Người ta phong Tòng Sơn là “quái kiệt” khi ông có thể thổi một lúc hai cây kèn Harmonica, lại vừa ăn chuối và …uống bia mà không hề đứt mạch bài hát trong khi biểu diễn.
Tiếng kèn Harmonica của Tòng Sơn ở Việt Nam có thể gọi là “vô đối”, nghĩa là không có đối thủ, bởi khả năng biểu diễn của ông thuộc loại “có một không hai”.
Ông kể: ” Hồi tôi còn là một cậu thiếu niên 15-16 tuổi, làng tôi bị lính Tây bố ráp, mọi người chạy hoảng loạn. Khi giặc rút, tôi tình cờ lượm được cây kèn của một người lính Pháp đánh rơi trong đống đổ nát. Tôi thích quá, giữ rịt, không cho anh em trong nhà sờ mó đến. Tôi học thổi vỡ lòng với một ông cậu cũng biết sơ sơ về kèn. Dạo đó, tôi chưa hề biết một nốt nhạc nào, cậu tôi phải vẽ khuôn và ghi tên từng nốt trên một tờ giấy để tôi bỏ vào túi để lúc nào cũng có thể lấy ra học.

Một cô gái trẻ yêu thích ca hát, nhưng cô chỉ hát vụng trộm khi ở nhà một mình. Cô nuôi một con chim nhỏ, hàng ngày làm bạn với nó, và thường hát cho nó nghe. Điều đó khiến anh chồng của cô tức giận. Nhân một lần cô gái ra khỏi nhà, anh chồng đã vặn cổ con chim. Bên xác con chim nhỏ, cô gái đã gần như phát điên. Và tiện tay vớ được khẩu súng săn của chồng, cô đã bắn chết anh ta…
Sài Gòn đã vào hè với những mảng màu đỏ rực của bướm phượng trên các tán cây.
Tiếng thở dài trút vào đêm thành một cơn gió nhẹ. Nó lang thang trên những miền đất trống. Nó lại len lỏi giữa muôn trùng rậm rạp, rối rắm của lá cành. Nó dội vào những bức tường câm nín, âm u rồi phả lại vào mặt người cho đi tiếng thở dài cái âm u ghê rợn, cái nín lặng đến choáng ngợp.

