Tag Archives: Thơ

Thi sĩ Nguyễn Nguyên Bảy: Người trọn đời mang “cây Thánh giá Thi ca”

Nhà thơ NNB qua nét vẽ của nhà thơ-họa sĩ Trần Nhương 

Nhà thơ, nhà Đại sư Phong Thủy NGUYỄN NGUYÊN BẢY, người Anh kết nghĩa yêu quý, người Bạn vong niên kính mến của chúng tôi đã rời cõi Tạm tại bang Texas, Hoa Kỳ vào lúc 5h sáng ngày 28/12 năm 2022…

Ông đã gửi mảnh xương tàn nơi tha hương nhưng hồn lại quẩn quanh về cố quốc yêu dấu – nơi có biết bao bạn đọc và bạn thơ yêu quý ông, từng bao ngày tháng qua mong chờ ông hồi phục sức khỏe để trở lại quê nhà… 

Ông là người đã Sống, đã Viết, và Ra đi như sự Tiên nghiệm của ông lúc sinh thời về cây hương giản dị trên Ban thờ Tổ tiên: 

Continue reading Thi sĩ Nguyễn Nguyên Bảy: Người trọn đời mang “cây Thánh giá Thi ca”

Mừng 20/11 Quốc tế Hiến chương Nhà giáo

Ngày 20/11 Ngày Quốc tế Hiến chương các Nhà giáo, Hồng Phúc xin kính chúc quý Thầy Cô thật nhiều niềm vui và hạnh phúc vì những thành quả mình gieo trồng cho thế hệ tương lai.

TÂM TÌNH HỌC TRÒ

“Nhất tự vi sư
Bán tự vi sư”

Trò xin bày tỏ tâm tư
Tình Thầy Cô giáo đầy dư tháng ngày
Lặng thầm chắp cánh phượng bay
Cho mùa hạ cuối chia tay sân trường. Continue reading Mừng 20/11 Quốc tế Hiến chương Nhà giáo

Bài ca đón mặt trời

Bài ca đón mặt trời

Điểu hòa song tấu giữa tinh khôi
Hạnh phúc bài ca đón mặt trời
Bờ bãi tan sương vầng nhật rọi
Làng quê tỉnh giấc ánh hồng soi
Ruộng đồng bản nhạc lời xinh đẹp
Sông núi phối cùng nhịp thắm tươi
Tôi bạn lẽ nào không cất giọng
Gởi lòng gởi trí áng mây trôi.

12.10.2017

Đàm Duy Hân

Les Contemplations (translated poetry)

Chào các bạn,

Bài thơ ngắn này là phần mở đầu của tập thơ Les Contemplations của Victor Hugo (1802-1885), văn hào Pháp. Mình dịch đoạn này sang tiếng Anh và tiếng Việt, chia sẻ với các bạn.

Mến,

Hoành

CONTEMPLATIONS

Un jour je vis, debout au bord des flots motivants,  

Passer, gonflant ses voiles,
Un rapide navire enveloppé de vents,  

De vagues et d’étoiles;  

Et j’entendis, penché sur
Tabîme des cieux
Que l’autre abîme touche,

Me parler à l’oreille une voix dont mes yeux
Ne voyaient pas la bouche: 

“Poëte, tu fais bien! Poëte au triste front,

Tu rêves près des ondes,
Et tu tires des mers bien des choses qui sont  

Sous les vagues profondes!  

La mer, c’est le Seigneur, que, misère ou bonheur.
Tout destin montre et nomme;  

Le vent, c’est le Seigneur; L’astre, c’est le Seigneur;
Le navire, c’est l’homme.”      

Victor Hugo, Juin 1839.
CONTEMPLATIONS      

One day I live, standing at the edge of the motivating waves,  

Pass, swelling her sails,
A swift ship wrapped in winds,  

In waves and in stars;  

And I heard, leaning on
Abyss of heavens
That the other abyss touches,

Whisper in my ear a voice my eyes
Did not see the mouth:  

“Poet, you are doing well!
Poet with the sad front,  

You dream near the waves,
And you draw from the seas many things which are  

Under the deep waves!  

The sea, that’s the Lord, whether, misery or happiness.
All destiny shows and names;  

The wind, that’s the Lord; The star, that’s the Lord;
The ship, that’s the man.” 

Victor Hugo, June 1839
(Translated by TĐH, Sept. 19, 2022)
SUY TƯ      

Một ngày tôi sống, đứng bên bờ những lượn sóng xúi giục,  

Đi qua, buồm căng phồng,
Một chiếc tàu nhanh gói trọn trong gió,  

Trong sóng và trong sao;  

Và tôi nghe, đứng bên rìa
Vực thẳm của thiên đàng
Mà vực thẳm kia sờ đến, 

Thầm thì bên tai tôi giọng nói mà mắt tôi Không thấy miệng:  

“Thi nhân, bạn đang làm tốt!
Này thi nhân với khuôn mặt buồn,  

Bạn mơ bên những con sóng,
Và bạn kéo lên từ biển nhiều thứ

Dưới những lọn sóng sâu!  

Biển, đó là Chúa, dù, khổ đau hay hạnh phúc.
Mọi số phận đều phơi bày và gọi tên;  

Gió, đó là Chúa;
Sao, đó là Chúa;
Con tàu, đó là người.”  

Victor Hugo 1839
(TĐH dịch Sept. 19, 2022)

Opposite Riverbanks (translated poetry)

Chào các bạn,

Bà xã mình đang chuẩn bị ngâm thơ và hát bài nhạc phổ bài thơ Đôi Bờ của Quang Dũng cho buổi trình diễn ở Washington DC, nhờ mình dịch bài thơ sang tiếng Anh để giới thiệu với khán giả Mỹ.

Mình chia sẻ bài dịch với các bạn yêu tiếng Anh. Continue reading Opposite Riverbanks (translated poetry)

Nguyễn Trãi: Côn Sơn Ca (TĐH dịch)

Ảnh: Côn Sơn, Hải Dương, ngày nay

Côn Sơn ca

Côn Sơn suối (1)
Réo rắt lành lạnh
Ta ngỡ tiếng đàn
Côn Sơn đá
Mưa sạch rêu, xanh phiến
Ta ngỡ chiếu tiệc
Vách núi đầy thông
Vạn dặm biếc trùng trùng
Ta như ngừng thở
Trúc giữa rừng
Nghìn mẫu in lục biếc
Ta như ca vang bên nớ
Hỏi bạn sao chẳng quay về
Nửa đời bụi đất dài cùm gông
Vạn chuông, chín đỉnh, phải thế không?
Nước lã cơm rau đủ phận
Bạn chẳng thấy Đổng Trác vàng đầy một ụ?
Nguyên Tái hồ tiêu tám trăm bồn? (3)
Lại chẳng thấy Bá Di Thúc Tề (4)
Thú Dương thà chết không ăn thóc?
Hiền ngu hai loại chẳng như nhau
Nhưng tất cả đều tìm ham muốn
Người sống trăm năm
Rốt cuộc là cây cỏ
Vui buồn lo sướng tới và đi
Một tươi một héo thay nhau tiếp
Cồn lớn nhà hoa cũng thế thôi
Chết rồi ai vinh và ai nhục?
Người đời nếu còn bọn Sào Do (5)
Khuyên họ nghe khúc ca ta trong núi

(TĐH dịch
September 13, 2021)
 
Chú thích của người dịch:
(1) Côn Sơn: Một ngọn núi ở xã Chí Ngại, huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương. Thắng cảnh đẹp. Ngày nay có khu du lịch Côn Sơn.
(2) Đổng Trác (132-192): Tướng quân phiệt và gian thần nhà Đông Hán, đầu thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc.
(3) Nguyên Tái (?-777): Tể tướng thời nhà Đường ở Trung quốc, gian xảo và tham lam. Cuối cùng bị vua bắt và hành quyết.
(4) Bá Di Thúc Tề: Thúc Tề là con trai thứ ba của Á Vi – vua nước Cô Trúc thời vua Trụ nhà Thương. Vua cha muốn lập ông lên nối nghiệp. Sau khi cha mất, Thúc Tề nhường lại ngôi vua cho anh cả là Bá Di nhưng Bá Di không nhận, bỏ trốn đi nơi khác. Thúc Tề thấy Bá Di bỏ khỏi nước Cô Trúc cũng đi theo.
Nghe tin Tây Bá Cơ Xương là người trọng đãi hiền sĩ, anh em Thúc Tề tìm đến. Nhưng khi đến nơi thì Cơ Xương đã qua đời, con là Cơ Phát lên thay, mang quân đánh vua Trụ tàn bạo. Bá Di cùng em đến trước ngựa của Cơ Phát can ngăn. Cơ Phát lên ngôi thiên tử, lập ra nhà Chu, tức là Chu Vũ Vương. Các chư hầu đều tôn thờ nhà Chu.
Riêng Bá Di và Thúc Tề xấu hổ về việc đã can ngăn vua Chu diệt bạo chúa, bèn cùng nhau thề không ăn thóc nhà Chu. Bá Di và Thúc Tề lên núi Thú Dương, hái rau vi ăn qua bữa. Rau vi không thể nuôi sống được, cuối cùng ông và Thúc Tề đều chết đói tại núi Thú Dương.
(5) Sào Do: Sào Phủ và Hứa Do, theo truyền thuyết, sóng vào đời vua Nghiêu ở Trung quốc.
Hứa Do được tiếng là người hiền, vua Nghiêu vời vào để truyền ngôi.
Hứa Do từ chối, cười mà về rồi ra suối rửa tai.
Khi đó, Sào Phủ mới dắt trâu tới suối uống nước, thấy Hứa Do rửa tai, bèn hỏi tại sao.
Hứa Do trả lời: “Ông Nghiêu đòi tôi, biểu tôi thì làm vua.”
Sào Phủ bèn dắt trâu bỏ lên trên dòng nước cho uống.
Hứa Do hỏi tại sao, Sào Phủ đáp: “Anh rửa tai anh xuống đó tôi sợ trâu tôi uống nhằm.”
Sào Phủ lại nói:
“Anh đi đâu cho người ta biết vua mà muốn nhường ngôi vua cho anh, ấy là tại bụng anh vẫn còn danh lợi.”
_________ Continue reading Nguyễn Trãi: Côn Sơn Ca (TĐH dịch)

Khóc lên trong yếu đuối của bạn

Cry Out in Your Weakness

A dragon was pulling a bear into its terrible mouth.

A courageous man went and rescued the bear.
There are such helpers in the world, who rush to save anyone who cries out. 

Like Mercy itself,
they run toward the screaming.
And they can’t be bought off.

If you were to ask one of those, “Why did you come so quickly?” 

He or she would say, “Because I heard your helplessness.”

Where lowland is, that’s where water goes. All medicine wants is pain to cure.
And don’t just ask for one mercy.

Let them flood in. Let the sky open under your feet.
Take the cotton out of your ears, the cotton of consolations, so you can hear the sphere-music. . .

Give your weakness to One Who Helps.

Crying out loud and weeping are great resources.

A nursing mother, all she does
is wait to hear her child.
Just a little beginning-whimper,
and she’s there.
God created the child, that is, your wanting, so that it might cry out, so that milk might come.
Cry out! Don’t be stolid and silent with your pain. Lament! And let the milk of Loving flow into you.

The hard rain and wind
are ways the cloud has
to take care of us.
Be patient.
Respond to every call
that excites your spirit.
Ignore those that make you fearful
and sad, that degrade you
back toward disease and death. 

(Rumi)
Khóc lên trong yếu đuối của bạn 

Con rồng đang nuốt chửng con gấu vào cổ họng gớm ghiếc.

Một người can đảm chạy đến cứu gấu.
Có những người như thế trên thế gian hối hả cứu giúp bất kỳ ai kêu khóc. 

Như chính Nhân Từ,
họ chạy về hướng tiếng thét.
Họ chẳng thể bị mua chuộc.

Nếu bạn hỏi một người trong số họ, “Sao chị tới nhanh vậy?” 

Chị sẽ nói, “Vì mình nghe tiếng tuyệt vọng của em.”


Nước chảy xuống chỗ trũng. Thuốc chỉ muốn chữa bệnh. 
Và đừng xin chỉ một thương xót.

Hãy để chúng ập vào. Hãy để trời mở dưới chân bạn.
Hãy gỡ bông gòn ra khỏi tai bạn, bông gòn ủi an, để bạn có thể nghe âm nhạc vũ trụ…

Hãy trao yếu đuối của bạn cho Người Cứu Giúp.

Kêu gào và than khóc là nguồn lực lớn.

Mẹ nuôi con bú,
chỉ chờ nghe con.
Chỉ chớm o oe,
là mẹ có mặt.  
Thượng Đế tạo em bé, chính là, ước muốn của bạn, để nó kêu khóc, hầu sữa sẽ đến.
Hãy kêu khóc! Đừng đờ đẫn và lặng im với nỗi đau. Khóc than! Và để sữa Tình yêu chảy vào bạn.

Mưa lớn gió to
là cách mây mù
chăm sóc ta.
Kiên nhẫn.
Đáp lại mọi tiếng gọi
gợi hứng tinh thần bạn
Lờ những thứ làm bạn sợ
và buồn, khiến bạn hèn kém
thu về với bệnh tật và cái chết.

(ĐTH dịch)

Nỗi buồn xa xứ

Mai An Nguyễn Anh Tuấn

Đêm Noel Hà Nội, bỗng nhớ tới người bạn thân làm nghề viết đang sống ở Canada, và thốt nhiên nhớ lại một bài thơ nghẹn nước mắt của nhà thơ Hoàng Hưng đã nói hộ tâm trạng của bao nhà văn lưu vong đang mong chờ bàn tay hòa hợp thực sự ở trong nước… Tôi không dám bình thơ của thầy Hoàng Hưng, chỉ xin được chép lại để tặng bạn tôi.

AMERICA
III – Gửi Nguyễn Đỗ

“Ta là ai trên xứ sở này?
Vì sao ta tới đây? Ta tìm gì? Ta muốn gì?” Continue reading Nỗi buồn xa xứ

Chỉ là hơi thở

Chỉ là hơi thở

Không Kitô, không Do Thái, không Hồi, không Ấn, không
Phật, Sufi, hay Thiền. Không là bất cứ tôn giáo nào

hay hệ thống văn hóa nào. Tôi không từ phương Đông
không từ phương Tây, không từ đại dương không phải trên trời

không từ đất, không thiên nhiên, không thanh khiết,
không tạo thành từ nguyên tố nào. Tôi không hiện hữu, Continue reading Chỉ là hơi thở