Chào các bạn,
Tin lành có phù hợp với văn hóa Việt Nam không?
Nếu lấy Chúa Giêsu – như trong bốn cuốn Tin Mừng của Matthew, Mark, Luke và John kể lại – để làm chuẩn cho Tin lành, thì đương nhiên là Tin lành phù hợp với văn hóa Việt Nam, vì Chúa Giêsu phù hợp với mọi nền văn hóa của thế giới.
Nếu lấy Tin lành như các mục sư chỉ dạy, đặc biệt là việc chống bàn thờ ông bà tổ tiên trong gia đình Việt Nam, thì Tin lành không những không phù hợp mà còn chống lại văn hóa Việt Nam.
Có một lần một mục sư lớn tuổi của Mỹ, đã và đang truyền đạo hằng nửa thế kỷ tại các nước Á châu, chia sẻ với mình: “Chúng ta đã truyền đạo hơn 200 năm tại Á Châu, nhưng ngoại trừ Nam Hàn, không có nước nào có được 10% dân số là Tin lành, và đa số các quốc gia chỉ có dưới 1% dân số là Tin lành.”
Và ông bạn của mình nói tiếp: “Bởi vì các nhà truyền giáo Tin lành chỉ biết truyền tôn giáo mà không biết truyền Chúa Giêsu. Họ truyền Tin lành để chống lại văn hóa bản xứ, và đương nhiên điều đó làm dân bản xứ nổi giận. Họ không biết rao giảng Chúa Giêsu như là người sẽ mang mọi người đến với nhau. ‘Và nếu thầy được nâng lên khỏi mặt đất, thầy sẽ kéo mọi người vào cùng thầy’ (John 12:32). Chúa Giêsu kết hợp mọi người với nhau, tôn giáo chia rẽ mọi người.”
Vấn đề Tin lành là đó, nâng tôn giáo lên và không nâng Chúa Giêsu lên.
Điều này ta thấy rất rõ và rất thường xuyên trong vấn đề bàn thờ ông bà tổ tiên. Nếu trong gia đình Việt Nam truyền thống có bàn thờ ông bà tổ tiên, và một người con trong gia đình vừa theo Tin lành, thì việc đầu tiên hắn làm là yêu cầu bố mẹ dẹp bàn thờ ông bà tổ tiên, y như hắn là vua, mà là vua bất hiếu, tạo ra nhiều căng thẳng trong gia đình, chỉ vì mục sư của hắn dạy hắn như thế.
Tức là, việc đầu tiên gia đình thấy được Tin lành là gia đình bất hòa. Nếu người ta không thấy đạo có tình yêu và hòa hợp, thì đạo đó là tà đạo, và Chúa đó là tà Chúa. Đương nhiên đó là lỗi các mục sư biến đạo thành tà đạo và biến Chúa Giêsu thành tà Chúa đối với mọi người bên ngoài. Người ta hay nhắc đến Kẻ Chống Chúa (anti-Christ), giống Pharisees và Saducees thời Chúa Giêsu, những Kẻ Chống Chúa thường là các tu sĩ và các quý vị lãnh đạo giáo hội.
Mình sẽ phân tích sự thiếu hiểu biết của các mục sư sau. Nhưng trước đó, mình muốn các bạn biết đây không chỉ là bất hòa trong gia đình, mà có thể là vấn đề chính trị của đất nước.
Cách đây một hay hai năm gì đó có chuyện này: Một anh người dân tộc gì đó mình quên rồi, ở vùng cao ở miền Bắc. Anh này có cơ duyên định cư tại Mỹ, và học thành mục sư. Anh này về Việt Nam thăm gia đình trong buôn làng. Việc đầu tiên anh ta làm là yêu cầu gia đình mang các tượng thần trong nhà vất đi, cấm gia đình giữ tục uống máu trâu, và một mớ phong tục khác. Dĩ nhiên là gia đình không bằng lòng. Không những gia đình mà cả bản nóng máu.
Gia đình đuổi anh ta ra khỏi nhà và báo với chính quyền là gia đình không chấp nhận bảo lãnh cho anh ta ở Việt Nam nữa. Người về thăm thân nhân thì phải có thân nhân bảo lãnh. Nếu thân nhân không chịu bảo lãnh nữa thì visa không còn hiệu lực. Anh ta phải về Mỹ và nói rùm lên với các nhà thờ ở Mỹ là Việt Nam đuổi anh ta ra vì anh ta truyền đạo. Thông tin này đến tay Bộ Ngoại Giao Mỹ như là “Việt Nam chống tự do tôn giáo”.
Có nhiều thông tin thường xuyên về người mới theo Tin lành làm phiền gia đình như thế. Nếu đạo của mình giúp mình xấc xược với gia đình, thì mọi người nên lánh xa đạo đó như là tà đạo.
Nhưng vấn đề thực sự có thể giải quyết được. Đạo Công giáo trước kia cũng chống bàn thờ tổ tiên trong gia đình, nhưng kể từ Công Đồng Vaticanô II, triệu tập ngày 11 tháng 10 năm 1962 và kết thúc ngày 8 tháng 12 năm 1965, thì người Công giáo có quyền có bàn thờ ông bà trong nhà. Hơn 50 năm sau Tin lành Việt Nam vẫn chưa theo kịp Công giáo.
Bây giờ chúng ta hãy phân tích vài điểm thần học và văn hóa Việt Nam về vấn đề này:
Đây là Mười Điều Răn trong Thánh kinh:
Và Chúa Trời đã nói toàn bộ những lời sau:
1. Ta là Chúa, Đức Chúa Trời của con, người đã đưa con ra khỏi Ai Cập, thoát khỏi mảnh đất nô lệ. Trước ta, con đừng công nhận bất kỳ thánh thần nào khác.
2. Con đừng dựng tượng theo hình bất kỳ vật gì trên trời hay dưới đất hay trong nước. Con đừng quỳ lạy những hình tượng như vậy, cũng đừng thờ phụng các tượng ấy; vì ta, Chúa, Đức Chúa Trời của con, là Đức Chúa Trời cả ghen, trừng phạt đến ba bốn đời con cháu vì tội lỗi của cha ông đối với những kẻ ghét ta, nhưng cũng thể hiện tình yêu đến ngàn đời đối với những người yêu ta và giữ theo các điều răn của ta.
3. Con đừng dùng tên Chúa, Đức Chúa Trời của con sai mục đích; vì Chúa sẽ không bỏ qua cho người nào dùng tên của Ngài sai mục đích.
4. Hãy nhớ ngày Sabbath bằng cách xem đó là ngày thánh. Trong sáu ngày con sẽ lao động và làm mọi việc của mình, nhưng ngày thứ bảy là ngày Sabbath để thờ phụng Chúa, Đức Chúa Trời của con. Vào ngày này, con đừng làm bất kỳ việc gì, con, con trai, con gái của con, đầy tớ trai và gái của con, súc vật của con, cũng như người lạ nào đó đang ở trong nhà con đều sẽ không làm việc. Vì trong sáu ngày, Chúa đã tạo nên thiên đường, mặt đất, biển và mọi thứ trên và trong đó, nhưng Ngài đã nghỉ ngày thứ bảy. Do đó Chúa đã ban phúc cho ngày Sabbath và giữ ngày này làm ngày thánh.
5. Hãy hiếu kính cha mẹ con để con có thể được sống lâu trên mảnh đất mà Chúa, Đức Chúa Trời của con đang dành cho con.
6. Con đừng giết người.
7. Con đừng phạm tội tà dâm.
8. Con đừng trộm cướp.
9. Con đừng làm chứng sai gây hại cho người xung quanh mình.
10. Con đừng ham muốn nhà của người xung quanh mình. Con đừng ham muốn vợ của người xung quanh mình, đầy tớ trai hay gái, bò hay lừa, hay bất kỳ vật gì thuộc về người xung quanh mình.
(Exodus 20:1-17) Ngô Quỳnh Linh dịch, Holy Bible, New International Version, do International Bible Society xuất bản năm 1984,
Bốn điều răn đầu tiên, kể cả điều răn thứ hai chống tôn thờ hình tượng, là nói về Đức Chúa Trời.
Sở dĩ có điều răn thứ hai – Con đừng dựng tượng theo hình bất kỳ vật gì trên trời hay dưới đất hay trong nước. Con đừng quỳ lạy những hình tượng như vậy, cũng đừng thờ phụng các tượng ấy – vì thời Cựu ước thiên hạ thờ đủ loại hình tượng NHƯ LÀ CHÚA TRỜI, kể cả tượng bò vàng.
Điều răn thứ hai cấm thờ các hình tượng như là Đức Chúa Trời vì Đức Chúa Trời không thể bị gom vào hình tượng nào cả. Cũng như về tên gọi thì không thể gọi Đức Chúa Trời là tên gì cả nên phải gọi tên Chúa là “Ta là Ta” hay “Ta là Đấng tự hữu hằng hữu”:
- Môi-se thưa với Đức Chúa Trời: “Giả thử con đến nói với dân Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta sai tôi đến với anh chị em và họ hỏi con: “Ngài tên chi?” thì con phải trả lời thế nào?” 14 Đức Chúa Trời đáp: “Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu. Đây là điều con phải nói với dân Y-sơ-ra-ên: “Đấng Tự Hữu Hằng Hữu sai tôi đến với anh chị em.” (Exodus 3:13-14).
Tiếng Anh câu trả lời cho câu hỏi “Ngài tên chi” là “I Am Who I Am” (Ta là Ta); bản dịch tiếng Việt dịch là “Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu” là đã dịch kiểu bình giải rồi chứ không dịch sát từ. “Ta là Ta” thì diễn tả rõ được khái niệm Đức Chúa Trời không thể có tên.
Tóm lại, điều răn thứ hai “cấm thờ phụng các hình tượng” là nói về thờ phụng các hình tượng làm Đức Chúa Trời, chẳng ăn nhập gì đến “thờ phụng” bố mẹ ông bà.
Hình ảnh ông bà tổ tiên trên bàn thờ người VN chỉ có nghĩa tưởng nhớ, kỷ niệm và tôn kính. Và từ “thờ phụng” ông bà, trong văn hóa VN, chỉ có nghĩa là tưởng nhớ, kỷ niệm và tôn kính.
Người Việt Nam không xem việc “thờ phụng” ông bà cha mẹ theo nghĩa “Thờ phụng Đức Chúa Trời” như là tạo hóa, tạo ra vũ trụ và con người – không ai nghĩ rằng ông bà là Đức Chúa Trời hay là thần thánh gì cả, nhiều người vẫn biết là ông bà mình cũng có người ở trong địa ngục, đốt nhang vái trước ảnh ông bà là tỏ lòng hiếu thảo cũng như là đốt nhang vái trước tượng đài liệt sĩ… Tất cả các điều này không liên hệ gì đến điều răn thứ 2 – cấm làm tượng để thờ như là Đức Chúa Trời.
Cho nên các mục sư Tin lành đòi xóa bỏ bàn thờ ông bà tổ tiên, xóa bỏ tập tục văn hóa hiếu thảo ngàn năm, là vừa không hiểu Mười Điều Răn vừa chống lại văn hóa Việt Nam, vừa tạo chia rẻ trong gia đình và trong đất nước. Hậu quả là thiên hạ không thấy Chúa Giêsu đâu cả, chỉ thấy kiêu căng và căng thẳng.
Mục sư nước ngoài không hiểu văn hóa Việt Nam đã đành, mục sư Việt Nam mà dốt văn hóa nước mình là có tội với tổ tiên, và cả có tội với Chúa.
Chúa Giêsu là thương yêu và hòa bình. Hãy nâng Chúa Giêsu lên, Chúa sẽ kéo mọi người đến với Chúa. Đừng cản đường Chúa. Đừng biến Giêsu Christ thành Kẻ Chống Christ trước mắt thiên hạ.
Có lẽ người đạo khác chỉ có thể thấy một chút của Chúa Giêsu qua những người theo Chúa (Jesus followers). Nếu họ chỉ thấy kiêu căng, chia rẽ và kình chống trong những người theo Chúa, thì họ chắc chẳng bao giờ thấy được Chúa — các bạn càng truyền đạo người ta càng chống Chúa.
Đức Chúa Trời là tình yêu (1 John 4:8).
Chúa Giêsu dạy yêu người và nhẫn nhục (“Nhưng ta bảo các con, đừng chống lại một kẻ dữ, nếu ai tát con má bên phải hãy đưa cho họ má kia nữa”. Matthew 5:39).
Hãy nâng Chúa Giêsu lên khỏi mặt đất, và Chúa Giêsu sẽ kéo mọi người vào với Chúa. (John 12:32)
Cho đến khi người Tin Lành nắm vững Thánh kinh hơn và ưu ái văn hóa Việt Nam hơn, mình nghĩ rằng các bạn càng cố truyền đạo, hình ảnh Chúa Giêsu càng xấu đi và người ta càng chống Chúa Giêsu lẫn giáo hội.
Bạn tuyển được một người vào đạo, bạn được mười người chống đạo và chống Chúa.
Đó là có tội lớn với Chúa Giêsu.
Mến,
Trần Đình Hoành
Thầy dạy Thánh kinh
Cảm ơn anh Hoành rất nhiều về các bài viết. Em thấy để cảm nhận về Chúa trời và Chúa Jesus như anh phải đọc rất nhiều sách và có nhiều trải nghiệm cuộc đời. Cảm nhận của em về những lời dạy của Chúa Jesus bao gồm cả sự yêu thương vô bờ bến và cả tư duy triết học. Nhiều bạn hiểu lời Chúa 1 cách dập khuôn cũng bởi vì trải nghiệm về cuộc đời, về Thánh kinh 1 chiều. Hy vọng các bạn đó sẽ sớm đạt được cảnh giới yêu thương tích cực
Chúc anh khỏe và mong những bài viết của anh
Em Trung
LikeLike
Bạn Tín Hữu và các bạn Tin Lành cực đoan,
Chúng ta có thể bất đồng ý kiến với nhau vì Thánh Linh Chúa soi sáng cho mỗi người một cách khác nhau.
Mình rao giảng lời Chúa cho những người nhận lãnh Giêsu và tình yêu mà không cần các đạo với các thủ tục vô lý.
Và mình bảo vệ thành trì văn hóa VN. Nếu các bạn tiếp tục tấn công văn hóa VN, đặc biệt là khi các bạn liên kết với các thế lực chính trị bên ngoài, mình sẽ xem đó không phải là vấn đề về Chúa Giêsu hay Đức Chúa Trời nữa, mà đó là thuần túy chính trị và tấn công văn hóa VN dưới chiêu bài tôn giáo, và mình sẽ cản chân các bạn. Mình sẽ vẫn xem các bạn là anh em trong Chúa của mình, nhưng mình sẽ cản chân các bạn để chận đứng chia rẽ cho nước VN và để bảo vệ văn hóa VN. Và mình đủ sức cản chân các bạn.
Chúa Giêsu chắc chắn là nói: “Các con yêu Đức Chúa Trời và yêu thương nhau là được”.
Ngày nay, Chúa Giêsu vẫn ăn uống hàng ngày với người thu thuế, người tội lỗi, người ngoại đạo, người trộm cướp… mà không cần biết trong nhà họ có bàn thờ gì và không bảo họ về nhà đập bỏ các bàn thờ trong nhà họ.
Đó là Giêsu Tình Yêu mà mình biết đến.
LikeLiked by 2 people
Hữu (Trần tín)
(Trả lời vấn đề 1) Anh Hoành dạy “tưởng nhớ là phải lập bàn thờ, thắp nén hương”; tôi lại nghĩ nhìn vào tấm ảnh người thân đã qua đời, cảm nghĩ trong lòng, nói đôi lời tâm tình với người thân còn sống….cũng là cách tưởng nhớ. Không nên và không có quyền độc đoán bắt buộc người khác tưởng nhớ theo cách của mình và dùng chiêu bài văn hóa như là bản hiến pháp đời đời làm áp lực. Văn hóa có mặt tích cực, cũng có mặt rất tiêu cực; đó không phải là chân lý ngàn đời cho một dân tộc. Những nét văn hóa mê tín, phản khoa học cũng cần có thời điểm phải thay đổi.
Người đã tin Chúa rất hiểu “thờ phượng là gì”; không như anh Hoành hiểu hay suy diễn. Văn hóa Việt Nam do con người Việt Nam tạo ra và cũng thay đổi theo thời gian như mỗi cảm nhận của người Việt Nam qua từng thời đại. Văn hóa không phải là những gì thuộc lãnh vực niềm tin, đức tin, tín ngưỡng hay chân lý đời đời áp dụng cho tất cả mọi người Việt Nam. Ngay tại Việt Nam, văn hóa Bắc, Trung, Nam, mỗi dân tộc kinh, đồng bào thiểu số cũng khác nhau… Vậy anh lấy hình thái văn hóa nào mà áp dụng chung cho mọi người Việt Nam. Văn hóa gia đình của anh khác văn hóa gia đình của tôi.
Anh Hoành chưa trả lời tôi các câu hỏi: a/ Vậy anh tự nhận anh là “Thầy dạy Thánh Kinh”, anh vui lòng phân biệt rõ vấn đề thờ phượng Đức Chúa Trời và thờ phượng bàn thờ tổ tiên khác nhau ở những điểm nào cả về tâm tình, tâm linh, thái độ, cử chỉ….?
b/ Anh nói văn hóa Việt Nam là văn hóa ngàn đời thì cũng có lúc khởi đầu; vậy trước đó là văn hóa gì? Sao không giữ lại nền văn hóa trước khi có nền văn hóa Việt Nam ngàn đời này?
c/ Văn hóa của Chúa là văn hóa đời đời và cho toàn thể nhân loại. Nếu Anh là thầy dạy Thánh Kinh mà không hiểu rõ điều cơ bản này thì không nên dạy Thánh Kinh anh Hoành ạ.
Giọng văn của anh Hoành “bút chiến quá, lên án quá, phán đoán một chiều gay gắt quá… e anh không mấy thích hợp để nói về Đức Chúa Trời nhân từ và Chúa Giê-xu yêu thương”. Danh xưng “thầy dạy Thánh Kinh của anh” khó được Chúa Giê-xu và con dân Chúa chấp nhận. Anh bảo “tấn công vào văn hóa Việt Nam là sao?” Không nói đến người Tin Lành; anh có thấy văn hóa Trung Hoa, Âu châu sau nhiều năm đến Việt Nam đã có sự du nhập, giao lưu, biến cải, khúc xạ, dung hóa văn hóa Việt Nam không (xem cách ăn mặc, nói năng, nhà cửa, văn chương, kể cả tín ngưỡng). Các tôn giáo ngoài Việt Nam như Phật, Lão, Khổng, Thiên Chúa …đã vào Việt Nam và làm thay đổi văn hóa tín ngưỡng Việt Nam từ ngàn năm qua… sao anh không lên án những văn hóa ngoài văn hóa Việt Nam ấy khi đến Việt Nam đã thay đổi văn hóa Việt Nam trước khi những loại hình văn hóa tín ngưỡng này đến Việt Nam?
“Riêng về điều răn thứ 2 trong 10 điều răn, anh Hoành hãy kết hợp với điều răn 1 sẽ thấy rõ “Trước mặt Đức Chúa Trời chớ nên có thần nào khác”. Bàn thờ tổ tiên, gia tiên được ví như “mang sắc thái biểu tượng thần thánh”, cũng dâng hương, cầu nguyện, khấn vái, cúi lạy, xin ban phước, bảo vệ, che chở, linh thiêng…mà người còn sống coi y hệt như đối với các vị thần thánh. CHẮC CHẮN KHÔNG CHỈ LÀ TƯỞNG NHỚ ĐÂU; ANH HOÀNH LẦM RỒI. Treo ành tượng là tưởng nhớ. Lập bàn thờ là thờ phượng nhu thần thánh, cũng giống như thờ phượng Đức Chúa Trời mà thôi.
XIN LỖI, TÍN HỮU BẬN VIỆC RỒI. SẼ TIẾP TỤC HẦU CHUYỆN SAU KHI CÓ CƠ HỘI NHÉ.
Trần Tín Hữu.
LikeLike
Chào bạn Tín Hữu,
Cảm ơn bạn Tính Hữu đã đọc bài và dành thời giờ viết comment dài.
Mình trả lời các câu hỏi của bạn với các chia sẻ sau đây:
1. Bàn thờ ông bà tổ tiên, còn gọi là bàn thờ gia tiên, không phải là bàn thờ thờ Đức Chúa Trời hay một vị Chúa nào trong văn hóa VN. Bạn mình có vợ chết vì ung thư, anh ta lập bàn thờ cho vợ, bạn bè ai đến cũng thắp một nén hương cho vợ anh ta. Đó là tưởng nhớ. Chẳng thờ phụng gì cả.
Bàn thờ ông bà cũng có ý nghĩa như thế. Nếu các bạn cho rằng “bàn thờ ông bà” hay “bàn thờ vợ đã chết” có nghĩa như bàn thờ thờ phụng Đức Chúa Trời, thì các bạn không hiểu văn hóa Việt Nam.
Đương nhiên là treo ảnh ông bà trên tường cũng đủ tưởng nhớ. Nhưng bàn thờ ông bà là văn hóa nghìn đời. Các bạn mang một tôn giáo phương Tây, tấn công vào văn hóa bản địa, bảo dân Việt phá bỏ văn hóa Việt, chỉ vì các bạn muốn vậy (không phải Chúa muốn vậy). Mình đã lấy lời Chúa để giải thích điều răn thứ 2 rất rõ bên trên. Nhưng không bạn nào lấy lời Chúa để chứng minh mình sai sót chỗ nào, mà cứ tự lý luận lung tung.
2. Trong khi UNESCO và hàng nghìn NGOs của thế giới lo bảo vệ văn hóa truyền thống bản địa, thì các bạn lại đòi xóa văn hóa bản địa vì “đạo” của các bạn, không phải là vì Chúa. Văn hóa của một dân tộc là điều thiêng liêng lớn đối với dân tộc đó.
Mình là người Việt và mình bảo vệ thành trì văn hóa Việt. Trong lúc đó mình vẫn rao giảng lời Chúa. Chúa Giêsu, chống lại luật Do thái, ngồi ăn uống với “kẻ thu thuế và những người tội lỗi”. Chúa Giêsu làm bạn với đủ mọi loại người, mà không cần biết trong nhà họ có bàn thờ gì. Nếu các bạn không thể mang Chúa Giêsu và tinh thần Giêsu đến với mọi người, mà chỉ mang tinh thần Tin lành để tấn công văn hóa họ, thì mình thấy các bạn có “đạo” nhưng không có tình yêu và có lẽ là cũng không có Chúa.
3. Bạn Tín Hữu nói: “Chúa Giê-xu đã nói rõ: ‘Ta đến không phải đem bình an mà đem chia rẽ; Ta đến để phân chia con trai với cha, con gái với mẹ và ……’”
Những người chống Kitô giáo luôn lấy câu này ra để chứng minh rằng Kitô giáo là tà đạo, chỉ gây chia rẽ và chiến tranh. Nay bạn Tín Hữu cũng lấy câu này như họ nói (tức là theo Chúa là phải tạo chia rẽ và chiến tranh), thì chúng ta phải chấp nhận lời của những người chống Kitô giáo là đúng.
Nhưng tất cả các bạn đều không hiểu được câu này trong tinh thần Giêsu. Chúa Giêsu nói câu này thì câu này phải được hiểu trong tinh thần và cuộc đời Chúa Giêsu.
Đây là “chia rẽ”:
– Người Do thái cấm ăn uống với kẻ thu thuế và người tội lỗi, Giêsu ăn uống với kẻ thu thuế và người tội lỗi. (Matt 9:11)
Người Do thái buộc tội Giêsu và hành hình Giêsu. Đó là chia rẽ.
Nhưng Giêsu nhẫn nhục và chịu chết. Đó là tinh thần Giêsu.
– Người Do thái cấm làm việc trong ngày Sabbath. Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabbath. (Matt 12:10-11).
Người Do thái buộc tội Giêsu và hành hình Giêsu. Đó là chia rẽ.
Nhưng Giêsu nhẫn nhục và chịu chết. Đó là tinh thần Giêsu.
– Giêsu nói: “Ta là đường đi, là sự thật, là sự sống” (John 16:4), có nghĩa là “Ta là Đức Chúa Trời”.
Người Do thái cho đó là lộng ngôn và hành hình Giêsu. Đó là chia rẽ.
Nhưng Giêsu nhẫn nhục và chịu chết. Đó là tinh thần Giêsu.
Giêsu chẳng chia rẽ ai cả. Chỉ nói lên tình yêu và Sự Thật, nhưng những người khác nghe khó chịu, tạo ra chia rẽ, và đưa Giêsu ra hành hình, nhưng Giêsu luôn nhẫn nhịn chịu chết.
Đằng này các bạn tích cực gây chia rẽ bằng cách tấn công vào văn hóa mấy nghìn năm của Việt Nam, mà thực sự là chẳng liên quan gì với Đức Chúa Trời trong điều răn thứ 2, và chỉ với thói quen của “đạo” của các bạn (đó là chưa nói đến rất nhiều nhà thờ Tin lành liên kết với các đường dây chính trị bên ngoài) và, than ôi, các bạn lại xác nhận là “đạo” của các bạn thì phải gây chia rẽ. Mình thấy các bạn rất hung hăng, không có tình yêu và nhẫn nhục, và không có tinh thần Giêsu một chút nào.
4. Ngoài ra thời Do thái, người Do thái không thấy Đức Chúa Trời. Người Kitô giáo, kể cả Tin lành, có Chúa Giêsu là Đức Chúa Trời. Vậy hình ảnh Giêsu là hình ảnh Đức Chúa Trời. Điều răn thứ hai có còn hiệu lực đối với hình ảnh Chúa Giêsu hay không? (Câu hỏi này để các bạn suy nghĩ thêm và thực sự không liên quan trực tiếp, dù có liên quan gián tiếp, đến đề tài ta đang thảo luận).
Chúc bạn Tín Hữu và các bạn vui.
Hoành
LikeLiked by 1 person
Chào anh Hoành,
Nếu tôi treo ảnh cha mẹ, ông bà, tổ tiên tôi trong nhà để tôi tưởng nhớ đến, cũng như dạy dỗ cho con cháu tôi về nguồn gốc, gia phả, gia tộc, gia đình cũng là đúng và đủ rồi. Hà cớ gì tôi phải bắt chước “nguyên si hay kiểu cách hiếu thảo của những người chưa tiếp nhận Chúa, (ít là theo cách hiểu của tôi, cũng như theo cách hiểu của Anh và người Công Giáo) mà làm bàn thờ ông bà tổ tiên?
Vả lại, khi chúng ta đã dùng từ ngữ “bàn thờ tổ tiên hay bàn thờ gia tiên” mà không phải là bàn hiếu kính thì anh Hoành có nghĩ rằng lúc hướng về bàn thờ ấy để cầu nguyện, dâng hoa quả, thắp nhang hương đèn… là đang có thái độ, tấm lòng, tâm linh, cử chỉ thờ phượng không? Vậy anh tự nhận anh là “Thầy dạy Thánh Kinh”, anh vui lòng phân biệt rõ vấn đề thờ phượng Đức Chúa Trời và thờ phượng bàn thờ tổ tiên khác nhau ở những điểm nào cả về tâm tình, tâm linh, thái độ, cử chỉ….?
Hãy suy nghĩ kỹ giúp “Bàn thờ tổ tiên ở Việt Nam phát xuất từ đâu, từ tập tục tôn giáo nào hay là tín ngưỡng dân gian?” Vậy nếu người chưa tin Chúa, ngoài Chúa lập bàn thờ do niềm tin của họ lúc chưa có Chúa trong lòng thì người đã tin và thờ phượng Chúa rồi, có bắt buộc cũng phải có cùng một niềm tin như họ mới là người Việt Nam hiếu kính không?
Tôi thêm một chút nữa: Đạo Chúa Giê-xu hay nói đúng hơn là đức tin cứu rỗi trong Chúa Giê-xu đương nhiên không giống bản tính con người tự nhiên cũ trước khi được tái sanh, nên Chúa Giê-xu và các Hội Thánh đầu tiên luôn luôn bị người chưa tin Chúa bắt bớ làm khó đủ điều. Tôi nghĩ, nếu Chúa Giê-xu và Hội Thánh đầu tiên theo văn hóa Do Thái Giáo, văn hóa Hy lạp, văn hóa La Mã giáo thì đâu có bị bắt bớ và khó khăn đến nỗi biết bao người bị tử đạo, hay chịu mọi khổ hình vì theo Ngài???
Vậy đạo Tin Lành phải được phát triển bằng quyền năng Đức Thánh Linh, quyền năng của Thánh Kinh, nếp sống tin kính và tấm lòng cố khuyên, vui chịu khổ (2 Tim 1: 8; 2:3; 4:2); hăng say truyền bá Tin Lành chớ không phải Ki tô hữu hay Cơ Đốc Nhân phải “hùa theo các nền văn hóa của những người chưa có Thánh Kinh trong đời sống họ mà phải làm giốn y như họ đâu”. Tôi là người Tin Lành gốc Công Giáo, tôi không đồng tình cách Công Giáo lập bàn thờ tổ tiên vì số những người thờ phượng ông bà tổ tiên ấy tôi không nghĩ rằng họ là ki tô hữu (Cơ Đốc Nhân) thật sự; đời sống họ đa số rõ ràng rất xa lạ với Thánh Kinh, không thấy bông trái hay kết quả của đời sống mới với sự biến đổi tâm linh (2 Cô-rinh-tô 5:17; Galati 5:22). Tôi e đụng chạm nên không nói thêm vấn đề này ở đây. Thánh Kinh cho tôi biết: Chúa không cho phép người đã tin Chúa rồi bắt chước các thói tục, tập tục, cách thờ phượng của những người chưa tin Chúa. Anh Hoành tìm trong Thánh Kinh sẽ thấy ý Chúa như vậy nhé.
Người còn sống và người đã qua đời Chúa không cho phép nên không thể liên hệ với nhau được (Luca 16:30-31). Vậy khi người sống đứng trước bàn thờ tổ tiên để thờ phượng thì người sống thật ra đang liên hệ với người chết nào hay là thực sự đang liên hệ thờ phượng đối tượng nào? Chắc chắn không phải là Đức Chúa Trời hay ông bà tổ tiên của người đang còn sống rồi!!!
Nói tổng quát: Các nền văn hóa trên thế giới có nhiều hình thức tập tục khác nhau; nhiều nền văn hóa, nhiều tập tục rõ ràng ngược lại Thánh Kinh ….nếu người đã tin Chúa cứ phải làm mọi cử chỉ tôn giáo theo các nền văn hóa hay các tập tục ngoại giáo ấy để không bị bắt bớ, để có nhiều người nhập đạo….; tôi e rằng Ki tô hữu và Cơ Đốc Nhân sẽ trở thành những người “pha loãng, đồng lõa, phàm nhân hóa đạo Chúa, đặt Chúa ngang hàng với con người chống lại Thánh Kinh và chống lại Chúa trước nhất”. Vả lại theo Thánh Kinh, sau khi đã qua đời, mối liên hệ dòng tộc đã hoàn toàn thay đổi vì “không còn lấy vợ, gả chồng mà Ki tô hữu sẽ sống như thiên sứ vậy. Hãy xem câu chuyện Chúa Giê-xu trả lời các lãnh đạo Do Thái về trường hợp một phụ nữ đã làm vợ 07 anh em ruột! (Luca 20:27-40).
Đã khá dài, tôi xin kết: Quan điểm Thánh Kinh, thần học của anh Hoành thì anh cứ tự hiểu, tự do có quyền rao giảng phổ biến và dĩ nhiên anh cũng phải chịu trách nhiệm trước Chúa và Hội Thánh Ngài; nhưng tôi e rằng anh không giúp gì để Tin Lành phát triển mà chỉ góp phần gây khó khăn, chia rẽ trong các Hội Thánh Chúa tại Việt Nam. Phát triển theo số lượng như thời đế quốc La Mã Cơ Đốc Giáo bởi hoàng đế Constantin chỉ làm cho đạo Chúa thành ngoại giáo và bị pha trộn mà thôi. Lịch sử đã quá rõ.
Tôi sực nhớ một điều nữa: Chúa Giê-xu đã nói rõ: “Ta đến không phải đem bình an mà đem chia rẽ; Ta đến để phân chia con trai với cha, con gái với mẹ và ……” Anh Hoành hiểu câu Thánh Kinh này xin vui lòng giải thích vì anh là Thầy giảng Thánh Kinh!
Chúa là tình yêu, nhưng không phải loại tình yêu xác thịt, tình yêu vì mình nên không giống tình yêu của chúng ta. Ngài là ánh sáng nên không thể giống như bong tối.
Thân ái.
Trần Tín Hữu (28 – 7 – 2015)
LikeLike
Cám ơn Dương Viết Bảo đã phản hồi. Nếu bạn đọc nhiều bài của mình thì sẽ thấy mình chẳng thuộc đạo nào, hoặc có thể thuộc mọi đạo cùng một lúc, kể cả Tin lành. Khi mình dạy Thánh kinh, rất nhiều tư tưởng thần học mình dạy là tư tưởng Tin lành.
Khi bạn đọc bài thì đọc theo ý nghĩa của bài, đừng tìm cách chạy trốn ý nghĩa và nói vào tác giả. Đó là ad personal argument.
Mình đang nói đến một vấn đề lớn cho gia đình và xã hội VN, do MỘT thái độ cực đoan của Tin lành VN cho nước VN, chỉ vì không chuyển mình với đất nước, mà lại không nắm vững Thánh kinh. Các bạn Tin lành có tìm cách giải quyết hay không, đó là chuyện của các bạn. Các bạn muốn tin lời của mình không, đó cũng là chuyện của các bạn. Nhưng các bạn nên thấy vấn đề. Mình chẳng chống Tin lành, nhưng mình chắc chắn là các bạn sẽ phải tìm cách giải quyết vấn đề.
Mình vui vì bài này có người Tin lành đọc.
Xin Chúa hằng ở cùng bạn
LikeLike
Thất vọng về Mr.Hoành!Anh đang nói lên quan điểm cá nhân và anh là người Công Giáo.Tâm anh vẫn chưa thật sự tĩnh lặng!
LikeLike
Dear Anh Hai
Bài chỉ dạy này của anh Hai giúp em sáng ra được nhiều điều, mở rộng tầm nhìn cho em hiểu phần lớn những thành công, những thất bại trong khi em nỗ lực mang Chúa đến cho mọi người.
Em sẽ luôn ghi nhớ điều anh Hai đã dạy: “Hãy nâng Chúa Giêsu lên, Chúa sẽ kéo mọi người đến với Chúa.”
Em cảm ơn và chúc anh Hai luôn vui khỏe và an lành.
Em M Lành
LikeLike
Cám ơn Thầy
LikeLike
Dạ,
Cảm ơn anh
Chúa rất nhân từ, nên Chúa cũng sẽ nhẹ nhàng nhắc nhở những anh em đang làm tôn giáo bằng cách của Chúa, để anh em nhận ra đường đúng!
Hôm qua em đi học anh văn, được Thầy Ken cho cả lớp xem 1 bộ phim hoạt hình có tên: “10 điều răn của Chúa”. Phim hoạt hình rất hay, cả trẻ em và người lớn đều có thể coi và dễ dàng đi vào lòng mọi người, em share link lên đây để anh em cũng xem nhé : https://www.youtube.com/watch?v=-TUijFeecwU
Chúc cả nhà cuối tuần bình an
Em. Phương
LikeLike
Cám ơn Thầy
LikeLike