Category Archives: Thơ

Nhã ca Sa-lô-môn

Tình yêu mãnh liệt như tử thần,
cơn đam mê dữ dội như âm phủ.
Lửa tình là ngọn lửa bừng cháy,
một ngọn lửa thần thiêng.

Chào các bạn,

Hôm nay, để thay đổi không khí, mình giới thiệu với các bạn Nhã ca Sa-lô-môn. “Nhã” là thuộc về cung đình, như Nhã nhạc cung đình ở Huế. Sa-lô-môn (tiếng Anh: Solomon) là vị vua nổi tiếng là thông thái khôn ngoan nhất trong lịch sử Do Thái. Nhã ca Sa-lô-môn, có tên tiếng Anh là Song of Songs of Solomon, tạm dịch là Bài hát Hay Nhất Trong Các Bài Hát của Vua Solomon, là một cuốn sách rất ngắn trong Thánh kinh Do Thái cũng như Thánh kinh Kitô giáo (phần Cựu ước).

Đây là một bài thơ tình tuyệt đẹp và đầy ngạc nhiên, vì rất sexy. Các bạn sẽ không nghĩ là Thánh kinh mà có thơ sexy để làm  gì.

Bài thánh thi này ca ngợi tình yêu với những từ ngữ đẹp đẽ và ngọt ngào nhất mà hai người yêu có thể cho nhau, và nói tiếng ngưỡng mộ thân thể của nhau bằng những hình ảnh đẹp nhất của thế giới nông nghiệp thời đó. Mục đích Nhã Ca này nằm trong Thánh kinh có vẻ rất rõ: Tình yêu, sắc đẹp, thân thể, liên hệ sexual là một điều thánh. Continue reading Nhã ca Sa-lô-môn

Tháng giêng về Huế

Bạn về giêng Huế giỗ ba
Ta cũng giỗ ba về Huế
Đèo giốc đường xa nào sá
Mong sao gặp mạ gặp em
Tháng giêng năm mươi năm trước
Bao nhiêu thơ trẻ mất cha
Bao nhiêu mẹ già khóc nghẹn
Bao nhiêu vợ phải tìm chồng
Tháng giêng ngày xưa vui thế
Rám ran pháo đỏ rộn vang
Mai vàng trong sương khoe săc
Tuổi xanh tung tăng áo hồng
Mai vàng giêng nay vẫn thắm
Pháo đỏ thành nhang phủ mờ
Huế chìm trong màu tưởng nhớ
Thơ trẻ đã lùi vào xưa
Gặp nhau mừng vui tíu tít
Rưng rưng nhăc thuở tìm ba
Xác thân giờ tan cát bụi
Lòng con ba vãn ngày nào
Bạn, ta… và bao người nữa
Tháng giêng về Huế giỗ ba
Ngó nhìn sông Hương núi Ngự
Buồn giấu sâu vào tâm tư

Tặng Thái Tuyết và những si xa về Huế giỗ ba.
28 – 02 – 2018

Hạt bui con con

Nếu có lần nhân ngày trời đẹp
Ghé tìm tôi không thấy bóng dáng quen
Hãy an lòng
Hiểu đang loăng ngoăng đâu đó
Đơn giản chỉ là để đỡ cuồng chân
Nếu ghé nhà một ngày mưa rét
Gặp một tôi yếu ớt xanh xao
Đừng han hỏi hãy đưa tay nhẹ nắm
Bàn tay gầy truyền chút lửa hòa an
Nếu một ngày bất ngờ nhớ đến
Thấy khói nhang mờ di ảnh tươi cười
Đừng quay mặt lau dòng nước mắt
Xin hân hoan mừng tôi đã cất gánh, thảnh thơi
Và hơn cả mong người quên hết thảy
Những buồn vui kỷ niệm bao ngày
Tôi – nhẹ tênh về nơi ảo huyễn
Làm hạt bụi con con chờ cửa luân hồi

10/4/2017
Tôn Nữ Ngọc Hoa

Giữ làm tín hiệu

Có thể là anh không nhận ra em
Khi bất ngờ ngang qua trên phố
Em cũng thế
Khó lòng nhận biết anh lặp tức
Nếu tình cờ giáp mặt trên đường
Thường tình thôi
Biết nhau thuở hoa niên
Tuổi học trò tuổi dậy thì vừa lớn
Mấy mươi năm …
Thời gian bồi đắp
Thời gian cũng lấy đi bao nét dáng xuân xanh
Nhưng em tin
Khi môi nở nụ cười
Anh sẽ chẳng thể nào quay lưng được
Cô bé ngày xưa rỡ ràng hiển hiện
Như thuở nào… khiến xao động lòng anh
Em cũng dễ dàng nhận biết là ai
Bằng giọng ấm trầm khi mở lời cất tiếng
Anh ngang tàng của thời theo em
Trốn học
Vụt trở về gần gũi thân quen

Giả sử thôi…
Mình đã gặp nhau đâu
Nên em giữ nụ cười trên môi làm tín hiệu
Nhận rồi phát..
Hãy gọi vừa nghe đủ
Tên em hồi xưa anh vẫn ngày ngày…

8- 3 – 2018
(Tặng những ai lâu năm chưa gặp nhau )
Tôn Nữ Ngọc Hoa

Giáng Sinh Đầu

 

Giáng Sinh Đầu

Giáng Sinh đầu trên đất lạ
Tay nách con tay xách giỏ
Phố nhỏ lạnh vắng
Tuyết trắng cả trời đêm
Em vượt nghìn dặm tìm
Về anh
Mùa thánh
Mắt em sao trời
Long lanh
Chuyến xe khuya lẻ loi
Mang nỗi mừng hội tụ
Đôi mái đầu xanh
Ngờ ngệch
Yêu nhau nồng nhiệt cả trời đông
Lạc lỏng
Giữa ngả tư đời mờ mịt

*** Continue reading Giáng Sinh Đầu

Nhớ thời bao cấp

Xem bộ ảnh Việt Nam 1980 >>

Xã hội Chủ Nghĩa ở miền Bắc
Tặng: hương hồn Thái Doãn Hiểu

“Thời bao cấp” gọi nhau là “Đồng chí”
Lương 3 cọc/ 3 đồng…10 năm không tăng
Khu tập thể : ở ăn Tập thể
“Hôn nhân”…Chi bộ “duyệt” mới “đăng…”
* Continue reading Nhớ thời bao cấp

Moon dust

Hi everybody,

I don’t think I’ve ever written any poem before. So the poem is the Moon talking to the Sun . And is me talking to God and to the light of others brought to me. And it’s also the Oneness expression in Buddhism. To be One with God.

Or it can be anything as you feel. Hope you enjoy.

I am named of a Moon
I am of dust, cold and hard rock
I radiate ’cause you shine
I am not able to thrive without your light
Deep inside
I am of an eternal fire.

Thu Hằng

Một Sắc Hoa Ban – Đa sắc tâm hồn

Phạm Đình Ân

Đọc “Một sắc hoa ban”
Tập thơ của Mai An Nguyễn Anh Tuấn
Nxb Hội Nhà văn, quý IV – 2016

 

Nguyễn Anh Tuấn có các bút danh Mai An Nguyễn Anh Tuấn, Nguyễn Yên Thế. Tốt nghiệp khoa Văn Đại học Sư phạm Hà Nội, anh lên dạy học ở Tây Bắc, gắn bó đời trai trẻ với vùng cao nghèo khó Sơn La ngót chục năm. Trở về quê nhà Hà Nội, anh được biết đến là một đạo diễn điện ảnh & truyền hình có năng lực sáng tạo. Từ tuổi ngoài hai mươi trẻ trung và nhiều phiêu bạt, gian khổ, anh đã làm thơ, viết văn. Anh trước tiên là một nhà văn với nhiều tác phẩm văn xuôi đáng được chú ý, ngoài kịch bản phim là tiểu thuyết, truyện ngắn… Và với thơ, tác giả này đang khiến nhiều đồng nghiệp và độc giả nói chung thật sự ngỡ ngàng(1). Continue reading Một Sắc Hoa Ban – Đa sắc tâm hồn

Bài hát, bài thơ – Sóng

Chào các bạn,

Mới đây, bài thơ Sóng của thi sĩ Xuân Quỳnh được một nhóm sinh viên trường Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch (TP HCM) phổ nhạc.

Bài hát phỏng thơ này có giai điệu trẻ trung, trong sáng và đáng yêu, so với giai điệu nồng nàn và nhiều khao khát trong thơ nguyên mẫu. Continue reading Bài hát, bài thơ – Sóng