Chào các bạn,

Thời gian mình ở với các em tại nhà Lưu Trú sắc tộc, vào mỗi đầu Niên Khóa mình thường ra giải thưởng để khích lệ các em học tập, mình biết các em bị giới hạn bởi ngôn ngữ, nên việc học gặp rất nhiều khó khăn.
Trong Niên Khóa đó mình nói với các em, trong 2 học kỳ, em nào được Học Sinh Giỏi, sẽ được thưởng 300.000 đồng, và Học sinh Tiên Tiến hoặc Khá sẽ được thưởng 200.000 đồng.
Kết thúc học kỳ I, có 5 em Học sinh Cấp I đạt Học sinh Giỏi và 8 em Học sinh Cấp I, Cấp II và Cấp III đạt Học sinh Tiên Tiến.
Trong 8 em đạt Học sinh Tiên Tiến có em Bùi Thị Thơm, Học sinh lớp 5 Trường Nguyễn Đức Cảnh – Tp. Buôn Ma Thuột. Em là người dân tộc Mường. Bố em bị rắn độc cắn chết khi mẹ em mới mang thai em được 4 tháng. Em có một người anh trai hơn em 3 tuổi.
Biết hoàn cảnh gia đình em khó khăn nên mình thường đến thăm, mỗi lần đến, thường phải đợi mẹ em rất lâu vì bà đi làm thuê chưa về, với dáng người nhỏ bé, đen đủi, gầy còm, lam lũ và tất bật…đến nỗi mỗi khi nhìn người phụ nữ này mình thấy thật thấm thía câu
“Cánh cò cõng nắng cõng mưa,
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương”
Em biết hoàn cảnh gia đình, thương mẹ, nên em học hành chăm chỉ và sống trong Lưu Trú cũng rất ngoan.
Hôm nhận được 200.000 đồng tiền thưởng, em xin mình Chúa Nhật này cô cho em về thăm mẹ.
Mình hỏi em: “Mẹ em đau hay sao?”
Em thưa: “Dạ không phải…”
Sau đó ngần ngừ một chút và em kể: “Thưa cô, tháng trước em về thăm mẹ, sau một ngày mẹ em đi làm thuê vất vả, tối đó 3 mẹ con em ăn cơm tối, mâm cơm không có gì ngoài vài quả cà muối và một tô canh rau ngót hái sau vườn… mẹ nhìn mâm cơm và nói: Mẹ thèm một tô cháo cá lóc.
Nghe mẹ nói vậy, em thấy thương mẹ quá… nên em đã tự hứa sẽ cố gắng để có thể tặng mẹ một tô cháo cá lóc, và hôm nay em có thể thực hiện ước muốn của mẹ.”
Matta Xuân Lành
Hi hqdung
Cảm ơn bạn, hy vọng mình sẽ còn nhận được nhiều những động viên của bạn.
LikeLike
Bạn viết được những Câu chuyện từ cuộc sống đời thường rất hay và ý nghĩa. Nhẹ nhàng mà thấm thía! 🙂
LikeLike
Hi Brave
Cảm ơn lời động viên của bạn.
LikeLike
nhìn ngon quá, câu chuyện thật cảm động
LikeLike