Category Archives: Thơ

Nhớ ơn thầy cô


“Trọng Thầy. Mới được làm Thầy”
Người xưa đã dạy. Người nay ghi lòng.
Tình Thầy, Cô giáo thắm nồng
Chắt chiu ngày tháng. Vun trồng tuổi thơ.
Thầy, Cô chắp cánh ước mơ
Cho trò bay tới. Bến bờ tương lai.
Thầy như vầng Nhật ban mai
Cô là vầng Nguyệt. Đêm dài chiếu soi.
Con thuyền bể học mãi trôi
Đến ngày cặp bến. Lòng thôi mong chờ.
Tình Thầy Cô sáng chẳng mờ
Trò luôn ghi khắc. Bao giờ dám quên.

Hồng Phúc

Trong Mắt Bạn – Bài thơ Không Đề

Chào các bạn,

Hôm nay mình giới thiệu với các bạn một bài thơ “cây nhà lá vườn” mà một ông bạn già người Mỹ tặng mình nhé. Bài thơ không có tên 🙂

Vào năm 2006, mình ở thành phố Burlington tiểu bang Vermont và chơi với ông Hank cùng xóm. Ông Hank đã gần 60 tuổi khi đó. Ông rất tốt, hiểu biết rộng và cực kỳ tâm lý vì ông cũng đã từng làm nghề tư vấn tâm lý.


Khả năng lắng nghe của ông tuyệt vời. Ông gần như không phản ứng lại ý kiến của mình bao giờ, dù rằng mình hồi đó khá nóng tính và tìm đủ mọi cách để “aggressive”, xông xáo trong quá trình khám phá bản thân mình, học kỹ năng A, B, C… Mình hồi đó cũng chỉ trích nhiều thứ của người Mỹ, như nhà thờ nói chuyện chán và tẻ nhạt, Mỹ đi gây sự với thế giới…. Ông tuy là người theo đạo nhưng chẳng phản ứng lại và đồng ý như vậy. Khả năng kiên nhẫn của ông rất tuyệt. Bây giờ nghĩ lại mình thấy rất cảm phục ông.

Một lần mình gửi cho ông bài thơ “The Guy in the Glass” của Dale Wimbrow mà chị Huệ đã có dịp giới thiệu với các bạn trên ĐCN. Bài thơ nói về bản tính trung thực. Ông trả lời lại bằng một bài thơ tặng cho mình sau đây. 🙂

Qua thời gian mình đọc đi đọc lại và thấy rất thích bài thơ. Một người bạn không định kiến như một tấm gương vậy, giúp mình nhìn thấy bản ngã thật của mình 🙂 Nhìn lại, bài thơ đánh dấu một giai đoạn trưởng thành tâm lý của mình.

Xin chia sẻ với các bạn dưới đây.

Chúc các bạn một ngày tĩnh tâm,

Hiển.

.

Có quá nhiều bụi trên gương,

Quá nhiều vết xước trong tấm kính.

Lưng bạc bị hoen ố,

và méo mó.

Ở đâu tôi có thể thấy được một thoáng của

cái tôi hoài ẩn hiện nhưng trung thực?

.

Mẹ, cha, chồng, vợ:

đầy kỳ vọng cho tôi thực hiện.

Những mô tả công việc, những định nghĩa sứ mệnh

cho con người mới-và-cải-tiến của tôi, nhưng không

một phản ánh tư duy chính xác nào

.

Nhưng trong đôi mắt vô tư của một người bạn

trong giây lát, tôi thấy tôi là ai

và biết tôi có thể trở thành ai

    Cho Hiển
    11-09-06

.

So much dust on the mirror,
so many scratches in the glass.
The silvered backing is tarnished
and distorts.
Where do I catch a glimpse of
my elusive but authentic self?

Mother, father, husband, wife:
full of expectations for me to fulfill.
Job descriptions, mission statements
for new and improved me, but no accurate
reflection is to be found.

But in a friend’s disinterested eyes,
for a moment, I see who I am
and know who I can become.

    For Hien
    11-09-06

Happy Teacher’s Day

Wishing you all a very joyful and happy Teacher’s Day!

With love

Nguyển Đình Chung
Daklak ‘Teachers Training College
.

A teacher
Takes a hand……
Opens a mind……….
And touches a heart.
You are one such teacher for me!
Thanks for being there!
Happy Teacher’s Day!

Teachers that live to teach…..
And Create kids
That love to learn
Thanks for your support!
Happy Teacher’s Day!

A teacher
Is like a candle
Which lights others
In consuming itself.
Happy Teacher’s Day!

Teachers help us
To learn from yesterday,
Live for today and
Hope for tomorrow.
You have taught us all of this!
Happy Teacher’s Day!

The most extraordinary thing
About a really good teacher
Is that he or she transcends
Accepted educational methods.
Happy Teacher’s Day!

.

    bài dịch của em Dương Ngọc Anh
    lớp 10 chuyên Toán trường Nguyễn Du Daklak

Một người cô
Nắm lấy bàn tay
Mở rộng suy nghĩ và cảm giác
Và chạm tới một trái tim
Và cô là một người như vậy đối với em
Cảm ơn vì đã ở đó!
Chúc mừng ngày của thầy cô!

Thầy cô người mà sống để dạy…
Và tạo ra những đứa trẻ
Người mà yêu để học
Cảm ơn cho sự ủng hộ của cô!
Chúc mừng ngày của thầy cô!

Một người cô
Chỉ như một ngọn nến
Thắp sáng cho những thứ khác
Bằng việc tiêu phí chính mình
Chúc mừng ngày của thầy cô!

Thầy cô giúp chúng ta
Học từ hôm qua
Sống vì hôm nay
Hi vọng cho ngày mai
Cô đã dạy cho chúng em tất cả những điều đó
Chúc mừng ngày của thầy cô!

Điều phi thường nhất
Về một giáo viên thật sự rất tốt
Là việc thầy hay cô vượt hơn
Những phương thức giáo dục được chấp nhận
Chúc mừng ngày của thầy cô!

.

    Bản dich của Lê Thị Kim Chi

môt ngươi thầy
Dẫn dắt em
Mở ra tri thức
Và ở bên em
Thây đúng là một người thầy của em
Cảm ơn vì thầy đã ở đây
Chúc mừng ngày nhà giáo

Những người thầy sống để dạy
Và tao ra những đứa trẻ
Mà yêu thương để dạy dỗ
Cảm ơn vì sự đóng góp của thầy
Chúc mừng ngày nhà giáo

Một thầy giáo
Cũng như một ngọn nến
Thắp sáng cho những học trò
Khi tự đốt nó

Những người thầy đã giúp đỡ chúng em
Học tập từ quá khứ
Sống cho hiện tại và
Hi vọng cho tương lai
Thầy đã dạy cho chúng em tất cả những điều này
Chúc mừng ngày nhà giáo

Điều đặc biệt nhất
Về một người thầy đích thực
Là thầy ấy hay cô ấy hơn cả
Đảm nhận những cách thức dạy dỗ
Chúc mừng ngày nhà giáo

.

Lê thị kim chi

Tại sao chúa lại tạo ra người thầy

Khi chúa tạo ra người thầy
Ngài đã ban cho ta những người bạn
Để giúp ta hiểu ra thế giới này
Và nhận thức một cách sâu sắc nhất
Vẻ đẹp và điều kì diệu
của mọi thứ chúng ta thấy
và trở thành một người tốt hơn
qua mỗi điều khám phá
khi chúa tạo ra người thầy
Ngài đã ban cho ta những người dẫn đường
chỉ cho ta cách để lớn lên
từ đó ta có thể lựa chọn
cách sống và thay đổi
cái sai thành cái đúng
tạo ra những con đường để ta đi
học cách để sống mạnh mẽ
tại sao chúa tạo ra người thầy
bằng sự thận trọng và nhân từ của Ngài
giúp ta học cách tạo nên thế giới của riêng mình
một nơi công bằng và tốt đep hơn

    Tường Vy
    Lớp 10 Chuyên Hóa
    Trường Nguyễn Du Daklak

.

Why God Made Teachers

    By Kevin William Huff


When God created teachers,
He gave us special friends
To help us understand His world
And truly comprehend
The beauty and the wonder
Of everything we see,
And become a better person
With each discovery.

When God created teachers,
He gave us special guides
To show us ways in which to grow
So we can all decide
How to live and how to do
What’s right instead of wrong,
To lead us so that we can lead
And learn how to be strong.

Why God created teachers,
In His wisdom and His grace,
Was to help us learn to make our world
A better, wiser place.

.

Trái tim nhà giáo

Như các bạn tôi chọn ngành sư phạm
Vì tôi yêu những đôi mắt ngây thơ
Long lanh sáng tròn xoe tinh nghịch
Nét xinh tươi ngoan ngoãn vô tư

    ***

Như các bạn tôi một lòng tâm huyết
Đưa các em vững bước đi lên
Bằng khối óc, bằng trái tim nhà giáo
Bằng tấm lòng yêu trẻ đến vô cùng

    ***

Trang giáo án tôi làm người họa sĩ
Vẽ con đường các cháu đến tương lai
Của đất nước hòa bình độc lập
Mang trái tim nhân hậu an bình

    ***

Có người bảo làm nghề nhà giáo
Như lái đò đưa khách sang sông
Bến trống vắng người lái đò hiu quạnh
Sang sông rồi khách sẽ đi xa

    ***

Ta không ngại vì trong nền văn hóa
Chúng ta là những chiến sĩ tiên phong
Dù hy sinh thầm lặng
Hay gặp muôn vạn những khó khăn

    ***

Ta không ngại vì ta là nhà giáo
Niềm tự hào nhà giáo Việt Nam

Minh Tâm

Làm Cô Giáo Thật Khó

    Viết theo bài thơ của nhà thơ Trần Quốc Toàn

Vâng

Khó

Làm cô giáo thật khó

Bởi màu son không thể quá hường

Không thể mặt chiếc áo sờn nhàu nếp

Không thể nhiều điều …Cả với người thương*

Mà bạn ạ

Còn khó hơn thế nữa

Bởi bây giờ mọi trật tự đảo tung

Cái xấu hiện rõ hơn trên tấm gương cuộc sống

Bài học nhân văn sức thuyết phục giảm dần

Vây chung quanh không ít chuyện buồn

Cô không thể mang vào lớp học

Nét ưu tư ánh nhìn ủ dột

Các em ngỡ ngàng

Giờ học còn đâu!

Khó làm sao là nhóm lửa ước mơ

Nhen hy vọng trong tâm hồn thơ trẻ

Không ít lần nước mắt rơi lặng lẽ

Bất lực thấy mình đơn độc biết bao

Không mong là thần tượng vời cao

Không mong nhận về danh xưng hư huyễn

Chỉ một điều cô giáo hằng tâm niệm

Chăm mầm uốn cây

Sao khó quá bạn ơi

Tôn Nữ Ngọc Hoa

(*) Ý của nhà thơ Trần Quốc Toàn

Đóa Hồng Của Cô

“Cô ơi,
Cô đã dùng tim mình để thắp sáng trái tim em,
dùng tình yêu để dạy em biết cách yêu thương,
có cô em cảm thấy thế giới này thật ấm áp….”

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin gửi đến tất cả các thầy các cô, đặc biệt là chị Huệ, anh Ái, mama của em, và mama của Khánh Hòa nữa nhỉ, lời chúc tốt đẹp nhất. Kính chúc thầy cô cùng gia đình sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt trong lĩnh vực giảng dạy nghiên cứu.

Trong ngày đặc biệt này em xin phép cả nhà cho em được thử sức mình trong lĩnh vực thơ văn , em nghĩ là nó không được hay và đúng luật nhưng chủ yếu là để mọi người cùng vui thôi ạ. Bài thơ có tựa đề “Đóa hồng của cô”, sau đây em xin được mời cả nhà cùng thưởng thức:
.

Đóa hồng của cô

Bạn dâng lên một đóa hoa,
Tôi dâng lên một đóa hoa,
Chúng ta cùng tết thành một bó hoa lớn,
Để dâng tặng người cô thân yêu.
Cô là người gieo hạt giống,
Mồ hôi của cô là nguồn nước cho những mầm non.
Mắt của cô sáng như những vì sao
Giọng hát của cô như dòng suối nhỏ,
Đem lại niềm vui cho tất cả mọi người.
Dù cho chúng ta có đi xa đến đâu
Sẽ mãi ghi nhớ tình thương của cô,
Dù cho chúng ta có đi xa đến đâu
Vẫn mãi ghi nhớ lời dạy của cô.
Dù cho chúng ta có đi xa đến đâu,
Vẫn mãi ghi nhớ mình là một đóa hồng của cô.
…..

Trong ngày đặc biệt này em mong được nhìn thấy nụ cười của mẹ, chị Huệ, anh Ái rất nhiều.

Kiều Tố Uyên

Nhặt

Nhặt một cánh phượng rơi

Nhớ hoài thời đi học

Nhặt một ánh mắt cười

Nhớ nhỏ bạn đã xa

Nhặt chút nắng vàng tươi

Nhớ sân trường rộn rã

Nhặt một giọt mưa buồn

Nhớ cái lạnh mùa đông

Nhặt nỗi nhớ mênh mông

Nhớ trường xưa yêu dấu

Nhặt một tiếng giảng bài

Nhớ bóng dáng thầy xưa

Nhặt một buổi ban trưa

Tiếng ve sầu li biệt

Sao cái gì cũng nhặt

Vì ta lỡ đánh rơi

Ngày xưa trôi qua rồi

Bất chợt nay thật nhớ!

Đột nhiên ta bỡ ngỡ

Đã xa rồi trường xưa.

Hà Thị Thùy Duyên

Trước Tượng Nữ Thần Khuyết Tật


Hỡi pho tượng để muôn đời chiêm ngưỡng
Từ ngàn xưa nàng tuyệt thế giai nhân
Hay nỗi lòng người nghệ sĩ bâng khuâng
Đã đánh cắp bớt phần thân vô giá?
Cảm ơn người với thân trần để lõa
Vẫn tinh khôi trang trọng cao vời
Lặng lẽ chi sao không nở nụ cười
Mà kiêu hãnh trái tim ngời nhân thế!
Giữa thanh thiên người không hề e lệ
Vẫn từ tâm như Thánh nữ Đồng Trinh
Đứng trước nàng dù không thuộc câu kinh
Xin lẩm nhẩm tôn vinh người thiên cổ!

* Pho tượng nữ thần khuyết tật ở cổ viện Chăm Đà Nẵng

Đinh Đức Dược

Nhớ


Nhớ ơi ! ta cất vào đây
Cố quên đi những chuỗi ngày xa xưa.
Song lòng cuộn những cơn mưa
Qua miền ký ức vẫn chừa trời riêng.

Đâu còn tuổi mộng thần tiên
Mà sao nhớ vẫn triền miên hởi người.
Mấy ai không nợ cuộc đời
Gửi hồn vào gió trao lời yêu thương .
Hãy quên ..Đừng nhớ…Vấn vương ..!


Thân tặng những người hay quên


Hồng Phúc

Time

Tomorrow,
It seems so far
I still can’t approach.

Yesterday,
It has just elapsed
No way to hold back.

And Today,
It is so close
I need a hideaway.
Tomorrow, Today, Yesterday
The endless flow of time in
which I stay.
I always yearn to escape
Flying t’wards an otherworldly, timeless place.

Quan Jun

Không Đề

Chào các bạn,

Bài thơ này của Ngô Thế Oanh thực là sáng tạo trong cách viết, làm cho những tư tưởng và tình cảm thật quen thuộc bỗng thức dậy trong ta như một đợt triều mới, dâng nhẹ ngập lòng.

Bài này và bản dich tiếng Anh của mình đã đăng trong tạp chí văn học Illuminations năm 2001.

Xin giới thiệu với các bạn.

Hoành
.

.

Không Đề

Tôi vẫn thầm mong được gặp lại tháng năm
tinh khiết những đóa hoa màu trắng
mở nhè nhẹ trên lòng tôi yên tĩnh
mùa hạ ấy xa rồi mùa hạ ấy xa rồi

em đi bên tôi mơ hồ thoáng nét cười
vòm long não trong xanh màu ngọc bích
giá tôi có thể quên giá mà quên được

biết làm sao để đừng nhớ về em

và tôi đi chầm chậm dọc Hương Giang
trời trong suốt dòng sông trong suốt

Huế đẹp đến tưởng chừng không có thực
bao nhiêu người đã yêu đã hạnh phúc khổ đau

mùa hạ ấy xa rồi bây giờ em ở nơi đâu
thành phố rộng đường tôi không thuộc hết
hoa vẫn trắng những cánh màu tinh khiết

mùa hạ ấy xa mùa hạ ấy xa rồi…

Ngô Thế Oanh 5/1985
(Tình Bạn Tình Yêu Thơ
Nhà XBGD, Hà Nội 1987)

.

Untitled

I’ve been longing to see again the years and months
pure white flowers
gently opened on my quiet heart

that summer is far that summer is already far

you walked by me vaguely smiling fleetingly
the camphor foliage green the color of jade
if I could forget if it could be forgotten

what to do not to think of you

and I walk slowly by Huong River
the sky’s transparent the river’s transparent

Hue’s so beautiful as to seem unreal
how many have loved have rejoiced and have been pained

that summer is already far where are you now
the city’s so large I don’t know all the streets
the flowers still white the petals’ color of purity

that summer is far that summer is already far…

TĐH translated July 29, 1998 (March 5, 2000)

Trái Tim Hai Mươi

Rất có thể
Một hôm
Sau những giờ bận rộn
Tự ngắm mình em sửng sốt nhận ra
Còn đâu nữa
Mất bao giờ chẳng rõ
Nét trẻ trung thon thả mặn mà
dep
Chỉ còn chăng trong ký ức nhiều người
Mái tóc mướt dài đôi môi phượng đỏ
Và ánh mắt như gom tất cả
Sáng trong bỡ ngỡ hiền hòa

Em sẽ buồn
Sẽ hối tiếc khát khao
Khi đối diện tuổi hồng người khác
Rất có thể em thầm lặng khóc
Trước dấu vết tháng năm một sớm soi gương

Nhưng làm sao em hỡi
Làm sao đừng
Làm sao níu thanh xuân ở lại
Qui luật muôn đời: hoa đâu tươi mãi
Thời tôi qua
Thời em tới
Lại qua

Xin cứ yên lòng em nhé. Dẫu sao
Cuộc sống vốn công bằng ( Em rồi sẽ hiểu )
Ai sống hết lòng
Ai yêu tha thiết
Trái tim luôn nồng nhiệt thưở hai mươi.

Tôn Nữ Ngọc Hoa

Đất Khát Mưa

Gió thốc cơn mang nỗi sầu của lá
Đất cựa mình nghe rát bỏng tim đau
Đất nứt nẻ hay lòng người cằn cỗi
Tự hỏi vì sao: Đất bỗng khát mưa giông.

chopmua

Cơn thịnh nộ, Đất hoá thành giông Bụi
Khô khốc lòng ai, chảy mãi chẳng thành dòng
Trời đánh đố vung đũa thần oan nghiệt
Rỉ máu hồn ai, Sét đập phá điên cuồng.

Đất đâu biết hồn Mưa chảy lệ
Mang cuồng si giấu nhẹm nỗi tơ lòng
Mưa gào thét cũng vẫy cơn hoang dại
Khóc lòng mình ôm Đất chưa nghìn thu

Nỗi suy tư ào ào dòng thác đổ.
Gió vùng vẫy, giẫy giụa thành bão tố
Lá uốn mình ép nát cả trời xanh
Mưa trốn chạy khát cơn tình vụng dại

rain1Chợt ôm Đất, thấy lòng mình tan chảy
Mưa bên Đất giấc nồng say êm ả
Đôi môi thơm Người mơ chốn bình yên
Trong giấc mơ Người thấy gì nơi ấy?

Có thấy ta kẻ hát khúc dại khờ
Mưa biết không có một kẻ ngu ngơ
Vẫn luôn khát luôn đợi ngày Mưa đến
Để được yêu, được hát khúc xuân nồng.

Phan Nguyên
Quế Sơn