia vì lỗi lầm của một kẻ thù không thể nào tìm được có thể sẽ được chứng minh là một việc vô ích.

Giải quyết những tình huống như chúng ta đang đối diện đòi hỏi chúng ta phải có một cái nhìn rộng lớn hơn. Một mặt, chúng ta không thể nhận dạng một vài cá nhân và đổ toàn bộ trách nhiệm vào họ, nhưng chúng ta cũng không thể nhắm vào cả một quốc gia, vì chắc chắn là những người vô tội sẽ bị đau khổ y như họ đã đau khổ tại nước Mỹ hôm 11 tháng 9.

Về những người thực hiện cuộc tấn công

Những kẻ thực hiện hành động bạo lực hôm 11 tháng 9 cũng là con người. Nếu điều tương tự xảy ra với gia đình và bạn bè của họ, có lẽ họ cũng sẽ trải qua đau đớn và khổ sở. Và với tư cách là một con người, họ cũng tự nhiên có mong muốn tránh khổ đau.

Vì vậy, chúng ta cần cố gắng hiểu những gì đã thúc đẩy họ hành xử theo cách họ đã hành xử, nếu chúng ta muốn tránh lặp lại những sự kiện khủng khiếp đó trong tương lai.

Tôi cảm thấy mục đích của kẻ khủng bố, dù mục đích đó có là gì đi nữa thì cũng hoàn toàn bị phản tác dụng với những hận thù và cảm xúc tiêu cực ẩn dưới cuộc tấn công này.

Thế giới hôm nay không đơn giản như trước đây. Ngày nay thế giới phức tạp và các bộ phân của thế giới đều có liên hệ với nhau. Chúng ta phải nhận thấy điều này và hiểu rằng để giải quyết hoàn toàn một vấn đề, chúng ta phải hành động phù hợp với thực tế.

Ví dụ, khi nền kinh tế toàn cầu phát triển, mỗi quốc gia sẽ trở nên lớn hơn hay nhỏ đi tuỳ thuộc vào mọi quốc gia khác. Nền kinh tế hiện đại, cũng như môi trường, không hề có biên giới. Ngay cả những quốc gia công khai thù địch với nhau thì cũng phải hợp tác trong việc sử dụng nguồn tài nguyên thế giới.
Chẳng hạn, thường thường, các quốc gia sẽ phụ thuộc cùng một dòng sông. Và càng phụ thuộc lẫn nhau về quan hệ kinh tế, thì chúng ta càng trở nên phụ thuộc lẫn nhau về quan hệ chính trị.

Khi chúng ta thờ ơ với cả những nhóm lớn của nhân loại, chúng ta đã lờ đi không những bản chất phụ thuộc lẫn nhau của thực tế, mà còn lờ đi thực tế của tình trạng của chúng ta. Trong thế giới hiện đại này, lợi ích của bất kỳ xã hội riêng biệt nào không còn chỉ được cân nhắc trong phạm vi biên giới của mình nữa. Đây là vài điều tôi cố gắng chia sẻ với mọi người ở bất cứ nơi nào tôi tới.

Sự kiện tồi tệ ngày 11 tháng 9 đã làm tràn ngập nỗi kinh khiếp khủng bố lên mọi người khắp thế giới, dù mục đích khủng bố có là gì đi nữa. Chính vì vậy, những sự kiện đã xảy ra đã làm suy yếu những gì mà những kẻ khủng bố hy vọng đạt được.

(Còn tiếp..)

(Pham Thu Hương dịch)

 Thông điệp của Đức Đạt Lai Lạt Ma  sau cuộc tấn công khủng bố nước Mỹ ngày 11 tháng 9 năm 2001  (Phần 1)

Thông điệp của Đức Đạt Lai Lạt Ma  sau cuộc tấn công khủng bố nước Mỹ ngày 11 tháng 9 năm 2001  (Phần 2)

Thông điệp của Đức Đạt Lai Lạt Ma  sau cuộc tấn công khủng bố nước Mỹ ngày 11 tháng 9 năm 2001  (Phần 3)

Thông điệp của Đức Đạt Lai Lạt Ma  sau cuộc tấn công khủng bố nước Mỹ ngày 11 tháng 9 năm 2001  (Phần 4)

***

Relevant Comments by HH The Dalai Lama Subsequent to the Sept. 11, 2001 Terrorist Attack on the US (Part 2)

Taking Action (To be continued..)

Everyone wishes to live in peace, but we are often confused about how that can be achieved. Mahatma Gandhi pointed out that because violence inevitably leads to more violence, if we are seriously interested in peace, we must seek to achieve it through peaceful and non-violent means. We may be tempted to use force because it will be seen as a decisive response, but it is really only a last resort. For one thing, violence is unpredictable. The initial intention may be to use limited force, but violence gives rise to unforeseen consequences. Generally speaking, violence is the wrong method in this modern era. If, on the other hand, humanity were to use more farsighted and more comprehensive methods, then I think many of the problems we face could be resolved quite quickly.

We must continue to develop a wider perspective, to think rationally and work to avert future disasters in a nonviolent way. These issues concern the whole of humanity, not just one country. We should explore the use of nonviolence as a long-term measure to control terrorism of every kind. But we need a well-thought-out, coordinated long-term strategy. The proper way of resolving differences is through dialogue, compromise and negotiations, through human understanding and humility. We need to appreciate that genuine peace comes about through mutual understanding, respect and trust. As I have already said, human problems should be solved in a humanitarian way, and nonviolence is the humane approach.

In this context, to punish an entire country for the misdeeds of an enemy who cannot be found may prove to be futile. Dealing with such situations as we face now requires a broader perspective. On the one hand we cannot simply identify a few individuals and put the entire blame on them, but neither can we target an entire country, for inevitably the innocent will suffer just as they did in the USA on 11th September.

Regarding those who carried the attack
Those who carried out the violent acts of 11th September were also human beings. If something similar had happened to their family and friends, presumably they, too, would have experienced pain and suffering. And as human beings they would naturally have had a desire to avoid that suffering. Therefore, we need to try to understand what motivated them to behave the way they did, if we are to avoid some future repetition of these awful events. I feel that the hatred and destructive emotions underlying the attacks of 11th September have been completely counterproductive for the cause, whatever it might be, espoused by the attackers.

The world in which we live today is no longer as simple as it once was. It is complex and all its constituent parts are interrelated. We must recognize this and understand that in order to solve a problem completely we must act in accordance with reality. For example, as the global economy evolves, every nation becomes to a greater or lesser extent dependent on every other nation. The modern economy, like the environment, knows no boundaries. Even those countries openly hostile to one another must cooperate in their use of the world’s resources. Often, for example, they will be dependent on the same rivers. And the more interdependent our economic relationships, the more interdependent must our political relationships become.

When we neglect whole sections of humanity, we ignore not only the interdependent nature of reality but also the reality of our situation. In the modern world the interests of any particular community can no longer be considered only within the confines of its own boundaries. This is something I try to share with other people wherever I go. The dreadful events of 11th September have filled people throughout the world with a revulsion for terrorism, whatever its aims. Therefore, what happened has actually undermined what the terrorists hoped to achieve.

(To be continued..)

Leave a comment