Tag Archives: trà đàm

Hãy Tập Cho Mình Một Chút Tử Tế: Quan Tâm

Có một người kia bị bệnh quên trầm trọng. Chiều đến, anh ta quên hết mọi việc anh làm trong ngày. Sáng hôm sau thì anh không còn nhớ điều gì anh đã làm tối hôm trước. Đang đi ngoài đường, anh không nhớ là mình đang đi. Ngồi ở nhà, anh không biết mình đang ở đâu. Những người thân trong gia đình rất buồn rầu và thất vọng vì đã thử nhiều phương pháp chữa trị nhưng không đạt kết quả. Sau cùng thì một thầy thuốc đến và tuyên bố rằng: “Tôi có cách chăm sóc người nầy. Hãy để một mình tôi với anh ta”. Và không biết thầy thuốc đã chữa trị bằng cách nào, nhưng người đó được chữa lành. Anh ta nhớ lại tất cả.

Được chữa lành, nhưng anh ta lại giận dữ mà rằng: “Trước kia, khi tôi không nhớ gì cả thì tinh thần tôi thoải mái và thanh thản. Bây giờ thì nặng nề quá, nào là những kỷ niệm đè nặng, nào là những năm tháng thành công và thất bại, những thiệt thòi cũng như thua kém, những vui sướng cũng như đau buồn, tôi đã nhớ hết. Rồi khi nhớ về quá khứ, tôi lại lo lắng cho tương lai. Tôi muốn có những giây phút không còn nhớ gì hết”.

Người mắc bệnh quên trên đây tức giận vì anh ta có lại trí nhớ, vì anh bị tước đi cái khả năng chạy trốn thực tại, chạy trốn những người chung quanh, chạy trốn anh em qua việc ẩn núp trong cái bệnh quên của mình.

Một chút Quan Tâm sẽ dẫn chúng ta đi rất xa. Chúng ta có thể học sống thực tế đơn giản qua việc quan sát những gì xảy ra chung quanh chúng ta – không loại trừ cũng không thêm bớt, không xét đóan. Không dán nhãn, không cần đánh giá tốt hay xấu. Đơn giản thấy cái nó LÀ.

Sự Quan Tâm làm cho cuộc sống trở nên thú vị và dễ chịu hơn. Vì chúng ta sẽ thấy thế giới không phải chỉ là một bóng đêm, nhưng có cái gì đó luôn luôn đổi mới. Nếu chúng ta có chút Quan Tâm đến những gì chung quanh, nơi đây và bây giờ, chúng ta sẽ nhận ra nơi mỗi con người, mỗi khoảnh khắc, ẩn náu những điều kỳ diệu mới.

Nhưng phần nhiều trong cuộc sống, chúng ta cảm thấy sự việc không như vậy. Khi chúng ta gặp người nầy người nọ, chúng ta “Thấy” họ sẽ thế nào và họ sẽ nói gì! Chúng ta ở trong một tình huống nào đó, chúng ta “Biết” là điều gì sẽ xảy ra. Có nghĩa là: rốt cuộc chúng ta sống dựa vào một quá khứ nghèo nàn, vì chúng ta không có được những đức tính thiết yếu của “bất ngờ và canh tân”. Và điều đó chỉ đem đến cho chúng ta sự nhàm chán. Như những người khách du lịch chỉ đi đến những nơi mà họ thấy trong quảng cáo, họ sẽ không khám phá ra được điều gì thực sự mới. Họ chỉ thấy được cái gì mà họ chờ đợi được thấy.

Sống Quan Tâm là điều kiện cần thiết để giao tiếp tốt đối với người khác. Quan Tâm là một ơn Chúa ban, và đó là một ơn rất quí. Và Quan Tâm có thể nói đó là một cử chỉ anh hùng. Bạn hãy nghĩ có giây phút nào đó khi bạn nói mà người ta không lắng nghe bạn như bạn mong đợi. Bạn hãy tưởng tượng khi bạn nói mà người đối diện ngoái nhìn chỗ khác một cách lơ đễnh hoặc đọc báo… Trong sự không Quan Tâm đó, có cái gì như phá hoại và khinh miệt làm cho bạn mất đi hào hứng và sự tin tưởng nơi bạn, làm cho bạn cảm thấy bạn không tồn tại và làm cho mặc cảm tự ti thầm kín trào dâng.

Sự Quan Tâm chính là một Nhân Đức. Đó là một cách tiếp đón kẻ khác, một cử chỉ mang lại cho họ sự sống. Quan Tâm đến kẻ khác là đặt những âu lo của mình, những cách nhìn của mình, những ước vọng của mình, những điều mình thích.. vào trong hai dấu ngoặc.

Quan Tâm có nghĩa là tỉnh thức. Nghĩa là ý thức được sự gì xảy ra chung quanh.Ví dụ thấy người mà chúng ta đang nói chuyện dường như đặc biệt xanh xao, hay anh ta mặc chiếc áo mới, hay anh ta vừa mới đi cắt tóc, hoặc anh ta ngủ không ngon giấc đêm qua hoặc ngược lại, ngày hôm nay thấy anh ta có gì rất vui… Nhờ vào những nhận định đó mà chúng ta có thể có cùng một “tần số” với người đối thoại và biết được điều mà chúng ta có thể làm cho họ.

Quan Tâm là một dạng Tử Tế và thiếu Quan Tâm là một cái gì hết sức thô lỗ, một sự bạo lực thầm kín. Bernard Shaw nói: “Tội lớn nhất đối với người đồng loại không phải là thù ghét họ mà là không quan tâm đến họ, đó là cốt lõi của tính vô nhân đạo”.

Người Châu phi có kể câu chuyện như sau: “Một ông Vua kia có một người vợ luôn luôn buồn rầu và đau yếu. Một ngày kia, ngài khám phá ra một người đánh cá nghèo nàn sống cạnh lâu đài, có một cô vợ mạnh khỏe và sống rất vui vẻ. Ông Vua hỏi người đánh cá rằng: “Bạn làn sao mà vợ anh sống vui vẻ quá như vậy?” Anh đánh cá trả lời: “Thưa rất đơn giản thôi, tôi nuôi vợ tôi bằng cái lưỡi”. Ông Vua mừng rỡ, nghĩ mình đã tìm ra được giải đáp tốt. Ngài đặt mua ở các cửa hàng thịt của triều đình, lưỡi cho vợ ông và bắt vợ ông theo một chế độ ăn lưỡi rất nghiêm nhặt. Nhưng ngài thất vọng vì càng ngày vợ ông càng trở nên tệ hại hơn.

Vua rất tức giận và quay lại gặp người đánh cá mà rằng: “ Chúng ta đổi vợ cho nhau”. Người đánh cá buộc lòng phải vâng theo. Người vợ của Vua từ ngày về sống với ông đánh cá, trở nên mạnh khỏe và sống rất vui vẻ, còn cô vợ của người đánh cá, từ khi về sống với nhà vua càng ngày càng trở nên âu sầu ủ dột. Một ngày kia, ông Vua gặp lại vợ cũ của mình ngoài chợ, suýt nữa thì ông không nhận ra. Ông nói: “về với ta”. Cô ta trả lời: “Hết rồi”. Cô ta thêm: “Hàng ngày khi đi làm về, chồng mới của tôi ngồi cạnh tôi, kể cho tôi nghe đủ thứ chuyện, anh lắng nghe tôi, anh hát, anh làm cho tôi cười. Tôi cảm thấy như được sống lại. Đó chính là “cái lưỡi”, là con người nói với tôi, quan tâm đến tôi. Và tôi mong tới giờ anh đi làm trở về”. Lúc đó nhà vua mới hiểu ra. Ngài cảm thấy một sự đắng cay cho những cơ hội đã qua và cũng có một ước muốn thâm sâu thay đổi.

Quan Tâm là một phương thế phổ biến sự tử tế. Không có sự Quan Tâm, đừng nói đến Tử Tế. Cũng không có Tình Yêu và không có Giao tế giữa con người với nhau. Chúng ta hãy nhớ những giây phút vui vẻ mà chúng ta có đối với bạn bè, chắc chắn là không phải là những giờ phút chúng ta lơ đễnh. Ngược lại chúng ta rất Quan Tâm và rất sẵn sàng. Quan Tâm tức là chúng ta cho anh em mình quan trọng, là người “thân cận” của chúng ta, chúng ta có thể thực sự hiệp thông với họ và hai bên hiểu được nhau.

hoatrang,3.March.010

Ryonen đắc ngộ

Ni cô Ryonen sinh năm 1797. Cô là cháu của Shingen, một võ tướng nổi tiếng của Nhật. Thiên tài thi phú và sắc đẹp khuynh thành của cô tuyệt đến mức mới 17 tuổi cô đã thành người hầu cận của hoàng hậu. Dù còn trẻ thế, danh vọng đang chờ đợi cô.

Hoàng hậu yêu quý chết bất thần và mọi giấc mơ của Ryonen tiêu tán. Cô thấy rất rõ tính vô thường của đời sống trong thế giới này. Vì vậy cô muốn học thiền.

Tuy nhiên, thân nhân của cô không đồng ‎ý và ép cô lập gia đình. Với lời hứa hẹn là cô có thể đi tu sau khi đã sinh ba đứa con, Ryonen đồng ý. Cô làm tròn điều kiện này trước khi đầy 25 tuổi. Chồng cô và mọi người thân chẳng thể cản cô được nữa. Cô cạo đầu, lấy tên là Ryonen, có nghĩa là đạt ngộ sáng lạn, và bắt đầu hành hương.

Cô đến thành phố Edo và xin thiền sư Tetsugya nhận làm đệ tử. Nhưng chỉ liếc mắt qua một tí là thiền sư đã từ chối, vì cô quá đẹp.

Ryonen đến gặp một thầy khác, Hakuo. Hakuo cũng từ chối với cùng lý do, nói là sắc đẹp của cô chỉ gây rắc rối.

Ryonen lấy một thanh sắt nóng ép vào mặt. Chỉ trong một lúc là sắc đẹp của cô đã tiêu tán vĩnh viễn.

Hakuo bèn nhận cô làm đệ tử.

Để k‎ỷ niệm chuyện này, Ryonen viết một bài thơ trên mặt sau của một tấm gương nhỏ:

Phục vụ Hoàng Hậu, ta đốt hương xông thơm quần áo lụa là
Nay khất thực không nhà, ta đốt mặt để vào thiền viện.”

Khi sắp sửa lìa đời, cô viết một bài thơ khác:

Sáu mươi sáu lần đôi mắt này đã chứng kiến mùa thu thay đổi.
Ta đã nói đủ về ánh trăng,
Đừng hỏi nữa.
Hãy chỉ lắng nghe tiếng nói của thông và tuyết tùng khi gió lặng.

.

Bình:

• Ryonen không những đẹp mà còn rất trí tuệ khi còn trẻ. Một biến cố là đủ để cô nhận chân tính vô thường của đời sống.

• Và ‎ý chí thật là vững chắc. Đã nói đi tu là đi tu, chẳng có gì cản được, kể cả sắc đẹp của mình.

Có lẽ cô đã giác ngộ cả trước khi đi tu.

• Các thiền sư thường làm một bài thơ trước khi qua đời, gọi là “bài thơ chết” (the death poem). Đây là lời dạy cuối cùng, và do đó là lời dạy quan trọng nhất, của người ra đi. Bài thơ chết của Ryonen cũng không ngoài lệ đó:

Sáu mươi sáu lần đôi mắt này đã chứng kiến mùa thu thay đổi: Ta đã thấy rất rõ lẽ vô thường (trong 66 năm sống).

Ta đã nói đủ về ánh trăng, đừng hỏi nữa: Ta đã nói đủ về giác ngộ, về tỉnh thức, đừng hỏi nữa.

Hãy chỉ nghe tiếng nói của thông và tuyết tùng khi lặng gió: Hãy chỉ nghe tiếng nói của tĩnh lặng.

• Tất cả những người đã đắc đạo đều dạy chúng ta “nghe” tiếng nói của tĩnh lặng, nghe tiếng vỗ của một bàn tay. Đây là một chân l‎ý mà người chưa nắm được không thể hiểu được.

Thực ra vấn đề rất giản dị để ta có thể trực nghiệm hàng ngày, nếu ta muốn trực nghiệm: Khi một đám đông đang điên cuồng hò hét “Giết nó! Giết nó!”, nếu bạn không chạy theo đám đông và có thể ngồi tĩnh lặng, bạn sẽ thấy vấn đề rõ và sâu hơn đám đông rất nhiều. Nhiều điều bạn thấy, chẳng ai trong đám đông thấy cả.

Khi chúng ta tĩnh lặng chúng ta nghe tiếng nói của trí tuệ từ trong tĩnh lặng.

• Tĩnh lặng đây không có nghĩa chỉ là (1) mất hết âm thanh, mà còn là (2) mất hết các dao động trong tâm—tức giận, buồn chán, ghen ghét, v.v… và mất hết (3) các suy nghĩ và tư tưởng chạy ngược xuôi trong đầu.

Tâm hoàn toàn rỗng lặng.

• Bạn muốn hiểu sâu xa các hiện tượng chính trị, kinh tế, giáo dục… của xã hội, hay những hỉ nộ ái ố bi lạc dục trong lòng bạn? Sâu xa hơn người khác, và hơn cả chính bạn, rất nhiều?

Vậy thì, tĩnh lặng.

Nhiều người tưởng là đọc nhiều, ngốn nghiến nhiều sách vở và thông tin. Không. Không phải vậy.

Tĩnh lặng. Và bạn sẽ đọc một hiểu mười.

(Không tĩnh lặng, và bạn sẽ đọc mười hiểu một).

(Trần Đình Hoành dịch và bình)

.

Ryonen’s Clear Realization

The Buddhist nun known as Ryonen was born in 1797. She was a granddaughter of the famous Japanese warrior Shingen. Her poetical genius and alluring beauty were such that at seventeen she was serving the empress as one of the ladies of the court. Even at such a youthful age fame awaited her.

The beloved empress died suddenly and Ryonen’s hopeful dreams vanished. She became acutely aware of the impermanency of life in this world. It was then that she desired to study Zen.

Her relatives disagreed, however, and practically forced her into marriage. With a promise that she might become a nun after she had borne three children, Ryonen assented. Before she was twenty-five she had accomplished this condition. Then her husband and relatives could no longer dissuade her from her desire. She shaved her head, took the name of Ryonen, which means to realize clearly, and started on her pilgrimage.

She came to the city of Edo and asked Tetsugya to accept her as a disciple. At one glance the master rejected her because she was too beautiful.

Ryonen went to another master, Hakuo. Hakuo refused her for the same reason, saying that her beauty would only make trouble.

Ryonen obtained a hot iron and placed it against her face. In a few moments her beauty had vanished forever.

Hakuo then accepted her as a disciple.

Commemorating this occasion, Ryonen wrote a poem on the back of a little mirror:

In the service of my Empress I burned incense to perfume my exquisite clothes,
Now as a homeless mendicant I burn my face to enter a Zen temple.

When Ryonen was about to pass from this world, she wrote another poem:

Sixty-six times have these eyes beheld the changing scene of autumn.
I have said enough about moonlight,
Ask no more.
Only listen to the voice of pines and cedars when no wind stirs.

# 50

Tai sao bạn gặp nhiều rắc rối?


Có 5 nguyên nhân để trục trặc đến với bạn trong cuộc sống:

1.Những trục trặc là để “hướng dẫn” bạn. Đôi khi bạn cần châm lửa để mạnh mẽ hơn. Những vấn đề thường chỉ cho bạn một hướng đi mới và thúc đẩy bạn thay đổi.

2.Những trục trặc là để ‘kiểm tra” bạn. Con người giống như những túi trà; muốn biết ở bên trong như thế nào phải nhúng vào nước nóng! Những vấn đề trong cuộc sống cho thấy gì ở bạn? Cho thấy bạn là người bình tĩnh và kiên nhẫn, hay là một người tiêu cực và thiếu tự tin?

3.Những trục trặc là để “sửa chữa” bạn. Có rất nhiều những bài học chúng ta chỉ được học qua thất bại và những nỗi đau. Đơn giản, khi bố mẹ nói với một đứa trẻ rằng đừng sờ vào cái lò nóng. Nhưng đứa trẻ không nghe, và chỉ học được điều đó khi cố tình sờ vào và bị bỏng. Đôi khi chúng ta chỉ học được giá trị của một điều gì đó – sức khỏe, các mối quan hệ… – khi chúng ta làm mất nó.

4.Những trục trặc là để “bảo vệ” bạn. Một vấn đề xảy ra có thể là một điều tốt mà ngay lúc đó bạn chưa nhìn thấy, ví dụ như đôi khi nó làm cho bạn dừng lại và suy nghĩ, không bị dẫn tới những gì nghiêm trọng hơn nữa.

5.Những trục trặc là để làm “hoàn hảo” cho bạn. Khi bạn phản ứng chính xác với những vấn đề, thì chúng có tác dụng như những yếu tố xây dựng tính cách. Mà tính cách là một trong số ít nhũng điều mà bạn mang theo cả cuộc đời. Những trục trặc trong cuộc sống giúp bạn phát triển sự kiên nhẫn và mạnh mẽ.

Điểm mấu chốt là:

Mọi việc trong cuộc sống xảy ra đều có lý do, cho dù bạn không nhận ra hoặc không hiểu được ngay lập tức. Và dù bạn có tin hay không, những điều diệu kỳ luôn xảy ra hàng ngày.

Source: 2! Magazine

WHY DO YOU ENCOUNTER A LOT OF TROUBLES?

There are 5 causes for the problems to reach you in life:

1.Problems are to “instruct” you. From time to time, you need to have a fire built to be stronger. The questions usually show you a new way and motivate you to change.

2.Problems are to “check” you. People are like tea-bags; for wanting to know how the inside is, just dip them into hot water! What do the problems in life show in yourself? Show whether you are a calm and patient person or a negative and unconfident one.

3.Problems are to “repair” you. There are many lessons we just learn through failures and pains. For say, when the parents tell a kid not to touch the hot stove. But the kid doesn’t listen, and only when he touches on purpose and get burned does he just learn about it. Sometimes, we only learn the value of something – health, relations… when we lose them.

4.Problems are to “protect” you. A question happening can be a good thing that you can’t see at that time, for example, it makes you stop and think, so that more serious things are not provoked.

5.Problems are to “perfect” you. When you exactly react with troubles, they effect as factors that build characters. And characters are one of few things that you carry for your whole life. Problems in life help you develop patience and strength.

The crux is that:

Everything happening in life has their own reasons, although you can’t realize nor understand them right away. And whether you believe or not, the wonders always happen everyday.

Quan Jun translated

Phật mũi đen

Một ni cô đang đi tìm giác ngộ, làm một bức tượng Phật và dát vàng lên tượng. Bất kỳ đi đâu cô cũng mang tượng Phật vàng này theo.

Nhiều năm trôi qua, vẫn còn mang tượng Phật, ni cô đến sống trong một ngôi chùa nhỏ ở một xứ có rất nhiều Phật, mỗi vị Phật có đền thờ riêng.

Ni cô muốn thắp nhang trước tượng Phật vàng của cô. Không thích hương thơm của nhang mình đi lạc qua chỗ người khác, cô chế ra một cái phểu lớn, chuyển khói nhang đến tượng Phật của cô mà thôi. Điều này làm mũi của tượng Phật vàng bị nám đen, nhìn rất xấu.
.

Bình:

• Phật đâu có ngoài ta. Khi tâm ta trở lại với “mặt mũi nguyên thủy” (bản lai diện mục), không còn bị màn si mê bao phủ, thì tâm sáng láng. Đó là Phật.

Có tượng Phật để giúp nhắc nhở mình con đường mình đang đi, thì hay. Nhưng xem tượng như là cứu rỗi của mình thì hỏng. Vì chỉ có mình giải thoát được mình thôi.

Chính vì vậy mà tổ Lâm Tế nói “Gặp Phật giết Phật, gặp ma giết ma”; tức là những gì mình thấy đều là ảo tưởng, chỉ tâm tĩnh lặng của mình (chân tâm) là thật.

Đan Hà thiền sư chẻ tượng Phật gỗ ra làm củi sưởi ấm đêm đông, cũng là thế.

• Dù là mỗi người phải tự giải thoát, Phật giáo vẫn có khái niệm “trợ lực” hay “trợ duyên”, như truyện Mục Kiền Liên nhờ chư tăng tụng kinh cầu nguyện để giúp mẹ thoát khỏi địa ngục khổ đau; hay trong Tịnh Độ Tông, người thành tâm niệm Phật Adiđà thì chết có thể được hóa độ đầu thai tại Tây Phương Tịnh Độ do Phật Adiđà cai quản.

Trên phương diện tâm lý, khi chúng ta tụng kinh cầu nguyện cho ai đó, người được hưởng lợi đầu tiên là ta (người tụng kinh), vì chính lời cầu nguyện và lời kinh sẽ ảnh hưởng đến tâm ta trước nhất.

• Trong bài này, không lo tự giải thoát mà tìm giải thoát ở tượng Phật vàng là đã sai đường rồi, lại còn sai đến mức chuyển khói hương đến tượng Phật, tức là sự tôn sùng bức tượng lên đến mức chống lại tất cả những gì khác tượng Phật của mình.

Giác ngộ, giải thoát, cũng không; mà ngay cả tượng vàng để trang trí cũng không giữ được cho sạch.

• Mỗi người chúng ta có bao nhiêu tượng Phật vàng mang theo kè kè?

1. Tiền: Bao nhiêu người chạy theo tiền như là Chúa Phật để mưu cầu hạnh phúc?

2. Quyền lực: Bao nhiêu người tôn thờ quyền lực và chức vị?

3. Tiếng tăm: Bao nhiêu người tin rằng đời mình chỉ có hạnh phúc nếu mình nổi tiếng?

4. Chủ nghĩa: Mấy từ tiếng Anh có chữ cuối là ISM, nhất là các ism chính trị, được bao nhiêu quí vị tôn thờ đến mức khùng điên?

5. Sách và kiến thức: Bao nhiêu người tôn thờ sách, hay là kiến thức nào đó, như đó là con đường giải thoát?

Mọi thứ này đều có giá trị tương đối của chúng. Nhưng tôn thờ chúng là đã si mê rồi. Tôn thờ đến mức chỉ biết chúng là duy nhất, hương khói đời mình cứ chăm vào đó, thì ngay cái giá trị ngoài da của chúng cũng bị mình làm cho đen mũi.

(Trần Đình Hoành dịch và bình)

.

Black-Nosed Buddha

A nun who was searching for enlightenment made a statue of Buddha and covered it with gold leaf. Wherever she went she carried this golden Buddha with her.

Years passed and, still carrying her Buddha, the nun came to live in a small temple in a country where there were many Buddhas, each one with its own particular shrine.

The nun ished to burn incense before her golden Buddha. Not liking the idea of the perfume straying to others, she devised a funnel through which the smoke would ascend only to her statue. This blackened the nose of the golden Buddha, making it especially ugly.

#49

Hòn Đá và Bông Hoa

“ Ngươi rắn quá,” bông hoa nói thế, vươn những cánh hoa xuống về phía viên đá còn một nửa ở rễ của nó.

“Những cơn mưa lẽ ra phải làm ngươi mềm mại, tốt tươi hơn và dễ tiếp nhận những hạt giống của cánh đồng, nhưng mà ngươi lại không thế. Người đã tích luỹ nhiều khoáng chất và trở thành lặng lẽ hơn với đầy chất calcium. Tại sao ngươi ở đây? Tại sao ngươi ngốc nghếch cưỡng lại con suối cho ta nước?”

Hòn đá chẳng nói gì.

Một đám mây bay qua, hoàng hôn xuống và đêm về với mặt trăng màu đồng với những vết lỗ chỗ trên khuôn mặt nhăn nheo đầy tì vết. Mặt trăng như thế chiếu qua cục đá lặng thinh chưa ngủ. Bông hoa, bấy giờ đã khép những cánh hoa và say ngủ. Bấy giờ, hòn đá mới trả lời:

“Ta ở đây vì rễ của ngươi đã biến ta thành của ngươi. Ta ở đây không vì cảm nhận của ta với trái đất mà đúng hơn là vì ta đã thành một phần của cái tạo thành giá đỡ cho thân ngươi chống lại mưa gió.” Đá nói: “Mọi cái đều thay đổi, đoá hoa ngọt ngào của ta ơi, nhưng ta ở lại đây vì tình yêu là khoảng cách li ti giữa gốc rễ của ngươi và bề mặt mặn muối của ta. Ngươi chỉ có thể cảm nhận điều đó nếu có bao giờ định mệnh chia rẻ hai ta.”

Mặt trăng lùi theo những ngôi sao dần mờ nhạt. Bình minh ngáp dài khi mặt trời bắt đầu thiêu đốt chân trời bằng một bờ môi dưới của một ngày mới.

Bông hoa thức giấc và mở rộng những cánh hoa đẹp. Hoa nói: “Chào ngày mới, tôi mơ thấy cậu hát cho tôi nghe. Cậu có nghĩ rằng tôi ngu xuẩn quá không?”

Đá chẳng nói gì.

Huỳnh Huệ dịch
.

Stone and The Flower


“You have hardened”, said the flower, bending her petals downward toward the half stone at her roots. “These rains should have softened you, made you more fertile and receptive to the seeds of the fields; but no. You have accumulated minerals and have become more silent and full of calcium. Why do you stay here? Why do you resist the brook that gives us water?”

The stone said nothing.

A number of clouds passed by, the sun set and the night arrived with an immense bronze-coloured freckled moon with acne scars upon her worn face and in this manner reflected down upon the silent stone which still had not fallen asleep. The flower, by now, had tucked-in her petals and slept profoundly, and at this time the stone began to answer:

“I stay here because your roots have made me yours. I stay here because it is no longer about my feeling the earth rather because I have become part of that which functions as a support of your stem which resists the wind and the rain. Everything changes, my sweet flower”, said the stone, “but I stay here because love is that microscopic space between your feet and my salted skin. You would only be able to feel it if destiny were ever to separate the two of us.”

The moon followed the fade of the stars. Dawn gave a yawn as the sun began to burn its horizon on the lower lip of the mouth of a new day. The flower awoke and extended her beautiful petals. “Good morning”, she said, “I dreamt that you were singing to me. How foolish of me, don’t you think?”

The stone said nothing

Unknown author

Quyền được biết

Chào các bạn,

Trong một số bài viết trước mình đã giới thiệu một số nét về hoạt động của các tổ chức phi lợi nhuận ở Mỹ. Hôm nay mình tiếp tục phân tích một khía cạnh nữa rất quan trọng đó là giúp người dân thực hiện Quyền được biết (the right to know).

Mỗi người dân đều có quyền được biết về các vấn đề liên quan đến đời sống thường nhật của mình, nhưng các kênh thông tin đa chiều ngày nay đã không giúp họ có được những thông tin cần thiết. Người dân vì quá bận rộn cũng chẳng có thời gian để nắm bắt. Cách thực hiện hiệu quả nhất đó là gõ cửa từng gia đình không sót một ai và phát tờ rơi, kêu gọi sự ủng hộ. Nghe thì tưởng đơn giản nhưng cũng rất mất nhiều công sức. Tuy vậy các hoạt động rất sát đời sống người dân như thế này tỏ ra hiệu quả trong việc nâng cao ý thức của người dân về các vấn đề quan trọng và thiết thực như nguồn nước uống, khí thở, điện, vv…

Thông tin

Nhiều người trong chúng ta cứ nghĩ rằng thời đại ngày nay với sự bùng nổ của công nghệ thông tin và truyền thông, nhà nhà có ti-vi, người người nối mạng và check email, nên ai cũng đều được tiếp cận với thông tin đa dạng và nhiều chiều mỗi ngày, thậm chí mỗi phút.

Thế giới đang diễn ra cái gì, chúng ta đều biết. Nhưng có phải vậy không?

Ngày nay bật một chiếc TV nối mạng cáp lên, đôi khi bạn sẽ không biết là mình nên xem cái gì: bóng đá hay bóng chuyền? phim tình cảm hay rùng rợn? nhạc Ấn hay nhạc Hàn? Xem nấu ăn hay tin thời sự? Xem thời sự thế giới thì xem CNN hay NSBC? Nhiều lựa chọn đến nỗi có khi bạn đành chọn giải pháp là tắt Ti-vi đi và làm một thứ việc nào đó trong nhà để thư giãn.

Sự thật là nhiều người trong chúng ta đã không hề biết rằng mình đang là nô lệ của bùng nổ thông tin. Đặc biệt ở những nước càng phát triển như Mỹ, phải dùng từ là “ngộ độc” vì các luồng thông tin quá nhiều, tốt xấu, đáng tin và không đáng tin đều có cả. Thậm chí một số chương trình bị dùng làm kênh tuyên truyền vì mục đích chính trị như Fox News đã từng bị dùng để tuyên truyền cho chính quyền Bush trong chiến tranh Iraq. Nhưng đáng tiếc là nhiều người dân Mỹ không hề biết điều đó, và họ vẫn ngây thơ tin vào những gì mà kênh truyền hình này rao rảng về những hành động tốt đẹp của người Mỹ tại chiến trường.

Tương tự như thế, các hoạt động như doanh nghiệp xả nước thải hay khí thải bừa bãi cũng là những hoạt động gây ra nhiều tác hại tới đời sống thường nhật của người dân, nhưng hầu như chẳng ai biết tác động của chúng cho đến khi mọi thứ đã trở nên quá tồi tệ như nước sông bị nhiễm độc hay không khí bị ô nhiễm nặng nề. Ngược lại, họ thường chỉ nghe được những quảng cáo rất hay về các doanh nghiệp này, đang làm ăn có lời và ủng hộ cho các hoạt động từ thiện hay thể thao khắp nơi.

Chính vì thế ở Mỹ, các tổ chức phi lợi nhuận, đặc biệt là về môi trường, luôn có các chương trình vận động tuyên truyền tới từng người dân để cung cấp cho họ một kênh thông tin khác mà họ không hề được biết tới từ các phương tiện truyền thông đại chúng, vốn đã mất đi ít nhiều tính khách quan trong khi truyền tải thông tin.

Thực hiện quyền được biết

Họ đi đến từng gia đình và gõ cửa, phát tờ rơi, kêu gọi người dân ủng hộ, quyên góp cho các hoạt động bảo vệ môi trường sống chung của toàn thành phố hay tiểu bang. Và mặc dù không phải ai cũng ủng hộ, các tình nguyện viên luôn tâm niệm rằng ít nhất là mỗi một người dân có quyền được biết về vấn đề đó. Một trong những nghĩa vụ của họ là giúp người dân thực hiện được quyền của mình. Một tờ rơi trao vào tay cũng mang nhiều ý nghĩa. Còn việc người dân đó có đồng ý hay không là câu chuyện tiếp theo.

Nếu anh John đồng ý rằng bang New York cần cấm sử dụng túi nilon, anh sẽ có cơ hội để cất lên tiếng nói của mình bằng cách kí tên vào bản ủng hộ cấm sử dụng túi nilon. Anh cũng có thể đóng góp một vài đến vài chục đô-la để giúp tổ chức gây quỹ. Anh cũng có thể viết thư tới Thượng nghị sĩ hay các lãnh đạo thành phố nói lên những lo lắng của mình, và các tổ chức phi lợi nhuận vì môi trường sẽ giúp anh làm điều đó.

Các bạn có bao giờ nghĩ rằng mình đã mất đi quyền được biết về vị lãnh đạo thành phố, về các mối đe dọa tới đời sống thường nhật như nước uống, khí thở, công viên công cộng, y tế, giáo dục vv…hay chưa? Liệu các kênh thông tin mà bạn đang nghe hàng ngày đáng tin và trung thực?

Tất nhiên câu trả lời sẽ là Không. Xã hội càng phát triển thì các luồng thông tin càng nhiều và chúng ta ngày càng bị lạc đi trong biển thông tin đó.

Các tổ chức phi lợi nhuận vì hoạt động phi lợi nhuận nên họ khách quan và hoàn toàn vì mục đích phát triển xã hội và con người, chứ không phải vì tiền. Vì thế hoạt động của các tổ chức này sẽ rất cần thiết để giúp nâng cao đời sống người dân, ít nhất là giúp người dân thực hiện quyền được biết và trao cho họ cơ hội được cất lên tiếng nói của mình.

Hoàng Khánh Hòa

Tỉ lệ chính xác

Sen no Rikya, một trà sư, muốn treo một lẳng hoa trên cột nhà. Thầy nhờ một người thợ mộc giúp, chỉ cho anh ta treo cao hơn hay thấp hơn một tí, nhích qua bên phải hay bên trái, cho đến khi thầy tìm được đúng chỗ. “Chỗ đó đó,” cuối cùng Sen no Rikya nói.

Anh thợ mộc, muốn thử thầy, bèn đánh dấu chỗ đó rồi giả vờ quên mất. “Chỗ này phải không? Có lẽ, nó là chỗ này?” anh thợ mộc cứ hỏi, chỉ vào vài chỗ khác nhau trên cột.

Nhưng cảm quan về tỉ lệ của thầy chính xác đến nỗi chỉ đến khi anh thợ mộc chỉ đúng vào điểm đã đánh dấu thì thầy mới chấp nhận.
.

Bình:

• Cái đẹp luôn luôn là vấn đề tỉ lệ hài hòa. Lẳng hoa không đứng một mình; lẳng hoa đứng trong tương quan với tất cả mọi thứ khác trong phòng.

Lấy ảnh một cô gái thật đẹp, rồi dùng computer di chuyển hai con mắt cô gần hơn hay xa nhau hơn một tí, miệng đi xuống hay đi lên một tí, mũi nhích xuống hay nhích lên một tí… rồi xem thử cô ấy còn đẹp không, hay đã có thể thành dị dạng. Cũng những bộ phận đẹp đó, nhưng chỉ đổi tỉ lệ, là không còn hài hòa, không còn đẹp.

• Dĩ nhiên là cái đẹp, và tỉ lệ, còn lệ thuộc một phần vào điều người nghệ sĩ muốn diễn tả–quân bình tĩnh lặng, hay chênh vênh, hay sôi nỗi… Mỗi vị thế có một tỉ lệ mới và một cảm xúc đẹp mới.

• Cuộc sống của chúng ta cũng là những tỉ lệ. Nếu tỉ lệ đúng thì mọi sự đều đẹp, từ cách ăn uống ngủ nghỉ, đến cách làm việc hàng ngày, đến cung cách cư xử với mọi người chung quanh… Những cung cách cực đoan thường bị mất tỉ lệ và không hiệu nghiệm. Các cung cách hợp tỉ lệ, trong từng trường hợp, thường đưa lại hiệu quả tốt.

• Cũng như cái đẹp và tỉ lệ lệ thuộc phần nào vào ‎ý sáng tạo diễn tả của người nghệ sĩ, tỉ lệ của cung cách sống hàng ngày còn lệ thuộc vào ý muốn của chúng ta–chúng ta muốn gì trong tình huống nào.

• Và cũng như người nghệ sĩ luôn luôn chỉ đúng vào một điểm nếu anh ta biết cái đẹp mình muốn diễn tả, nếu ta biết mục đích của ta trong mỗi tình huống, ta luôn luôn “chỉ” đúng điểm cho vị thế của mình trong mỗi tình huống.

Vấn đề khó khăn nhiều người gặp hàng ngày là họ không biết họ muốn gì trong một tình huống, cho nên họ không biết phải cư xử thế nào cho “hợp tỉ lệ.”

(Trần Đình Hoành dịch và bình)
.

Accurate Proportion

Sen no Rikyu, a tea-master, wished to hang a flower basket on a column. He asked a carpenter to help him, directing the man to place it a little higher or lower, to the right or left, until he had found exactly the right spot. “That’s the place,” said Sen no Rikya finally.

The carpenter, to test the master, marked the spot and then pretended he had forgotten. Was this the place? “Was this the place, perhaps?” the carpenter kept asking, pointing to various places on the column.

But so accurate was the tea-master’s sense of proportion that it was not until the carpenter reached the identical spot again that its location was approved.

# 48

Một bài luận về Tình Yêu

Tình yêu là món quà lớn nhất mà chúng ta từng hi vọng để cho đi hoặc nhận lại. Tình yêu là một thứ mà có thể vượt qua rất nhiều những thời điểm khó khăn mà chúng ta gặp phải trong cuộc sống. Tình yêu thật mạnh mẽ – nó có thể làm cái nhíu mày trở thành tiếng cười. Nó có thể giúp hàn gắn trái tim tan vỡ nhất. Nó thậm chí có thể biến tất cả những xấu xí trên thế giới thành một bức chân dung đẹp mà chúng ta có thể đã từng thích thú ngắm nhìn.

Một nhiệm vụ lớn như vậy – tất nhiên…nó có thể. Nhưng chỉ khi mà chúng ta cố gắng thực hiện nó một mình. Thay vào đó, nếu mỗi chúng ta, theo cách nhỏ bé của riêng mình, đóng góp chỉ một chút thôi- cùng nhau, nhiệm vụ có thể trở thành một thực tế mà chúng ta đang hướng tới.

Mạnh mẽ như tình yêu có thể là, nó có thể chỉ trở nên diệu kỳ nếu chúng ta cho phép nó làm điều đó. Để điều đó xảy ra chúng ta phải bỏ đi những xúc cảm có thể ngăn đường đi của tình yêu. Điều đó là như thế nào – bạn có thể thắc mắc?

Hãy suy nghĩ….

Nóng giận – Điều đó là bình thường, nhưng cứ giữ nó mãi thì không thực sự cần thiết. Hãy bỏ qua…Tha thứ tốt hơn nhiều cho tâm hồn hơn là cứ suy nghĩ khó chịu về ai đó. Không chỉ người mà bạn giận sẽ cảm thấy vui hơn mà chính bạn cũng vậy.

Khó chịu– Những lời khó chịu cũng cần nhiều nỗ lực và năng lượng như những lời tốt đẹp. Tại sao không suy nghĩ về lựa chọn lời nói của bạn khi bạn nói chúng ra và chọn những lời êm ái để nói lên ý của bạn.

Thiếu kiên nhẫn – Liệu có phải chúng ta có lỗi về cái này vào lúc này hay lúc khác? Hãy luôn nhắc nhở mình về câu tục ngữ – “Kiên nhẫn là một thứ đạo đức” – ai mà không muốn trở nên đạo đức hơn một chút nhỉ?

Ganh tị – Chúng ta đều biết câu nói này “Có không bao giờ luôn chỉ xanh hơn ở mặt bên kia”. Hãy đưa vào trái tim và tập trung “bón phân” và “tưới” cỏ của riêng bạn để nó luôn xanh như vườn cỏ nhà hàng xóm. Bạn có thể lại trở thành người bị ghen tị cũng nên.

Lỗi lầm – Chúng ta đều mắc lỗi! Cho nên khi ai đó mắc lỗi, tha thứ họ như bạn hi vọng người khác tha thứ cho mình. Cho phép họ trở thành “người duy nhất” và coi thực tế là họ không làm hại gì từ lỗi đó. Liệu bạn có làm được thế khi bạn mắc lỗi không?

Hận thù – Một người nào đó luôn bị tổn thương bởi điều này – và luôn không phải là người bạn nghĩ…Tại sao lại rủi ro như vậy?

Kì vọng – Đặt kì vọng đủ thấp để chúng có thể đạt được – không quá cao để bạn phải thất bạn khi với tới. Không có ai muốn cảm giác thất bại – cả bạn cũng vậy hay người khác. Nếu bạn không kì vọng quá nhiều bạn sẽ không thất vọng.

Hoàn hảo – Chúng ta sinh ra không hoàn hảo, nó không phải là cái gì có thể học được, vì thế tại sao lại không chấp nhận thực tế rằng nó không tồn tại. Có quá nhiều người trong chúng ta thở dễ dàng hơn nếu khái niệm này phai tàn. Tôi nghĩ thế, còn bạn?

Thay vì những cái trên đây, hãy nghĩ tới các khả năng này…

Dành thời gian để hiểu trái tim của người khác – khi bạn làm bạn sẽ hiểu và ít hiểu nhầm ý định của người khác, mà điều đó có thể không bao giờ có ý làm đau hay thất vọng bạn khi bạn bắt đầu.

Cười thường xuyên hơn – nó có thể gây ra vài nếp nhăn, dù ít, nhưng cái nhăn mày cũng thế. Bạn chọn cái nào nên hơn. Và nếu bạn suy nghĩ về lựa chọn đó, hãy nhớ rằng chúng có thể lây lan. Liệu bạn có muốn được chào đón bằng nụ cười hay cái nhăn mày?

Tình yêu tạo ra ít stress, ít đau đầu, ít hiểu nhầm, ít về những thứ tiêu cực. Tình yêu gặt hái những phần thưởng – hạnh phúc, sức khỏe, niềm vui, bình an, và rất nhiều thứ tích cực. Liệu đó có phải là thứ mà chúng ta muốn có nhất trong thế giới của chúng ta? Đây có phải là một bức tranh đẹp hơn? Không phải là không thể và chúng ta đều có thể giúp vẽ nên bức tranh. Ít nhất thì chúng ta đều có thể thử, đúng không? Hãy nghĩ về điều đó…

Hoàng Khánh Hòa dịch
.

An Essay on Love

Love is the greatest gift we can ever hope to give or receive. Love is the one thing that can overcome so many of the difficult times that we are faced with in life. Love is so powerful – it can turn frowns into smiles. It can help mend the most broken heart. It can even turn all of the ugliness in the world into the most beautiful portrait we could ever have the pleasure to behold.
Such a monumental task – of course… it could be. But only if we try to do it alone. Instead, if each of us, in our own small way contributed just a little – together, the task can become the reality we’re reaching for.
As potent as what love can be, it can only work it’s magic if we choose to allow it to. For that to come to pass we must let go of the other emotions that can get in love’s way. How is that – you may wonder?
Consider the thought that…
Anger – It’s normal, but holding on to it indefinitely isn’t really necessary. Let it go… Forgiveness is so much better for the soul than holding on to a grudge. Not only will the person you’re angry at be happier but so will you.
Harshness – Harsh words take just as much effort and energy as kind ones do. Why not consider your choice of words before you speak them and choose gentler ones to get your point across.
Impatience – Aren’t we all guilty of this at one time or another? Keep reminding yourself of the old saying – “Patience is a virtue” – who wouldn’t want to be a little more virtuous? (Webster describes “virtuous” as being of moral quality or excellence)
Envy – We all know the saying here – “The grass is not always greener on the other side”. Take that to heart and concentrate on “fertilizing” and “watering” your own to get it just as “green” as your neighbors’ “lawn”. You may wind up being the one envied instead.
Mistakes – We all make them! So when someone else does, forgive them as you hope others would do for you. Allow them to be “only human” and consider the fact that they didn’t mean any harm by it. Did you, when you made one?
Revenge – Someone always gets hurt by this one – and not always the one you expect to… Why take that risk?
Expectations – Set them low enough that they are achievable – not so high that you fail to reach them. No one wants to feel like a failure – neither you or the other person. If you don’t expect too much you will not be disappointed.
Perfection – We weren’t born perfect, it’s not something that can be learned, so why not accept the fact that it doesn’t exist. So many of us would breathe easier if this concept would just fade away. I would, wouldn’t you?
Instead of any of the above, consider these options…
Take the time to know each other’s heart – when you do you will be more understanding and less apt to misunderstand another’s intentions, which probably were never meant to hurt or upset you to begin with.
Smile more often – it may cause a few wrinkles, at the very least, but then so does frowning. You choose what kind you’d rather have. And as you ponder that choice, keep in mind that they can both be contagious. Wouldn’t you rather be greeted by smiles than frowns?
Love causes less stress, less heartache, less misunderstandings, less of just about everything negative. Love does reap rewards – happiness, health, joy, peace, and so much more that’s positive. Isn’t that what we want most for this world of ours? Isn’t this a much prettier picture? Remember the portrait? It’s not impossible and we can all help to paint it. We can at least try, right? Think about it…

Unknown Author

Cầu nguyện dọn sạch quá khứ

Dọn sạch quá khứ

Chúng ta tất cả đều đã mắc lỗi lầm. Chúng ta ai cũng đã làm những điều chúng ta ước chúng ta đã không làm. Chúng ta ai cũng đã lỡ những cơ hội và phá tan chúng nhiều hơn là chúng ta muốn xác nhận.

Vũ trụ bắt đầu một chu kỳ mới bất kỳ khi nào chúng ta sẵn sàng. Chúa sẵn sàng bắt đầu lại khi nào ta muốn. Trong mắt của Chúa, chúng ta như những đứa trẻ mới sinh, và ở bất kỳ thời điểm nào chúng ta cũng có thể được tái sinh. Khi chúng ta hối lỗi cho những sai lầm của chúng ta, chúng ta được giải thoát khỏi những hậu quả sai lầm.

Thấy được ánh sáng, và cuộc sống của bạn sẽ phản ảnh ánh sáng. Từ chối ánh sáng, và trong sự mù quáng của bạn, bạn sẽ tạo ra hỗn loạn. Khi bạn chọn mở mắt ra lần nữa, hỗn loạn sẽ không còn nữa.

Chúa ơi,
Gánh nặng con mang thật quá lớn cho con.
Con sợ lắm rằng tình huống này sắp tan vỡ ra và nổ tung vào mặt con.
Con đã làm những điều này mà con hối hận: (nói ra những điều của bạn).
Con đã không làm được những điều này mà con cảm thấy con đã nên làm: (nói ra những điều của bạn).
Và bây giờ, Chúa ơi, con cảm thấy thật có lỗi.
Tình huống này nằm ngoài tầm điều khiển, và con rất sợ hãi.
Chúa ơi, con cần một phép lạ.
Hãy cho con cơ hội để bắt đầu lại.
Con gửi Chúa những điều con đã cố giữ trong tầm điều khiển của con trước đây, và bây giờ mọi thứ đã đi sai hết, tất nhiên.
Chúa ơi, con xin lỗi.
Hãy giúp con bây giờ.
Hãy cho con bắt đầu lại.
Con đặt toàn bộ tình huống vào bàn tay của Chúa.
Mong sao tình huống này được tái sinh.
Hãy tha thứ những lỗi lầm của con và giúp con tha thứ những lỗi lầm của người khác.
Hãy làm cho con điều mà con không thể tự làm được.
Trong tâm trí con, con trở lại thời điểm con đã lạc đường trong suy nghĩ của con.
Con gửi tất cả mọi mặt của vấn đề này cho Chúa.
Từ thời điểm này trở đi, con sẽ không cảm thấy có lỗi, bởi con biết Chúa sẽ sửa đúng điều con đã làm sai.
Cảm ơn Chúa vì quyền năng của Chúa và việc Chúa sẵn lòng dùng quyền năng đó cho con.
Con nguyện rằng con sẽ học để không mắc sai lầm nữa, rằng con có thể là người tốt hơn trong tương lai.
Cảm ơn Chúa cho con cơ hội bắt đầu lần nữa.
Amen

.

Clearing up the past

We have all made mistakes. We have all done things that we wish we had not done. We have all missed opportunities and blown more of them than we care to admit.

But the universe begins a new cycle whenever we are ready. God is willing to start again when we are. In His eyes, we are like newborn children, and at any given moment we can be reborn. As we atone for our errors, we are released from their effects.

See the light, and your life will reflect it. Deny the light, and in your blindness you will create chaos. When you choose to open your eyes again, the chaos shall be no more.

Dear God,
The burden that I carry feels too big for me.
I’m so scared that this situation is going to fall apart and blow up in my face.
I have done the following things that I regret: (say your own).
I failed to do the following things that I feel I should have done: (say your own).
And now, dear Lord, I feel so guilty.
The situation is out of control, and I am so scared.
Please God, I need a miracle.
Please give me the chance to begin again.
I give to You what I tried to keep under my own control before, and now everything has gone wrong, of course.
Dear Lord, I am so sorry.
Please help me now,
May I begin again.
I place this entire situation in Your hands.
May it be reborn.
Please forgive me my errors and help me to forgive others for theirs.
Do for me what I cannot do for myself.
I go back in my mind to the moment at which I went astray in my thinking.
I surrender all aspects of this event to You.
From this point forward, I will not feel guilty, for I know You will make right what I have made wrong.
Thank You, Lord, for Your power and Your willingness to use it on my behalf.
I pray that I might learn to do wrong no longer, that I might be a better person in the future.
Thank You for the chance to begin again.
Amen.

Marianne Williamson – from Illuminata

Điều kiện cần thiết cho sáng tạo

Chào các bạn,

Nếu chúng ta quan sát đời sống con người, ta có thể nhận ra ngay điều kiện cần thiết cho sáng tạo là “đối chọi” hay “đối phó.” Con người ở trong vùng bị lụt hàng năm chẳng hạn, sẽ phát minh ra nhiều cách để đối phó với lũ lụt, từ đê điều, đến hệ thống kinh rạch thoát nước, đến hệ thống thuyền bè di tản. Người ở vùng sa mạc, thì đương nhiên là sẽ biết cách tìm nước từ trong gốc cây kẻ đá, nơi mà không ai khác có thể biết, hoặc là cách nào chỉ uống một ngụm nước nhỏ mà đi cả chục cây số.

Đối phó với thử thách tạo ra phát minh mới, qui luật này ai cũng biết. Vì vậy, trong quản lý người ta tạo ra các tình huống đối chọi để tìm phát minh hàng ngày. Ví dụ, brainstorming, động não, dùng hầu như hàng ngày để tìm sáng kiến, là hình thức một nhóm người thảo luận vô giới hạn về tư tưởng. Hoặc cạnh tranh thi đua giữa các nhóm sẽ thúc đẩy các nhóm phát minh ra phương cách để chiến thắng. Hoặc devil’s advocate (biện hộ cho chúa quỷ) khi các nhóm viên chia thành hai phe tranh luận nhau để tìm ‎ý mới.

Không có đối chọi, đối phó, thì rất khó để ‎ý tưởng sáng tạo ra đời.

Bởi vì vậy, các nền kinh tế chính trị mạnh nhất thế giới ngày nay đều là các quốc gia rất trân trọng tranh luận trên mọi lãnh vực. Và chính nhờ sự trân trọng tranh luận này mà khối Âu Mỹ trở thành nền văn minh mạnh nhất thế giới ngày nay, vượt qua hẳn những nền văn minh lớn thời cổ đại nhưng không mở rộng thảo luận—như Trung quốc, Ấn Độ, Ai Cập.

Đây cũng là vấn đề đã kéo dài cả bao thế kỷ, và ngày nay vẫn còn tiếp diễn với dân Việt. Chúng ta chú trọng đến gọi dạ bảo vâng, cho nên óc sáng tạo của người Việt nói chung thì rất là khiêm tốn. Và các hệ thống quyền lực chính trị của Việt Nam, từ thời quân chủ cho đến ngày nay, cũng là nạn nhân của truyền thống đó—thích quản lý bằng gọi dạ bảo vâng hơn là tạo điều kiện để nhân dân tranh luận.

Và vì không quen tranh luận, nên mỗi khi tranh luận ta có khuynh hướng đánh nhau hơn là tranh luận.

Và “đánh nhau” lại là l‎ý do để các hệ thống quyền lực hạn chế hay cấm tranh luận.

Nói chung là ta nằm trong vòng lẩn quẩn ngàn năm, không bước ra được, chung qui cũng chỉ vì văn hóa chống tranh luận, gọi dạ bảo vâng.

Đây là việc các nước tiền tiến trên thế giới đều đang làm để khuyến khích tranh luận:

1. Thầy cô khuyến khích các em phát biểu ‎ kiến riêng từ hồi mới vào vườn trẻ.

2. Năng lực đóng góp của một em vào thảo luận nhóm luôn luôn là điểm quan tâm số một của các giáo chức, cũng như của cha mẹ. Nếu các em có vấn đề ở trường là bố mẹ được thông báo ngay.

3. Bố mẹ dạy các em nói ra điều mình muốn từ lúc 2, 3 tuổi, chứ không tập các em chỉ vâng dạ điều bố mẹ muốn cho các em (Dĩ nhiên, là bên cạnh đó các em cũng được dạy vâng lời trong một số việc).

4. Trong học đường các em được dạy phân tích và thảo luận mọi vấn đề và tìm kết luận riêng cho mình thay vì chỉ nuốt các phân tích và kết luận có sẵn của thầy cô.

Và hệ thống xã hội thì:

1. Quyền tự do ngôn luận là một trong những quyền hiến định cao cả nhất. Từ đó đưa đến tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình (trật tự) để phát biểu ý ‎ kiến với chính phủ…

2. Nhà nước áp dụng luật để bảo đảm sân chơi tự do cho nhân dân được tự do ngôn luận.

3. Nhà nước không rớ vào và xía vào tranh luận của nhân dân. Nhà nước chỉ hành xử luật khi có người phạm luật.

4. Các đại học có quy chế đại học tự trị và tự do nghiên cứu cũng như phát hành ấn phẩm.

Nói chung, toàn hệ thống xã hội, từ gia đình đến trường học đến guồng máy công quyền được tổ chức để khuyến khích và nâng cao khả năng mỗi cá nhân nói lên ý tưởng của mình, và tìm ý tưởng mới qua tranh luận thảo luận tự do.

Xã hội của ta thì ngược lại. Từ gia đình đến học đường đến guồng máy công quyền đặt trọng tâm vào gọi dạ bảo vâng.

Nếu chúng ta không tìm cách thoát ra khỏi vòng kim cô của cách sống thiếu sáng tạo này thì chúng ta sẽ tiếp tục nghèo đói vài ngàn năm nữa. Đây không phải là chuyện nhỏ.

Có ai quan tâm không vậy?

Mà ngay cả khi không quan tâm đến tổ quốc, thì có ai lo cho cái đầu của chính mình và của con cháu trong nhà mình không vậy?

Chúc các bạn một ngày vui.

Mến,

Hoành

© copyright 2010
Trần Đình Hoành
Permitted for non-commercial use
www.dotchuoinon.com

Lời khuyên của Cha dành cho Con

Khi Eric sẵn sàng để quay trở lại trường học sau kì nghỉ, cha của cậu gửi cho cậu mấy tờ giấy với những lời khuyên viết tay để giúp cậu suy ngẫm sâu hơn. Một số người bạn của Eric hỏi rằng liệu họ cũng có thể đọc những lời thông thái này từ người cha dành cho con mình.

1. Sống dựa vào tương lai, không phải quá khứ. Cái gì xong thì xong rồi, tương lai là cái duy nhất mà con có thể gây tác động.

2. Xin Chúa tha thứ và tiếp tục đi tới. Chúa luôn tha thứ những người có niềm tin.

3. Đừng cảm thấy như là con phải thổ lộ tâm hồn mình với người khác. Điều này tạo ra gánh nặng lên họ. Chỉ cần tiếp cận theo kiểu “cần biết” thôi.

4. Điều này cũng sẽ qua, nếu con muốn nó qua. Các mối quan hệ chín chắn và lành mạnh đánh thắng ý định lùi bước.

5. Tìm thấy sự an ủi trong mối quan hệ của con với Chúa và những người con yêu.

6. Tập trung vào điều tích cực và sử dụng nó. Suy nghĩ về những điều con gặt hái được và xây dựng sức mạnh của mình. Quên đi những thất bại.

7. Không có ai là hoàn hảo, kể cả con (hay là cha). Sẽ luôn có những thất bại và cám dỗ. Đó là cái mà Quỷ làm để kiếm sống!

8. Đếm những lời nguyện của con, nuôi dưỡng niềm tin của con. Cảm ơn Chúa mỗi ngày vì con được như bây giờ. Đi qua đời sống thế gian này cách tốt đẹp nhất mà con có thể làm.

9. Tận hưởng cuộc sống! Để lại di sản cho con cái của con đi theo. Đó là tất cả những gì mà chúng ta có thể làm.

10. Cha yêu con.

Tái bút: Hãy gọi điện cho mẹ.

Hoàng Khánh Hòa dịch

.

Father’s Advice to his Son

When Eric was getting ready to return to college after a semester break his Dad gave him some sheets of paper containing hand-written words of advice for further reflection. A number of Eric’s friends asked if they, too, could read these words of wisdom from a father to his son.

  1. Dwell on the future, not the past. What’s done is done, the future is the only thing you can have an impact on.
  2. Ask God for forgiveness and move on. God always forgives the faithful.
  3. Don’t feel as though you must bare your soul to others. This puts a burden on them. Go on a “need to know” basis.
  4. This too will pass, if you want it to. Mature, healthy relationships combat the desire to falter.
  5. Take solace from your relationship with God and those you love.
  6. Focus on the positive and use it. Reflect on your gains and build on your strengths. Let go of your failures.
  7. Nobody is perfect, not even you (or me). There will always be failings and temptations. That is what the Devil does for a living!
  8. Count your blessings, nurture your faith. Thank God everyday for who you are. Move on through this earthly existence as best you can.
  9. Enjoy life! Leave a legacy for your children to follow. That’s all we really can do.
  10. I love you.

(P.S.) Call your mother.

Eric Dumas

Họa sĩ tham lam

Gessen là một thiền sư họa sĩ. Trước khi vẽ hay sơn một bức tranh, thiền sư luôn luôn yêu cầu trả tiền trước, và giá của thiền sư rất cao. Thiền sư có tiếng là “Họa sĩ tham lam.”

Một nàng ca kỹ hỏi thiền sư vẽ tranh. “Cô có thể trả bao nhiêu?” Gessen hỏi.

“Bất cứ giá nào ông tính,” cô gái trả lời, “nhưng tôi muốn ông vẽ trước mặt tôi.”

Rồi ngày nọ nàng ca kỹ gọi Gessen. Cô đang mở tiệc khoản đãi các thân chủ của cô.

Gessen vẽ rất đẹp. Khi đã xong, thiền sư đòi giá cao nhất cho thời gian làm việc của mình.

Thiền sư được trả tiền. Rồi nàng ca kỹ quay về hướng khách khứa của cô và nói: “Anh chàng họa sĩ này chỉ muốn tiền. Tranh của ông ta thì được nhưng đầu của ông ta bẩn thỉu; tiền có thể làm đầu óc ông ta đầy bùn. Tranh vẽ từ cái đầu bẩn thỉu như vậy không đáng để trưng bày. Chỉ đáng để làm đẹp váy lót của tôi.”

Nàng cởi váy, rồi bảo Gessen vẽ một bức tranh khác trên mặt sau của váy lót của nàng.

“Cô trả bao nhiêu?” Gessen hỏi.

“Ô bao nhiêu cũng được,” cô gái nói.

Gessen ra một gái rất cao, vẽ bức tranh theo cách yêu cầu, rồi ra về.

Sau này người ta biết được Gessen có những ly’ do này để cần tiền:

Tỉnh của Gessen thường bị nạn đói. Người giàu không giúp người nghèo, vì vậy Gessen có một nhà kho bí mật, chẳng ai biết. Thiền sư giữ đầy gạo trong kho, chuẩn bị cho những khi khẩn cấp.

Từ làng của thền sư đến Đền Thờ Tổ Quốc đường xá rất xấu và nhiều khách lữ hành khốn đốn khi đi đường. Thiền sư muốn làm một con đường tốt hơn.

Thầy của Gessen đã qua đời mà không thực hiện được giấc mơ xây một ngôi chùa. Thiền sư muốn hoàn thành y’ nguyện cho thầy.

Sau khi Gessen đã hoàn thành ba ước nguyện này, thiền sư vất cọ, vất đồ nghề vẽ, và rút lên núi ở, không bao giờ vẽ nữa.
.

Bình:

• Nếu lấy quy luật khế ước mua bán tự do trong kinh tế thị trường để xét đoán thì họa sĩ tính giá cao bao nhiêu và đòi trả trước cách nào, mà người mua vẫn muốn mua, thì có nghĩa là bức tranh vẫn xứng đáng tất cả đòi hỏi đó. Chẳng có gì phải phàn nàn cả. Nếu cho là đòi hỏi quá đáng, thì đừng mua. Tranh chứ đâu có phải cơm gạo đâu mà phải mua dù không thích.

• Gessen bị nàng ca kỹ làm nhục mà không nổi giận. Đó là gạt giận qua một bên để tập trung vào việc kiếm tiền, hay đó là thiền sư không bao giờ nổi giận vì đã là thiền sư đạt đạo?

• Xem ra Gessen làm việc như một nhà kinh doanh chuyên nghiệp: Có mục tiêu kiếm tiền, tiền bạc thẳng thừng tiền trao cháo múc, gạt hết tất cả tự ái qua một bên để đạt được mục đích kiếm tiền. Thế nghĩa là rất “có tâm” và tâm rất vướng mắc vào mục tiêu kiếm tiền.

Sao lại có thể thiền vô tâm được?

Đây là công án cho các bạn. Chúc các bạn giải được công án.

(Trần Đình Hoành dịch và bình)

.

The Stingy Artist

Gessen was an artist monk. Before he would start a drawing or painting he always insisted upon being paid in advance, and his fees were high. He was known as the “Stingy Artist.

A geisha once gave him a commission for a painting. “How much can you pay?” inquired Gessen.

“‘Whatever you charge,” replied the girl, “but I want you to do the work in front of me.”

So on a certain day Gessen was called by the geisha. She was holding a feast for her patron.

Gessen with fine brush work did the paining. When it was completed he asked the highest sum of his time.

He received his pay. Then the geisha turned to her patron saying: “All this artist wants is money. His paintings are fine but his mind is dirty; money has caused it to become muddy. Drawn by such a filthy mind, his work is not fit to exhibit. It is just about good enough for one of my petticoats.”

Removing her skirt, she then asked Gessen to do another picture on the back of her petticoat.

“How much will you pay?” asked Gessen.

“Oh, any amount,” answered the girl.

Gessen named a fancy price, painted the picture in the manner requested, and went away.

It was learned later that Gessen had these reasons for desiring money:

A ravaging famine often visited his province. The rich would not help the poor, so Gessen had a secret warehouse, unknown to anyone, which he kept filled with grain, prepared for these emergencies.

From his village to the National Shrine the road was in very poor condition and many travelers suffered while traversing it. He desired to build a better road.

His teacher had passed away without realizing his wish to build a temple, and Gessen wished to complete this temple for him.

After Gessen had accomplished his three wishes he threw away his brushes and artist’s materials and, retiring to the mountains, never painted again.

# 47

Thoát khỏi các suy nghĩ – An bình nội tâm

Chúng ta thích an bình nội tâm và cảm thấy hạnh phúc và hài lòng khi cuộc sống trôi đi êm ái, và chúng ta có những mối quan hệ tốt, sức khỏe tốt, một công việc tốt và một tình hình tài chính tốt. Chúng ta thường bình an khi không có gì để lo lắng, không căng thẳng và không cần phải vội vã.

Mỗi ngày cuộc sống không luôn là như thế. Luôn có cái gì đó gây ra lo lắng, căng thẳng hay sợ hãi, và không cho phép chúng ta cảm thấy an bình và tĩnh lặng. Tuy vậy, chúng ta có thể có được an bình bất kể tình trạng bên ngoài của chúng ta ra sao. An bình tâm trí là một tình trạng bên trong, và độc lập với các điều kiện ngoại cảnh của chúng ta. Tại sao phải chờ cho điều không bao giờ xảy ra, cho những tình huống cho là “đúng”? Tại sao lại để cho ngoại cảnh quyết định tình trạng tâm trí của chúng ta?

An bình nội tâm là trong tầm với của tất cả mọi người. Đó không phải là sự phụ thuộc vào các điều kiện ngoại cảnh, giàu có hay nghèo túng, sức khỏe tốt hay ốm đau, tự do thể xác hay không có nó. Mỗi người sở hữu một khả năng để có chúng ở đây và ngay lúc này. Đó là sự độc lập đối với ngoại cảnh, và một người tu luyện có thể có nó mỗi ngày thậm chí trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.

Suy nghĩ và an bình nội tâm

Suy nghĩ xuất hiện trong chúng ta và chúng ta nghĩ về chúng. Chúng ta có thể chọn cách lờ chúng đi và cảm nhận sự tự do thật sự từ bên trong, hoặc chúng ta có thể tưới chúng với sức mạnh của sự tập trung và làm chúng lớn lên.

Khi bạn phải nghĩ, hãy chỉ chọn những suy nghĩ tích cực, vui vẻ và khích lệ. Chỉ nghĩ về và tưởng tượng đến những cái gì mà bạn thức sự mong muốn và điều đó sẽ tới. Luôn nhớ rằng cuộc sống được hình thành dựa trên những suy nghĩ của bạn.

Khi tâm trí tĩnh lặng, sẽ có hạnh phúc ở bên trong và hạnh phúc ở bên ngoài. Đó là một tài sản và lợi thế tuyệt vời để bạn có thể làm an bình tâm trí khi các ích lợi của nó chưa cần đến.

Mọi người ai cũng đều có thể đạt được sự an bình trong tâm trí, thực chất là không còn những ham muốn gây ra bởi quá trình suy nghĩ không ngừng, với điều kiện là chúng ta cần có sự rèn luyện đúng đắn. Khi bạn hiểu giá trị của nó và có được khao khát thật sự để thành công, không có gì có thể ngăn đường bạn. Mặc dầu đây là tình trạng bên trong, làm việc, thời gian và sự kiên trì là cần thiết, cũng giống như bất cứ việc đạt được một mục tiêu hữu hình nào đó.

Phần lớn mọi người là nô lệ cho những suy nghĩ và thói quen từ trước của họ. Chúng không xảy ra theo cách để để họ có thể thoát khỏi.  Từ lúc mà họ ngủ dậy buổi sáng, cho đến lúc mà họ chìm vào giấc ngủ vào ban đêm, những suy nghĩ không ngừng vẫn cứ tiếp tục không lúc nào ngưng. Thói quen tư duy không ngừng về những suy nghĩ vô bổ khiến chúng ta không thể có được sự tĩnh lặng bên trong đã ăn sâu trong loài người. Tuy vậy, thói quen này có thể bị loại bỏ. Tâm trí là một công cụ tuyệt vời và hữu dụng, nhưng nó không nên được phép để kiểm soát cuộc sống của chúng ta. Nó cần phải tuân thủ chúng ta.

Để thay đổi hoặc loại bỏ thói quen không mong muốn này, chúng ta cần biết chúng, và hành động một cách có ý thức và tập trung theo một cách khác biệt. Dù là chúng ta phát triển kĩ năng nào, chúng ta cần phải rèn luyện bản thân, cho đến khi chúng trở thành bản chất thứ hai v à trở nên dễ sử dụng. Điều này cũng tương tự với việc kiểm soát tâm trí và suy nghĩ của chúng ta.

Sự kiểm soát tâm trí thực sự thì không chỉ là khả năng tập trung vào một suy nghĩ và bỏ đi những suy nghĩ khác. Đó là khả năng làm sạch tâm trí của chúng ta hoàn toàn và làm cho nó trở nên yên lặng. Sri Ramana Maharshi, một triết gia lớn người Ấn, nói: “Tâm trí chỉ là một mớ suy nghĩ, hãy chấm dứt suy nghĩ và cho tôi thấy tâm trí”. Khi một người không còn là nô lệ cho tâm trí, như là suy nghĩ và tâm trí là một và như nhau. Người đó sẽ thấy và hiểu điều ẩn dấu bên trong của tâm trí.

Khi những đám mây che đi mặt trời, mặt trời vẫn ở đó, phía xa những đám mây. Bản chất của chúng ta, cái tôi bên trong của chúng ta, luôn ở đây. Chúng ta chỉ cần gỡ bỏ những tấm phủ chúng để có được an bình và tĩnh lặng. Các tấm phủ này là suy nghĩ, ý tưởng, thói quen, và niềm tin của chúng ta. Tôi không có ý nói rằng bạn phải chấm dứt sử dụng tâm trí mình. Bạn cần nó để mang đi cuộc sống. Ý tôi là nó cần phải nằm dưới sự kiểm soát của cái Tôi. Nó cần phải là kẻ hầu phục vụ bạn, chứ không phải là ông chủ của bạn.

Hoàng Khánh Hòa, lược dịch

.

Serenity of Mind
Freedom from Thoughts – Peace of Mind

We enjoy inner peace and feel happy and satisfied when life flows smoothly, and we have good relationships, good health, a good job and a good financial situation. We are usually at peace when there is nothing to worry about, no tension and no need to hurry.

Everyday life it isn’t always like that. There is always something that causes worry, tension or fear, and which does not let us feel peaceful and calm. Nevertheless, we can enjoy peace, regardless of the state of our outer circumstances. Peace of mind is an inner state, and is independent of outer conditions. Why wait for never, for circumstances to be “right”? Why let outside circumstances decide for us the state of our mind?

Inner peace is within reach of everyone. It is not dependent on outer conditions, riches or poverty, health or sickness, physical freedom or lack of it. Everyone possesses the potential to enjoy it here and now. It is independent of outer circumstances, and a trained person can enjoy it even under the most trying circumstances.

Thoughts and Peace of Mind

Thoughts arise in us and we think them. We may choose to ignore them and experience real inner freedom, or we may choose to water them with the power of our attention and make them grow.

When you have to think, choose only positive, happy and uplifting thoughts. Think about and imagine only what you really and truly and desire and that will come to pass. Always remember that life is shaped according to your thoughts.

When the mind is silent there is happiness inside and happiness outside. It is a great asset and advantage to be able to silence the mind when its services are not needed.

The attainment of serenity of mind, which is actually freedom from the compulsion of incessant thinking, is open for everyone, provided the proper training is undertaken. Just reading this article you will not bring you peace of mind. When you understand its value and have a true desire to succeed, nothing can stand in your way. Though this is an inner state, work, time and persistence are required, just like the attainment of any other tangible goal.

Most people are enslaved by their predominant thoughts and habits. It does not occur to them that they can become free from their grasp. From the moment they wake up in the morning, to the moment they fall asleep at night, the chatter of the mind continues incessantly, giving no moment of rest. The habit of constantly thinking futile thoughts that prevnt inner tranquility is very deeply ingrained in the human race. Nevertheless, this habit can be undone. The mind is a great and useful instrument, but it should not be allowed to rule our lives. It has to be obedient to us.

To change or get rid of an undesirable habit, we have to be aware of it, and consciously and attentively act in a different manner. Whatever new skill we develop, we have to train ourselves, until it turns into second nature and becomes easy to use. The same is with control our mind and thoughts.

True control the mind is not just the ability to concentrate on one thought and disregard other thoughts. It is the ability to cleanse the mind completely and make it silent. Sri Ramana Maharshi, the great Indian sage, has said: “Mind is only a bundle of thoughts, stop thinking and show me the mind”. When one becomes really free from incessant thinking, he or she becomes free from slavery to the mind, as both thoughts and mind are one and the same thing. One then also comes to see and understand the illusiveness of the mind.

When the clouds hide the sun, it is still there, beyond the clouds. Our Essence, our inner Self, is always here. We only need to remove the sheets and covers that envelope it in order to experience peace and calmness. These sheets and covers are our thoughts, ideas, habits and beliefs. I do not mean to tell you that you have to stop using your mind. You need it in order carry on your life. I mean that it has to be under the control of the Self. It should be your servant to serve you right, and not your master.

Remez Sasson

Your true nature, kể chuyện qua nhịp trống

Chào các bạn,

Hôm nay chúng ta cùng nghe một số video kể chuyện thơ của anh Ilan Shamir, người sáng lập của trang web Your True Nature nhé.

Anh Ilan Shamir rất yêu thiên nhiên (nature) và nhìn thấy ở đó bản chất (nature) thật của con người. Quan sát một cái cây, dòng sông, chim humming bird hay biển cả, anh nhìn thấy ở đó sự hài hòa, tình yêu và trí tuệ.

Anh viết chúng lại để chia sẻ, trước tiên với con gái anh, và sau đó với mọi người.

Trang web của anh, Your True Nature là một trang web về cảm hứng với thiên thiên, các lời khuyên hay của thiên nhiên mà anh sáng tác và sưu tầm rất dễ thương. Ví dụ như:

“If heaven drops fruit, open your mouth!” 🙂

những tấm e-card miễn phí với lời khuyên ngộ nghĩnh từ thiên nhiên để gửi cho người thân.

Là một Kinh Doanh Xanh (Green Business), trang web bán những vật phẩm có trang trí Xanh rất đẹp, những tấm poster để gây ý thức về môi trường. Các giao dịch đều được thực hiện đơn giản qua Internet.

Trang web gọn gàng, đẹp và có những bài viết đầy cảm hứng thiên nhiên. Anh muốn dùng video để truyền tải cảm hứng thiên nhiên của anh cho các bạn khác và anh phát hiện ra thêm một bản tính thật nữa của anh: đánh trống và kể chuyện. Anh chơi khá hào hừng 🙂

Cách anh Ilan Shamir trình bày trang web và quảng bá Your True Nature bằng youtube movie khá hiệu quả. Các bạn làm website có thể tham khảo thêm xem 🙂

Dưới đây chúng ta sẽ nghe anh Ilan Shamir kể câu chuyện về thiên nhiên qua những nhịp trống nhé. Đó là những lời khuyên của Cây, của Dòng Sông, của chim Hummingbird và sau cùng, của Your True Nature. Lời thơ đi theo sau video.

Chúc các bạn một ngày bắt nhịp,

Hiển.

.


Ilan Shamir drums and celebrates his poem Advice from a Tree underneath the old growth trees in Rocky Mountain National Park.

Advice from a Tree

Dear Friend

Stand Tall and Proud
Sink your roots deeply into the Earth
Reflect the light of your true nature
Think long term
Go out on a limb
Remember your place among all living beings
Embrace with joy the changing seasons
For each yields its own abundance
The Energy and Birth of Spring
The Growth and Contentment of Summer
The Wisdom to let go like leaves in the Fall
The Rest and Quiet renewal of Winter

Feel the wind and the sun
And delight in their presence
Look up at the moon that shines down upon you
And the mystery of the stars at night
Seek nourishment from the good things in life
Simple pleasures
Earth, fresh air, light
Be content with your natural beauty
Drink plenty of water
Let your limbs sway and dance in the breezes
Be flexible
Remember your roots

Enjoy the view!

Ilan Shamir
Copyright 2005 YTN


Ilan Shamir at Rocky Mountain National Park recites his Advice from Nature to the rhythmical beat of his cottonwood drum

Advice from a River

Dear friend,

Go with the flow
Be thoughtful of those downstream
Slow down and meander
Follow the path of least resistance
for rapid success

Immerse yourself in nature,
trickling streams,
roaring waterfalls,
sparkles of light dancing on water
Delight in life’s adventures around every bend
Let difficulties stream away

Live simply and gracefully in Your own True Nature
moving, flowing, allowing,
serene and on course
It takes time to carve the beauty of the canyon
Rough waters become smooth
Go around the obstacles
Stay current

The beauty is in the journey!


To the rhythmical beat of his native Taos cottonwood drum, poet and keynote presenter Ilan Shamir brings to life the joy of the hummingbird with his Advice from Nature

Advice from a Hummingbird

Dear friend,

Sip the sweet moments
Let your true colors glow
Be a nectar-collector
Dive into possibilities

Take yourself lightly
Express the joy of Your True Nature
Blossom in your own little sphere
Zoom in when you are needed

Good things come in small packages
Don’t get your feathers ruffled over little things
Some days are just a humdinger
Take delight in being noticed
Change directions easily
Let your dreams take flight
Just wing it

Keep your visits short and sweet!

Ilan Shamir
Copyright 2005 YTN


Your True Nature – Ilan Shamir

Lời nguyện cho thứ Hai

Chúa, hãy tưới lên con
Mỗi ngày của tuần làm việc này
Những lời cầu phúc của bình an và tĩnh lặng
Và những điều mà con dự đoán
Vì thế khi con bắt đầu đi chệch
Khỏi những nhiệm vụ mà con buộc phải đối mặt
Con sẽ dành thời gian để ngẫm nghĩ
Liệu như những hành động của con đã mất đi nền tảng.

Chúa, hãy ôm lấy tinh thần của con
Khi giao thông hỗn độn
Hãy để điện thoại reo khi con gần nó
Vì thế mà các vấn đề được chỉ ra
Hãy mang con đi trên đôi vai của Người
Khi sếp của con đi qua
Và trút bỏ những tảng đá nặng nề của cuộc sống
Nếu như tuần làm việc trôi đi không như dự định.

Chúa, hãy cho tâm hồn con định hướng
Trong mỗi cuộc họp con tham dự
Để cho con làm việc thật hoàn hảo
Hoặc tốt nhất mà con có thể
Vì thế khi cả tuần kết thúc
Không có điều gì bị bỏ qua
Trừ sự tự do mà con đã giảm bớt
Để có được những phần thưởng cuối tuần ngọt ngào mà Người dành cho.

Hoàng Khánh Hòa dịch
.

Monday Prayer

Lord, please shower upon me
Every day of this work week
Blessings of peace and serenity
And the things that I bespeak
So that when I start to wander
From the tasks I’m bound to face
I will take the time to ponder
If my actions are off-base.

Lord, please embrace my spirit
When the traffic is a mess
Let the phone ring when I’m near it
So that matters are addressed
Carry me upon Your shoulders
When my boss is walking by
And remove life’s heavy boulders
Should the work week go awry.

Lord, please give my soul direction
In each meeting I attend
Let me work to my perfection
Or the best I can expend
So that when the week is finished
Nothing will have been ignored
But the freedom I’ve diminished
For Your sweet weekend reward.