Chào các bạn,
Trong năm học Nk 2014 – 2015, bốn mươi em học sinh Lưu trú cấp III có ba em học sinh gia đình mất bố: Em Lyna học sinh lớp Mười hai, em Pie và em Tơrixely học sinh lớp Mười.
Chiều nay trong giờ lao động của nhà Lưu trú, mình chỉ cho em Tơrixely cắt tỉa lá những cây thần tài trong vườn, vừa làm vừa hỏi chuyện gia đình em Tơrixely. Mặc dầu trong một lần mình đến thăm gia đình bố mẹ Vớt ở thôn Hai, qua lời mẹ Vớt kể mình cũng đã biết phần nào hoàn cảnh gia đình của em Tơrixely, vậy mà hôm nay nghe em Tơrixely kể lại mình vẫn không tránh khỏi chạnh lòng.
Em Tơrixely trong giờ lao động khác hẳn với em Tơrixely trong bàn cơm. Trong bàn cơm, em Tơrixely ngồi im lặng dùng cơm không nói năng gì! Thoạt đầu mình nghĩ có lẽ sẽ khó gợi chuyện nhưng khi mình hỏi chuyên, em Tơrixely đã rất vui vẻ, cởi mở tâm sự:
– “Mình lớn nhất trong gia đình, sau mình có sáu người em. Khi bố Tơrixely mất, mẹ Tơrixely đang mang thai bảy tháng không thể làm nhiều được, em trai kế mười ba tuổi không mang nổi bình phun thuốc nên mình làm. Chưa làm bao giờ nên không có kinh nghiệm đã để thuốc trừ sâu ngấm ướt áo quần làm mình bị xỉu. Sau lần đó, em trai của chị Lương ở trong nhà Lưu trú của mình đã chỉ cho mình cách phun thuốc sâu. Bây giờ mình đã biết cũng như biết cách đề phòng không để bị xỉu nữa.
Trước đây bố Tơrixely còn sống, bố Tơrixely không để cho mình phải làm những việc đó, cũng không để đứa em trai mười ba tuổi lái xe công nông. Tất cả những việc nặng bố Tơrixely đều im lặng làm tất cả. Bố Tơrixely rất ít nói.”
– “Yăh nghe ông ngoại Đê nói bố Tơrixely là người không bình thường, sao bố Tơrixely cũng làm việc giỏi như vậy à?”
– “Bố Tơrixely của mình lâu lắm mới bị không bình thường một lần. Mỗi lần bị khoảng một tuần. Cả tuần đó bố Tơrixely không nói lời nào, chỉ im lặng đi lang thang, sau đó tự khỏi.
Mình rất nhớ bố Tơrixely. Khi bố Tơrixely còn sống, chị em mình không phải làm việc nặng, bố Tơrixely làm tất cả, không phải như bây giờ chị em mình phải đi phun thuốc trừ sâu cho ruộng lúa, cho rãy cà-phê tận trên đồi!
Và một điều làm mình rất nhớ bố Tơrixely nữa đó là: Khi có bố Tơrixely, không khi nào gia đình mình hết tiền. Mình không biết bố Tơrixely đã đi làm những gì nhưng khi chị em mình xin tiền, bao giờ bố Tơrixely cũng có để cho và còn có tiền để dành dụm. Mình là chị lớn trong gia đình nên bố Tơrixely cất tiền ở đâu cũng cho mình và mẹ Tơrixely biết, cho nên lúc nào trong gia đình có bao nhiêu tiền mình đều biết. Trước khi bố Tơrixely mất, gia đình mình còn hai mươi triệu đồng, nhưng bố Tơrixely mất mới được bảy tháng, bây giờ gia đình mình không còn đồng nào! Càng nghĩ mình càng thấy nhớ thương bố Tơrixely. Mình luôn mong sao có lại những ngày còn bố Tơrixely trong gia đình!”
Nghe những bộc bạch tâm sự của em Tơrixely, mình cảm nhận thấm thía câu ca dao thuộc nằm lòng thuở nhỏ: “Con không cha như nhà không nóc!”
Matta Xuân Lành
Vậy thì hay lắm đó Yăh. Thế nào em Tơrixely cũng vui nhiều vì được Yăh quan tâm khích lệ. Xin Chúa luôn ban phước lành xuống Yăh và các em.
LikeLike
Dear Chị Hai
Em cảm ơn chị Hai đã chia sẻ và nguyện cầu cho em Tơrixely. Em Tơrixely là một học sinh rất ngoan trong nhà Lưu trú của em, em định đến ngày Sơ kết Học Kỳ I và Mừng Xuân Ất Mùi 2015 em sẽ trao tặng phần thưởng hạnh kiểm của nhà Lưu trú cho em Tơrixely (Một chiếc đồng hồ đeo tay điện tử nữ)
Chắc là em Tơrixely sẽ rất vui sẽ được khích lệ nhiều dù chỉ là món quà nhỏ.
Em chúc chị Hai luôn hạnh phúc và an lành.
Em M Lành
LikeLike
Tội và thương em Tơrixely quá Yăh à. Chị cầu nguyện cho em sớm được bình an.
LikeLike