Lặng Buồn Cao Nguyên

cao nguyên 3
Cao nguyên gió cuốn lưng đồi
Sương mai xa khuất bóng người tha hương
Non cao in dấu nghìn thương
Xa xăm nỗi nhớ vấn vương đợi chờ

Bước chân kiếp bạc mây mờ
Lặng buồn phố núi tiễn người quan san
Nẻo xưa heo hút nắng vàng
Mặc chiều nghiêng bóng gọi hồn cao nguyên.

Quan Jun

8 thoughts on “Lặng Buồn Cao Nguyên”

  1. em thích bài thơ này…đơn giản nhưng nhiều ý nghĩa và cảm xúc…chiều cao nguyên thật yên bình và thơ mộng…nhưng trong bài này lại phảng phất hương vị buồn và thật sâu lắng!
    sao anh ko dịch sang tiếng Anh luôn ạ?

    Like

  2. Hi Quân,

    Nếu em không nói rõ bài thơ này được làm từ năm 2005 để tặng bác em, chị lại ngỡ em mới làm bài thơ này tặng nàng nào ở Đàlạt đó chứ :-). Tại cái hình minh họa đồi chè, nên chị liên tưởng đến Bảo Lộc thôi. Sorry, sorry nha :-).

    Đem thơ cũ ra trình trước, thấy ok là trình tiếp thơ mới liền phải không? Chờ đọc bài mới của em nha. Người cảm thụ được vẻ đẹp của cánh đồng hoa thuỷ tiên, chắc chắn phải rung cảm với “nắng vàng heo hút nẻo xưa” rồi!

    Chị đọc thơ của các bạn mà cảm thấy thi hứng tràn trề! Tiếc là nhìn qua nhìn lại chỉ thấy lôcốt và vĩa hè nham nhở, cùng với “dòng sông phố” không à, nên nàng thơ từ chối không đến :-(. Nên chị đành bắt chước Azit Nexin kêu lên một tiếng ta thán “giá mà..” thôi :-).

    Em vui nhiều nha 🙂

    Like

  3. Hi Jun,

    Bài thơ thật là hay. Cô thích lắm. Cô sẽ chờ được đọc tiếp thêm nhiều bài của Jun nhé :-).

    Bây giờ cô biết được Jun hành nghề “du lịch”. Mai mốt cô về thăm Balme thì sẽ đến tìm Jun nhờ hướng dẫn du lịch cao nguyên đó nghe. Cô rất thích đi cho biết đó biết đây lắm :-).

    Bình An & Sức Khoẻ 🙂

    Like

  4. Hôm nay cháu mới trở lại DCN sau những ngày đi tour dài, thấy bài thơ được đăng là cháu thích rồi. Cháu thấy trên DCN nhiều người làm thơ hay quá 😛
    @ Hong Phuc: Hihi, em nhỏ tuổi lắm, gọi Jun là em được rồi.Hihi, em thích mấy bài thơ của anh lắm, hôm trước nghe Mx giới thiệu mà em chưa kịp vào comment cho bài viết của anh gì cả. Hiện tại em đang ở Balme, suốt ngày đi thôi, nhưng mỗi lần về nhà là phải đọc DCN để lấy nguồn cảm hứng :”> , toàn là bài hay của các cô chú và anh chị không à.
    Cảm ơn anh về 4 câu thơ tứ tuyệt của anh nhé. 4 câu thơ ý làm em liên tưởng đến Đà Lạt trong chuyến đi vừa rồi 😛
    @ Mx: Hihi, xie xie Mx nhé, em làm bài thơ này 2005, tặng cho bác em từ Hà Nội vào chơi, lúc xa Balme mà chẳng muốn về. Em không hiểu sao Cao nguyên có chất gây nghiện hay sao mà khách tha hương nào cũng lưu luyến, muốn ôm trọn cao nguyên vào lòng cho sầu vơi nỗi nhớ. À, nhắc đến khách thăm Balmê em mới nhớ,Mx còn nợ em chầu cafe’ lần trước đấy 😛
    @ Chú Hoành: Ôi, được chú khen là cháu mừng hết lớn rồi, hikhik, thơ trên DCN bài nào cũng hay, cháu gửi mà cứ nơm nớp, nhưng bây giờ thì hết rồi, yeahh
    Chú hứa rồi nhé :”>
    @Hong Vu: Có anh vào cổ vũ cho DCN là nhất rồi. Em cũng rất vui vì DCN ngày càng có nhiều bạn đọc và các tác giả mới, anh biết không mấy tuần trước em vô tình gửi link lên Facebook của mấy bạn em hot blogger, ai dè DCN vào top link gần 1 tuần luôn, em cũng tự hào lắm 😛
    Hihi, em cũng phục cô chú, thầy cô và anh chị trên DCN lắm!!!

    Like

  5. Em Quan Jun,

    Anh phục thầy em và nhóm Daklak lắm!
    Mấy tuần nay thấy có anh Ninh, anh Tới góp mặt, anh tự hào lắm.

    Anh không cục bộ địa phương đâu. Đừng hiều lầm mà tội!

    Giá mà anh giỏi hơn một tí, anh cũng muốn tham gia một cách tích cực cho hoa Daklak đông vui trong khu vườn này

    Nhưng anh dốt văn và ngoại ngữ từ ngày xưa đi học!

    Thôi thì các tác giả viết, anh vỗ tay thật to vậy !

    Em sức trẻ, góp nhiều vào đây cho ai yêu ĐCN cũng luyến lưu Ban Mê Daklak thực phong phú, đủ màu sắc.!

    Like

  6. Thơ của em gợi nhiều cảm xúc cho khách tha hương:

    “Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà”

    Ngày xưa đi học xa nhà cô mới thấm thía và thực sự cảm nhận hết Hoàng Hạc Lâu :

    ” Quê hương khuất bóng hoàng hôn
    Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai ”

    Hồng Phúc ơi, Quan Jun là một khuôn mặt trẻ, năng động, tích cực, nhiều triển vọng thuộc công đồng Daklak’s gang đó. 🙂

    Quan Jun đang sống và làm việc tại thành phố Ban Mê Thuột trong ngành du lịch.

    Có lẽ một hôm nào ĐCN có một bài về các tác giả trên ĐCN, sẽ thú vị lắm?

    😀

    Like

  7. Chào anh Quan Jun.
    Lặng buồ cao nguyên của anh mang đượm nét buồn của người viễn xứ nhớ về quê hương.Nổi nhớ ấy đau đáu trong lòng .Nếu HP không lầm anh đã từng ở cao nguyên anh nhỉ.HP phúc hiện đang ở Cao nguyên DAKLAK. cùng hòa tâm trạng của anh Xin gửi anh và Gia đình ĐCN mấy vần thơ cao nguyên.
    ĐỢI XUÂN
    Cao nguyên gió rét phũ ngàn mây
    Chiều xuống buồn hiu ở chốn nầy
    Chờ đời xuân về xua buốt giá
    Trăm hoa đua nở ngát hương bay.
    HP
    Chúc anh một ngày mới an bình ,và có những vần thơ hay cống hieenc cho Đọc giã ĐCN .Chào anh.
    HP

    Like

Leave a comment