Tag Archives: tích cưc

Nối Thơ Hàn Mặc

Mo-HanMacTu
“Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi….”

Hàn Mặc Tử

Người với núi cùng trông mong đợi!
Hét ra khơi réo gọi “ơi! ơi!”
Để xuân tới, khi em về bến
Rực lửa tình, máu trộn thơ rơi.

Trên đồi thông, xanh cây xanh cỏ
Dưới rặng dừa, sóng vỗ ngây ngô.
khu mo HanTít xa mù, Hằng treo ánh bạc
Đợi đêm về cùng sóng nhỏ to
Xuân đến, em về, sương thôi lạnh
Núi quên sầu trở nhịp rộn, nhanh
Lên cung hát: “yêu nhau cây cỏ”
Đánh thức hồn, gượng dậy, ngó quanh
“Bên mộ, em về, anh yêu quá
Nối cuộc chơi lở dở hôm qua?
Kìa! em khóc, thôi em đừng nhé!
Để Xuân buồn, thông tủi, Trăng xa…”

Trước mộ Hàn Mặc Tử –
kính bút –

Phạm Lưu Đạt

Thu Về

fall-of-autumn-leaves-
Mắt nai vàng ngơ ngác
Gió hiu thổi vi vu
Em có hay mùa thu
Bầu trời xanh trong vắt.
Thoáng buồn trong ánh mắt
Nổi mong nhớ đợi chờ
Tình yêu sóng xô bờ
Êm đềm cùng năm tháng.
Thu về lá mênh mang
Rụng rơi đầy mùa nhớ
Trái tim hòa nhịp thở
Thổn thức tự bao giờ.
Trời thu xanh ước mơ
Hồ thu yên gợn sóng
Trúc gầy rũ soi bóng
Khắc ghi mỗi thu về.

Hồng Phúc

Chiếc Băng Gạc của Bé Susie

… Trước Cô Smith đang có trái tim đau buồn, cô bé Susie e dè xòe bàn tay có chiếc băng cá nhân trong đó và nói: “Cái này để băng cho trái tim của cô ạ”. Như để chắc chắn, Susie nói thêm: “Cháu đã dùng vài lần và nó rất tốt”….

in hands 2

Chiếc băng gạc trở thành cầu nối yêu thương, có thể xoa lành nổi đau mất con của Cô Smith. Cô bé Susie trở thành hình ảnh hết sức thơ ngây và trong sáng về tình yêu thương, chia sẻ. Câu chuyện này tôi đã kể đi kể lại nhiều lần cho nhiều người nghe, trong nhiều tình huống. Có lần tôi đã online đọc chuyện cho cô giáo dạy văn năm lới 7 nghe vì cô cũng đang rất buồn. Tôi nghĩ câu chuyện tôi đọc cũng sẽ có giá trị như chiếc băng gạc của bé Susie vậy. Hôm nay, xin kể lại một lần nữa, cho bản thân tôi, cho những ai đang cần một sự xoa dịu ngọt ngào. Hãy cảm nhận sự thiêng liêng kỳ thú của cuộc sống, của mỗi con người mang đến cho nhau.

Chiếc Băng Gạc Cho Trái Tim Tan Vỡ

little-girl2
– Mẹ, mẹ đang làm gì thế ? Cô bé Susie chỉ mới 6 tuổi hỏi mẹ.
– Mẹ đang nấu món thịt hầm cho cô Smith hàng xóm.
– Vì sao ạ ? – Susie thắc mắc.
– Vì cô Smith đang rất buồn con ạ. Con gái cô ấy vừa qua đời và trái tim cô ấy đang tan nát. Chúng ta sẽ chăm sóc cô ấy một thời gian – bà mẹ dịu dàng trả lời.
– Tại sao lại thế hả mẹ ? – Susie vẫn chưa hiểu.

– Thế này nhé con yêu, khi một người rất buồn, họ sẽ không thể làm tốt ngay cả những việc rất nhỏ như nấu bữa ăn tối hay một số việc vặt khác. Vì chúng ta cùng sống trong một khu phố và cô Smith là hàng xóm của gia đình mình, chúng ta cần phải giúp đỡ cô ấy. Cô Smith sẽ không bao giờ còn có thể nói chuyện, ôm hôn con gái cô ấy hoặc làm bất cứ điều gì thú vị mà mẹ và con có thể làm cùng nhau. Con là một cô bé thông minh Susie. Có thể con sẽ nghĩ ra cách nào để giúp đỡ cô ấy.

sleeping bears

Susie suy nghĩ rất nghiêm túc về những điều mẹ nói và cố gắng tìm cách góp phần giúp đỡ cô Smith. Vài phút sau, Susie đã ở trước cửa nhà cô Smith, rụt rè bấm chuông. Mất một lúc lâu cô Smith mới ra mở cửa : “Chào Susie , cháu cần gì ?”. Susie cảm thấy giọng cô Smith rất nhỏ, khuôn mặt cô trông rất buồn rầu, như thể cô vừa khóc vì mắt cô hãy còn đỏ mọng nước.

“Mẹ cháu nói con gái của cô vừa qua đời và cô đang rất buồn vì tim cô bị thương – Susie e dè xòe tay ra. Trong lòng bàn tay của cô bé là một chiếc băng gạc cá nhân – Cái này để băng cho trái tim của cô ạ”. Như để chắc chắn, Susie nói thêm: “Cháu đã dùng vài lần và nó rất tốt”. Cô Smith há miệng kinh ngạc, cố gắng không bật khóc. Cô xúc động quỳ xuống ôm chặt Susie, nghẹn ngào qua làn nước mắt : ” Cảm ơn, cháu yêu quý, nó sẽ giúp cô rất nhiều”.
sympathy-
Chiếc băng gạc nhỏ bé nhưng kỳ diệu của Susie đã đem đến sự ấm áp cho trái tim tuyệt vọng của cô Smith. Kể từ đó cô gài chíếc băng gạc vào một xâu chìa khoá nhỏ và luôn mang theo bên mình như một sự nhắc nhở phải quên đi nỗi đau và mất mát.

Khi phải chịu đựng một nỗi đau quá lớn thật không dễ để nhận ra ngay rằng vết thương ấy rồi cũng sẽ lành. Chiếc băng gạc nhỏ bé của Susie đã trở thành biểu tượng của sự hàn gắn nỗi đau và biến tất cả niềm vui, tình yêu, hạnh phúc cô đã có cùng con gái trở thành những kỷ niệm êm đềm dịu ngọt chứ không phải một gánh nặng đeo vào tâm hồn suốt cuộc đời.

Nguyễn Thị Phương Thảo

BAND-AID FOR BROKEN HEART

nhan-ai
-Mommy, what are you doing?”, asked Susie, a 6 year old girl.
-I’m preparing stewed meat for Ms Smith-our neighbor, dear!
-Why do you have to do that, mom??
-“Because she’s now extremely desperate, honey. Her daughter has just died and you know, it hurts her alot. We’ll take care of her”, said tenderly the mother.
-I still don’t understand why, mom.
-“Ok, listen, sweetheart, when people are sad, they cannot do anything well even small things such as cooking or things like that. Because we are living near her, in the same area, moreover, she’s our neighbor, we have to help her when she’s in need.”, sighed the mother, “Ms Smith will never be able to hug or kiss her daughter or to do anything u and I can do together everyday. You are an intelligent girl, Susie. You can think of some way to help her.

Susie spent time thinking about what her mom had said and the way to help Ms Smith now seriously. Few minutes later, hesitating in front of Ms Smith’s house, Susie rang the bell in a very timid way. Hearing the beel ring, Ms Smith opened the door:
– Hi Susie, what can I do for you, dear?
It seemed to Susie that Ms Smith’s voice was so small that her words seemed to came in short gasps. Her face looked pale as though she had just cried because tears were welling up in her eyes.
– “My mom told me your daughter had just passed away and now you are disappointed because your heart is injured”, said Susie, giving her hands to Ms Smith. In her hands was a compress, “This is for ur broken hear”, emphasised Susie, “I have used it many times… and it’s very good, I think.”
Gasping at Susie, Ms. Smith tried to stem the upsurge of a stabbing pain and not to cry out. She broke down and hold Susie tight in her arms
-Thank you..Thank you, sweetheart. I’ll cheer me up…It’ll help me alot..
angels-blessing
That small but marvellous compress brought a miracle to Ms Smith’s broken heart. Since then, Ms Smith had never left that compress. To her, it was something to remind her to forget the pain and the loss……

When you have to tolerate a bitter stab, you can never realize that wound in your heart will recover. The compress that Susie had gave Smith became a symbol for the repair of the wound and love. The memories that Ms Smith had had with her beloved daughter became wonderful memories,not bitter ones following her soul for the rest of her life….

Đồng xu cuộc đời

coins of time
Thời gian là đồng xu của đời bạn.
Đó là đồng xu duy nhất bạn có,
và chỉ bạn mới có thể quyết định
tiêu nó như thế nào.
Hãy cẩn thận kẻo bạn lại để người khác tiêu mất nó.

Zen dịch

Time is the coin of your life.
It is the only coin you have,
and only you can determine how it will be spent.
Be careful lest you let other people spend it for you.

Carl Sandburg

Bùa Yêu

Chim xa còn nhớ lối về
Bậu ra là dứt ước thề được sao
Nợ trầu cau trả chiêm bao
Người gieo tiếng dữ, người đau giọng tình
Ví dù, bến nước sân đình
Trăm năm… bậu hết thương mình, mình thương!
(Vĩnh An)

I. Mụ Hoàng

Bên nhà tôi, về hướng tây, có nhà mụ Hoàng. Mẹ cấm tôi qua chơi,không biết tự bao giờ, từ hồi tôi mười ba, mười bốn chưa? Từ hồi thằng chim thằng cò tôi đã nhu nhú nên trai chưa?
Mụ Hoàng góa chồng, không phải chồng chết, mà còn sờ sờ bên trời Tây. Lão là sĩ quan cảnh sát, vượt biển đông từ hồi chiến tranh còn ì ầm ở cửa Xuân Lộc, mụ thành gái góa.
Gái một con trông mòn con mắt, vắng chủ nhà gà vọc riêu tôm, mụ Hoàng thành cái gai trong mắt đám đàn bà con gái. Nổi gió nổi bão tự bận mụ thuốc một gã trai tơ.
thomoc

Thanh thợ mộc, khéo tay, mau miệng, mắt dài mi dài như gái, quảy thùng dùi đục đến đâu y như là Thanh làm nên một tình sử đến đó. Vậy mà sau khi chạm trổ xong bốn chân giường nhà mụ Hoàng ,Thanh chẳng đi đâu nữa. Nghe nói chiếc giường để bên hướng đông, có cửa sổ hóng gió, Thanh nằm nghỉ một giấc trưa, mơ màng thế nào mà tỉnh dậy chân tay còn bủn rủn, người cứ rỗng như ống thù đủ, mất cả chí tang bồng. Nghe nói Thanh ngủ mê, mụ Hoàng lấy một sợi tóc cột ngang ngực Thanh, lại dấm thêm chút nước miếng nơi lỗ rốn. Rồi Thanh lú lẩn.
Thanh hai mươi hai, mụ gần ba mươi, vậy mà thành nhân ngãi, đúng là mụ có bùa yêu!

II. Chuyện Hạnh

Tránh trời sao khỏi nắng mưa, mụ Hoàng không thuốc tôi, mà Hạnh con mụ lại thân tôi lăm lắm.
Bận ấy con bò nhà bé Hạnh lạc mất ở núi cấm. Bọn trẻ cùng bầy chẳng đứa nào động chân đi tìm.Mấy đứa trẻ quá rành, mặt trời gần lặn là giờ bùa yêu rất thiêng, dại gì mà đụng vào mẹ con mụ phù thủy. Hạnh bưng mặt khóc.
trau
Tôi đánh trâu đi sau cùng, ngoái lại, động lòng. Se sẽ tách bầy, tôi quay lại. Chẳng tìm ra bò, bé Hạnh sợ bị mẹ phù thủy đánh, lại bưng mặt khóc. Tôi đành phải dỗ, rồi đưa Hạnh về. Hú hồn, hóa ra con bò no cỏ bỏ về chuồng.
Mụ Hoàng ra, vẫy tôi vào, tôi thụt lùi rồi co giò chạy biến.
Không biết bùa phép có di truyền không mà tự đó tôi đâm nhớ Hạnh, nhớ hoài đôi bờ vai tròn lẳng rung bần bật mỗi khi Hạnh khóc, nhớ hoài đôi mắt to tròn lúc nào cũng ngơ ngơ ngác ngác. Hạnh tình như cũng đã. Một bận tôi đau, không dong trâu lên đồi được, vừa sâm sẩm tối đã thấy Hạnh thập thò ngoài bờ dậu, vẫy tôi ra, trao cho chùm dủ dẻ vàng ươm chín mọng.

Tôi hỏi:
-Mẹ Hạnh có bùa yêu phải không?

Hạnh gật.
– Nó như thế nào?
– Không biết. Nghe nói nó dẹt dẹt như cái lá, trong như mắt mèo. Mẹ không cho Hạnh biết.
Tôi không tin rằng Hạnh không biết, nên mỗi bận ngồi bên Hạnh, mắt cứ nhìn trô trố, cố tìm xem nơi nào trên người Hạnh dẹt dẹt như cái lá, trong như mắt mèo không.
Thấy tôi quanh quẩn hoài với mấy cái bùa yêu, Hạnh mách:
-Nghe mẹ với chú Thanh hay nói chuyện gì mà miếu cô Châu. Hay mẹ dấu bùa yêu sau núi, chổ miếu cô Châu ấy.
Chuyện cô Châu là một bi tình. Đẹp gái, hát hay, múa giỏi. Trai làng mê lắm. Ác nghiệt, cô lại mê anh thợ may đã có vợ. Bị bắt ghen, cô Châu ốm ba tháng, buồn đến da xanh cổ cao. Cô thắt cổ chết trên đồi chổ miếu hoang, thề bắt tất cả những đàn ông đã có vợ làm chồng.
mieu
Một buổi trưa trên đồi tôi đưa Hạnh lại chổ miếu cô Châu. Ngôi miếu hoang tàn không nhang khói lại càng nhuốm màu thê lương. Lom khom tìm hoài, đủ thứ đá lắm hình thù màu sắc mà không có cái nào trong trong dẹt dẹt cho ra vẻ bùa yêu. Mệt quá, ngồi nghỉ. Hạnh tựa vào tôi thiếp đi tự lúc nào không rõ.Nhìn Hạnh bầu má hồng hồng, mi mắt dài lim dim, nỡ nào mà khách sáo. Tôi tìm được bùa yêu trong túi áo của Hạnh.

III. Đoạn kết

Huyền thoại hồi ấu thơ tôi giữ mãi, mà huyền thoại thì không thật bao giờ.
Tôi nhảy xổm từ đồng cỏ vào văn chương trà rượu rồi sa đà mê mãi. Lá bùa yêu rơi rồi đâu đó ở kí ức xa xăm. Một hôm nghe tin Hạnh có chồng, đâu đã dăm năm.
Ngày Hạnh chết, tôi không về viếng đưa được. Thằng Hùng, đứa si Hạnh một đời đến giờ vẫn chưa lấy nổi vợ, kể với tôi:
-Mày đi học, nghe nói léng phéng với mấy đứa thị thành phải không? Hạnh đòi mụ Hoàng bí quyết bùa yêu, mụ giận tát cho mấy cái. Hạnh ức bỏ đi Nam làm thợ nhuộm, bắt chồng dắt về nhà. Hạnh mang thai, cứ lang thang quanh quẩn bên miếu cô Châu, ai cũng cho là điềm gỡ. Rồi sinh khó, mẹ mất, con mất.
Có người bảo “ đời cha ăn mặn đời con khác nước”, mụ Hoàng bắt nhiều gã trẻ, con mụ trả nợ thay cho mụ.
Có người bảo: Hạnh có bầu mà không cử, cứ quanh quẩn hoài chổ hoang quạnh, bị cô Châu vọc.
Lại có người bảo cái nghề thợ nhuộm độc hại, cái khó bó cái đời, tội nghiệp!
Hùng bảo tôi:
– Sao mày đớn thế? Hạnh chết mà không về đưa linh nó, tao biết nó chết uất vì mày.
Rồi lại bảo:
– Thôi cũng được. Giá mày lớn xớn đi đưa khóc đểu, dễ chừng tao thịt mày quá.
Tôi biết Hùng nói thật.

Rock
Hạnh ơi! Cô Châu ơi! Mụ Hoàng ơi! Bùa yêu là mấy tội, mà hồng nhan lại mấy người. Thề có đất trời, tôi chưa tìm được bùa yêu.
Nếu có thì tôi cũng thuốc tôi luôn, để tôi biết si tình, yêu Hạnh một đời mà không so đo hơn thiệt.
Tôi chỉ nghe bùa yêu là tội lỗi.
Mà chừ mới thấm thía không mang được chút ngải yêu trong tim người mới lại càng tội lỗi.
Tôi đi rửa mặt, để có một quyết định sạch sẽ, mai tôi sẽ về thăm miếu cô Châu. Rồi về nhà mẹ Hoàng, viếng Hạnh.

Nguyễn Tấn Ái.

Hãy Để Yêu Thương Nâng Bước Bạn

Cầu mong bạn tìm được sự bình yên
Trong một thế giới mà không phải bạn luôn thấu hiểu
Cầu mong sao nỗi đau bạn cảm nhận
SerenityVà những xung đột bạn trải nghiệm
Cho bạn sức mạnh trên đường đời
Để đối mặt với tai ương
Bằng lạc quan và dũng khí
Hãy biết rằng quanh đây
Luôn có những người chờ đón bạn
Bằng yêu thương và thông cảm
Ngay cả khi bạn cô đơn nhất

Cầu mong bạn khám phá đủ
Những điều tốt đẹp ở tha nhân
Đề có thể tin vào một thế giới an bình
Cầu mong cho một lời nhân ái
và một cái ôm vỗ về
full of love
Một nụ cười ấm áp
là của bạn cho từng ngày trong đời
Và cầu mong sao những tặng vât này
Được bạn cho đi đồng thời đón nhận
Hãy nhớ rằng
nắng ấm của ngày lên
sau những đêm trường giông bão
Hãy dạy yêu thương cho những ai thù ghét
Và hãy để thương yêu nâng bước bạn vào đời

Cầu mong cho lời dạy của người bạn ngưỡng mộ
Trở thành lời hay bạn luôn dùng đến
Hãy nhớ rằng những tâm hồn bạn lay động
Và những trái tim làm rung động lòng mình
Đều thuộc về bạn

Dù những cuộc gặp ít hơn lòng ta mong mõi
Cầu mong sao bạn không quá si mê tiền tài vật chất
Để biết tôn thờ tài sản vô giá là lòng tốt trong tim ta
Hãy biết tìm thời gian của từng ngày
cảm nhận được cái đẹp và tình yêu
trong thế giới quanh bạn

Hãy nhớ mỗi con người đều có những khả năng bất tận
Nhưng mỗi chúng ta khác nhau theo cách riêng
Cái bạn thiếu về phương diện này
Biết đâu là đền bù nhiều hơn cho kẻ khác
Cái bạn thiếu hôm nay
Biết đâu là sức mạnh của bạn ngày mai
Cầu mong bạn nhìn thấy tương lai
tràn đầy triển vọng
love embracedHãy biết nhìn nhận mọi điều như những trải nghiệm quý báu
Cầu mong bạn tìm được nội lực
Để xác định chân giá trị của chính mình
Mà không lệ thuộc vào phán đoán của một ai khác
Về những thành qủa của bạn
Cầu mong bạn luôn cảm thấy được yêu thương

Huỳnh Huệ dịch

LET LOVE EMBRACE YOU

May you find serenity and tranquility
in a world you may not always understand.
May the pain you have known
and the conflict you have experienced
give you the strength to walk through life
facing each new situation
with optimism and courage.
Always know that there are those
whose love and understanding
will always be there
even when you feel most alone.

May you discover enough goodness in others
to believe in a world of peace.
May a kind word, a reassuring touch,
a warm smile, be yours every day of your life,
and may you give these gifts as well as receive them.
Remember the sunshine when the storm seems unending.
Teach love to those who know hate,
and let that love embrace you as you go into the world.
Tranquility_
May the teaching of those you admire
become part of you,
so that you may call upon them.
Remember, those whose lives you have touched
and who have touched yours are always a part of you,
even if the encounters were less
than you would have wished.

May you not become too concerned
with material matters, but instead place
immeasurable value on the goodness in your heart.
Find time in each day to see the beauty
and love in the world around you.
Realize that each person has limitless abilities,
but each of us is different in our own way.
What you may feel you lack in one regard
may be more than compensated for in another.
What you feel you lack in the present
may become one of your strengths in the future.
cam_on_doi
May you see your future
as one filled with promise and possibility.
Learn to view everything
as a worthwhile experience.

May you find enough inner strength
to determine your own worth by yourself,
and not be dependent on another’s judgements
of your accomplishments.
May you always feel loved.


Sandra Sturtz Hauss

Thứ sáu, ngày 2 tháng 10 năm 2009

Bài hôm nay:

Hit The Road Jack, Nhạc Xanh, Video, Văn Hóa, anh Nguyễn Minh Hiển.

Lá Thu, Danh Ngôn, song ngữ, chị Phạm Kiêm Yến.

Tình Bạn Chân Chính, Danh Ngôn, song ngữ, chị Thảo Uyên.

Áo Xanh, Thơ, Chuyện Uyên Ương, chị Tôn Nữ Ngọc Hoa.

Cảm Ơn Đời, Thơ, anh Hồng Phúc.

Trung Thu và Tôi, Văn, Văn Hóa, Chuyện Phố, chị Nguyễn Thanh Mai.

Người Dân Làng và Người Đàn Ông Hạnh Phúc, Trà Đàm, Văn Hóa, song ngữ, chị Hoàng Khánh Hòa.

Thể Hiện Tình Yêu, Trà Đàm, Chuyện Uyên Ương, Kỹ năng sống, chị Huỳnh Huệ.
.
Tin sáng quốc tế, chị Kiêm Yến tóm tắt và nối links.

Diễu binh hoành tráng trong lễ mừng quốc khánh Trung Quốc. Từng đoàn xe bọc thép hùng dũng lăn bánh qua quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh hôm nay, trong lễ diễu binh kỷ niệm 60 năm ngày quốc khánh Trung Quốc.

Số người chết vì động đất Indonesia có thể lên tới hàng nghìn. Nhân viên cứu hộ đang vật lộn trong mưa lớn để tìm kiếm người mắc kẹt dưới những đống đổ nát sau trận động đất kinh hoàng ở tỉnh Sumatra. Số người thiệt mạng có thể tới hàng nghìn.

Blogger nhí “khuynh đảo” thế giới mạng. (Dân trí) – Một trong số những tiếng nói có sức ảnh hưởng nhất trên mạng Internet thuộc về các blogger có độ tuổi rất trẻ. Những blogger tuổi teen đã “phát minh” ra vô vàn thế giới mới – thế giới của sự tưởng tượng khác xa với thế giới của người lớn…

Tổng thống Hàn Quốc muốn có quân đội mạnh. Tổng thống Lee Myung-bak hôm nay phát biểu rằng Hàn Quốc cần củng cố lực lượng quốc phòng để đối phó với mối đe dọa hạt nhân từ Triều Tiên, cho dù hiện có nhiều động thái hòa giải giữa hai miền.

Triều Tiên: Đề xuất hạt nhân của Hàn Quốc là “lố bịch”. (Dân trí) – Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên KCNA đã bác bỏ đề xuất của Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak về một thỏa thuận mới nhằm chấm dứt chương trình hạt nhân để đổi lấy gói viện trợ khổng lồ mà ông Lee gọi là cơ hội cuối cùng cho Bình Nhưỡng.

Mỹ rút nhiều quân khỏi Iraq. Theo hãng tin AP, tướng Ray Odierno – Chỉ huy lực lượng Mỹ tại Iraq – hôm qua cho biết Washington sẽ tăng cường việc rút quân về nước.

IMF: Kinh tế toàn cầu đang mở rộng. Quỹ tiền tệ Quốc tế (IMF) cho hay, kinh tế toàn cầu đang mở rộng trở lại và tình hình tài chính đã được cải thiện đáng kể.

Peru: cựu tổng thống Fujimori nhận án tù thứ tư. TTO – Ngày 30-9, Tòa án tối cao Peru đã tuyên cựu tổng thống Alberto Fujimori 6 năm tù giam do tội hối lộ, nghe lén điện thoại các nhà báo, nghị sĩ đối lập và các doanh nhân.

Tin sáng quốc nội, chị Kiêm Yến tóm tắt và nối links.

Hội An trong nước lũ. (Dân trí) – Dù mưa đã tạnh, gió cũng thôi thét gào nhưng dòng sông Hoài vẫn cuồn cuộn đổ, nhấn chìm khu phố cổ Hội An. Nhưng cũng từ trong lũ, người ta lại thấy sức sống muôn đời nơi phố cổ. …

Một loạt thiên tai trong 24 giờ – Sự trùng hợp bất thường? (Dân trí) – 4 trận bão nhiệt đới, 2 trận động đất mạnh kèm theo sóng thần, tất cả đều xảy ra ở quanh khu vực Tây Thái Bình Dương và Nam Á chỉ trong vòng có 24 giờ. Vậy chúng có liên quan đến nhau?

Thiếu tá quân đội bị lũ nhấn chìm khi cứu dân. (Dân trí) – Trên đường cứu giúp bà con gặp nạn trong nước lũ, Thiếu tá Lê Văn Phượng bị lật úp cùng chiếc canô. Giữa dòng nước hung bạo, đồng đội và nhân dân đành bất lực nhìn anh bị nước lũ nuốt chửng.

Cuộc thoát chết thần kỳ giữa biển Đông. “Sóng biển dâng cao gần chục mét gíáng thẳng vào con tàu như một tay búa. Gió quật vào mặt, mắt mũi tối sầm. Chúng tôi phải tự cột mình vào với nhau rồi buộc chặt vào thân tàu.”, thuyền trưởng Nguyễn Văn Lộc kể về 3 ngày đêm chống chọi với bão tố.

UNESCO công nhận Quan họ Bắc Ninh là di sản nhân loại. (Dân trí) – Tại Abu Dhabi, vào lúc 19h55 ngày 30/9 giờ Việt Nam, Quan họ Bắc Ninh được Ủy ban Liên Chính phủ Công ước UNESCO Bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể long trọng công bố là Di sản Văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại.

Hàng nghìn mẹ sám hối với những em bé không thể chào đời. Nước mắt hòa trong tiếng kệ lời kinh, sáng nay, hàng nghìn ông bố bà mẹ đã có mặt tại chùa Từ Quang, huyện Bình Chánh, TP HCM, trong lễ tạ lỗi với những đứa con mà vì một lý do nào đó, chúng đã không thể chào đời.

Đội đặc nhiệm chống khủng bố. Sau khẩu lệnh của sĩ quan chỉ huy, từng chiến sĩ nhanh chóng tản ra vây quanh tòa nhà cao tầng, người thì bám vào ống nước, người thì dùng sào tre bật mình vào tường rồi leo lên…

Chủ tịch Tập đoàn Than Khoáng sản từ chức. Ngày 30/9, ông Đoàn Văn Kiển, Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Tập đoàn Công nghiệp Than và khoáng sản Việt Nam (TKV) đã có đơn từ chức gửi Thủ tướng.

Bài hôm trước >>>

Chúc các bạn một ngày tươi hồng !

🙂 🙂 🙂 🙂 🙂

Đọt Chuối Non

Cây bút nhỏ

mẹ teresa Tôi là cây bút nhỏ trong bàn tay cầm bút của Thượng đế, người đang gửi cho thế giới lá thư tình yêu.

Phạm Kiêm Yến dịch

.

I am a little pencil in the hand of a writing God who is sending a love letter to the world.

.                                                                                      .~Mother Teresa

Phật thuyết giảng về tình yêu

uyên 1Đá hỏi: Con đang nghĩ xem nên lấy người con yêu làm vợ hay tìm một ai đó yêu con làm vợ?
-Phật cười:Ta nghĩ câu trả lời thực ra nằm trong lòng của con. Con hãy thử nghĩ mà xem, trong những năm gần đây, người làm con vì tình yêu mà chết đi sống lại bao nhiêu lần, người làm con cảm nhận được sự phong phú của cuộc sống, người làm con không ngừng tiến lên phía trước là ai? Là người mà con yêu hay đó là người yêu con?
-Đá cũng cười: Nhưng các bạn của con đều khuyên con nên lấy người con gái nào đó yêu con làm vợ.
-Phật đáp: Nếu đúng thật là như vậy, thì cuộc đời của con có vất vả cũng không vì một mục đích nào hết. Ta biết thói quen của con là không ngừng hoàn thiện bản thân trong quá trình theo đuổi tình yêu. Giờ nếu con không theo đuổi người mình yêu nữa, thì con cũng không có cơ hội để hoàn thiện bản thân nữa đâu.
-Đá đáp lại lờit: Nếu như con đã chinh phục được người mà con yêu rồi thì sao? liệu có thể….
-Phật nói: Vì đó là người mà con yêu nhất, nên nếu làm người đó được hạnh phúc và vui vẻ thì đó là điều mà con sẽ cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mình. Cho nên, để người mà con yêu được hạnh phúc và đầy đủ hơn con sẽ càng ngày càng chăm chỉ hơn. Hạnh phúc và niềm vui là không có giới hạn, do đó sự chăm chỉ của con cũng là không có giới hạn, không bao giờ bị chặn lại cả.
-Đá đáp lời: Vậy thì con sẽ sống rất khổ?
-Phật nói: Đã bao nhiêu năm rồi, con có thấy con khổ không?
-Đá lắc lắc đầu và cười…

.
uyên 5-Đá hỏi: Nếu đã vậy, thì con có nên đối xử tốt một chút với người con gái yêu con không?
-Phật lắc đầu và trả lời: Liệu con có cần sự thương hại từ người con gái mà con yêu không?
-Đá cười tủm: Con nghĩ là con không cần.
-Phật nói: Con hãy nói lý do của con đi.
-Đá trả lời: Về tình yêu con có những yêu cầu hơi nghiêm khắc, con không muốn trong tình yêu của mình tồn tại sự đồng tình và thương hại, con muốn tình yêu mà cô ấy giành cho con xuất phát từ trái tim cô ấy. Mặc dù đồng tình, thương xót, khoan dung và nhường nhịn cũng là một hình thức yêu, những thứ tình cảm đó cũng đem lại cảm giác hạnh phúc, nhưng đối với con đó lại là điều mà con rất kỵ. Nếu trong tình yêu của cô ấy có tồn tại những tình cảm như vậy thì con thà chấp nhận việc cô ấy bỏ mặc con hoặc trực tiếp từ trối con hơn. Vì tình cảm thường theo vết chân thời gian sẽ càng ngày càng sâu đậm, và tuyệt vọng thường đến với ta một cách thực tế hơn là hy vọng, đau vì tuyệt vọng thường chỉ trong một thời gian nhất định còn đau vì hy vọng thì thường là vô hạn.
-Phật cười và nói: Tốt lắm, vậy là con đã nói đúng đáp án của ta rồi đấy.

.

uyên 9 -Đá hỏi: Tại sao trước đây khi yêu người con gái đầu tiên con luôn cảm thấy cô ấy là đẹp nhất trong mắt mình, vậy mà bây giờ khi yêu người con gái thứ hai này con lại thường xuyên phát hiện có rất nhiều người con gái khác còn đẹp hơn cả cô ấy?
-Phật hỏi: Con có chắc rằng con yêu cô ấy không? Và trên thế gian này con là người yêu cô ấy nhiều nhất không?
-Đá không chút ngần ngại gì liền đáp: Tất nhiên rồi ạ.
Phật nói: Ta chúc mừng con. Tình yêu của con dành cho cô ấy là tình yêu đã trưởng thành, lý trí, chân thành và sâu sắc rồi.
-Đá có vẻ kinh ngạc: Dạ?
-Phật liền nói: Con có thể yêu cô ấy nhiều đến vậy ngay cả khi con biết sự thực cô ấy không phải là người đẹp nhất trên thế gian này. Vậy là tình yêu của con đã vượt qua những bề mặt vật chất và cũng vượt qua cả năm tháng…Con đã yêu cả con người của cô ấy, chủ yếu là yêu tấm lòng có một không hai mà cô ấy giành cho con.
-Đá liền đáp lại: Thật vậy, con yêu sự thuần khiết và lương thiện của cô ấy, thương cái tính trẻ con của cô ấy..
-Phật và Đá cùng cười

Kiều Tố Uyên dịch từ Trung Văn

Vẻ Đẹp Ẩn Dấu

When young, I always wished to travel around the world. For me, the world outside Vietnam was so interesting. European countries with ancient, fascinating beauties. Developed countries with skyscrapers, streets with queues of people walking in a hurry and never- ending street lights .

Even the countries so close to us such as Malaysia, Singapore or Thailand have also emerged with full of appeal and novelty in advertisement clips: a Malaysia with Truly Asia, a Unique Singapore or an Amazing Thailand. Compared to them, I felt my city and my country so poor and narrow.

Hidden charm1

So walking out and meeting some foreign travelers to Vietnam, I once didn’t understand what made them so delighted and elated. It is likely that the tourism authority was as puzzled as me because our country’s tourist slogan was just a superficial invitation for a long time.

On journey to Thailand, I went into a bookstall in Bangkok to find a Lonely Planet. Knowing that I came from Vietnam, the owner shouted: “Your country’s so nice! I had a tour throughout Vietnam. The landscapes are so beautiful that they seem unbelievable.” I said he exaggerated, but he insisted: “Like Pattaya or Phuket, our famous coastal cities! They can’t be so charming as Nha Trang or your central beaches. We just… advertise better than you!”

Walking out of the bookstall, a Canadian guy named John asked me the way because he thought me to be Thai. When I told him I was Vietnamese, he burst into tears: “I have a very close friend living in Hanoi. A wonderful city. Before coming to Hanoi, I lived in India, where everyone is strict anmd it’s hard to make acquaintances. But Vietnam’s so different. I had the best friends there!”

Hidden Charm 2

Coming home, I start looking at my city and my country with different views. I find my German friend absolutely reasonable to be determined to come to live in Viet nam and learn Vietnamese from his love for the sidewalk’s refreshment shops, where anyone can drop by and greet one another like close, long-lasting acquaintances. I appreciate the road with a deep blue color of the sky and the sea along Hue down to Hoi An, and the way back to my hometown with immense green grass on the both sides.

Sometimes we have to go somewhere far to find out a close affection and a “hidden charm”. And I am determined to explore my country first, so that I can share “homeland inspiration” with my international friends.

Translated from Vietnamese into English by Quan Jun

VẺ ĐẸP ẨN DẤU
by Le Na
Source : Hoahoctro Newspaper

Hidden Charm 3 TN

Khi còn nhỏ, tôi luôn mong muốn được đi du lịch khắp thế giới. Với tôi thế giới bên kia biên giới thật hấp dẫn. Những quốc gia châu Âu với vẻ đẹp cổ kính, quyến rũ. Những đất nước phát triển với nhà chọc trời, những con phố với dòng người đi bộ hối hả và những ngọn đèn đường không bao giờ tắt.

Ngay cả những quốc gia rất gần chúng ta thôi là Malaysia, Singapore hay Thái Lan cũng hiện ra đầy mới mẻ hấp dẫn trong những thước phim quảng cáo: một Malaysia “Á Châu thực sự”, “Độc Đáo Singapore”, “Ngạc Nhiên Thái Lan”… So sánh với họ, tôi cảm thấy thành phố của mình, đất nước của mình thật nghèo nàn và chật hẹp…

Vậy nên khi ra đường, gặp những người nước ngoài đến du lịch, tôi đã từng không hiểu nổi điều gì khiến họ trông vui thích và hồ hởi đến thế. Có lẽ cũng đã từng lúng túng như tôi, mà cả một thơi gian dài slogan của nước mình chỉ là một lời mời hời hợt.

Trong chuyến đi Thái Lan, tôi bước vào một hiệu sách tại Băng Kốk để tìm một cuốn Lonely Planet. Ông chủ tiệm sách biết rằng tôi đến từ Việt Nam liền reo lên: “Đất nước các bạn thật đẹp! Tôi đã có chuyến du lịch xuyên Việt. Phong cảnh đẹp không thể tưởng tượng được”. Tôi nói rằng ông đã quá lời, nhưng ông quả quyết: “Như Pattaya, hay Phuket những thành phố biển nổi tiếng của chúng tôi nhé! Không thể đẹp như Nha Trang hay vùng biển miền Trung của các bạn được đâu. Chúng tôi chỉ… quảng bá tốt hơn các bạn mà thôi!”
Hidden Charm 4

Bước ra khỏi hiệu sách, một anh bạn người Canada tên là John hỏi đường vì ngỡ rằng tôi là người Thái Lan. Khi biết tôi là người Việt Nam, John vỡ òa: “Tôi có một người bạn rất thân sống ở Hà Nội. Một thành phố tuyệt vời. Trước khi đến Hà Nội, tôi đã ở Ấn Độ, ở đó moi người có vẻ khó tính và khó làm quen lắm. Nhưng Việt Nam thì khác hẳn. Tôi đã có những người bạn tốt nhất ở đó!”

Trở về, tôi bắt đầu nhìn thành phố mình, đất nước mình với một góc nhìn khác. Tôi nhận ra rằng hoàn toàn… có lý khi anh bạn người Đức của tôi quyết tâm sang Việt Nam sống, học tiếng Việt bắt đầu từ tình yêu với những quán nước vỉa hè – nơi ai cũng có thể tấp vào và chào hỏi nhau như những người quen biết từ lâu. Tôi trân trọng con đường chạy dọc từ Huế vào Hội An xanh biếc biển trời, con đường về quê hai bên là những triền cỏ xanh thênh thang.

Đôi khi chúng ta phải đi xa để nhận ra một tình yêu gần gụi, một “vẻ đẹp ẩn dấu”. Và tôi quyết định phải khám phá đất nước mình trước đã, để còn chia sẻ “cảm hứng quê hương” với bạn bè thế giới nữa chứ!