Chiều nay khi hoàng hôn buông xuống, tôi lăn xe ra sân ngồi mải mê ngắm sao trời, vầng trăng khuyết đầu tháng nhô lên. Chợt những kỉ niệm tuổi thơ lại ùa về trong trái tim tôi.
Quê hương tôi có cánh đồng thẳng cánh cò bay, có biển xanh dạt dào sóng vỗ, có hoa đào, hoa bưởi, hoa xoan, … mỗi mùa xuân về thi nhau nở khoe sắc, hoa nào cũng đẹp, nhưng tôi yêu thích nhất là hoa xoan. Hồi còn bé mỗi khi đi học về tôi rủ mấy đứa bạn cùng xóm lấy từng sợi chỉ nhỏ xâu thành từng vòng, bọn chúng cười khúc khích từng đứa, từng đứa đeo vào cổ, trông lóng lánh như kim cương như để xua đi cái giá lạnh của mùa đông, nghe tiếng chim kêu rả rích như để báo hiệu xuân đến rồi lại đi. Continue reading Một chút hoài niệm →