Làm thế nào để tự tin ?

Chào các bạn,

Hôm nay vẫn còn đầu năm dương lịch và lại sắp đến đầu năm âm lịch, mình muốn nói với các bạn một điều quan trọng cho tất cả mọi người, trừ người đã đạt đạo—Tự tin.

Chúng ta nói rất nhiều về tự tin, nhưng sự thực là nếu bạn cả đời học cứ đứng giữa lớp hoặc gần cuối lớp, cứ bị bố mẹ mắng là dốt, thầy cô xử với bạn như là người xoàng xỉnh trong đời, hy vọng vào được các trường chuyên rất thấp, thì rất khó cho các bạn có tự tin. Dễ tự tin hơn nếu ta luôn luôn nằm trong số 10 học sinh giỏi nhất lớp.

Và nếu bạn đã ra đời lập gia đình có con cái, nếu bạn cứ phải lo chạy cơm hàng ngày thì mười năm sau có lẽ bạn cũng chẳng còn tự tin nào còn sót lại.

Tự tin nói dễ hơn làm.

Nhưng nếu bạn không tự tin thì chẳng làm nên tích sự gì mấy ở đời. Cho nên dù thế nào đi nữa thì bạn cũng phải và cũng nên học tự tin.

• Trước hết, chúng ta phải biết một vài điều thông thường mà người ta hay nhầm lẫn là thiếu tự tin:

    1. Nếu bạn gặp cọp mà chạy, đó không phải là thiếu tự tin. Đó chỉ là biết ta biết cọp.

    2. Nếu bạn chạy xe cẩn thận vì sợ đụng xe, đó không phải là thiếu tự tin. Đó là chỉ là biết tôn trọng đời sống của mình và của người khác.

    3. Nếu bạn bị bắt nói tiếng Anh giữa lớp thì bạn đổ mồ hôi hột, lắp bắp không ra lời, đó không phải là thiếu tự tin. Đó có nghĩa là bạn chưa hề quen nói tiếng Anh trước đám đông.

    4. Nếu bạn không dám cầm con giun thì đó không là vì bạn thiếu tự tin, và chỉ vì bạn từ bé đến lớn sợ giun.

Tự tin thường đồng nghĩa với không sợ, nhưng thật ra mỗi người chúng ta có hàng trăm thứ để sợ–sợ bệnh, sợ chết, sợ tai nạn, sợ đụng xe, sợ cọp, sợ rắn, sợ sâu róm, sợ ma, sợ thua cuộc…

Sợ không ăn nhập gì đến tự tin cả. Sợ thường khi lại là yếu tố để làm cho ta sống cẩn thận trong đời—lái xe cẩn thận, ăn uống vệ sinh, không đi vào nơi nguy hiểm…

Chỉ khi nào cái sợ quá mạnh mẽ, quá phi lý so với đa số người chung quanh, thì lúc đó ta có vấn đề–như là sợ tai nạn đến nỗi không bao giờ dám qua đường. Lúc đó bạn phải tìm cách chiến thắng nỗi sợ đó. Có thể bạn cần gặp các chuyên gia tâm lý để giải quyết vấn đề. Nhưng thông thường thì mỗi chúng ta có nhiều điều để sợ, và sợ cũng có thể là một điều khỏe mạnh cho tâm thức và cơ thể chúng ta, nếu không quá đáng.

• Chúng ta có thể có tự tin về một loại vấn đề, như toán học, nhưng rất thiếu tự tin về một loại vấn đề khác, như là rủ một bạn khác phái đi uống cà phê.

Đây là chuyện thường. Đừng quá quan tâm. Chỉ cần rủ vài cô (hay vài anh) đi chơi vài lần, dù là vừa rủ vừa run lẩy bẩy, thì ta cũng sẽ quen đi được một chút.

• Điều quan trọng bạn nên chú ý là quan tâm đến điểm mạnh của mình. Nếu bạn học cả đời chỉ cứ trung bình, nhưng bạn mê nhạc, đàn hay, hát giỏi, thì có thể là sau này bạn thành nhạc sĩ nổi tiếng. Đừng quá quan tâm vào các môn mình yếu trong trường và run, hãy tập trung vào phát triển tài năng âm nhạc của mình.

Nên nhớ, mỗi người chỉ có một hai điểm mạnh nhưng vài trăm điểm yếu, ai cũng vậy. Đừng mất tự tin vì vài trăm điểm yếu của mình; hãy tự tin vào một hai điểm mạnh của mình.

Giáo dục mọi cấp, từ tiểu học lên hết đại học, chỉ nhắm vào một số môn mà các nhà giáo dục cho là quan trọng cho học sinh sinh viên. Rất nhiều môn không có trong các chương trình giáo dục, như hội họa, âm nhạc, võ thuật, khiêu vũ, nhiếp ảnh, buôn bán, lái xe, lái tàu, làm bánh, nấu ăn… Người ta ở đời chỉ cần rất giỏi một môn là thành công—nhất nghệ tinh nhất thân vinh—dù đó là môn nấu ăn hay môn vi tính.

Hãy khám phá ra điều gì mình say mê, giỏi, và cứ tập trung năng lực vào đó. Hãng Cola Cola chỉ có thể tập trung năng lực vào Coke chứ không thể kiêm nhiệm vi tính, xây dựng, thời trang…

• Điều quan trọng thứ hai bạn cần ghi nhớ là Marie Curie và chồng của bà đã phải làm cả hàng nghìn thí nghiệm trước khi khám phá ra X-ray. Edison phải tốn cả nghìn thí nghiệm trước khi tìm ra điện lực và bóng đèn điện… Cho nên nếu bạn thích nhạc và tìm ban nhạc để chơi và mới bị chỉ 30 ban nhạc từ chối, thì chưa đến 100 lần mà !

Tóm lại, để có tự tin bạn phải nhớ :

    — Đừng sợ là bạn rất trung bình từ trong lớp ra đến ngoài đường, vì trường học là một thước đo rất tồi về thành công ở đời.

    — Đừng sợ là bạn có quá nhiều điều để sợ. Ai cũng vậy.

    — Đừng sợ là bạn có hàng trăm cái yếu. Ai cũng vậy.

    — Hãy tìm ra điểm mạnh của bạn (thường là cái mà bạn say mê và giỏi). Ai cũng chỉ có một hai điểm mạnh mà thôi. Rồi tập trung năng lực vào điểm mạnh của bạn. Nhất nghệ tinh nhất thân vinh.

    — Kiên nhẫn làm việc. Lần thứ 100 chưa thành thì lần thứ 1000 cũng phải thành.

Huấn luyện tự tin chỉ giản dị có vậy, nếu bạn là học trò.

• Và nếu bạn là hàng thầy, thì huấn luyện tự tin càng giản dị hơn nữa. Bạn chỉ cần tập luyện một điều–Khiêm tốn. Người càng khiêm tốn thì càng tự tin.

Chúc các bạn một ngày tự tin.

Mến,

Hoành

© copyright 2012
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

6 thoughts on “Làm thế nào để tự tin ?”

  1. Ah! va cuoi cung tat nhien la em chay dai, khong ghi danh vao lop hoc do nua hehe.
    Em cung khong viet phan anh hay che bai dich danh gi ca, cu lang lang ma rut lui thoi hihi

    Like

  2. Da, em cam on anh Hoanh nhieu lam.
    Doc dot chuoi non hang ngay lam em thay minh thong tue, yeu doi va nhin moi viec nhe nhang hon.

    Nhung viec ma anh va moi nguoi dang lam thiet la dang kham phuc!

    Like

  3. Hi Ladolcevita,

    Bài tập bán chữ ký với giá 2 ngàn đồng cũng rất hay. Nhưng nếu em bán được một loạt chữ ký như vậy thì em lại chẳng cần học lớp sales làm gì.

    Ông thầy này hơi vô lễ với học viên. Ở Mỹ là học viên sẽ gọi vào công ty chủ của anh ta và kể lại tự sự, và tất nhiên là anh ta sẽ mất việc. Trong các lớp học chuyên nghiệp, học viên và giảng viên là ngang hàng, chỉ là người ngành này dạy người ngành kia thôi. Bất lịch sự với học viên thì đương nhiên là các học viên sẽ kháo nhau không học, và nếu đó là việc của công ty thì sẽ rất hại cho công ty. Còn nếu đó là công ty riêng của thầy này, thì công ty cũng sẽ chết sớm.

    Anh nghĩ là nếu anh ta làm công cho một công ty thì em nên gửi thơ về công ty nói chuyện này, vì những người supervisors hay partners của anh ta cần biết chuyện này để còn quản lý công ty, em có thể giúp họ quản lý công ty họ một chút (if you are in the mood to help them).

    Like

  4. Anh Hoành ơi, bài của anh viết rất là hay, cho em nhận ra một điều, có vẻ trước giờ em và nhiều người quanh em đã có sự lẫn lộn giữa sợ và thiếu tự tin

    Em cũng còn rất run khi nói chuyện trước nhiều người, và những người vừa gặp lần đầu

    Phải rèn luyện thêm thôi ^^

    Hôm nay, cần tự tin thêm một chút nữa ^^

    Like

  5. Bai nay hay qua anh Hoanh a, ma bai nao anh viet cung hay.
    May tinh em khong go duoc tieng Viet, xin loi anh.

    Hom truoc em di ghi danh hoc mot lop ve Sales o Ho Chi Minh thi gap mot ong thay.
    Em noi la em moi ve Viet Nam, ngoai cong viec ra thi em chua co network de choi, nen cung muon den day de tim hieu them, vua hoc vua co them network…

    De vao duoc lop nay thi phai qua mot so vong so khao, nhu co dam dan than hay khong?
    Trong do co bai test la di ban chu ky cua minh voi gia 2 nghin dong, va lam sao thuyet phuc cho nguoi ta dong y.
    Em khong hung thu voi tro choi do, nen ban duoc 1 chu ky roi em di ve van phong luon.

    Vay la ong thay do quy chup cho em du dieu.
    Ong bao em vi sao toi lop hoc nay, em cung noi muc dich cua em nhu o tren…
    Sau do, ong noi moi cach de lam cho em thay rang em la nguoi co van de, ma van de cua em chi co ong moi giai quyet duoc thoi.
    Ong bao em la nguoi thieu tu tin, vi nguoi tu tin thi theo ong, hoi nao cung hanh phuc ngap tran (nhu ong vay!), con em khong co hanh phuc ngap tran nen em moi co nhu cau di tim network, em la nguoi tu ti.
    Va che bao cach song cua em, khi tam biet thi co noi them mot cau la :
    ” Khi nao bi doi vui dap thi hay den tim anh!”

    Em hoi shock vi cach hanh xu cua nguoi nay….

    Thanh that xin loi anh Hoanh, may em co bo go tieng Nhat nen em khong biet sao no khong cai duoc tieng Viet a.

    Like

Leave a comment