Con ma ngày mai

Chào các bạn,

Nếu chúng ta ngồi nhìn kỹ mọi vấn đề làm mình lo lắng (worry), mắt ăn mất ngủ, nhức đầu nhức tim hàng ngày, thì có lẽ là hơn 90%, nếu không phải 100%, những vấn đề đó là lo lắng cho ngày mai. Mai mốt liệu có đủ tiền trả nợ không? Mai mốt bị mất nhà thì sao? Mai mốt ông xả mình có người khác thì sao? Mai mốt bệnh không đi làm được thì sao? Mai mốt bạn mình nó phản mình thì sao?… Nếu gạt bỏ hết các lo lắng này đi, thì đương nhiên là ta đến thiên đàng, hay ít ra thì cũng đến một vườn hoa tươi thắm hàng ngày.
relaxed
Lo sợ cho ngày mai là cái cướp đi hạnh phúc của ta hôm nay. Nếu ta tiêu thụ ngày hôm nay chỉ để lo ngay ngáy cho ngày mai , thì làm sao có được hạnh phúc? Nếu ngày hôm qua bạn tin là cuộc đời của mình đã kết thúc, đã suy sụp, đã chẳng còn chi nữa, và hôm nay còn uống cà phê lướt nét thì hãy nhớ “Hôm nay chỉ là ngày mai mà ta đã lo ngay ngáy ngày hôm qua.”

Lo sợ cho ngày mai chẳng được lợi ích gì cả:

1. Việc gì sẽ đến sẽ đến, việc gì sẽ không đến sẽ không đến. Lo hay không cũng không thay đổi được.

2. Ngày mai luôn luôn là một bí mật. Lo hay không thì vẫn có nhiều bí mật ta không biết, vậy thì lo làm gì? Thông thường kinh nghiệm cho thấy cơn động đất ta lo là sẽ xảy đến cho mình ngày mai chẳng bao giờ đến, và ngày mai thường tốt hơn ta lo sợ. Người Thụy Điển có câu ngạn ngữ “Lo lắng thường làm cho các việc nhỏ có bóng đen rất lớn.”
relaxedbusiness
3. Chính lo sợ sẽ làm cho chuyện mình lo xảy ra thật, dưới động lực của luật hấp dẫn. Gần 20 năm trước mình có chị bạn làm đám cưới với một ông chồng trẻ hơn và chị ấy cứ ngay ngáy hỏi mình: “Anh Hoành tui lo quá. Ông xả tui nhỏ hơn tui tới mười tuổi. Mai mốt lớn tuổi tui già hơn ổng nhiều, lỡ ông bỏ tui đi với bà khác thì sao?” Mình trả lời: “Dĩ nhiên là ông xả chị có thể bỏ chị, và cũng có thể ổng sống với chị tới chết. Chuyện gì cũng có thể xảy ra trong tương lai. Nhưng nếu chị cứ lo là ổng bỏ chị, chị làm cho ổng quá căng hàng ngày, thì có khả năng khá chắc chắn là ổng phải đi chỗ khác cho đở nhức đầu. Nhưng nếu chị đừng lo gì hết, cứ vui vẻ yêu đời, đợi đến đâu tính đến đó, thì có thể là ổng ở với chị vui quá, chẳng bao giờ muốn đi đâu cả.” (Họ vẫn còn ở sống với nhau ngày nay).

Vì vậy các nhà tâm l‎‎ý, các nhà giáo dục, và các đạo gia, thường dạy người ta đừng lo lắng về ngày mai. Như:

Một trăm gói lo lắng cũng không trả được 1 gram nợ. George Herbert

Lo lắng, nghi ngờ, sợ hãi và tuyệt vọng là kẻ thù đang từ từ đè ta xuống đất và biến ta thành bụi trước khi ta chết. Tướng Douglas MacArthur

Không phải là các quan tâm về hôm nay, mà là các quan tâm về ngày mai, làm cho người ta khuỵu xuống. George MacDonald

Lo lắng không bao giờ lấy đi được buồn khổ của ngày mai, mà chỉ rút hết hạnh phúc của hôm nay. Leo Buscaglia

Chúng ta không nói là không quan tâm (care) đến ngày mai. Ngày mai có một số việc phải giải quyết, chúng ta nên biết các việc đó và chuẩn bị để giải quyết chúng. Nhưng điều chúng ta đang nói là lo lắng hay lo sợ (worry), tức là cứ ngay ngáy lo động đất sẽ đến với mình ngày mai. Đạt Lai Lạt Ma đời thứ 14 có nói một câu rất rõ về việc này: “Nếu bạn lo lắng và sợ hãi đau hoặc khổ, thì xem bạn có làm được điều gì về nỗi lo sợ đó không. Nếu bạn làm được điều gì đó, thì bạn không cần phải lo lắng; nếu bạn không làm được việc gì cả, thì bạn cũng không cần phải lo lắng,” vì lo lắng thì cũng chẳng được gì.

Chúa Giêsu nói: “Ai trong các bạn nhờ lo lắng mà thêm được một giờ đồng hồ cho đời mình?” Matt. 6-25, và “Đừng lo lắng cho ngày mai. Hãy để ngày mai lo lắng cho chính nó. Mỗi ngày có phiền toái riêng của nó.” Matt. 6-34.

Lo sợ đến con ma của ngày mai là bệnh cố hữu của rất nhiều người trong chúng ta, bởi vì ta không biết phân biệt việc ta có thể làm và những việc ta không thể làm hay không thể biết. Hãy làm các việc cần làm mà ta làm được, rồi thong thả đi ngủ. Nằm đó lo ngay ngáy thì chỉ mất ngủ và thêm stress, tức là có thể làm hỏng ngày mai đầy stress của chính mình, chứ chẳng được gì hơn. Những bí mật của ngày mai sẽ được vén màn ngày mai, lúc đó ta sẽ lo giải quyết, hơn là nằm tưởng tượng đủ thứ ma quỹ lúc này. Đợi đến lúc gặp xe khác sắp đâm vào mình thì hãy phanh xe và bẻ tay lái; đừng nằm trên giường đêm nay lo lắng ngày mai có bao nhiêu chiếc xe có thể đâm đầu vào xe mình.

Cuối cùng, đây là điều quan trọng nhất cho nghệ thuật sống. Chỉ có ở đây lúc này mới thật, ngày hôm qua chỉ là kỷ niệm trong tư tưởng, ngày mai chỉ là tưởng tượng trong tư tưởng. Quá khứ và tương lai đều không thật. Sống ở đây lúc này. Ngay lúc này có chuyện phải làm—đi chợ, nấu ăn, dạy học, ngủ–thì hãy làm cho trọn vẹn. Lúc này ngồi đây mà cứ lo ngay ngáy cho ngày mai tức là phí bỏ thời gian sống thật lúc này, chỉ để tiêu phí nó vào một con ma không thật của ngày mai.

Nếu bạn biết được sống ở đây lúc này quan trọng đến thế nào, bạn sẽ không bỏ một giây nào lo sợ cho ngày mai cả.

Chúc các bạn một ngày hôm nay tích cực, không bóng ma.

Mến,

Hoành

© copyright TDH, 2009
www.dotchuoinnon.com
Permission for non-commercial use

4 thoughts on “Con ma ngày mai”

  1. Em cảm ơn anh Hoành đã chia sẻ! Thật hay và ý nghĩa với em lúc này!

    Like

  2. Hi Dala, nếu nhìn kỹ cuộc đời thì ta thấy hay cuộc đời rất giản dị,chỉ có điều là nói dễ khó làm–yêu mọi người, trầm tĩnh, khiêm tốn, đừng lo lắng, đừng tức giận… Kể ra thì chẳng có bao nhiêu điều để học cả, nhưng thực hành thì lại tốn cả đời người.

    Beethoven, Mozart thì cũng chỉ biết 7 nốt nhạc (hay 12 nốt nếu tính thêm thăng giáng) như bao nhiều người khác, họ chỉ thực hành hay hơn người khác.

    Điều an ủi là ngay cả các đại sư phụ số một của thế giới trong tất cả mọi ngành nghệ thuật, kể cả nghệ thuật sống tư duy tích cực, vẫn phải thực tập mỗi ngày như ai, và vẫn phải đối chọi với những yếu kém của mình hàng ngày… chứ chẳng phải chỉ có học trò mới nhập môn mới phải lo luyện tập và chiến đấu 🙂

    Liked by 1 person

  3. Hi anh Hoành,

    Mấy hôm nay đọc bài nào anh viết cũng thấy hay và thật gần gũi. Em nhớ có một bài hát tựa đề là ” Don’t worry, be happy ” nghe cũng hay, nhưng sao khó áp dụng quá. Biết là chuyện không đáng worry mà sao vẫn worry mới kỳ. Đúng là nói thì dễ nhưng làm thì khó thật. Kể ra thì anh Hoành đừng cười chứ em là người rất dễ xù lông, mặc dù đã dán trước gương soi một bài viết ” Đừng nói lúc bực tức “, nhưng cứ đụng chuyện là không nhịn đươc, lại nói, mà còn nói nhiều nữa chứ, mà càng nói nhiều thì càng nói lung tung, chẳng ra đâu vào đâu cả. Xong chuyện rồi mới thấy là mình nóng, dễ nổi nóng, dễ xù lông quá. Làm sao đây?
    Qua hai bài anh viết em thấy mình thật là một người tồi tệ, đã hay lo mà còn hay xù lông nữa chứ. Thôi thì cũng phải ráng khắc phục vậy.

    Cảm ơn anh về những bài viết bổ ích. Chúc anh vui

    Like

Leave a comment