Có một câu chuyện cảm động ngày hôm qua một đứa bé Nhật đã dạy cho một người lớn như em một bài học làm người.
Cảnh sát viên Nhật gốc Việt, Hà Minh Thành

Tối hôm qua em được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó để phân phát thực phẩm cho các người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng em chú ý đến một đứa nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc ao thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà nó lại xếp hàng cuối cùng, em sợ đến phiên của nó thì chắc chẳng còn thức ăn. Nên mới lại hỏi thăm. Nó kể nó đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến, cha của nó làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường nó nhiìn thấy chiếc xe và cha nó bị nước cuốn trôi, 100% khả năng chắc là chết rồi. Hỏi mẹ nó đâu, nó nói nhà nó nằm ngay bờ biển, mẹ và em của nó chắc cũng không chạy kịp. Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe em hỏi đến thân nhân. Nhìn thấy nó lạnh em mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người nó. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của em bị rơi ra ngoài, em nhặt lên đưa cho nó và nói: ” Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói”.
Thằng bé nhận túi lương khô của em, khom người cảm ơn. Em tưởng nó sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, nó ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng. Ngạc nhiên vô cùng , em hỏi nó tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Nỏ trả lời: ” Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ”.
Em nghe xong vội quay mặt đi chỗ khác để khóc để mọi người không nhìn thấy. Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi mới học lớp 3 đã có thể dạy em một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất. Một bài học vô cùng cảm động về sự hy sinh.
Một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu gian khổ và chấp nhận hy sinh cho người khác chắc chắn là một dân tộc vĩ đại. Đất nước này đang đứng ở trong những giờ phút nguy cấp nhất của sự điêu tàn, nhưng chắc chắn nó sẽ hồi sinh mạnh hơn nhờ những công dân biết hy sinh bản thân ngay từ tuổi niên thiếu.
Nghĩ lại câu nói của ông già Fuwa nguyên chủ tịch Đảng CS Nhật giáo sư dạy em về Tư bản luận đã nói rằng “Nếu Mac sống lại, ông ta sẽ thêm một câu vào trong cuốn Tư bản luận đó là “Chủ nghĩa CS chỉ thành công trên đất Nhật”.
Vài dòng gửi cho anh, chúc anh khỏe.Tới giờ em vào phiên trực nữa rồi.
Chúc anh và gia đình vạn sự an khang.
Hà Minh Thành
Theo blog phamvietdaovn
đất nước cần phải có những người như vậy thì phồn vinh được chứ.nhưng có được những người như cậu bé ấy thì tuyệt vời.
LikeLike
Trẻ em thì nước nào mà chẳng có những tấm gương như vậy.Việt Nam ta vẫn có chứ.Chỉ có điều là xã hội Việt Nam ta hiện nay tệ nạn quan liêu,tham ô,hối lộ đã trở thành một thứ văn hoá làm cho con trẻ xấu nhiều hơn tốt.
LikeLike
Đây là toàn bài viết (thư), kèm thêm nhiều chi tiết và bình luận của tác giả
http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/?vnnid=12941
Anh Hoành hay nói “một tiếng gãy móng tay có thể rung động đến vô lượng thế giới” thì hành động của em bé này như tiếng gãy móng tay mà chứa đầy năng lượng tích cực ấy vậy !
LikeLike
Đúng là một bài học, một gương sáng cho không chỉ một người. Ở Việt Nam, còn có rất nhiều chuyện phải bàn về cách cư xử, lối sống, trách nhiệm cộng đồng…Nhưng tôi biết, tôi thấy, tôi cảm nhận được (thường là trên đường đến công sở làm việc hoặc trên đường về nhà) xung quanh mình vẫn còn rất nhiều người tốt. Người ta cũng sẵn sàng giúp đỡ những người không quen biết khi họ gặp nạn hay đơn giản chỉ là gặp khó khăn nhỏ. Tuy nhiên, do cách giáo dục của chúng ta còn nhiều bất cập nên ý thức của người Việt chưa thể như của người Nhật được. Hi vọng, qua… thảm họa này, những đức tính quý báu của người Nhật giúp chúng ta rút ra được nhiều bài học và nghiêm túc nhìn nhận lại mình.
LikeLike
Một câu chuyện cảm động. Một tấm lòng cao cả. Một người là yếu tố cấu thành lên một xã hội. ở nơi đó mới chính là một “nước” công bằng văn minh thực sự
LikeLike
Câu chuyện về em bé Nhật bản trên đây đã đánh thức cái tâmthiện trong mỗi con người. Tôi sinh ra và lớn lên đã chứng kiến hoặc nghe kể chuyện thì nghĩa cử của em bé Nhật bản thật sự đáng cảm động vô cùng .gần đây tôi có đến cửa nhà phật được nghe các nhà sư giảng (( Pháp )) , hành vi của em bé Nhật bản kia cũng giống như giáo lý nhà phật vậy . Ước gì người Việt Nam ta cũng học được phần nào ở người Nhật về tính tự tôn dân tộc và tình thương đồng loại …. Nếu ở nước ta mà có biến cố gì lớn thì chắc cũng có nhiều chuyện phải xấu hổ với người Nhật , ví dụ chốn tránh nhiêm vụ , trộm cắp , hôi của , tham ô tiền cứu trợ ……
LikeLike