Đệ tử và thiền sư đang đi bộ xuyên qua rừng. Người đệ tử bối rối vì thực tế tâm trí anh đang chộn rộn.
Anh hỏi thầy: “Tại sao tâm trí của hầu hết chúng ta đều không ngừng nghỉ, và chỉ rất ít người mới có tâm trí tĩnh lặng? Chúng ta có thể làm gì để giữ tĩnh lặng cho tâm trí?”
Thiền sư nhìn đệ tử, mỉm cười và nói:
“Ta sẽ kể cho con nghe một câu chuyện. Một con voi đang hái lá từ một cây xanh. Một con ruồi nhỏ tới và bay vo vo gần tai con voi. Con voi phe phẩy đôi tai dài để quạt con ruồi đi. Con ruồi bay đi và lại bay tới . Con voi lại phẩy nó đi lần nữa.
Điều này lặp lại nhiều lần. Sau đó, con voi hỏi con ruồi:
– Tại sao anh không nghỉ và mãi làm ồn thế? Tại sao anh không đứng yên một lúc?
Con ruồi trả lời:
– Tôi bị thu hút bởi tất cả những gì mà tôi nhìn thấy, nghe thấy và ngửi thấy. Cả 5 giác quan và mọi thứ xảy ra xung quanh tôi đều kéo tôi liên tục ở tất cả mọi hướng và tôi không thể nào chống cự lại chúng. Thế bí mật của anh là gì vậy? Làm như thế nào mà anh luôn điềm tĩnh và tĩnh lặng đến như vậy?
Con voi ngừng ăn và trả lời:
– Cả 5 giác quan đều không cai quản sự chú ý của tôi. Tôi kiểm soát sự chú ý của mình và có thể hướng nó tới bất cứ nơi nào tôi muốn. Điều này giúp tôi chìm đắm vào bất kỳ điều gì tôi làm và do đó giữ cho đầu óc tôi luôn tập trung và tĩnh lặng. Giờ thì tôi đang ăn và tôi hoàn toàn chìm đắm vào việc ăn. Theo cách này, tôi có thể thưởng thức món ăn của tôi và nhai tốt hơn. Tôi kiểm soát sự chú ý của tôi, chứ không bị kiểm soát ngược lại. Chính điều này giúp tôi được tĩnh lặng.”
Nghe những lời này, mắt người đệ tử mở to và một nụ cười hiện lên gương mặt anh. Anh nhìn thiền sư và nói:
– Con hiểu rồi! Tâm trí con sẽ luôn không yên nếu con để cả 5 giác quan và mọi thứ trong thế giới xung quanh kiểm soát của tâm trí. Mặt khác, nếu con điều khiển 5 giác quan của con, có thể bỏ qua những ấn tượng của cảm giác, thì tâm trí con sẽ trở nên tĩnh lặng, và con sẽ có thể bỏ qua trạng thái xung động.
– “Đúng thế!” Thiền sư trả lời:
“Tâm trí luôn xung động và nó đi đến bất kỳ nơi nào con chú ý. Kiểm soát sự chú ý, thì con kiểm soát được tâm trí.”
(Phạm Thu Hương dịch)
The Elephant and the Fly
By Remez Sasson
A disciple and his teacher were walking through the forest. The disciple was disturbed by the fact that his mind was in constant unrest.
He asked his teacher: “Why most people’s minds are restless, and only a few possess a calm mind? What can one do to still the mind?”
The teacher looked at the disciple, smiled and said:
“I will tell you a story. An elephant was standing and picking leaves from a tree. A small fly came, flying and buzzing near his ear. The elephant waved it away with his long ears. Then the fly came again, and the elephant waved it away once more.
This was repeated several times. Then the elephant asked the fly:
– Why are you so restless and noisy? Why can’t you stay for a while in one place?
The fly answered:
– I am attracted to whatever I see, hear or smell. My five senses, and everything that happens around me, pull me constantly in all directions, and I cannot resist them. What is your secret? How can you stay so calm and still?
The elephant stopped eating and said:
– My five senses do not rule my attention. I am in control of my attention, and I can direct it wherever I want. This helps me to get immersed in whatever I do, and therefore, keep my mind focused and calm. Now that I am eating, I am completely immersed in eating. In this way, I can enjoy my food and chew it better. I control my attention, and not the other way around, and this helps me stay peaceful.”
Upon hearing these words, the disciple’s eyes opened wide, and a smile appeared on his face. He looked at his teacher and said:
– “I understand! My mind will be in constant unrest, if my five senses, and whatever is happening in the world around me are in control of it. On the other hand, if I am in command of my five senses, able to disregard sense impressions, my mind would become calm, and I will be able to disregard its restlessness.”
– “Yes, that’s right,” answered the teacher.
“The mind is restless and goes wherever the attention is. Control your attention, and you control your mind.”
Hi Phong,
Phong không hiểu là vì Phong chưa tập ”tĩnh lặng ” chăng ? Một cơ hội ngàn vàng cho Phong ,theo mình là thế ,chúc Phong luyện tâm đến độ tĩnh lặng,đến nỗi có thể nghe thấy bất cứ chuyển động nào ,mọi tế bào đều tỉnh giác trong mọi hòan cảnh ,lúc ấy nhớ chia sẻ cho chúng mình nhé,hihi
LikeLike
Mình k hiểu con voi đã “tập trung và tĩnh lặng”, hoàn toàn “tập trung vào việc ăn” sao còn nghe thấy con muỗi đến???
LikeLike
Cảm ơn anh huanito và anh Thảo!
Nhờ anh Hoành chỉnh sửa mà bài này mới rõ ý như vậy đấy. 🙂
@ anh Thảo: Em cũng thích 4 chữ “vững chãi thảnh thơi” ấy.
LikeLike
“Tâm trí luôn xung động và nó đi đến bất kỳ nơi nào con chú ý. Kiểm soát sự chú ý, thì con kiểm soát được tâm trí”. Cảm ơn bạn Phạm Thu Hương đã chuyển đến mọi người lời dạy của thiền sư.
Vận dụng lời dạy nầy, mỗi khi gặp phải điều bất như ý, mình sẽ thực tập không chú ý hay bị dính mắc vào điều bất như ý đó nữa, mà sẽ chú ý vào thái độ nội tâm của mình, có đang tĩnh lặng, có đang vững chãi thảnh thơi ?
Mình thích 4 chữ “vững chãi thảnh thơi” mà thiền sư Nhất Hạnh hay dùng, dù là mình chưa được vững chãi thảnh thơi.
Một cao thủ võ lâm thì luôn vững chãi thảnh thơi trước đối phương. Một hành giả luyện tâm thượng thừa thì luôn vững chãi thảnh thơi trước các ngọn gió đời khen chê, vinh nhục, sướng khổ, được mất…
LikeLike
Nice story. thanks Thu Hương for meaningful story. this is a good way to practice “tĩnh lặng”
LikeLike