Vẻ Đẹp Ẩn Dấu

When young, I always wished to travel around the world. For me, the world outside Vietnam was so interesting. European countries with ancient, fascinating beauties. Developed countries with skyscrapers, streets with queues of people walking in a hurry and never- ending street lights .

Even the countries so close to us such as Malaysia, Singapore or Thailand have also emerged with full of appeal and novelty in advertisement clips: a Malaysia with Truly Asia, a Unique Singapore or an Amazing Thailand. Compared to them, I felt my city and my country so poor and narrow.

Hidden charm1

So walking out and meeting some foreign travelers to Vietnam, I once didn’t understand what made them so delighted and elated. It is likely that the tourism authority was as puzzled as me because our country’s tourist slogan was just a superficial invitation for a long time.

On journey to Thailand, I went into a bookstall in Bangkok to find a Lonely Planet. Knowing that I came from Vietnam, the owner shouted: “Your country’s so nice! I had a tour throughout Vietnam. The landscapes are so beautiful that they seem unbelievable.” I said he exaggerated, but he insisted: “Like Pattaya or Phuket, our famous coastal cities! They can’t be so charming as Nha Trang or your central beaches. We just… advertise better than you!”

Walking out of the bookstall, a Canadian guy named John asked me the way because he thought me to be Thai. When I told him I was Vietnamese, he burst into tears: “I have a very close friend living in Hanoi. A wonderful city. Before coming to Hanoi, I lived in India, where everyone is strict anmd it’s hard to make acquaintances. But Vietnam’s so different. I had the best friends there!”

Hidden Charm 2

Coming home, I start looking at my city and my country with different views. I find my German friend absolutely reasonable to be determined to come to live in Viet nam and learn Vietnamese from his love for the sidewalk’s refreshment shops, where anyone can drop by and greet one another like close, long-lasting acquaintances. I appreciate the road with a deep blue color of the sky and the sea along Hue down to Hoi An, and the way back to my hometown with immense green grass on the both sides.

Sometimes we have to go somewhere far to find out a close affection and a “hidden charm”. And I am determined to explore my country first, so that I can share “homeland inspiration” with my international friends.

Translated from Vietnamese into English by Quan Jun

VẺ ĐẸP ẨN DẤU
by Le Na
Source : Hoahoctro Newspaper

Hidden Charm 3 TN

Khi còn nhỏ, tôi luôn mong muốn được đi du lịch khắp thế giới. Với tôi thế giới bên kia biên giới thật hấp dẫn. Những quốc gia châu Âu với vẻ đẹp cổ kính, quyến rũ. Những đất nước phát triển với nhà chọc trời, những con phố với dòng người đi bộ hối hả và những ngọn đèn đường không bao giờ tắt.

Ngay cả những quốc gia rất gần chúng ta thôi là Malaysia, Singapore hay Thái Lan cũng hiện ra đầy mới mẻ hấp dẫn trong những thước phim quảng cáo: một Malaysia “Á Châu thực sự”, “Độc Đáo Singapore”, “Ngạc Nhiên Thái Lan”… So sánh với họ, tôi cảm thấy thành phố của mình, đất nước của mình thật nghèo nàn và chật hẹp…

Vậy nên khi ra đường, gặp những người nước ngoài đến du lịch, tôi đã từng không hiểu nổi điều gì khiến họ trông vui thích và hồ hởi đến thế. Có lẽ cũng đã từng lúng túng như tôi, mà cả một thơi gian dài slogan của nước mình chỉ là một lời mời hời hợt.

Trong chuyến đi Thái Lan, tôi bước vào một hiệu sách tại Băng Kốk để tìm một cuốn Lonely Planet. Ông chủ tiệm sách biết rằng tôi đến từ Việt Nam liền reo lên: “Đất nước các bạn thật đẹp! Tôi đã có chuyến du lịch xuyên Việt. Phong cảnh đẹp không thể tưởng tượng được”. Tôi nói rằng ông đã quá lời, nhưng ông quả quyết: “Như Pattaya, hay Phuket những thành phố biển nổi tiếng của chúng tôi nhé! Không thể đẹp như Nha Trang hay vùng biển miền Trung của các bạn được đâu. Chúng tôi chỉ… quảng bá tốt hơn các bạn mà thôi!”
Hidden Charm 4

Bước ra khỏi hiệu sách, một anh bạn người Canada tên là John hỏi đường vì ngỡ rằng tôi là người Thái Lan. Khi biết tôi là người Việt Nam, John vỡ òa: “Tôi có một người bạn rất thân sống ở Hà Nội. Một thành phố tuyệt vời. Trước khi đến Hà Nội, tôi đã ở Ấn Độ, ở đó moi người có vẻ khó tính và khó làm quen lắm. Nhưng Việt Nam thì khác hẳn. Tôi đã có những người bạn tốt nhất ở đó!”

Trở về, tôi bắt đầu nhìn thành phố mình, đất nước mình với một góc nhìn khác. Tôi nhận ra rằng hoàn toàn… có lý khi anh bạn người Đức của tôi quyết tâm sang Việt Nam sống, học tiếng Việt bắt đầu từ tình yêu với những quán nước vỉa hè – nơi ai cũng có thể tấp vào và chào hỏi nhau như những người quen biết từ lâu. Tôi trân trọng con đường chạy dọc từ Huế vào Hội An xanh biếc biển trời, con đường về quê hai bên là những triền cỏ xanh thênh thang.

Đôi khi chúng ta phải đi xa để nhận ra một tình yêu gần gụi, một “vẻ đẹp ẩn dấu”. Và tôi quyết định phải khám phá đất nước mình trước đã, để còn chia sẻ “cảm hứng quê hương” với bạn bè thế giới nữa chứ!

7 thoughts on “Vẻ Đẹp Ẩn Dấu”

  1. Bài này hay quá đi thôi… Em cũng thấy như chị vậy đó! Càng đi nhiều, thăm quan nhiều, em càng thấy thiên nhiên nước mình tươi đẹp lắm. Chúng cần được nâng niu và đẩy cao giá trị lên, để cho mọi du khách khi về nước đều nở 1 nụ cười hài lòng, để cho mỗi khi ra nước ngoài mình đều tự hào là người VN.

    Em vẫn luôn ước mơ làm một cái gì đó cho nền du lịch Việt Nam 🙂 . Không dám nói to tát nhưng có lẽ em sẽ suy nghĩ và quan sát nhiều hơn để một ngày nào đó ước mơ trở thành hiện thực ^^

    Like

  2. Quân,
    Bài thú vị lắm, Quân có những suy nghĩ thật sâu sắc!
    Đời sống của Quân cũng thật phóng khoáng!

    Like

  3. @ Hi Quân,

    Từ trước chị vẫn biết là Việt Nam mình rất đẹp. Đi đến đâu mình cũng thấy du khách nước ngoài, dù là ở thành phố sang trọng hay những vùng thôn quê mộc mạc, thậm chí cả vùng sâu, vùng xa…. Điều đó khiến mình phải suy nghĩ. Người ta bỏ ra số tiền không nhỏ để đến thăm Việt Nam, vậy thì tại sao mình sống tại đây, mình lại không tận hưởng vẻ đẹp tuyệt vời của đất nước mình? Cho nên quan niệm của chị vẫn là ưu tiên số một cho du lịch nội địa :-).

    Chị không phản đối chuyện du lịch nước ngoài. Thật ra, nếu sống ở Sàigòn mà mua tour đi miền Bắc, đa phần giá tour còn đắt hơn đi nước ngoài, như Thái Lan, Campuchia chẳng hạn. Và ngược lại, dân miền bắc muốn thăm Hà Tiên, Phú Quốc cũng tốn tiền không kém. Chưa kể, chị chỉ muốn thăm một hai điểm thôi, thăm đúng nghĩa, nhưng bắt buộc phải mua tour 5-6 điểm, để rồi điểm nào cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa… Vấn đề này, ngành du lịch cũng có cái khó, chị hiểu. Thiết kế tour phải nhắm đến đối tượng. Đối tượng như chị bị bỏ rơi :-(, vì ngành du lịch nội địa không thèm ngó ngàng. Mình lại không đủ budget vào resort :-(.

    Cho nên, lắm khi lòng muốn đi thăm Sapa, Yên Tử ..mà tay lại trả tiền mua vé Thái Lan, Campuchia.. :-(. Chị cũng không dám chê Thái Lan đâu nhé, nhưng nói thật, theo ý kiến riêng của chị, đi Thái Lan một lần rồi là ngán liền. Đúng như ông chủ tiệm sách ở Thái Lan đã nói: Thái Lan giỏi quảng cáo hơn mình. Đó là điều mà dân du lịch Việt Nam phải học, mà còn phải học nhiều. Chứ nói về cảnh quan, Thái Lan thua mình xa lắm lắm luôn… Nếu du lịch Việt Nam mạnh như Thái Lan, chắc du khách dồn hết về Việt Nam quá :-). Riêng Campuchia thì tuyệt vời! Chị đang có kế hoạch đi du lịch bụi “ta balô” Campuchia lần nữa đây. Đáng đi lắm..

    @ Hi Hằng Quản: ủng hộ em hết mình. Hi vọng ước mơ của em sớm thành hiện thực. Chị nghĩ đến việc, cứ năm sau đến thăm thì lại thấy Đàlạt xấu hơn năm trước một chút, là lòng xót xa lắm. Và không chỉ riêng Đàlạt! Chỗ nào du lịch phát triển, thì đa phần lại phát triển một cách bộc phát, xô bồ, phá hỏng cả cảnh quan chung! Tiếc vô cùng…

    Like

  4. @Tan Ai: Em thích đi du lịch khám phá cảnh đẹp Việt Nam mình lắm, càng đi càng yêu đất nước mình biết bao, điều em muốn duy nhất khi làm du lịch là giới thiệu về VN càng nhiều có thể. Muốn du khách biết đến VN không chỉ có Hạ Long, Sapa, Hội An, Huế, Đà Lạt, Nha Trang mà còn nhiều cảnh đẹp khác nữa.
    Hihi, chắc tại em làm du lịch nên lúc nào cũng thân thiện cởi mở :”>
    @Chị Yến: Biết ngay là chị sẽ vào comment cho bài viết của em nên em phải chờ chị đấy :”>
    Hihi, hầu như những bài nào liên quan đến du lịch là chị em mình lại tíu tít cả lên, cư như sắp đi đến nơi nhỉ, thik quá:P
    Quan điểm của chị giống em ý, ngành du lịch VN bỏ sót nhiều đối tượng quá (nhất là chị ý) và dịch vụ du lịch của mình vẫn chưa ăn thua so với Sing, Malay, Thái hay Cambodia gì cả. Bạn em cũng đi tour công ty từ Hà Nội vào BMT mà ngang ngửa sang Cambodia ở KHS 3 * rồi. Em còn nhớ hơn 10 năm trước đoàn làm phim Bí Mật Ngôi Mộ Cổ sang VN tìm phim trường mà bên VN mình không đồng ý, thế là bộ phim được thực hiện ở Cambodia, nghĩ giờ mà cứ tiếc cho du lịch VN. Phải mất nhiều năm nữa VN mới trở thành điểm đến hấp dẫn được, ngay cả slogan “Hidden Charm” thôi, vẻ đẹp lộ thiên nhiều lúc còn không quản lý được thì huống chi là vẻ đẹp ẩn dấu.
    Chị minh họa đúng rồi ý, nhớ cách đây gần chục năm trước bọn em sang Đà Lạt, cảnh đẹp lắm, nhìn thơ mộng lắm, bây giờ sang mà cứ xót xa cho thành phố ngàn hoa này, con người chạm vào quá nhiều, nhất là rác, nhìn thác Pongour một thời mà bây giờ như dòng thác chết 😦
    Em cũng đang tính 3 lô sang Cam chị này,chắc sang nắm chị em mình làm một quả phượt sang bên ý cho hoành tráng đi, nghe bạn kể Cam mà thích không chịu được. Bây giờ sang Cambodia cũng dễ mà chị nhỉ, em nghĩ chị em mình đi khoảng 4 ngày là vừa 😛 (Chưa đi mà hăng say quá :P)
    Trước khi làm du lịch em cũng đi khá nhiều nơi rồi, và nơi nào em cũng thích hết, VN mình đẹp quá, hùng vỹ quá, con người lại thân thiện nữa chứ, em thích nhất là nhìn thấy núi non trùng điệp, biển cả mênh mông, cánh đồng thẳng tắp, con đèo ngoạn mục, dòng sông uốn lượn quanh dải đất hình chữ S này…
    Càng đi mình càng yêu VN hơn.
    @Hang Quan: Hihi, em nghĩ mình cũng chả cần mơ gì to tát đâu chị à, chỉ cần mình yêu VN và siêng giới thiệu những cảnh đẹp ở VN cho mọi người, trong và ngoài nước, là được rồi.Keke, chị cứ chỉ điểm lên cho em là Ok 😛

    Like

  5. Hi, Quan
    Em oi, moi mot dat nuoc co mot ve dep rieng em ah, cac ban ben nay cua chi cung uoc ao duoc den viet nam va ve nha chi choi lam. Moi nguoi noi rang Ha Long, Nha Trang, dao Phu Quoc cua minh rat dep, ho thich duoc den viet nam de duoc nhin thay bien va thuong thuc nhung mon hai san tuoi song nua….Vi vay can phai tu hao ve dat nuoc minh em a.
    Bai viet cua em rat y nghia, can chan chinh lai suy nghi cua nhieu nguoi khi nghi rang viet nam minh ngheo nan, chat hep…em can phai gioi thieu nhieu phong canh cua vn de giup moi nguoi co suy nghi dung dan hon di nhe.
    a, chi van dang cho Quan ke cho nghe ve tour du lich vua roi cua em do 😀
    Chi Uyen.

    Like

  6. Ní hảo chị Uyên!!!
    Hihi, sang Đà Lạt thích nhất là thời tiết chị à, trời đẹp lắm, em sang ĐL nhiều mà không chán thời tiết nơi đây gì cả, mát lạnh như Sapa, Tam Đảo, Bà Nà, Mẫu Sơn chị à. Sáng sương mù giăng khắp phố, thung lũng, cảnh bình yên và con người cũng bình yên lắm. Em thích nhất là dạo DL về đêm quanh Hồ Xuân Hương, hít hà mùi ngô nướng hay uống cốc sữa đậu nành, nhâm nhi ô mai, chẹp chẹp, thích lắm!!!
    DL thì lũng dốc khỏi nói, như phim Hàn Quốc ý, background cho photos thì No 1.
    Cảnh DL em thích đi từ phía Thác Cam Ly sang hơn nhìn hùng vỹ hơn cả phía đèo Prenn nữa, lên cao dần, cao dần, toàn thấy thông là thông thôi, phải gọi Đà Lạt là thành phố trong rừng mới đúng chị à.
    Đà Lạt có nhiều danh thắng lắm Thác Prenn, Cam Ly, Dinh Bảo Đại, Suối Vàng, Thung Lũng Tình Yêu, Hồ Xuân Hương, Đồi Cù, Đỉnh Lang Bian, Hồ Than Thở, Hồ Tuyền Lâm, nhiều lắm kể không hết luôn chị à…nhưng thực sự em không thích mấy vì mấy nơi này bây giờ hoang tàn lắm, em vẫn thích những nơi còn lưu giữu nét hoang sơ hơn cơ. Khu chợ trung tâm DL cũng nhộn nhịp không kém, chẳng phân biệt được đâu là khách du lịch hay là người dân, nườm nượp lắm (đô thị loại 1 ý). Tiếc là đường lên DL xấu vô đối chị à, toàn ổ voi không à, em ngồi mà muốn ngất trên cành quất luôn :P, được cái là cảnh 2 bên đường đẹp khỏi chê, cung đường cao chót vót như lên Tây Bắc, đèo dài ngoằng à, nhìn xuống như dải lụa ý.Thích quá!!!

    Like

  7. Hi Quân and everybody,

    Nghe mọi người kể chuyện đi chơi mà thấy mê.

    Quân làm tour guid, đươc đi đây đi đó nhiều, tận mắt thấy nhiều cảnh đẹp thích ghê. Quả thật Việt nam mình có nhiều cảnh đẹp không thua kém nước nào cả nhưng vì chưa được khai thác đúng mức, ngành du lịch còn tồi tệ nên mới phải thua đấy thôi. Cảnh của người ta không đẹp bằng nhưng người ta biết cách quảng bá, biết cách tiếp thị, khuyến mãi, hậu mãi. Cảnh của ta đẹp nhưng lại không biết cách quảng cáo, các dịch vụ du lịch lại quá tồi, chả trách sao khách du lịch ” một đi không trở lại ” cho được.

    Ngay cả Đalat, là một trong những thành phố du lịch nổi tiếng của cả nước với biết bao thắng cảnh, cũng đang đứng trước nguy cơ bị tàn phá dần. Đalat không chỉ nổi tiếng vì cảnh đẹp, vì khí hậu tuyệt vời, vì ngàn hoa tươi đẹp hay vì con người hiền hòa mà còn nổi tiếng bởi kiến trúc xây dựng độc đáo.
    Lạ là kiến trúc nầy rất phù hợp với Đalat. Những ngôi nhà hình chữ A với nhiều kiểu dáng đa dạng lấp ló trong rừng thông đẹp như mơ. Trước năm 75, mình hay cùng bạn bè đi lang thang tìm kiếm chiêm ngưỡng những ngôi nhà đẹp, đa số được xây dựng theo kiểu Tây. Đẹp lắm!
    Kiến trúc xây dựng, nét độc đáo riêng của Đalat đã bị phá cách.
    Bây giờ người ta xây cất tràn lan, nhà cửa mọc tùm lum, kiểu cọ không giống ai, đa số là các kiểu nhà ống, nhà phố nằm chen chúc nhau, cao thấp lô nhô, thật mất thẩm mỹ.

    Quân nhắc đến món sữa đậu nành nóng của Đalat làm mình nhớ Đalat chịu không nổi. Đây cũng là một trong những thú ăn chơi tao nhã của Đalat đấy. Đứng ngắm hồ Xuân Hương, co ro trong cái lạnh se sắt, vừa thổi vừa uống ly sữa đậu nành nóng hổi thì thật không còn gì thú bằng. Bình thường thôi, đơn giản thôi, mà củng thật tuyệt vời. Hạnh phúc là đấy!

    Lại còn nhâm nhi ô mai và hít hà mùi ngô nướng nữa chứ. Quá tuyệt Quân ơi!

    Không được đi nhiều nên khi đọc những bài về danh lam thắng cảnh thấy thích làm sao. Cảm ơn Quân nhé.

    Chúc Quân và các anh chị em trong DCN một ngày vui

    Like

Leave a comment